Vào khoảng năm 1962 ở Sàig̣n có luân lưu 1 quyển sách với nhan đề "Thống Nhất Luận", đây là quyển sách ra mắt sau quyển "Đoàn kết Luận" của ông Thái Lăng Nghiêm, 1 đảng viên Duy Dân bị ông giam' đốc mật vụ Tran Kim Tuyến bắt giữ khi la`chủ biên tạp chí "Những Vấn Đề của Chúng Ta" .
Tôi tiếc rằng ngày đó tôi quá nhỏ để có thể gọi là interest mà đọc vào nội dung bên trong . Không biết có bạn đọc nào đă biết qua, hoặc giữ được các tài liệu trên không, ? nhất là các bạn ở trong nước .
Ông Tuyến bắt ông Nghiêm v́ tạp chí NVDCCT đê cập tới những khuyết điểm của chủ thuyết Nhân Vị th́ ông Ngô đ́nh Nhu ra lệnh thả ra và theo dơi, nhưng sau đó lại mời hợp tác, và để cho in 2 quyển đề cương chính trị về Đoàn Kết và rồi THỐNG NHÂT.
Ông Nghiêm được biệt đăi về ở tại 1 cái cư xá dành cho các viên chức cao cấp trong chính phủ, đối diện với Bộ Tổng Tham Mưu cho đến ngày mất nước .
Cả 2 nền Cộng Hoà đều coi trọng các ư tưởng triết học chính trị của ộng v́ dựa trên thuyết "B̀NH SẢN KINH TẾ" của Lư Đông A, áp dụng cho t́nh h́nh miền Nam lúc bấy giờ .
Khi Đệ Nhị Cộng Hoà công bố chính sách về "Các Chính Đảng", th́ rất nhiều đảng phái công khai hoạt động, mà không sợ rơi vào "trăm hoa đua nở" như ngoài miền Bắc . Ông Nghiêm đă tham dự liên danh "Đôn Đính" nên đă được bầu vào Thượng Nghị Viện . Và ông Nghiêm là 1 chứng nhân trong những người sau cùng rời khỏi dinh Độc Lập vào sáng ngày 30/4 khi Sài G̣n đang hấp hối . Sau 75 ông bị Cao Đăng Chiếm bắt nhốt vô Chí Hoà trong danh sách các nhân vật chính trị của miền Nam bị truy nă bơi Uỷ Ban Quân Quản Saigon (VC).
Khi vào Đại Học th́ tôi chập chững tham gia các hoạt động dân chủ và học hơi các bậc tiền bối trong các chính đảng , và thấy rằng quả thật đường lối tuy có khác nhau, nhưng đảng nào, ngay cả các giáo phái cũng đều có cái khát vọng THỐNG NHẤT đất nước .
THỐNG NHẤT, tại sao cần thống nhất th́ giống nhau, nhưng thống nhất để xây dựng 1 cái ǵ th́ khác nhau . Chính ở điểm này mà VC nhẩy vô cướp lấy 2 chữ thống nhất, và chỉ đạo cho cuộc chiến tiến chiếm miền Nam .
Mượn danh THỐNG NHẤT để quy chụp các thành phần đảng phái (1 h́nh thức đa nguyên, đa đảng lúc bấy giờ) miền Nam là chia rẽ nội bộ, là chủ trương 2 miền khác nhau, VC ra tay vét hết các thành phần chính kiến không CS vào rọ, khoác cho cái áo phản quốc .
Độc quyền yêu nước (mà thực ra là cướp đất, cướp dân), bôi nhọ và vu khống là sở trường của bọn nằm vùng . Chúng ôm 1 luận điệu gán cho miền Nam là tay sai đế quốc , là chia rẽ dân tộc .
Với cái ngôn từ đạo đức giả " Độc Lập, Thống Nhất " chúng đă nướng hàng triệu sinh linh hai miền vào ḷ lửa chiến tranh . Trong khi miền Nam, it ra c̣n giữ cho được 1 nửa nước được có đời sống nhân văn và ổn định th́ chúng gọi là "phồn vinh giả tạo", là ích kỷ chỉ biết có 1 nửa nước, co' nghĩa là "tại sao không cống hiến hay chia xẻ cái phồn vinh "giả tạo" đó cho cái nủa nước bên kia của chúng?
Sự thèm khát cái nửa nước bên này đă làm bọn đầu sỏ đẩy bao thanh niên miền Bắc vào chỗ "sinh Bắc tử Nam" , hoặc ôm lấy cái "V́ tổ quốc quyết sinh" rỗng tuếch để rồi sau bao năm thân tàn ma dại, th́ giờ đây đám thanh niên đă già và vẫn làm cu li cho đám tư sản đỏ .
Dân tộc này sẽ trở thành Hán nô nếu ta không vạch ra cái thứ ngôn ngữ mạo danh thống nhất của bọn nằm vùng, từ chỗ 1 nước Việt duy nhất, đến chỗ 1 nước Việt tự trị, đến đặc khu tự trị , chỉ c̣n là vấn đề thời gian khi mà các mầm chống đối bị dập tắt bởi cái tội chỉ biết nửa nước ma`chúng vu cáo và xuyên tạc cho ḿnh.
Bookmarks