Page 10 of 15 FirstFirst ... 67891011121314 ... LastLast
Results 91 to 100 of 145

Thread: Quá nhiều thành phần: trí thức, luật sư, công nhân tham gia vào đảng Việt Tân !

  1. #91
    Member
    Join Date
    15-08-2010
    Posts
    1,129

    Bạc Nhược, Vô Trách Nhiệm, Ngu Si Đần Độn!

    số 88:

    ...
    (Có lẽ tác giả muốn nói tới An Dương Vương Thục Phán; Triệu Đà là cha của Trọng Thủy - DCVOnline) xưa đánh mất non sông v́ trót đẻ ra và trót yêu thương đứa con gái phản tặc có tên là Mỵ Châu. Với tất cả các hành vi nhục nhă mà họ đă làm, chế độ Hà Nội giờ đây đă chính thức trở thành một thứ Mỵ Châu.

    Tuy nhiên, Mỵ Châu xưa là một người đàn bà xinh đẹp nhưng ngu dốt, kẻ luỵ t́nh nông nổi nên tội bán nước của cô ta c̣n được người đời khoan dung. Tại đền thờ Cổ Loa có hai tượng đá, tượng đá ngoài sân là biểu tượng Mỵ Châu nằm gục mặt xuống đất mà bất cứ ai đi qua cũng phải đạp một cái lên lưng và nhổ một băi nước bọt để trừng phạt “con Mỵ Châu bán nước”. C̣n tượng đá trong đền, tựa như một người đàn bà cụt cổ phủ vải đỏ th́ lại được hương khói do ḷng đồng cảm với “Mỵ Châu khờ dại và lụy t́nh”.
    ...

    Đây mới chính là cái lối ngụy luận thượng đội hạ đạp, thể hiện một cái bản chất mà Tiên gọi là nô lệ căn tính!

    Cái lối suy nghĩ bạc nhược, vô trách nhiệm, ngu si đần độn của một dúm người chuyên thượng đội hạ đạp!

    *
    * *

    Phán là Vua. Dưới trướng có một đống thằng đàn ông làm tôi lương đống!

    Mỵ Châu con gái mới lớn, lần đầu tiên nếm mùi đàn ông (chắc vậy?), nên cổ mê thằng giặc như điếu đổ, nên đầu óc mụ mị ngu si đi.

    Nuôi giặc trong nhà mà không biết đề pḥng, để cho một thằng con nít nó xỏ mũi mất nước!

    Lũ đàn ông này không biết nhục mà c̣n đổ tội cho một cô gái ngây thơ!

    *
    * *

    Cái lũ "người/ngợm đời" nên đúc tượng phán và đám tôi lương đống mà ị vào!

    Đừng hiếp dâm cô Mỵ Châu nữa!

  2. #92
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Quote Originally Posted by daiviet_nguyen View Post
    số 88:




    Đây mới chính là cái lối ngụy luận thượng đội hạ đạp, thể hiện một cái bản chất mà Tiên gọi là nô lệ căn tính!

    Cái lối suy nghĩ bạc nhược, vô trách nhiệm, ngu si đần độn của một dúm người chuyên thượng đội hạ đạp!

    *
    * *

    Phán là Vua. Dưới trướng có một đống thằng đàn ông làm tôi lương đống!

    Mỵ Châu con gái mới lớn, lần đầu tiên nếm mùi đàn ông (chắc vậy?), nên cổ mê thằng giặc như điếu đổ, nên đầu óc mụ mị ngu si đi.

    Nuôi giặc trong nhà mà không biết đề pḥng, để cho một thằng con nít nó xỏ mũi mất nước!

    Lũ đàn ông này không biết nhục mà c̣n đổ tội cho một cô gái ngây thơ!

    *
    * *

    Cái lũ "người/ngợm đời" nên đúc tượng phán và đám tôi lương đống mà ị vào!

    Đừng hiếp dâm cô Mỵ Châu nữa!
    Đọc xong các gịng này của bác , tôi giật ḿnh tỉnh ra , giấc ngủ hơn trăm năm của lịch sử Việt nam cần phải soi sáng bằng ánh sáng khoa học và sửa đổi , cũng như nếu là huyền sử cần phải chú thích và giải thích rơ ràng .

    Cả trẳm năm nay , lúc nào cũng bảo tại Mỵ Châu bán đứng nước non; nhưng ngẫm lại , ngày xưa tướng tá nắm quyền , người đàn bà chỉ biết tam ṭng tứ đức . Néu binh sĩ mạnh th́ làm sao giặc tràn vào .

    Cũng như vua Mạc đăng Dung , tự trói ḿnh đến lạy quan Tầu trấn Vân nam và dâng bốn châu huyện đất đai cận biên giưới của Việt nam cho Tầu . Đổi lại tầu không đánh nhà Mạc .

    Ngẫm lại , Vào đệ nhị thế chiến , Hitler được tin em cột chèo là Hermann Fegelein kẻ tính dẫn vợ con đi trốn , đă cho lệnh giết ngay .

    Cho nên chuyện Mỵ Châu bán nước là chuyện huyền sử , không thể được dậy như chính sử . Vua chúa lúc đó cũng hèn như bây giờ , tự trói tay chân dâng đất dâng biển nhưng cố t́nh che dấu .

  3. #93
    Member Ba Búa's Avatar
    Join Date
    07-10-2010
    Posts
    1,828

    @ Chín -đờn -c̣

    Chào anh bạn .Những ǵ tôi hỏi về MT đều thực ḷng.Tôi chỉ biết đến vụ ông Hoàng c Minh chết theo báo Newsweek hay Times ǵ đó có đăng h́nh và sau đó có nghe vụ lộn xộn thuế ǵ nữa .C̣n từ trước đó tui bận ở tù VC nên không biết rơ về MT là điều dỉ nhiên !
    Nếu t́m đọc về kháng chiến HCM th́ quá nhiều ,lẫn lộn tùm lum ,biết đúng sai chỗ nào ?.
    Nói ǵ đâu xa, thấy mấy cái post của Mike Nguyễn gọi là đảng cướp của ,giết người ...v.v ..và nói đến bất cứ thành viên nào của MT cũng một giọng hằn hộc và khinh thị cả ! Ngoài ra Mike Nguyen c̣n nói HCM chết ở Virginia mà nói ở VN (hay trên đất Thái )... Tin được không ??Quá lố ,vô trách nhiệm hay chính xác ??

    Cám ơn bạn có post mấy bài viết của thành viên mặt trận ....Tôi đang xem từ từ coi sao ...
    C̣n nói đảng VT bệ rạc ,tồi tệ như đảng cướp ,th́ tại sao lại dễ dàng dụ dổ những tay học thức khoa bảng gia nhập đảng được chứ ??Theo như bạn nói lỡ vào rồi th́ khó ra ...tôi chưa tin lời giải thích ấy hoàn toàn .!

  4. #94
    Dac Trung
    Khách
    Đọc bài của ông Chín đờn c̣ alias Phú Yên th́ trích từ trong báo Đảng ủy Công an rố rinh qua trang khác.

    Vậy th́ đọc thẳng luôn trong báo Đảng ủy Công An CHXHCNVN cho rố :

    Hành tŕnh lừa đảo, khủng bố của Việt Tân

    Thứ ba, 09/10/2012 08:53

    (CATP) Sau nhiều lần “thay h́nh đổi dạng”, đến nay tổ chức khủng bố, lừa đảo, phản động Việt Tân (VT) đă hiện nguyên h́nh đối với người Việt trong nước. C̣n đối với bà con Việt kiều th́ bộ mặt nguy hiểm, xảo trá của VT đă bị chính báo chí người Việt ở Mỹ vạch trần từ hơn 20 năm trước. FBI (Cơ quan điều tra liên bang Hoa Kỳ) cũng đă từng lập “chuyên án” để điều tra một số đầu sỏ VT về các tội danh kinh doanh trái phép, trốn thuế... Thế nhưng, trong những năm gần đây, bọn cầm đầu VT ở hải ngoại vẫn thực hiện nhiều chiến dịch quảng cáo cường điệu, bịp bợm với tham vọng “rửa sạch” những nhơ nhuốc của một tổ chức lừa bịp trong quá khứ và muốn tiếp tục chống phá đất nước...

    Phạm Hoàng Tùng - tác giả cuốn hồi kư kinh hoàng về tội ác của VT chung số phận với nhóm phỉ trên. Khi đang thụ án tù ở Phú Yên, năm 1993, Tùng trốn trại sang Campuchia sống vất vưởng ngoài ṿng pháp luật. Năm 2006, v́ quá phẫn uất, căm hờn trước sự lừa đảo của Hoàng Cơ Minh và đồng bọn, Tùng đă viết hồi kư vạch tội chúng...

    http://www.congan.com.vn/?mod=detnew...=942&id=481021


    1) Xạo dễ sợ. Phạm Hoàng Tùng nói là trốn trại công an mà qua Campuchia là vùng lân bang mà cộng sản VN có nhiêù ảnh hưởng . Vậy mà công an ta không cho ngướ qua tóm lại th́ thôi .

    Cho dù là trôn´ tơí Thái Lan mà t́nh báo công an c̣n lén cho ngướ mặc thường phục qua băt´ cóc lại. Nói chi là qua Campuchia mà tha hồ lên báo Công An.

    Nhà tù cộng sản mà dễ trốn vậy sao. Nêú mà nhà tù cộng sản dễ trốn th́ thiên hạ đă không sợ vào tù công an CHXHCNVN như vậy .

    Hàng triệu ngướ từng bị công an giam, lần đâù mơí nghe ông Phạm Hoàng Tùng này trốn, mà công an CHXHCNVN không tóm .


    2) T́m trên trang cảnh sát FBI, trong các kho archives báo chí quôc´tê´ cũ và các bản án bên Mỹ th́ không có cáo buộc ǵ về Việt Tân liên quan chuyện thuê´ cả .

  5. #95
    Member
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    333

    Thân chào bạn Ba Búa.

    Cái bài nhạc chế nói HCM chết ở Virgina là do anh 9 đờn c̣ post chứ kg phải tui !
    Năm 1980 khi đang c̣n ở trại Tỵ nạn Thái Lan rất đông thanh niên nghe theo lời dụ dỗ gia nhập mặt trận HCM bỏ gia đ́nh,bỏ định cư vượt trại vào "chiến khu" kháng chiến.Tôi "suưt" là 1 trong kháng chiến quân này.
    Qua đến Mỹ,do lương tâm cắn rứt (v́ không theo bạn bè thoát ly đi kháng chiến),cho nên khi mặt trận quyên góp,với quan niệm ḿnh không dám dấn thân th́ hy sinh tiền bạc,tôi đă nhịn ăn,nhịn mặc đóng góp tất că những đồng tiền c̣n lại sau khi trả tiền nhà,tiền ăn cho mặt trận với h́nh thức "monthly payment"...
    Khi Kư giả Lê Triết bút hiệu Tú Rua của báo Văn Nghệ Tiền Phong bắt đầu những bài viết phanh phui sự bịp bợm của mặt trận.Ban "ám sát thủ tiêu" của mặt trận đă thảm sát 2 vợ chồng kư giả Lê Triết để bịt miệng.
    Những kháng chiến quân trong rừng Thái Lan,khi bị bỏ rơi muốn thoát ly mặt trận, đều bị hạ sát (xin xem những tài liệu của anh 9 đờn c̣ post).
    Tiền quyên góp của đồng bào cho kháng chiến bị cướp trắng trợn bởi những đảng viên trung ương đảng do hoàng cơ Định là thủ quỹ và đồng bọn nắm giử...
    Tôi đă gơ những điều trên đây quá nhiều lần trên VL răi rác mấy năm nay, ai muốn tin th́ tin,không tin th́ cứ tự t́m hiểu...
    Giống như vc,biết nó ác,biết nó cướp của,giết người mà vẫn có hàng ngàn "trí thức,khoa bảng,tiến sĩ,bác sĩ" ở ngoại quốc đâm đầu về qú gối tung hô.
    Ba Búa không thích t́m hiểu (sẽ đọc từ từ) th́ cũng không sao,nhưng "mắng khéo" tui quá lố,vô trách nhiệm là hơi bị...hỗn đó nghen.
    Kinh nghiệm trực tiếp và xương máu của bao nhiêu người chiến hữu kháng chiến quân v́ không muốn kẽ đi sau đạp...kít mà truyền lại.Không mang ơn th́ thôi !Mặc !
    Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ
    Chưa đạp kít th́ chưa đi cà nhắc (ca dao dân gian).
    MN.

  6. #96
    Dac Trung
    Khách
    Quote Originally Posted by Mike Nguyen View Post
    ...xin xem những tài liệu của anh 9 đờn c̣ post).
    Tiền quyên góp của đồng bào cho kháng chiến bị cướp trắng trợn ... Tôi đă gơ những điều trên đây quá nhiều lần trên VL răi rác mấy năm nay, ai muốn tin th́ tin,không tin th́ cứ tự t́m hiểu.
    ..
    Quote Originally Posted by Mike Nguyen View Post
    ... do mấy ca sĩ sến của Trúc Hồ hát nghe rên rỉ van xin hay do mấy "nường" cải lương hát "tân cổ vô duyên" ...
    http://www.vietlandnews.net/forum/sh...525#post165525

    Quote Originally Posted by Dac Trung View Post
    Hễ không công kích Việt Tân th́ nick Mike Nguyen xay qua công kích NS Trúc Hồ và đài SBTN.

    Chính phủ cộng sản VN đang xin ưng´ cử vào hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quôc´ .

    Biêt´ ngay mà, ai mà dám tô´ cáo các vi phạm nhân quyền của chê´độ cộng sản bằng ngôn ngữ quôc´tê´ra trươc´ thê´giơí, là bị đem ra phỉ báng.

    Bên thread kia th́ ông Micke Nguyen bôi bác NS Trúc Hồ (SBTN), qua bên thread này th́ vu cáo Việt Tân.

    Đúng lúc mà Việt Tân và NS Trúc Hồ (SBTN) đang định tô´cáo các vi phạm nhân quyền của chính phủ CHXHCNVN ra trươc´ thê´giơí .

    Coi các bài trong thread :

    Thỉnh nguyện thư phản đối CSVN gia nhập Hội đồng nhân quyền LHQ

    http://www.vietlandnews.net/forum/sh...520#post165520

  7. #97
    Dac Trung
    Khách
    Quote Originally Posted by Mike Nguyen View Post
    ...xin xem những tài liệu của anh 9 đờn c̣ post).
    Tiền quyên góp của đồng bào cho kháng chiến bị cướp trắng trợn ... Tôi đă gơ những điều trên đây quá nhiều lần trên VL răi rác mấy năm nay, ai muốn tin th́ tin,không tin th́ cứ tự t́m hiểu.
    ..
    Cho dù có muôn´hỗ trợ luận điệu của báo Đảng ủy Công An CHXHCNVN đây nữa th́ ông cũng nên nh́n lại ḿnh đi .

    Chuyện đưa thông tin liên quan VN trong mạng internet là chuyện dễ nhât´, không mât´cái ǵ, thê´ mà thâư ông Mike Nguyen hâù như không làm, không quan tâm ǵ mâư, đừng nói là đóng góp hy sinh ǵ cho kháng chiên´.

    Ngược lại, ông tự tô´ cáo ḿnh qua chuyện để nhiêù thớ gian gơ bài nhiều lần trên VL mấy năm nay vu cáo Việt Tân.

    Nêú thật sự họ là tổ chưc´ lưà bịp th́ ông đă có thể kêu cảnh sát Mỹ, kiện ra toà án Mỹ hay là viêt´bài trên báo Mỹ tô´ cáo Việt Tân nêú có bằng cơ´. Nêú ông chuyển tiền vào tài khoản của họ th́ có giâư ngân hàng xác nhận. Đàng này là không có.

  8. #98
    Member Ba Búa's Avatar
    Join Date
    07-10-2010
    Posts
    1,828
    Quá lố ,vô trách nhiệm hay chính xác ??
    Đó là câu hỏi của tôi thôi ? Ở đó có 2 vế mà ; bạn đọc không hiểu sao ??Tức là :
    một là quá lố và vô trách nhiệm. Nếu không vậy th́ là chính xác ,phải không ??
    Chứ tôi nào dám ...hỗn với bạn đâu !!Không dám .! Không dám !
    Có lẽ bạn đổi danh ,nên cái khẩu khí của bạn cũng đổi theo .Ghê thật .!

  9. #99
    Chín-đờn-c̣
    Khách

    Tài liệu về Mặt Trận Hoàng Cơ Minh Vẫn C̣n Đây Chứ Đâu ...

    “Mặt Trận Kháng chiến Hoàng Cơ Minh” bịp hay không?
    Sự thật ngay trong “Khu Chiến” những ngày đầu.
    Phỏng vấn ông Hoàng Xuyên về “Chiến khu Hoàng Cơ Minh”.


    · Kư giả Tân Dân

    Lời mở đầu:
    Cụ Hoàng Xuyên là nhà báo đầu tiên được “Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam” mời vào Khu Chiến tham
    dự Lễ Tuyên Bố Bản Cương Lĩnh Chính Trị. Sau khi ở “khu chiến” về, cụ Hoàng Xuyên đă viết một loạt bài du kư tả lại cuộc đi
    thăm Khu Chiến, được đăng tải trên tờ bán nguyệt san Văn Nghệ Tiền Phong xuất bản tại Arlington, Virginia khiến Mặt Trận
    được đồng hương khắp nơi trên thế giới cuồng nhiệt hoan nghênh đưa tin “Mặt Trận” lên tận mây xanh như thể Việt Nam
    chắc chắn sắp được giải phóng khỏi ách thống trị bạo tàn của Cộng Sản. Số tiền do đồng hương yểm trợ vượt kỷ lục trong
    một thời gian ngắn đă thu được số tiền khổng lồ lên tới hàng chục triệu mỹ kim. Song song với chiến dịch làm tiền đồng
    hương, Ban Kinh Tài của Mặt Trận cũng ráo riết hoạt động, 4 tàu đánh cá, nhiều nhà in và con số chưa phải là cuối cùng, 38
    tiệm Phở Ḥa được khai trương tại nhiều tiểu bang có đông người Việt cư ngụ, đó là chưa kể ở Âu châu, Úc châu và Gia Nă
    Đại... Để hiểu rơ thêm về cái gọi là “Mặt Trận” đă có lần ồn ào ấy thật sự có muốn dấn thân làm lại lịch sử giải phóng quê
    hương hay chỉ lợi dụng ḷng căm thù Cộng Sản của người Việt hải ngoại mà bầy tṛ kháng chiến bịp bợm với mục đích duy
    nhất móc túi đồng hương một cách trắng trợn, chúng tôi nghĩ không ǵ bằng phỏng vấn cụ Hoàng Xuyên để có thêm một
    tiếng chuông vô tư có những điều chưa được nói ra về cái Mặt Trận đă vang bóng một thời.





    Hỏi: - Thưa bác Hoàng Xuyên, bác là nhà báo đầu tiên được về thăm Khu Chiến của “Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam” mà người ta thường nôm na gọi là Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, tuy nay đă rơ rệt đen trắng nhưng vẫn c̣n là đề tài để đồng hương tranh luận. Có nhiều người đến nay vẫn c̣n mù quáng hoạt động cho Mặt Trận ấy, nhưng hầu hết đều kết tội bọn chủ chốt anh em Hoàng Cơ Minh, Hoàng Cơ Long, Hoàng Cơ Định đều là những tên đại bịp mà các ông Phạm Văn Liễu, Phạm Ngọc Lũy, Trần Minh Công v́ thơ ngây nhẹ dạ nên cũng bị mang tiếng lây. Bác không phải là đoàn viên Mặt Trận, chỉ là một nhà báo duy nhất được mục kích cái Khu Chiến giả tạo và tham dự “Lễ Tuyên Bố Bản Cương Lĩnh Chính Trị”, tiếng nói của bác chắc chắn trung thực để gióng lên một tiếng chuông vô tư theo sự tai nghe mắt thấy hầu làm sáng tỏ thêm vấn đề. Trước hết xin hỏi tại sao không là một người khác, mà bác lại có cái may mắn được mời về thăm Khu Chiến?

    Đáp: - Tôi xin đính chính ngay, đó là một “đại bất hạnh”, một “sai lầm to lớn” chớ không phải là may mắn khi tôi nhận lời đại diện tờ Văn Nghệ Tiền Phong đi về cái Khu Chiến “dởm” đó để cũng bị mang tiếng lây! Chuyện Mặt Trận Hoàng Cơ Minh cũ rích rồi, bươi ra làm ǵ nữa để đồng hương phải lợm dọng?

    Hỏi: - Xin bác cứ vui ḷng cho biết ư kiến.

    Đáp: - Tôi quen ông Phạm Văn Liễu từ khi c̣n ở Sài G̣n. Năm 1975 sang tị nạn tại Hoa Kỳ, ông Liễu thường liên lạc với tôi, tâm t́nh cho tôi biết sơ qua về dự định thành lập “Mặt Trận” với nguyên trung tướng Nguyễn Chánh Thi, rồi sau với cựu phó đề đốc Hải Quân VNCH Hoàng Cơ Minh. Dĩ nhiên tôi hết sức khuyến khích.

    Tháng 7 năm 1983 ông Liễu từ miền Nam Cali điện thoại cho biết hôm sau sẽ cùng với 4 người nữa đến nhà tôi ở Milpitas và yêu cầu “tiện nội” tôi sửa soạn cho một bữa cơm trưa 5 người ăn. Khoảng 2 giờ chiều, Liễu đến giới thiệu với tôi những khuôn mặt mà tôi chưa gặp lần nào như Hoàng Cơ Minh, luật sư Vũ Ngọc Tuyền, luật sư Nguyễn Tường Bá và Phạm Ngọc Lũy. Tôi được mời dự thính hội nghị bàn tṛn để nghe Hoàng Cơ Minh phân tích về t́nh h́nh thế giới liên quan đến “cái thế” xuống dốc của Cộng Sản Việt Nam và sự cần thiết khẩn cấp có một lực lượng vơ trang của người Việt hải ngoại bắn một tiếng súng khai hỏa là các tổ chức cách mạng bí mật chống Cộng trong nước sẽ đồng loạt nổi dậy th́ “cái thế tất thắng” (Minh thường dùng cụm từ này) của chúng ta chắc chắn rơ rệt như hai cộng hai là bốn. Cuối cùng, Minh cho biết hai tuần sau sẽ có một số cán bộ ṇng cốt từ Hoa Kỳ về Khu Chiến. Trong lúc ăn cơm Liễu cho biết Phạm Ngọc Lũy đă nhận lời giữ vai hề “Chủ tịch Ủy Ban Yểm Trợ Kháng Chiến Trung Ương” và yêu cầu luật sư Vũ Ngọc Tuyền nhận chức Ủy Trưởng Tài Chánh và tôi làm Phụ tá. Ông Tuyền và tôi đều giữ yên lặng không nhận lời mà cũng không từ chối. Tin buổi họp này bị tiết lộ nên một vài báo Việt ngữ địa phương đă đăng rằng nhà con trai tôi là địa điểm của một buổi họp kín lịch sử. Ít hôm sau, tôi điện thoại hỏi luật sư Vũ Ngọc Tuyền về vai tuồng được mời th́ ông cười trả lời: “Đó là các ông ấy đề nghị chứ tôi đă nhận lời đâu!” Tôi trả lời cũng cùng quan điểm.

    11 giờ đêm ngày 10/12/1981, Liễu điện thoại từ Sacramento rủ tôi về Khu Chiến. Trong lúc ngái ngủ, tôi hỏi không suy nghĩ:

    “Khu Chiến nào?” Liễu cười chê tôi là anh cả quỷnh rồi nói: “Ngoài MTQGTNGPVN th́ làm ǵ c̣n có Mặt Trận nào để rủ về Chiến Khu?” Tôi hỏi lại tại sao lại rủ một anh già yếu như tôi th́ Liễu cho biết Đài Truyền H́nh CBS đă cử cameraman Nguyễn Ngọc Ấn. Liễu biết tôi có một ít kinh nghiệm về nhiếp ảnh nên yêu cầu tôi cùng đi để phụ trách thu vào ống kính những bức ảnh lịch sử mà anh vững tâm tôi có thừa điều kiện làm tṛn việc đó.

    (c̣n tiếp)

  10. #100
    Chín-đờn-c̣
    Khách

    tiếp theo

    Hỏi: - Bác nhận lời?

    Đáp: - Không, tôi từ chối! Tôi nhắc cho Liễu biết tôi đă 64 tuổi (năm 1981) sức đâu mà băng rừng, lội suối, chèo non th́ Liễu thuyết phục rằng phụ nữ người ta c̣n đi về như đi chợ, tại sao một “lăo gân” như tôi lại không đi được? Rồi anh cho biết, đến biên giới sẽ có các anh em chiến sĩ vơ trang đón hướng dẫn vào Chiến Khu, họ sẽ mang hết hành lư, máy ảnh, máy quay phim, ḿnh chỉ chống gậy thơ thới hân hoan đi, khi nào mệt th́ dừng lại nghỉ. Liễu cũng cho biết hành tŕnh từ biên giới vào Chiến Khu mất hai ngày. Tôi hỏi biên giới nào, th́ Liễu trả lời: Bí mật quân sự đến nơi sẽ biết! Tôi yêu cầu để tôi suy nghĩ và bàn với tiện nội nếu đi được sẽ trả lời, th́ Liễu muốn tôi nhận lời ngay bằng cách cho tôi biết là có cả Phạm Ngọc Lũy, Hồ Anh, chủ nhiệm báo Văn Nghệ Tiền Phong và một kỹ sư trẻ tuổi ở Oregon cũng cùng đi. Đến Bangkok sẽ có “phái đoàn Nhật Bổn” gồm một giáo sư người Nhật tên Tonoko và một số sinh viên Việt Nam trong nhóm Người Việt Tự Do sống lâu năm ở Nhật trong đó có Ngô Trí Dũng, Nguyễn Văn Đoàn vân vân... sẽ cùng nhập bọn đi Chiến Khu. Tôi vẫn không dứt khoát nhận lời.

    C̣n hai tuần lễ trước ngày lên đường th́ Liễu điện thoại cho biết Hồ Anh và Phạm Ngọc Lũy bị bệnh không đi được. Để tôi trả lời dứt khoát nếu không sẽ t́m người khác, Liễu cho biết Hồ Anh đề nghị sẽ trả tiền vé máy bay khứ hồi cho cả Liễu và tôi với điều kiện tôi nhận lời viết bài tường thuật cho báo Văn Nghệ Tiền Phong. Tôi điện thoại cho Hồ Anh để sáng tỏ vấn đề, đồng thời tôi vẫn bảo Hồ Anh nên cố đi để viết theo đường lối của tờ báo th́ anh ta thuyết phục tôi rằng cứ việc ghi đầy đủ tất cả những ǵ tai nghe mắt thấy rồi về viết lại. Nếu cần anh ta sẽ hiệu chính sau. Sau cùng Hồ Anh bảo tôi cứ viết như những bài tôi đă viết cho VNTP trong năm năm qua mà Lê Triết đă có lần “cho điểm” là văn viết vững, rất pro! Thật ra, trước năm 1975, tôi đă từng là thông tín viên chiến trường cho NBC, KTLA Los Angeles, British Commonwealth International News Agency và thông tín viên tự do (free lancer) cho UPI, AP và tuần báo Newsweek, vân vân trong 13 năm, với những biến cố sôi động xảy ra hàng ngày tại Nam Việt Nam, tôi đă viết hàng ngàn bài tường thuật bằng Anh văn. Vậy th́ một bài tường thuật tầm thường dù là “du kư về Khu Chiến” có ǵ mà tôi không viết nổi. Tôi dè dặt là v́ chơi với Hồ Anh từ lâu, biết tính anh ta trở mặt như trở bàn tay, khi nào muốn lợi dụng ai th́ nói như xẻ cửa xẻ nhà, nhưng khi nào v́ mục đích “mị độc giả”, anh sẽ dùng tờ “lá cải” của anh đặt điều vu khống - như vẫn làm-để bôi bẩn bất cứ ai kể cả bạn thân. Tôi sẽ nói thêm về bài báo đăng trong VNTP số 475 ngày 15/10/1995 Hồ Anh “bôi bẩn” tôi chỉ v́ tôi từ chối không làm chứng trong vụ Mặt Trận kiện Hồ Anh, Cao Thế Dung và Nguyên Vũ hồi tháng 11 năm 1994 tại San Jose.

    Hỏi: - Đă biết thế, sao bác lại nhận lời đi Khu Chiến để viết bài cho VNTP?

    Đáp: - V́ Hồ Anh than rằng hắn thật sự bị bệnh và quá bận, năn nỉ tôi cố gắng giúp hắn, hắn đă đưa tiền cho Liễu để mua vé máy bay khứ hồi cho Liễu và tôi rồi. Vốn có máu giang hồ cộng với ḷng ṭ ṃ muốn biết sự thật có kháng chiến hay không, sau khi bàn sơ qua với tiện nội, một giờ sau khi tôi điện thoại dứt khoát nhận lời đại diện tờ VNTP đi Khu Chiến.

    Theo lời yêu cầu của Liễu từ hai hôm trước, mọi người phải có mặt trước 5 giờ chiều Chủ Nhật 22/2/82 tại nhà Nguyễn Văn N., một đoàn viên của Mặt Trận ở Oakland để cùng ra phi trường San Francisco. Đến nơi, tôi thấy cả Phạm Ngọc Lũy và Hồ Anh, không ai có dáng điệu ǵ đau ốm cả. Tôi hỏi th́ Liễu nói nhỏ vào tai tôi: “Họ là những con thỏ gan to bằng... con kiến. Thoiạ đừng hỏi nữa!” Sau bữa cơm do các anh chị em đoàn viên Mặt Trận khu Oakland khoản đăi để chúc chúng tôi... một ra đi sẽ trở về! Phái đoàn Hoa Kỳ chính thức lên đường gồm có Phạm Văn Liễu, bí danh Trần Trung Sơn, trưởng đoàn, tôi, đại diện bất đắc dĩ tờ lá cải VNTP, Nguyễn Văn Ấn, quay phim cho CBS, kỹ sư trẻ tuổi Trường Sơn Bổn Tài từ Oregon tới. Chúng tôi được khoảng 20 đoàn viên Mặt Trận đưa tiễn tại phi trường San Francisco. Mọi người vui vẻ đứng chụp h́nh lưu niệm với phái đoàn, dĩ nhiên không ảnh nào thiếu mặt hai con “thỏ đế”! Lợi dụng lúc nhân viên đài truyền h́nh CBS phỏng vấn Phạm Văn Liễu trước khi lên phi cơ, Hồ Anh kéo tôi ra một nơi dặn ḍ tôi nhớ ghi mọi chi tiết những ǵ tai nghe mắt thấy để về viết bài và chụp nhiều ảnh. Tôi riễu “biết rồi, khổ lắm, nói măi!” 11 giờ đêm, chúng tôi vui vẻ bước lên phi cơ và sau 15 giờ bay, chúng tôi đến phi trường quốc tế Vọng Các. Ra đón tại phi trường có Nguyễn Kim Hườn, bí danh Nguyễn Kim (hiện giữ chức Tổng Vụ Hải Ngoại sau khi Phạm Văn Liễu bị anh em Hoàng Cơ Minh hạ bệ). Rồi ông bà Nguyễn Chí Trung, bí danh Phan Thái Ḥa (hồi c̣n mồ ma VNCH, ông Trung được bác sĩ Trần Kim Tuyến cử sang làm t́nh báo tại Ṭa Đại Sứ VNCH tại Bangkok; khi miền Nam VN sụp đổ, ông Trung ở lại và trở thành công dân Thái. Ông bà Trung rất thạo Thái ngữ nên đă thành công trong công tác môi giới trung gian với giới chức thẩm quyền Thái Lan để thuê đất rừng làm Khu Chiến cho Mặt Trận). Phái đoàn Nhật Bản gồm năm thanh niên cũng ra đón tại phi trường để cùng nhập bọn với chúng tôi đi Khu Chiến.

    Hỏi: - Bác có thể “bật mí” cho biết đích xác Khu Chiến nằm ở đâu không?

    Đáp: - Trong loạt bài du kư của tôi chỉ có một đoạn bắt buộc tôi phải viết sai vị trí của Mật Khu, v́ cả Hoàng Cơ Minh lẫn Phạm Văn Liễu đều nhiều lần nhắc nhở mọi người, nếu muốn CSVN đem máy bay đến tàn sát th́ hăy tiết lộ địa điểm Mật Khu cho mọi người biết. Chúng tôi nghĩ vấn đề quan trọng là họ có thật sự chiến đấu hay không, c̣n vấn đề giữ bí mầt địa điểm Mật Khu là điều họ không cần dặn chúng tôi cũng có ư thức bảo mật điều đó. Ít năm sau, mặt nạ bịp bợm của Mặt Trận bị phơi bày, tôi đă viết một bài trần t́nh coi như “viên đạn ơn huệ” (coup de grace) đăng trong VNTP số 233 kể rơ tất cả những bịp bợm và nói rơ địa điểm Khu Chiến nằm sâu trên lănh thổ Thái Lan, thuộc tỉnh Ubon, làng Bultarit, cách biên giới Cao Miên khoảng 15 cây số.

    Tôi xin kể tiếp là sau khi chúng tôi ra khỏi phi trường Bangkok th́ ông bà Nguyễn Chí Trung hướng dẫn mọi người lên hai chiếc xe Toyota minivan đi đến làng Ubon, cách Bangkok khoảng 500 kilômét về phía Đông Bắc, ngừng tại một tiệm ăn nhỏ để dùng bữa. Thái Lan có khoảng 500 ông đại tướng, mỗi ông chia nhau làm chủ một cơ sở thương mại; ông th́ làm chủ một số nhà tắm hơi, ông th́ cai quản một số ṣng bạc, ông th́ có một số ổ măi dâm, vân vân... Đại tướng Sud Sai làm vua vùng Ubon để khai thác gỗ, đồng thời cho thuê một số đất rừng hoang để tổ chức chiến khu như loại Chiến Khu Hoàng Cơ Minh, Nguyễn Văn Chức (Công Binh) vân vân... Có lần ông Nguyễn Chí Trung hỏi tôi nếu tôi muốn có mấy mẫu đất để làm “chiến khu”, chỉ cần chi cho tướng Sud Sai 20.000 mỹ-kim tiền vào cửa là xong ngay, ngoài ra chỉ phải trả mỗi tháng 3.000 mỹ kim tiền thuê.

    Cơm nước xong, mọi người lại lên xe, chạy thêm khoảng 30 cây số th́ đến một làng hẻo lánh có tên là Bultarit nằm ngay bên cạnh một khu rừng già. Xe đến một con đường ṃn độc đạo, có một khúc cây dài (barrière) chắn ngang do hai anh lính địa phương canh gác. Ông Trung xuống xe đưa cho hai người lính xem giấy phép do thủ tướng Thái Lan kư. Anh lính xem xong, chạy vào tŕnh một sĩ quan cấp trên. Viên sĩ quan trẻ tuổi đi ra nói với ông Trung rằng anh không biết Thủ Tướng là ai, chỉ được lệnh Đại Tướng không cho ai vào nếu không có giấy phép do chính đại tướng kư. Th́ ra câu “quan th́ xa, bản nha th́ gần” được áp dụng khắp mọi nơi. Ông Trung cố thuyết phục viên sĩ quan trẻ tuổi nhưng vô hiệu, đành phải cho xe lui đến một pḥng ngủ rẻ tiền gần đó, mọi người xuống để ông bà Trung lái xe trở về Bangkok vận động. Chúng tôi ăn trực nằm chờ ở Bultarit 12 ngày. Ông bà Trung trở lại với giấy phép của tướng Sud Sai sau khi đă nộp 2.000 mỹ-kim tiền măi lộ. Sáng ngày 7/3/1982 chúng tôi rời pḥng ngủ, lại lên xe vượt qua gác canh để vào đường ṃn dẫn đến một cánh rừng rậm, xuất hiện 5 người ăn mặc quần áo đen, tay cầm súng. Nhạc sĩ Trần Thiện Khải, bí danh Trần Khánh, tươi cười tiến đến cho biết anh được lệnh dẫn một tiểu đội đến đây đón chào chúng tôi và hướng dẫn mọi người vào Khu Chiến. Anh phát cho mỗi người một bộ bà ba đen, một đôi dép râu “B́nh Trị Thiên”, một khăn rằn ri và một chiếc mũ bằng vải đen, rồi yêu cầu mọi người vào gốc cây hay bụi rậm gần đó để thay quần áo. Mười phút sau, chúng tôi đă thật sự “lột xác” thành những dị nhân... nửa người nửa ngợm th́ Trần Khánh yêu cầu mọi người tập họp để anh thuyết tŕnh. Anh lập lại lời đă nói: “Tôi được lệnh chiến hữu Chủ Tịch ra đây đón chào chiến hữu Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại (Phạm Văn Liễu) và quư vị trong phái đoàn Hoa Kỳ và Nhật Bổ và mời quư vị theo tôi vào Mật Khu của chúng ta. Đường vào Mật Khu có hơi vất vả, nhưng các anh em chiến sĩ chúng tôi vừa có bổn phận hộ tống, vừa mang hành lư dùm quư vị. Ngoài ra, xin quư vị cứ an tâm, suốt lộ tŕnh vào Mật Khu đều có binh sĩ vơ trang của ta đóng rải rác. Đường đi sẽ phải mất hai ngày, chúng ta sẽ phải ngủ lại đêm nay tại một trạm giao liên”.

    Phải nói rằng Hoàng Cơ Minh và đồng bọn đă mất khá nhiều ngày giờ để soạn thảo một vụ bịp có quy củ, mặc dù đôi khi tréo cẳng ngỗng v́ ông nói gà, bà nói vịt! Đi được một đoạn đường khá xa, đến một cái đồi dưới ánh nắng khó chịu vùng nhiệt đới th́ Khải cho biết có một phụ nữ vào thăm Khu Chiến đến đây bị sỉu nên các anh em chiến sĩ đặt địa danh cho nơi đây là “đồi Bà Sỉu”. Rồi đến một khu đầy dây leo chằng chịt th́ cũng có tên là “đồi Tarzan”, rồi “suối Yamamoto” để kỷ niệm một thân hữu Nhật Bổn đă vào Khu Chiến đến đây v́ nóng bức quá phải xuống tắm. Quá trưa, mọi người ngừng dưới một khu rừng rậm, bóng mát dầy đặc, trên nhiều cây cổ thụ có những cụm lan rừng nở đầy hoa. Gần đó là vài vũng nước đọng trên vài khối đá to bằng cánh phản đầy rêu và cung quăng bơi lội. Khải nói địa danh này là “hồ Xuân Hương”. Ăn trưa xong, mọi người lại khăn gói bị gậy lên đường đi một quăng qua “Suối Mơ”, v́ cách đó khoảng 500 mét có một cái thác nhỏ. Vất vả nhất là lúc băng qua một vùng cát trơ trụi không cây cối dài khoảng 4 cây số. Nắng trên trời chiếu xuống hắt hơi nóng dưới cát lên khiến mọi người vô cùng khó chịu, nơi này cũng được đặt tên là “sa mạc Kháng Chiến”. Khi mặt trời đă lặn, chúng tôi đến một nơi có sẵn một nhà sàn, mái tranh, vách lá c̣n khá mới mà Khải nói đó là “trạm giao liên”. Các anh em “chiến sĩ” chia nhau công tác, người th́ đem thức ăn ra (sôi nếp, muối vừng, cá khô, lạp xưởng...), người lo chụm lửa nấu nước, người lo trải báo làm nơi bày thức ăn. Các anh em khác vác súng chia nhau mỗi người một góc để bảo vệ an ninh cho mọi người. Đêm hôm đó, chúng tôi được nằm trên căn nhà sàn ọp ẹp, c̣n các anh em “chiến sĩ” th́ mắc vơng nằm chung quanh.

    Sáng hôm sau, mặt trời vừa hừng sáng, mọi người lại chuẩn bị lên đường. Từ đây đường đi phần nhiều dưới bóng mát và ít phải leo trèo nên đỡ mệt. Khoảng quá ngọ, chúng tôi được hướng dẫn leo lên một ngọn đồi đầy tre già mọc chi chít. Đến một ven đồi, Khải chỉ cho mọi ngườithấy xa xa phía dưới khoảng 5 cây số đường chim bay, có đường ṃn và rải rác vài căn nhà tranh mà Khải nói đó là “khu vực của Việt Cộng”, rồi y phịa ra những chuyện giật gân rằng khoảng nửa năm về trước, hai chiến sĩ của ta đă phục kích chỗ gần bản doanh của địch, phá hủy một xe Jeep, giết chết hai tên Việt Cộng, nhưng một trong hai “chiến sĩ anh dũng” của ta đă đền nợ nước. Cái đặc biệt là tuy chết nhưng chiến sĩ can trường của ta vẫn ôm trong người khẩu tiểu liên! Mỗi người t́m một chỗ dưới rặng tre để ngồi nghỉ trong khi Khải ra lệnh cho ba chiến sĩ trong “đội thám báo” đi trước thám thính xem có an toàn hay không. Nửa giờ sau, Khải cho biết các chiến sĩ đă trở về và cho biết t́nh h́nh tương đối an toàn nên mọi người âm thầm luồn lách qua những rặng tre để đi thêm khoảng 30 phút th́ trong bụi rậm nhô ra “chiến hữu chủ tịch” và “bộ tham mưu” của ông. Sau này tôi đoán 3 anh “thám báo” chỉ là “đóng kịch” cho có vẻ quan trọng, thật ra họ đi trước báo cho Hoàng Cơ Minh biết chúng tôi đă đến nơi để ra đón.

    (c̣n tiếp)

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •