Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 15

Thread: Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

  1. #1
    Member
    Join Date
    24-05-2016
    Posts
    6,466

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân
    Tri ân TPB VNCH MÙA XUÂN BIẾT ƠN 2020 tỉnh Kiên Giang




    Chương tŕnh Tri Ân TPB - VNCH: MÙA XUÂN BIẾT ƠN 2020 - tỉnh Hậu Giang





    CHƯƠNG TR̀NH TRI ÂN TPB-VNCH MÙA XUÂN BIẾT ƠN 2020 Tỉnh BẾN TRE

    Last edited by dtkcamau; 24-01-2020 at 03:58 AM.

  2. #2
    Member
    Join Date
    24-05-2016
    Posts
    6,466

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân
    Chương tŕnh Tri Ân TPB VNCH 2020 Mùa Xuân biết ơn . Thăm các ông TPB VNCH ngày thứ 1 đợt I



  3. #3
    Member
    Join Date
    24-05-2016
    Posts
    6,466

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân
    TRI ÂN TPB VNCH NĂM 2020 " MÙA XUÂN BIẾT ƠN "


  4. #4
    Member
    Join Date
    24-05-2016
    Posts
    6,466

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

    Tâm t́nh của các chú TPB VNCH trong chương tŕnh tri ân TPB VNCH 2020 " Mùa Xuân biết ơn "


  5. #5
    Member
    Join Date
    24-05-2016
    Posts
    6,466

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân
    MÙA BIẾT ƠN 2020 - TRI ÂN TPB VNCH MIỀN TRUNG




  6. #6
    Member
    Join Date
    24-05-2016
    Posts
    6,466

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân
    TÂM T̀NH CỦA CÁC CHÚ TPB VNCH KHU VỰC ĐỒNG NAI CHƯƠNG TR̀NH TRI ÂN TPB VNCH NĂM 2020 " MÙA BIẾT ƠN



  7. #7
    Member
    Join Date
    24-05-2016
    Posts
    6,466

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân
    TRI ÂN TPB VNCH NĂM 2020 " MÙA BIẾT ƠN " THĂM CÁC ÔNG VŨNG TÀU



  8. #8
    Member
    Join Date
    24-05-2016
    Posts
    6,466

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân
    MÙA BIẾT ƠN 2020 - TRAO QUÀ XUÂN CHO QUƯ TPB VNCH VÙNG ĐẮK LẮK



  9. #9
    Member
    Join Date
    24-05-2016
    Posts
    6,466

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân
    Tâm t́nh tri ân của các chú TPB VNCH trong chương tŕnh Tri Ân TPB VNCH năm 2020 “ Mùa Biết Ơn”


  10. #10
    Member
    Join Date
    24-05-2016
    Posts
    6,466

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân

    Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa: Ngàn Đời Tri Ân
    Nụ cười xuân - Để biết ơn Thương Binh VNCH
    P1


    Điệp Mỹ Linh (Danlambao) - Đang đọc bản tin trên Yahoo News về việc Hoa Kỳ gửi quân tăng cường cho chiến trường Trung Đông, đến đoạn: “...At Fort Bragg, some 3,500 soldiers in the Army’s 82nd Airborne Division were ordered to the Middle East in one of the largest rapid deployments in decades...” bà Phượng thở dài, nh́n chăm chăm vào tấm ảnh của đoàn quân đang di chuyển đến phi cơ quân sự để bị đưa sang Trung Đông. H́nh ảnh quân nhân Hoa Kỳ sắp bị đưa vào vùng lửa đạn gợi lại trong ḷng bà Phượng h́nh dáng thân thương của từng đoàn quân thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa (QL/VNCH) cùng thế hệ với bà.

    Ngày xưa, khi nào thấy đoàn quân VNCH đi hành quân, Phượng cũng nh́n lên trời cao như muốn t́m h́nh ảnh những chiếc dù no gió, thường lửng lơ trong không gian rền vang tiếng súng và tràn ngập xác người. Cùng lúc đó, từ tâm thức u hoài, tiếng hát trầm ấm của Trọng - trung úy Nhảy Dù, anh của Uyên, bạn cùng lớp với Phượng - âm thầm ngân lên trong ḷng nàng:

    ...Chiều Xuân có một người ngơ ngác đi t́m
    Một t́nh thương nơi phương trời cũ... (1)

    Trong nỗi nhớ khôn cùng, bà Phượng tưởng như thấy lại được nhân dáng dong dỏng cao của Trọng trong bộ quân phục Nhảy Dù, giày trận, bê-rê đỏ đội hơi nghiêng. Khi nào “hai đứa” đi bên nhau, Trọng cũng vừa cười vừa gật đầu nhè nhẹ vừa hát nho nhỏ: “Ta chiến binh Sư Đoàn Nhảy Dù...” (2) Khi nào thấy Trọng vừa “làm điệu” vừa hát câu này Phượng cũng cười và cảm thấy hạnh phúc ngập ḷng.

    Chiều Hè năm 1972, trong bữa tiệc do Trọng và Uyên đăi nhóm bạn hữu trước khi Trọng theo đơn vị ra vùng I Chiến Thuật, thấy Trọng cứ quấn quưt bên Phượng, mấy anh Nhảy Dù reo lên:

    - Trọng! Hát bài “ruột” của “toi” để tặng cô Phượng đi!

    Phượng ngạc nhiên, nh́n Trọng:

    - Bài ruột của anh là bài nào, sao em không biết?

    - “Bí mật quân sự” làm sao em biết được!

    Ôm Guitar, vừa dạo vài “notes”, Trong dừng lại, nói:

    - Thưa quư cô và các bạn, theo yêu cầu của các bạn, tôi sẽ tŕnh bày t́nh ca Sắc Hoa Màu Nhớ của Nguyễn Văn Đông để tặng một người.

    Nhóm Nhảy Dù lại rộn ràng:

    - Nhớ ai? Nhớ người nào? Nói tên đi!

    Phượng rất hồi hộp, v́ Phượng ngại, nếu ai biết nàng quen thân với Trọng rồi mách lại Ba Mẹ của nàng là nàng có “bồ” - nhất là “bồ” với quân nhân thuộc binh chủng “thứ dữ” như Trọng - th́ chưa biết chuyện ǵ sẽ xảy đến cho nàng! Như hiểu được tâm trạng của Phượng, Trọng đáp lời các bạn:

    - Các bạn nghe tôi “ngân nga” bài này hoài mà các bạn không đoán ra được, dỡ quá! Nghe lại cho kỷ nè!

    “Hoa phượng rơi đón mùa thu tới…
    Ngàn phượng rơi bay vương tóc tôi...
    Đời tôi quân nhân, chút t́nh riêng gửi núi sông…
    Phượng rơi rơi trong ḷng tôi...”

    Mọi người đều nh́n Phượng. Phượng cúi mặt, cười, cảm thấy hạnh phúc lâng lâng.

    Niềm hạnh phúc trong ḷng cô sinh viên năm thứ hai đại học Luật khoa Saigon tưởng sẽ không bao giờ nhạt phai; nhưng, sau khi tựu trường, trong lúc cùng vào giảng đường với Uyên, thấy Uyên làm rơi một phong thư, Phượng nhặt lên, đưa cho bạn. Uyên giả vờ thảng thốt:

    - Ư, chết! Cảm ơn bồ. Mất tấm h́nh này là…chết…tui!

    - H́nh ai mà quan trọng dữ vậy?

    - H́nh của anh Trọng.

    - Ô, lâu rồi ḿnh không được tin anh Trọng. Anh ấy khỏe không?

    Uyên quay mặt để giấu đôi mắt ửng đỏ như sắp khóc:

    - Thôi, bồ quên “cái ông” Trọng này đi!

    - Có ǵ bất thường vậy, bồ?

    - Không. “Mấy ông lính” mà, nay đây mai đó, ai biết được!

    Giọng Phượng nghèn nghẹn như sắp khóc:

    - Anh Trọng có “bồ”, phải không?

    - Sao “bà” thiệt thà quá vậy? Quên ổng đi!

    - Anh Trọng là một người ngay thẳng, trung thực, chả biết sợ ai. Nếu anh Trọng muốn đoạn tuyệt với ḿnh th́ tại sao anh ấy lại im lặng?

    - Đàn ông mà! Loin des yeux loin du coeur! Thôi, quên ổng đi!

    - Ḿnh chỉ muốn biết lư do.

    - Thật sự bồ muốn biết hay không?

    Phượng chậm bước, gật đầu. Uyên cũng chậm bước, trao b́ thư - mà Uyên làm rơi lúc năy - cho Phượng:

    - Sự thật nè!

    Phượng hồi hộp mở b́ thư, lấy ra tấm h́nh. Trong h́nh, Trọng ngồi, tươi cười và âu yếm choàng tay qua vai một thiếu nữ rất xinh. Lật phía sau tấm h́nh, Phượng thấy nét chữ của Trọng và hai chữ “Trọng- Loan”. Phượng dừng bước, lúng túng, thở dồn dập! Uyên lấy lại tấm h́nh, giọng xót xa:

    - Thôi, quên ảnh đi!

    Im lặng. Bất ngờ Phượng quay lui, đi nhanh như chạy trốn, về hướng chiếc Yamaha Dame của nàng. Trên đường đi xe Yamaha đến đại học Văn Khoa - với dự định xin đổi trường để cắt đứt mọi liên hệ với Trọng - Phượng cứ một tay cầm “ghi- đông” xe, một tay quẹt nước mắt! Lúc xe chạy ngang gốc cây sao mà lần đầu tiên Phượng gặp Trọng khi Trọng chở Uyên đến trường, Phượng dừng xe lại, khóc vùi! Một chốc sau, b́nh tĩnh lại, Phượng nh́n trước nh́n sau như muốn t́m lại nhân dáng oai hùng trong bộ quân phục hoa rừng và khuôn mặt rạng rỡ cùng nụ cười hóm hỉnh của Trọng th́ h́nh ảnh Trọng và cô gái trong h́nh lại hiện lên! Theo từng giọt nước mắt mặn đắng tủi hờn, Phượng nghĩ đến những thanh niên đang theo đuổi nàng. Trong số thanh niên này, Phượng biết Ba Mẹ của nàng có nhiều thiện cảm với Khanh - sinh viên kiến trúc.

    Như thường lệ, vào chiều thứ Bảy, Khanh đến thăm Phượng. Lần này chàng tặng Phượng bản nhạc Ngậm Ngùi của Phạm Duy. Phượng cười buồn:

    - Cảm ơn anh.

    - Để anh vào chào hai Bác rồi Phượng đàn và hát cho anh nghe, nha!

    - Anh phải xin phép Ba Mẹ em.

    - Dĩ nhiên. Anh biết mà.

    Trở lên pḥng khách, Khanh hỏi:

    - Phượng bị Mẹ rầy, phải không?

    - Tại sao anh hỏi Phượng như vậy?

    - Anh thấy nỗi buồn trong mắt Phượng!

    Im lặng một chốc, Phượng vờ đùa để tự dối ḿnh:

    - Dạ. Tại em bị Mẹ cho “ăn” mấy cán chổi lông gà!

    - Thôi, đàn hát cho vơi buồn, Phượng nhá!

    - Anh tặng Phượng bài Ngậm Ngùi mà vui sao được!

    - Tâm hồn của Phượng nhạy cảm cho nên Phượng dễ xúc động; c̣n anh rất thực tế.

    Dù thực tế đến đâu Khanh cũng không ngờ, khi tiếng Bass của Piano trầm trầm rồi giọng của Phượng vút cao ở phân đoạn cuối th́ tâm hồn chàng lại chùng thấp; v́ cảm nhận được nỗi đau nào đó trong tiếng hát nghẹn ngào của Phượng qua những vần thơ ướt lệ của Huy Cận:

    “...Hồn em đă chín mấy mùa buồn đau.
    Tay anh em hăy tựa đầu
    cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi!”

    Cả hai cùng im lặng. Khanh đến cạnh, giúp Phượng đóng nắp Piano lại. Vừa khi đó Ba của Phượng từ nhà trong bước ra:

    - Phượng! Con hát bài này “được” lắm!

    - Dạ. Con cảm ơn Ba. Ba cho con làm ca sĩ chuyên nghiệp, nha, Ba!

    - Không đời nào! Ba Mẹ thà ăn mắm chứ không bao giờ cho con trở thành ca sĩ.

    Khanh ngạc nhiên:

    - Tại sao, thưa Bác? Phượng có tài, có sắc mà.

    - Biết là như vậy. Nhưng cháu cũng nên hiểu rằng đời sống của nghệ sĩ không được lành mạnh và luôn luôn chịu nhiều áp lực. Cháu thấy đó, số lượng tài tử và nghệ sĩ lập gia đ́nh năm lần bảy lược rồi chết v́ tự tử, v́ ma túy, v́ say rượu, v́ tai nạn, v.v... cao lắm!

    - Dạ, cháu hiểu rồi.

    - Bác chỉ mong Phượng học xong đại học, lập gia đ́nh, có cuộc sống đơn thuần, đầm ấm. Thế thôi.

    Khanh chưa kịp nói ǵ, bà giúp bắt đầu dọn ra bữa ăn chiều. Từ trước đến nay, nhận thấy lúc nào Phượng cũng giữ thái độ lịch sự, nhă nhặn, kín đáo chứ không thân thiện với thanh niên nào cả, Ba Mẹ rất an ḷng. Hôm nay thấy Phượng và Khanh có vẻ thân mật, Ba thầm vui, tiếp:

    - Khanh! Dùng cơm chiều chưa, cháu?

    - Thưa Bác, chưa ạ!

    - Vậy th́ cháu ở lại dùng cơm với gia đ́nh Bác, nhé!

    Khanh vui c̣n hơn ngày chàng thi đỗ tú tài II, hạng ưu, ban Toán. Trong bữa cơm chiều, như được cơ hội kể lại cho thế hệ trẻ về những tiếc nuối v́ đă phí phạm tuổi thanh xuân trong thời gian theo kháng chiến chống Tây, Ba nói huyên thuyên. Thỉnh thoảng Mẹ phải nhắc:

    - Ông để cho cậu Khanh ăn; chút nữa ăn xong rồi nói chuyện.

    Khanh đáp lời Mẹ:

    - Dạ, thưa Bác, cháu cần nghe và hiểu thêm về những ǵ thế hệ trước đă trải qua; v́ cháu dạy môn sử học cho một trường trung học tư thục, Bác ạ!

    Ba khen:

    - Sinh viên các nước Âu Mỹ, đa số phải vừa đi làm vừa đi học; c̣n Việt Nam, ít có Cha Mẹ nào đành để con vừa đi làm vừa đi học.

    - Vâng, Bác nói đúng. Bố Mẹ cháu cũng không muốn cháu đi làm; nhưng v́ cháu có cá tính tự lập từ bé lận, Bác ạ!

    - Thế th́ tốt. Mừng cho cháu.

    Sau bữa cơm đó, Ba Mẹ của Phượng t́m mọi cơ hội để khen Khanh trước mặt Phượng. Nhưng Phượng chỉ cười nhẹ; v́ trong ḷng nàng, h́nh ảnh vừa hào hùng vừa lăng mạn của Trọng chưa ai có thể thay thế được.

    V́ t́nh yêu dành cho Trọng quá mănh liệt, Phượng nén tự ái - v́ nàng đă tự ư xa lánh, tuyệt giao với gia đ́nh Uyên - đến nhà Uyên để ḍ tin về Trọng. Chủ nhà cho biết Bố của Uyên bị thuyên chuyển đi xa, đem gia đ́nh theo, không để lại địa chỉ...

    ...Ḍng kỷ niệm buồn của bà Phượng vừa đến đây, điện thoại reng. Nhất ống nghe, bà Phượng “Allo”. Tiếng Hữu reo vui:

    - Bà Cô! Chiều nay bà Cô sẵn sàng, khoảng 5:30PM con về đưa bà Cô đi, nhen!

    - Ờ. Cảm ơn con. Bà làm phiền con nhiều quá! Nhưng Bà già rồi, không lái xe ban đêm được mà các anh chị lại cứ khuyên Bà nên tham dự sinh hoạt của các hội đoàn cho bớt quạnh hiu! Thỉnh thoảng con chịu khó giúp Bà, Bà cảm ơn con!

    - Có ǵ đâu, bà Cô.

    - Bye, con!


    Điệp Mỹ Linh
    danlambaovn.blogspot .com
    Last edited by dtkcamau; 24-01-2020 at 11:21 AM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 5
    Last Post: 18-07-2013, 01:01 AM
  2. PHẬT NGỌC HOÀ B̀NH - PHẬT TỬ BẤT B̀NH.
    By Hoang Le in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 7
    Last Post: 18-10-2010, 02:40 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •