MẶC DÙ BỌN VIỆT GIAN GIAO ĐIỂM -TAY SAI CỦA TRUNG CỘNG - NÚP DƯỚI DANH NGHĨA BÊNH VỰC PHẬT GIÁO VÀ VĂN HOÁ DÂN TỘC TAM GIÁO ĐỒNG QUY, ĐIÊN CUỒNG RA SỨC PHỈ BÁNG VATICAN VÀ GIÁO HỘI CỘNG GIÁO VIỆT NAM ĐỂ KÍCH ĐỘNG L̉NG HẬN THÙ CỦA NHÂN DÂN VN MÀ TUYỆT ĐẠI ĐA SỐ LÀ PHẬT TỬ, ĐỂ NHẰM LẬT ĐỔ MỘT GIÁO HỘI CÔNG GIÁO VN VẪN ĐANG PHỤC TÙNG VATICAN ĐỂ NẶN RA MỘT GIÁO HỘI CÔNG GIÁO QUỐC DOANH CHỈ BIẾT PHỤC TÙNG ĐẢNG CỘNG SẢN VN Y THEO MẪU MỰC CỦA TRUNG CỘNG; TẠO THUẬN LỢI CHO BƯỚC KẾ TIẾP ĐỂ DỄ DÀNG NHẬP HÁN..
.. NHƯNG NHÂN DÂN YÊU NƯỚC VIỆT NAM - MÀ TUYỆT ĐẠI ĐA SỐ LÀ PHẬT TỬ - HOÀN TOÀN KHÔNG HỀ LÊN ÁN GIÁO HỘI CỘNG GIÁO VN VẪN ĐANG PHỤC TÙNG VATICAN. NHƯNG AI AI CŨNG CHỈ LÊN ÁN ĐẢNG CỘNG SẢN VN VẪN ĐANG LÀM TAY SAI CHO TRUNG CỘNG

Originally Posted by
Ngụy Tặc
Và đây là 1 phản hồi của "con chiên" khác:
Trí thức thời đại, bà BS Nguyễn thị Thanh.
Trường Sơn
Trí thức thời đại, bà BS Nguyễn thị Thanh
Bác sĩ Nguyễn thị Thanh bút danh "Trưng Triệu" bấy lâu nay múa gậy vườn hoang, hô hào cho việc ḥa hợp ḥa giăi với Việt Cọng để cứu nguy đất nước, bà này đă bị lắm người phê b́nh chỉ trích và cũng được một vài người ủng hộ, nhưng thiết nghĩ rằng những giấc mơ của bà Thanh chỉ có giá trị khi nào chúng được hóa phép để trở thành hiện thực mà thôi, cho nên hiện nay chúng ta chưa cần khẳng định "giấc mơ cứu nước" của bà này là hăo huyền hay thực tế, mà chỉ nên đánh giá mức độ khả thi của giấc mơ này mà thôi.
Tôi chưa quan tâm đến những lời kêu gọi ḥa hợp ḥa giăi hay đoàn kết dân tộc của bà BS Nguyễn thị Thanh v́ một lẽ rất dễ hiểu là ... chỉ cần mở mắt xem tỷ lệ ủng hộ lời kêu gọi của bà bắt tay với thành phần Việt Cọng đối lập ở hải ngoại hay ở quốc nội th́ biết ngay bà bác sĩ Thanh có đáng để quan tâm hay không ! Một tiếng sấm nổ trong sa mạc chẳng làm cho ai phải bận tâm v́ nó chẳng đánh trúng ai cả !!
Ngoài ra khi đánh giá tư tưởng của một người th́ nên t́m hiểu xem sự suy luận của người này ở nhiều phạm vi khác nhau để xem mức độ thông minh IQ trung b́nh của họ như thế nào để tiếp tục đánh giá thêm.
Đối với bà BS Nguyễn thị Thanh th́ mới đây có một bài viết của ông Tôn Tiến-Dũng nào đó nhan đề "KHI ĐỨC GIÁO HOÀNG BỎ CHẠY" đă khiến cho bà Bác Sĩ này thốt lên một câu vang như rấm động : "Đó là một bài viết quá tuyệt vời được thiên ứng". Sự ca ngợi này của bà đă hé mở cho tôi thấy rơ cái IQ của bà ra sao và khiến tôi phải bật ngửa trong kinh ngạc trước sự đui mù của bà này. "Quá Tuyệt vời" cái con khỉ khô ǵ !!!
Nếu bà Thanh là người vô đạo hoặc thất học th́ tôi cũng thông cảm được cho sự ca ngợi nông cạn đó, nhưng đàng này bà đă là bác sĩ, đă tự xưng ḿnh là Trưng Triệu để tâng bốc ḿnh là anh hùng cứu nguy dân tộc th́ sự nông cạn của lời khen trên thật không ra ǵ, chẳng tương xứng với các danh xưng của bà.
Với tư cách là người trí thức th́ không ai có thể dùng chữ "thiên ứng" v́ nó phản với hiểu biết khoa học của giới trí thức. C̣n với tư cách là một tín đồ Thiên Chúa Giáo như bà BS Thanh, th́ lời tâng bốc trên của bà cho thấy bà này là một tín đồ vô tri về chính tôn giáo của ḿnh, dám đi tâng bốc một kẻ xảo trá như ông Tôn Tiến-Dũng là người dám gán vào miệng của Đức Giêsu những điều Ngài chưa bao giờ nói, nhằm bôi lọ Kitô Giáo của Ngài. Chỉ riêng việc gán thép thêm bớt bậy bạ về Kinh Thánh này thôi cũng đủ kết tội ông Tôn Tiến-Dũng là lạc đạo và bị loại bỏ rồi chứ không cần phải bàn cải ǵ xa xôi hơn (theo cách viết lách th́ xem ra ông là một tín đồ Tin Lành - Cơ Đốc Giáo cuồng tín cực đoan hoặc là một anh Việt Cọng trong ban tôn giáo vận chuyên viết những bài xuyên tạc về tôn giáo).
Ông ấy viết:
CHÚA GIÊSU PHÁN RẰNG:
1/-“Chẳng phải bởi quyền-thế, chẳng bởi năng-lực, bèn là bởi Thần-Ta. Đức Chúa-Trời toàn-năng phán vậy.”
.................... ....
4/-Các con đừng để ai trên thế-gian gọi ḿnh bằng Thầy, bằng Cha, bằng Chủ, bằng Chúa. V́ các con chỉ có một Thầy, một Cha, một Chủ, Một Chúa là Đấng Christ, là Đức-Chúa-Trời. Hăy xem nhau như anh-em.
Xin nói cho Bà Bác sĩ Thanh rơ rằng, Chúa Giêsu không bao giờ nói câu "1/" nêu trên mà câu đó là của tiên tri Zacaria (chương 4 đoạn 6). Ông Tôn tiến-Dũng cố t́nh gán câu này vào miệng của Đức Giêsu là để đổ tội cho Ngài về mọi điều hung ác mà vị "Thần-Ta" đă giáng xuống cho trần thế, ... và một cách gián tiếp, ông gán cho Kitô Giáo là kẻ thừa hành lệnh của "Thần-Ta" thực hiện mọi điều hung ác đó.
Riêng câu "4/" th́ ông Tôn Tiến-Dũng đă bịa đặt chèn thêm đoạn : "chỉ có một Chúa là Đấng Christ, là Đức-Chúa-Trời" vào kinh sách nguyên bản. Nên nhớ Đấng Christ hay Đức Giêsu không bao giờ tự xưng ḿnh là Đức Chúa Tṛi cả !!! không bao giờ !!!
Câu trung thực trong sách ghi rằng: "Phần anh em, th́ đừng để ai gọi ḿnh là "ráp-bi", v́ anh em chỉ có một Thầy; c̣n tất cả anh em đều là anh em với nhau. Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, v́ anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. Anh em cũng đừng để ai gọi ḿnh là người lănh đạo, v́ anh em chỉ có một vị lănh đạo, là Đức Ki-tô. (Mt 23:8-10).
Rơ ràng Kinh Thánh không hề có câu "chỉ có một Chúa là Đấng Christ, là Đức-Chúa-Trời." Tại sao ông Tôn Tiến-Dũng lại cố t́nh gian dối gán thêm cho Chúa Giêsu danh hiệu là Đức Chúa Trời ? Cũng như ư đồ của trong câu "1/", ông muốn Chúa Giêsu và đạo Kitô lănh hết trách nhiệm về mọi điều gian ác hung bạo đă xảy ra trên trần thế cho đúng với h́nh ảnh hung bạo của ông thần Giavê trong Cựu Ước mà người xưa đă phong cho ngài tước vị là Thiên Chúa (tức Đức Chúa Trời). Ông này đang theo mưu đồ của bọn chống đạo dùng h́nh ảnh hung bạo của thần Giavê trong Cựu Ước để mong đánh sập Kitô Giáo v́ tưởng rằng tôn giáo này đang tôn vinh ông thần Giavê đó.
Xin khẳng định rằng ông thần Giavê trong Cựu Ước không phải là Đức Chúa Trời hay Thiên Chúa của Kitô Giáo, mà ông thần này chỉ là một đấng thiên sứ, một "con trai" của Đấng Toàn Năng, đến trái đất để thi hành nhiệm vụ trao phó mà thôi. Đức Giavê hay các vị thiên sứ khác mà các ông Môi sen, Abraham, Jacob, hay các tiên tri xưa đă từng thấy và từng nghe chỉ là những "con trai của Thiên Chúa" (the sons of God - ref. Genesis 6:1-4 / Job 1:6 ; 2:1; 38:7 / Daniel 3:25 ) mà thôi. Trong sách Job 1:6 mô tả rằng Thiên Chúa ở thiên đ́nh sai các "con trai của Ngài" đi khắp vũ trụ để quản lư các nơi, Satan cũng là một đứa con trai của Ngài và giành quyền quản lư Trái Đất. Ngài ban sự sống và ân sủng cho loài người trên trái đất, nhưng Satan lại có quyền sửa đổi và giáng họa cho họ. Ngài ở trên trời, không hề xuống trần thế để tiếp xúc tṛ chuyện với loài người ! Cũng v́ thế trong kinh "Lạy Cha", Chúa Giêsu dạy chúng ta cầu nguyện rằng: :"Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến, ư Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời" có nghĩa rằng Chúa Cha không ở trên trái đất, nước của Cha chưa phải là trái đất và ư của Cha cũng chưa thể hiện được trên trái đất cho nên nhân loại cần phải cầu nguyện để Ngài đến, v́ trái đất này đă bị Satan giành quyền cai quản hết rồi ! Cũng v́ Satan cai quản cho nên nó mới dám dụ dổ Chúa Giêsu thờ lạy nó rồi c̣n xúi loài người giết Ngài nữa !
V́ sao dám khẳng định như trên ? Ấy là v́ chính miệng Đức Giêsu đấng lập ra đạo Kitô Giáo đă nói trong Phúc Âm Gioan ở chương 5, câu 37 rằng : "Chúa Cha, Đấng đă sai tôi, chính Người cũng đă làm chứng cho tôi. Các ông đă không bao giờ nghe tiếng Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người" (Jn 5:37) .. Và Thánh Gioan cũng đă 3 lần viết rằng : "Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả" (Jn 1:18/ Jn 6:46/ 1Jn 4:12). Điều này xác minh rằng những ǵ các tiên tri xưa trong Cựu Ước tuyên bố là ḿnh được nghe Thiên Chúa nói hoặc đă nh́n thấy được Thiên Chúa .... đều là lầm lẫn mà thôi, họ chỉ nh́n và nghe được các đấng thiên sứ mà tưởng đó là Thiên Chúa cho nên đă gán hết mọi điều cho Ngài. V́ thế mọi lời dạy dổ hung bạo, giết người và diệt chủng ghi trong Cựu Ước đều không phải là giáo lư về đấng Thiên Chúa của Kitô Giáo. Và hiện nay những ai c̣n tuyên xưng Cựu Ước là "lời Chúa" đều là bọn lạc đạo.
Trong chủ thuyết Thiên Chúa Ba Ngôi (Trinity), Chúa Giêsu là Thiên Chúa khi Ngài hội nhập với Đức Chúa Trời ở trên trời, nhưng khi đă tách rời với Đức Chúa Trời để mang thân phận xác thịt thấp hèn của loài người th́ Ngài mất đi bản tính Thiên Chúa của ḿnh và trở thành nhỏ bé như một giọt nước tách rời khỏi Đại Dương. Chính Đức Giêsu cũng xác nhận rằng "Cha lớn hơn Ta" (Jn 14:28) (Không ai có thể gọi giọt mưa là Đại Dương cả, cũng không ai gọi Đức Giêsu là Đức Chúa Tṛi cả). Điều này trùng hợp với lời giải thích của Đức Phật Thích Ca khi Ngài nói rằng: mọi giọt nước khi tách rời khỏi biển cả th́ mang thân phận nhỏ bé, nhưng khi đă ḥa nhập với biển cả th́ nó chính là biển cả.
Theo cách diển tả của Đức Phật Thích Ca th́ có thể hiểu rằng: sau khi Đức Giêsu sống lại và trở nên thần linh vinh hiển th́ Ngài ḥa nhập lại với Đức Chúa Trời cho nên kể từ đó Ngài được tôn vinh như Thiên Chúa và cùng bản thể với Đức Chúa Trời.
Ư niệm về Chúa Ba Ngôi có thể hiểu một cách dễ dàng hơn với lời giải thích của Phật Thích Ca chứ không phải theo cách biện luận mơ hồ của các nhà thần học Thiên Chúa Giáo về Tam Vị (Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần) của Thiên Chúa khiến chẳng ai hiểu được.
Kitô Giáo đặt căn bản niềm tin trên lời giáo huấn của Đức Giêsu khi Ngài là Con Người sống tại thế gian này và đi rao giảng, chứ không căn cứ vào bất cứ điều ǵ khác, nhất là không bám víu vào Cựu Ước và xem đó là "lời Chúa" để hành đạo, v́ nếu Cựu Ước là "lời Chúa" th́ nhiệm vụ rao giảng của Chúa Giêsu sẽ trở nên thừa thải! Đă là "lời Chúa" th́ Cựu Ước không thể sai lầm và thiếu sót, không cần phải kiện toàn, ấy thế mà Chúa Giêsu lại nói rằng : "Ta đến để kiện toàn lề luật", điều này chứng minh rằng những lề luật đó là do Môisen và các Tiên tri viết ra đầy thiếu sót chứ không phải là lời Chúa.
Người Kitô Giáo không được mạo xưng quyền năng của thần Giavê, cũng như quyền năng của Thiên Chúa để hành động theo ư riêng của ḿnh, mà phải khiêm nhường tự xem ḿnh là con người phàm tục thuần túy, phải tuân giữ mọi giáo huấn của Đức Giêsu, một đấng khiêm nhường luôn tự xưng ḿnh là "the Son of Man" (con của loài người).
Tác giả Tôn Tiến-Dũng đă có mưu đồ gán cho Kitô Giáo quyền sinh sát của thần Giavê (mà người xưa tưởng lầm là Thiên Chúa) để từ đó kết tội Kitô Giáo là đă hủy hoại sự an b́nh của nhân loại. Kitô Giáo nguyên thủy, trong sự mạc khải của Đức Giêsu, không thờ thần Giavê mà chỉ thờ đấng Thiên Chúa công bằng và nhân hậu mà Đức Giêsu thường gọi bằng Cha (Abba) mà thôi. Chỉ có những tôn giáo ôm sách Cựu Ước làm giáo huấn và tôn thần Giavê lên để thờ phượng và làm điều hung ác th́ những đạo đó mới là tội nhân đối với nhân loại. C̣n những tôn giáo nào đă từng xưng ḿnh là Kitô Giáo (Christianity) mà c̣n ôm sách Cựu Ước để xưng tụng đó là "Lời Chúa" th́ những tôn giáo đó đều là Lạc Giáo.
Ai không đồng ư với quan niệm của tôi th́ tôi xin sẳn sàng tranh luận với họ để làm sáng tỏ tính tinh tuyền của Kitô Giáo nguyên thủy.
Riêng với Ông Tôn Tiến-Dũng th́ tôi xin có một lời khuyên: Khi viết về kinh sách của Thiên Chúa giáo, xin ông hăy nêu rơ đoạn trích mà ông ghi lại được lấy từ sách nào chứ không thể nói khống lên để tùy tiện thêm bớt theo ư của ḿnh. Khi nêu rơ xuất xứ của một câu th́ ông đă một phần chứng minh cho tŕnh độ trí thức của ḿnh.
Ngoài ra khi viết về một nhân vật như Giáo Hoàng Benedict XVI th́ ông nên viết có mạch lạc và dùng chữ đúng đắn để cho độc giả nh́n được luồng tư tưởng của ông có đủ liên kết lư lẽ trong đó hay không, chứ nếu cứ phang ngang mà chẳng kèm theo chứng minh th́ người ta cho ông là hồ đồ, chỉ họa hoằn lắm mới có được một người như Bác sĩ Nguyễn thị Thanh mơ màng khen ông là "quá tuyệt vời" và có "thiên ứng" thôi !
Ông ấy c̣n viết : "Vatican và Hoa-Kỳ là hai trung-tâm quyền-lực hổ-tương cho nhau để h́nh-thành một thế-giới ổn-định và ḥa-b́nh."
Ông cố t́nh gán ghép Vatican với Hoa Kỳ để buộc Vatican phải liên đới trách nhiệm cho những hành động của Hoa Kỳ dù tốt hay xấu cho mọi thời đại. Điều này chỉ có một phần đúng ở vào triều đại của Giáo Hoàng Paul VI, nhưng đối với lịch sử lâu dài của Giáo Hội La Mă th́ điều này hoàn toàn sai, v́ Giáo Hội này h́nh thành đă 2 ngàn năm nay, c̣n Hoa Kỳ chỉ mới lập quốc cách đây khoảng 300 năm th́ làm sao liên kết và hổ tương cho nhau ? Sự mập mờ về mốc thời gian của Tôn Tiến Dũng là một mưu đồ đen tối. Tôn Tiến Dũng viết tiếp rằng : " """Từ đây đạo Chúa Giêsu đă truyền-đi khắp thế-giới." như thể rằng nhờ Hoa Kỳ mà đạo của Đức Giêsu mới được truyền bá. Rơ là khùng điên. Trước khi Hoa kỳ lập quốc th́ đạo Thiên Chúa đă truyền đi khắp thế giới rồi và đă thấm nhập vào tổ tiên của họ từ bên Anh quốc rồi. Đây là điều mà bà Bác Sĩ Nguyễn thị Thanh cho là "quá tuyệt vời" !
Đó là sai lầm về quan điểm chính trị của Tôn Tiến-Dũng, c̣n về mặt thần học th́ Tôn Tiến-Dũng nói đúng được một mà sai đến hai, chẳng hạn ở phần trên ông nói rằng quyền năng của Thiên Chúa áp đảo mọi sự trên thế gian qua câu “Chẳng phải bởi quyền-thế, chẳng bởi năng-lực, bèn là bởi Thần-Ta." th́ phần dưới ông Dũng lại không bám vào quyền thế của "Thần-Ta" nữa mà quay lại bám vào quyền lực của Satan khi viết : "Con người gây nên tội-ác, không phải tự ḿnh làm mà do chính Satan ở bên trong con người điều-khiển.". Ông tự mâu thuẩn lấy ḿnh, hay là ông cố t́nh nói thế để cho rằng vị "Thần-Ta" chính là Satan ???
Đổ lỗi cho Satan hoặc đổ lỗi cho Thiên Chúa là một điều hèn nhát, bởi v́ tội lỗi là do chính ḷng người sinh ra. Chỉ khi nào ḿnh không hề biết chân lư mà phạm tội th́ lúc đó Chúa sẽ tha thứ, c̣n nếu ḿnh đă ư thức được chân lư nhưng v́ ham mê điều xấu mà tự ư đạp lên chân lư, th́ đó là tội của ḿnh, sao lại đổ tội cho Satan ? Satan chỉ là thằng nói láo để dụ dỗ mà thôi chứ nó không điều khiển được tâm hồn của ḿnh ngoại trừ ḿnh thỏa thuận để cho nó sai khiến ḿnh hầu thủ lợi. Điển tích về Satan (con rắn) dụ dổ bà Eva là một ví dụ cho thấy Satan chẳng có quyền sai khiến Eva mà chỉ dụ dỗ bà ấy. Loài người v́ hèn nhát và dối trá cho nên đă thường đổ lỗi cho người khác. Và chính v́ sự đổ lỗi này mà bị Đức Giêsu mắng là "giả h́nh" và báo trước rằng kẻ giả h́nh sẽ vào thiên đàng chót bẹc, sau cả mấy cô gái điếm.
Khi định nghĩa về tôn giáo, ông Tôn Tiến Dũng đă viết không có lư lẽ nào nghe được, chẳng hạn ông viết : Đạo Chúa Giêsu là chân-lư Tuyết-Đối, không phải là Tôn-Giáo. Tôn-giáo là công-cụ của Satan, lường gạt gây bất ổn trong xă-hội loài người, cản đường không cho con người đến với Chúa Giêsu để trở về Thiên-Chúa. Tôn-giáo là giỏ-cỏ đặt trước đầu con ngựa kéo xe. Dù cách chẳng bao xa, nhưng con ngựa chạy suốt cuộc đời, không bao giờ đến giỏ cỏ. (Đoạn văn này cho thấy ôngTôn Tiến-Dũng là một kẻ vô thần, chắc chắn là một tên Việt Cọng)
Lập luận trên cho thấy ông Tôn Tiến Dũng quá nông cạn, không phân biệt nổi "tôn giáo" với "tổ chức tôn giáo". Bị ám ảnh đến mức độ không phân biệt đâu là vật chất đâu là tư tưởng th́ ông đừng nên làm người thuyết giảng, ấy vậy mà ông lại bạo dạn viết ra câu "Đạo Chúa Giêsu không phải là tôn giáo". Xin khẳng định rằng Đạo Chúa Giêsu chính là một tôn giáo. Nhưng khi muốn rao truyền tôn giáo này (Kitô giáo) th́ người ta lập ra Giáo Hội (Công Giáo), mà chính cái "hội" này mới là một tổ chức thường không hoàn toàn thi hành đúng với chân lư của tôn giáo (Kitô Giáo) hay không đủ tính thánh thiện để thay mặt cho đấng lập đạo (Đức Giêsu Kitô) mà "hội" này thường là đại diện cho một số người có mưu đồ trần tục. Ông Tôn Tiến Dũng đă không phân biệt được tôn giáo và Giáo Hội mà c̣n đóng vai phê b́nh chỉ trích th́ thật là thiếu tŕnh độ và nông cạn. Ấy vậy mà có bà bác sĩ Nguyễn Thị Thanh lại đi khen nức nở cái lập luận ba láp ba xu này, thật khó tưởng tượng nổi mức độ trí thức của bà này.
C̣n có quá nhiều điều đáng nói về bài viết của ông Tôn Tiến-Dũng, nhưng v́ khuôn khổ bài viết có hạn nên tôi tạm ngưng nơi đây để kết luận rằng bài viết "KHI GIÁO HOÀNG BỎ CHẠY" chẳng có giá trị ǵ cả, thế mà trí thức Công Giáo như bà Bác sĩ Nguyễn Thị Thanh lại khen là "quá tuyệt vời" và được "thiên ứng" th́ hẳn mọi người đă nh́n được bà này xứng đáng mang danh hiệu "Bás Sĩ" hay bút hiệu "Trưng Triệu" đến mức độ nào !!
Hăy bỏ ra vài phút để chúng ta cùng nhau "tiếu ngạo" cho trí thức của thời đại bây giờ.
Trường Sơn
Chẳng hạn cái nhan đề của bài viết KHI ĐỨC GIÁO HOÀNG BỎ CHẠY th́ chữ một sự BỎ CHẠY là bôi lọ rồi. Cả nghĩa đen và nghĩa bóng đều sai với sự thật. "Bỏ chạy" trước khó khăn là để tránh nguy hiểm thiệt hại vào bản thân của ḿnh. Giáo Hoàng Benedict XVI không từ chức để tránh nguy hiểm cho ḿnh, mà là để nhường chỗ cho một người có tài năng hơn ḿnh hầu đảm đang một trọng trách mà Ngài xét thấy ḿnh không đủ khả năng, nếu Ngài vẫn tiếp tục giữ chức vụ th́ Ngài chỉ sợ làm hỏng việc lớn của Giáo Hội mà thôi chứ không sợ mất uy tín hay tính mạng của Ngài (làm việc v́ Chúa th́ chẳng ai sợ mất danh dự hay mất mạng cả) . Đó là sự từ bỏ chức vụ v́ nghĩa vụ chứ không phải là hèn nhát "bỏ chạy". Tôn Tiến-Dũng c̣n bồi thêm câu: "Đức Giáo-Hoàng Benedicto 16 bỏ chạy... càng nhanh càng tốt." Câu này xấc láo đến như vậy mà bà Bác Sĩ Công Giáo Nguyễn thị Thanh cho đó là "quá tuyệt vời" th́ chẳng hiểu năo bộ của bà ta làm bằng chất ǵ ?
http://bacaytruc.com/index.php?optio...c-gi&Itemid=53
Bookmarks