Page 8 of 184 FirstFirst ... 4567891011121858108 ... LastLast
Results 71 to 80 of 1831

Thread: Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên

  1. #71
    Nguyen Manh-Quoc
    Khách
    .. trời hanh nắng, chtj nhớ đến phải soạn đồ quần áo cũ để cho bên nhà thờ.. các bà th́ hăng hái soạn xong từ lâu.. chỉ c̣n lăo già, lui cui với cháu chắt.. cho đến hôm nay chợt nhớ..V́ nany xuống dưới tầng hầm... lôi ra cái vali cũ rích, nằm tuốt trong đáy tủ.. đem ra.. Nany vội chạy lên nhà kêu lăo già xuống rồi hỏi ;
    -.. ông chủ... cái này của ông ??

    -.. thẫn thờ một hồi rồi cúi xuống.. nh́n kỹ đọc hàng chứ ghi trên nắp va li.. cái tên nmq và địa chỉ lại là Q7 Cholon. HCM...
    chậm chạp cúi xuống mở nắp... cả một khung trời Saigon.. Hà nội ập về... ngày dó...;
    ... nhớ ra rồi... tờ giấy ra trại được quản trai giam lại từ những năm 90 mà măi đến tháng 8/2001... mới gọi lên để tuyên bố ra ơn.. trả về nguyên quán co địa phương quản lư thêm 5 năm ...
    .... Giă từ hai vị chân tu.. vai khoác bị rách... xuống dưới làng... từ giă những thân chủ quen biết.. rồi xe molotova tiện chuyến đă cho nmq " đi boóng.." đến Ha giang để bắt tàu hoả về Hà nội.. Về đến Hà nội th́ đă tối khoảng 9 giờ.. bụng lại đói.. lững thững bước ra cửa ga Hàng Cỏ, nh́n quanh..
    ......ngay dưới sân trước ga vẫn c̣n gánh hàng.. bà hàng cũng đang thu xếp...
    .. chào bà.. bà bán...
    -.. muón mua ǵ.. chỉ c̣n cơm nguội với chút đồ ăn cũ thôi... mua th́ bán rẻ cho... nói rồi bà ta nh́n tên tù từ đầu xuống đến chân..
    -... mới được thả hả ??
    - dạ tôi mới được cho về...
    - ở đâu về vậy ?? dạ tôi từ Hà giang...
    - có phải nguỵ quân nguỵ quyền ǵ không ??
    - dạ nguỵ mà bà..!!......... nh́n th́ đă đoán ngay ra mà...
    -... thôi ngồi xuống đi... tôi đơm cơm với đồ ăn cho mà ăn... này đây .. bát nước vối.. uống cho bớt khát... tội nghiệp !!
    -... miếng cơm hẩm gạo hôi đầu tiên dưới vùng trời haf nội sao mà ngon thế !... đang nhồm nhoàm nhai nuốt th́ chắc là ông chồng của bà ta đi đến...
    -.. này ông.. nguỵ mới được thả đây này...
    - tôi ngưng ăn.. và nói ; chào ông ạ..
    - dân Bắc kỳ hả...?... vâng.. dân Bắc kỳ Hà nội 1945 đây ạ....
    -... 2001... như vậy... sao mà giam lâu vậy ?? .. tôi không đáp lời...
    -.. ăn xong th́ qua tŕnh giấy cho CA nhà ga... để có đi lang thang cũng không bị ách lại nghe chưa ?? đến ngay cái bàn giấy ở góc ga kia ḱa... nhớ bảo mấy đồng chí ấy đóng dấu...
    -.. mà có nhà ai quen thuộc c̣n ở lại Hà nội này không ?? nếu không th́... ngủ đường cũng phiền đấy..!
    ... rồi ông chồng nói ;... hay là nhà ḿnh c̣n dưới bếp có thể ngủ được... hay là cho bác ấy về ngủ nhờ.. bà đồng ư không ??
    .. lỡ độ đường lại "tứ cố vô thân"... ừ th́ ḿnh cũng làm phúc cho bác ấy ngủ nhờ...

    Lẽo đẽo đi theo hai vợ chồng bác phục viên về nhà cũng không xa.. ngay trên đường Gambetta ( trần hưng ddaoj).. trong ngơ ddawngj vũ Lạc một thời quen thuộc... Đây là mấy dăy nhà khi mở clinique th́ xây lên dành cho nhân viên cư trú.. hai vợ chồng bác này ở tuốt bên trong.. Clinique vẫn c̣n, c̣n làm việc.. cũng có vài nhân viên da trắng ra vào... và tôi được đi vào và tạm trú dưới mái nhà ngói .. căn nhà chỉ có hai buồng trong ngoài và gian bếp.. cạnh gian bếp là mấy cái chum.. ṿi nước đang chảy nhỏ giọt..tánh thót...

    -.. đây là nhà của chúng tôi.. bác ngủ tạm duói bếp này.. có chút khói nên cũng không có nhiều muỗi.. lại ấm áp.. đây là bánh xà pḥng .. bác cầm lấy.. dọn chỗ ngủ xong rồi ra sân tắm cho lại sức...

    Thật sung sướng khi dội gáo nước máy đầu tiên lên thân xác khô cằn.. xát xà pḥng rồi kỳ cọ... thân ḿnh cảm thấy thật nhẹ nhơm, râu tóc như được tưới.. nay mềm sóng từng ngọn theo ngón tay vuốt cho suôi...thật là sung sướng.. bây giờ mới ngử thấy mùi cầu tiêu.. nhà xí kế bên chỗ tắm...

    Lấy mấy tấm bao tải trải rộng ra nằm.. cái gộc củi làm gối.. và hai măt đă như bỏ cát vào.. thế rồi lăn ra ngủ... ..c̣n tiếp..

  2. #72
    Nguyen Manh-Quoc
    Khách
    .. giấc ngủ sấyu bên bếp lửa bập bùng .. rồi có tiếng của bà chủ nhà xuống bếp sửa soạn làm hàng cho buổi chợ... thấy tôi rục rịch... bà cất tiếng ;
    - .. sao.. đêm hôm qua ngủ ngon không ?? bác hăy nghỉ ngơi vài ngày rồi đi t́m người nhà... cứ hỏi thăm... mà tót nhất là đến ngay mấy cái cơng.. ngồi bu xung quanh đó.. hớp bát nước chè.. rít điếu thuốc.. tha hồ mà chuyện lại ít sợ mất con ḅ vàng lai văng phá thối...
    -.. tôi vươn vai đứng dậy.. ; vâng tôi cũng muốn đi nh́n lại căn nhà xưa.. và lân bang hàng xóm xem c̣n ai mất ai..!!
    -/... trong cái nồi cơm to .. cón có miếng cơm cháy.. lại chút cá kho.. bác lấy ra mà ăn sáng... lát nữa ông nhà tôi cũng đi phụ thợ hồ ... kiếm thêm đồng bạc.. chứ phục viên .. ră ngũ th́ nhà nước.. có cho mà chả thấm vào đâu cả..... nhớ hỏi ông ấy ch́a khoá vào nhà và chỗ ông ấy làm phụ hồ.. cũng gần đây thôi.. bên phố thợ nhuộm thôi..
    -.. chắc hôm nay.. tôi xin ông bà cho tôi ở trông nhà.. toi cũng c̣n muốn giặt mấy cái quần áo dơ bẩn này.. cho sạch sẽ... chứa ai lại ra ngoài đường mà ăn mặc như...
    -.. 2001 rồi đấy.. mở cửa.. đổi mới .. mà hăy c̣n cũ x́ à >>!!

    ... Trọn một ngày nghỉ ngơi.. đến buổi trưa th́ phải đi tŕnh giấy ra trại.. tam trú.. khi đến Công an Trần Hưng Đạo.. đưa giấy ra tŕnh.. tên CA mặt non choẹt... lật qua lật lại rồi hỏi..
    .. giấy nay từ năm 1996.. sao măi tới hôm nay... rồi con dấu CA Hà giang lại là ngày hôm ḱa... vậy th́ bác ở dâu chui ra vậy ??... cũ x́ à... cá ai hỏi th́ bác cứ bảo ... điện về Trung ương nghe chưa??
    .. Thưa ông đồng chí; tôi tŕnh diện là để xin giúp đỡ đi về quê quán Saigon.. Hoof chí Minh.. chứ tôi đâu c̣n sức..!!
    dduowng lằng nhằng th́ tên chắc là chức cao hơn.. cầm giấy lên xem.. rồi...ghi vào mặt sau mấy chữ.. Yêu cầu địa phương giúp đỡ phương tiện cho cải tạo này về đến quê quán HCM (Saigon).. rồi đóng cái chiện son đỏ lè của bộ CA TW....

    Ngày hôm sau.. đă quen quen với lối sống .. tôi bắt đầu lê la.. và ông phục viên mách cho tôi chỗ đi mua quần áo cũ mà rẻ.. đó là chợ hàng Da, trông sang xi nê Olympia xưa... ngôi chợ mới xây cất.. có mấy cây cổ thủ phía trước th́ đang nhổ lên rồi lại giồng xuống.. cứ đánh vật như thế hết cả mấy ngày..phía sau chợ là nhà thờ Tin lành.. bên trái là Ngơ Trạm.. Hà trung.. bên phải là Phạm phú Thứ.. dẫy trường Văn Lang qua đường Phùng Hưng......i và tôi đi vào chợ..

    Đă được dặn trước là đi vào gần trưa.. th́ ít bị chửi.. bị đốt vía... và tôi cũng cứ chậm dăi bước đi nh́n xem mà không dám sờ mó vào đống quần áo.. vừa bụi vừa hôi này..
    ... có người đập vào vai tôi.. tôi giật ḿnh quay lại.. và cúi chào.. làm giả bộ ḿnh mắt kém.. th́ ra lại là một bà già..
    -.. ông lăo.. ông muốn mua ǵ nào ? nói di tôi sẽ bảo chủ nó bán giá nới cho...
    .. tôi chỉ nh́n thôi ạ.. thấy mấy cái cũng muốn mua mà tiền nong th́.. nghèo lắm ạ..
    ... bà này mạnh dạn dắt tay tôi đến đống áo quần.. th́ ông lăo mua cho ai .. lớn nhỏ ra sao ? bộ ông ở đâu mới đến đây đấy hả ??
    -.. dạ mới ở trên mạn ngược về dưới xuôi thôi ạ.. nên cũng muốn mua tấm áo cái quần lành lặn .. để đi đến tim ai, bạn bè xưa cũ cũng không đến nỗi thảm hại đó bà ạ..
    Rũ ra một đống.. toàn loại quần áo kiểu cổ.. chắc nhà nào có đám ma.. mà người chết th́ nhiều quần áo.. nên họ bán tống cho con buôn ngoài chợ.. Thấy tôi băn khoăn.. bà bán hàng nói ngay.. thời buổi này kiêng kỵ mẹ ǵ hữa.. đem về gặt phơi nắng gắt này th́ đến ma cũng bỏ của mà đi thôi !! ...mua đi.. tôi bán giá rẻ cho...
    Nhờ vậy mà tôi chọn được hai bộ đồ vía, sũng sơ mi cháo ḷng quần kaki.. và đôi giày tàu bằng vải.. lại thêm cái mũ nồi đen thui.. sau rồi tôi xin đổi lấy cái mũ vải kaki cũ mèm... tất cả chưa hết chục bạc tiền Cụ.. ( thời này, dân phe phẩy sung túc nên quần áo là lượt.. mầu mè dự lắm.. các loại quần áo cũ th́ bán tống táng ra chợ đồ cũ.. giá đô la 1US =600 đồng HCM)..

    Măi chiều mới về đến nhà.. vừa lúc ông chủ nhà đang lầu bầu với bà Tổ trưởng ở ngay dẫy nhà mặt đường... cả hai nói ǵ.. sao đó lúc lâu tôi mới hiểu là có khách hỏi thăm nhờ tiêm thuốc mà họ đi t́m th́ chẳng ai chỉ nhà cho khách t́m đến nhà bà...
    Cũng đă khuay,... hai ông bà mới gánh gánh hàng về nhà.. ông mệt nằm phượt ra.. c̣n bà th́ cả một gáng bát đĩa phải rử..
    ... bà để tôi giúp bà có được không ?? .... ừ dấy.. bác rửa hộ tôi... mấy ngày nay mệt quá đi thôi...
    và gánh bát đĩa đă được tôi rửa.. úp ngan nắp trong cái rổ xảo... bà đi vào nh́n thấy có vẻ bằng ḷng...
    .. cảm ơn bác nhé... mà đă ăn uống ǵ chưa.?? hăy c̣n nồi cơm cháy đó ... bác lấy ra ăn đi... để ngày mai th́.... thiu mất..
    .. cảm ơn bà.. tuy là miéng cơm cháy.. nhưng lúc đói bụng vẫn thất ngon.. bỏ thêm mấy hột muối đá.. chan chút nước vối.. và lùa nhanh...

    Ông phục viên đi vào, nh́n thấy tôi... ông giải bày..
    đó là bà tổ trưởng.. bà này làm phục dịch/lao công bên clinique.. mới bị cho nghỉ.. nên mánh cùng nhân viên giới thiệu bịnh nhân nào cần tiêm thuốc theo đơn của bác sĩ.. th́ đi qua nhà bà này.. để y tá bên bịnh xá.. chiều tan sợ sẽ ghê đến và tiêm thuốc...Hôm nay bất hoà hay sao dó.. khách đến mà không có người làm.. hư mối làm ăn nên mẹ này gắt gỏng vậy thôi !!

    Ngày thứ ba.. tôi đă lân la lên đến hàng Gai.. hàng Đào.. qua hàng Bồ.. nhân tiện t́m mua cặp kính cận v́ mắt nhập nhèm lại nắng bụi chịu hết nổi.. và như là có người phù hộ.. cuộc t́m kiếm mua bán cũng nhanh chóng, cũng có thể là đồ cổ loại ra mà thời nay th́ kiểu cọ cho đẹp mắt chứ ít ai biết đến ZO hay ZC, Zies, Stigmal.. hay ngay cả Nikon... mà lại thích Ruban..
    Đồng tiền dành dụm cũng đă vơi, tuy rằng với cái triện son đỏ lè đủ bảo đảm vé tàu đi vè tới Saigon, nhưng c̣n ở lại dây cũng phải ăn tiêu.. đi ngó đó đây chứ ai lại đi qua nơi chốn sinh quán mà không chạnh ḷng thăm viếng..

    Cũng v́ một lư lẽ nhỏ nhoi mà tôi đành lưu lại và chịu nhận làm công việc tiêm thuốc theo đơn của bác sĩ vào buổi chiều tối.. một tuần qua.. rồi hai tuần.. ngày th́ đi lang thang.. khoảng chiều th́ về nhà bà Tổ trưởng sửa soạn.. ống bơm, kim tiêm.. bông băng gạc rồi cồn, sát trùng.. Nhờ vậy mà có đồng tiền tiêu độ đường... c̣n tiếp...

  3. #73
    Nguyen Manh-Quoc
    Khách
    .. qua một tuần, bước chân lang thang khắp nẻo Hà thành. haf nội nay dă mở rộng hơn và người cũng đông hơn. Hàng quán trưng bày nhièu hơn và nhất là xe gắn máy cũng đầy ra.. Nhưng có một điều mà chỉ có ngụi Hà nội cũ nhận ra ; đó là văn minh đô thị .. đó là lời nói cửa miệng của thi dân.. và cái hà thành thanh lịch ngày nay th́ cái hồ Hoàn kiếm giờ đây trông giống như cái chậu nước tắm cho trẻ con chơi buổi chiều.. đến hàng Gai, hàng ddaof, hàng Ngang th́ nào chuồng cọp, ba lô cơi nới.. mái vẩy nhấp nhô mà che nắng.. chưa kể đến hè phố... xưa kia, dựng xe đạp trên hè.. nay th́ hè... hết cả lối đi bộ và mỗi đầu đường hay ngă tư... đều có những tụ điểm bán nước chè , riêng vá xe th́ theo câu chuyện đàm tiếu; nay đă bớt đi nhiều..
    Cái cảnh buoon bán bát nước chè hay vá xe đă thành câu châm biếm ;
    .. đầu đường thiếu tá ... vá xe ..!!
    cuối đường đại tá.. che lều... vá xe..!! đại khái là vậy..
    c̣n th́ cảnh bán buôn hàng xách tay.. th́ cảnh đeo bị thịnh hành nay cũng đă phai nhạt..

    ... Lân la qua hàng Quạt.. đ́nh hàng Quạt trở thành tụ điểm của các ban ngành.. nhưng ben góc khuất vẫn c̣n cái chơng bán nước chè tươi... đi đến và tôi ghé ngồi xuống cái ghế con bằng tre... một bà đứng tuổi đang phe phẩy cái quạt nan đuổi ruồi cất tiếng hỏi ;.. này có nước chè tươi nóng.. uống không để múc ??

    - chào bà.. vâng bà múc cho bát nước... ngồi ghé nhà hàng mà không mua th́.. sẽ chóng bị đuổi khéo kèm theo dăm ba câu chửi đổng.. ngắm nh́n.. cũng khá lâu chợt thấy bóng hai người phụ nữ từ trong cánh cổng đi ra.. mặc áo sơ mi.. quần thâm.. c̣n cô gái th́ sơ mi dài tay và quần tây gọn ghẽ.. h́nh như hai mẹ con.. dáng dấp th́ giống y trang BT và.. có lẽ con gái..
    - quay sang bà hàng hỏi thăm về cô Thanh bún chả..
    -.. thế bác biết bà Thanh hả ?? ...... vâng ngày xưa tôi cũng thường hay đến ăn bún chả ở hàng của bà... mà ngày đó c̣n ở gốc cây đa trong sân đ́nh..
    -... bà cháu mất lâu lắm rồi.. bà bác của cháu .. bà.. số cũng vất vả lắm... và nhờ vậy mà tôi lân la hỏi thăm qua xóm giềng đất hàng Quạt..
    ... hai người phụ nữ đă trở về.. đang gọi cổng...
    -.. đổi mới rồi mà hăy c̣n cái cổng cũ kỹ vậy sao ??
    -.. đấy là nhà cụ đồ.. nhà cổ nhất góc hàng quạt đấy.. cái bà đáy là con gái của cụ.. c̣n cô bé là con đấy..

    Tôi cúi xuống lẩm bẩm... mọi chuyện cũng đă yên bề rồi.. nếu là BT có con gái và .. chắc là gia đ́nh cũng yên ấm..
    tôi móc túi trả tiền bát nước rồi lại lững thững đổi bước qua hàng Gai đi xuống bờ Hồ... đường xe điện đă tháo gờ hết rồi.. đi qua cà phê nổi tiếng ở cầu gỗ; cà phê Nhân, nay chỉ c̣n cái ngơ làm lối đi vào trong là chỗ cho khách ngồi...

    Công truyện làm kiếm thêm ít đồng để có chút tiền vào nam..cũng đang thuận lợi... . nửa muốn đi.. nửa lại muốn nấn ná đi coi lại căn nhà của A.Liểng..
    Cửa Nam.. nay cũng thay đổi.. nhà cũng bị tịch thâu nay làm Mậu dịch.. căn cửa hàng ANPO đầu góc hàng Ddẫy.. Kỳ ddoongf.. cũng đă bị phá đi h́nh như đẻ mở rộng.. hai căn nhà của gia đ́nh nay có xe đen.. lại có lính gác.. nhưng ngổn ngang vật liệu.. chắc là làm mới..
    Hết rồi c̣n ǵ nữa mà phải ở lại để chiêm ngưỡng... để nh́n những tàn phá của chế độ dổi đời..
    Tôi quyết định xa rời Hà nội.. về qua đường Bà Triệu... đến ngă tư Trần hưng Đạo/ hàng bông thợ nhuộm.. rẽ tay phải đi thêm nũa đến Quang Trung.. nữa đến ừ mà con ngơ này.. cái villa thứ hai.. nhà của Yvonne... nhưng đầu ngơ cũng có cảnh sát canh gác.. rồi qua bọ Cong An.. qua đấu xảo nay là Cung Thiếu nhi... đến clinque.. bước vào con ngơ.. tạm dung...

    - bác về rồi... thăm thú thấy sao ??
    -.. dạ.. cũng mở mang nhiều.. nay ..... sao đông dân thế ?? nhà cửa th́ lộn xộn quá.. !!
    -.. ấy đấy.. mai mốt th́ lại than.. hà nội cổ kính này nọ biến mất v́... thế này.. thế nọ.. c̣n dân th́ nay ... cũng chỉ c̣n... dân Hà nội gốc may ra ..... đễm cũng được.. đầy đầu ngón tay !!
    - thế bác đă đi ăn quà... phở phiếc... bún.. chưa ?? .. nhớ phải cẩn thận.. kẻo họ lại chửi cho... hết nuốt nghe chưa.. !!

    - Thưa hai bác, tôi rất mang ơn hai bác đă cho tá túc mấy ngày nay. , nhất là lại cho tên nguỵ nayf tạm trú.. khai báo cũng phiền hà..chắc là mai hay mốt, ngày kia.. tôi xin giă từ hai bác đi vào Saigon... t́m kiếm vợ con.. tôi bỏ nhà đi... bị bắt từ tháng 7-75 đến nay chưa gặp mặt vợ con... không biết giờ này gia đ́nh ra sao ??
    -.. thé bác làm cái chức vụ.. nghề nghiệp ǵ mà bị cải tạo lâu thế.. tới 25 năm..
    -.. thưa làm nghề thầy lang thôi ạ.. ...... c̣n tiếp.........

  4. #74
    Nguyen Manh-Quoc
    Khách
    ... đợi xin được tấm giấy cho đi tàu hoả vào Nam.. cũng muôn vàn khổ nhục... nào hàng ngày phải lai văng.. rất mất thời giờ.
    Bụng th́ muốn vào Nam ngay để t́m vợ con.. nh́n lại cơ đồ... Cungx có thể bỏ đi được nhưng phải có tiền.. vé tàu hoả là khoang ba vạn đồng Cụ... c̣n vé đi tàu bay... cũng ddax đến 3 Trần quốc Toản thăm ḍ .. cũng phải cả trăm đô la, túc là cả triệu tiền Cụ, nhưng nhanh, không sợ móc túi.. cứ đi tàu hoả th́ cũng có khá nhiều tiêu cực.. ăn uống khoảng hơn hai ngày, rồi chen chúc.. lỡ ngủ th́ coi chừng cái túi.. cũng thật là phiền phức.. chưa kể đến nạn soát giấy.. nghi ngờ địch trà trộn... hù doạ để kiếm tiền lẻ..!
    Thôi cũng đành ở lại thêm hai tuần nữa thôi.. nhẩm tính th́ cũng đủ tiền đi tàu bay cho an toàn.. không lo những truyện tai vạ giữa đường..
    Thế là sáng sáng giúp bà chủ nhà mang đồ ra sân ga bán hàng.. về nhà dọn dẹp xong th́ ra nhà bà tổ trưởng chờ khách đến làm công tác y té vặt vănh.. nếu không th́ lang bang phố phường, nhưng kể từ 3 giờ chiều th́ phải về để tiếp khách đến tiêm thuốc và lo vệ sinh bông băng.. Được cái là trở lại tay nghề.. bà con cũng thương hại cho thêm chút đỉnh... sau một tuần cũng đeer dành được khoảng trên ba vạn.. như vậy th́ phải ở lại đến hết tháng 9 mới có đủ túi tiền... trở về mái nhà xưa !!
    Công an ch́m nổi.. theo sát bên chân.. thế cũng hay.. đành cố gắng chịu trận để có tiền th́ đến cuối tháng.. có giao liên đến gọi lên làm việc.. chẳng có ǵ cả mà là...
    -... nhà nước chiêu đăi bác nhé.. cũng là hai vạn mấy cơ đấy... nói rồi hắn cười... mở ô kéo.. đem ra...
    bác kư biên nhận vào chỗ này... c̣n đây là tấm giấy để đổi lấy vé lên tàu hoả... kể từ sau ngày mai.. mà có thời hạn coa năm ngày thôi đấy nhé... Xong rồi về đi.. nhớ đi từ giă bạn bè... à.. mà h́nh như... bác cũng mới có bạn... phụ nữ có phải không ??-... Đâu tôi đâu có ai !!... thế cái chị phụ nữ tổ trưởng... hôm rồi báo cáo an ninh tổ ở tren phường.. chị ta báo cáo rằng... tổ của chị có một ông già mới được trả về nguyen quán để quản lư.. tận HCM... ông lăo ấy đă nhờ may mắn đến tạm trú ở nhà chú phục viên... và chị có dịp ḍ la.. thấy ông già này... có vẻ.. nguỵ nặng... nhưng cốt cách.. dáng điệu.. và công việc làm rất đáng tôn trọng... nên phường có báo cáo lên... Nhưng đó là ưu điểm... bác cố gắng làm tốt hơn nữa đi nhé..
    -.. vâng tôi luôn luôn cố gắng... xin chào chú tôi đi về...
    Thế là có giấy giới thiệu, nếu không đi th́ mất.. cũng hà tiện được khối ra đó.. về nhà tôi hỏi bác chủ nhà..
    -... thế là bác được giấy giới thiệu hả... tốt rồi..
    -.. nhưng tôi lại muốn đi tàu bay cho nhanh...
    .. cũng được,... để chút nữa tôi ra ga.. t́m bọn c̣.. mánh mung dễ thôi mà.. rẻ ra cũng được hai vạn rưởi ( 25 ngàn Cụ)..
    .. cũng c̣n phải bù thêm.. không sao... cố gắng...
    Bonj du côn đánh nhau là thường lai văng để xin làm băng bó.. tuy ít nhiều ǵ th́ cũng là góp nhặt.. và nhanh chóng tôi có đủ số trên triệu rưởi để đi về nhà cũ...
    Lang thang trên vỉa hè Hà nội.. bờ Hồ.. để cố mà nh́n những h́nh ảnh một thời đen tối mà sót thương cho cô gái Hà Thành đang sống dưới bàn tay thô kệch của đám " văn hoá cào bằng..".. chỉ dương mắt nh́n... vểnh tai để nghe chứ không dám phản ứng.. hay biểu lộ t́nh cảm.. tôi vè lại Nam ngư.. nơi có d́ Vinh.. d́ Quang.. tôi gơ cửa.. -... từ trong đi ra..
    -.. hỏi ǵ ?? t́m ai ..??
    -.. chào bác.. tôi muốn hỏi thăm.. đây có phải là nhà của hai bà.. bà Ving.. và bà Quang.. không ạ ??
    -... khong có ai là Vinh với Quang ở đây cả... biến đi chỗ khác cho người ta đi bán hàng...
    Lần bước trở lại Trần quốc Toản, với số tiền có trong tay.. tôi đến xin mua vé vào HCM..cô thư kư ngồi tại quầy.. chỉ cho tôi lấy số rồi ngồi đợi đến lượt.. tôi th́ đợi.. ra ghế ngồi... chợt có hai ông bà da trắng cũng đến.. cũng gặp cô thư kư.. nhưng nói năng ǵ đó cả hai bên chẳng ai hiểu ai.. hai vợ chồng này lắc đầu ra dấu phân bua..với tôi..
    -.. tôi ngỏ lời chào bằng tiếng Pháp.. thế là hai vợ chồng này túm ngay lấy tôi để giải thích... tôi đứng lặng ngụi để nghe...

    Hai vờ chồng ông Pierre cũng muốn bay vào Saigon/HCM.. nhưng muốn đi sớm hơn ngày ghi.. nên phải đổi chuyến.. nhưng khi giao dịch th́ tây nói tây nghe c̣n ta nói ta nghe.. và tôi hỏi ư xem hai vợ chồng này có muốn tôi thông dịch giúp cho không ?? thế là hai vợ chồng đồng ư ngay.. tôi dắt lại quầy vé.. cô thư kư vênh mặt lên hỏi ;
    -... muốn ǵ... họ nói ǵ có ai hiểu đâu !!...
    -... vâng tôi muốn giúp để thông dịch...
    cũng nhờ vậy mà tôi được mua vé dễ dàng và đi chung chuyến với hai vờ chồng người Thuỵ sĩ này.. ngày ra đi đă có.. nay lại thêm bạn... Bước ra khỏi quầy vé.. họ muốn mời tôi đi uống cà phê.. tôi nhận lời vả chúng tôi cùng đi bộ dọc baf Triệu lên bờ Hồ để đến một quán cà phê ... ngồi trên tằng cao nh́n xuống hồ Hoàn kiếm... .. c̣n tiếp....

  5. #75
    Nguyen Manh-Quoc
    Khách
    ... th́ ra đây là hai vợ chồng của tuỳ viên Thuy sĩ họ đi du ngoạn Bắc nam VN.. Thấy tôi nói thông thạo Pháp ngữ.. làm họ ngạc nhiên, và tôi buột miệng nói đùa rằng ; thế ông bà đă đi nhiều ở aau châu.. ông bà hăy đoán xem tôi là người ở vùng nào trên đất Âu châu ?
    -.. thế là ông đă có đi du học.. vâng tôi được đi du học...
    -.. để tôi nghĩ xem, ông chồng nói...
    -... không những ông phát âm đúng giọng... lại câu chữ đúng.. văn phạm nữa.. ắt hẳn ông phải là ở cấp Đại học ?? ..... vâng tôi đă hoc xong đại học và trợ giảng ở phân khoa Y specialiste....
    .. y sĩ chuyên ngành... ông trố mắt nh́n.. bà cũng tỏ vẻ ngạc nhiên..
    -.. mà sao ông lại bị nhà nước này bắt đem đi học tập ?? .... tôi cũng không hiểu nổi...
    -.. chỉ có nhà nước biết..!!... bây giờ ông đă được thả.. vậy gia đ́nh của ông ra sao ?
    ... tôi không có liên lạc được... nên không biết số phận của vợ con ra sao !!

    Chợt có tiếng kéo ghế ngồi ở bàn bên cạnh.. hai cô cậu.. cũng mang tách cà phê lại ngồi gần.. lại lùi ghế lại gần bàn của chúng tôi... và khi chúng tôi nói chuyện th́ hai người này im bặt có ư lắng nghe...
    -.. tôi đùa bảo hai ông bà rằng ;... chúng ta đang có người theo dơi lắng nghe đấy... rồi cả ba người chúng tôi cùng cười.... có sao đâu..?? và tôi quay sang hai cô cậu này..
    -.. hai vợ chồng người Âu này nói rằng hà nội đẹp lắm mà cũng bẩn lắm ..!
    người đàn ông giật ḿnh nh́n xuống đất.. rồi nói ;.. có sao đâu.. dưới đất thôi..!

    Chúng tôi đứng dậy chia tay.. hẹn gặp nhau trên chuyến bay vào Saigon...
    Cũng đă là cuối tháng 9.. lại có tin khủng bố ở bên Mỹ.. rồi sắp đến đầu tháng 10 ngày vào tiếp quản Thủ đô.. an ninh bắt đàu khắt khe, c̣n công việc giờ đây bề bộn hơn... cho đến hôm 30-09 tôi ra pḥng vé.. hỏi lại và lấy hẹn.. th́ chuyến ngày mai c̣n chỗ.. bác muốn đi th́ dành chỗ ngay bây giờ.. thế là tôi lại phải thu xếp cho nhanh để ngày mai lên bến xe để đi ra Nội Bài..

    Đặt chân xuống mièn đất thân yêu bỏ lại hơn 25 năm.. ngỡ ngàng nh́n thành phố đổi thay.. không phải là thay da đổi thịt mà là mọc đầy những u bướu.. ghẻ tầu.. và nhất là xe máy ở đâu ra mà lắm thế.. mạnh ai người nấy chạy.. xuôi chiều lấn lề.. ngược chiều đâm ngang, hết sức mất trật tự.. và có lẽ phải thán phục người dân ta.. đông, rối loạn như vậy mà lại ít xảy ra tai nặn nặng.. va quệt th́ chửi bói nhau om ṣm.. ngay giữa đường, khua chân múa tay cứ như là diễn tuồng quảng...
    Không có hành lư cồng kềnh.. vai khoác cái bị.. lững thững đi ra bến xe taxi ngay trước nhà ga.. lại cảnh ông nói gà bà nói vịt.. v́ tên đường nay đă thay đổi.. rồi cạnh đó có ông ngồi trên cái xe máy cũ x́.. có lẽ là xe ôm.. thjees mà trúng phóc.. tôi hỏi ông ta chở cho tôi về Hai bà Trưng.. ông này biết HBT thé nhưng c̣n Mac đĩnh Chi.. ong ta hơi ngớ.. nhưng tôi nói ngay.. cứ đưa tôi đến HBT góc Phan thanh Giản th́ ông ta nhớ ngay... rồi ông ta buộc cái bị của tôi ở phía sau xe.. chạy vào thành phố.. cái băi đất trống trước TTM nay đă kín mít những nhà.. rồi dọc con đường Công Lư vô thành phớ.. nay là Nguyễn văn Trỗi.. qua cầu Công Lư.. qua chùa Vĩnh Nghiêm.. tôi nói với ông xe ôm ;
    ... quẹo chỗ nà.. chỗ kia cái nghĩa trang cũng bỏ đi rồi.. Hiền Vương cũng đổi tên sang tên thị Sáu ǵ đơ quẹo một đỗi rồi về gần đến căn nhà của tôi.. chợt bác xe ôm bảo.;
    ... này bác.. mấy cái nhà này toàn là bốn túi tám túi ở cả... không đỗ xe ở đây được đâu ??
    --.. th́ tới ngă ba HBT ḿnh ngưng..

    .. Từ đó nh́n qua căn nhà của chúng tôi đă trú ngụ nay đổi chủ.. màu vôi vàng bệnh hoạn tô phết..sơn nâu xỉn .. cánh cổng nay lại bịt thêm tôn che kín.. chợt cánh cổng mở ra.. một chiếc xe gắn máy chạy ra.. ngồi trên xa là ḅ vàng súng ống bên hông.. rồi chiéc xe đen bóng loáng chạy ra.. Thôi khỏi phải hỏi nữa.. .. bác ơi.. bác chở cho tôi qua quận 8, đường Âu dương Lân đi.. bác xe ôm ngần ngừ..hỏi lại;
    -.. có đủ tiền trả tiền xe không mà cứ đ̣i chạy lung tung thế này..
    .. dạ.. chắc là có đủ sở hụi chi trả.. lo ǵ.. sau câu nói bác ta giật ḿnh...
    .. ngụi Saigon hả // // ... cũng đâu đó..
    Chạy một mạch sang tới Âu dương Lân.. t́m đến... nay tuy đă khác nhưng vẫn c̣n nhận ra được nhờ cái hồ nước ciment mà tôi cho đúc để trữ nước ăn cho gia đ́nh hăy c̣n đứng sừng sững trước mặt tiền..
    .. Bác ngưng ở đây.. tôi chậm răi bước tới.. một bà già móm mém.. mắt kèm nhèm ngước lên nh́n tôi hỏi..
    .. chú t́m ai..?? nh́n thất cái vết bớt chàm bên cổ tôi nhạn ra ngay...
    .. vú Sáu.. tui đây mà... vú c̣n nhớ tui hôn.!!
    - trời phù hộ.. trời thương rồi.. cậu hai về.. má Ngọc đâu các cháu.. kêu má lẹ lên..
    Bầy trẻ đang chơi gần bên vội chạy đi... một lát sau.. một bà tuổi chừng trên 40 đi tới.. nh́n xững xờ..

    -... cậu hai về rùi... tụi bay đâu mau tới đây... ṿng tay cúi đầu thưa ngoại đi...

    Những gịng nước mắt đầu tiên mừng cho người về từ cơi.. không tên.. không địa chỉ... .. c̣n tiếp....

  6. #76
    Nguyen Manh-Quoc
    Khách
    .. sáng hôm nay.. đàn trẻ dậy sớm.. tíu tít như đàn gà..ngồi chật một bàn chúng nói chuyện thật vui.. vừa an sáng vừa nab chuyện cùng nhau... đứng dậy dọn dẹp cho lẹ rồi đến.. khoác lên vai cái sac .. dắt nhau ra xe.. để đến trường.. nh́n lại cuộc đời cũng thật là mau chóng...
    .. ngày nào đi bên mẹ đến trường Tiểu học của tỉnh.. và ngày nào bước chân qua vườn Luxembourgh .. và lá vàng xào xạc lối đi.. và ngày nào ngồi co ro trong hang núi.. bên ngọn lửa bập bùng sưởi ấm.. Tất cả đă trôi qua như một chuyện phim dài... Viết ra để nhớ.. để t́m , nh́n cái sai cái đúng.. và từ dó truyền dạy lại cho đàn cháu chắt ngày nay.. v́ rằng cả ngày hôm qua.. biết bao nhiêu chuyện của haf nội của Saigon mà thân nhân kể lể.. Thế nhưng.. tất cả ngày nay là của người trong nước chứ ngoài ra chúng tôi cũng đă trả nợ xong qua các cuộc thanh trừng cải tạo.. c̣n như c̣n hay mất là chuyện của người đang cầm cân cai trị trên đất VN....
    Trở lại câu truyện nmq về dặt chân lên đất Saigon.. Sau khi gặp gia đ́nh của đàn con chú Tửng.. d́ Sáu, tôi không muốn lưu lại đây.. mà sau khi gặp bs Long.. ông này nhất định lôi kéo tôi về Thuận Kiều trông nom pḥng mạch cho ông ta.. Long cũng là một đồ đệ của nmq khi xưa.. và tôi bắt tay vào việc chỉnh đốn lại cơ sở này.. rồi lân lần các bạn hữu t́m đến.. Cũng khoảng tháng 10..hôm đó mưa băo.. rồi bs Long rủ tôi ddi ăn cơm Tây..
    Đến nơi, đay là một cửa hàng cơm Tây của đám trí thức cũ.. nhà ở trong ngơ rộng.. có vườn cây cảnh và đẹp lắm.. khách hôm đó toàn là bằng cấp cao.. chúng tôi biết nhau... và giờ đây họ ngỡ ngàng khi nh́n thấy tôi bằng xương bằng thịt .. ngồi trước mặt.. Nét mặt gàn như ngạc nhien lắm... v́ họ không ngờ đến sự kiện có thể xảy ra lại đến như thế sao ??
    -.. vậy th́.. là thằng Sáu.. nói sai.. !!
    .. có sao đâu.. sai th́ sửa.. xin lơi là huề... anh em nhà..
    sau rồi tôi mới biết trong số cùng ngồi quanh bàn có đủ từ Thẩm phán tối cao.. đến Giám đốc Bv chế độ cuồi giám đốc tiền tệ.. lại thêm mấy cán 4 túi của TP/HCM có một người hỏi tôi..
    - thế anh có ư định ǵ không.. muốn th́ noi ngay với anh sáu.. có liền thôi à...
    sau đó th́ QHoa bấm tôi ra hiệu cho tôi ngồi yên... để khỏi ngậm câm... tôi quay sang hỏi thăm QH về gia đ́nh này nọ...
    .. telle mauvaise... v́ ngày nay QH đă lập gia đ́nh với HTN.. và được một con.. sau đó bị bịnh chết ...
    -... này.. giá như anh.. có làm viẹc lúc đó th́ chưa chắc thằng bé toi mạng..
    bà Thẩm phán chủ nhà hàng ghé tai tôi nói ;
    .. tais- toi...
    Sau rồi anh Sáu cũng đề cập tới trí thức chịu ra giúp nước.. lúc bấy giờ tôi mới biết đó là ông chủ tịch TP Saigon.. buột miêng tôi bảo ;
    -.. cũng dễ mà khó.. dễ là v́ ai cũng muoons tḥ tay vô.. mà khó là cái hố ngăn cách.. VN ngày nay có tới cả triệu người xuất dương du học... đó là nguồn vốn tài năng.. sao không vận động mời họ về.??
    -.. th́ có vận động.. mà c̣n vướng phải quy tắc ứng xử.. !.. th́ cứ kêu gọi đi.. những ai chưa hiểu th́ họ sẽ về ngay.. và họ cũng sẽ là con vật thí (escape goat..).. nḥ vậy mới vỡ lẽ ra là khó khăn từ đâu chứ..

    Quả như rằng, một tháng sau, bộ ngoại giao có lời kêu gọi trí thức về giúp nước.. thế nhưng khi về phải làm đơn và khai lư lịch với bộ Ngoại giao, bộ Công an.. và một lô giấy tờ khác nữa.. và chị Thẩm phán đă vội đưa ngay tập tài liệu này cho nmq đọc..
    --.. anh nghĩ sao.?? tôi..
    .. chị hỏi tôi... hay chị muốn biết về tôi...
    .. th́ giờ đây trong ḷng kẻ chiến thắng.. riêng anh lại c̣n trong ṿng khổ sai.. ư kiến của anh.. quan trọng lắm đấy !... chị QH có vẻ không đồng ư về cách làm..!
    .. thôi tôi trả lời ngay;... thất sách... các ông kêu gọi có nghĩa là mời về.. mà mời về th́ phải có cung cách trọng thị.. v́ các ông mời người có tài chứ không phải mời ông bần cố nông bốn đời.. Trên thế giới này.. mới có Ai Cập.. và Thổ Nhĩ kỳ làm công việc này . và họ thành công.. Hăy xin họ tài liệu.. và xin họ chỉ bảo cho cách làm..
    -.. không được đâu.. bọn mă tấu dép râu này thuộc hàng kiêu căng nhất thé giới rồi.. chúng sẽ không làm đâu mà chúng c̣n nghi ngờ bọm ḿnh nữa đấy !
    .. kệ họ đi.. c̣n chị nghĩ sao ?? nhóm "cara/My tho".. hay nhóm " con nai vàng ngơ ngác.."..
    .. nhóm câra.. vẫn c̣n tin là anh em thắm thiết.. chứ nhóm con nai vàng th́ đang thấm nhuần đạo đức.. nên họ bắt đầu ngại rồi.. c̣n anh..
    -.. toi à.. tôi sẽ trở lại với ống bơm.. kim chích làm cần câu cơm.. hơn nữa vừa mới được tḥ đầu ra chỗ sáng để nh́n mọi người... nen cũng ngại lắm... hôm đó lỡ miệng.. may mà chưa thấy các ông ấy khen thưởng..
    Chuyên chú vào việc làm, bên Chờ Rẫy , bạn bè c̣n sót lại cũng giúp đỡ.. công việc làm ăn phát đạt.. hơn nữa.. tôi dùng ngay đồng tiền.. làm ngoại giao.. cho nên từ anh CA khu vực đến thành đều tỏ ra dẽ dăi đối với tôi.. nhờ đó mà tôi có cuộc sống yên lành.. đến tháng chạp th́ nhà tôi về Saigon.. hai vợ chồng mừng rỡ gặp lại nhau sau 26 năm xa cách.. TV yên tâm khi thấy tôi có cuộc sống ở chung với gia đ́nh bs Long.. và tin tưởng.. bịnh nhân khách hàng quen thuộc tin cậy..
    Nếu như CSVN khôn khéo, không lên lớp ta đây đánh thắng tất cả các đế quốc th́ nguồn nhân lực từ ngoài quốc đă ùn ùn kéo về..
    Thế nhưng họ đă từ chân đất đi lên đến giày Italy th́ mức độ kiêu căng hết cách mà bào chưa.. đă làm cho thui chột hết mọi nièm tin.. Một khi đă không tin th́ dễ cho mọi người đi t́m cái gốc làm mất ḷng, cái nguyên nhân đi đến chém giết lẫn nhau.. và cái mức độ " tin cẩn .. " trở thành con số không to lớn ;... l họ tránh xa ... để họ không muốn chính họ và con cháu họ bị sa chân vào cái bẫy nói cho hay rồi rút kinh nghiệm th́ sự cũng đă rồi !... đôi gịng tản mạn thế sự quê ta...../.

  7. #77
    Nguyen Manh-Quoc
    Khách
    ... có an cư th́ mới lạc nghiệp.. bs Long có hai nơi làm việc.. nay bs nhường lại cho tôi làm nửa ngày.. tốt rồi với nửa ngày chắc đủ tiêu.. cả căn nhà chệt trên mảnh vườn xum xuê cây ăn trái.. tuốt gần cuối đường.. nhà cổ hai lớp hai sân, khá rộng.. phía trong cùng là vợ chồng của người coi nhà.. coi như tôi chiếm hết cả đằng trước và căn giữa... Nh́n cách sắp đặt pḥng mạch th́.. đúng là " gu" x́ dầu... nhưng dù sao nay tôi tá túc.. th́ tôi cũng đóng góp cho phải.. Bs Long biết tánh của tôi.. bs nói ; tuỳ ông Thày.. ông Thày toàn quyền.. vợ chồng quản gia nay cũng đặt dưới quyền sai bảo của ông Thày...
    Cảm ơn người môn đệ khi xưa.. ( cũng mới có tin của bs và gia đ́nh dă về lại Hongkong, bs mới mất cách đây ít tháng)..
    Ngày đầu tiên, bs Long chỉ cho tôi mọi thủ tục.. và thói quen của bịnh nhân khi đến.. cứ làm đi th́ biết.. cần ǵ th́ gọi qua cho bên Đồng Khánh... Ngay đầu tiên làm thử.. cũng chẳng có ǵ là khó.. tuy nhiên cách làm ở Cholon lúc bấy giờ nó luộm thuộm quá... sau mấy ngày dầu tôi bắt tay vô thay đổi cách làm..

    đầu tiên là vấn đề sạch sẽ và khang trang... c̣n cách khám th́ tôi lại đem cách cổ xưa đúng phong cách Tay phương... trong pḥng làm viẹc thật sáng sủa.. mát mẻ và ngăn nắp.. niềm nở đón bịnh nhân.. khám kỹ hỏi han.. và cách ghi hồ sơ sao cho bịnh nhân đọc và hiểu.. phương thuốc cho lại rẻ tièn cách uống cũng khác hẳn với các bs khác.. v́ tỉ mỉ hơn và bịnh nhân phải ghi giờ.. và ghi nận phản ứng để theo dơi.
    . Cach làm làm tăng hiệu quả của thuốc và tạo sụ tin cậy..
    Bịnh nhân đến khám đều có ghi số là lưu trữ hồ sơ.. cho nên nhiều bịnh nhân ủng hộ cách làm.. ngày một đông. nhờ nguồn thu nhập khá.. nên có tiền làm đẹp hơn pḥng khám.. như tiện nghi về sinh.. máy điều hoà cho khách trong khi chờ đến lượt.. chưa kể đến sự kiện bó buộc khách phải ghi tên trước.. để lấy hẹn và trước khi đến hẹn có thư kư nhắc nhở ngày giờ đến khám và các điều cần làm trước khi khám.. noi ra th́ nhièu điều vụn vặt, nhưng đó lại là cần.... và nhất là chỗ đậu xe hai bánh cho thân chủ.. nay dắt hẳn vô sân sau.. có người kiểm soát trông xe..

    Sau một năm .. pḥng mạch nay có thêm pḥng chụp quang tuyến và pḥng Thí nghiệm cho máu và nước tiểu, phân.. tiện lơi.. nhanh.. gọn cho nên khách đến đông hơn.. giờ đây khách bên pḥng Đồng Khánh cũng về bên đây luôn...
    Tạo dựng cơ ngơi.. đáp ứng sở thích ở nơi làm việc và nhất là sự tín nhiệm.. chẳng thế mà khi TV sang tôi đưa về đây TV phải thốt leen rằng; cái ǵ hễ vào tay của anh là như có sức sống mănh liệt trơi lên thôi... ! c̣n bs Long th́ e sợ tôi bỏ đi sớm.. mấy anh bs quen bên Chợ Rẫy về đây góp công..cũng ngại tôi bỏ đi ngang...

    - Bộ anh tính ở đời ở đây hay sao ??
    -.. không.. đến hẹn th́ phải về với gia đ́nh chứ.. ở đây cu ki .. cũng buồn lắm.. nhưng mà có internet rồi.. ngày ngày lên mạng là lại vui ngay mà.. Hai vợ chồng sống chung trên căn lầu đủ tiẹn nghi... ăn uống th́ có á xẩm lo đi mua về.. đôi khi vợ chồng bs Long cũng về đây ăn cơm cho vui...

    .. hơn một tháng ở lại Saigon.. TV đi t́m kiếm gia đ́nh.. nhưng nay thất tung.. ngay cả về xứ cả xư hai cây sao cũng chẳng c̣n ai hay biết ǵ .. thế rồi TV phải về với đàn con bên Cânada ...

    Không làm hơn.. giữ đúng phong cách.. và thu nhập được chi trả cho các phương tiện cho dịch vụ cần cho khách.. rồi đến lương của nhân viên.. ngày nay đă lên đến 3 y tá và 2 thư kư c̣n 4 công nhân dịch vụ.. đồng lương th́ trả theo qui định nhưng thù lao dịch vụ là tiền được cho thêm khá rộng răi nên tất cả đều vui vẻ hết sức làm việc..
    Một năm trôi qua.. rồi tháng trôi qua.. chợt một hôm có khách lạ.. xin hen khám mà lại đến vào giờ cuối buổi.. thé nhưng khách năn nỉ và nói đây là căn bịnh lâu năm.. nhiều bs đă khám và chữa nhưng không khỏi... cô thư kư bước vô xin tôi nghe xem khách muốn ǵ.. sau một hồi th́ ra đó là bà thẩm phán tối cao.. muốn gặp.. tôi đ̣ng ư..

    -.. anh có e ngại khi ngồi nói truyện cùng tôi hay không ??
    -.. bịnh nhân khai bịnh với y sĩ th́ có ǵ mà e ngai.. bà không thấy sao // hăy nh́n qua cửa kiếng.. ben ngoài vẫn có người làm việc.. và nh́n thấy mọi hành động..
    Truyện qua lại không ngoài vụ kế hoạch kêu gọi Việt kiều về giúp nước.. nay coi như không thành công ?? và bà thẩm phán muốn nghe ư kiến của tôi trong việc " cầu người giỏi này "..
    - xin thưa với chị.. chị hỏi về chuyên môn th́ tôi chắc có nhièu điều muốn nói.. c̣n về chính trị.. th́ tôi không dám nói.. mà nói ra thi sợ không đúng ư.. sẽ gây ác cảm.. tạo ra khó khăn cho ngày tôi đước ra về với gia đ́nh..
    -.. nhà nước cũng đă thông cảm.. để cho một số trí thức ra đi ṛi mà...
    -.. nhà nước cho đi hay chỉ là.. hay là tôi mời chị đi qua Đồng Khánh.. thêm vài bạn nữa được không ?
    .. thú thật họ đang ḍm chừng anh đó.. v́ cái cơ ngơi này.. dưới tài nhỏ bé của anh đă làm cho vài người phải suy nghĩ đấy..!!
    -.. chết thật.. tôi ngu quá.. cảm ơn chị nhắc nhở..
    -.. vậy làm sao ?.. hay là chúng ta thử đóng kịch .. v́ tôi hiện nay như một con mồi mà họ dùng để moi ra những kẻ chống đối, phận đàn bà tôi không c̣n làm ǵ hơn là..
    -... chị nói thật hay nói dối.. chúng ta cùng thử nghiệm.. thế nhưng chơi với lửa..hay với dao..!!

    Chiều mai anh ra ngoài nhà tôi ăn cơm chiều có được không ??
    -.. dược chứ sao.. chúng ta cùng vào vai diễn kịch.. từ tu bíp lẻ loi đi bên thày căi cô đơn. thành diễn viên kịch sống !! mà cả hai cùng phải diễn sao cho nhuần nhuyễn.. đẻ che lấp nội t́nh.. khó thay .. !

  8. #78
    Nguyen Manh-Quoc
    Khách
    .. thời gian này là của nhóm chân đất học đi giầy. Rất khó mà lay chuyển yw thức được của đám du kích xă nay cầm cân nẩy mực.. Tuu ông Thu tướng du kích xă đến anh Tư sảng, anh sáu trungs gió.. và ngay cả anh họ Vơ ḥ hét này nọ cũng chỉ là làm sao .. cho vững cái ghế ngồi để rồi thay phiên nhau.. lên chức. Căn cliniquq nay đă khang trang.. dịch vụ đáp ứng tốt cho mọi giới.. th́ bs Long ghé đến tôi nói nhỏ ;
    ... ông thầy... bọn chúng đang muốn làm tṛ với cái trạm xá của ḿnh đấy... !
    .. vâng.. tôi có nghe cô Lư sự cùn cho biết... v́ sự làm ăn phát đạt của cái trạm bé tí ti này.. sổ sách đầy đủ.. phương pháp th́ cách tôi làm là cách của bv 600 giường mà tôi đă từng làm..
    .. thầy có biết đến mấy ông bà bộ trưởng Y tế bây giờ chưa ??
    .. cũng nghe nói .. h́nh như là du kích cứ thương cấp xă.. ở đâu B́nh Phước nay về làm bộ trưởng Y tế toàn quốc có phải không ??
    ..cũng đâu đó thôi. học vấn đủ để đánh vần.. trí óc suy diễn th́ chỉ quanh quanh cái đũng quần giới tính.. làm sao tiến với bộ được nhỉ ??
    nghe đâu có bà phụ nữ nào sắp ra đảm nhiệm thay mà ??
    .. cái người mới này.. nữ đồng chí chung chén ǵ đó.. cũng nguyên góc cứu thương .. ǵ đó..
    .. thôi.. ḿnh làm cho dân ḿnh... tôi chỉ có 5 nwm cho miền Nam nữa thôi.. rồi sẽ về lại chốn xưa.. bên cạnh vợ con..
    .. ở ngoài người ta đang đặt vấn đề t́nh cảm của Thầy với người bạn ... cô Lư sự cùn... bây giờ ra sao !! bà ta cũng xứng với ông thầy lắm.. tuổi chắc chưa đến 60... mấy cô y tá cứ mỗi lần bà ta mang bánh ngot đến cho mọi người ăn trưa.. là họ ngắm nghia.. khen.. và đố nhau..ông thầy cho biết ư kiến đi chứ ??
    ... bieets rồi.. cô Lư cũng khôn ngoan lắm.. nhờ cô ta mà chúng ta giữ được cái trạm xá này đó nghe chưa !!
    .. trong nhóm " con nai vàng ngơ ngác " đấy.. thế nhưng ứng đối rất nhanh nhậy và phản ứng rất đáng ngưỡng mộ..
    .. con mẹ to mồm xứ dừa đang tính hốt.. nhưng làm không nổi v́ vướng bọn thành đoàn binh vực trạm xá quá mạnh thôi..
    Tuy rằng bé nhỏ thế nhưng làm việc tận tâm, hết ḷng phục vụ bịnh nhân.. cho nên được dân thương, được đồng nghiệp quí mến.. chỉ có bọn y sĩ nuôi heo gà là ghét chúng tôi cay đắng..
    Tuy thé nhưng mà chúng cũng ḍ hỏi và có bàn tay với ra sang tận Canada... th́ thọt với TV vè chuyện tôi hay đi dạo với cô Lư sự cùn.. TV gời email qua cho.. và khuyến báo; phải dè chừng.. v́ c̣n vợ con.. cháu.. đang đợi ngày đoàn tụ..
    .. tôi đưa mail cho Lư sự coi.. rồi Lư sự trả lời.. rồi sau hai bà cũng coi nhau như bạn bè.. câu chuyện chẳng là thế này ;
    .. cứ mỗi chiều thứ sáu th́ tôi ra Saigon.. dung giang dung dẻ với Lư Sư.. ( để che mắt) ..và cũng để bọn ch́m nổi theo dơi.. và chúng tôi vô nhà hàng Măim nay do em của cố nghêi sĩ TN làm chủ... hôm đó gặp đám cưới.. nhưng khi đến th́ nhà hàng dàn xếp cho hai chúng tôi ngồi trên tầng cao nh́n xuống.. và trong dám có mấy thân chủ quen...
    Đám cưới khai mạc giới thiệu gia đ́nh hai họ và đón đôi uyên ương bước lên trên bục cao để tŕnh diện.. cái tràng bong bóng trắng treo dài từ mặt sàn lên đến trần nhà.. nay sẽ tạo tiếng nổ vui tai chào đón cô dâu chú rể.. rồi hai họ nhập tiệc.. chúng tôi tù lầu cao nh́n xuống.. nh́n đồng bào ta vui mà ḷng cũng thêm vui..
    Bữa ăn cũng đă đến giữa chừng th́ cha mẹ đôi bên dắt hai cô cậu dâu rể đi chào khách.. và rồi họ lên thang đến chào hai đứa chúng tôi.. làm mọi người ngạc nhiên.. và lời người MC cất tiếng chào chúng tôi giới thiệu đôi bên thông gia đang đứng trước mặt chúng tôi cùng hai con ngỏ lời cảm ơn đă cứ chữa cho người thân nay đến chào và cảm ơn.. sau đó cô ca sĩ mà tôi mới llamf tiểu phấu dây gân âm thanh cổ.. cất tiếng hát ; về đây nghe anh... mặc áo the đi guốc mộc...
    Cả hai họ chuyển ngay cặp mắt nh́n vè phía cao nơi chúng tôi.. và chúng tôi vội đứng ngay dậy cúi chào dáp lễ..
    bữa tiệc vui tiếp tuc qua phần văn nghệ do hai họ tŕnh bày chúc tụng.. cô ca sĩ vừa hát bài " về đây nghe anh.." này người minh hương ( lai tàu).. thường hay gặp tôi ở nhf hàng kín cổng cao tường trong quận 5.. nơi giới ăn chơi, và tài phiệt vẫn.. vui như thường...
    ... bộ anh quen cô này hả..? vâng cũng là bịnh nhân khách hàng mà..! đang nói th́ cô ta di đến..
    .. chào anh..chào bà... anh quen nhà trai hay nhà gái.. ??
    . th́ mot hay hai cũng thế thôi.. rồi tôi kéo ghế mời ngồi chung..
    Trao đổi câu chuyện th́ mới biết đến cả hai nhà trai nhà gái đều là nhà giàu có tiếng ở HCM...
    .. đâu có quan trọng ǵ đến chúng tôi.. chiều tối.. đói bụng th́ vô nhà hàng này.. chủ nhà hàng cũng quen nên có chỗ dành riêng cho chúng tôi..
    đang nói th́ có tiếng loa gọi t́m ca sĩ.. và cô ta gởi lời mời đến tuần sau có ca nhạc " bỏ túi" ở nhà hàng.. q5.. sẽ có giấy mời gởi đến cho anh đấy.. // tôi cảm ơn...

    ddungs ngày đúng hẹn.. chúng tôi đi đeens nhà hàng này.. nhớ mang máng đây jaf nhà hàng khá sang ở Cholon xua..giống như Ngọc Lan dinh.. dưa tấm giấy mời thế là có một cô xẩm xinh đẹp đi tới hướng dẫn chúng toi đi vô trong lên lầu ba.. nơi dây.. giống như một cung đ́nh bên Tầu thời xưa.. khachs cũng đă đông.. toàn là dám trí thức một thời.. nay ngồi đợi cơ may..
    nơi đây có đủ mặt hai phe hắc bạch..nhưng cùng vùi đầu ăn chơi cho quên.. và không có công an.. không có chính trị..hoàn toàn tự do.. tự phát.. xong rồi ra về th́ " thủ khẩu khư b́nh !!".. giàn nhạc chơi thật hay.. ca khúc bên này bên kia cứ viêc cất tiếng.. từ người đưa thơ.. đến " tiếng chày trên sóc bo bo !!".. rôi " ngày về".. đến.." anh về.." ...ca sĩ tŕnh bày.. đến khách cũng lên hát....
    .......... ngày mai lênh đênh trên sông Hương.. yêu và mất người t́nh.. hay....
    ..... anh vè với em.. rồi mai lại đi..
    và chuếnh choáng trong hơi men của "ông già chống gậy.." .. tiếng thủ thỉ của cô Lư sự.. c̣n anh.. th́ sao ??
    .. chưa kịp trả lời th́ một ông bạn cùng nghề đă đến vỗ vai....
    -.. làm việc chung thường thấy anh hay lẩm nhẩm hát vài câu.. giọng cũng tràn đầy cảm xúc.. hay là.. ḿnh hát cho mọi người nghe.. di.. . Men rượu dă đưa tôi về quá khứ.. mà nay đơn độc giữa ḷng đất nghịch.. rồi đôi chân tự đứng lên.. tưa tay người bạn đi ra.. mọi người không ai để ư.. chỉ khi tôi đón lấy cái micro từ tay cô ca sĩ.. th́ cô ta vôi vàng giới thiệu.. một y sĩ .. tuổi đă già và nhièu duyên nợ với t́nh .. tôi đưa ly rược cho cô ca sĩ.. và xin giới thiếu vài câu rồi quay lại nói tên bài hát cho ban nhạc...
    ... rồi mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời... tiếng hát cất lên trong tâm tư nghẹn ngào với quá khứ chảy qua..
    .. cho tôi một làn.. ôm em vào ḷng yêu thương trọn đời..

    tôi đă trút cái tâm sự của tôi cho những bạn t́nh từ thuở đầu đời cho đến hôm nay..
    Tràng pháo tay dành cho tôi chưa dứt th́ có tiếng bên tai thủ thỉ..;anh hăy c̣n.. c̣n nhièu người thương mến anh.. và em vẫn c̣n đứng bên anh.. chờ đợi một cử chỉ thân thương..!! Như tỉnh giấc say. tôi cúi đàu chào di xuống..

    -... say mà hát hay như đổ mật vào ḷng người.. thảm nào chị nhà nói rằng .. anh là bát mật tươi.. mà phụ nữ như đám ruồi tranh nhau bu.. xúm xít vây quanh.. để rồi tiếng gọi của gia đ́nh lại vang vọng trong tâm tôi.. hăy cố gắng che đậy.. chụ đựng cho qua hết chuỗi ngày này.. mai đây...

    ... en có hay chăng anh về.. và nụ cười tươi của các con và tiếng bi bô của đàn cháu xúm xít bên ông lăo nay đă trở về..
    ..

    Lan man câu truyện VN.. bên Vn báo thời tiết Hà nội trời nắng.. nmq chia vui cùng các cháu bên VN.. nhờ trời nắng nên các cháu bị chảy mồ hôi thôi.. Thế là hàon thành tốt. Nếu như mưa.. th́ kẻ khổ là toàn dân chứ những ai mũ cao áo rộng th́ ngồi xe .. di bộ có lọng.. mưa không đén mặt ướt không dẫm chân..
    c̣n như thời tiết bên Canada th́ hôm nay khá xấu v́ pollution.. dầy đặc.. các cháu bé phài giữ lại ở nhà không dám cho ra ngoài chơi.. mong cho mưa xuống th́ đám bụi ô troc tan loăng bớt hại cho sức khoẻ . NHiệt độ b́nh thương dưới 30C .

    T́nh trạng sức khoẻ cua nmq đă suy giảm nhiều.. nhất là đôi mắt, hầu như khó phân biệt contrast.. nmq sẽ giàm thơif giờ lên mạng cùng quí Bạn tṛ truyện/
    .. mong quí bạn lượng thứ cho..Cảm ơn. nmq

  9. #79
    Nguyen Manh-Quoc
    Khách
    Xếp đặt theo tŕnh tự thời gian :

    1/............ Hà nội trong kư ức........... 1940-1954

    2/............ Sau bức mành mành tre.. 1954- 1980 ( phần người ở lại Hà nội; Bích Thạch và A Liểng)

    3/........... nghe chuyện Hà Nội......... 1945- 1980 ( mở rộng đề mục )( khởi xướng do T/v Tigon)

    4/.......... Saigon thuở ấy.................. 19754- 1975 (từ di cư đến mất nước.. đóng góp của nhiều bạn đọc+ khởi xướng do Tigon)

    5/......... chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ... những khoảnh khắc in đậm trong dĩ văng. và những sự kiện hôm nay cho Saigon..

    Xin mạn phép dẫn dắt bạn đọc, nhất là mấy lăo tiền bối, bạn bè.. lâu lau lại hỏi..

    Riêng các cháu, trên đây là , có thể coi là tài liệu sử kư- nhân văn.. v́ trong đó có những vài mô tả cái t́nh ngụi trong lúc bấn quẫn.. nó nói lên sự bất nhẫn hay căm thù chế độ và cũng này ra cái cơ mưu của chế độ cai trị phải làm sao để ngồi vững trên ghế..

  10. #80
    Nguyen Manh-Quoc
    Khách
    Chợ nhỏ Saigon và ngày ấy sao quên ; tháo chạy t́m tự do của dân Syrians.....

    Gia đ́nh bên Pháp mới gởi thơ qua.. cho biết thảm trạng về cuộc tháo chạy của dân Sỷrians.. rồi hỏi ;
    -.. ông ngoại ơi.. thế hồi mất nước ông ngoại dắt bà ngoại chạy ra sao ?? chạy đi đâu ?? sau đó chỉ ngày trên trang mạng của cnn/Hoa kỳ.. rồi nói ông xem đi .....

    Nh́n đoàn người tơi tả trong ánh nắng, hai chân bước nhanh trên con đường dài xa lạ. Cầu mong chóng đến nơi an toàn bảo đảm cho sự sống c̣n.. Trong khi đó.. trong đám di tản lại lẫn lộn với đám đưa người ( tổ chức mầi giống như con tàu Hải hồng/Việt nam 1976-77)... v́ vào đất liền, hải đảo khó, bị chặn nên bọn này đă không ngần ngại hạ sát một vài con trẻ hay người lớn.. rồi thả cho trôi vô bờ.. để làm rung động ḷng nhân đạo của dân aauchaau.... Chuyện này đang làm rung động chuyện Di cư tỵ nạn trên Thế giới..
    Thổ nhĩ Kỳ đă bắt 4 tên đầu năo gây ra tội trạng này.. Thế nhưng..
    Câu truyện Tỵ nạn của di dân trung đông như Àfghanistan.. hay laan bang cũng đă sảy ra từ hơn cả chục năm nay rồi. Bây giờ lại cứ mang bom đi đổ lên đầu thiên hạ.. sống chết mặc bay.. cho đến khi rối mù lên, th́ các xứ lân cận, cả Syria lănh đủ. Các sắc dân trong vùng đất khói lửa tràn qua, không những chỉ có họ... mà c̣n bọn thời cơ, bọn lưu manh lẫn lộn chạy theo trà trộn, trong đám người bỏ chạy; Syria...
    Bây giờ ai dang tay ra hứng giúp đỡ những người dân vô tội này ?? trước hết là các nước hàng xóm.. v́ cháy nhà hàng xóm th́ nhà ta cũng sẽ nay mai..cho nên họ lại phải nghĩ cách.. tạm thời cứu giúp ra sao ?? c̣n soo phận của ḿnh nay mai ra sao ??
    Hăy nh́n xem thảm cảnh ngày hôm nay trên các trang mạng.. với tính cách nôn nóng của dân tỵ nạn hay cố t́nh ( của đám tổ chức )muốn phá gây nên thảm cảnh đố kỵ.. xấu xa lên số mạng tỵ nạn.??
    Đối với những nước có ḷng muốn cưu mang nhưng.. ngập ngừng suy nghĩ trước những sự phá phách.. không tôn trọng kỷ luật trât tự chung như nh́n thấy trong h́nh th́ :
    ..... cho đám dân này vào ư ?? thế là dân trong nước dấy lên phong trào.. thế là mấy anh báo chí to mồm lại tiếp tay thổi phồng... tệ nạn kỵ thị da màu..kỵ thi tôn giáo..!!
    C̣n trên b́nh diện an ninh thế giới, vụ này chắc mọi người đều biết. Sau vụ tỵ nạn của dân Việt năm 1975 măi đến 200X.. mới tạm ngưng th́ đến 200X từ khi Cao bồi tḥ tay vô Afghanistan thay quân Nga.. đến nay.. tiếng súng đă có ngày nào im chưa..?
    ... Tệ nạn di dân Trung đông gia nhập đất Bắc Mỹ ra sao ?? mà chỉ thấy đầy những áo trùng và khăn che mặt sợ nắng !! chỉ được cái giỏi là tỷ lệ dân số ... sinh sản tăng nhanh !!!

    C̣n Cao uỷ Tỵ nạn Thế giới th́ sao !!.. riêng anh hai Cao bồi.. chưa thays.. nói năng hay c̣n đang mải bắt cá salmon.. nói truyện phong thần ./.!!

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 14 users browsing this thread. (0 members and 14 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 31-08-2012, 05:27 PM
  2. Replies: 2
    Last Post: 11-07-2012, 08:15 PM
  3. Không làm được việc lớn th́ làm việc nhỏ này
    By nguoibatcao in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 19
    Last Post: 17-08-2011, 07:20 AM
  4. Replies: 3
    Last Post: 17-08-2011, 12:12 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •