
Originally Posted by
Le Thi
Trước 1975 , hằng ngày đi làm , tôi phải dừng xe ở ngả tư Phan Thanh Giản _ Đoàn Thị Điểm để chờ luồng xe trên đường Phan Thanh Giản đi qua ,
tôi thường thấy những xe GMC quân đội không mui , trên đó có một hay hai cái ḥm phủ cờ vàng , ở băng hai bên , có người đàn bà c̣n trẻ , kế bên vài đứa nhỏ .
Gương mặt người phụ nữ đó thẩn thờ thấy tội , c̣n trẻ nhỏ th́ ngơ ngác .
Bất giác , tôi tự hỏi , họ chết tại ai , họ chết v́ ai ?
Câu trả lời , có , một cách đương nhiên , là họ chết tại Vc và họ chết v́ chúng ta .
Nếu Vc nói họ là lính đánh thuê th́ tôi không bực , v́ biết Vc luôn luôn tuyên truyền xảo trá .
Nếu người tự cho là ở phía tự do không cs , mà nói điều đó th́ thật là đau ḷng , cảm thấy sự bất công , sự vô ơn bạc nghĩa , sự phản bội ...
Thực chất của cuộc chiến vừa rồi là kẻ đánh người đở .
Con đường của kẻ đánh trải đầy xương máu , hận thù , dối trá , họ dùng chủ nghĩa dân tộc như b́nh phong để tiến tới đại đồng (cn cs) .
Kẻ đở là chúng ta , trước đại địch , chấp nhận hổ trợ của người khác là điều phải chọn , không có ǵ trái lương tâm hay làm mất chính nghĩa .
Thói thường của thế gian này , một khi nhờ cậy ai th́ phải chịu ít nhiều ảnh hưởng của kẻ đó .
Chúng ta ở trong khối tự do , khác với khối cs mà các nước thành viên phải tuân hành chặc chẻ lịnh của Sô Viết và Trung cộng , áp lực của Mỹ
vào thời kỳ đó , trên VNCH rất có giới hạn .
Việc Mỹ thôi không trợ giúp VNCH nữa , cũng là thói thường trong cuộc đời này :
Khi Mỹ t́m ra cách chống cộng khác , bằng cách đi đêm với Trung cộng chống Nga , cách chống cộng mới này , Mỹ cho là hiệu quả hơn , không
tốn xương máu , tài sản công dân họ , việc bỏ VNCH như món quà cho Trung cộng như một điều kiện tiến tới sự mong muốn ...
Ai ở trường hợp Mỹ cũng làm như thế .
VNCH thua trận là điều không có ǵ ngạc nhiên .
Gọi ngày 30/4/1975 là ngày quốc hạnh là không chính xác , v́ không có bất cứ người VN nào không cs , có cảm tưởng đó .
Gọi nó là ngày quốc tang VNCH , không đúng , v́ VNCH chưa có chết , nó đang sống trong mỗi chúng ta , sống mạnh đến nổi nhiều nơi trên thế giới
công nhận lá cờ vàng , càng ngày càng nhiều .
Gọi nó là ngày quốc hận cũng không đúng hẵn v́ lư tưởng đấu tranh của chúng ta cao hơn hận thù , đấu tranh v́ tự do dân chủ hạnh phúc cho dân tộc VN .
Giờ phút này , cầu xin người VN ư thức trách nhiệm của ḿnh , tham gia đấu tranh , không phải với tư cách như một lănh tụ mà với tư cách một công dân .
Từ đó , chúng ta mới nh́n ra nhiều việc mà chúng ta có thể làm .
Bookmarks