
Originally Posted by
Tigon
Ai cho đảng cộng sản Việt Nam quyền lănh đạo?
Posted on 08/12/2010 by danlambaoblog
Phan Bá Việt – Đảng đă dùng chiêu bài giành độc lập để dối trá và lừa bịp dân chúng và những người yêu nước để Đảng có thể trở thành một loại vua kiểu mới với mọi quyền sinh sát trong tay… Cướp là đặc tính của đảng nên tự trong bản thân, Đảng luôn chứa tính vô đạo đức. V́ vậy Đảng dễ dàng áp dụng và áp dụng triệt để những phần mang tính vô đạo đức như độc tài, chuyên chế bạo lực. Cướp được nên Đảng luôn sợ bị cướp lại. Do đó đảng phải dùng bạo lực chuyên chính để trấn áp với hi vọng sẽ giữ được măi…
*
Ngày xưa khi nước ta c̣n có vua, người dân chưa biết đến các quyền cơ bản của con người. V́ vậy họ tin đất nước này là của vua – v́ vua là con trời (thiên tử) sai xuống để cai trị. Họ chấp nhận cho vua quyền lănh đạo, quyền sinh sát và bắt mọi người phải phục vụ ḿnh. Chẳng hạn như vua có quyền đem dân chúng và đất đai cho bất ḱ ai để có được một cái lợi nào đó như lấy được công chúa con vua khác.
Ngày nay người dân đă biết đến các quyền cơ bản của con người. Nhưng nhiều người vẫn tin là đảng Cộng sản Việt Nam có quyền lănh đạo đất nước, như những người ngày xưa tin vua có quyền ấy. Họ chấp nhận việc đảng ra luật, làm chính sách để phục vụ lợi ích riêng của đảng và coi như là một việc đương nhiên. Họ chấp nhận một Quốc hội trên danh nghĩa là quyền lực cao nhất – có được ghi trong Hiến pháp – nhưng chỉ là bù nh́n.
Mọi việc đều chờ quyết định của Đảng mà thực ra là quyết định của “Thường vụ Bộ chính trị”. Quốc Hội chỉ có việc thông qua những ǵ Đảng đă kí kết hoặc quyết định cho có vẻ dân chủ. Họ chấp nhận Đảng bán đất và biển cho Trung Quốc để Đảng được tồn tại ổn vững. Bởi vậy nếu có người dám nêu câu hỏi: “Ai cho đảng Cộng sản Việt Nam quyền lănh đạo?” sẽ bị cho là không thức thời. Một câu hỏi thừa v́ đảng được quyền ấy như các vua ngày trước đă được. Nhưng nếu tiếp tục hỏi: tại sao đảng lại được quyền ấy và ai cho đảng quyền ấy? Câu trả lời sẽ rất đơn giản là Đảng đă tự cho ḿnh quyền lănh đạo giống như các vua ngày xưa tự cho ḿnh cái quyền ấy.
Vậy Đảng đă dựa vào những lí do nào để cho ḿnh cái quyền lănh đạo?
Và những lí do ấy có c̣n đúng với thời điểm hôm nay không?
Có một số lí do để Đảng tự cho ḿnh quyền lănh đạo cũng giống như các vua ngày xưa cho ḿnh cái quyền lănh đạo ấy. Có thể kể ra một số lư do:
Đảng đă cướp được chính quyền cũng giống như các vua ngày xưa đă cướp được ngôi vua
Nói đến cướp là phải dùng bạo lực. Chính Cựu Tổng Bí Thư Đảng cộng sản Việt Nam Trường Chinh – Đặng Xuân Khu, đă xác nhận: “Đảng cộng sản cướp chính quyền bằng bạo lực th́ Đảng cộng sản sẽ giữ chính quyền bằng bạo lực”. Để che dấu việc ăn cướp mang tính bạo lực, Đảng tôn sùng chủ nghĩa Mác-Lênin. Đảng tuyên truyền những mặt tích cực của chủ nghĩa này như công bằng, b́nh đẳng, cộng sản, không c̣n giai cấp, không c̣n người bóc lột người, làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu… Nhưng v́ đặc tính của cướp là vô đạo đức. Bởi vậy Đảng Cộng sản không thể thực hiện được những phần tích cực của chủ nghĩa Mác-Lê Nin. Và v́ vậy những mặt tích cực này lại trở thành chiêu bài để Đảng lừa bịp dân chúng.
Cướp là đặc tính của đảng nên tự trong bản thân, Đảng luôn chứa tính vô đạo đức. V́ vậy Đảng dễ dàng áp dụng và áp dụng triệt để những phần mang tính vô đạo đức như độc tài, chuyên chế bạo lực. Cướp được nên Đảng luôn sợ bị cướp lại. Do đó đảng phải dùng bạo lực chuyên chính để trấn áp với hi vọng sẽ giữ được măi. Mang tính ăn cướp trong ḿnh nên trong cách hành xử, Đảng luôn t́m cách đục khoét, tham nhũng để nếu khi bị cướp lại th́ c̣n có cái để mang đi trốn. V́ vậy dù Đảng có hô hào nhất quyết diệt tham nhũng và cho học tập hàng ngày quyển “Sửa đổi lề lối làm việc” của Hồ Chí Minh th́ cũng không thể nào diệt được tham nhũng. Chỉ có một thể chế và cơ chế dân chủ mới giải quyết được tệ nạn tham nhũng hiện nay ở Việt Nam.
Một điểm nữa là bạo lực không thể đi đôi với dân chủ. Sử dụng bạo lực có nghĩa là không chấp nhận có sự cạnh tranh, một đặc tính cốt lơi của dân chủ. Bởi vậy Đảng phải chống lại mọi tiếng nói phản biện có nguy hại tới sự ổn vững của Đảng cũng như mọi cạnh tranh trong việc lănh đạo đất nước. Đảng đă phải quy định quyền lănh đạo của Đảng trong Hiến pháp.
Và như vậy, việc quy định Quốc hội là quyền lực cao nhất trong Hiến pháp chỉ là một nghịch lí của cơ chế và thể chế: Một thể chế và cơ chế không có ai phải chịu trách nhiệm khi sai lầm. Chính Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong buổi tường tŕnh trước Quốc Hội ngày 24/11/2010 vừa qua cũng đă xác nhận là lỗi tại thể chế và cơ chế: “Đă có nhiều cố gắng cũng có bước tiến, nhưng cũng nghiêm túc nh́n nhận là thể chế, cơ chế quản lư Nhà nước và quản lư của chủ sở hữu đối với đầu tư, đối với sử dụng vốn, đối với thanh tra, đối với giám sát, kiểm tra, thanh tra c̣n nhiều bất cập, lúng túng, có những kẽ hở.”
Biết như vậy nhưng đảng không thể sửa đổi được. V́ sửa đổi có nghĩa là Đảng tự ư từ bỏ quyền lănh đạo, tự ư từ bỏ những lợi lộc. Bởi v́ Đảng chỉ nghĩ tới Đảng là chính, dân là thứ yếu v́ vậy luật cũng như mọi chính sách làm ra trước hết phải bảo vệ Đảng sau đó mới tới dân. Cái ǵ lợi cho dân mà không lợi cho Đảng th́ Đảng chọn Đảng trước.
Đảng đă có công dành độc lập cho đất nước
Để biện hộ cho tính ăn cướp Đảng đă dùng chiêu bài “có công dành độc lập cho đất nước”. Nhưng với Đảng Cộng sản th́ giành độc lập chỉ có nghĩa là tiêu diệt hết những cá nhân và đảng phái không thuộc Đảng để nắm chính quyền và thu hồi được đất nước vào tay Đảng như các vua trước đây. Bởi vậy những quy định về đất đai hiện nay đều nằm trong nguyên tắc đất là của Đảng. Đảng muốn cho ai quyền sử dụng là tuỳ ư Đảng.
Các vua chúa thuở xưa tự cho ḿnh quyền lănh đạo đất nước v́ có công giành độc lập cho đất nước. Nhưng có một điều khác là các vị vua ấy khi đưa ra lí cớ này, đă không cướp chính quyền từ tay những người Việt: họ thường đứng lên tranh đấu với kẻ thù ngoại xâm để có được đất nước và thành lập chính quyền. Trái lại, Đảng Cộng sản Việt Nam đă cướp chính quyền từ tay những người Việt. V́ vậy đảng phải dùng ngọn cờ giành độc lập dân tộc để lừa dối và che đậy tính ăn cướp của Đảng hầu có được quyền lănh đạo đất nước. Chúng ta thử nh́n xem thực tế lịch sử việc trao trả quyền độc lập cho các dân tộc thuộc địa vào thời điểm thập niên 1950 của thế kỉ XX sau cuộc Thế chiến thứ II. Các dân tộc này đă không phải tốn xương máu như Việt Nam mà cũng có được độc lập. Miền Nam Việt Nam cũng không phải tốn xương máu nhiều như Đảng Cộng sản đă bắt dân phải đổ ra mà năm 1955 cũng giành được độc lập từ tay người Pháp.
Việc trao trả độc lập vào thời điểm này là một trào lưu của thời đại mà không có một đế quốc nào có thể cưỡng được. Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn cho ḿnh là đảng khoa học, tiên tiến và luôn đi theo trào lưu của thời đại mà lại không nh́n thấy trào lưu này sao? Chẳng qua chỉ là Đảng muốn t́m lí cớ để hợp thức hoá quyền lănh đạo đất nước của ḿnh.
Đảng đă dùng chiêu bài giành độc lập để dối trá và lừa bịp dân chúng và những người yêu nước để Đảng có thể trở thành một loại vua kiểu mới với mọi quyền sinh sát trong tay. Nếu Đảng đă thực sự yêu nước tại sao đảng lại không chấp nhận có sự cạnh tranh của hai miền trong việc xây dựng đất nước? Và rồi cùng nhau thương thảo để đi đến thống nhất thay v́ gây chiến tranh đưa đến thảm hại và tang thương cho bao nhiêu gia đ́nh. Điều này cho thấy Đảng chẳng phải thực sự v́ đất nước mà là v́ Đảng và muốn cho Việt Nam trở thành một thuộc địa kiểu mới của Cộng sản mà người lănh đạo là Liên Xô trước đây và là Trung Quốc bây giờ.
Chúng ta hăy xem Dự thảo báo cáo chính trị của Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng trước Đại hội Đảng lần thứ XI (Phần VIII – Tăng cường quốc pḥng, an ninh bảo vệ vững chắc tổ quốc Việt Nam xă hội chủ nghĩa). Báo cáo này cho thấy chủ trương xây dựng quân đội, công an thành quân đội, công an trung thành với Đảng và bảo vệ Đảng. Hăy nh́n tấm bích chương của công an nhân dân đính kèm đây để thấy đảng có thực sự v́ độc lập và v́ đất nước không?
Đảng sẽ xây dựng một nước Việt nam pháp quyền xă hội chủ nghĩa
Một lí cớ nữa mà Đảng đă dùng để tự cho ḿnh quyền lănh đạo là Đảng sẽ xây dựng một nước Việt Nam pháp quyền xă hội chủ nghĩa với nền kinh tế thị trường định hướng xă hội chủ nghĩa. Nhưng cho đến nay th́ cả Đảng cũng chưa biết được nước Việt Nam pháp quyền xă hội chủ nghĩa với kinh tế thị trường định hướng xă hội chủ nghĩa như thế nào. Như vậy làm sao thực hiện được? Tất cả vẫn chỉ là áo tưởng, viễn vông và có tính lừa dối như đến giữa thế kỷ XXI Việt Nam thành thế này, thế kia. C̣n mục tiêu xây dựng một xă hội Dân chủ, B́nh đẳng, Hiện đại, Văn minh th́ cũng chỉ là nói suông, là bánh vẽ, nhằm lừa dối nhân dân và tự lừa dối ḿnh v́ không có những biện pháp cụ thể kèm theo để thực hiện. Đặc biệt khái niệm dân chủ – dân chủ trong xă hội và dân chủ trong Đảng – là vấn đề then chốt nhất, cần thực hiện cụ thể rơ ràng th́ lại cũng không có biện pháp thiết thực.
Thực tế cho thấy là sau 35 năm nắm quyền cai trị trên cả nước, đảng đă làm cho đất nước trở thành nghèo đói, lạc hậu và thua sút các nước trong vùng mà trước năm 1975 các nước này c̣n thua kém miền Nam Việt Nam. Đảng đă đưa ra mọi lí cớ để tuyên truyền kêu gọi dân chúng tham gia diệt “nguỵ” quyền rồi Đảng lại phải đi theo những ǵ “ngụy” quyền đă làm để vực nền kinh tế Việt Nam đi lên. Nhưng Đảng mới cho áp dụng có một nửa những ǵ Nguỵ quyền đă làm và được gọi là đổi mới. C̣n một nửa khác Đảng đă giữ lại dành cho định hướng xă hội chủ nghĩa để làm sân sau cho Đảng có chỗ đục khoét, tham nhũng. Cái sân sau định hướng xă hội chủ nghĩa này là chỗ để Đảng sử dụng tiền của dân chúng một cách vô trách nhiệm và phục vụ những quyển lợi riêng của những người lănh đạo Đảng, những nhóm lợi ích đứng sau Đảng, được che đậy dưới cụm từ dịnh hướng xă hội chủ nghĩa. Nhưng tất cả chỉ là lỗ lă, nợ nần và để lại thảm hoạ cho các thế hệ con cháu chúng ta sau này phải gánh chịu. Chỉ cần nh́n qua vài vụ điển h́nh như Vinashin hoặc bô-xít là chúng ta đă thấy sự tồi dở, thiếu khả năng và v́ quyền lợi riêng của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Tóm lại tất cả những lí do đảng đưa ra để cho ḿnh quyền lănh đạo đất nước chỉ là những dối trá và lừa bịp được dùng để áp đặt quyền cai trị lên dân chúng hầu có thể dễ dàng bóc lột người dân. Bao lâu Đảng c̣n nắm quyền cai trị đất nước với tính độc tài chuyên chế và bạo lực th́ đất nước càng ngày càng trở thành lụn bại hơn. Thực tế cho thấy ở đâu có tự do – và nhà nước chỉ làm nhiệm vụ trọng tài và giám sát việc áp dụng luật pháp cho đúng đắn để bảo đảm tự do cho mọi người – là ở đó có phát triển, tiến bộ và ổn vững. Bởi vậy tất cả mọi người bị Đảng Cộng sản Việt Nam áp đặt quyền cai trị hăy đoàn kết lại đ̣i Đảng Cộng sản Việt Nam trả lại quyền quản lư đất nước cho những người được toàn dân trực tiếp bầu lên một cách tự do để có thể xây dựng một nước Việt nam thực sự dân chủ đa nguyên.
Đi xa hơn, cũng cần hiểu rằng muốn đạt được đoàn kết được đề cập trên, phải thuyết phục mọi người rằng không có đảng phái nào có quyền lănh đạo hay làm chủ một đất nước. Chỉ có người dân mới có đặc quyền này.
Chỉ có người dân, qua lá phiếu của ḿnh, mới có quyền ủy nhiệm một tổ chức chính trị trách nhiệm quản lư đất nước. Và v́ được ủy nhiệm, quyền quản lư đất nước của một đảng phái chính trị chắc chắn sẽ bị giới hạn trong thời gian và trong phạm vi khả năng của ḿnh: Sau một thời gian (một định kỳ), một đảng cầm quyền có thể bị băi nhiệm v́ bị xem là không đủ khả năng.
Nếu chúng ta hiểu được sự khác biệt giữa lănh đạo và quản lư th́ con cháu chúng ta mới có thể nh́n thấy tương lai đất nước khá hơn.
Phan Bá Việt
© Thông Luận 2010
http://thongluan.org/vn/modules.php?name=New s&file=article&sid=5 266
Bookmarks