
Originally Posted by
Dr_Tran
Tôi th́ thấy khác.
Chỗ đứng của một người như bà là phải ở VN. Nơi đó, cho dù trong lao tù, bà thấy hạnh phúc v́ cuộc đời có ư nghĩa.
Nếu có đi ngoại quốc, th́ đi Na Uy như nhà văn Song Chi là tốt.
Đi Cali... rồi bà có thể sẽ vướng vào rất nhiều việc phức tạp, politics của khu vực.
Rất nhiều phe phái v́ quyền lợi riêng sẽ nâng đỡ bà chỉ khi nào họ thấy có lợi, phe nào khác thấy bà không theo phe họ, ví dụ không cực đoan như họ, hay cực đoan hơn họ, v.v... đều thấy bà là cái gai hơn là một đoá hoa hồng.
Chưa kể, sẽ phải đối phó với biết bao nhiêu việc, cơm áo gạo tiền, v.v...
Ai giúp th́ sẽ đ̣i hỏi điều ǵ đó trở lại, như họp báo nói theo họ, v.v...
Nhận giúp đỡ th́ mất tự do tư tưởng ngay.
Mà không nhận th́ rất khó sống, do CP không cung cấp đầy đủ, chỉ riêng việc di chuyển cũng sẽ gặp đủ thứ khó khăn.
Lên sở xă hội xin tiền welfare, xin medical, xin housing voucher, ngồi chờ "như chó đói", bà sẽ mau chóng vỡ mộng "thiên đường Hoa kỳ".
Vài trăm bạc CP chu cấp hàng tháng, sẽ không đủ đâu là đâu, và housing voucher có khi chỉ đủ cho sống nơi tồi tàn, có khi c̣n phải share pḥng, nhà, với người khác, trong neighborhood nghèo khổ, mất an ninh.
Chưa kể, CSVN nay có thể tuyên truyền rằng bà bám đuôi Mỹ, và chỉ cần nghe như vậy th́ hơn chục triệu người tại VN - nói họ bị tẩy năo, nhồi sọ cũng đúng - sẽ cho bà là kẻ thù, cho dù chính họ cũng không thích CSVN.
=> Nói chung, theo tôi đây là 1 việc rất sai, cho chính cá nhân, cuộc sống riêng của bà, và cho lư tưởng bà.
Nếu có đi thoát, th́ đă nên đi nơi nào khác, để tiếp tục có tự do tư tưởng, để tiếp tục hoạt động cho lư tưởng tự do dân chủ. Đi Bắc Âu là tốt nhất.
Bookmarks