Dạy con sáng Đạo: Bài 21 - Vợ ác lụn bại
B́nh luậnTrung Dung • 10:31, 12/03/20• 853 lượt xem
Ảnh minh họa.
Vợ ác lụn bại, đố kỵ loạn nhà
Xảo quyệt là tà, kiêu ngoa dối trá
Vợ giúp quản nhà, thịnh suy từ đó
Gái ngoan kính chồng, trai ngu sợ vợ.
Chữ Hán:
孽妻敗嗣,妒婦亂家
巧譎是邪,驕訛是詐
婦人內助,盛衰之由
賢女敬夫,癡人畏婦
Hán Việt:
Nghiệt thê bại tự, đố phụ loạn gia (1)
Xảo quyệt thị tà, kiêu ngoa thị trá
Phụ nhân nội trợ, thịnh suy chi do
Hiền nữ kính phu (2), si nhân úy phụ (3)
Diễn giải:
Người vợ độc ác cay nghiệt th́ con cháu đời sau lụn bại. Người vợ mà có tính ghen ghét đố kỵ th́ gia đ́nh, gia tộc rối loạn.
(1) Sách Vạn hoa lâu của Lư Vũ Đường đời Thanh, viết: "Lời nói xấu phỉ báng người khác làm loạn quốc gia, người vợ ghen ghét đố kỵ làm loạn gia đ́nh, gia tộc". (Nguyên văn: "Sàm ngôn ngộ quốc, đố phụ loạn gia")
Người vợ xảo quyệt th́ chính là kẻ tà ác. Người vợ kiêu ngạo, điêu ngoa là người giả dối, không Chân.
Người vợ trợ giúp quán xuyến, thu xếp mọi việc trong gia đ́nh, c̣n gọi là "nội tướng". Một gia đ́nh có yên vui, thịnh vượng hay không th́ sự ảnh hưởng rất lớn từ vai tṛ của người vợ. Người phụ nữ được ví là phong thủy, là phúc khí quyết định sự thịnh suy của một gia đ́nh.
Người đàn ông ngu si là người sợ vợ, như vậy trật tự lễ nghĩa trong gia đ́nh bị phá vỡ, khó tạo nên một gia đ́nh hạnh phúc. Người phụ nữ hiền lương là người biết tôn kính chồng. Người phụ nữ có thể dưỡng tính như nước th́ nhất định sẽ giúp chồng thành đức, gia đ́nh viên măn.
Người phụ nữ xưa được gọi là "nội trợ", "nội tướng". Người hiện nay hiểu sai từ "nội trợ", cho rằng "nội trợ" là chợ búa, bếp núc. Thực tế "nội trợ" là trợ giúp chồng quản lư việc gia đ́nh, giống như tể tướng trợ giúp vua quản lư quốc gia vậy. Toàn bộ trách nhiệm quản lư, sắp đặt, chăm lo mọi việc trong gia đ́nh và giáo dục con cái là phân công thiên chức của phụ nữ. Con người đàn ông phải có trách nhiệm gánh vác những việc nặng nhọc, việc xă hội, đồng thời đảm bảo đủ nhu cầu sinh hoạt cho cả gia đ́nh, tạo dựng gia phong, nề nếp, nghiêm khắc dạy bảo con cái, và làm tấm gương cho vợ, con noi theo.
(2) (3): Sách giáo dục đạo đức xưa Tăng quảng hiền văn có viết: "Người ngu si th́ sợ vợ, phụ nữ hiền lương th́ tôn kính chồng". (Nguyên văn: "Si nhân úy phụ, hiền nữ kính phu").
Câu chuyện tham khảo:
Trưởng Tôn Hoàng Hậu – người vợ hiền hậu nhân đức, vợ ác lụn bại, minh đạo gia huấn, dạy con sáng đạo
“Trong nhà có người vợ hiền lương, giống như quốc gia có vị tể tướng tài đức”. Trưởng Tôn Hoàng Hậu vợ của Đường Thái Tông Lư Thế Dân chính là người như vậy.
Trưởng Tôn Vô Kỵ là anh trai của Trưởng Tôn Hoàng Hậu, là bạn tri kỷ với Lư Thế Dân, giúp đỡ Lư Thế Dân thắng lợi lấy được thiên hạ. Đường Thái Tông muốn để cho Trưởng Tôn Vô Kỵ nhậm chức Tể Tướng, Trưởng Tôn Hoàng Hậu lại bẩm tấu rằng: “Thiếp đă được lập làm Hoàng Hậu, tôn quư vô cùng, thiếp thực sự không muốn để huynh đệ con cháu của ḿnh phân bố đưa vào hàng ngũ triều đ́nh. Lữ Hậu của Hán Triều, bỗng nhiên cả gia đ́nh được vinh quang, có thể thấy bài học lịch sử mà làm tấm gương cho ḿnh. V́ vậy, thiếp xin bệ hạ nhất định đừng để huynh trưởng nhậm chức tể tướng”.
Khi con gái của Trưởng Tôn Hoàng Hậu – Trưởng Nhạc Công Chúa xuất giá, Đường Thái Tông ban thưởng vật phẩm cho con gái nhiều hơn gấp đôi so với vật phẩm xuất giá của con gái Đường Cao Tổ – Trưởng Công Chúa. Chính v́ điều này, đại thần Ngụy Trưng đă phản đối Đường Thái Tông.
Trưởng Tôn Hoàng Hậu sau khi biết được, không những không trách tội Ngụy Trưng, mà c̣n khen ngợi thêm nữa. Dưới sự lo liệu của Trưởng Tôn Hoàng Hậu, Trưởng Tôn Công Chúa đă không mang theo bất kỳ vật phẩm hồi môn phong hậu nào.
Trưởng Tôn Hoàng Hậu b́nh thường lời nói và việc làm, tuân thủ lễ chế, từ trước giờ không can dự sự việc chính trị triều đ́nh. Nhưng bởi v́ Trưởng Tôn Hoàng Hậu lời nói đoan chính ngay thẳng, Đường Thái Tông rất coi trọng vợ, thường cùng đàm luận chuyện quốc gia đại sự, đề cập đến các vấn đề chi tiết thưởng phạt.
Trưởng Tôn Hoàng Hậu không muốn để bản thân ḿnh đảm nhận thân phận đặc thù nào can dự vào chuyện quốc gia đại sự, bà cho rằng nam nữ là khác nhau, nên tự ḿnh đảm nhận trách nhiệm chức vụ của riêng ḿnh.
Bà không can dự triều chính, lại luôn có những lời khuyên can có lợi đối với Lư Thế Dân, giúp đỡ chồng xử lư tốt quan hệ vua tôi, bổ nhiệm quần thần chính trực mà xa rời nịnh thần.
Tể tướng Ngụy Trưng trực ngôn can gián, gặp phải Lư Thế Dân làm những sự việc không đúng, ngay lập tức bước ra khuyên can, có lúc làm cho Lư Thế Dân rơi vào t́nh huống khó xử.
Một lần, Đường Thái Tông muốn đi ra ngoại thành săn bắn, vừa mới xuất cung ra khỏi cửa, gặp ngay Ngụy Trưng ở đối diện, Ngụy Trưng thăm hỏi hiểu rơ t́nh huống, lập tức nêu lên ư kiến thưa với Đường Thái Tông rằng: “Trước mắt hiện đang vào giữa tiết xuân, vạn vật nảy mầm sinh trường, cầm thú mớm mồi cho con trẻ, không thích hợp đi săn, thỉnh bệ hạ hăy hồi cung”.
Đường Thái Tông nhất quyết muốn đi, Ngụy Trưng không chịu thỏa hiệp, đứng ở giữa đường kiên quyết cản lối ra của Đường Thái Tông. Đường Thái Tông trong cơn tức giận không thể ngăn trở, nổi giận đùng đùng xuống ngựa quay về cung.
Đường Thái Tông quay về cung gặp Trưởng Tôn Hoàng Hậu, vẫn c̣n đang tức giận mà nói: “Nhất định phải đem lăo già ngoan cố Ngụy Trưng giết chết đi, mới có thể trút hết cơn giận dữ của ta!”
Trưởng Tôn Hoàng Hậu hỏi rơ nguyên do sự t́nh, th́ lặng lẽ quay vào nội thất mặc lễ phục đội mũ, sau đó nét mặt trang trọng đến trước Đường Thái Tông, khấu đầu hành lễ, miệng nói ngay: “Chúc mừng bệ hạ!"
Hành động cư xử này của bà khiến Đường Thái Tông kinh ngạc hỏi: “Có việc ǵ hoàng hậu lại trang trọng như vậy?”
Trưởng Tôn Hoàng Hậu trịnh trọng trang nghiêm nói: “Thiếp từng được nghe, nếu hoàng thượng anh minh, th́ đại thần sẽ hết mực trung thành. Giống như hôm nay Bệ hạ thánh minh, nên Ngụy Trưng mới dám nói lời ngay thẳng như vậy. Thiếp thân là hoàng hậu, nh́n thấy hoàng đế anh minh thần tử trung thành, một việc tốt như vậy, thiếp làm sao dám không mặc triều phục để chúc mừng bệ hạ?”
Đường Thái Tông nghe thấy vợ ḿnh nói lời như vậy, có phần cảm động thấu hiểu, giận dữ cũng từ từ tiêu tan đi.
Năm Trinh Quán thứ 10, Trưởng Tôn Hoàng Hậu tạ thế tại điện Lập Chính, hưởng thọ 36 tuổi. Khi Trưởng Tôn Hoàng Hậu qua đời, Đường Thái Tông vô cùng đau khổ, cảm thấy từ bây giờ “mất đi 1 vị pḥ tá hiền lương!”.
Khi Đường Thái Tông tại vị, sáng suốt sửa đổi chính trị, kinh tế phồn vinh, trong lịch sử được gọi là “Trinh Quán chi trị” (Thời Thịnh trị những năm Trinh Quán), thành công này cũng có phần không nhỏ của Trưởng Tôn Hoàng Hậu - người nội tướng hiền lương của Lư Thế Dân.
Trung Dung
Dạy con sáng Đạo: Bài 22 - Phụ bất chính
B́nh luậnTrung Dung • 14:29, 13/03/20• 319 lượt xem
Ảnh minh họa. (Nguồn: Shutterstock)
Phụ nữ bất chính, chẳng xứng làm vợ
Làm người bất trung, chẳng xứng bề tôi
Nữ giữ tiết hạnh, sỹ giữ thanh danh
Vợ hiền vật báu, tôi hiền quốc bảo
Nguyên văn chữ Hán:
不正之女,羞以為妻
不忠之人,羞以為臣
女知守節,猶士守身
賢妻家寳,賢臣國珍
Âm Hán Việt:
Bất chính chi nữ, tu dĩ vi thê
Bất trung chi nhân, tu dĩ vi thần
Nữ tri thủ tiết, do sỹ thủ thân
Hiền thê gia bảo, hiền thần quốc trân
Diễn giải:
Người phụ nữ bất chính th́ không xứng làm vợ (khiến người chồng phải hổ thẹn).
Người bất trung th́ không xứng làm bề tôi (khiến quân vương phải hổ thẹn).
Phụ nữ biết giữ tiết hạnh, phẩm giá, kẻ sỹ phải biết giữ ǵn thanh danh.
Vợ hiền là báu vật trong nhà, bề tôi hiền là bảo vật quốc gia.
Câu chuyện tham khảo:
thủ tiết phụng dưỡng mẹ chồng, minh đạo gia huấn, dạy con sáng đạo
Triều Tống có một người phụ nữ hiền lương là Trần thị, năm 20 tuổi xuất giá về nhà chồng, sống một cuộc sống hết sức vui vẻ, hạnh phúc. Ngờ đâu chưa được một tháng sau, người chồng đă phải nhập ngũ, lên đường ra trận. T́nh cảnh vợ chồng vừa mới cưới đă ly biệt, thật buồn rầu ủ rũ biết dường nào.
Lúc chia tay, người chồng ân cần nắm tay vợ nói: "Sau khi ta đi rồi, nhờ nàng ở nhà chăm sóc phụng dưỡng mẹ già thay ta!"
Trần thị cố tỏ ra cứng rắn, an ủi động viên chồng, hứa sẽ hết ḷng chăm sóc nuôi dưỡng cha mẹ già.
Sau đó không bao lâu th́ nàng nhận được hung tin, người chồng không may tử trận. Trần Thị đau buồn khôn xiết, nhưng vẫn phải gắng sống để c̣n lo chăm sóc nuôi dưỡng mẹ chồng.
Người cha của Trần thị thấy con gái ḿnh tuổi mới đôi mươi đă rơi vào cảnh góa bụa, liền hết lời khuyên con nên tính chuyện tái giá. Nhưng Trần thị kiên quyết nói với cha: "Thưa cha, con biết cha khuyên như vậy cũng chỉ v́ muốn tốt cho con. Chồng con tuy đă bỏ ḿnh, nhưng mẹ chồng c̣n đó không người chăm sóc. Nay nếu con bỏ bà mà đi lấy chồng khác, đă không vẹn t́nh nghĩa với chồng, lại không tṛn chữ hiếu với mẹ chồng, như vậy chẳng phải là việc bất nhân bất nghĩa, lại c̣n để tiếng xấu cho cả gia đ́nh ḿnh đó sao? Xin cha cho phép con thủ tiết thờ chồng, hết ḷng nuôi dưỡng chăm lo cho mẹ chồng".
Cha nàng thấy ư con gái đă quyết nên cũng thôi không khuyên con tái giá nữa. Từ đó về sau, Trần Thị siêng năng làm việc, may thuê vá mướn, kiếm được chút tiền nào đều dành dụm lo cho mẹ chồng. Trải qua nhiều năm như thế, nàng vẫn không tỏ ra mệt mỏi, trễ nải. Đến khi mẹ chồng qua đời, nàng c̣n lo việc chôn cất ma chay tươm tất.
Ḷng thủy chung với chồng và tấm gương hiếu thảo của người con dâu Trần thị đă khiến rất nhiều người cảm động và kính phục. Hoàng đế đương thời biết chuyện bèn ban thưởng và phong tặng nàng danh hiệu là “người con dâu hiếu thảo”.
Trung Dung
Bookmarks