
Originally Posted by
hanhtrang
Ră rời, mệt mỏi v́ tuổi tác với lao động, nhưng đêm nay tôi vẫn không ngủ được, phải viết ra những ḍng suy tư về đất nước và dân tộc, đă ray rứt tôi hàng mấy chục năm mà cho tới giờ này, dân chúng và những người từng chiến đấu cùng thời đại với tôi vẫn chưa chịu hiểu.
Người VNCH chưa bao giờ làm chủ cuộc chiến đấu tranh chống Cộng của ḿnh, từ chính trị, kinh tế cho tới quân sự. Không chỉ ngày xưa mà phải nói là cho tới giờ này, người Mỹ đă kềm chế và quản lư người VNCH trong tay họ trong mọi tính toán và hành xử. Mỹ không hề tiếp tay mà chỉ dẫn dắt cũng như ra lịnh.
Trong nội chiến, người lính VNCH chỉ được trang bị những khi cụ ngang hàng, nếu không muốn nói là thua kém so với quân đội miền Bắc, trong khi những thứ vũ khí tối tân hoặc có hiệu lực hơn vẫn do người Mỹ nắm, v́ người Mỹ không muốn để cho người VNCH có khả năng chống lại những tính toán và những ǵ họ đưa ra, nên bất kể chiến dịch quân sự to lớn nào, th́ VNCH cũng phải xin phép Mỹ, v́ nếu không xin phép th́ sẽ không được hỗ trợ những phương tiện chiến tranh như truyền tin, vận chuyển, tin tức thám sát...... hoặc yểm trợ bởi những thứ hoả lực mạnh như pháo binh hoặc không quân.
Cũng chính từ đó, mà người miền Nam VN đă không chỉ bị rơt vào thế bị động, mà c̣n mang tính ỷ lại vào Mỹ, để rồi cái kết quả cuối cùng là 1 cai sudden death cho miền Nam VN, mà không hề có 1 kế hoạch rút quân hay pḥng thủ nào được dự tính sẵn cho một trường hợp xấu nhất xảy ra, mà bất kể lănh đạo một đất nước, một quân đội nào cũng phải có.
Ấy vây mà cho tới giờ này, người Việt của tôi vẫn dám vỗ ngực tự hào ḿnh thuộc một phe nào đó, một block nào đó trên bàn cờ với chính nghĩa bảo vệ tự do cho thế giới.
Hỡi ơi, một dân tộc mù loà
Bookmarks