Gă lười hại vợ
Có anh chồng nọ trở tính không chịu làm lụng ǵ cả, suốt ngày ngủ bẹp tai. Chị vợ t́m đủ mọi cách làm chồng thay đổi mà không được, anh ta ra điều kiện rằng nếu chị t́m được một cái ǵ đó thật ấn tượng th́ anh ta sẽ chăm chỉ làm ăn.
Một hôm, t́nh cờ đi dạo quanh cửa hàng bán thú nuôi, chị nh́n thấy một con vẹt có bộ lông màu lửa, dài, mượt, mỏ khoằm sắc nhọn như dao và h́nh dáng th́ thật là dũng mănh. Người bán hàng, sau hồi lâu quan sát sự thích thú của chị với con vẹt liền tiến lại gần và giới thiệu:
- Con vẹt này có nhiều chỗ rất độc đáo khác với những con vẹt thường, nếu cô gọi “vẹt”, kèm theo là tên của một món đồ ǵ đó th́ nó sẽ lập tức phá nát món đồ đó.
Rồi để minh chứng cho sự ḱ diệu của con vẹt, anh ta gọi:
- Vẹt, cái bàn!
Lập tức con vẹt bay sà xuống cái bàn gần đó và chỉ cần mổ vài phát, phá tan cái bàn thành từng mảnh vụn. Anh ta lại gọi “Vẹt, cái giá”, lập tức con vẹt đậu xuống cái giá và phá tan nó ra. Quá ấn tượng trước con vẹt, chị vợ liền quyết định mua con vẹt độc đáo và chắc mẩm phen này chồng ḿnh sẽ từ bỏ những thú vui phi lư và chăm chỉ làm ăn. Đẩy cửa bước vào nhà, chị nhẩy bổ đến chỗ chồng đang ngồi uống bia xem vô tuyến và kêu lên:
- Anh nh́n con vẹt này.
Anh chồng mắt không rời khỏi màn h́nh, thốt lên:
- Yên nào! Vẹt… cái đầu cô ấy!
Bóng đá
Thấy bạn trai của con gái đến nhà chơi đă khuya quá rồi mà chưa chịu về, ông Bố nằm trong buồng hỏi vọng ra:
- Tũn à, mấy giờ rồi con? Khuya lắm rồi hả con?
Chàng trai nghe vậy liền nhanh miệng:
- Bác chờ 1h45 coi bóng đá cúp C1 hả Bác? Bác cứ ngủ đi, chừng nào tới con gọi Bác dậy. Tối nay con ở đây luôn để coi với Bác cho vui nhe Bác!
- !!!
Mừng quá
Sau bữa cơm chiều, ông Bố gọi con gái ra bảo:
- Con à, Bố định năm tới sẽ gả chồng cho con.
Cô Tũn ôm cổ Mẹ, e thẹn (khoái lắm nhưng giả bộ), giọng nũng nịu:
- Ḱaa Bố ... con chưa muốn đâu. Con chỉ muốn ở bên cạnh Mẹ thôi.
Bố vỗ cái đét vào đùi
- Được đó, khi nào con lấy chồng Bố cho phép con rước Mẹ về ở chung luôn
- ?!!!
Không tin
Đêm đă khuya, thấy cậu trai cứ cà rà càng ràng bên đứa con gái cưng, ông Bố sùng lắm, giả bộ đi ra hỏi mát:
- Hổng biết bây giờ là mấy giờ rồi há?
Nghe vậy, cậu trai vùng dậy bỏ chạy. Ông bố chận ngang cửa:
- Tui hỏi cậu mấy giờ rồi, sao cậu hổng thèm trả lời mà đâm đầu chạy đi đâu?
- Dạ thưa bác, con chạy về nhà lấy cái đồng hồ đeo tay của con để xem giờ rồi chạy tới cho bác biết.
- Hmmm!!! Lạ thiệt ta. Người có đồng hồ đeo tay mà lại hổng đeo, đem để ở nhà ...
- Dạ, con vẫn đeo hoài đấy chứ. Nhưng hôm nay con tới thăm em Tũn. Tũn th́ con tin nàng, c̣n bác th́ con chưa bao giờ gần gũi nên đâu biết bác ra sao, làm sao tin được. Mang đồng hồ tới đây rủi ....
- Nè, rủi nè!! May nè !! Rủi cái cùi loi ông đây nè!!! Cút mau không thôi tao mày đi bác sĩ cấp cứu bây giờ. CÚTTTTTTTTTT........ .
Suy nghĩ
Thấy con gái đưa "thằng đó" về ra mắt. Má cô Tũn lo âu lắm, gọi cố ra thầm th́ :
- Làm thân con gái, phải cẩn thận nhé Tũn ! Khôn ba năm nhỡ ra dại một giờ là khổ lắm đấy.
Nghe mẹ nói, cô Tũn ngồi thần người ra, dáng vẻ đăm chiêu.
- Tũn, con có hiểu mẹ nói ǵ không mà thần người ra như tượng gỗ thế. Má cổ gặng hỏi.
- Dạ con hiểu chứ, chỉ có điều con thắc mắc là làm thế nào mà có thể dại lâu đến một giờ.
Bookmarks