Nguyễn Ngọc Oánh: Chân Tín, giặc nội xâm Sài G̣n
P2
Đến cuối năm 1989, kinh hoàng trước sự sụp đổ nhanh chóng của những chế độ cộng sản Đông Ấu, Đảng CSVN xiết gọng ḱm người dân và công khai loan báo sẽ không ngần ngại tiêu diệt những ai bất đồng chính kiến âm mưu “lật đổ hệ thống xă hội chủ nghĩa.” Vào đầu năm 1990, một loạt các vụ bắt giữ tại gia và giam cầm đă diễn ra nhằm chống lại những tiếng nói chỉ trích nhà cầm quyền, nhiều người là những nhà tranh đấu một thời các viên chức Cộng Sản. Phản ứng cho vụ đàn áp này, Chân Tín dùng ba bài giảng tại nhà thờ Kỳ Đồng vào tháng 4-1990, ông kêu gọi giới lănh đạo CSVN hây “sám hối” về những sai lầm của họ và đặt nền tảng nhân quyền cho người dân. Không ai ngạc nhiên khi ông ta bị quản thúc tại gia ngay lập tức và dần dần được chuyển đến một nhà thờ nhỏ tại làng Cần Giờ, huyện Duyên Hải. Huyện này chỉ cách nhà thờ của ông ở TP. Hồ Chí Minh có 25 dặm và cấm người ngoại quốc bén mảng đến. Chân Tín không được tiếp khách hay thư tín. Nguyễn Ngọc Lan, người bạn và cộng tác viên lâu năm của ông, bị giam giữ một cách gián tiếp bằng quản thúc tại gia ở TP Hồ Chí Minh. (Ăn thua ǵ với các linh mục tuyên úy Công Giáo bị tù đầy chết dần chết ṃn trong các trại tù cải tạo CSVN từ Nam chí Bắc) (Tiểu sử này được viết từ năm 1994 và được cập nhật hóa ngày Thứ Năm, 28-1-1999 trong trang nêu trên) Sau khi đọc một đoạn trích bài của ông Đa Minh Phước, rồi đến bài của Tôn Thất Mạnh Tường, quí bạn đọc sẽ đọc dưới đây phần phân tích và kể lại tâm trạng của của người viết, gọi là có đầu có đuôi dễ nắm bắt ngay và dễ hiểu.
Trong phần trả lời của Chân Tín, có mấy điểm chính sau đây: - … chống chế độ Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu v́ đă bắt bớ sinh viên và những người hoạt động chính trị. Các sinh viên và những người này bị bắt và bị tra tấn. Chúng tôi, 8 linh mục đă điều tra cẩn thận, nên đă lên tiếng yêu cầu trả tự do cho họ. Cuộc đối đầu giữa sinh viên và chế độ Nguyễn Văn Thiệu kéo dài và tờ báo Đối Diện của tôi đă bênh vực các sinh viên ấy. - Tôi quan niệm rằng có bất công dù ở chế độ nào th́ tôi cũng lên tiếng v́ đó là sứ mạng ngôn sứ tôi đă lănh nhận. Sau khi cộng sản chiếm Miền Nam , tôi tiếp tục đấu tranh chống chế độ cộng sản. - Dù sao, tôi rất thông cảm với những người, đặc biệt là những anh em, những công chức của chế độ Việt Nam cộng ḥa đă bị cộng sản hành hạ, bắt bớ, tù đầy. Tôi mong anh em hiểu rằng tôi không bao giờ theo cộng sản. - Sự việc chỉ có thế, không như có người v́ hiểu lầm bảo Chân Tín vào trại Davis đón cộng sản vào Sài G̣n. Nhận xét, phân tích của người viết về những ư chính trên được tŕnh bày bàng bạc trong phần tŕnh bày dưới đây như là một cách trả lời cho Chân Tín là một người bất tín, phản bội Chân Tín tự tố cáo ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản Qua phần trả lời trên, Chân Tín đă tự tố cáo “ḿnh” là, không những thân Cộng mà c̣n làm tay sai cho Cộng Sản. Ông không làm lợi cho Cộng Sản, ông vào trại Davis trong Tân Sơn Nhất, nếu là một tướng lănh của Dương Văn Minh đi, hay thủ tướng Vũ Văn Mẫu đi, Việt Cộng sẽ bắt giam tại chỗ. Đằng này ông Chân Tín vào trại Davis, đường đường chính chính nói chuyện ngang hàng với VC, có khác chi là một người nằm vùng cho chúng, hay ít ra cũng làm lợi cho chúng mà chúng biết nên đón tiếp. Chỉ v́ bất măn với Nguyễn Văn Thiệu, Chân Tín và nhóm trí thức Công Giáo xuống đường biểu t́nh với mục đích lật đổ chế độ này, dâng cho Cộng Sản Bắc Việt, giết chết cả miền Nam Việt Nam tự do dân chủ. C̣n tội nào to hơn? Chỉ v́ ghét Thiệu mà giết cả miền Nam và giết luôn chính ḿnh, Chân Tín có điên không nhỉ? Trí thức Công Giáo thiên tả Sống dưới chế độ Việt Nam Cộng Ḥa, được hưởng khá nhiều tự do, Chân Tín và Nguyễn Ngọc Lan, một linh mục cùng ḍng với Chân Tín, đi du học Pháp về, nhiễm phong trào “thiên tả” ủng hộ Cộng Sản. Thiên tả hay cánh tả, có nghĩa là ủng hộ chủ nghĩa Cộng Sản, nghịch với thiên hữu, cánh hữu theo quốc gia (chống Cộng Sản). Thiên tả là một phong trào thời thượng của giới trí thức trời Âu trong những năm 60 thế kỷ trước. Hoài Chiên, một nhạc sĩ Công Giáo, sang du học tại Louvain Bỉ (Nguyễn Văn Trung và Lư Chánh Trung, hai giáo sư được VNCH trọng vọng hơn “cục phân”, (Mao Trạch Đông nói trí thức không bằng cục phân) cũng xuất thân từ đại học này, khi về nước quay ra chống chế độ VNCH kịch liệt), tự thú trong một chuyến sang thăm Little Saigon ra mắt cuốn sách nói về những tư tưởng “huyễn hoặc” của Karl Marx, rằng: “Thập niên 50, 60 và 70 thế kỷ trước, trí thức, không phải chỉ có Việt Nam, mà bất cứ quốc gia nào, du học Âu Châu, đểu phải thiên tả (bênh Cộng Sản). Nếu không sẽ bị đào thải, không có job làm, đồng nghiệp và sinh viên xa lánh. Hoài Chiên không chọn về Việt Nam , mà ở lại lấy vợ đầm dạy học kiếm cơm và mũ ni che tai với quê hương Việt Nam ch́m trong khói lửa. Trong buổi ra mắt sách, có một tham dự viên hỏi trong ngày 30-4-1975 năm, ông đang ở đâu? Hoài Chiên trả lời đang dạy học ở xứ Congo Phi Châu, (nhưng ḷng mở cờ trong bụng khi thấy Cộng Sản Bắc Việt chiếm được miền Nam Việt Nam Việt Nam ). Hoài Chiên mới qua đời khoảng một hai năm nay. Là một thành viên của nhạc đoàn Lê Bảo Tịnh, Hoài Chiên nổi tiếng với nhiều bài thánh ca Công Giáo chân thành, mộc mạc, sốt sắng và du dương như Cầu Xin Chúa Thánh Thần, Bánh Nhiệm Màu, Con Thờ Lạy v.v…Hoài Chiên, với danh hay tên thật là Nguyễn Hoài Nam, viết một cuốn sách hai bộ về văn hóa được ông Ngô Đ́nh Nhu khen và cho đi du học, viết cuốn sách trên như là một phản tỉnh trước khi chết để minh oan cho lập trường thiên tả của ḿnh. Tại sao lúc c̣n xuống đường bên trời Âu ủng hộ CS sao không viết tố cáo chủ nghĩa Mác “huyễn hoặc” mà tin như điếu đổ. Đến khi nó sụp đổ tại Liên Xô và Đông Ấu, Hoài Chiên về Việt Nam thăm một chuyến trở ra mới viết cuốn sách này để có dịp phân bua với cộng đồng tỵ nạn Việt Nam. Trở lại với Chân Tín. Thập niên 50 và 60, trong số những tờ báo Công Giáo có nhiều độc giả tại miền Nam Việt Nam, nguyệt san Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp là một. Chân Tín là chủ nhiệm hay chủ bút ǵ đó của nguyệt san này. Và được giáo dân Việt Nam kính trọng v́ tờ báo chứa đựng một nội dung thâm sâu, thánh thiện không phải lác đác mà bất cứ số nào ra cũng có nội dung đó và được độc giả đón nhận đọc say sưa. Đặc biệt là những bài suy niệm của Linh Mục Vũ Minh Nghiễm, đôi khi của Chân Tín. Thập niên 50 qua đi, miền Nam được hưởng bốn năm thanh b́nh, có thể lái xe hơi từ Sài G̣n ra Huế vào ban đêm rất b́nh an (không có chuyện VC đắp mô, chặn xe như sau này).
Miền Nam Việt Nam bước sang thập niên 60. Hai năm đầu, đời sống người dân Miền Nam bắt đầu mất “thanh b́nh” với sự ra đời của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam vào cuối năm 1960. Rồi biến cố Phật Giáo miền Trung lan rộng vào Sài G̣n bắt đầu năm 1963. Chế độ Ngô Đ́nh Diệm bị lật đổ vào tháng 11 năm 1963 sau một cuộc đảo chánh do các tướng lănh ra tay, được Hoa Kỳ đứng sau hậu trường giật dây. Miền Nam VN đi vào một thời kỳ “rối loạn” chính trị, hết đảo chánh rồi chỉnh lư.
Cho đến ngày 19-6-1967, quân đội lên nắm quyền. T́nh h́nh chính trị và quân sự tạm ổn định. Bắt đầu từ năm 1965, Mỹ ào ạt đổ quân vào. Chiến tranh Việt Nam lan rộng ngoài ṿng kiểm soát. Đùng một cái biến cố Tết Mậu Thân, Việt Nam Cộng Ḥa bị VC đánh úp. Thành phần thứ ba xuất hiện Sau biến cố này, t́nh h́nh chính trị miền Nam bước sang một khúc ngoặc mới. Trong khi cả miền Nam khí thế chính nghĩa quốc gia chống cộng mạnh hơn bao giờ hết th́ cái gọi là thành phần thứ ba bắt đầu xuất hiện. Nói là thành phần thứ ba để ngụy trang, sau ngày 30-4-1975, thành phần thứ ba này lộ nguyên h́nh là cộng sản như Huỳnh Tấn Mẫm, Ngô Bá Thành, Ni sư Huỳnh Liên, Lê Văn Nuôi. Một số chạy vào bưng sau đợt một Mậu Thân, như Dương Quỳnh Hoa, Lữ Phương, Thanh Nghị. Một số ở lại hoạt động nội thành. Như mọi người đều biết, sau này một số vẫn trung thành đều được làm lớn, số c̣n lại dần dần Cộng Sản loại trừ ra sau khi đă cho hưởng những ân huệ thuở ban đầu, bèn phản tỉnh th́ bị cô lập và im lặng. Trong đó có Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan, tay sai Cộng Sản. Trở lại Sài G̣n sau hai đợt Mậu Thân, cánh trí thức Công giáo du học ở trời Âu về bắt đầu mở chiến dịch tranh đấu cho Cộng Sản, núp dưới chiêu bài thành phần thứ ba, không theo cộng sản cũng không theo quốc gia như Chân Tín nói ở trên, chỉ có mục tiêu là chống bất công, tham nhũng và chiến tranh. Nhưng thực chất là chống chế độ Việt nam Cộng Ḥa, không những không đả động ǵ tới Cộng Sản Bắc Việt mà c̣n ca tụng chúng qua báo Đối Diện. Bốn người ṇng cốt là Nguyễn Văn Trung, Khoa trưởng Văn Khoa, Đai Học Sài G̣n, Lư Chánh Trung, giáo sư Văn Khoa, Nguyễn Ngọc Lan và Chân Tín, hai linh mục ḍng Chúa Cứu Thế trụ sở tại 38 Kỳ Đồng. Nhà thờ Ḍng Chúa Cứu Thế tại đây vào hai ngày cuối tuần, nhất là chiều Thứ Bảy đông nghẹt giáo dân đi chầu và đi lễ quanh năm, năm này sang năm khác, cho đến tận bây giờ. Đặc biệt Chân Tín, đứng ra lập ủy ban cải thiện chế độ lao tù, như ông nói ở trên. Ông bị loại khỏi tờ báo Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, không chính thức bỏ nhà Ḍng nhưng dùng làm chỗ ngủ qua đêm và ăn uống, những giờ c̣ lại cùng với hai ông Trung, Nguyễn Ngọc Lan, nhóm ni sư Huỳnh Liên, LS. Ngô Bá Thành và nhóm sinh viên “nằm vùng “lao vào những cuộc xuống đường biểu t́nh chống chính phủ Nguyễn Văn Thiệu, một cách điên cuồng.
Dù chính phủ Nguyễn Văn Thiệu không tốt đẹp nhưng ít ra cũng đại diện cho chế độ VNCH trên mọi mặt trong nước và trên thế giới. Đám thanh niên sinh viên mà Chân Tín ra sức bênh vực sau ngày 30-4 toàn là Cộng Sản ăn trên ngồi chốc, gạt Chân Tín ra ŕa. Chân Tín bèn tức chửi đổng. Sự thực là thế! Đám kư giả thân Cộng trong cái thành phần thứ ba này (có cả cựu trung tướng Tôn Thất Đính) bèn lập cái hội mà bây giờ nghe rất “thối” – “Kư giả đi ăn mày” – Cả một lực lượng phản chiến và phản bội như thế, có cả nhóm Phật giáo Ấn Quang xách động đứng sau lưng, tối ngày hội thảo, biểu t́nh, đă làm cho t́nh h́nh Sài G̣n, Huế bị xáo trộn, trong khi ngoài tiền tuyến, VC mở những đợt tấn công làm cho QLVNCH chỉ lo thế thủ. Xin mở dấu ngoặc ở đây, trong tập sách “Ba Năm Xáo Trộn” Lư Chánh Trung đă ghi lại những cuộc biểu t́nh chống chính phủ Thiệu và VNCH. Cả tờ báo “Đối Diện” của Chân Tín và cuốn sách này, phá chính phủ kịch liệt, vẫn được xuất bản tự do thoải mái. Thử hỏi, dưới chế độ Cộng Sản ưu việt, Chân Tín và Lư Chánh Trung có được tự do in như thời VNCH không? Hỏi tức trả lời. V́ ai Việt Nam Cộng Ḥa cáo chung? Việc ǵ phải đến đă đến. Ngày 30-4-1975, chế độ VNCH cáo chung. Miền Nam Việt Nam từ vĩ tuyến 17 đến mũi Cà Mau đều lọt vào tay Cộng Sản Bắc Việt. Bức màn sắt buông chụp xuống quân và dân Việt Nam Cộng Ḥa, phải tan đàn xẻ nghé. Mất nước! Chân Tín b́nh chân như vại, ngồi chờ Việt Công công kênh đi khắp phố phường Sài G̣n là người có công hoạt động nội thành làm ung thối sụp đổ chế độ Việt Nam Cộng Ḥa tự do dân chủ.
Cho đến ngày nay, có nhiều lư do và nguyên nhân đưa đến sụp đổ một chế độ tự do dân chủ và một quân đội chiến đấu anh hùng. Có thể nói không sợ sai lầm rằng, thành phần thứ ba là nguyên nhân chính và quyết định hơn cả. Chính cái thành phần thứ ba giặc nội xâm này đă phả hủy nội tạng chế độ VNCH. Điều đau đớn cho quân dân cánh chính VNCH là những trí thức của thành phần này, không những được sống và hoạt động nhởn nhơ giữa ḷng Sài G̣n, mà c̣n được chế dộ ưu đăi giao cho những chức vụ cao như Nguyễn Văn Trung, khoa trưởng Văn Khoa, Lư Chánh Trung, giáo sư đại học. Trong nhóm trí thức Công giáo thân cộng này, không thể không nói đến Nguyễn Đ́nh Đầu, hiện vẫn c̣n sống, sau này lộ nguyên h́nh là Cộng Sản. Ông ta du học Pháp về nước, và được một linh mục thừa sai Paris đỡ đầu cho mượn cơ sở của hội trên đường Nguyễn Du, ngay sau nhà xứ của Vương Cung Thánh Đường, để xuất bản tờ Sống Đạo thiên tả, đánh phá giáo hội CGVN. Khi tờ báo này ra, mỗi tuần một số, Nguyễn Văn Trung và Lư Chánh Trung là hai cây viết ṇng cốt. Tờ báo này sống được một thời gian rồi chết. Nhưng Nguyễn Đ́nh Đầu đă tạo được vị thế và tiếng nói thăm ḍ để “nằm vùng” đứng sau hậu trường, giật dây những con múa rối thân cộng, công khai hoạt động, như hai ông Trung. Lợi dụng chế độ VNCH rộng răi trong vấn đề cư trú và hồ sơ theo chế độ tự do, VC đă gài cán bộ từ bưng về Sài G̣n nằm vùng, tuyên truyền được một số đông người dân sống tại Sài G̣n và các tỉnh thành miền Nam theo chúng nằm vùng chờ thời cơ xuống đường như Dương Quỳnh Hoa, Ngô Bá Thành, Lên Văn Nuôi, Huỳnh Tấn Mẫm và nhiều nhiều tay nằm vùng khác. Sau ngày 30-4, chúng đă xuất đầu lộ diện, làm hàng xóm và các đơn vị quân đội cảnh sát ngỡ ngàng, như Chuẩn Tường Nguyễn Hữu Hạnh làm nội tuyến cho VC. Hiện nay, cái nhóm VC nằm vùng này giữ những chức vụ cao cấp trong guồng máy cầm quyền của Cộng Sản ở Sài G̣n. Một đằng là chống đỡ và xây dựng. Một đàng là nhóm trí thức thiên tả thành phần thứ ba, nhất là Công Giáo, được đám thanh niên sinh viên, học sịnh và Phật tử Ấn Quang nội thành hậu thuẫn sau lưng, có tôi đi hàng đầu là Lan, Tín và hai ông Trung, chỉ lo phá suốt ngày đêm bằng những cuộc xuống đường gây xáo trộn đời sống người dân Sài G̣n. Chắc chắn là phe chống đỡ sẽ thất bại mà thôi. Trong khi đó, t́nh h́nh phản chiến tại Mỹ và trời Âu ngày càng lên cao độ. Chế độ Cộng Sản miền Bắc giỏi về tuyên truyền đánh lạc hướng dư luận thế giới về cuộc chiến chống Cộng Sản của dân quân Việt Nam Cộng Ḥa.
Một thực tế không thể chối căi là: VNCH ngày càng thất thế, Cộng Sàn ngày càng thanh thế. Thành phần lănh đạo VNCH sau này là những tướng lănh vừa không có kinh nghiệm trận mạc với Cộng Sản, nói ǵ đến kinh nghiệm chính trị, một con số zero to tổ bố trước những thủ đoạn tinh vi và gian ác của đám chóp bu Cộng Sản, thể hiện qua hai nhân vật Lê Duẩn và Lê Đức Thọ. Không thân cộng mà ngồi trong MTTQ 10 năm? Sau ngày 30-4-1975, sau những cuộc mít tinh ăn mừng chiến thắng, bàn tiệc này dành một chỗ ngồi trang trọng cho Nguyễn Ngọc Lan, Chân Tín, Nguyễn văn Trung, Lư Chánh Trung trước khi bị đá đít cho về nhà, không tù đầy giết chóc là may. Trong khi đó, quân dân VNCH tan hàng trong tức tưởi và oan khiên, trước sự phản bội của đồng ḿnh và của bọn giặc nhà (tạm cho là thành phần thứ ba đi, trong đó cũng có thứ ba thật, nhưng thứ ba giả chiếm đa số và đều là cán bộ cộng sản nằm vùng điều khiển giật dây). Bọn thứ ba giả này đúng là bọn ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản, đâm sau lưng chiến sĩ và đồng bào miền Nam Việt Nam, đầu sỏ là Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan và hai tên Trung, một hiện đang ở Canada, bay về Little Saigon ở miền Nam Cali âm thầm đến, âm thầm đi, như kẻ tội đồ của dân tộc. Nguyễn Văn Trung có viết hồi kư kể lại những ngày hoạt động cho Việt Cộng, có đi vào cả bưng nữa (nếu tôi nhớ không lầm). Tập hồi kư này không tờ báo nào dám đăng, duy có tờ Thông Luận của ông Nguyễn Gia Kiểng đăng. Quí vị nào muốn đọc vào Thông Luận và t́m tên tác giả Nguyễn Văn Trung là ra. Như trên đă nói, Chân Tín, Châu Tâm Luân, cũng là linh mục Công Giáo du học Pháp về Sài G̣n dạy triết… và Nguyễn Ngọc Lan là những tay thiên tả hạng gộc trí thức Công Giáo ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản, đâm sau lưng chiến sĩ và đồng bào nuôi nấng cho job thơm, nhà cao cửa rộng, tự do viết lách chống VNCH vung xích chó, và Luật sư Trần Ngọc Liễng không thân Cộng làm sao Việt Cộng trong Tân Sơn Nhất cho vào và đón tiếp như là người của chúng. Nếu Chân Tín là người của miền Nam VN như bao người sống dưới chế độ VNCH mà chúng không biết, thử hỏi có được vào không? Phải là người của CS, hay ít ra cũng làm lợi cho Cộng Sản, như Chân Tín, VC mới đón tiếp và cho ra về một cách hiên ngang vui mừng như thế Rồi Chân Tín nói không thân Cộng, tại sao được VC, sau ngày 30-4-1975, cho vào Mặt Trận Tổ Quốc và giữ chức ủy viên trung ương của mặt trận này măi tới 10 năm. Và Chân Tín hồ hởi, phấn khởi vào ngồi cùng mâm cùng chiếu với đám Cộng Sản gộc, đến khi chanh vắt hết nước, chúng loại bỏ Chân Tín như con chó ghẻ quay ra bất măn chống lại chúng. Chân Tín đă nói dối một cách trắng trợn. Chân Tín, đi theo gót Trần Dân Tiên, tự viết ca tụng ḿnh rồi gửi sang Pháp dịch sang Anh văn để phổ biến tự đánh bóng ḿnh Những chiến sĩ VNCH tố cáo Chân Tín đón Cộng Sản Bắc Việt vào Sài G̣n phải hiểu theo nghĩa bóng. (Nhưng cũng nhờ hiểu nghĩa đen mà Chân Tín tiết lộ đă được phái vào Tân Sơn Nhất gặp VC mà không sợ). Đón VC vào Sài G̣n bằng mở cờ trong bụng Đón VC vào Sài G̣n ở đây không có nghĩa là cầm cờ Mặt Trận Giải Phóng ra đứng đường vẫy vẫy chào mừng hay hoan nghênh đoàn xe tăng của VC. Sau khi Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, bộ tứ Tín, Lan, Văn Trung và Chánh Trung mừng rơn mở cờ trong bụng, cầm chắc một chỗ đứng trọng vọng dưới chế độ mới. Nhưng người Cộng Sản không như bộ tứ này nghĩ. Hóa ra các anh cũng ngây thơ với Cộng Sản mặc dù là trí thức. Có người thắc mắc tại sao trước 75, Chân Tin, Nguyễn Ngọc Lan, Nguyễn Văn Chung, Lư Chánh Trung kêu gọi xuống đường là có ngay một đám đông thanh niên sinh viên và dân chúng hưởng ứng ngay, mà ngày nay bất công và tham nhũng gấp ngàn lần hơn, lại không kêu gọi thanh niên, sinh viên và người dân xuống đường? Tại sao vậy? Lư do là v́ cái thành phần theo bốn ông xuống đường năm xưa nay đang ngồi cai trị miền Nam Việt Nam với bàn tay sắt và kềm kẹp. Chúng thấy Lan và Chân Tín đă bị sinh tử phù chẳng c̣n nguy hiểm ǵ nữa nên để cho yên chết dần ṃn. Nếu có tranh đấu cũng chị là cái nhục thân mà thôi. Sao bây giờ bộ tứ không lập Ủy Ban Cải Thiện Chế Độ Lao Tù đi. Nhà tù nhan nhản và khốc liệt gấp mười lần Chuồng Cọp thời VNCH. Sao bây giờ bộ tứ không tổ chức xuống đường biểu t́nh chống bất công đi? Bất công đầy rẫy ra đó gấp triệu lần thời VNCH. Bộ tứ này chỉ cần lên tiếng xách động xuống đường là cho đi tù mọt gong liền. Nỗi ḷng của người viết Trong 37 năm qua, dù ở trong nước hay hải ngoại, tôi có những đêm thao thức hướng về quê hương mà ḷng quặn đau…lại căm hận cái bọn quậy phá, xách động, phản bội, đón gió trở cờ, ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản, giặc nội xâm ngay chính ḷng chế độ đă cho họ tự do hội họp, xuống đường biểu t́nh và viết lách tuyên bố vung xích chó, đâm sau lưng chế độ và chiến sĩ. Bây giờ bọn họ im re! Riêng Nguyễn Ngọc Ngọc Lan viết chửi đổng thời c̣n sống gửi đăng trên các bản tin Tin Nhà. Và Chân Tín cũng ngồi chửi CS trên tờ báo mạng Tự Do Ngôn Luận. Nếu Chân Tín cho ḿnh tranh đấu xuống đường là chính nghĩa, th́ nay, tham nhũng và tra tấn tràn lan ra đó, sao không xuống đường lấy mạng sống ḿnh cho chính nghĩa đi? Hèn quá! Linh Mục Trần Hữu Thanh, cùng Ḍng Chúa Cứu Thế Kỳ Đồng với Chân Tin, đă đứng ra thành lập phong trào chống tham nhũng như Chân Tín, nhưng sau 30-4-1975, ngài phải đi tù mọt gong. Lư do là v́ cha Thanh không chống chế độ Việt Nam Cộng Ḥa, nên VC cho là phản động. C̣n Chân Tín quyết triệt hạ chế độ Việt Nam Cộng Ḥa tươi đẹp để mang chế độ CS miền Bắc thay vào đó. Chân Tín nhởn nhở ở ngoài làm việc cho VC trong cái gọi là Mặt Trận Tổ Quốc. Chẳng qua Chân Tín phải đ̣i cái này cái nọ như trong bài trên viết, là v́ bị dân chúng miền Nam nh́n khinh bỉ và kết tội đành phải lên tiếng cho có lệ, dư biết VC đâu có sợ Chân Tín v́ ông ta đâu c̣n xách động được ai theo. Là người làm việc tại Bộ Tổng Tham Mưu Sài G̣n từ năm 1970 cho đến khi mất nước, hằng theo dơi t́nh h́nh biến động chính trị, quân sự của đất nước, đặc biệt, Sài G̣n, thủ đô ḥn ngọc Viễn Đông yêu dấu của Việt Nam Cộng Ḥa. Sài G̣n và VNCH đă bị các thế lực tay chân Cộng Sản ra sức làm cho chế độ Nguyễn Văn Thiệu sụp đổ, có nghĩa chế độ Việt Nam Cộng Ḥa cũng rơi vào tay Cộng Sản Bắc Việt luôn, trong đó Chân Tín là một tay đầu sỏ phá hoại không thể nào chối căi. Tôi viết bài này để lột mặt nạ cái gọi là thành phần thứ ba, mà tiêu biểu hung hăng con bọ xít là Chân Tín. Lư do là v́, những nhân vật khác đều mai một, im tiếng hay phản tỉnh th́ Chân Tín vẫn hiên ngang lên tiếng tố cáo bên này, bên nọ, chỉ v́ bất măn, bất măn cá nhân, bất măn kinh niên và trở thành bản chất. Lên thiên đàng, nếu Thượng Đế không theo ư muốn của Chân Tín, cũng bị ông cha cố này xách động các linh hồn trên thiên đàng nổi dậy chống Thượng Đế. Phúc âm của Chân Tín là xách động và xúi bẩy. Xin được nói rơ như thế này kẻo đụng chạm tới các vị áo thâm đen khác nghĩ rằng tôi vơ đũa cả nắm. Tôi nh́n Chân Tín qua lăng kính một công dân sống tại miền Nam Việt Nam từ năm 1956 trở đi, hưởng bao mưa móc của Việt Nam Cộng Ḥa về tự do, dân chủ, nhất là tự do ngôn luận. Tôi không đánh giá hay nh́n Chân Tín trong chiếc áo chùng thâm của một linh mục. Chân Tín lợi dụng chiếc áo chùng thâm để tranh đấu cho Cộng Sản, góp phần, gọi là ba mặt giáp công (dân vận, binh vận và tuyên giáo vận), quyết làm cho chế độ miền Nam sụp đổ. Nguyên nhân xâu sa là do bất măn. Nếu không tại sao bây giờ, chế độ Việt Cộng tham những, bất công ngàn lần hơn, tại sao Chân Tín không xuống đường kêu gọi lật đổ Việt Cộng như ngày xưa? Tại sao đến giờ này mới lột mặt nạ, nhân danh tham nhũng và tra tấn sinh viên VC tranh đấu, Chân Tín đă dấu bộ mặt thật phản phúc, cùng ngồi bàn tiệc máu trong vụ Đức Khâm Sứ và Tổng Giám Mục Thuận, rồi viết bài đổ tội cho những đồng phạm, cái kiểu rửa tay Philato ta chẳng có tội ǵ? Thật vô liêm sỉ! Bài viết này cũng nhằm trả lời cho một số người Việt miền Nam hải ngoại thấy Chân Tín phản tỉnh th́ mừng lắm và tâng bốc ca ngợi là người đă theo Cộng Sàn nay qua ra chống Cộng Sản. Trời đất ơi! Như thế được sao? Thời nào, đỏ hay đen, quốc gia hay cộng sản, Chân Tín đều được nói và đón nhận. Công bằng ở đâu? Và c̣n nhiều câu hỏi nữa tùy theo bạn đọc những người miền Nam Việt Nam ngày xưa và ngày hôm nay. Chân Tín là một tội đồ cần sám hối hơn người Cộng Sản. Khoác áo thày tu, nhưng thiếu tinh thần bác ái, khoan dung và hy sinh, tham sân si và bất măn đầy ḿnh. Đúng là mục từ sói lang giết con chiên ḿnh. Bây giời ngồi ru rú tại 38 Kỳ Đồng viết bài chửi rủa Cộng Sản mà ḿnh đă tiếp sức hà hơi vào chiếm Sài G̣n. Nếu Chân Tín chết trước ngày 304-4-1975, Việt Cộng TP Hồ Chí Minh sẽ tuyên dương Chân Tín như anh hùng cách mạng không thua ǵ Lê Văn Tám. Nhưng Chân Tín vẫn c̣n sống và sống dai nữa. Hiện nay Chân Tín bị lọt giữa gọng kềm bọn Cộng Sản ác ôn, bị những người tù Cộng Sản và gia đ́nh họ nh́n như một Juda phản bội, ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản.Tại sao Việt Cộng chiếm đất của Thài Hà, đồng đạo đồng tu của Chân Tín mà sao không thấy Chân Tín xuống đường biểu t́nh? Sao lạ vậy? Chân Tín từng tuyền bố chống bất công tham nhũng cơ mà. Rồi vụ Tiên Lăng. Chân Tín không kêu gọi xuống đường như thời Ủy ban cải thiện lao tù trước 75, sao chỉ thấy im lặng và im lặng. Ngồi một nơi an toàn viết bài chửi đổng CS v́ sợ tù đầy. Chân Tín là một tên phản bội, một tội đồ, đúng nghĩa ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản. Một tên đá đít sứ thần Henry Le Maitre, nộp TGM Thuận cho VC. Ngày 30 tháng 4 năm 1975 mở cờ trong bụng khi chế độ Thiệu tan ră, các đồng chí của Chân Tín vào tiếp thu. Vậy mà bây giờ viết tay “ta” không nhúng chàm, không sợ Phan Khắc Từ, Huỳnh Công Minh cười vào mũi cho hay sao? Thật đúng là nói lấy được theo cái thói gian xảo của Cộng Sản. Người dân miền Nam Việt Nam không cần Chân Tín “thông cảm” một cách trịch thượng như thế. Chân Tín đến chết vẫn không chửa cái tật phản phúc, bất tín. Hết phản VNCH nay phản VC. Khá khen cho Chân Tín giả h́nh giả nghĩa, toan đánh lừa quân dân cán chính VNCH một lần nữa. C̣n khuya!. V́ thế có bài viết này. Khải Huyền - Quốc Hận năm thứ 37 - 30.4.1975 – 30.4.2012 Ghi chú: Tin mới nhất cho hay Chân Tín đă qua đời ngày 01-12-2012 tại Sài G̣n, thọ 92 tuổi. Trước khi ra đi, Chân Tín có viết một bài biện minh cho tội ác của ḿnh với QLVNCH, nhưng dấu diếm thời gian hợp tác với CS sau tháng 4-1975.
Ngoc Oanh
( LA )
Bookmarks