
Originally Posted by
Mike Nguyen
Tôi không bao giờ ưa cái gia đình bị "đứt giây liêm sĩ"này.
Nhưng lỡ sinh ra trong thời binh lữa (hình như Duy Quang bằng tuổi tôi và chị),trong cái buổi xếp bút nghiên chuẩn bị Tổng động viên ấy những bản tình ca với giọng hát DQ như thấm vào thịt da,tim gan của những người trai thế hệ mất rồi chị ơi !
Mỗi khi có dịp hát hò chẳng phải chúng ta vẫn ngân nga "...thế rồi cuộc đời là,những cuộc tình chia xa,đi lạc vào nhữ ng phía không đường về...Đứng ở ngoài đầu đường,đừng ở đầu con sông,nhớ hoài con đường cũ...không tên...(conđường tình ta đi)..." Đó sao.
Cuộc đời rồi sẽ hết...Ai nên khôn không dại...No one perfect...Nghĩ cho cùng nghĩa tử là nghĩa tận.
Duy Quang tuy cuối đời trở lại Mỹ...Nhưng tôi thấy đáng thương hơn đáng trách.
Có còn hơn không....
MN.
Bookmarks