CHƯƠNG III: NGÀNH TƯ PHÁP
ĐIỀU 1: Tối cao Pháp viện sẽ có 9 vị Thượng Thẩm phán, với vị Tối Thượng Thẩm phán là vị được bầu lên bởi một tỉ lệ phiếu bầu cao nhất khi được bầu vào Tối cao Pháp viện, so với các vị Thượng Thẩm phán khác đang tại chức. Mỗi hai năm một lần, 3 chức vụ
Thượng Thẩm phán được bầu lên. Các vị Thượng Thẩm phán chỉ có thể phục vụ tối đa hai nhiệm kỳ, mỗi nhiệm kỳ sáu năm.
Khi nói ngành Tư pháp, người ta nghĩ đến toàn bộ hệ thống Tư pháp. C̣n Tối cao pháp viện chỉ là một viện, trong có có các thành viên mà ở đây có 9 vị.
Vậy th́ ngoài 9 vị thượng thẩm phán, ngành Tư pháp của HP7 c̣n những ai ? không có, chấm hết. Chẳng có trung và hạ thẩm phán, cũng như chẳng có công tố viên được coi như là một nửa của ngành Tư pháp.
Đành rằng HP không thể viết chi tiết về những thẩm phán hay công tố viên, nhưng ít ra cũng phải cho họ một vị trí trong HP.
ĐIỀU 2: QUYỀN LỰC CỦA TỐI CAO PHÁP VIỆN
Phần 1: Tối cao Pháp viện xem xét tất cả hoạt động của Văn pḥng Tổng thống, Thượng viện, Hội đồng Quốc gia, và các chính quyền địa phương.
Phần 2: Trong trường hợp xét thấy có bất cứ sự vi phạm Hiến pháp nào từ các bộ phận đó, các vị Thượng Thẩm phán sẽ trước tiên là cho biết ư kiến, luôn luôn bằng văn bản, cảnh cáo về sự vi phạm. Nếu sự vi phạm đó tiếp tục, các vị Thượng Thẩm phán sẽ phải cho tiến hành một cuộc điều tra và việc này có thể dẫn đến sự Khiển trách, hoặc Yêu cầu Truất nhiệm nhân vật vi phạm.
Phần 3: Tối cao Pháp viện sẽ có quyền lực cao hơn hết tất cả mọi ṭa án tại Việt Nam, trong việc xem xét tất cả các điều luật được thông qua trong cấp quốc gia và thành phố, cùng với các việc làm của Hành pháp, để quyết định xem các việc này có tuân thủ Bản Hiến pháp Thứ Bảy của Việt Nam hay không.
Phần 4: Tối cao Pháp viện sẽ có quyền lực giải thích mọi vấn đề xảy ra trước và sau khi có Bản Hiến pháp Thứ Bảy, về các bộ luật, và hiệp ước của Việt Nam.
Phần 5: Liên quan đến Phần 4 của Điều 2 tại đây, trong trường hợp một đa số trong Tối cao Pháp viện xét thấy rằng một điều luật hay hiệp ước nào đó được thông qua trước đây bởi Cộng ḥa Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam là vi phạm Bản Hiến pháp Thứ Bảy của Việt Nam, th́ Tối cao Pháp viện sẽ đề nghị Quốc hội thay đổi điều luật này bằng một điều luật khác, hoặc đàm phán kư kết một hiệp ước khác v́ điều luật hoặc hiệp ước cũ không c̣n hợp hiến nữa và do đó phải bị hủy bỏ.
Phần 6: Bởi một đa số sáu phiếu, các vị Thượng Thẩm phán có thể truất nhiệm một vị Thượng Thẩm phán ra khỏi Tối cao Pháp viện nếu vị này bị xét thấy có tội nặng hoặc có cách hành xử không thích hợp. Tổng thống, khi đó, sẽ có quyền đề cử một vị Thượng Thẩm phán khác để thay thế và vị này phải được Thượng viện đồng ư bởi một đa số phiếu. Vị này sẽ nhận nhiệm sở cho đến ngày Tổng Tuyển cử gần nhất, khi đó chức vụ này sẽ được bầu lại theo một nhiệm kỳ mới hoặc để chu toàn phần c̣n lại của nhiệm kỳ vị bị truất nhiệm nếu nhiệm kỳ này c̣n thêm vài năm.
Khi nói đến pháp luật, ngoài viết và sửa luật th́ c̣n có các công việc liên quan : giải thích luật, bảo đảm luật được thực hiện đúng... Tư pháp khác Lập pháp và Hành pháp ở chỗ : đảm bảo việc thực hiện luật. V́ vậy mà Tư pháp được đa số người Việt hiểu đều dính đến Toà án, nơi xử kiện. Không phải với bất cứ sự việc ǵ sảy ra Tư pháp / Toà án đều cần phải can thiệp. Thường th́ phải có một bên kiện ví dụ trong dân sự có thể là người dân, trong h́nh sự là công tố viên.
V́ vậy mà phần 1 của điều 2 ghi "Tối cao Pháp viện xem xét tất cả hoạt động của Văn pḥng Tổng thống, Thượng viện, Hội đồng Quốc gia, và các chính quyền địa phương" hoàn toàn vô lư và vi phạm tính dân chủ của : tam quyền phân lập.
Không có bên khiếu nại, bên kiện th́ đâu phải cần thiết đến Toà án. Việc ǵ đến Tối cao Pháp viện (ngành Tư pháp) thọc mũi vào công việc của các cơ quan khác (Lập và Hành pháp) hay kể cả của người dân. Tối cao Pháp viện không phải là cơ quan điều tra mà cũng chẳng phải là cơ quan thanh tra.
Chẳng những vậy, Tối cao pháp viện với 9 người làm sao có thể thực hiện quy định này của HP7. Họ cần bao nhiêu nhân viên ? chắc cũng phải vài chục hay trăm ngàn người đến tận chính quyền xă hay phường. Cần bao nhiêu ngân sách cho những chân rết của Tối cao pháp viện ?
Phần 4 có ghi : Tối cao Pháp viện sẽ có quyền lực giải thích mọi vấn đề xảy ra trước và sau khi có Bản Hiến pháp Thứ Bảy. Vậy chứ trước khi có HP7 th́ lấy đâu ra Tối cao pháp viện để giải thích HP7. HP7 rơi vào ṿng luẩn quẩn : con gà hay quả trứng có trước.
Phần 6 là thảm hại của tiếng Việt và hiển nhiên là dẫn đến sai lầm của HP :
- truất nhiệm một thẩm phán bởi 6 thẩm phán : vậy 7 người bỏ phiếu đồng ư truất nhiệm th́ Thượng thẩm phán có bị mất ghế hay không ?
- cách hành xử không thích hợp : không thích hợp với tiêu chuẩn ǵ ? để ria mép, lấy vợ tây, có con thứ 3, ...
- hoặc để chu toàn phần c̣n lại của nhiệm kỳ vị bị truất nhiệm nếu nhiệm kỳ này c̣n thêm vài năm : "vài" là từ không thể chấp nhận trong HP. Rồi, nếu "vài" tháng, ngày th́ sao ? HP phải làm ǵ bây giờ.
Nhận xét :
Kiến thức của người viết HP7 về luật pháp c̣n quá kém, không hiểu hệ thống luật. Nhập nhằng giữa Tư pháp và Tối cao pháp viện. Định nghĩa sai của Tối cao pháp viện, vi phạm : tam quyền phân lập. Điều lệ trong HP được viết cẩu thả không lô gíc gây hiểu nhầm hay sai HP.
Với chức năng của Tối cao pháp viện như trong HP7, người dân c̣n phải nai lưng ra trả thuế nhiều hơn nữa và chắc chắc nạn tham nhũng được chắp thêm cánh.
Trước khi viết luật phải hiểu hệ thống luật, phải hiểu luật. Viết HP th́ phải có kiến thức luật. Luật mà c̣n không hiểu, viết không nổi, th́ sao có thể làm cho người khác tin được HP viết đúng. Chẳng những vậy, khi viết luật cũng như khi dịch luật phải thông thạo tiếng Việt.
Bookmarks