Bà Jeanne đưa tay vén tấm màn cửa sổ, ngó ra bên ngoài nét lo ngại trong ánh mắt, tuyết rơi nhiều quá chắc là đêm nay bà lại không dự được Lễ Giáng Sinh ; đường xá rất trơn trượt mỗi khi tuyết rơi cả ngày như vậy .
Một thân một ḿnh sống nơi đây th́ ai đưa bà đi , hồi chiều có người bạn mời bà đi Lễ cùng với họ đó chứ, nhưng v́ gia đ́nh họ quá đông con cháu nên bà ngại và đă từ chối . Bà thầm nghĩ đành chịu vậy, ḿnh đi Lễ vào sáng mai cũng được mà. Năm rồi v́ mẹ của bà đă trở bịnh nặng nên bà không thể để mẹ ở nhà một ḿnh ,cho dù sự vắng mặt không quá hai tiếng đồng hồ . Năm nay thời tiết lại không ưu đăi bà !
Bà Jeanne đă ngoài bảy mươi tuổi, đúng hơn là ba năm nữa bà sẽ bước vào tuổi tám mươi .
Nhưng nh́n thấy bà sẽ không ai tin vào số tuổi đó v́ ngoài mái tóc bạc trắng bới gọn lên phía sau ót , dáng dấp bà vừa tầm, cử chỉ nhanh nhẹn . Nh́n qua y phục , ta thấy đây là một phụ nữ biết làm dáng rất khéo léo, nhẹ nhàng , thanh lịch và cả đời đă tuyệt đối không bao giờ chạy theo thời trang một cách mù quáng .
Một gương mặt rất dễ nh́n , ánh mắt đầy thiện cảm và có thể nói đây là điểm nổi bật nhứt trên gương mặt bà : cặp mắt màu hạt dẽ ấy thay đổi theo tâm t́nh của chủ nhân nó, có thể trở nên màu rong biển nâu đen pha chút xám khi nổi giận và hoàn toàn nâu vàng khi hài ḷng, vui vẻ !
Hướng mắt về cái hang đá nhỏ do chính tay bà trang trí, những ánh đèn vàng nhấp nháy làm sống động lên các nhân vật vây quanh. Đây là Đức Mẹ Maria với gương mặt hiền từ , thánh thiện vô ngần . Kia là Thánh Joseph đứng đối mặt , cây gậy trong tay, cả hai nhân vật này đều cúi nh́n xuống cái máng lừa c̣n trống chỗ ( v́ bà Jeanne chỉ đặt h́nh tượng của Chúa Hài Đồng vào đó , sau buổi Lễ đêm mà thôi ) .
Phía sau lưng của Marie và Joseph có một chú lừa đang gặm cỏ, không xa một con ḅ nằm cạnh và giương đôi mắt ngó vào máng lừa . Bà đă mất hết một ngày để lôi từ thùng trang trí dành riêng cho mùa lễ Noel những nhân vật, những căn nhà nhỏ, một ngôi nhà thờ, và tất cả mọi thứ vặt vănh cần thiết không thể nào thiếu . Mọi năm hai mẹ con bà góp chung ư kiến nên tŕnh bày thế nào cho khác đi năm trước đó một chút !
Năm rồi một ḿnh bà loay hoay , thế mà cũng đẹp lắm chứ, bà đă đỡ mẹ ra pḥng khách để mẹ bà vui hơn khi nh́n thấy máng lừa , đó là Noel cuối cùng của mẹ bà Jeanne !
Hôm nay, chỉ c̣n có một ḿnh bà với căn nhà quá rộng và quá yên lặng . Mấy ngày qua, bà nhận được không ít thiệp chúc mừng Giáng sinh và những người bạn già lâu năm gọi điện thoại hỏi thăm ! Nhưng rồi bà vẫn thấy có một sự trống rỗng nào đó khó định nghĩa được bủa vây bà, nhứt là tối hôm nay !
Chỉ c̣n vài tiếng đồng hồ nữa thôi , ngay vào lúc 12 giờ khuya, các đỉnh chuông nhà thờ sẽ gióng lên nhiều hồi liên tiếp một điệp khúc vui mừng giữa một bầu trời đen thẩm.
Những hồi chuông kéo dài và ngân xa trong không gian tĩnh mịch để chào đón , đồng thời chúc mừng ngày sinh nhựt của Đấng Cứu Thế .
Những tiếng chuông mà bắt đầu từ Chủ nhựt đầu tiên mùa Lễ Vọng đă không c̣n ngân nga trước buổi lễ vui nhứt trong năm !Bà Jeanne bước đến gần kệ tủ nhỏ , đưa tay cầm lên một trong những tấm thiệp , bà đọc chậm răi những ḍng chữ chúc mừng rồi cố gắng t́m trong trí nhớ gương mặt của chủ nhân nó. Có người đă lâu lắm rồi bà không gặp lại và có người lại ở ngay cạnh nhà của bà đây thôi .
Bà tưởng tượng cảnh người đó ngồi nắn nót từng câu, từng chữ dưới ng̣i bút , họ dán lên những con tem thường rất đẹp vào mùa lễ, rồi đem thư bỏ vào thùng thư . Một chút ấm ḷng đối với bà trong khoảnh nhắc nhỏ .
Nhưng không , bà không được để ngày hôm nay trĩu nặng bởi những nỗi buồn bâng quơ như vậy , ngồi xuống chiếc ghế quen thuộc , bà cầm lên quyển sách viết về kiến trúc của những ngôi Thánh Đường , đưa tay sửa lại gọng kính và bà bắt đầu đọc ....
Ding dong .... ding dong ...
Bà Jeanne giựt ḿnh v́ tiếng chuông bất ngờ vang lên một cách khó chịu vào giờ này, bà đâu có hẹn với ai , bà từ tốn đứng lên .
Ding dong ... ding dong ...
Những tiếng chuông cửa gấp rút hơn và h́nh như có chút ǵ sự nóng ḷng của người đứng bên ngoài .
Ồ, thật là bực ḿnh và thật đáng ngại , bà vừa nghĩ vừa bước tới cánh cửa , đưa tay đẩy lệch mảnh kim khí tṛn nhỏ và nheo mắt nh́n qua lỗ kính . Một người đàn ông lạ mặt, nhưng thoáng qua cách ăn mặt tươm tất th́ chắc không phải là người có ư xấu , bầ vẫn chưa dám mở cửa, chỉ cất tiếng hỏi :
-Xin lỗi , ai đó ?
- Maman Jeanne , Pierre đây !
Vừa nghe xong tiếng trả lời, bà Jeanne vừa hấp tấp mở toang cánh cửa và Pierre đă ôm chầm lấy bà trong ṿng tay rắn chắc của chàng .
- Pierre đây sao ?
- Đúng , chính con đây . Vừa trả lời Pierre vừa hôn lên đôi má già nua, với những nếp nhăn mềm dịu, làn da trắng mỏng, một diểm đặc biệt của những người lớn tuổi .
Sao con lại biết ta c̣n ở đây ? Đă bao lâu rồi ḿnh không c̣n liên lạc với nhau hả con ?
Bà Jeanne vừa t́m chiếc khăn tay trong túi áo và lau nhanh đi những giọt nước mắt đang lăn tṛn xuống .
Bookmarks