Tiếng người xôn xao xen lẫn tiếng cười rộn ră phát từ hướng ngôi nhà nằm trên lưng đồi, khuất trong khu rừng nhỏ, tạo nên âm động có sức quyến rũ kỳ lạ làm tan biến nỗi mệt mỏi sau nhiều giờ lái xe trong cái nắng chói chang của những ngày hè nóng nhất châu Âu. Từ khắp mọi miền trên đất Bỉ, Pháp và Ḥa Lan từng chuyến xe đổ về Bạch Gia Trang (La Petite Maison Blanche) thuộc làng đại học Louvain-La-Neuve. Được biết đến qua biệt danh “thành phố đi bộ”. Với lối kiến trúc đô thị độc đáo, nằm trong một thung lũng và đường xa lộ, băi đậu xe được thiết kế ở bên dưới, thành phố này hầu như hoàn toàn vắng bóng xe hơi. Ngoài ra đây cũng là một nơi nổi tiếng về phong cảnh thiên nhiên thơ mộng và yên tĩnh.
Nằm kín đáo, ẩn ḿnh giữa những tàng cây trong khu rừng nhỏ, nhưng từ lưng đồi vẫn có thể giữ được tầm quan sát chung quanh. C̣n địa điểm nào tuyệt vời hơn để dựng trại, đóng quân? Phải chăng nhờ kinh nghiệm sẵn có của một sĩ quan Trinh Sát, anh Nguyễn Khắc Sơn, trưởng ban tổ chức (TBTC), đă chọn được một địa điểm thật lư tưởng và thích hợp cho việc tổ chức trại hè năm nay.
Thực hiện Youtube Phóng viên Paris chị Bích Xuân
Lâu không gặp lại nhau, những bàn tay bắt thật chặt, nụ cười thật tươi và ánh mắt vui mừng trong ngày hội ngộ đă nói lên hết được t́nh cảm chan ḥa của mọi người dành cho nhau. Ngày nhập trại, đổ quân coi như đă xong. Anh Sơn (TBTC), anh Hai Trí (Hội Trưởng Hội Cựu Quân Nhân VNCH/Vương Quốc Bỉ) bận rộn tiếp khách, bố trí chỗ ăn ngủ bằng tất cả sốt sắng, ân cần. Anh Tấn, anh Hà, anh Tân thực hiện xong cổng chào và dàn quốc kỳ của các quốc gia tham dự. Đêm xuống, dưới ánh đèn mờ ảo, liêu trai, lẫn khuất cây rừng, mọi người truyện tṛ, tâm sự và hát cho nhau nghe những bài nhạc về đời lính. Hai “Người Lính Trẻ” Tân-Trung (luôn sốt sắng, đi đầu trong mọi công việc) thật xuất sắc trong bài song ca đầy ư nghĩa “Nó và Tôi”. Vợ chồng anh chị Trung gởi gấm cảm xúc qua bài “Chuyến Đi Về Sáng” nói về cuộc t́nh thời chinh chiến. Anh Ngọc vui nhộn, năng động cùng anh Minh, chỉ huy trưởng Hỏa Đầu Quân, liên tục đóng góp làm không khí hứng khởi và sôi động. Dĩ nhiên trong tiết mục văn nghệ cũng không thiếu sự hiện diện của các chị, nhưng sẽ tŕnh bầy ở phần khác.
Sáng hôm sau, nghi lễ Thượng Kỳ bắt đầu trong không khí trang nghiêm với anh Dũng, Tiểu Đoàn 1 Nhẩy Dù và anh Chánh Tiểu Đoàn 2 Thủy Quân Lục Chiến (TQLC) tiếp nối bằng nghi thức khai mạc với lời chào mừng quan khách của anh Sơn, anh Hai Trí và anh Nguyễn Nhựt Châu (Trung Tâm Trưởng Trung Tâm Điều Hợp Âu Châu). Trại hè chính thức bắt đầu.
Ngoài nghi lễ thượng và hạ kỳ cũng như giờ thức dậy, chương tŕnh sinh hoạt c̣n lại của trại thật thoáng. Tuy thoải mái, không bị g̣ bó bởi luật lệ và giới hạn bởi giờ giấc nhưng mọi người rất kỷ luật, ư thức và vệ sinh.
Ngày liên hoan, khách và thân hữu từ nhiều nơi, kể cả Ḥa Lan cùng đến tham dự. Chương tŕnh văn nghệ ngoài trời tuy dă chiến nhưng không kém phần sống động. Đặc biệt chị Khánh Trang, qua hai bài nhạc của Việt Khang, bằng sự xúc động chân thành, chị đă làm nhiều người rơi lệ. Đă được nghe nhiều người, kể cả ca sĩ chuyên nghiệp, hát nhạc Việt Khang, nhưng theo nhận xét riêng, chưa ai hát hay như chị Khánh Trang hôm đó. Muốn hát được như vậy cần phải có một tấm ḷng. Là vợ lính (chị là phu nhân của anh Khánh – Sĩ Quan Vơ Bị Đà Lạt) chị Khánh Trang đă chứng tỏ tấm ḷng của ḿnh không phải chỉ qua giọng hát mà c̣n bằng thái độ cương quyết trong những lần biểu t́nh và lập trường Quốc Gia vững chắc, khi không chấp nhận về Việt Nam du lịch. Hai anh chị dẫn theo một cháu trai cao lớn và khôi vĩ, nói tiếng Việt giỏi, vui vẻ và là vô địch Thái Cực Đạo trong vùng. Rất vui mừng khi thấy một thế hệ hậu duệ đầy tương lai và triễn vọng.
Nếu chị Khánh Trang đi vào ḷng người bằng lời hát nhắn nhủ, kêu gọi th́ chị Bích Xuân đem đến cho người nghe những cảm giác khác qua tiếng đàn thánh thót, giọng ca điêu luyện và những bài nhạc thuộc nhiều thể loại khác nhau. Là một ca sĩ, nhạc sĩ, thi sĩ, văn sĩ, người phụ nữ đa tài và đa năng này c̣n là người đệm đàn cho ngày văn nghệ. Ngoài ra chị Bích Xuân kiêm luôn việc chụp h́nh và quay phim sinh hoạt trại.
Phần văn nghệ c̣n có sự đóng góp của anh Tấn với giọng hát trầm ấm, anh Sơn sống động, linh hoạt với hai bài nhạc do chính anh soạn, nói về cuộc t́nh của anh và chị cùng hoàn cảnh gia đ́nh khi tha hương, biệt xứ.
Trong phái đoàn đi chung với anh Sơn từ Ḥa Lan sang tham dự ngày liên hoan, c̣n có anh Chánh. Lái xe hàng nhiều giờ, vượt hàng trăm cây số chỉ để chung vui liên hoan nửa ngày, nhưng anh Chánh đă bỏ ra nhiều tiếng đồng hồ để hớt tóc cho gần chục trại viên. Nh́n cảnh hớt tóc và những mái đầu húi cua, chợt liên tưởng đến h́nh ảnh ngày nhập ngũ vào quân trường. T́nh huynh đệ chi binh được thể hiện bằng hành động b́nh thường nhưng nhiều ư nghĩa. Anh chị Lộc dù hoàn cảnh gia đ́nh không thuận tiện vẫn cố gắng thu xếp cùng đến chung vui. Người lính Sư Đoàn 18 năm nào, vẫn c̣n đó đầy ắp nhiệt t́nh.
Dưới sự điều động của anh Minh, một đội Hỏa Đầu Quân thật hùng hậu với các kiện tướng như anh Nhân, chị Huyền, anh Tân, anh chị Trung, chị Chánh và chị Thuần đă cho mọi người thưởng thức những bữa ăn thật ngon, thật thịnh soạn và chu đáo. Cũng không quên nhắc đến tấm chân t́nh của chị Oanh, quản gia Bạch Gia Trang và sự giúp đỡ của vợ chồng anh chị Xứng, những nhân sự gắn bó với Bạch Gia Trang. Đó cũng là t́nh quân dân cá nước.
Gặp nhau tuy vui nhưng vẫn không quên qúy anh Thương Phế Binh c̣n kẹt lại ở quê nhà, Huynh Trưởng/Niên Trưởng Nguyễn Nhựt Châu kêu gọi trại viên yểm trợ chương tŕnh Cảm Ơn Anh. Số tiền nhận sẽ được chuyển qua bà Hạnh Nhân ở Mỹ. Vẫn biết với hoàn cảnh của Châu Âu nói chung và trại hè với vài chục trại viên nói riêng, không thể nào so sánh được với CĐVN ở Mỹ, nhưng sự chia sẻ này ít nhiều cũng nói lên được tấm ḷng.
Dù cố gắng kéo dài thời gian bằng hai đêm ngủ thật ít, nhưng rồi ngày xả trại cũng vẫn đến, sau nghi lễ Hạ Kỳ, nghi thức bế mạc và ăn trưa, mọi người chia tay nhau trong tiếng hát “Thôi ḿnh chia tay, cầu mong anh chiến thắng..” và lời hẹn tái ngộ trong những lần biểu t́nh, sinh hoạt trong tương lai.
Kết
Trại hè đă qua nhưng trong tôi c̣n đó ấn tượng về những nhân dáng đặc biệt như: anh Dũng (Nhẩy Dù), trầm lắng, im lặng nhưng rất chịu khó và luôn bận rộn, anh Chánh (TQLC) miệng luôn nở nụ cười dù suốt ngày quần quật cùng công việc, anh Thuận (Liên Đoàn 81 Biệt Kích Nhẩy Dù-BK81ND) hiền ḥa, thân thiện, siêng năng cùng với chị Thuận với giọng ḥ miền Trung độc đáo, anh Hồ Hoa Sen với bản tính cởi mở, năng động, sốt sắng của một cựu Hướng Đạo sinh, trộn lẫn với nhiệt t́nh và cá tính phóng khoáng ngang tàng của người lính BK81ND, anh Sơn (Trinh Sát) luôn ân cần vui vẻ và mang đến cho mọi người nụ cười cùng sự thoải mái.
Một người đă gợi cho tôi sự chú ư bởi sự im lặng, khép kín. Da đen xạm, tóc soáy quăn, lầm lỳ, câm nín. Suốt ba ngày không thấy anh cười, không nghe anh nói và cặp mắt như nh́n vào một cơi xa xăm. Người anh tỏa ra nét cứng rắn lẫn chịu đựng của một khối đá phẳng lỳ. Ngưới ấy là anh Hoàng, Tiểu Đoàn 1 Quái Điểu TQL. Khi tôi hỏi những ngày cuối tháng Tư đơn vị thế nào, anh trả lời với giọng nói nhẹ, ngập ngừng như tiếng nấc hụt hẫng “Tháng 3 ḿnh gẫy súng rồi”. Anh Chánh, Tiểu Đoàn 2 Trâu Điên TQLC, tiểu đoàn với khả năng chiến đấu và những vị chỉ huy đầy huyền thoại, đứng cạnh tiếp lời, “Tan ră hết”.
Anh Chánh với cánh tay và bộ ngực đầy sẹo, dấu vết của lần bị bắt xóa gịng chữ xâm TQLC sát cộng. Nhưng vẫn c̣n trên tay mờ mờ 4 chữ TQLC và huy hiệu Sư Đoàn TQLC trên ngực. Câu truyện ba người xoay quanh những trận đánh và những vị chỉ huy lừng danh (mà tôi chỉ được biết qua sách báo) của hai đơn vị thiện chiến này. “Tôi chưa có lệnh giải ngũ, nếu ngày mai có lệnh cầm súng lên đường, tôi sẽ đi” anh Chánh nói trong sự hăng hái xen lẫn cảm xúc. Tôi vỗ vai và bắt tay anh thật chặt với khóe mắt đỏ hoe. Chữ nghĩa trở thành thừa thăi trong những lúc như thế này. Bên cạnh đó tôi thấy những giọt lệ lăn dài trên má anh Hoàng.
Giọt nước mắt khóc cho Quê Hương – gịng lệ tiếc thương Người nằm xuống.
Các anh đă sống những ngày tháng hào hùng nhất của một đời người. Đă cống hiến máu, mồ hôi, nước mắt và cả một thời trai trẻ. Đă gắn liền đời ḿnh vào những địa danh vang lừng chiến sử. Và hôm nay dù mái tóc đă điềm sương và tuổi đời chồng chất, nhưng vẫn c̣n đó trái tim rực lửa.
Thật khó t́m thấy ở một quân đội nào, những người lính rất nhỏ, nhưng cũng rất lớn như những người Thiếu Sinh Quân Việt Nam và cũng thật khó thấy một quân đội nào có những người lính thật già (về tuổi đời) nhưng cũng thật trẻ (về nhiệt t́nh) như Người Lính Già Lê Minh Trí, Nguyễn Nhựt Châu.
Những người Lính VNCH hôm nay như những người Samurai, Ronin của qúa khứ. Những người Tận Trung Báo Quốc, Sống-Để-Chiến-Đấu và Chết-Cho-Lư-Tưởng. Ở đây chúng ta tạm gác qua sự khác biệt về lư tưởng ở mỗi quốc gia vào mỗi thời đại. Làm sao c̣n t́m được h́nh ảnh một Samurai trên đường phố Tokyo hôm nay, nhưng ai có thể chối bỏ tinh thần của họ vẫn tiềm tàng sống măi trong ḷng dân tộc Nhật. Cũng như các anh luôn sẽ là những Người Lính Sống Măi Với Quê Hương.
…Cũng những ngày hè này, 40 năm trước, cơn băo lửa tàn khốc đổ ập về thiêu đốt quê hương. Trong Mùa Hè Đỏ Lửa năm ấy Quân và Dân Miền Nam đă đứng vững, vươn lên và vượt qua. Gót chân các anh trên bốn vùng chiến thuật đă góp phần tạo thành chiến thắng bi hùng nhất trong quân sử Việt Nam hiện đại.
Mùa Hè năm nay, năm 2012, quê hương đứng bên bờ vực thẳm. Những người con kiệt liệt nhất của Mẹ Việt Nam vẫn c̣n đây nhưng c̣n đâu cung kiếm ngày xưa ngoài tấm ḷng sắt son cùng đất nước!!!!
Viết trong nỗi buồn nặng trĩu như một lời Tri Ân gởi đến người Lính Việt Nam Cộng Ḥa kỳ diệu.
Nguyễn Điền Lăng
23/08/2012
Bookmarks