Xin cho tôi được góp chút ư kiến.
Thưa bạn BaEd,
Cách hiểu trên đây của bạn chính là cách mà (báo chí) cộng sản vẫn dùng để lên án những người hoạt động cho dân chủ đang sống ở Việt Nam hiện tại.
C̣n nhớ hồi xảy ra vụ xử án bạn trẻ Nguyễn Tiến Trung, anh Lê Công Định, anh Trần Huỳnh Duy Thức, bên x-cafevn cũng như trên các báo lề phải đều đầy dẫy những luận điệu của những người ủng hộ cộng sản như thế này, ví dụ như: đảng và nhà nước đă cho hắn ăn học thành tài, đă cho hắn đi du học... thế mà hắn không biết ơn th́ chớ, lại đi học theo đế quốc, tuyên truyền chống lại đảng và chế độ... bla, bla, bla...
Các lập luận phản pháo (trên x-cafevn) là: Nguyễn Tiến Trung đi du học bằng tiền của cha mẹ anh ta; Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức ăn cơm của cha mẹ anh ta, đi học do cha mẹ anh ta bỏ tiền... đảng và nhà nước nuôi hồi nào, cho cái ǵ mà đ̣i kể công? Chưa kể, ngay cả cha mẹ thật của họ làm ǵ sai trái th́ họ cũng vẫn có quyền phản đối như thường.
Đơn giản như vậy, nhưng mà phải nhờ đọc những lập luận đó tôi mới hiểu ra vấn đề...
Quay trở lại chuyện Thẩm Thúy Hằng và Kim Cương, tôi đồng ư với cách giải thích của chị Gánh. Hai (và hiện c̣n nhiều) người nghệ sĩ đó là người nổi tiếng, họ thăng hoa nhờ vào thời gian được sống trong chế độ tự do. Cho là họ bị bắt buộc phải đóng phim đóng kịch tuyên truyền ca ngợi cộng sản, th́ ở vào thời điểm này, họ cũng gần đất xa trời rồi, nếu họ đă biết từ lâu hoặc giờ mới nhận ra bộ mặt thật của cộng sản rồi th́ họ sợ cái ǵ nữa mà không lên tiếng, không dám nói gần th́ nói xa... để cho con cháu được hiểu đúng sự thật. Việc này chỉ có thể giải thích là họ chẳng nhận ra sự thật ǵ cả, hoặc đơn giản là họ "thật sự" nghĩ rằng họ đă sống viên măn đến ngày giờ này là nhờ cộng sản. Đó là những người nổi tiếng, có fans ủng hộ, "vua biết mặt chúa biết tên", lời nói có trọng lượng nhất định... mà lại đi ủng hộ cộng sản. Vậy thử hỏi, chống lại cộng sản, không gơ vào đó th́ gơ vào đâu đây? Phân tích mổ xẻ một hành động sai trái th́ phải phân tích một nhân vật có fans, có trọng lượng, có người đọc, người quan tâm theo dơi... th́ mới đạt được hiệu quả (là đem đến sự thật cho độc giả); chứ giờ đem một ông cộng sản nằm vùng thời VNCH cha vơ chú váo nào đó ra phân tích mổ xẻ ông ta sai lầm chỗ nào, ông ta sống sung sướng và không bị khó dễ trong chế độ VNCH nên mới có thể ung dung mà nằm vùng v.v... th́ ai biết ông ta là ai, ai thèm đọc...
Bên Việt Nam này, bạn thấy, mỗi lần báo chí muốn "đánh" vào cô hoa hậu, người mẫu, diễn viên nào đó th́ đều lập luận là họ là người của công chúng, có sức ảnh hưởng đến công chúng, nên mọi hành động, tư tưởng của họ, từ ăn mặc, đi đứng, phát ngôn, cho đến chạy chiếc xe ǵ cũng đều có thể được đem ra làm lư do... Hăy thử tưởng tượng ngày đẹp trời nào đó, Đàm Vĩnh Hưng qua Mỹ tuyên bố là thật ra tôi bị bắt buộc, tôi ghét cộng sản tận xương tủy... th́ phản ứng của các fans anh ta ra sao? phản ứng của cộng sản ra sao? Ư tôi không phải là cộng sản làm được th́ ta cũng làm được, mà đây rơ ràng là một "phương pháp" hẳn hoi (chẳng biết có được dạy trong chuyên ngành hay không, cái này th́ tôi xin được thỉnh giáo các vị hiểu biết nhiều hơn).
Nối vô chuyện em của bạn: anh/chị ấy rơ ràng là ăn cơm của cha mẹ bạn (hồi xưa) và của bạn (hiện nay). Nếu anh/chị ấy ăn cơm của cha mẹ bạn và bạn, rồi đi tham gia đoàn, đảng, công an, dân pḥng... để phục vụ cho đảng th́ đó mới chính là trường hợp của Thẩm Thúy Hằng và Kim Cương, mà chị Gánh Hàng Hoa đang giải thích. Nếu không phải th́ không thể đem ra so sánh được.
Sống trong một chế độ th́ chúng ta có quyền phản đối nếu chế độ đó không tốt. Phản đối th́ có nhiều cách: biểu t́nh, viết thư phản đối gởi cho lănh đạo, phản đối những người của công chúng đang ủng hộ chế độ không tốt đó, thậm chí không cần ủng hộ cái chế độ xấu, chỉ cần họ cổ súy cho một trào lưu xấu, đạo đức xấu th́ cũng phải phản đối... Tôi không cho những người lên tiếng phản đối, vạch mặt những nghệ sĩ theo cộng sản là cực đoan. Những người nói tử tế không được, mở miệng ra là chửi, cũng không phải là cực đoan, mà là v́ họ không biết nói sao cho hay hơn chửi thôi. Người cố t́nh vào chửi, khích bác, đâm bị thóc thọc bị gạo... gọi là phá hoại, không phải cực đoan. Giờ hỏi tôi "cực đoan" là ǵ, th́ tôi đành chịu. Cực đoan th́ nó lại liên hệ với "độc tài", với "duy ngă độc tôn", cái này tôi chỉ có thể hiểu ngầm trong quá tŕnh đọc và suy ngẫm thôi, chứ tôi không đủ kiến thức để nói thành lời; mà bao nhiêu người kiến thức tràn đầy, học cao hiểu rộng tranh luận cả trăm trang cũng chưa đi đến kết luận được. E rằng bây giờ nói tới chuyện "cực đoan" th́ lại thêm cả trăm trang nữa không biết chừng. :)
Tôi chỉ nói theo suy nghĩ của ḿnh, với sự hiểu biết vẫn c̣n nông cạn. Tôi xin được tiếp tục theo dơi ư kiến của các vị.
Bookmarks