
Originally Posted by
hungquang25
( Tiếp thêm với chị Tigon # 26, 40 và anh Mậu_Thân 68 với #35 )
Các ACE trong những tháng năm của thập niên 60 khi c̣n ở bậc Trung học như tôi ,chắc cũng thuộc ḷng những bài thơ thời tiền chiến ,nhất là những thi sĩ c̣n ở ngoài Bắc như Nguyễn Bính, Hưũ Loan,Xuân Diệu,Lưu trong Lư ......và Huy Cận !
Ngày c̣n ngồi ghế nhà trường ,khi tuổi vừa chớm yêu ,có một buổi xế chiều ,sau giấc ngủ trưa thức dậy,nằm trên giường tôi liên tưởng đến bài thơ Huy cận, bài : " Ngậm Ngùi " !
Nắng chia nửa băi chiều rồi...
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá sầu
Sợi buồn con nhện giăng mau
Em ơí ! hăy ngủ anh hầu quạt đây
.................... ............
.................... ................
Không những tôi thích bài thơ nầy ,mà c̣n nhiều bài khác của thi nhân như : Áo trắng,Dấu chân trên đường, T́nh mất,...và nhất là những đêm mưa mùa đông ở quê nhà ,tôi liên tưởng đến nhà thơ với bài " Buồn đêm mưa ".
Đêm mưa làm nhớ không gian
Ḷng run run lạnh ,nỗi hàn bao la...
Tai nương nước giọt mái nhà
Nghe trời nằng nặng nghe ta buồn buồn
Nghe đi rời rạc trong hồn
Bước chân xa vắng dặm ṃn lẻ loi...
Rơi rơi....diù dịu rơi rơi...
Trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ...
Tương tư hướng lạc phương mờ...
Trở nghiênggối mộng hững hờ nằm nghe
Gío về ḷng rộng không che
Hơi may hiu hắt bốn bề tâm tư....
Những bài thơ nầy Huy Cận viết trước 1945,và tôi ngưỡng mộ nhà thơ lúc đó khoả chừng 23,24 tuổi.Nhưng sau 75 ,khi nh́n tấm h́nh của thi sĩ giống y như một...Ba Tàu Chợ Lớn ,tôi thất vọng thầm nhủ : Đây là ông CÙ HUY CẬN chứ không phải là nhà thơ HUY CẬN mà tôi đă vẽ ra trong tưởng tượng của những ngày niên thiếu sau khi đất nước chia đôi !
Hôm nay nhân dịp dâu của Huy cận qua Mỹ gặp bà vợ của cố Tr/T NQ Trưởng ,trưởng nữ nhà văn Thạch Lam, làm chúng ta nhớ đến mối quan hệ trước kia ,mà những ngày c̣n trai trẻ, Huy Cận khi sáng tác bài thơ " Áo Trắng " ,có đề tặng Nhất Linh ,và đề tặng Thạch Lam ,khi viết bài " Đi giữa đường thơm " .
Nhưng đó là những bài thơ Huy Cận làm trước 1945 ! C̣n từ 1945 khi nhà thơ vào Đảng,dến ngày ông mất ,ông chả có một bài thơ nào cho ra hồn ! Chúng ta chỉ cần đọc một vài bài thơ được viết ra nhất là trong thời gian SAU 1954 ,để đánh gía ,nhận xét đúng đắn con người của Huy Cận .Đây là vài đoạn thơ tiêu biểu :
ĐẾN TÂY HỒ NHỚ BẠCH CƯ DỊ
Nay cuối thu rồi tôi đến đây
Se se dáng liễu nước hồ đầy
Tầm Dương không phải khuya đưa khách
Mà tưởng t́ bà gío chạm dây
.................... ...................
Ngày nay sự thế đă thay rồi
Những bạn khổ nghèo xưa của người
Đă từng vùng lên nắm vận mệnh
Cơm no áo ấm với hoa cười.
Hàng Châu thêm đẹp hồ thêm đẹp
Đường thưả người đi bóng liễu che
Có phải bóng người c̣n lẫn giưă
Nhân dân hôm sớm lúc đi về .
Bài thơ làm năm 1957 ,tại Tây Hồ, Hàng Châu. Có lẽ lúc đó Huy cận ..." đi sứ " sangTàu ,và thời điểm đó chưa có...16 chữ vàng !
Tiếp đến ta hăy nghe bài thơ ,tác gỉa viết năm 1967.
GỞI BẠN NGƯỜI NGHỆ TĨNH
Ai ơi cà xứ nghệ
Càng mặn lại c̣n ǵon
Nước chè xanh xứ Nghệ
Càng chát lại càng ngon
.................... ....
Đất nầy đất Xô Viết
Đảng mở hội cờ hồng
Tự nuôi vàng đá biết
Mặn măi t́nh công nông
....................
Dân thời đại Bác Hồ
Sống xă hội chủ nghĩa
Vẫn dáng dấp ông đồ
Hay chữ lại hay nghĩa
.................... .......
Giống như Bác của ta
Một người con xứ Nghệ
Một người con xứ Nghệ !
Kết luận : Văn học sử nước nhà mai sau,( nếu c̣n Tổ quốc Việt nam ) sẽ ghi cuộc đời của thi nhân vào mỗi thời điểm :nhà thơ HUY CẬN và người thợ thơ CÙ HUY CẬN !
Bookmarks