
Originally Posted by
Thanh Nghia
V́ hiểu được thành ư và sự ưu tư của anh Ba Búa, tôi xin được mạn phép chia sẻ nhận định cá nhân như sau:
Thoáng đọc qua vài bài viết của ông Trần, có lẽ đa số ai cũng nghĩ rằng ông ta có thiện ư muốn t́m ra một lối thoát cho Lư Tống bằng cách kháng án. Tuy nhiên, cá nhân tôi nghĩ khác, tôi sẽ tuần tự tŕnh bày một cách tóm tắt những mấu chốt quan trọng:
Trước hết, trong 1 đoạn audio tôi nghe được (tôi sẽ t́m nếu cần) Lư Tống nói rằng: ông không ngờ rằng ṭa án đă bị lũng đoạn bởi Mafia Đỏ (cộng sản VN). Theo tôi, ư ông Lư Tống muốn nói là phiên ṭa xử ông đă có bàn tay cộng sản VN nhúng vào mua chuộc.
Tuy cảm nhận được điều này, nhưng ông Lư Tống không có bằng chứng cụ thể để chứng minh rằng có bàn tay cộng sản nhúng vào. Không đập được đầu rắn(cộng sản VN), th́ ít nhất phải đập vào đuôi nó (các nhân chứng gian thuộc phe công tố).
V́ vậy, ông Lư Tống đă quyết định chờ đến khi các nhân chứng lên cung khai hữu thệ (thề trước ṭa án là khai hoàn toàn sự thật) rồi mới tiết lộ hết những âm mưu mờ ám của các nhân chứng để buộc họ vào tội man khai hữu thệ (perjury). Lúc này Lư Tống chuyển từ thế thủ (bị cáo) thành thế công (nguyên cáo), để tố cáo tội man khai hữu thệ của những nhân chứng thuộc phe công tố như: bầu show, cảnh sát, chủ rạp hát v...v...
Xin mở ngoặc ở đây:
Khi xưa, Miền Nam bị mất vào tay cộng sản cũng v́ họ luôn luôn ở vào thế thủ, và không chủ trương tấn công Miền Bắc. Đương nhiên, không tấn công th́ chỉ có từ huề đến thua, chứ không thể thắng được Miền Bắc và sự thật là như vậy.
Vụ ông Lư Tống cũng vậy, nếu kháng án th́ chỉ với hy vọng bản án được nhẹ đi hoặc tha bổng, chứ không đụng được cọng lông nào của Mafia Đỏ.
Do đó, Lư Tống đă phải lấy mạng sống của ông để đổi từ thế thủ thành thế công, buộc ṭa án phải trừng trị những kẻ man khai hữu thệ (đuôi rắn). Không đập được đầu rắn, th́ đập vào đuôi nó cũng đau lắm chứ, phải không?
Để kết luận, tôi cho rằng tuyệt thực không phải là một hành động tiêu cực và kháng án không phải là một hành động tích cực như anh Ba Búa và nhiều người cảm nhận. Và tôi không ngạc nhiên khi quư vị nghĩ như vậy, bởi v́ đa số chúng ta (người tị nạn chân chính) đều hy vọng ông Lư Tống sẽ nhận một bản án nhẹ nhất hoặc được tha bổng, nên có khuynh hướng chọn lựa một cách ôn ḥa như phương pháp kháng án chẳng hạn.
Ngược lại, đối với tôi, kháng án là một hành động tiêu cực (thế thủ) và tuyệt thực mới chính là hành động tích cực (thế công). Chỉ tội nghiệp ông Lư Tống đă phải tự hành hạ bản thân và lấy mạng sống của ông để chuyển từ thế thủ thành thế công.
Xin mở ngoặc ở đây:
Kháng án là một phương pháp tố tụng phức tạp qua nhiều giai đoạn và tốn kém không lường được. Bản thân ông Lư Tống cộng thêm sự hỗ trợ của người Việt tị nạn cũng không có đủ nhân lực và tiền tài để đọ sức với Mafia Đỏ vây cánh khắp nơi. Nếu kéo dài vụ án Lư Tống sẽ bị sa lầy, sự hỗ trợ của người tị nạn sẽ bị kiệt quệ, và hậu quả không thể lường được. Nhưng chắc chắn chỉ từ huề đến thua.
Dưới cái nh́n của tôi, đây là cuộc chiến giữa Lư Tống với Mafia Đỏ (cộng sản VN), chứ không phải với những nhân chứng khai man như: cảnh sát, bầu show, chủ rạp hát.... lại càng không phải giữa Lư Tống và Đàm Vĩnh Hưng, họ chỉ là mặt nổi.
Hy vọng sự phân tích của tôi giải tỏa được nỗi ưu tư của anh Ba Búa và một số quư vị.
Đề nghị kháng án của ông Trần là thành ư hay ác ư? tôi xin nhường sự thẩm định này cho quư vị .
Bài viết khá dài, có ǵ sơ suất, mong quư vị thông cảm.
Bookmarks