Page 3 of 14 FirstFirst 123456713 ... LastLast
Results 21 to 30 of 139

Thread: Ăn cơm Quốc Gia Thờ ma Cộng Sản

  1. #21
    Member
    Join Date
    01-05-2011
    Posts
    1,401
    Quote Originally Posted by tinhyeu@ View Post
    ...
    Những việc làm của ông ta để lại một hậu quả rùng rợn như thế mà vẫn " sống an nhàn " th́ chỉ là người " phổi ḅ "
    Bàn về câu in đậm : chẳng lẽ bây giờ chúng ta lại đổ lỗi cho cụ Big Minh, người chỉ nắm quyền vào giờ phút trót, mà bổn phận chỉ là để bàn giao quyền lực thôi?
    Hay là bác muốn cụ Hương tiếp tục nắm quyền tử thủ cho đến viên đạn cuối cùng, ai chết mặc bây miễn ta giữ được tiếng là anh hùng thôi?

  2. #22
    Member
    Join Date
    22-08-2011
    Posts
    23

    Đâu là chân lư ?

    Quote Originally Posted by tinhyeu@ View Post
    Ôi ! Vĩ đại quá !Anh hùng quá ! Đấng cứu tinh của dân tộc VN , giúp cho bao người khỏi chết .

    Vậy th́ , chỉ có những người trong tù cải tạo , những người bị công an bắn chết , những người dân hiện nay đang sống ngáp ngáp là đáng chết thôi , phải không ?

    Giúp ai th́ không thấy nhưng thấy giúp cho mấy chục triệu người chết dần , chết ṃn .



    Những việc làm của ông ta để lại một hậu quả rùng rợn như thế mà vẫn " sống an nhàn " th́ chỉ là người " phổi ḅ "
    Việc làm của Ô. Minh rất khó để ca tụng v́ nó chạm vào tử huyệt của những người đă từng chiến đấu cho Tổ Quốc dưới cờ vàng ba sọc đỏ . Phải gồng ḿnh và can đảm lắm mới viết được lời ca tụng Ô. Minh . Tôi cũng vậy , tôi không thể viết lời ca tụng Ô. Minh v́ không có can đảm và không có bao lăm thần công lực để gồng ḿnh ẩu . Nhưng tôi có quyền suy nghĩ rằng : một vài trăm năm nữa , sau khi đất nước đă thái b́nh an lạc không c̣n hiểm hoạ Cọng Săn và Saigon , là thành đô củ của VNCH xa xưa trở nên một ḥn ngọc đẹp nhất ở Đông Nam Á , biết đâu dân chúng cư ngụ tại Saigon không ngần ngại dựng tượng thờ Ô. Dương văn Minh !!! Dám hỏi quí vị cao minh trên diễn đàn nầy, với t́nh h́nh bi đát dồn dập vào những ngày cuối của tháng tư năm 1975, quí vị sẻ làm được những ǵ vào ngày 30 hơn Ô. Minh . Nếu không hơn mà chỉ chê chưởi là thua ổng một bực . Thua cái dũng của Ô. Minh .

  3. #23
    Ngụy Tặc
    Khách
    Quote Originally Posted by tinhyeu@ View Post
    Ôi ! Vĩ đại quá !Anh hùng quá ! Đấng cứu tinh của dân tộc VN , giúp cho bao người khỏi chết .

    Vậy th́ , chỉ có những người trong tù cải tạo , những người bị công an bắn chết , những người dân hiện nay đang sống ngáp ngáp là đáng chết thôi , phải không ?

    Giúp ai th́ không thấy nhưng thấy giúp cho mấy chục triệu người chết dần , chết ṃn .



    Những việc làm của ông ta để lại một hậu quả rùng rợn như thế mà vẫn " sống an nhàn " th́ chỉ là người " phổi ḅ "
    Ông Minh đă hoàn tất trách nhiệm của ḿnh trong t́nh thế khó khăn nhất của cuộc chiến. Dĩ nhiên 1 kẻ sĩ đứng ra nhận lănh vai tṛ lănh đạo đều có nhiều lựa chọn. Ở đây, rơ ràng ông Minh chỉ c̣n nước hoặc tử thủ, hoặc đầu hàng, hoặc "đánh bài chuồn" như ông Thiệu.
    1. tử thủ: kết cục sẽ rất rơ ràng là hoặc ông ta hy sinh, hoặc ông ta bị bắt sống. Ông sẽ được tiếng là anh hùng. Nhưng vinh quang đó của ông sẽ được trả với cái giá có thể là hàng triệu sinh mạng con dân Việt và 1 Sài G̣n ra tro như cổ thành Quảng Trị. Điều này có thể nh́n thấy được qua những "tuẫn tiết" của mấy tướng Hưng, Nam....các ông ấy được tiếng, nhưng binh sĩ dưới quyền cũng không được ǵ và nhất là vợ con, thân thuộc ở lại phải trả 1 giá đắc đỏ hơn người khác.
    2. đầu hàng: lựa chọn này đương nhiên là mang tiếng thua nhục. Nhưng đổi lại, Sài G̣n, hàng triệu sinh linh có cơ may thoát cảnh huỷ diệt. Thực dân Pháp khi đối diện với sự vây hăm không lối thoát cũng chấp nhận giương cờ trắng để bảo toàn cả vạn quân sĩ. Đế quốc Mỹ cũng phải nuốt nhục tháo chạy để chấm dứt thiệt hại vô phương cứu văn nếu tiếp tục xông vào vũng lầy.
    3. chuồn: cái gương ông Diệm, ông Thiệu c̣n đó. Vợ con, thân thuộc của họ sẽ muôn đời mang tiếng là "ḍng dơi" Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc mà thôi. Nói chung thân phận của những kẻ hoặc phản bội dân tộc, hoặc phi dân tộc nên bị dân tộc ruồng bỏ đều phải mang bản án lịch sử, bia miệng ngàn năm nhơ nhuốc.

    Tóm lại, ngoại trừ có ai đó đưa ra 1 giải pháp khả thi khác với ông Minh, có thể vừa bảo toàn lực lượng, vừa bảo vệ chế độ không sụp đổ th́ kẻ đó mới có quyền chê trách ông Minh. Ngoài ra th́ toàn là hạng bố láo bố lếu.

    Những "hậu quả rùng rợn" mà bác gán cho ông Minh th́ nên chỉa thẳng mũi dùi về phía đă "tiếp thu" sự "bàn giao" chính quyền của ông Minh. Sau 1975, ông Minh không c̣n khả năng bảo bọc cho thuộc hạ của ḿnh. Cả ông Hương cũng vậy. Hoặc nếu bác cho rằng "những việc làm" "để lại một hậu quả rùng rợn như thế" th́ phải xét cho thấu ngọn ngành. Nó chính là hậu quả của ông Diệm và ông Thiệu gây nên.

    CS là phe chiến thắng và họ có đủ lư do để biện minh cho những chính sách gọi là "giải quyết hậu quả, tàn dư chiến tranh" và "tái thiết đất nước". Sau bao năm "cùng cực" mà họ vẫn lèo lái được đất nước bước tới một cơ hội phát triển như hôm nay, chứng tỏ họ biết dân, biết thời và biết lănh đạo.

    Những con dân dính dáng "nợ máu" của VNCH tất nhiên cũng nên biết điều nhân quả mà bớt hung hăng phách láo đi. Nhất là nhóm con dân HO hiện đang "sung sướng" ở nước ngoài, dù sao chăng nữa, cũng nên nhận ra tầm nh́n và tấm ḷng của ông Minh mà cúi đầu tạ ơn cứu mạng mà ông ta đă trực tiếp hoặc gián tiếp ban cho vậy.

  4. #24
    lulu
    Khách
    Bác Nguỵ Tặc nói đúng quá nhe. Thời nào cũng vậy, chúng ta khi t́m hiểu sự việc nên t́m đọc tài liệu của những người chân chính, trung thực, nếu không thể th́ chỉ lấy sự kiện của những tài liệu mà người viết chỉ viết theo cảm tính. Lúc trước Lulu nghe sơ về ông Dương văn Minh đầu hàng CS, rồi qua Saigon Echo coi bài viết chửi ông Minh là phản tướng, hàng tướng,.... Nhưng trong đầu ḿnh luôn có nghi vấn: ông Minh có đầu hàng hay không th́ việc VNCH thua là chuyện quá rơ, tướng tá chạy trước hết rồi.
    Những người giấu diếm sự thật hay viết sử rất là mâu thuẫn v́ họ hay cắt phần nguyên nhân dẫn đến sự kiện đó.
    Nhưng dù cho cố giấu, sự thật bao giờ vẫn là sự thật.
    Cho nên những ai muốn t́m hiểu, nhưng bị thế lực ngăn cấm hay bưng bít, cấm nói, th́ người đó nên biết rằng họ đang đụng phải độc tài, cuồng tín.
    Tốt nhất là đọc tài liệu từ nhiều phía: CS, VNCH, Tây, Mỹ, Vatican, dân thường...
    Thí dụ: Ông DVM.
    A nói: phản bội, hàng tướng th́ ḿnh t́m tài liệu của bốn phía có đúng như vậy không.
    Có phải ông ta đầu hàng CS?. Không, ông ta đầu hàng Chính phủ lâm thời..
    Đọc toàn bộ tiểu sử, thái độ, lời nói, hành động của ông Minh.
    Có phải chỉ có một ḿnh ông Minh đảo chính, nguyên nhân nào đảo chính.
    Đọc toàn bộ sự việc xảy ra.

  5. #25
    lulu
    Khách
    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post
    Ông Minh đă hoàn tất trách nhiệm của ḿnh trong t́nh thế khó khăn nhất của cuộc chiến. Dĩ nhiên 1 kẻ sĩ đứng ra nhận lănh vai tṛ lănh đạo đều có nhiều lựa chọn. Ở đây, rơ ràng ông Minh chỉ c̣n nước hoặc tử thủ, hoặc đầu hàng, hoặc "đánh bài chuồn" như ông Thiệu.
    Những con dân dính dáng "nợ máu" của VNCH tất nhiên cũng nên biết điều nhân quả mà bớt hung hăng phách láo đi. Nhất là nhóm con dân HO hiện đang "sung sướng" ở nước ngoài, dù sao chăng nữa, cũng nên nhận ra tầm nh́n và tấm ḷng của ông Minh mà cúi đầu tạ ơn cứu mạng mà ông ta đă trực tiếp hoặc gián tiếp ban cho vậy.
    Tôi hiểu ra rồi sau khi đọc lại v́ lúc đó thiên hạ nháo nhào, tướng tá chạy hết rồi, ông Minh tưởng là bàn giao cho chính phủ lâm thời.
    Cha tôi và hàng xóm chúng tôi miền Nam chỉ muốn đất nước VN tốt hơn chứ không có thù hận à nhe, c̣n tui ở đây đi làm chứ đâu phải là tiên đâu mà sung sướng.
    Tôi hiểu ông Minh rồi v́ là dân miền Nam mà, không muốn bị ảnh hưởng của ngoại bang, tính t́nh ḿnh cương trực lắm, con cháu Trương Công Định mà.
    Bác Nguỵ Tặc nên biết trên diễn đàn này, đa số là người miền nào, tôn giáo nào rồi th́ đừng có quơ tui vô nhe, tui là người miền Nam thờ ông bà tổ tiên, không thờ ngoại bang, giống như ông Dương văn Minh vậy.
    Trên diễn đàn này chỉ có một ḿnh tui là người miền Nam rặt, độc lập chính kiến, không CS, không VNCH, không bị ngoại bang chi phối.
    Last edited by lulu; 30-04-2012 at 03:24 AM.

  6. #26
    Member Trungthuc5's Avatar
    Join Date
    23-07-2011
    Posts
    1,353
    Trích ra từ bài "alamit" post lên:

    Sau ngày giải phóng đến năm 1980, ông Nguyễn Hữu Thái công tác tại Thành đoàn TP HCM. Từ 1980-1985, ông làm việc tại Viện Quy hoạch kiến trúc thành phố. Năm năm sau, ông Thái làm cho một công ty khai thác gỗ tại Lào và đến năm 1990 th́ xuất cảnh sang Canada theo diện đoàn tụ gia đ́nh.

    Đến năm 1995, vợ chồng ông trở lại quê hương. Hiện nay, nhiều thành viên trong gia đ́nh ông Nguyễn Hữu Thái đă trở lại Việt Nam làm ăn, sinh sống.
    -Chứng tỏ rằng tên Nguyễn Hữu Thái cũng chỉ là một gă láu cá, với chủ trương "cơ hội chủ nghĩa".

    Theo VC thấy không khá nên qua Lào, rồi Canada. Ở Canada thấy không làm nên cơm cháo ǵ th́ lại đảo về VN bợ VC tiếp.

    -Tôi chưa thấy ai theo VC v́ yêu chính nghĩa CS cả, cái chiêu bài chống Mỹ chỉ là cái cớ mà thôi.

    Có ai từng thấy Mỹ hà hiếp dân miền Nam VN chưa, xin chỉ giáo.

  7. #27
    lulu
    Khách
    Quote Originally Posted by Ngụy Tặc View Post
    Tóm lại, ngoại trừ có ai đó đưa ra 1 giải pháp khả thi khác với ông Minh, có thể vừa bảo toàn lực lượng, vừa bảo vệ chế độ không sụp đổ th́ kẻ đó mới có quyền chê trách ông Minh. Ngoài ra th́ toàn là hạng bố láo bố lếu.Những con dân dính dáng "nợ máu" của VNCH tất nhiên cũng nên biết điều nhân quả mà bớt hung hăng phách láo đi. Nhất là nhóm con dân HO hiện đang "sung sướng" ở nước ngoài, dù sao chăng nữa, cũng nên nhận ra tầm nh́n và tấm ḷng của ông Minh mà cúi đầu tạ ơn cứu mạng mà ông ta đă trực tiếp hoặc gián tiếp ban cho vậy.
    Dân miền Nam không có hung hăng à nhe. Dân miền Nam biết điều lắm à, không có cuồng tín đâu. Dân Nam chỉ biết lên án tay sai ngoại bang nè, bán nước nè, cường hào ác bá nè, không thích nghe sạo nổ nè.
    Hồi nhỏ tui thắc mắc là tại sao ông Thiệu không ở lại chiến đấu đến cùng, bây giờ th́ tui hiểu rồi.
    Suy cho cùng, chống chế độ tàn ác tham lam là chuyện của toàn dân, chứ mà nói văn hoa quá dân chúng không hiểu và cũng không thèm biết.

  8. #28
    lulu
    Khách
    Quốc hội bầu ông Minh mà, sao nói lộng quyền.
    Mà ông có nghĩ là quân đội VNCH thắng nổi không khi đa số từ ông Thiệu, ông Kỳ...chạy hết.
    Giờ chót, Ông Minh, ông Mẫu tưởng là bàn giao cho chính quyền cộng hoà Miền Nam.
    Cách đánh giá sự việc hay con người, phải t́m hiểu từ đầu tới đuôi, nguyên nhân.
    Bắt đầu từ vua Nguyễn Ánh nhờ Tây, nhờ Thái đánh vua Quang Trung...kéo dài cho đến nay.
    Toàn là tay sai không hà.
    Last edited by lulu; 30-04-2012 at 04:55 AM.

  9. #29
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Ăn cơm Quốc Gia Thờ ma Cộng Sản

    Ăn cơm Quốc Gia Thờ ma Cộng Sản
    Điệp vụ hoàn hảo



    Trước năm 1975, tại Sài G̣n - Thủ phủ của chế độ Việt Nam Cộng Hoà - ngoài những chiến sĩ t́nh báo xuất sắc như Phạm Xuân Ẩn, Tư Cang… c̣n có rất nhiều những chiến sĩ t́nh báo khác được ta bố trí đưa vào làm việc ở những cơ quan trọng yếu, tối mật của địch. Do nhiều yếu tố, suốt 37 năm qua, chiến công thầm lặng của họ chưa được tiết lộ.

    Mười Hương - Nhà t́nh báo tài ba

    Nhiều năm, sau khi đất nước ta thống nhất, Cơ quan Trung ương T́nh báo Mỹ (CIA) đă tổ chức một hội nghị đánh giá lại những hoạt động t́nh báo tại Việt Nam trong thời kỳ chiến tranh. Họ đă đánh giá cao về nhân vật t́nh báo Phạm Xuân Ẩn và gọi ông là "nhà t́nh báo số 1" hoặc "điệp viên hoàn hảo". Họ xếp ông Ẩn vào danh sách những nhà t́nh báo lỗi lạc của thế kỷ XX. Lúc ấy, họ chưa biết nhiều về nhân vật Trần Quốc Hương, nguyên Uỷ viên BCH Trung ương, nguyên Bí thư Trung ương Đảng, nguyên Trưởng ban Nội chính Trung ương - Người gây dựng nên "nhà t́nh báo lỗi lạc Phạm Xuân Ẩn". Và họ cũng chưa biết rằng, ngoài ông Ẩn, tại Sài G̣n c̣n có rất nhiều "điệp viên hoàn hảo" do chính Mười Hương xây dựng.

    Sau yêu cầu nhiệm vụ, ông Trần Quốc Hương được Trung ương tiếp tục chỉ thị phải vào miền Nam hỗ trợ hoạt động t́nh báo cho Trung ương Cục miền Nam.

    Bắt đầu từ sau hội nghị B́nh Giă 5 (tháng 1/1971), ông Trần Quốc Hương, bí danh Mười Hương - Lúc đó là Phó Bí thư thường trực Thành uỷ Sài G̣n - Gia Định, Trưởng ban An ninh T4, ông Lê Thanh Vân (bí danh Sáu Ngọc) - Phó ban An ninh T4 và ông Thái Doăn Mẫn (bí danh Tám Nam) - Phó ban An ninh T4 - bắt đầu triển khai xây dựng 2 đội h́nh t́nh báo hoàn toàn mới, hoạt động nội thành Sài G̣n. Cụm t́nh báo thứ nhất lấy tên là cụm điệp báo A10 có nhiệm vụ xây dựng, phát triển, tuyển dụng đội ngũ gián điệp chính trị, gián điệp tin tức trong lực lượng trí thức yêu nước, trong hệ thống chính trị và trong hệ thống chính quyền Việt Nam Cộng hoà (VHCH). Cụm t́nh báo thứ hai được gọi chung chung là "Số Sáu".

    Sinh viên Nguyễn Minh Trí (bí danh Mười Thắng) được chọn làm Trưởng cụm A10. Mười Thắng là nhân vật nổi tiếng cả thế giới về vụ "tố cáo chuồng cọp Côn Đảo" của nhà báo Mỹ Don Luce. Từ vụ "tố cáo chuồng cọp Côn Đảo", Mười Thắng trở thành mục tiêu số 1 của Cảnh sát VNCH, có thể bị ám sát bất cứ lúc nào. Để bảo toàn lực lượng, Ban An ninh T4 quyết định rút Mười Thắng vào căn cứ mật đóng ở một khu rừng giáp giới Campuchia.

    Trước khi đào thoát vào căn cứ, Mười Thắng đă kịp móc nối, liên lạc, mời gọi được một số trí thức, chính trị gia có cảm t́nh với cách mạng đưa vào mạng lưới điệp báo của T4. Trong số đó có một giáo sư mang bí danh Trương, một trưởng ban đại diện sinh viên Y - Nha - Dược mang bí danh Năm Quang, một sinh viên tên Huỳnh Huề (tức Thiếu tướng Huỳnh Huề) mang bí danh Ba Hoàng, một số sinh viên vừa đi du học từ nước ngoài về và một số trí thức khác.


    Điệp vụ hoàn hảo
    Mười Thắng - Cụm trưởng A10.


    Điệp vụ hoàn hảo
    Ông Trương - Người đóng vai dân biểu VNCH để hoạt động điệp báo.

    Từ những hạt nhân ban đầu ấy, mạng lưới điệp viên tại Sài G̣n ngày càng lan rộng ra khắp các hệ thống đầu năo của chính quyền Sài G̣n. Mỗi thành viên trở thành một đầu lưới vừa hoạt động t́nh báo vừa tự t́m nhân tố có cảm t́nh với cách mạng để kết nạp vào mạng lưới của ḿnh và vừa hỗ trợ cho các lưới khác theo sự chỉ đạo trực tiếp từ Ban An ninh T4.

    V́ tính chất hoạt động tuyệt mật nên hầu hết các đầu lưới và thành viên đều không biết "chân tướng" của nhau. Mỗi đầu lưới chỉ biết những thành viên dưới quyền của ḿnh, do ḿnh tự tuyển dụng. Nhờ vậy, hệ thống điệp báo của Ban An ninh T4 c̣n nguyên vẹn cho đến ngày đất nước thống nhất mặc dù các hệ thống t́nh báo dày đặc của Mỹ, của chính quyền VNCH được trang bị các thiết bị tối tân bậc nhất thế giới.

    Nhớ lại những ngày tháng cũ, ông Mười Hương tiết lộ kinh nghiệm chỉ đạo nhiệm vụ t́nh báo: "Tôi chỉ đạo anh em thực hiện mục tiêu nhiệm vụ nhưng không cầm tay chỉ việc anh em phải làm cụ thể điều ǵ. Việc cụ thể, các anh em ấy phải tự linh hoạt hoạt động theo t́nh huống cụ thể, miễn sao đạt được mục đích cuối cùng".

    Điệp viên trong vai dân biểu VNCH

    Thầy giáo Trương xuất thân từ một làng quê nghèo ở miền Trung, được Mười Thắng móc nối tham gia hoạt động gián điệp cho T4. Tháng 8/1971, Tám Nam chỉ đạo Mười Thắng yêu cầu ông Trương đứng ra ứng cử dân biểu. Để ông Trương thắng lợi trong cuộc ứng cử, Mười Thắng và một số điệp viên tuyến khác đă ngấm ngầm vận động quần chúng bỏ phiếu bầu. Khi trở thành dân biểu, ông Trương là một chỗ dựa đắc lực cho các lưới t́nh báo khác thuộc T4 cũng như của Trung ương Cục và Trung ương.

    Để thu thập tin t́nh báo, ông Trương gia nhập vào nhóm "Dân tộc Xă hội" gồm nhiều thành phần thuộc phe đối lập với Nguyễn Văn Thiệu như Tạ Thanh Hối, Tôn Thất Hoán, Lê Đ́nh Duyên, Kiều Mộng Thu, Hồ Ngọc Nhuận, Lư Quư Chung v.v...

    Đầu năm 1972, thông qua các cuộc hoà đàm tại Paris, ta biết chắc Mỹ sẽ rút quân đội ra khỏi Việt Nam với hai bàn tay không và để lại toàn bộ số vũ khí cho quân đội VNCH. Mặc dù đă có số liệu báo cáo từ các tuyến điệp viên khác nhưng do yêu cầu nghiêm ngặt của ngành t́nh báo, Trung ương vẫn chỉ thị Trung ương Cục miền Nam nhanh chóng thu thập số liệu binh sĩ của VNCH. Điệp vụ đó, tạm gọi bằng mật danh là "điệp vụ số 6", được giao cho Ban An ninh T4.

    Để có thông tin thuộc loại tối mật đó, ông Trương, với tư cách là dân biểu đă tham gia vào Uỷ ban Quốc pḥng và Uỷ ban Thông tin Hạ viện VNCH. Song song đó, ông Trương c̣n nhận nhiệm vụ đưa một điệp viên của ta mang bí danh "số 6" mới tốt nghiệp cao học ở nước ngoài vào làm chuyên viên trong Uỷ ban Quốc pḥng Hạ viện. Nhờ học vị và kiến thức uyên thâm, “số 6” có vị trí đứng rất tốt trong văn pḥng Tổng trưởng Quốc pḥng của VNCH suốt một thời gian dài.
    Điệp vụ hoàn hảo


    Đồng chí Năm Quang (người đứng thứ 3 từ trái sang), Cụm phó Cụm Điệp báo A10.

    Giữa năm 1972, người đứng đầu bộ máy t́nh báo của ta ở Hà Nội đă nhận được đầy đủ các chi tiết về hệ thống tổ chức, quân số, ngân khoản của quân đội VNCH. Thậm chí ta c̣n nắm được những khoản viện trợ quân sự không công khai cho VNCH ẩn dưới chương tŕnh PL (tức Progam Law - PV), thương mại hoá (tức là Mỹ không viện trợ bằng tiền mặt mà viện trợ bằng hàng hoá. VNCH dùng hàng hoá bán lấy tiền đổ vào ngân khoản quân sự).

    Trong suốt thời gian diễn ra Hội nghị hoà đàm Paris giữa ta và Mỹ, Nguyễn Văn Thiệu luôn luôn phản đối hội nghị này. Điều đó gây cản trở không ít cho tiến tŕnh kư hiệp định. Trước t́nh h́nh đó, Trung ương Cục miền Nam quyết định tấn công Thiệu bằng chính trị. Hệ thống điệp báo hoạt động nội thành của T4 được tận dụng cho nhiệm vụ này. Ông Mười Hương chỉ đạo cho các nhóm điệp báo tuyên truyền, kích động nhân sĩ trí thức, các tầng lớp lao động liên tục biểu t́nh đ̣i Thiệu từ chức hoặc đ̣i Thiệu chấp nhận Hiệp định Paris. Ông Trương với danh nghĩa dân biểu đă xúi giục các tổ chức của chính quyền Sài G̣n biểu t́nh bạo động.

    Một ngày đầu tháng 11/1971, ông Trương nhận được chỉ thị "làm một điều ǵ đó để thể hiện quốc hội tẩy chay Thiệu". Nhận được chỉ thị, ông Trương nghĩ, phải t́m cách lôi kéo những đảng phái không Cộng sản chống Thiệu. Ông t́m gặp một lănh tụ của Quốc dân đảng nói khích: "Cái đảng của anh, Thiệu có coi ra ǵ đâu. Mang tiếng là đảng phái mạnh mà Thiệu coi tụi anh như hư vô". Bị khích, Lê Đ́nh Duyên văng tục chửi thề rồi nghiến răng thốt: "Đốt mẹ nó cái quốc hội cho nó biết mặt". Chỉ chờ có thế, ông Trương xúi: "Vậy anh lấy tư cách là phó khối Dân tộc Xă hội kêu gọi anh em hành động. Tôi sẽ rủ rê mấy anh em ở phong trào sinh viên đ̣i tự trị đại học tham gia".

    Thực ra, ông Trương đă bắt tay trước với Trịnh Đ́nh Ban - Chủ tịch phong trào sinh viên đ̣i tự trị đại học. Phong trào này chỉ toàn sinh viên, có đốt quốc hội VNCH th́ cùng lắm tiếng vang cũng chỉ như những cuộc biểu t́nh bạo động của cánh sinh viên đang xảy ra hàng ngày tại Sài G̣n. Trong điệp vụ này, ông Trương muốn một đảng phái đứng ra chịu trách nhiệm để báo chí quốc tế có lư do giật tít, thu hút dư luận thế giới.

    Đúng như kế hoạch, sáng ngày 20/11/1971, lực lượng sinh viên kéo đến toà nhà quốc hội VNCH cùng với một số nhân sĩ đọc lời hiệu triệu tẩy chay Thiệu. Được tin, Thiệu ra lệnh cảnh sát, quân đội đem hàng rào dă chiến bao vây nhóm sinh viên toan giải tán. Giữa lúc đó, Lê Đ́nh Duyên xuất hiện. Ông ta hùng hổ túm cổ một sĩ quan cảnh sát giáng một bạt tay cật lực rồi xô ngă hàng rào dă chiến. Sinh viên được thế kéo ào vô trụ sở quốc hội VNCH tưới xăng rồi châm lửa đốt. Trong khi đó, ông Trương ung dung ngồi trong một căn pḥng điện thoại "mời" những phóng viên, kư giả quốc tế có mặt ở Sài G̣n đến chứng kiến. Sáng ngày sau, hầu như tất cả các tờ báo, hăng tin quốc tế đều loan tin: "Trụ sở Quốc hội VNCH bị đốt để phản đối chính sách hiếu chiến độc tài của Nguyễn Văn Thiệu".

    Cuối năm 1971, do yêu cầu công tác, ông Trương được chuyển sang hoạt động đơn tuyến, nhận nhiệm vụ trực tiếp từ Ban An ninh T4 thông qua một nữ t́nh báo giao liên. Ông tiếp tục ẩn thân trong vai tṛ dân biểu VNCH và thực hiện nhiều nhiệm vụ khác như: Đại diện khối Xă hội Dân chủ trong chính quyền Thiệu gửi tuyên ngôn lên án Mỹ xâm lược Việt Nam tại "hội nghị quốc tế xă hội châu Âu" vào năm 1972; Tố cáo cảnh sát VNCH ám sát kư giả Pháp Paul Leandry; Vận động quần chúng tổ chức Mặt trận Nhân dân cứu đói (năm 1974) để lên án, vạch trần sự tham nhũng, buôn lậu của Nguyễn Văn Thiệu và đám tay sai, tạo thế chính trị cho công cuộc giải phóng miền Nam.

    Được sự hỗ trợ ngầm của các lưới điệp báo khác, ông Trương kích động được một số dân biểu VNCH ủng hộ cuộc xuống đường biểu t́nh của giới báo chí được gọi tên là "ngày kư giả ăn mày" do A10 tổ chức để chống lại việc Thiệu đàn áp lực lượng báo chí Sài G̣n.

    Sau sự kiện này, Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh cho đàn em ám sát ông Trương bằng cách nguỵ tạo một vụ tai nạn giao thông để trả thù vào ngày 11/11/1974. Cho đến lúc đó, Thiệu vẫn không nghĩ ông Trương là người hoạt động cho ta. Không chết nhưng bị mẻ đầu, găy chân, ông Trương phải nằm viện suốt mấy tháng trời. Trong thời gian nằm viện, rất nhiều chính khách tai to mặt lớn trong chính quyền VHCH đến thăm như: Trần Văn Đôn, Phan Quang Đán, Cao Xuân An, Ngô Khắc Tỉnh, Nguyễn Bá Cẩn, Dương Văn Minh…

    Tuy nhiên, có một người không đến tận giường thăm viếng ông được nên chỉ gửi 1 chai sâm khiến ông xúc động măi. Đó là quà của nhà chỉ huy t́nh báo Mười Hương. Từ trong mật cứ giữa rừng, nghe tin ông Trương bị tai nạn nằm viện, ông Mười Hương đă nhờ lực lượng giao thông hợp pháp chuyển quà vào thăm. Măi sau này, ông Trương mới biết, chai sâm đó là của ông Phạm Hùng tặng Mười Hương. Ông Mười Hương để dành làm kỷ niệm chứ không uống, giờ lại tặng cho ông Trương. Điều đó khiến ông Trương ghi măi vào tâm khảm.

    Trong những ngày giăy chết cuối cùng của chế độ VNCH, vết thương c̣n hành hạ, ông Trương vẫn tiếp tục đi thăm ḍ thái độ của Mỹ thông qua những viên lănh sự để phục vụ nhiệm vụ chính trị cho ta. Ông giữ vỏ bọc dân biểu chính trị trong hệ thống chính quyền VNCH cho đến ngày đất nước hoàn toàn thống nhất.

    Xa Lộ Tin Tức

  10. #30
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Ăn cơm Quốc Gia Thờ ma Cộng Sản

    Ăn cơm Quốc Gia Thờ ma Cộng Sản
    TỔNG THỐNG DIỆM BỊ LẬT ĐỔ CHỈ BỞI L̉NG PHẢN PHÚC CỦA GIỚI TƯỚNG LĂNH!


    ĐẶNG VĂN NHÂM

    Hôm nay t́nh cờ đọc bài của Lữ Giang phê b́nh Nguyễn Mạnh Hùng, loan tải trên một vài diễn đàn, tôi không có ư kiến riêng ǵ về bài của 2 vị ấy. Nhưng tôi nghĩ nên mạn phép nhị vị và độc giả đồng bào được đóng góp thêm một số sự kiện then chốt với đầy đủ chi tiết tinh vi của người trong cuộc về vấn đề: “những yếu tố nào đă khiến chế độ Ngô Đ́nh Diệm đă bị lật đổ ", và những tướng nào chính là kẻ tội đồ của dân tộc, đă dâng trọn miền Nam với 25 triệu đồng bào đáng thương vào bàn tay độc tài khát máu, tham nhũng , thối nát ghê gớm…của quân CSBV ngay từ khi các tướng này mới nắm được chính quyền?

    HỘI ĐỒNG TƯỚNG LĂNH NỐI GIÁO CHO GIẶC !

    Sau khi chế độ Ngô Đ́nh Diệm sụp đổ, tất cả những hành động ra mặt yểm trợ và bao bọc cán bộ CS nằm vùng của giới kiêu tăng trong tổ chức PG đấu tranh miền Trung, theo tôi, đều vẫn chưa đáng nói bằng vụ các tướng Minh, Khánh, Đôn, Xuân , Đính, Thiệu, Kỳ, Khiêm.. đă công khai dung dưỡng và ngang nhiên giải thoát một cán bộ t́nh báo chiến lược cao cấp nhất cuả CSBV vốn hoạt động từ lâu ở miền Nam là Mười Hương. Chính Mười Hương là người đă tổ chức cán bộ điệp báo nổi tiếng như: kư giả Phạm Xuân Ẩn, Vũ Ngọc Nhạ, Huỳnh Văn Trọng, Lê Hữu Thuư... và xây dựng các cụm gián điệp H.10 và A. 22 v.v...( muốn biết rơ chi tiết xin đọc thêm bộ sách BÍ MẬT HẬU TRƯỜNG CHÍNH TRỊ MIỀN NAM, gồm 3 quyển tân biên với nhiều bổ túc giá trị mới tái bản ṭan bộ).

    Tuy nhiên, điều cần phải đặc biệt chú ư nhất và bắt buộc tôi phải nêu lên đây là tay trùm gián điệp Mười Hương đă bị bắt giam từ năm 1958, dưới thời đệ nhất CH. Nhưng ngay sau khi vừa lật đổ chế độ Ngô Đ́nh Diệm, các tướng lănh VNCH đă họp nhau thành một cơ chế gọi là " Hội Đồng An Ninh Quốc Gia” ( HĐANQG). Căn cứ trên danh xưng đáng lẽ tổ chức này có trách nhiệm phải bảo vệ nền an ninh quốc gia, tiễu trừ phiến loạn, giặc Cộng, và bạo động...Song các tướng đă hành động ngược lại, một mặt lo chụp mũ ”cần lao ác ôn”, mũ ” kinh tài nhà Ngô" và năng nổ truy lùng những nhân vật liên hệ với chế độ cũ, bắt giam vô thời hạn, lưu đày Côn Đảo... để moi tiền, và trấn lột tài sản. Tức là những hành động tiêu diệt những ngưới QG đă có công bài trừ CS. Nạn nhân điển h́nh là BS Bùi Kiện Tín, ông Huỳnh Văn Lang cựu giám đốc Viện Hối Đoái, BS Trần Kim Tuyến, ông Cao Xuân Vỹ v.v...

    Ngoài Mười Hương, các tướng c̣n dùng chiêu bài HĐANQG để ngang nhiên "giải phóng" luôn cho những "đồng chí cán bộ điệp báo cao cấp” khác. Trong số đó, có vợ của Huỳnh Tấn Phát, vợ của Nguyễn Bửu Kiếm và Mă Thị Chu (vợ của Nguyễn Văn Hiếu) v.v...

    MƯỜI HƯƠNG LÀ AI ?

    Nếu cái tên Mười Hương đối với đa số quần chúng lao động lam lũ, và giới binh sĩ tầm thường ở VN không mang một ư nghiă ǵ đáng kể; nhưng ngược lại đối với giới cầm quyền quân sự, an ninh, t́nh báo và chánh trị ở miền Nam, cái tên đó chính là một yếu tố then chốt quyết định sự thắng bại cuả miền Nam. Các tướng lănh miền Nam phóng thích Mười Hương, sau khi lật đổ chế độ Ngô Đ́nh Diệm, năm 1963, chẳng khác nào " thả cọp về rừng". Ngay lúc bấy giờ, tôi và BS Trần Kim Tuyến đă có cùng một nhận định chung: các tướng thả Mười Hương vào mật khu chẳng khác nào như một phát súng ân huệ mà các tướng đă bắn trên lưng hàng trăm ngàn chiến sĩ VNCH đang cầm súng ngoài tiền tuyến.

    Thuở sinh thời, BS Tuyến đă tâm sự và than thở với tôi rất nhiều về chuyện này.[ dĩ nhiên ngoài những chuyện tôi đă được nghe từ Dương Văn Hiếu, Nguyễn Tư Thái ( Thái Đen) và Nguyễn Thiện Dzai (to cao, tóc quăn soắn, và màu da nâu đậm như lai Tây Đen)]. Một phần v́ nó nằm trong phạm trù nghiệp vụ của ông. Phần khác nó liên quan mật thiết đến sự sống c̣n của miền Nam. Trong những giờ phút nằm khoèo tán gẫu với ông, từ hồi ở VN cho đến những ngày ở Cambridge, tôi c̣n đọc được tâm trạng chua cay thấm thiá của một tay trùm mật vụ đă thấy biết rất nhiều, nhưng v́ hoàn cảnh éo le trói buộc, đành khoanh tay nh́n bọn vơ biền dốt nát, một mặt hai ḷng, muá rối. Ông đau đớn nhất khi nghe tin Mười Hương, một đối thủ giá trị đă từng nằm trong ṿng tay kềm chế của ḿnh hàng bao nhiêu năm trời nay đă được phóng thích, sống nhởn nhơ ngoài ṿng pháp luật và tiếp tục hoạt động đánh phá miền Nam gần như công khai trước mũi ông. Trong khi đó bản thân ông lại bị mất tự do và bị đối xử nghiệt ngă! Tôi rất thông cảm nỗi đau đớn thầm kín, sâu xa ấy của ông. Đồng thời, tôi biết ông cũng quan tâm đến sự an nguy của tôi, nên nhiều khi ông đă ân cần thủ thỉ dặn ḍ tôi:

    - Về phần cậu, cậu phải thật cẩn thận và kín đáo. Ngay cả ở hải ngoại này cũng thế. Nên nhớ các cụ ta đă dạy:" Trong thời buổi loạn ly này, khôn cũng chết , dại cũng chết, chỉ có biết là sống thôi... Biết đây tức là biết người và biết cả ta nưă đó, Nhâm ạ!...

    Vậy, Mười Hương là ai đă khiến cho ông Trùm Mật Vụ cuả miền Nam phải nhức nhối khi nghe tin đă được tự do ?

    Mười Hương tên thật là Trần Ngọc Ban, sinh quán ở Phủ Lư , Nam Định, con trai cuả nhà thầu khoán xây cất Trần Ngọc Tân. Thuở nhỏ Ban đă học cả chữ Nho và chữ quốc ngữ . Chữ Nho học với ông đồ Trần Đức Qùi ( sau làm thứ trưởng văn hoá cuả chánh phủ HCM). Chữ quốc ngữ học ở trường tiểu học Phủ Lư, rồi lên Hà Nội học tiếp ở trường Ḍng, và đổi tên là Hương. Khoảng 15 , hay 16 tuổi Hương đă bị Tây bắt v́ tội hoạt động bí mật cho CS, và bị giam chung với Nguyễn Thọ Trân ( chú của Đỗ Mười) và Lê Toàn Thư ( bí thư của Trường Chinh) .

    Sau khi được trả tự do, v́ tuổi vị thành niên, Hương liền được hướng dẫn luôn theo CS, và được chuyển về ” An Toàn Khu" (gọi tắt là: ATK), và làm việc trong ban cán sự tỉnh Phúc Yên. Về sau Hương được Trường Chinh đem về làm thư kư riêng, và là một trong số những người đă có công trong việc tổ chức buổi ra mắt quốc dân của Hồ Chí Minh , ngày 2. 9. 45, tại quảng trường Ba Đ́nh ( Hà Nội).

    QUÁ TR̀NH HOẠT ĐỘNG

    Năm 1945, khi phong trào toàn quốc kháng chiến phát khởi, chính phủ CS Hồ Chí Minh lập ra tổ chức gọi là " giao thông liên lạc an toàn khu", nắm giềng mối thông tin liên lạc từ trung ương đến các chiến khu. Từ năm 1946 đến 1948 , Mười Hương làm việc trong cơ quan này. Năm 1949, Mười Hương được chuyển sang hoạt động trong ngành an ninh t́nh báo.

    Sau hiệp định Genève 1954, Mười Hương đă được Lê Đức Thọ tiến cử đặc biệt trước chánh trị bộ, lănh công tác gián điệp địch hậu ở miền Nam. Chính các nhân vật chóp bu cuả miền Bắc, gồm cả Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng ...đều tán thành và trực tiếp gặp gỡ , ân cần trao phó công tác cho Mười Hương trước khi lên đường vào Nam.

    Sau khi đă giả trang với lư lịch ngụy tạo, khoảng tháng 9.1954, Mười Hương đă được tháp tùng Lê Đức Thọ trong một chuyến bay quân sự của Pháp, cất cánh từ phi trường Gia Lâm vào Nam. Nơi đây, trong thời gian đầu, Mười Hương đă gặp lại các đồng chí quen biết cũ ngoài chiến khu BV là Phan Trọng Tuệ, tư lệnh quân khu 9, và Lê Toàn Thư ( cựu bí thư của Trường Chinh, lúc này đang giữ chức Xứ Ủy Nam Kỳ) , và cộng tác với Mai Chí Thọ và Cao Đăng Chiếm trong lănh vực an ninh t́nh báo, mở các lớp đầu tiên huấn luyện cán bộ t́nh báo. Sau đó ít lâu, v́ nhu cầu công tác , Mười Hương được chuyển qua ban " Địch t́nh xứ uỷ", tuy nhiên vẫn tiếp tục mở các lớp huấn luyện về t́nh báo cho các cán bộ được tuyển lưạ trong ngành công an.

    Trong thời gian này Mười Hương đă bắt được liên lạc trở lại với Vũ Ngọc Nhạ, vốn là cán bộ đă từng được Mười Hương xây dựng từ khi c̣n làm Thị Uỷ thị xă Thái B́nh. Kế đó, Mười Hương lại có thêm một cán bộ điệp báo quan trọng khác là Lê Hữu Thúy (tên khác là Lê Nguyên Vũ). Trong đường giây điệp báo cuả cụm A. 22 do Vũ Ngọc Nhạ cầm đầu, ngoài Lê Hữu Thúy, Vũ Xuân Hoè, Lê Hữu Ruật , c̣n có Huỳnh Văn Trọng ( lúc đó Trọng đang làm đổng lư văn pḥng bộ Nội Vụ, Lê Hữu Thúy làm công cán uỷ viên, thời ông Huỳnh Văn Nhiệm , đại diện cuả giáo phái Hoà Hảo , làm tổng trưởng). Về sau, qua cầu Hoà Hảo, Lê Hữu Thúy c̣n được các tướng Năm Lưả, Hai Ngoán tôn sùng như một thứ "quân sư quạt mo". Xem thế, ta mới biết, ngay cả trong các tổ chức giáo phái chống Cộng hung hăn nhất ở miền Nam , như Hoà Hảo, Cao Đài, Thiên Chuá Giáo di cư...đều là hang ổ an toàn cuả bọn điệp viên CSBV cao cấp nhất !

    Bây giờ tôi xin trở lại chuyện Mười Hương. Ngay sau khi vào Nam , Mười Hương đă xây dựng được một cán bộ điệp báo xuất sắc, đă có công tạo được nhiều thành tích nằm vùng rất kín đáo trong giới báo chí Mỹ ở VN. Đó là kư giả Phạm Xuân Ẩn, bí danh là Hai Trung. Lúc đó Ẩn đang làm thơ kư cho một công sở, và thường làm thông dịch viên cho người Mỹ. Chính Mười Hương đă hướng dẫn Phạm Xuân Ẩn trong việc đi Mỹ học về ngành báo chí. Sau khi tốt nghiệp, Ẩn trở về VN làm việc trong văn pḥng đại diện cuả tạp chí Time ở Sài G̣n.

    Với tư cách một kư giả, cộng tác trong một tạp chí lớn có uy tín cuả Mỹ, Phạm Xuân Ẩn đă tạo được một vỏ bọc rất kiên cố cho nghiệp vụ điệp báo cuả ḿnh. Trong thời gian làm báo ở quê nhà, đă có dịp quen biết khá thân với Phạm Xuân Ẩn và một số đông tướng lănh trong quân đội VNCH, tôi có thể nói đại đa số các tướng lănh VNCH đều không có tật nọ cũng mắc bịnh kia, tức không trai gái, bê tha, cũng tham nhũng, ăn hối lộ, buôn lậu v.v... nên đă tỏ ra rất kiêng nể giới báo chí ngoại quốc. Giới quân phiệt này có thể bịt mồm báo chí Việt Ngữ dễ dàng bằng nhiều biện pháp dă man, rừng rú, nhưng lại không dám và không thể động được đến một cọng lông chân của báo chí ngoại quốc. Do đó Phạm Xuân Ẩn cũng đă được các tướng nể sợ lây. Từ Ng. Văn Thiệu, Trần Thiện Khiêm, Nguyễn Cao Kỳ, Cao Văn Viên, đến Nguyễn Khắc B́nh v.v... đều muốn được ḷng Phạm Xuân Ẩn, hơn là Ẩn cần phải lấy ḷng mấy ông tướng đó để moi tin tức. V́ thế Phạm Xuân Ẩn đă có khả năng cung cấp rất nhiều tin tức quân sự vô cùng giá trị cho quân CSBV. Đối với các điệp viên khác, thường phải có "hộp thơ", có "giao liên bàn đạp”, để chuyển tin cách bí mật, lén lút vào mật khu.

    Nhưng riêng Phạm Xuân Ẩn, anh ta đă coi thường guồng máy an ninh t́nh báo cuả các tướng lănh VNCH đến mức không thèm xài "hộp thư", cũng chẳng cần đến ”giao liên bàn đạp”. Một tháng đôi ba lần , khi có tin tức quan trọng, nóng hổi cần cấp báo, Ẩn đă đi thẳng vào mật khu như ta đi du ngoạn, để báo cáo trực tiếp cho Mười Hương biết!...

    [ * Ghi chú thêm: năm 2002, về VN, tôi đă có dịp gặp lại Phạm Xuân Ẩn tại tư gia của anh ở đường Yên Đỗ (nay gọi là Lư Chính Thắng). Được biết, sau ngày 30.4.75, anh đă được CSBV phong quân hàm cấp tướng, và nay th́ đă trở thành một viên tướng hồi hưu mà mồ đă xanh cỏ!...]

    MƯỜI HƯƠNG ĐĂ BỊ VÂY BẮT NHƯ THẾ NÀO? TẠI SAO ĐƯỢC THẢ?

    Như trên tôi đă kể , Mười Hương vào Nam khoảng tháng 9.54 cùng một chuyến bay với Lê Đức Thọ để hoạt động điệp báo chiến lược do chính Hồ Chí Minh, Trường Chinh và Phạm Văn Đồng ủy thác. Nhưng chưa đầy bốn năm sau, khoảng tháng 6.1958, Mười Hương đă bị cơ quan Mật Vụ cuả BS Trần Kim Tuyến bố trí vây bắt được tại một điểm hẹn ở G̣ Vấp.

    Nên nhớ đưới thời đệ nhất CH, khả năng tiêu diệt cán bộ CS nằm vùng cuả cơ quan Mật Vụ rất hiệu nghiệm. Một số cán bộ cao cấp, nếu không bị bắt, [thí dụ như: các điệp viên Minh Văn, Hội, và điệp viên tên Hoàng, trưởng pḥng t́nh báo khu V], hay bị chiêu hồi, ra đầu thú, [thí dụ như các tên Lâm, Đạt, phó bí thư Thưà Thiên, Thưởng , tiểu đoàn trưởng, và tên Thống, trưởng ban kinh tài khu V], th́ cũng t́m mọi cách "chui thật sâu" để chờ đợi thời cơ.

    Trường hợp con cá bự Mười Hưông bị sa lưới chính v́ một đồng chí cuả ông ta đă bị cơ quan Mật Vụ Phủ Tổng Thống khống chế, rồi thả ra cho làm c̣ mồi để nhử bắt Mười Hưông. Sơ lược cuộc bố trí vây bắt diễn tiến như sau:

    Mười Hương đă được chánh trị bộ thả vào Nam làm gián điệp không bao lâu th́ đảng và nhà nước lại bí mật tăng phái thêm một điệp viên có tầm vóc nưă, tên Tam ( dĩ nhiên chỉ là ngoại danh như hầu hết các điệp viên CS ), vào Nam, với nhiệm vụ phụ tá xứ ủy đặc trách ngành t́nh báo, để phối hợp hoạt động trong mạng lưới t́nh báo chiến lược do Mười Hương lănh đạo. Nhưng không may cho Tam, khi mới xâm nhập vào tới Quảng Trị, đă bị Đoàn Công Tác Đặc Biệt Miền Trung do Dương Văn Hiếu và Thái Đen chỉ huy, dưới hệ thống cuả sở Mật Vụ Phủ Tổng Thống, bắt được. Điệp viên Tam bị khai thác mạnh, chịu không nổi, nên đă cung khai hết sự thật và chấp nhận hồi chánh.

    Cơ quan Mật Vụ phủ Tổng Thống liền xếp đặt một kế hoạch thật tinh vi, bí mật đem Tam vào Sài G̣n, rồi thả ra cho làm " c̣ mồi" để nhử bắt các đồng chí cộng tác trong mạng lười gián điệp với đương sự. Sự bố trí cuả sở Mật Vụ khéo léo đến mức tất cả cán bộ cao cấp trong guồng máy gián điệp cuả CS ở miền Nam không một ai nghi ngờ ǵ về hành động cuả Tam. Riêng Mười Hương, là người phải phối hợp công tác chặt chẽ với Tam, sau nhiều lần gặp gỡ tại những điểm hẹn bí mật ở Phú Nhuận, với con mắt tinh ranh già dặn cuả một điệp viên thượng thặng cũng không phát hiện được một dấu hiệu phản bội nào trong các hành động, ngôn ngữ và cử chỉ cuả Tam. V́ thế, đến một cuộc hẹn bí mật quan trọng cuối cùng tại một cơ sở ở G̣ Vấp, Mười Hương đă bất ngờ bị nhân viên Mật Vụ PTT vây bắt tại trận.

    Thoạt tiên, Mười Hương đă bị Mật Vụ đem về giam trong một nhà kho cũ cuả Bảy Viễn ở B́nh Xuyên. Cuộc thẩm vấn sơ khởi Mười Hương đă do Dương Văn Hiếu, giám đốc Cảnh Sát Đặc Biệt (mới thăng chức) và TT Khanh, giám đốc sở Hoạt Vụ cuả tổng Nha Cảnh Sát QG đích thân khai thác. Sau đó ít lâu, Mười Hương được đem ra Huế, giam tại nhà lao Toà Khâm...

    Sau ngày 1.11.63, sau khi đă thủ tiêu hai anh em ông Ngô Đ́nh Diệm và truy lùng bắt giam những người đă cộng tác mật thiết với chế độ cũ, dù là đă có công rất lớn trong việc tiểu trừ CS, các tướng làm " cách mạng" như : Minh, Khánh, Đôn, Xuân, Kim, Khiêm, Có, Thiệu , Kỳ v.v... c̣n t́m cách " giải phóng " luôn cho các cán bộ CS cao cấp nằm vùng ở miền Nam, trong số đó có Mười Hương.

    Theo tôi, việc các tướng thả Mười Hương ra ngay sau ngày 1.11.63 chẳng phải do dốt nát, nhầm lẫn vô t́nh, hay do sơ xuất trong cuộc điều nghiên, mà bởi do một chủ trương đă được xếp đặt có bài bản lớp lang hẳn hoi của hai tướng Dương Văn Minh ( quốc trưởng) và Nguyễn Khánh ( thủ tướng).

    Đây là những sự kiện cụ thể, xin bạn đọc hăy lấy trí thông minh cuả ḿnh mà phán đoán, chớ đừng vội nghe theo tôi mà buộc tội các tướng này oan uổng!

    Lúc bấy giờ các tướng lănh Sài G̣n cho phép dùng một chuyến xe lửa đặc biệt chở hết các tù nhân CS đang bị giam giữ trong các nhà giam ở Huế, như: Thừa Phủ, Toà Khâm, Chín Hầm, Mang Cá v.v...về Sài G̣n. Một số đem giam ở Chí Hoà, một số khác giam ở Tổng Nha Cảnh Sát QG, để lấy lại lời khai. Trong trường hợp này các cán bộ CS đều được phép đảo cung. Dĩ nhiên, lẫn lộn trong số đó gồm cả thảy 22 cán bộ CS nằm vùng cao cấp nhất, Mười Hương cũng được bố trí cho phép đảo cung và kêu oan. Mười Hương vẫn giữ nguyên danh tánh là Trần Ngọc Ban, nhưng thay đổi chút đỉnh về lư lịch, nhận là một giáo viên dạy tư, không hề biết ǵ về chánh trị, con của bà Lê Thị Nhiễm [một cán bộ cơ sở của CS] có chồng đă chết cũng họ Trần. Trước Hội Đồng An Ninh QG, Mười Hương cực lực phủ nhận tội trạng, cho rằng đă bị Mật Vụ của chế độ Ngô Đ́nh Diệm bắt oan và dùng biện pháp tra tấn cực h́nh cưỡng bách nhận tội...

    Chỉ cẩn đảo cung khơi khơi như thế là Mười Hương liền được các tướng ra lệnh trả tự do cho đương sự và không quên dạy đương sự bằng câu sáo rỗng phường tuồng: "sau khi về nhà rồi phải nhớ hết ḷng "phục vụ quốc gia" nghen!"

    Được các tướng ban ơn trả tự do, Mười Hương về ngụ tại nhà của bà Nhiễm ở quận 3, mỗi tháng ngoan ngoăn đến ty cảnh sát tŕnh diện một lần cho có lệ. Nhưng thực sự, sau khi được phóng thích Mười Hương chỉ đi tŕnh diện có một lần duy nhất.

    Đến tháng sau, khi cục R đă bố trí hoàn bị đường giây đưa Mười Hương vào mật khu ở Củ Chi, th́ Mười Hương không c̣n phải đi tŕnh diện cảnh sát nữa. Vào tới căn cứ Củ Chi, Mười Hương đă được ngay các đồng chí cán bộ cao cấp ở miền Nam gồm: Nguyễn Chí Thanh, Nguyễn Văn Linh, Trần Văn Trà, và Trần Văn Danh...túc trực đón chào.

    Sau đó ít lâu, Mười Hương đă được chánh trị bộ rút về Hà Nội và đích thân Hồ Chí Minh đă cho phép Mười Hương đi Âu Châu một chuyến để "bồi dưỡng" và đoàn tụ với vợ. Đến năm 1968 Mười Hương lại trở vào miền Nam hoạt động với công tác an ninh miền. Đến năm 1970, Mười Hương được chuyển qua thường vụ T, giữ nhiệm vụ trưởng ban an ninh T 4 với các công tác đặc biệt là: diệt ác ôn, đánh bại thế chánh trị cuả miền Nam, tiến hành và phát triển hoạt động điệp báo ngay trong ḷng địch...

    Sau ngày 30.4.75, Mười Hương được cử làm phó bí thư thành ủy TP Hồ Chí Minh, đặc trách an ninh. Không lâu sau, trong khoá 4, Mười Hương được trở thành Uỷ viên trung ương đảng , và lần lượt giữ các chức vụ: Phó bí thư thành uỷ TP Hà Nội, tổng cục trưởng Tổng Cục Du Lịch, phó ban Thanh tra Nhà Nước, trưởng ban Nội Chính Trung Ương...

    NHỮNG THÀNH QỦA CHIẾN LƯỢC DÂNG CHO CSBV

    Sau khi đă chiếm trọn miền Nam VN, theo tiết lộ của Nguyễn Huy Dân, ủy viên UBBĐV của TUCMN, trong cuộc đảo chánh thành công ngày 1. 11. 63, Dương Văn Minh đă tạo được những thành tích quan trọng , đáng dùng làm những món quà tinh thần dâng lên cho Bác và đảng như sau :

    - Thành tích đặc biệt có lợi cho công cuộc trường kỳ kháng chiến của quân dân cả nước dưới chế độ xă hội chủ nghĩa là : Dương Văn Minh đă can đảm ra lịnh hạ sát cả 2 anh em Diệm -Nhu , như chặt rắn mất đầu, để các lực lượng vơ trang ở miền Nam không c̣n một lănh tụ chánh trị nào xứng đáng nữa.

    - Khi vừa lên giữ chức quốc trưởng, Dương Văn Minh đă t́m cách phóng thích ngay Mười Hương, vốn đă bị bắt giam từ thời đệ nhất CH, và trả tự do cho Tống Thị Lư, can tội giết chồng, chủ tiệm giày Nam Việt, sau dinh gia Long…

    - Nhưng nghiêm trọng nhất là Dương Văn Minh đă hạ lịnh triệt tiêu 16.000 ấp chiến lược trên toàn thể lănh thổ miền Nam. Đây là một thành tích cực kỳ lớn lao, đă đóng góp đắc lực trong công cuộc tái sinh các kế hoạch du kích chiến của TUCMN.Từ đây, các lực lượng vũ trang nhân dân của TUCMN đă có thể lần hồi khôi phục được sinh lực , sống với dân như cá với nước , khiến các mũi nhọn tiến công của Mỹ và VNCH bị vô hiệu hóa đến 80 %. Về sau, để khắc phục sai lầm này, chế độ Thiệu-Kỳ mới đẻ ra " chiến dịch PHƯỢNG HOÀNG " do Williams E. Colby, nguyên giám đốc CIA chủ xướng. Nhưng kết qủa vẫn không đáng cho các lực lượng vơ trang nhân dân của CS lo ngại.

    - Về mặt chiến lược, khi bộ trưởng quốc pḥng Mỹ Mc. Namara đề nghị ném bom nổ chậm xuống đê sông Hồng , ở miền Bắc, để làm cho miền Bắc bị nạn lụt lội, bị mất mùa , dân chúng đói khổ, tinh thần chiến đấu của quân đội nhân dân miền Bắc bị suy giảm. Nhưng Dương Văn Minh đă cương quyết lắc đầu, trả lời Mac Namara :" Tôi không muốn đồng bào miền Bắc bị đói !".

    Nhờ công trạng đó , mà cuộc chiến của quân đội nhân dân miền Bắc vẫn tiếp tục duy tŕ cường độ, áp lực Mỹ Ngụy phải bước đến bàn hội nghị. - Sau hơn 10 năm sống lưu vong ở Thái Lan, khi về nước Dương Văn Minh đă có công tập họp các lực lượng đấu tranh chống Mỹ và Ngụy quyền ở Sài G̣n , và nhất là đă có công bảo vệ các cơ sở nội tuyến của cách mạng, để chờ thời cô hành sự.

    KÉO BÈ KẾT CÁNH LẬP THÀNH PHẦN THỨ 3 TOÀN LÀ CÁN BỘ CS NẰM VÙNG NGƯỜI MIỀN NAM !

    Trong thời gian ông Minh bị 2 ông Thiệu-Kỳ đày sang Thái Lan, tôi đă sang Thái nhiều lần, nhờ anh Nguyễn Văn Ứng , nhân viên của toà đại sứ VN tại Bangkok, đưa đến nhà ông Minh , để thăm ông. Dịp này ông Minh đă nói với tôi:

    -" Em à, em về nói với 2 ông Thiệu-Kỳ cho qua về nước. Qua không làm chánh trị nữa đâu. Qua nhớ nhà. Qua về, chỉ lo vui tuổi già với vườn Lan thôi !"

    Chẳng bao lâu sau khi ông Minh về nước, tôi thấy trong nhà ông đă dập d́u tấp nập toàn những người miền Nam, như : Lư Quí Chung , Ngô Công Đức, Nguyễn Hữu Chung , Dương Văn Ba, Hồ Ngọc Nhuận, Hồ Ngọc Cứ, Vơ Long Triều, Lư Chánh Trung, Trần Ngọc Liễng, Huỳnh Tấn Mẫm, nghị sĩ, cựu đại tá Hồng Sơn Đông, chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh,và Triệu Quốc Mạnh, phó biện lư toà sơ thẩm Gia Định... Đám này đă họp thành một khối chánh trị mệnh danh " thành phần thứ 3 ", mang màu sắc trung lập, nhưng thực chất đều là bọn CS nằm vùng, hoặc thân cộng.

    [ ghi chú: Măm 2004, Lư Qúi Chung, rất năng nổ và đắc lực nhất trong nhóm " thứ 3" của Dương Văn Minh đă viết một quyển hồi kư. Nhưng vừa in xong liền bị chính quyền CS tịch thu hết. Tuy nhiên quyển sách này đă nằm trong tay tôi. Nay mai tôi sẽ lần lượt công bố trọn vẹn, để đồng bào có thêm dữ kiện phán xét về " thành phần thứ 3" của Dương Văn Minh]…

    Trong cơn dầu sôi lửa bỏng ở Sài g̣n , ông Minh đă vội vàng phong ngay cho chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh, một sĩ quan đă giải ngũ, nằm vùng cho CS , đảm nhiệm chức vụ trọng yếu phụ tá tổng tham mưu trưởng , dưới quyền của Vĩnh Lộc. Đồng thời , ông c̣n phong cho Triệu Quốc Mạnh, một tên cán bộ CS , lănh chức giám đốc cảnh sát đô thành. Ngoài ra ông Minh c̣n liên lạc chặt chẽ với Lê Đức Thọ, Vơ Văn Kiệt... qua trung gian của người em tên Dương Văn Nhựt, bí danh Mười Ty. Việc này đă được ông Jen-Marie Mérillon cựu đại sứ Pháp ở miền Nam tiết lộ rồi….

    ĐẶNG VĂN NHÂM

    ( muốn đọc những sự kiện khác, xin mời vào : www.dangvannham.com )

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 8 users browsing this thread. (0 members and 8 guests)

Similar Threads

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •