NHỮNG PHIÊN T̉A KHỐN NẠN TRONG MỘT CHẾ ĐỘ QUÁ KHỐN NẠN

Chắc chắn trong xă hội loài người không thể có một chế độ chính trị nào khốn nạn như chế độ cộng sản Việt Nam và cũng không thể có nơi đâu trên thế gian này lại có những phiên ṭa quá khốn nạn như ở đất nước Việt Nam dưới chế độ cộng sản.
Ngót 100 năm trước, vào năm 1927, nhà thơ Tản Đà đă đau xót mà thốt ra rằng:
“Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn
Cho nên quân nó dễ làm quan
Đào mà đào được nên đào măi
Mềm cứng bây giờ đất Vĩnh An.”
Có lẽ đúng như vậy, khoảng một trăm năm trước đây, phần v́ nghèo túng, phần v́ bị chế độ thực dân ḱm hăm bị, dễ có đến 85% dân số Việt Nam ta mù chữ nên “Thằng dân ngu quá lợn, cho nên quân nó dễ làm quan” là điều dễ hiểu.
Thế nhưng trong xă hội Việt Nam ngày nay, với số lượng hơn 9.000 Giáo sư, hơn 24.300 Tiến sỹ và hơn 101.000 Thạc sỹ th́ rơ ràng là không phải thằng dân mà chính là thằng quan ngu quá lợn nên đất nước phải suy đồi. Điều đáng suy nghĩ ở đây là với tŕnh độ dân trí như thế sao lại để cho đất nước bị cai trị bởi những thằng quan ngu quá lợn?
Và câu trả lời cũng thật đơn giản là bởi cái chế độ chính trị ở Việt Nam hiện nay là một chế độ vô cùng khốn nạn: CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN VIỆT NAM.
Cái khốn nạn của chế độ cộng sản mà dễ dàng nhận ra nhất là sự cưỡng bức con người ta phải đeo mặt nạ để sống, phải lường láo tráo trở, phải đăi bôi để tồn tại, điều này đă khiến cho chỉ riêng tầng lớp bị trị trong xă hội dân sự Việt Nam từ lâu đă xuất hiện và tồn tại hai hạng nô lệ là nô lệ cưỡng bức và nô lệ tự nguyện.
Tự ngàn xưa, kẻ sỹ Việt Nam không phải chỉ sống bởi cơm áo gạo tiền mà họ c̣n sống bằng cái Nghĩa, Lễ, Liêm và Sỹ của họ và v́ vậy mà vào khi xă hội nhiễu nhương do đất nước bị cai trị bởi hôn quân bạo chúa th́ những nhân sỹ đó đă treo ấn từ quan về nơi điền dă vui thú với cỏ cây, chứ cái Lễ, cái Nghĩa, cái Liêm và cái Sỷ của họ không bao giờ cho phép họ cộng tác với hôn quân bạo chúa để làm cho đất nước suy tàn cho dân chúng lầm than, tức là họ không tự nguyện làm kẻ nô lệ.
C̣n hiện nay, với số lượng hơn 9.000 Giáo sư, hơn 24.300 Tiến sỹ và hơn 101.000 Thạc sỹ cùng với hơn 20 triệu sinh viên học sinh Việt Nam đang phải uốn lưỡi cú diều, đang phải sống giả dối với toàn xă hội, với những người chung quanh, với các thế hệ học tṛ, với cháu con, với đồng nghiệp và nhất là phải dối trá luôn cả với chính ḿnh để tiếp tục tồn tại, tiếp tục được ăn ngon mặc đẹp và được tiến chức thăng quan.
Bởi chế độ cộng sản đâu cho phép con người trong xă hội được nói thật và được sống thật. Bởi chế độ cộng sản không chỉ bao cấp tư duy mà c̣n bao cấp luôn cả tâm tư, t́nh cảm của con người ta nữa và v́ lẽ đó mà thức giả các sinh viên, học sinh trong xă hội Việt Nam ngày nay đâu dám yêu nước đâu được quyền yêu dân tộc, yêu tổ quốc của ḿnh một cách đúng nghĩa, mà họ buộc phải yêu chế độ cộng sản, tức là phải yêu cái xấu, cái ác, cái đang tàn hại đất nước và hủy diệt giống ṇi nếu không họ sẽ phỉa bị bắt bớ, bị tra tấn, bị ép cung, bị buộc nhận tội rồi bị đưa ra ṭa án để xét xử rồi bị đưa vào các nhà tù nhỏ để giam cầm, để khủng bố và sau khi măn án sẽ được đưa trở lại nhà tù lớn để tiếp tục bị quản thúc, quản chế.
Vậy, xin được hỏi rằng c̣n có chế độ chính trị nào trên thế giới này khốn nạn bằng chế độ cộng sản Việt Nam hay không?
Xin thử hỏi có chế độ chính trị nào trên thế giới này buộc các nhân sỹ trí thức, buộc các nhà khoa bảng phải sống bằng sự dối gian, vô liêm sỷ và hèn hạ đến mức phải tự nguyện làm kiếp nô lệ, để rồi trong kho tàng ngôn ngữ của loài người phải xuất hiện thêm thuật ngữ “Nô Lệ tự Nguyện” hay không?
Xin thử hỏi có một chế độ chính trị nào trên thế giới này lại đi buộc các nhân sỹ trí thức phải chối bỏ cái Lễ, Nghĩa, Liêm, Sỹ để được sống như ở chế độ cộng sản Việt Nam hay không?
Khốn nạn quá!
C̣n tiếp...
Bookmarks