Originally Posted by
Nguyễn Mạnh Quốc
ngày 23 - 11 - 2016... trời xanh.. không một dọt mây trắng.. và lạnh lắm....
giờ này nmq rảnh rang, lại lên mạng t́m chút duyên văn hoá qua những gịng chữ gơ.
Lời của Mẹ cả dạy lại như đâu đó, hiền từ dẫn giải về nhân sinh, nhất là tuổi thơ , làm sao cho trẻ lớn lên trong t́nh thương của người chung quanh, v́ từ đó sự an b́nh sẽ giúp cho trẻ lớn lên tốt, và tự tin hơn. Lời của Mẹ dạy, bây giờ là lúc đem ra dùng đẻ nuôi đàn con dại.
Nuôi chúng và làm cho chúng mến yêu đến gia đ́nh anh em trong chúng, bằng cớ là cho đến nay, đám trẻ sơ sanh, sau khi ngủ trong nôi một ḿnh, bố mẹ của chúng đem giao cho ông nội. Giao trách nhiệm huấn luyện đàn gà con phá phách v́ trí khôn của chúng bắt đầu nhận biết.
Bốn tháng là chúng ra nằm chung giường với ông nội. Từ việc huấn luyện làm quen sao cho chúng ăn đúng giờ, ngủ thẳng giấc, cho đến việc tiểu, đại tiện. Đ̣i hỏi ông nội vất vả đôi tháng đầu tiên khi mới qua nằm ngủ, từ việc cho chúng uống chút nước đến việc xi " tè" vô cái bô, rồi đến vụ hát ru đôi ba câu ru em của bà Mẹ quê.. làm cho chúng quen với tiếng nói thân yêu.. sự vuốt ve giúp cho chúng mau đi vào giác ngủ . Đến giờ nửa đêm, mới đầu c̣n đánh thức chúng dậy, cho đi tè cho quen, sau này chúng đă quen th́ đúng giờ, chính chúng lay gọi ông nội trở dậy, lấy bô cho chúng đi tè, lau sạch khô cho cháu xong, thế là chúng lại lăn ra ngủ cho đến sáng. Khi chúng biết u ơ tập nói th́ lại đến việc kể chuyên thần tiên như Tấm Cám, hay chuyện của ngoại quốc ; cô bé quàng khăn đỏ. Truyện trẻ con mà là giáo dục tuổi thơ... giúp chúng ch́m vô giấc ngủ dễ dàng.
Bookmarks