BÓNG TỐI KINH HOÀNG - Chương 44
--------------------------------------------------------------------------------
BÓNG TỐI KINH HOÀNG
Chương 44
Ngồi trên xe phóng qua vùng White Plains, một khu đô thị lư tưởng, yên tĩnh trên đất Mỹ nằm về hướng Bắc Manhattan cách thành phố hơn ba chục cây số.
Diane lên tiếng.
- Nơi nầy đẹp thật. Ta tính ở lại đây làm ǵ?
- Tôi có một người ở vùng nầy, bà ta sẽ giúp cho bọn ḿnh.
- Bà ta ra sao?
Kelly thong thả kể.
- Lúc mẹ tôi lấy chồng ông hay uống rượu say đánh đập bà. Tôi muốn đi làm kiếm ra tiền muốn đưa mẹ tôi đi. Lúc đó một người mẫu thời trang làm chung chỗ giúp chỉ cho tôi về đây, cô ta cũng bị chồng ức hiếp. Nơi đó là nhà trọ, bà chủ nhà là một người tốt bụng, tên bà Grace Seidel. Tôi đưa mẹ về ở chờ khi nào kiếm được nhà. Hôm nào về tôi cũng ghé thăm. Mẹ tôi thích lắm, bà được biết vài người bạn mồi. Hôm tôi kiếm được nhà đưa bà về ở… - Nàng bỏ lửng.
Diane nh́n qua:
- Rồi sao nữa?
- Bà đ̣i về nhà lại với ông.
Xe ngừng lại trước nhà trọ.
- Ta tới nơi rồi
***
Grace Seidel một phụ nữ tuổi ngoài năm mươi, trông c̣n khoẻ mạnh. Bà bước ra mở cửa, nh́n thấy Kelly mặt mày hớn hở.
- Kelly! - Bà giang tay ra ôm ṿng qua người nàng. Gặp lại em tôi mừng lắm.
Kelly lên tiếng:
- Đây là Diane, bạn tôi.
Hai người chào nhau.
- Căn pḥng của em đang chờ em về lại, - Grace nói. - Thiệt ra là nơi ở của mẹ em. Tôi cho đặt thêm một chiếc giường nữa.
Bà Grace Seidel đưa hai người khách về pḥng.
Lúc đi ngang qua chỗ pḥng khách lịch sự nh́n vô thấy hơn một chục bà ngồi chơi bài với mấy tṛ chơi linh tinh khác.
- Em về ở lại lâu mau? Grace hỏi.
Kelly nh́n qua Diane:
- Dạ, em chưa biết.
Bà Grace Seidel cười:
- Không sao. Em về ở lại đây bao lâu cũng được.
Nh́n căn pḥng lịch sự gọn gàng sạch sẽ.
Bà Grace Seidel vừa bước ra ngoài, Kelly nh́n qua Diane nói:
- Ta về đây coi như yên. Ta sẽ được ghi vô Sách kỷ lục Guinness. Cậu nhớ ta thoát chết bao nhiêu lần chưa?
- À, nhớ - Diane đứng bên cửa sổ nh́n ra, Kelly nghe được câu nàng vừa thốt ra: "Cám ơn anh, Richard".
Kelly toan buột miệng nói… chợt nàng nghĩ trong đầu thôi được ǵ…
***
Andrew ngồi ngủ gục bên bàn giấy mơ màng thấy nằm ngủ trong bệnh viện. Nghe tiếng ồn trong pḥng ông thức dậy – "cũng may, tôi t́m được lúc đang làm công việc sát trùng… thiết bị an toàn của Andrew. Tôi… phải mang vô tới đây cho ông coi. Vậy mà bọn quân đội ăn hại bảo đảm an toàn không có việc ǵ.
Bookmarks