Page 8 of 9 FirstFirst ... 456789 LastLast
Results 71 to 80 of 85

Thread: Bên trong Trung Quốc

  1. #71
    Dac Trung
    Khách
    Tân Cương: đa sắc tộc hay thuộc địa?

    Cập nhật: 15:56 GMT - thứ tư, 14 tháng 11, 2012

    Ngay vào ngày 12/11/2012, khi các đại biểu dự Thập Bát Đại thảo luận kín ở Bắc Kinh, hai thanh niên nam, sắc tộc Tạng ở tỉnh Thanh Hải đã nổi lửa tự thiêu và sau đó chết vì vết bỏng nặng.

    Sự kiện này một lần nữa khiến dư luận chú ý vào các vấn đề sắc tộc mà chính quyền Trung Quốc đang phải đối mặt ngay lúc Đảng Cộng sản bàn việc chuyển giao quyền lực.

    Nhưng Tây Tạng không phải là mối lo nghĩ duy nhất cho chính quyền Trung Quốc mà còn Tân Cương, vùng đất đông người Hồi giáo, như bình luận của Temtsel Hao, phóng viên BBC Tiếng Trung từ London:



    Người Hồi giáo thuộc nhóm ngôn ngữ Turkish ở Tân Cương


    Tự trị hay độc lập

    Trong ba nhóm sắc tộc chính (không phải Hán) ở Trung Quốc, Tạng, Mông Cổ và Uighur (Duy Ngô Nhĩ ) thì người Uighur ở Tân Cương hiện là nhóm duy nhất vẫn còn muốn tìm kiếm độc lập cho một một gia nói tiếng thuộc nhóm Turkish để thực hiện khát vọng tự quyết.

    Khác với họ, chính phủ Tây Tạng lưu vong, như cách đặt vấn đề của Đạt Lai Lạt Ma thì chọn con đường trung dung hơn: tự trị cho dân tộc Tạng trong khuôn khổ hiến pháp Trung Quốc.

    Chủ nghĩa dân tộc Nội Mông thì hiện cũng chỉ biểu hiện qua các hoạt động đòi bảo vệ môi trường, chống tàn phá vùng thảo nguyên, và chống các vụ vi phạm nhân quyền, cưỡng bức đồng hóa đối với giới trí thức thức và nhà vận động người Mông Cổ.

    Tân Cương là khu vực tự trị duy nhất ở Trung Quốc có hai hệ thống song hành: chính quyền địa phương và các binh đoàn (PCC) đầy thế lực. Đây là những tập đoàn sản xuất do quân đội và chính quyền lập ra và hiện nắm quyền tại nhiều đô thị, khu định cư và nông trại trong khắp vùng Tân Cương.

    Các tập đoàn bán quân sự này được lập ra trong thập niên 1950 và từng được lãnh đạo Trung Quốc ca ngợi là cách ổn định xã hội, bảo vệ biên cương và đóng góp kinh tế cho đất nước.

    PCC hiện tuyển 930 nghìn người, theo thông tin chính thức của nhà nước và vai trò của chúng được chính ông Chu Vĩnh Khang, quan chức an ninh cao cấp nhất nêu bật trong kỳ họp Đại hội 18.

    "Bạo loạn Urumqi là hệ quả của căng thẳng sắc tộc tích tụ sau nhiều thập niên người Hán liên tục đổ vào định cư ở Tân Cương"

    Vương Lập Hùng

    Hôm 5/7/2009, vụ xung đột sắc tộc nghiêm trọng nhất kể từ năm 1949 nổ ra tại thủ phủ của Khu tự trị Tân cương, khiến hơn 200 người bị chết, và 1700 bị thương.

    Một nhà văn độc lập Vương Lập Hùng, người chuyên viết về chủ đề Tân Cương đã bình luận rằng “Vụ 5 tháng 7 chỉ là hệ quả của căng thẳng sắc tộc tích tụ sau nhiều thập niên người Hán liên tục đổ vào định cư ở Tân Cương”.

    Năm 1949, khi Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa thành lập, người Hán mới chiếm có 6% toàn bộ dân số trong vùng nhưng đã tăng lên tới 40% năm 2007.

    Đó là chưa tính số quân Trung Quốc thường trú, gia đình họ hoặc nhóm lao động di cư không đăng ký.

    Chính sách đã cũ

    Bên cạnh ‘chiến lược biên cương’ kiểu cũ, mà thực ra là cách đưa người Hán vào ồ ạt nhằm tăng cường kiểm soát khu vực chiến lược quan trọng ở phía Tây đất nước, các lãnh đạo Trung Quốc, từ Đặng Tiểu Bình tới Giang Trạch Dân và Hồ Cẩm Đào, đều chọn phát triển kinh tế là cách giải quyết vấn đề dân tộc và sắc tộc của Trung Quốc.

    Từ 1950 đến 2000, số liệu của chính phủ cho hay nhà nước đã đầu tư 250 tỷ nhân dân tệ (chừng 40 tỷ USD) vào phát triển Tân Cương, giúp GDP của vùng này tăng 40 lần.

    Nhưng người dân địa phương lại thường nhìn chính sách kinh tế của nhà nước với con mắt ngờ vực.

    Dilshat Reshit, phát ngôn viên cho Đại hội Quốc tế Uyghur, một tổ chức lưu vong, nói chính sách gọi là “phát triển kinh tế’ chính là cách chiếm đất, đào tài nguyên và “đã dẫn tới hỗn loạn, bất ổn”.

    Trong con mắt của không ít người Uighur, tăng trưởng không đều ở Tân Cương đã trở nên mang tính cơ chế theo lằn ranh sắc tộc và khiến người bản địa bị thiệt thòi.

    Hậu quả là họ cảm thấy bị rơi ra ngoài rìa sinh hoạt kinh tế của Khu tự trị.

    Trí thức Uighur, Ilham Tohti – người từng bị bắt giam vào thời gian nổ ra bạo động ở Urumqi 2009 – trích dẫn hai ví dụ.

    Một là các tổ hợp bán vũ trang chuyên sản xuất và xây dựng đã chiếm hết đất tốt nhất tại Tân Cương và đổi dòng chảy của sông ngồi lên phía thượng nguồn.

    Thứ nhì, Tân Cương cung ứng dầu, than đá và khí đốt cùng bông cho các vùng phát triển hơn ở Trung Quốc, nhưng người địa phương phải trả giá cho các số mặt hàng đó cao hơn giá tại những vùng khác ở Trung Quốc.

    Ilham Tohti còn lập luận rằng cách Trung Quốc “phát triển” vùng Tân Cương còn tệ hơn cả chủ nghĩa thực dân.

    Khi công ty có vốn nước ngoài vào Trung Quốc, ít ra người bản địa có cơ hội “được bóc lột” trong các công xưởng. Nhưng khi Bắc Kinh cho lập các doanh nghiệp nhà nước, công ty dầu khí trên vùng Tân Cương, họ cũng “nhập khẩu” số lượng lớn lao công Hán vào các khu vực làm ăn đó.

    "Cách 'phát triển' vùng Tân Cương còn tệ hơn cả chủ nghĩa thực dân"

    Có những người phải di chuyển 4000 km để tới làm việc ở Quảng Đông, nơi xung đột với công nhân Hán gây ra vụ hai người Uighur bị chết ngày 25-26 tháng 6/2009.

    Chính vụ đó đã làm bùng lên xung đột sắc tộc tại quê nhà Urumqi của người Uighur.

    Các nhà quan sát Trung Quốc thường nêu chủ nghĩa dân tộc với sự trống vắng của ý thức hệ sau khi chủ nghĩa cộng sản phá sản.

    Nhưng nếu có mối liên hệ đó thì ít nhất, sự chấm dứt của ý thức hệ cộng sản đã tạo đà cho chủ nghĩa dân tộc Hán nổi lên.

    Ngày nay, nhiều người Trung Quốc gốc Hán coi hệ thống tự trị kiểu cũ, dựa trên tiêu chuẩn dân tộc là cả một sự thất bại.

    Họ phê phán điều họ nói là chính phủ đã quá nâng đỡ các sắc tộc thiểu số.


    Bắc Kinh coi Tân Cương là khu vực quan trọng về an ninh

    Nhiều nhân vật có ảnh hưởng ở Trung Quốc đặt câu hỏi liệu chính quyền có xem xét lại chính sách ưu tiên dân tộc hay không.

    Một số người còn đòi xóa bỏ hẳn các vùng “tự trị” và chuyển Tân Cương thành một tỉnh bình thường.

    Những điều này càng làm cho những nhóm thiểu số tại Trung Quốc lo ngại vì họ không rõ chính quyền trung ương sẽ chống đỡ sức ép mang tính dân tộc chủ nghĩa ngày càng tăng trong nhóm Hán chiếm đa số ra sao, và liệu chính quyền có duy trì thái độ ‘trung lập tối thiểu’ khi giải quyết các vấn đề sắc tộc.

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/worl...xinjiang.shtml

  2. #72
    Dac Trung
    Khách

    Vén màn tài sản 'quư tộc đỏ' ở Trung Quốc

    Cập nhật: 12:30 GMT - thứ bảy, 29 tháng 12, 2012

    Hăng tin Bloomberg công bố nghiên cứu cho thấy con cháu các đại công thần của Đảng Cộng sản Trung Quốc đă trở thành tầng lớp "quư tộc đỏ" như thế nào.

    Điều tra, công bố hôm 27/12, lần theo dấu vết tài sản của 103 người, có liên hệ với “Bát đại nguyên lăo”, ám chỉ tám công thần thuộc thế hệ đầu tiên của Đảng.

    Tám vị công thần, đứng đầu là Đặng Tiểu B́nh và Trần Vân, Bành Chân, Dương Thượng Côn, Bạc Nhất Ba, Lư‎ Tiên Niệm, Vương Chấn, Tống Nhiệm Cùng, đóng vai tṛ chính khi mở cửa Trung Quốc năm 1978.

    Sang thập niên 1980, con cháu của họ được chọn dẫn dắt các tập đoàn nhà nước. Những người này, trong thập niên 1990, lại xâm nhập các lĩnh vực khác như bất động sản, năng lượng.

    Ngày hôm nay, nhiều người trong số đó cũng là những doanh nhân hàng đầu trong khu vực tư doanh.

    Theo Bloomberg, 26 người con cháu đă từng quản lư hoặc lănh đạo các công ty quốc doanh lớn.

    Riêng ba người – con trai Vương Chấn, con rể Đặng Tiểu B́nh và con trai Trần Vân – đă từng lănh đạo hoặc vẫn đang quản lư các công ty quốc doanh với tổng tài sản lên đến 1.6 ngàn tỷ đôla năm ngoái.


    43 người khác có công ty riêng hoặc trở thành giám đốc các công ty tư nhân.

    Con cháu các công thần cũng kiểm soát nền kinh tế hiện nay

    Thế hệ thứ ba – cháu của Bát đại nguyên lăo và vợ chồng của họ - đă dùng quan hệ gia đ́nh và bằng cấp nước ngoài để có công việc trong khu vực tư doanh.


    Ít nhất 11 trong 31 thành viên của thế hệ này đă có công ty riêng hoặc giữ vị trí giám đốc. Một số được các ngân hàng Mỹ thuê như Citigroup và Morgan Stanley.

    Cũng theo Bloomberg, gần một nửa con cháu Bát đại nguyên lăo đă sống, học hoặc làm việc ở ngoại quốc – một số ở Úc, Anh và Pháp.

    Ít nhất 23 người học ở Mỹ, gồm ba tại Đại học Harvard và bốn ở Đại học Stanford.

    Ít nhất 18 người từng làm việc cho công ty Mỹ và 12 người có nhà ở Mỹ.

    Bloomberg News cho biết họ đă đọc hàng ngàn trang tài liệu từ các công ty, hồ sơ nhà cửa và các trang web chính thống.

    Trang web của Bloomberg đă bị Trung Quốc chặn kể từ tháng Sáu, khi hăng tin Mỹ đăng một bài về tài sản của người trong gia đ́nh ông Tập Cận B́nh.

    Điều tra mới nhất của Bloomberg cũng nhanh chóng bị chặn ở đại lục.

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/worl...ncelings.shtml


    Mapping China’s Red Nobility


    Bloomberg News mapped the families of Communist China’s “Eight Immortals” to reveal the origins of princelings, an elite class that has been able to amass wealth and influence, and exploit opportunities unavailable to most Chinese. Bloomberg tracked 103 people – descendants including children, grandchildren and great grandchildren, and their respective spouses. The Immortals, now all dead, are revered in communist lore as revolutionary fighters who led China’s economic opening after Mao Zedong’s death. The identities and business dealings of these families are often cloaked in secrecy because of state censorship and complex corporate webs. To document them, Bloomberg scoured thousands of pages of corporate filings, property records, official websites and archives, and conducted dozens of interviews from China to the United States, where many were educated and have at times made their homes....

    http://go.bloomberg.com/multimedia/m...-red-nobility/

    http://www.bloomberg.com/news/2012-1...r-of-golf.html

    http://www.bloomberg.com/news/2012-1...-s-rulers.html

    http://www.bbc.co.uk/news/technology-18648050

  3. #73
    Dac Trung
    Khách
    Trong khi các đảng cộng sản vô cùng giàu và đặc biệt là các gia đ́nh bà con thành viên Trung ương đảng cộng sản giàu to, th́ tỷ lệ dân nghèo và tỷ lệ người lao động thu nhập thấp th́ nhiêù hơn các nươc´ khác



    VN nhiều dân nghèo gần nhất khu vực

    ... tỷ lệ người nghèo tại Việt Nam cao gần nhất khu vực.
    Thống kê của viện nghiên cứu trụ sở chính tại Washington DC cho thấy tỷ lệ người lao động thu nhập thấp (dưới 2 đôla/ngày) tại Việt Nam chiếm 18,2% dân số (16,1 triệu người) trong năm 2011...

    Đây là sự chênh lệch khá xa với các nước khác trong khu vực như Malaysia, Thái Lan, với chỉ số người lao động thu nhập thấp ở mức 2 đôla/ngày chiếm dưới 1% dân số. Hiện tại, mức lương cơ bản tại Thái Lan là gần 9,75 đôla/ngày.

    Theo sát Việt Nam là Trung Quốc với tổng số người lao động thu nhập thấp ở mức 2 đôla/ngày chiếm 17% dân số.
    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/busi....shtml?print=1

  4. #74
    Dac Trung
    Khách
    Thay đổi chế độ ở Trung Quốc?

    Một câu hỏi cần phải hỏi về Đảng cộng sản Trung Quốc, một đảng vừa thực hiện xong việc luân chuyền ban lănh đạo, là bài tập được dàn dựng một cách công phu này có giống như việc sắp xếp lại bàn ghế trong boong tàu Titanic hay không. Lễ nhậm chức của ban lănh đạo mới có thể chẳng có mấy ư nghĩa v́ ngày tàn của Đảng cộng sản Trung Quốc vừa có thể dự đoán được, vừa có nhiều khả năng là sẽ xảy ra. Nhiều nhà quan sát có thể cho rằng lời khẳng định đó là sai. Họ bảo rằng Đảng cộng sản Trung Quốc đă chứng tỏ được sức sống của nó sau sự kiện Thiên An Môn vào năm 1989 và sự sụp đổ của chế độ cộng sản ở Liên Xô vào năm 1991. Vậy th́ tại sao hiện nay lại phải xem xét những dự báo về sự sụp đổ của Đảng cộng sản Trung Quốc một cách nghiêm túc?
    Trong khi tương lai của Trung Quốc là điều không thể dự đoán được, nhưng có thể đánh giá được sự bền vững của chế độ hậu-toàn trị của nó với độ tin cậy nào đó. Trung Quốc có thể là một đất nước độc đáo về nhiều mặt, nhưng chế độ độc đảng khó mà là một ngoại lệ. Thực ra, chế độ chính trị của nước này cũng đang bị những lực tự hủy tấn công, đấy cũng là những lực lượng đă đưa các chế độ độc tài sang thế giới bên kia.
    Trong số những khiếm khuyết của chế độ độc tài th́ sự thoái hóa ở trên đỉnh kim tự tháp quyền lực, được thể hiện bởi những nhà lănh đạo yếu kém chưa từng thấy, là hiện tượng ngày càng thể hiện rơ và không thể nào cứu chữa được. Bản chất đóng và không chấp nhận những nhân tố mới, theo mô h́nh kế vị, tức là tưởng thưởng cho ḷng trung thành về mặt chính trị chứ không phải khả năng – cản trở, không cho nhiều người có tài leo lên những chức vụ cao trong chính phủ. Trên thực tế, những nhà cầm quyền độc tài thường ủng hộ những người kế nhiệm ít tài năng v́ dễ lèo lái và kiểm soát khi họ bước trên đường tiến đến quyền lực.
    Sự thoái hóa càng gia tăng khi chế độ độc tài bước vào giai đoạn già cỗi và quan liêu hơn. Khi các cá nhân leo lên những nấc thang cao hơn trong bộ máy quyền lực th́ ô dù và t́m kiếm người bảo trợ là những tác nhân quan trọng nhất trong việc quyết định cơ hội thăng tiến của họ. Hậu quả là chế độ đó càng ngày càng trở nên sơ cứng khi họ lựa chọn các nhà lănh đạo với những bản sơ yếu lư lịch sáng chói nhưng lại chẳng có mấy thành tích thực sự.
    Căng thẳng chết người nhất của sự thoái hóa lănh đạo là hiện tượng ăn thịt lẫn nhau đang ngày càng gia tăng trong giới tinh hoa chính trị. Triệu chứng dễ nh́n thấy nhất là nạn tham nhũng, nhưng nguyên nhân lại là bản chất của chế độ độc tài. Thường th́, những người cách mạng thuộc thế hệ đầu tiên là những người có sự gắn bó mạnh mẽ về tư tưởng và t́nh cảm với một số lư tưởng nào đó, mặc dù đấy có thể là những lư tưởng sai lầm. Nhưng giới tinh hoa hậu cách mạng lại là những kẻ cơ hội, chẳng c̣n tin ǵ lư tưởng nữa. Và giống như những nhà đầu tư, họ t́m kiếm lợi nhuận, càng cao càng tốt.
    Khi các thế hệ lănh đạo trước dùng quyền lực kiếm tiền bất hợp pháp th́ những kẻ kế nhiệm lại được thúc đẩy bằng động cơ vừa muốn cướp bóc thậm chí c̣n nhiều hơn, lại vừa sợ là đến lượt ḿnh sẽ chẳng c̣n ǵ. Đấy là cơ chế thúc đẩy nạn tham nhũng ở Trung Quốc hiện nay. Trên thực tế, có thể dễ dàng nh́n thấy hậu quả của sự thoái hóa lănh đạo: kinh tế tŕ trệ và tốc độ phát triển thấp, căng thẳng xă hội gia tăng và mất niềm tin vào chính phủ.



    Vấn đề là v́ sao cả logic về sự tự hủy của chế độ độc tài lẫn những bằng chứng về hiệu năng kém của chế độ ở Trung Quốc vẫn không thuyết phục được phần lớn những nhà quan sát am tường rằng sự cáo chung của Đảng cộng sản Trung Quốc là một khả năng không thể nghi ngờ.
    Rơ ràng đấy là do cách tư duy thông thường. Các chế độ cầm quyền lâu đời – thí dụ như chế độ Đảng cộng sản Liên Xô, của Shuharto ở Indonesia, của Hosni Mubarak ở Ai Cập – thường được cho là vững như bàn thạch, thậm chí ngay trước khi chúng sụp đổ người ta vẫn nghĩ như thế. Nhưng những người tin rằng Đảng cộng sản Trung Quốc có thể thách thức được cả cơ chế thoái hóa từ bên trong lẫn ghi nhận của lịch sử về những chế độ độc đảng đă sụp đổ có thể đọc Leon Trotsky, người đă từng biết một cái ǵ đó về những cuộc cách mạng. Trước khi sụp đổ, tất cả các chế độ độc tài đều được coi là bất khả chiến bại, Trotsky nhắc chúng ta như thế, nhưng sự cáo chung của chúng lại được coi là không thể tránh được ngay khi chúng bị lật đổ.
    Lư do thứ hai là sợ tư duy về điều chưa biết. Chính quyền của Đảng cộng sản có thể không thể tồn tại măi, nhưng thay vào đó – sự sụp đổ của nhà nước và sự hỗn loạn xă hội – có thể c̣n xấu hơn rất nhiều so với hiện trạng. Nhưng ghi nhận về những cuộc chuyển hóa dân chủ từ năm 1974 tới nay cho thấy rằng sự thay đổi chế độ ở Trung Quốc có thể không phải là một tai họa. Tác nhân quyết định là liệu nó có được giới tinh hoa cầm quyền khởi động và lănh đạo, như đă từng xảy ra ở Đài Loan, Mexico, Brazil và Tây Ban Nha, hay không. Những cuộc chuyển hóa có lănh đạo tạo ra những nền dân chủ ổn định hơn. Nếu một quá tŕnh như thế diễn ra ở Trung Quốc th́ Đảng cộng sản Trung Quốc có thể tự chuyển hóa thành đảng chính trị lớn, cạnh tranh với những đảng phái khác để giành quyền lực, như những đảng độc tài trước đây đă từng làm ở Đài Loan và Mexico.
    Nhưng ngay cả khi sự chuyển hóa chế độ có xảy ra một cách hỗn loạn th́ những chấn thương và lộn xộn diễn ra trong ngắn hạn cũng có thể tạo ra một hệ thống tốt đẹp hơn là chế độ độc tài, tham nhũng, hà khắc và tŕ trệ. Chế độ dân chủ mới của Indonesia có thể là chưa hoàn hảo, nhưng là chế độ thịnh vượng mặc dù ban đầu đă có viễn cảnh tồi tệ. Tương tự như thế, nước Nga của Putin, một chế độ độc tài lai ghép rất không hoàn hảo, nhưng vẫn là chỗ sống tốt hơn nhiều lần Liên Xô trước đây.
    Nếu có một bài học cần phải học từ lịch sử của những cuộc chuyển hóa dân chủ trong suốt 38 năm qua th́ đấy là: khi giới tinh hoa và xă hội vất bỏ chế độ độc tài, họ sẽ làm hết sức ḿnh để cho hệ thống mới hoạt động. Nếu cuộc chuyển hóa như thế xảy ra ở Trung Quốc th́ cũng không có lư do ǵ để nghĩ rằng quá tŕnh và kết quả sẽ khác hoàn toàn.

    Bùi Mẫn Hân 裴 敏欣là Giáo sư về quản trị tại Claremont MacKenna College và thành viên không thường trú của của Quỹ Marshall Đức ở Hoa Kỳ.

    Nguồn bản gốc:

    Regime Change in China?

    http://www.project-syndicate.org/com...-by-minxin-pei


    Dịch giả Phạm Nguyên Trường gửi trực tiếp cho BVN

    http://www.ttdq.de/node/187

  5. #75
    Dac Trung
    Khách
    New & Analysis

    This article was first published in Project Syndicate. It can be read here in its entirety.

    CLAREMONT, CALIFORNIA – One question that should have been asked about the Chinese Communist Party’s just-completed leadership transition is whether the entire elaborately choreographed exercise was akin to rearranging the deck chairs on the Titanic. The installation of a new leadership may matter little if the end of CCP rule is both foreseeable and highly probable.

    Minxin Pei is Professor of Government at Claremont McKenna College and a non-resident senior fellow at the German Marshall Fund of the United States.

    http://www.gmfus.org/archives/regime-change-in-china/

  6. #76
    Dac Trung
    Khách
    Cải cách hay sụp đổ?


    Cập nhật: 07:11 GMT - thứ năm, 17 tháng 1, 2013

    Trong bối cảnh cuộc tranh luận sôi nổi về cải cách chính trị ở Trung Quốc vốn vẫn không hề giảm nhiệt sau Đại hội Đảng lần thứ 18, nguy cơ về một cuộc cách mạng đã được nhắc đi nhắc lại để nhấn mạnh việc cần thiết phải thay đổi khẩn cấp.
    Hôm 25/12 năm ngoái, hơn 70 học giả và luật sư hàng đầu đã trình một bản kiến nghị kêu gọi ban lãnh đạo mới của nước này tiến hành những cải cách chính trị vừa phải trong khuôn khổ Hiến pháp hiện tại.
    Các cải cách được đề xuất bao gồm bầu cử tự do, bảo vệ quyền tự do ngôn luận, thúc đẩy doanh nghiệp tư nhân và xây dựng một hệ thống tư pháp độc lập.

    ‘Nguy cơ cách mạng’

    Bản kiến nghị, do Giáo sư Trương Thiên Phàm ở Khoa Luật Đại học Bắc Kinh chấp bút, cảnh báo rằng Trung Quốc có nguy cơ xảy ra một cuộc cách mạng nếu nước này không thay đổi.
    “Nếu những cải cách hệ thống mà xã hội Trung Quốc đang đòi hỏi khẩn cấp tiếp tục bị ghìm nén và tinh trạng tham nhũng và bất bình xã hội tích tụ lại đến mức độ nguy hiểm và bùng nổ thì lúc đó Trung Quốc sẽ một lần nữa để lỡ cơ hội cải cách hòa bình và sẽ chìm sâu trong hỗn loạn của một cuộc cách mạng bạo lực,” bản kiến nghị viết.
    Không chỉ những người đã ký tên vào kiến nghị thư mới có những quan ngại này mà nhiều người khác cũng thế.

    Một trong số các nhân vật bi quan là Giáo sư Tôn Lập Bình, một trong những nhà xã hội học hàng đầu Trung Quốc và là người hướng dẫn luận án tiến sỹ cho Tập Cận Bình, tổng bí thư của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
    Phát biểu tại hội thảo Tài Kinh thường niên ở Bắc Kinh hôm 29/11, tức là hai tuần sau khi Đại hội 18 bế mạc, ông Tôn nói rằng cánh cửa cơ hội cải cách của Trung Quốc nhiều nhất ‘chỉ khoảng từ 5 đến 10 năm nữa’.

    Giáo sư Tôn dẫn lời Giáo sư Bùi Mẫn Hân tại Trường Claremont McKenna rằng ‘một cuộc cách mạng âm thầm đang diễn ra’ trong đời sống chính trị Trung Quốc khi mà niềm tin của dân chúng vào chính quyền đang suy giảm và năng lực duy trì ổn định của Chính phủ đang suy yếu.

    Tuy nhiên ông Tôn cũng nói rằng hiện chưa phải là quá muộn để tiến hành thay đổi.
    “Tôi nghĩ, vào lúc này, dân chúng vẫn còn một chút tin tưởng và cảm tình dành cho chính quyền. Nếu một vấn đề nào đó không được giải quyết mà lãnh đạo xin lỗi thì người dân vẫn cảm động đến khóc,” ông nói.

    “Tuy nhiên, cơ hội không kéo dài lâu. Nhiều lắm là 5 đến 10 năm. Có thể không đến 10 năm. Có thể trên dưới 5 năm,” ông nói thêm.

    ‘Cái giá cực đắt’



    Người dân Trung Quốc đang đòi hỏi nhiều quyền tự do hơn

    Điều gì sẽ xảy ra nếu uy tín của chính quyền không còn chút gì? Câu trả lời của Giáo sư Tôn là: “Khi đó, chỉ còn có một cách: cai trị bằng bạo lực và đàn áp bất cứ ai chống đối. Xã hội sẽ phải trả một cái giá cực kỳ đắt.”
    Quan ngại của ông Tôn cũng được ông Nhiệm Chí Cường, một ông trùm bất động sản mạnh miệng đồng thời cũng là một người dùng nổi bật trên mạng xã hội Weibo của Trung Quốc.
    Bình luận về ý kiến ông Vương Bá Mẫn, tổng biên tập tạp chí Tài Kinh, rằng ‘không cải cách còn nguy hiểm hơn là bản thân cải cách’, ông Nhiệm viết trên trang blog của mình rằng ‘Nếu không cải cách thì sẽ không có Đại hội Đảng lần thứ 19’.
    Đại hội 19 của Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ diễn ra trong vòng 5 năm nữa.
    Viễn cảnh về một cuộc cách mạng bạo lực không chỉ là một chủ đề bình luận của các học giả cũng như trên mạng. Có những dấu hiệu cho thấy ban lãnh đạo mới của Trung Quốc, ở một mức độ nào đó, cũng có cùng quan ngại về khả năng sụp đổ của chế độ ...


    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/worl...orm_need.shtml

  7. #77
    Dac Trung
    Khách
    Chiến thuật 'biển người' trên mạng TQ

    Cập nhật: 11:32 GMT - thứ năm, 24 tháng 1, 2013



    Weibo là mạng xã hội rất phổ biến ở Trung Quốc

    Bắc Kinh chuẩn bị huy động hơn hai triệu tuyên truyền viên để ‘hướng dẫn dư luận’ trên mạng xã hội Weibo, nhưng liệu số lượng ‘bút chiến’ đông đảo này có làm nên chuyện?

    Tại một cuộc họp hôm 17/1, ông Lỗ Vĩ, phó chủ tịch và là trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy Bắc Kinh, đã trình bày bản kế hoạch về một chiến lược hai mũi nhọn, tờ nhật báo Beijing News cho biết.

    Theo đó chính quyền thành phố sẽ tiếp tục ‘làm trong sạch môi trường trên mạng’ bằng cách trấn áp những thông tin ‘có hại và thô tục’ và yêu cầu phải đăng ký tên thật khi dùng điện thoại di động.
    Không những thế, ông Lỗ còn kêu gọi các tuyên truyền viên của thành phố, khoảng 60.000 người làm việc trực tiếp cho chính quyền và hai triệu người khác ‘bên ngoài hệ thống’, phải là những người dùng tích cực trên các phương tiện truyền thông mới, đặc biệt là Weibo, trang mạng xã hội của Trung Quốc kiểu như Twitter.
    Ông ra lệnh cho các tuyên truyền viên phải ‘đọc, mở, đưa lên và nghiên cứu các trang tiểu blog’ và tăng cường ‘năng lượng tích cực’ trên mạng Internet.

    Chính quyền cần phải tăng cường hiện diện trên Weibo để ‘giải quyết các vấn đề nóng một cách hiệu quả, củng cố dư luận chính thống trên mạng và cải thiện môi trường thảo luận trên mạng,” ông Lỗ phát biểu trong cuộc họp nói trên.

    Việc ông Lỗ cho biết có đến hơn hai triệu tuyên tuyền viên chỉ tính riêng ở Bắc Kinh với số dân trên 20 triệu đã thổi bùng giận dữ trong cộng đồng mạng ở Trung Quốc.

    Sốc khi biết rằng cứ 10 người dân Bắc Kinh thì có một người là tuyên truyền viên, nhiều công dân mạng Trung Quốc đã lên án chính quyền phí tiền thuế của dân.

    Nhiều người đã bày tỏ lo ngại rằng có đến 2 triệu người dùng của chính phủ trên Weibo sẽ phá hủy mạng này như là một không gian thảo luận công cộng tương đối tự do.

    ‘Việc làm vô nghĩa’


    “Hai triệu ngáo ộp đã sẵn sàng xuất kích,” một người dùng Weibo bình luận.
    “Liệu Weibo sẽ trở thành như thế nào nếu 2 triệu người dùng là tuyên truyền viên của chính quyền?,” một người dùng khác đặt vấn đề.

    Ông Đông Tiểu Hưng, một chuyên gia về Internet, bình luận rằng chỉ tăng số lượng các tài khoản ủng hộ chính phủ trên mạng xã hội là một công việc ‘vô nghĩa’.
    “Cái cách mà Weibo đưa thông tin hoàn toàn khác biệt với báo chí, truyền hình và các trang mạng tin tức. Trên Weibo, tôi chỉ dõi theo ai đó nếu thông tin của anh ta xuất hiện trên tài khoản của tôi,” ông Đông nói với Đài Á châu Tự do.
    “Nếu họ tạo ra 2 triệu tài khoản Weibo mà không có ai theo thì đó hoàn toàn là một việc làm vô nghĩa,” ông nói thêm.
    Còn ông Bắc Phong, một cây viết blog nổi tiếng hiện giờ sống tại Mỹ, thì cho rằng ‘chiến thuật biển người’ của Bắc Kinh ‘không phải là dấu hiệu của sức mạnh’, nhưng là chỉ dấu cho thấy chính quyền không thể đưa ra ý tưởng nào tốt hơn để đối phó với thách thức từ các mạng xã hội.
    “Giờ đây có vẻ như là họ muốn nhồi thêm nhân lực vào chiến trường Weibo vì họ không tìm ra cách nào tốt hơn,” ông Bắc nói với kênh truyền hình Đức Deutsche Welle.


    "Vụ phản kháng của tuần báo Nam Phương được cộng đồng mạng ủng hộ khiến chính quyền TQ lo ngại"

    Gần đây, vụ phản kháng của nhóm nhà báo thuộc tuần báo Nam Phương ở Quảng Châu chống lại kiểm duyệt của tỉnh ủy nhưng được cộng đồng mạng ủng hộ khiến chính quyền Trung Quốc lo ngại.

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/viet..._workers.shtml

  8. #78
    Dac Trung
    Khách
    Bắc Kinh chuẩn bị huy động hơn hai triệu tuyên truyền viên để ‘hướng dẫn dư luận’ trên mạng xã hội Weibo, nhưng liệu số lượng ‘bút chiến’ đông đảo này có làm nên chuyện?
    Tại một cuộc họp hôm 17/1, ông Lỗ Vĩ, phó chủ tịch và là trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy Bắc Kinh, đã trình bày bản kế hoạch về một chiến lược hai mũi nhọn, tờ nhật báo Beijing News cho biết.
    ...

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/viet..._workers.shtml

    China’s Paid Trolls: Meet the 50-Cent Party

    The Chinese government hires people to distort or deflect conversations on the web.

    http://www.newstatesman.com/politics...-50-cent-party

    http://chinadigitaltimes.net/china/fifty-cent-party/

    The 50 Cent Party are Internet commentators (网络评论员, 網絡評論員, wǎnglụ pínglùn yuán) hired by the government of the People's Republic of China (both local and central) or the Communist Party to post comments favorable towards party policies in an attempt to shape and sway public opinion on various Internet message boards....

    http://en.wikipedia.org/wiki/50_Cent_Party

    Netizens first coined the term “Fifty Cent Party” to refer to undercover Internet commentators who were paid by the government to sway public opinion (“fifty cents” is a reference to the alleged pay received per post). Now the term is used to describe anyone who actively and publicly posts opinions online that defend or support government policy. As such, the so-called Fifty Cent Party has become the object of much scorn. See this post by Han Han, this comical account of the birth of a fifty center, and this satirical “training manual” for Fifty Cent Party members. ..

    http://chinadigitaltimes.net/space/Fifty_cents

  9. #79
    Dac Trung
    Khách
    Các chế độ cầm quyền lâu đời – thí dụ như chế độ Đảng cộng sản Liên Xô ... thường được cho là vững như bàn thạch, thậm chí ngay trước khi chúng sụp đổ người ta vẫn nghĩ như thế. Nhưng những người tin rằng Đảng cộng sản Trung Quốc có thể thách thức được cả cơ chế thoái hóa từ bên trong lẫn ghi nhận của lịch sử về những chế độ độc đảng đă sụp đổ có thể đọc Leon Trotsky, người đă từng biết một cái ǵ đó về những cuộc cách mạng. Trước khi sụp đổ, tất cả các chế độ độc tài đều được coi là bất khả chiến bại , Trotsky nhắc chúng ta như thế, nhưng sự cáo chung của chúng lại được coi là không thể tránh được ngay khi chúng bị lật đổ....

    http://www.ttdq.de/node/187
    But those who believe that the CCP can defy both the internal degenerative dynamics of autocracy and the historical record of failed one-party regimes might benefit from reading Leon Trotsky, who knew something about revolutions. Dictatorships are regarded as indestructible before they fall, Trotsky reminds us, but their demise is viewed as inevitable once they are toppled.

    Read more at http://www.project-syndicate.org/com...UjfZLsLz2Pz.99

  10. #80
    Dac Trung
    Khách
    Thứ năm 07 Tháng Hai 2013

    Biểu t́nh chống ô nhiễm : 3 người Trung Quốc bị chính quyền bắt giam

    Hôm nay 07/02/2013, một toà án Trung Quốc kết án tù giam đối với 3 người và tù treo nhắm vào 13 người khác về vai tṛ của họ trong một cuộc biểu t́nh chống ô nhiễm vào năm 2012. Những người bị trừng trị nằm trong số hàng ngàn người đă tham gia cuộc biểu t́nh vào tháng 7 năm ngoái, tại thành phố Khải Đông, tỉnh Giang Tô, chống lại kế hoạch xây dụng một đường ống dẫn nước thải từ một nhà máy của Nhật trong khu vực.





    Trong những năm gần đây, hàng loạt những cuộc biểu t́nh đă nổ ra tại Trung Quốc do việc người dân phản đối những đề án gây ô nhiễm có hại cho sức khỏe của họ. Chính quyền một mặt nhắm mắt cho người dân xuống đường, nhưng một mặt khác lại đàn áp nhiều người tham gia với lư do phá rối trật tự an ninh.

    Trong trường hợp tại thành phố Khải Đông, toà án đă kết án 3 người từ một đến một năm rưỡi tù, nhưng không nêu những chi tiết cụ thể về tội trạng của họ. 13 người khác th́ bị án treo, nhờ việc mà Tân Hoa Xă gọi là « đă biết ăn năn hối cải ».

    Theo các nguồn tin báo chí chính thức tại Trung Quốc, trong vụ việc xẩy ra tại Khải Đông hồi năm ngoái, những người biểu t́nh đă xông vào trụ sở chính quyền, phá hoại đồ đạc, xe cộ, đánh cánh sát bị thương.

    Một trong 13 người bị án treo có tên là Chu Bảo Sanh (Zhu Baosheng), được giới báo chí cho là đă ép buộc thị trưởng Khải Đông phải mặc một chiếc áo T-shirt có in khẩu hiệu chống ô nhiễm. Nhân vật này cũng bị cho là đă đập vỡ một chiếc đồng hồ ở bên trong trụ sở chính quyền, và lấy đi nhiều vật dụng để phân phát cho nhũng người khác.

    Dẫu sao, theo hăng tin Pháp AFP, những người biểu t́nh tại Khải Đông vào tháng 7/2012 đă đạt được một kết quả : Nhà máy giấy của công ty Nhật Oji Paper đă loan báo hủy bỏ kế hoạch xây dựng ống dẫn nước thải, mà nếu được thực hiện, sẽ đổ chất nước thải độc hại ra bờ biển.

    http://www.viet.rfi.fr/chau-a/201302...uyen-tong-giam

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 11-09-2011, 05:31 PM
  2. Replies: 6
    Last Post: 26-08-2011, 04:58 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 20-08-2011, 11:31 AM
  4. Sáu cuộc chiến tranh trong 50 năm tới của Trung Quốc?
    By Cố_Nhân_Xưa in forum Tin Việt Nam
    Replies: 4
    Last Post: 05-08-2011, 04:29 PM
  5. Replies: 1
    Last Post: 02-10-2010, 04:35 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •