Chắc ăn
Ông nọ đóng tạm cửa hàng v́ có việc. Trước khi đi, ổng để tấm bảng : tôi sẽ quay lại sau 15 phút.
Nghĩ đi nghĩ lại, sợ mất khách, ổng đề tiếp : tôi đă đi được 10 phút.
Nhà Thơ là ai ?
Nhà thơ là người mà tối nào cũng kiệt sức bởi làm việc : buổi sáng anh ta xoá đi một dấu phẩy trong bài thơ và buổi chiều anh ta lại đặt nó trở lại chỗ cũ.
Cùng cảnh
Hai anh bạn lâu ngày gặp nhau :
- nè, cậu khoẻ không ? dạo này có ǵ mới ?
- tui sắp cưới vợ. Phải cái là chúng tôi chưa có chỗ ở.
- oh, vậy cậu đến ở nhà ông bố vợ vậy.
- không, không được, ổng sống ở nhà Bố vợ ổng.
Hồi hộp
Ông nọ kiếm việc làm đă lâu mà chưa có kết quả. Sáng hôm đó ông đi phỏng vấn. Mọi sự đều trôi chảy. Khi tiễn ông ra cửa, chủ hăng ân cần dặn :
- ông cứ yên tâm, chắc có nhiều hy vọng. Tôi c̣n coi một vài ứng cử viên nữa. Chúng ta thoả thuận vậy, từ giờ đến 6.00 pm, nếu không có ai đến báo tin từ chối th́ ngày mai ông đến đây để bắt đầu làm việc.
Ông nọ mừng lắm, về nhà kể cho vợ ngay. Cả buổi chiều, ông cứ thấp thỏm mỗi khi có tiếng động ngoài cửa. Nhưng chẳng có ai đến cả. 5.00 pm, 5.30 pm, 5.45 pm, 5.50 pm vẫn lặng như tờ. Và 5.59 pm, tiếng chuông cửa reo lên. Ông lặng người lấy hết sức c̣n lại lết ra cửa. Người đưa thư trao cho ông mảnh giấy. Bộ mặt thểu năo, ông liếc đọc. Và ông đọc lại lần nữa. Rồi quên cả kư giấy nhận, ông vừa chạy đi t́m vợ vừa kêu lên với tất cả niềm sung sướng :
- bà nó đâu rồi, bà nó đâu rố
- có chuyện ǵ đó. Vợ ông hỏi.
- có điện gửi từ quê, Má bà vừa mất.
Bookmarks