Results 1 to 10 of 10

Thread: CSVN Có Thể Nào Thoát Được Sự Kiềm Chế Của Trung Cộng ?

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    CSVN Có Thể Nào Thoát Được Sự Kiềm Chế Của Trung Cộng ?

    Nguyễn Văn Huy

    Những chuyển biến ngoạn mục trong quan hệ giữa Hoa Kỳ và Việt Nam những tháng gần đây đă làm nhiều người chú ư. Nhiều luồng dư luận trong và ngoài nước có vẻ tin rằng Việt Nam đang quay mặt với Trung Quốc để xích lại gần với Hoa Kỳ.

    Sự thật có đúng vậy không? Giới quan tâm đến thời cuộc Việt Nam tỏ ra rất dè dặt.

    Từ sau khi hai nước kư tuyên bố chung về cắm mốc biên giới trên đất liền ngày 31-12-2008, quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc đă xuống cấp rơ rệt, nếu không muốn nói đang chuyển sang thế đối đầu.

    Phải nhắc lại những ngày đầu trong quan hệ giữa hai nước mới hiểu tầm quan trọng của việc cắm mốc này và sự bực tức của Trung Quốc.

    Ngay sau khi vừa chiếm được chính quyền trên toàn lục địa ngày 1-10-1949, ban lănh đạo đảng cộng sản Trung Quốc liền tập trung những phương tiện chiến tranh sẵn có để yểm trợ Việt Nam và Triều Tiên (Bắc Hàn). Nhờ sự giúp đỡ tích cực của đảng cộng sản Trung Quốc, lực lượng kháng chiến vơ trang của Việt Nam đă chuyển từ giai đoạn du kích sang chính quy, với những sư đoàn và đại đoàn như hồng quân Trung Quốc, và đă đánh thắng Pháp tại Điện Biên Phủ.

    Để bảo vệ hậu cứ của phe cộng sản, hồng quân Trung Quốc đă trấn giữ những cao điểm trọng yếu trên vùng rừng núi từ thị xă Cao Bằng đến thành phố Móng Cái (Quảng Ninh). Sau khi kư hiệp định Genève tháng 7-1954 chia đôi đất nước, phe cộng sản làm chủ hoàn toàn lănh thổ miền Bắc từ vĩ tuyến 17 đến các vùng biên giới phía Bắc.

    Nhưng biên giới nào? Thực tế đă không giản dị như Hồ Chí Minh và ban lănh đạo đảng cộng sản nghĩ. Hồng quân Trung Quốc vẫn chiếm giữ những điểm trọng yếu trên vùng rừng núi từ Cao Bằng đến Quảng Ninh. Không những thế, họ c̣n khuyến khích những sắc tộc thiểu số sinh sống trên vùng cận biên kư với các giới chức địa phương Trung Quốc những thỏa hiệp phân ranh thừa nhận phần đất mà quân Trung Quốc đă chiếm cứ.

    Sự chuyển nhượng ngày càng nghiêm trọng khiến ngày 2-11-1957, ban lănh đạo Đảng Lao Động, tức đảng cộng sản Việt Nam, gởi một công văn yêu cầu ban lănh đạo Đảng Cộng Sản Trung Quốc tôn trọng đường biên giới lịch sử do hai công ước Pháp-Thanh 1887 và 1895 để lại. Công văn kêu gọi giải quyết mọi tranh chấp bằng đàm phán v́ "vấn đề quốc giới là một vấn đề quan trọng cần giải quyết theo những nguyên tắc pháp lư đương có hoặc được xác định lại do chính phủ hai nước quyết định; nhất thiết cấm các nhà chức trách và đoàn thể địa phương không được thương lượng với nhau để cắm mốc giới hoặc cắt nhượng đất cho nhau và giao cho địa phương giải quyết ổn thỏa việc tranh chấp có hành hung, c̣n mọi việc dời mốc giới hoặc cắt nhượng đất th́ nhất thiết đều do trung ương hai bên quyết định".

    Từ đầu thập niên 1960, nhằm đáp ứng với nhu cầu của các lực lượng miền Bắc trong cuộc xâm chiếm miền Nam, tuyến đường sắt trực tuyến từ Băng Tường (Trung Quốc) đến Đồng Đăng (Việt Nam) được nối dài thêm để vận chuyển hàng hóa và vật dụng quân sự. Sự nối tuyến của đoạn đường sắt này lấn sâu vào lănh thổ Việt Nam hơn 150 m, trong đó có Ải Nam Quan. Trong thời gian từ 1964 đến 2008, Trung Quốc đă không ngừng lôi kéo những nhóm người Kinh và người sắc tộc sinh sống trên giẻo đất ấy về phía ḿnh. Do đó, đối với chính quyền cộng sản Việt Nam, hoàn tất và kư kết hiệp ước biên giới trên đất liền năm 1999 và hiệp ước biên giới trên biển năm 2000 là một thành công lớn. Hoàn tất việc cắm mốc dọc 1400 km biên giới phía Bắc cuối năm 2008 vừa qua là một thành công khác. Từ nay Hà Nội không c̣n sợ bị mất thêm đất nữa.

    Không thể tiếp tục lấn áp Việt Nam trên đất liền, Trung Quốc gia tăng áp lực trên Biển Đông. Từ đầu năm 2009 trở đi, hải quân Trung Quốc không ngừng khủng bố ngư dân Việt Nam hoạt động trong vùng đánh cá quen thuộc của họ; tổ chức du lịch trên quần đảo Hoàng Sa; xây dựng căn cứ quân sự trên quần đảo Trường Sa; "cắm cờ" dưới ḷng biển, tuyên bố chủ quyền trên toàn Biển Đông v.v. Trước những uy hiếp này, lúc đầu Hà Nội im lặng sau đó phản đối ngày càng quả quyết hơn. Lời qua tiếng lại giữa hai nước ngày càng nhiều và càng ít nể nang. Tuy chưa có những tuyên bố thực sự thù địch giữa hai chính quyền nhưng không ai thấy thiện chí ḥa giải nào giữa hai nước, trái lại căng thẳng ngày càng gia tăng.

    Từ vài năm nay, sự bành trướng và phô trương của lực lượng hải quân Trung Quốc ra Biển Đông đă trở thành một đe dọa hiện thực, không những đối với các quốc gia Đông Á và Đông Nam Á mà cả đối với Hoa Kỳ và Châu Âu. Biển Đông là đường vận chuyển hàng hóa lớn nhất thế giới, sự ngăn cản hoặc quấy rối con đường này là đe dọa sinh hoạt kinh tế của thế giới. V́ sự an toàn chung cho cả thế giới, Hoa Kỳ không thể cho phép Trung Quốc thao túng con đường huyết mạch như thế.

    Nh́n lại quan hệ Việt-Mỹ, việc tái lập bang giao với Việt Nam không phải t́nh cờ, đó là một tính toán lâu dài. Trước kia Hoa Kỳ đă rời khỏi miền Nam Việt Nam v́ lư do chiến lược, bây giờ Hoa Kỳ muốn trở lại Việt Nam cũng v́ lư do chiến lược. Từ 1993 đến nay, Hoa Kỳ đă làm đủ mọi cách để quan hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ ngày thêm khắng khít.

    Trong Hội nghị thượng đỉnh Đông Á (East Asia Summit) tổ chức tại Bangkok tháng 7-2009, ngoại trưởng Hoa Kỳ, bà Hillary Clinton, tuyên bố "Hoa Kỳ trở lại Đông Nam Á". Đông Nam Á ở đây phải hiểu là Việt Nam, trở lại Đông Nam Á có nghĩa là Mỹ sẽ không cho Trung Quốc tiếp tục ức hiếp Việt Nam. V́ từ sau 1975 đến nay, Hoa Kỳ chưa bao giờ rời bỏ Đông Nam Á, sự hiện diện vừa kinh tế lẫn quân sự của Hoa Kỳ vẫn luôn luôn tích cực. Năm nước Đông Nam Á quan trọng nhất là Indonesia, Malaysia, Philippines, Thailand và Singapore đều là những đồng minh lâu đời và cũng là những khách hàng mua vũ khí lớn của Mỹ. Việt Nam là lá bài cuối cùng mà Hoa Kỳ muốn nắm để chuẩn bị cuộc đối đầu với Trung Quốc trong những ngày sắp tới tại Châu Á - Thái B́nh Dương.

    Cơ hội đă đến đúng vào lúc đảng cộng sản Việt Nam không thể tiếp tục nín nhịn trước sự ức hiếp của Trung Quốc ngày càng gia tăng trên Biển Đông. Dư luận trong và ngoài nước tin rằng đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam sẽ quay lưng với Trung Quốc và ngă vào ṿng tay của Hoa Kỳ. Những ǵ đă và đang xảy ra càng củng cố thêm niềm tin này. Không phải t́nh cờ bộ trưởng quốc pḥng Phùng Quang Thanh được mời sang Hoa Kỳ thăm viếng các cơ sở quốc pḥng; các phái đoàn quân sự Việt Nam được mời tham quan các trường huấn luyện quân sự của Mỹ; các tàu chiến Mỹ thường xuyên lui tới các hải cảng Việt Nam, đặc biệt là cuộc thao diễn của hàng không mẫu hạm nguyên tử George Washington trên Biển Đông trước khi cập bến cảng Đà Nẵng tháng 8 vừa qua. Trong tháng 10 sắp tới, một hội nghị giữa Hoa Kỳ và bốn nước vùng hạ lưu sông Mê-kông và một hội nghị thượng đỉnh ASEAN-Hoa Kỳ sẽ được triệu tập. Tất cả báo hiệu một thế liên kết đang h́nh thành giữa các nước ASEAN và Mỹ để đương đầu với Trung Quốc. Rơ ràng Hoa Kỳ muốn ngăn chặn khả năng bành trướng và đe dọa của Trung Quốc trong khu vực này.

    Trong Diễn Đàn Khu Vực ASEAN (ASEAN Regional Forum) khai mạc tại Hà Nội ngày 23-7-2010, Mỹ và các nước ASEAN, đặc biệt là Việt Nam, đă công khai đứng cùng một phía đối đầu với Trung Quốc, cùng phản bác những yêu sách của Trung Quốc và cùng ủng hộ công thức giải quyết các tranh chấp trên Biển Đông qua thảo luận đa phương thay v́ song phương như Trung Quốc vẫn thường đ̣i hỏi. Bà Hillary Clinton cho biết quyền lợi của Hoa Kỳ gắn liền với t́nh h́nh an ninh, tự do lưu thông và sự tôn trọng công pháp quốc tế trên Biển Đông. Ngoài việc phủ nhận cái lưỡi ḅ của Trung Quốc, bà Clinton cũng bác bỏ tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, v.v.

    Những phát biểu của bà Clinton hứa hẹn một tương lai sáng láng cho Việt Nam. Như để thách thức Trung Quốc, Hà Nội đặt mua nhiều máy bay chiến đấu hiện đại và tàu ngầm của Nga, gia tăng quan hệ hợp tác quân sự với các cường quốc phương Tây và Đông Nam Á khác, v.v. Thật là quá đẹp nếu tương lai ấy trở thành sự thật. Nhưng thực tế đă không giản dị như vậy.

    Đảng cộng sản Việt Nam và đảng cộng sản Trung Quốc là hai đảng cầm quyền lâu đời nhất tại Châu Á. Quan hệ giữa đảng cộng sản Châu Á này đă có hơn 60 tuổi đời, sự gắn bó giữa hai đảng do đó không thể một sớm một chiều bị cắt đứt. Ngay cả những lúc đen tối nhất trong quan hệ giữa hai đảng năm 1979 và những năm sau đó, chiến tranh biên giới rồi chiến tranh trên biển, đất nước và dân tộc Việt Nam tuy có chịu nhiều thiệt hại nhưng v́ quyền lợi và sự tồn tại của chính ḿnh, ban lănh đạo đảng cộng sản Việt Nam đành ngậm đắng nuốt cay tự đặt dưới sự d́u dắt của đảng cộng sản Trung Quốc.

    Cũng nên biết mỗi năm đảng cộng sản Việt Nam gởi hàng ngàn đảng viên trẻ sang Trung Quốc đào tạo để trở về nắm giữ những chức vụ cao cấp nhất trong guồng máy đảng, nhà nước, công an và quân đội. Đặc điểm của những cán bộ Việt Nam được đào tạo tại Trung Quốc là trước khi ra trường phải tuyên thệ trung thành với đảng cộng sản và bảo vệ lẫn nhau. "Đảng cộng sản" và đùm bọc "lẫn nhau" ở đây phải hiểu là cả đảng cộng sản Việt Nam lẫn Trung Quốc, bảo vệ lẫn nhau cũng là bảo vệ Việt Nam và Trung Quốc. Tuy được đào tại nhiều nơi trên lănh thổ Trung Quốc (Vân Nam, Quảng Tây, Quảng Đông, Liễu Ninh…), không cán bộ nào quên "Lời thề Trùng Khánh" (Trùng Khánh là nơi đào tạo qui mô những cán bộ Việt Nam đầu tiên tại Trung Quốc). Chính v́ thế, cho dù có căm ghét lẫn nhau tới đâu ít có trường hợp thanh toán hay triệt tiêu đối thủ là đảng viên cùng trường với ḿnh.

    Đối với giới lănh đạo đảng cộng sản Việt Nam, lănh đạo đảng cộng sản Trung Quốc c̣n duy tŕ một quan hệ đặc biệt, tương tự như t́nh cha con. Trừ những người không chịu sự chăm sóc y tế của Trung Quốc, mọi trường hợp suy yếu và trọng bệnh của các cấp lănh đạo cộng sản Việt Nam đều được chữa trị kỹ càng. Không phải t́nh cờ đa số cán bộ lănh đạo lăo thành của đảng cộng sản Việt Nam có tuổi thọ cao nhất thế giới : Vơ Nguyên Giáp 100 tuổi, Đỗ Mười 93 tuổi, Lê Đức Anh 90 tuổi, v.v. Càng được tận t́nh chăm sóc bao nhiêu th́ càng phải biết ơn người chữa trị bấy nhiêu. Nếu ông Vơ Văn Kiệt chịu để y sĩ Trung Quốc chăm sóc, tuổi thọ của ông có thể đă không dừng lại ở con số 88. Điều này cho thấy đảng cộng sản Trung Quốc không những nắm vững sinh hoạt chính trị của từng cấp lănh đạo đảng cộng sản Việt Nam mà c̣n nắm luôn cả thể lực của từng người.

    Quan sát kỹ, không một cán bộ cao cấp nào không có cơ ngơi tại Trung Quốc. Người nào được "hội kiến" với ban lănh đạo đảng cộng sản Trung Quốc tại Trung Nam Hải là một vinh dự hiếm có, v́ đó là biểu hiệu chiều chuộng và ưu đăi tối đa. Nhân cách và lư lịch của từng cấp lănh đạo Việt Nam do đó nằm trong tay đảng cộng sản Trung Quốc, phần lớn các cấp lănh đạo cộng sản Việt Nam đều lâm vào thế "bị động", không trước mỹ nhân, hảo tửu th́ cũng tiền tài, danh vọng. Có tính đến yếu tố này mới thấy sự khó khăn trong việc quay lưng với Trung Quốc.

    Không phải t́nh cờ trung tướng Nguyễn Chí Vịnh (tuy là thứ trưởng quốc pḥng nhưng hành xử như một bộ trưởng), lặn lội sang Bắc Kinh để giải thích với đồng cấp Lương Quang Liệt về việc tàu chiến Mỹ cặp bến cảng Việt Nam. Không những thế, ông c̣n cư xử như một nguyên thủ quốc gia, tuyên bố Việt Nam sẽ không tham gia một liên minh quân sự nào, không là đồng minh quân sự của bất cứ nước nào, không cho quốc gia nào đặt căn cứ quân sự trên lănh thổ và không dựa vào quốc gia này chống quốc gia kia. Dư luận đă rất ngạc nhiên trước thái độ này, một người chỉ là thứ trưởng quốc pḥng mà dám thay mặt đảng và chính quyền khẳng định đường lối chính trị, ngoại giao và quốc pḥng như thế. Rơ ràng Nguyễn Chí Vịnh đang thi hành Lời thề Trùng Khánh.

    Nh́n vào thực tế, không một cơ quan nào của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam mà không có thân tín hay tay sai của đảng cộng sản Trung Quốc xâm nhập hay bị mua chuộc. Bằng chứng là không một chính quyền địa phương Việt Nam nào cho phép treo biểu ngữ hay xuống đường chống Trung Quốc, không một tờ báo nào được phép đăng những bài tường thuật về sự kiêu căng của công nhân Trung Quốc trong lănh thổ Việt Nam. Những nhà thầu Trung Quốc gần như được "ưu tiên" đầu tư vào những lănh vực béo bở nhất như xây dựng đường sá, nhà máy và khai thác tài nguyên. Gần như tất cả các cấp lănh đạo địa phương nơi có cửa khẩu sát vùng biên giới Việt Trung đều bị mua chuộc: hàng hóa Trung Quốc được tự do tuôn vào Việt Nam, nhiều địa điểm chiến lược đă coi như nằm trong tay những công ty "đầu tư phát triển" Trung Quốc.

    Nh́n lại cách tổ chức và phân bổ nhân sự của đảng và chính quyền cộng sản Việt Nam hiện nay, thoát được sự kiềm chế của đảng cộng sản Trung Quốc là chuyện rất khó v́ đảng cộng sản Việt Nam chưa bao giờ độc lập với đảng cộng sản Trung Quốc. Chỉ c̣n vài tháng nữa đại hội đảng cộng sản Việt Nam lần thứ 11 sẽ nhóm họp; khoảng 1200 người, đại diện cho hơn 3 triệu đảng viên, đến tham dự để bầu ra 180 ủy viên trung ương vào những chức vụ lănh đạo cao nhất đảng và nhà nước. Trong số này, bao nhiêu người chưa lọt vào bẫy quyền lợi do Trung Quốc giương ra?

    Nhiều người cho rằng thế đu dây giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc của đảng cộng sản trước ngày khai mạc đại hội đảng chỉ nhằm xoa dịu sự bực tức của đảng viên và quần chúng trước sự hà hiếp của Trung Quốc. Có nhiều triển vọng sau đại hội trung ương đảng lần thứ 11 sắp tới, đảng cộng sản Việt Nam sẽ tiếp tục chọn sự lệ thuộc Trung Quốc để giữ quyền lợi. V́ từ ngày thành lập đến nay, quyền lợi của đất nước chưa bao giờ là ưu tư hàng đầu của ban lănh đạo đảng cộng sản VN.

    Nguyễn Văn Huy
    2010

    Nguồn ChinhNghiaViet

  2. #2
    diachulasantaberd75
    Khách

    Đơn giản cụ thể và rỏ ràng ... V́ không thể khác

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Nguyễn Văn Huy

    Những chuyển biến ngoạn mục trong quan hệ giữa Hoa Kỳ và Việt Nam những tháng gần đây đă làm nhiều người chú ư. Nhiều luồng dư luận trong và ngoài nước có vẻ tin rằng Việt Nam đang quay mặt với Trung Quốc để xích lại gần với Hoa Kỳ.

    Sự thật có đúng vậy không? Giới quan tâm đến thời cuộc Việt Nam tỏ ra rất dè dặt.

    Từ sau khi hai nước kư tuyên bố chung về cắm mốc biên giới trên đất liền ngày 31-12-2008, quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc đă xuống cấp rơ rệt, nếu không muốn nói đang chuyển sang thế đối đầu.

    Phải nhắc lại những ngày đầu trong quan hệ giữa hai nước mới hiểu tầm quan trọng của việc cắm mốc này và sự bực tức của Trung Quốc.

    Ngay sau khi vừa chiếm được chính quyền trên toàn lục địa ngày 1-10-1949, ban lănh đạo đảng cộng sản Trung Quốc liền tập trung những phương tiện chiến tranh sẵn có để yểm trợ Việt Nam và Triều Tiên (Bắc Hàn). Nhờ sự giúp đỡ tích cực của đảng cộng sản Trung Quốc, lực lượng kháng chiến vơ trang của Việt Nam đă chuyển từ giai đoạn du kích sang chính quy, với những sư đoàn và đại đoàn như hồng quân Trung Quốc, và đă đánh thắng Pháp tại Điện Biên Phủ.

    Để bảo vệ hậu cứ của phe cộng sản, hồng quân Trung Quốc đă trấn giữ những cao điểm trọng yếu trên vùng rừng núi từ thị xă Cao Bằng đến thành phố Móng Cái (Quảng Ninh). Sau khi kư hiệp định Genève tháng 7-1954 chia đôi đất nước, phe cộng sản làm chủ hoàn toàn lănh thổ miền Bắc từ vĩ tuyến 17 đến các vùng biên giới phía Bắc.

    Nhưng biên giới nào? Thực tế đă không giản dị như Hồ Chí Minh và ban lănh đạo đảng cộng sản nghĩ. Hồng quân Trung Quốc vẫn chiếm giữ những điểm trọng yếu trên vùng rừng núi từ Cao Bằng đến Quảng Ninh. Không những thế, họ c̣n khuyến khích những sắc tộc thiểu số sinh sống trên vùng cận biên kư với các giới chức địa phương Trung Quốc những thỏa hiệp phân ranh thừa nhận phần đất mà quân Trung Quốc đă chiếm cứ.

    Sự chuyển nhượng ngày càng nghiêm trọng khiến ngày 2-11-1957, ban lănh đạo Đảng Lao Động, tức đảng cộng sản Việt Nam, gởi một công văn yêu cầu ban lănh đạo Đảng Cộng Sản Trung Quốc tôn trọng đường biên giới lịch sử do hai công ước Pháp-Thanh 1887 và 1895 để lại. Công văn kêu gọi giải quyết mọi tranh chấp bằng đàm phán v́ "vấn đề quốc giới là một vấn đề quan trọng cần giải quyết theo những nguyên tắc pháp lư đương có hoặc được xác định lại do chính phủ hai nước quyết định; nhất thiết cấm các nhà chức trách và đoàn thể địa phương không được thương lượng với nhau để cắm mốc giới hoặc cắt nhượng đất cho nhau và giao cho địa phương giải quyết ổn thỏa việc tranh chấp có hành hung, c̣n mọi việc dời mốc giới hoặc cắt nhượng đất th́ nhất thiết đều do trung ương hai bên quyết định".

    Từ đầu thập niên 1960, nhằm đáp ứng với nhu cầu của các lực lượng miền Bắc trong cuộc xâm chiếm miền Nam, tuyến đường sắt trực tuyến từ Băng Tường (Trung Quốc) đến Đồng Đăng (Việt Nam) được nối dài thêm để vận chuyển hàng hóa và vật dụng quân sự. Sự nối tuyến của đoạn đường sắt này lấn sâu vào lănh thổ Việt Nam hơn 150 m, trong đó có Ải Nam Quan. Trong thời gian từ 1964 đến 2008, Trung Quốc đă không ngừng lôi kéo những nhóm người Kinh và người sắc tộc sinh sống trên giẻo đất ấy về phía ḿnh. Do đó, đối với chính quyền cộng sản Việt Nam, hoàn tất và kư kết hiệp ước biên giới trên đất liền năm 1999 và hiệp ước biên giới trên biển năm 2000 là một thành công lớn. Hoàn tất việc cắm mốc dọc 1400 km biên giới phía Bắc cuối năm 2008 vừa qua là một thành công khác. Từ nay Hà Nội không c̣n sợ bị mất thêm đất nữa.

    Không thể tiếp tục lấn áp Việt Nam trên đất liền, Trung Quốc gia tăng áp lực trên Biển Đông. Từ đầu năm 2009 trở đi, hải quân Trung Quốc không ngừng khủng bố ngư dân Việt Nam hoạt động trong vùng đánh cá quen thuộc của họ; tổ chức du lịch trên quần đảo Hoàng Sa; xây dựng căn cứ quân sự trên quần đảo Trường Sa; "cắm cờ" dưới ḷng biển, tuyên bố chủ quyền trên toàn Biển Đông v.v. Trước những uy hiếp này, lúc đầu Hà Nội im lặng sau đó phản đối ngày càng quả quyết hơn. Lời qua tiếng lại giữa hai nước ngày càng nhiều và càng ít nể nang. Tuy chưa có những tuyên bố thực sự thù địch giữa hai chính quyền nhưng không ai thấy thiện chí ḥa giải nào giữa hai nước, trái lại căng thẳng ngày càng gia tăng.

    Từ vài năm nay, sự bành trướng và phô trương của lực lượng hải quân Trung Quốc ra Biển Đông đă trở thành một đe dọa hiện thực, không những đối với các quốc gia Đông Á và Đông Nam Á mà cả đối với Hoa Kỳ và Châu Âu. Biển Đông là đường vận chuyển hàng hóa lớn nhất thế giới, sự ngăn cản hoặc quấy rối con đường này là đe dọa sinh hoạt kinh tế của thế giới. V́ sự an toàn chung cho cả thế giới, Hoa Kỳ không thể cho phép Trung Quốc thao túng con đường huyết mạch như thế.

    Nh́n lại quan hệ Việt-Mỹ, việc tái lập bang giao với Việt Nam không phải t́nh cờ, đó là một tính toán lâu dài. Trước kia Hoa Kỳ đă rời khỏi miền Nam Việt Nam v́ lư do chiến lược, bây giờ Hoa Kỳ muốn trở lại Việt Nam cũng v́ lư do chiến lược. Từ 1993 đến nay, Hoa Kỳ đă làm đủ mọi cách để quan hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ ngày thêm khắng khít.

    Trong Hội nghị thượng đỉnh Đông Á (East Asia Summit) tổ chức tại Bangkok tháng 7-2009, ngoại trưởng Hoa Kỳ, bà Hillary Clinton, tuyên bố "Hoa Kỳ trở lại Đông Nam Á". Đông Nam Á ở đây phải hiểu là Việt Nam, trở lại Đông Nam Á có nghĩa là Mỹ sẽ không cho Trung Quốc tiếp tục ức hiếp Việt Nam. V́ từ sau 1975 đến nay, Hoa Kỳ chưa bao giờ rời bỏ Đông Nam Á, sự hiện diện vừa kinh tế lẫn quân sự của Hoa Kỳ vẫn luôn luôn tích cực. Năm nước Đông Nam Á quan trọng nhất là Indonesia, Malaysia, Philippines, Thailand và Singapore đều là những đồng minh lâu đời và cũng là những khách hàng mua vũ khí lớn của Mỹ. Việt Nam là lá bài cuối cùng mà Hoa Kỳ muốn nắm để chuẩn bị cuộc đối đầu với Trung Quốc trong những ngày sắp tới tại Châu Á - Thái B́nh Dương.

    Cơ hội đă đến đúng vào lúc đảng cộng sản Việt Nam không thể tiếp tục nín nhịn trước sự ức hiếp của Trung Quốc ngày càng gia tăng trên Biển Đông. Dư luận trong và ngoài nước tin rằng đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam sẽ quay lưng với Trung Quốc và ngă vào ṿng tay của Hoa Kỳ. Những ǵ đă và đang xảy ra càng củng cố thêm niềm tin này. Không phải t́nh cờ bộ trưởng quốc pḥng Phùng Quang Thanh được mời sang Hoa Kỳ thăm viếng các cơ sở quốc pḥng; các phái đoàn quân sự Việt Nam được mời tham quan các trường huấn luyện quân sự của Mỹ; các tàu chiến Mỹ thường xuyên lui tới các hải cảng Việt Nam, đặc biệt là cuộc thao diễn của hàng không mẫu hạm nguyên tử George Washington trên Biển Đông trước khi cập bến cảng Đà Nẵng tháng 8 vừa qua. Trong tháng 10 sắp tới, một hội nghị giữa Hoa Kỳ và bốn nước vùng hạ lưu sông Mê-kông và một hội nghị thượng đỉnh ASEAN-Hoa Kỳ sẽ được triệu tập. Tất cả báo hiệu một thế liên kết đang h́nh thành giữa các nước ASEAN và Mỹ để đương đầu với Trung Quốc. Rơ ràng Hoa Kỳ muốn ngăn chặn khả năng bành trướng và đe dọa của Trung Quốc trong khu vực này.

    Trong Diễn Đàn Khu Vực ASEAN (ASEAN Regional Forum) khai mạc tại Hà Nội ngày 23-7-2010, Mỹ và các nước ASEAN, đặc biệt là Việt Nam, đă công khai đứng cùng một phía đối đầu với Trung Quốc, cùng phản bác những yêu sách của Trung Quốc và cùng ủng hộ công thức giải quyết các tranh chấp trên Biển Đông qua thảo luận đa phương thay v́ song phương như Trung Quốc vẫn thường đ̣i hỏi. Bà Hillary Clinton cho biết quyền lợi của Hoa Kỳ gắn liền với t́nh h́nh an ninh, tự do lưu thông và sự tôn trọng công pháp quốc tế trên Biển Đông. Ngoài việc phủ nhận cái lưỡi ḅ của Trung Quốc, bà Clinton cũng bác bỏ tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, v.v.

    Những phát biểu của bà Clinton hứa hẹn một tương lai sáng láng cho Việt Nam. Như để thách thức Trung Quốc, Hà Nội đặt mua nhiều máy bay chiến đấu hiện đại và tàu ngầm của Nga, gia tăng quan hệ hợp tác quân sự với các cường quốc phương Tây và Đông Nam Á khác, v.v. Thật là quá đẹp nếu tương lai ấy trở thành sự thật. Nhưng thực tế đă không giản dị như vậy.

    Đảng cộng sản Việt Nam và đảng cộng sản Trung Quốc là hai đảng cầm quyền lâu đời nhất tại Châu Á. Quan hệ giữa đảng cộng sản Châu Á này đă có hơn 60 tuổi đời, sự gắn bó giữa hai đảng do đó không thể một sớm một chiều bị cắt đứt. Ngay cả những lúc đen tối nhất trong quan hệ giữa hai đảng năm 1979 và những năm sau đó, chiến tranh biên giới rồi chiến tranh trên biển, đất nước và dân tộc Việt Nam tuy có chịu nhiều thiệt hại nhưng v́ quyền lợi và sự tồn tại của chính ḿnh, ban lănh đạo đảng cộng sản Việt Nam đành ngậm đắng nuốt cay tự đặt dưới sự d́u dắt của đảng cộng sản Trung Quốc.

    Cũng nên biết mỗi năm đảng cộng sản Việt Nam gởi hàng ngàn đảng viên trẻ sang Trung Quốc đào tạo để trở về nắm giữ những chức vụ cao cấp nhất trong guồng máy đảng, nhà nước, công an và quân đội. Đặc điểm của những cán bộ Việt Nam được đào tạo tại Trung Quốc là trước khi ra trường phải tuyên thệ trung thành với đảng cộng sản và bảo vệ lẫn nhau. "Đảng cộng sản" và đùm bọc "lẫn nhau" ở đây phải hiểu là cả đảng cộng sản Việt Nam lẫn Trung Quốc, bảo vệ lẫn nhau cũng là bảo vệ Việt Nam và Trung Quốc. Tuy được đào tại nhiều nơi trên lănh thổ Trung Quốc (Vân Nam, Quảng Tây, Quảng Đông, Liễu Ninh…), không cán bộ nào quên "Lời thề Trùng Khánh" (Trùng Khánh là nơi đào tạo qui mô những cán bộ Việt Nam đầu tiên tại Trung Quốc). Chính v́ thế, cho dù có căm ghét lẫn nhau tới đâu ít có trường hợp thanh toán hay triệt tiêu đối thủ là đảng viên cùng trường với ḿnh.

    Đối với giới lănh đạo đảng cộng sản Việt Nam, lănh đạo đảng cộng sản Trung Quốc c̣n duy tŕ một quan hệ đặc biệt, tương tự như t́nh cha con. Trừ những người không chịu sự chăm sóc y tế của Trung Quốc, mọi trường hợp suy yếu và trọng bệnh của các cấp lănh đạo cộng sản Việt Nam đều được chữa trị kỹ càng. Không phải t́nh cờ đa số cán bộ lănh đạo lăo thành của đảng cộng sản Việt Nam có tuổi thọ cao nhất thế giới : Vơ Nguyên Giáp 100 tuổi, Đỗ Mười 93 tuổi, Lê Đức Anh 90 tuổi, v.v. Càng được tận t́nh chăm sóc bao nhiêu th́ càng phải biết ơn người chữa trị bấy nhiêu. Nếu ông Vơ Văn Kiệt chịu để y sĩ Trung Quốc chăm sóc, tuổi thọ của ông có thể đă không dừng lại ở con số 88. Điều này cho thấy đảng cộng sản Trung Quốc không những nắm vững sinh hoạt chính trị của từng cấp lănh đạo đảng cộng sản Việt Nam mà c̣n nắm luôn cả thể lực của từng người.

    Quan sát kỹ, không một cán bộ cao cấp nào không có cơ ngơi tại Trung Quốc. Người nào được "hội kiến" với ban lănh đạo đảng cộng sản Trung Quốc tại Trung Nam Hải là một vinh dự hiếm có, v́ đó là biểu hiệu chiều chuộng và ưu đăi tối đa. Nhân cách và lư lịch của từng cấp lănh đạo Việt Nam do đó nằm trong tay đảng cộng sản Trung Quốc, phần lớn các cấp lănh đạo cộng sản Việt Nam đều lâm vào thế "bị động", không trước mỹ nhân, hảo tửu th́ cũng tiền tài, danh vọng. Có tính đến yếu tố này mới thấy sự khó khăn trong việc quay lưng với Trung Quốc.

    Không phải t́nh cờ trung tướng Nguyễn Chí Vịnh (tuy là thứ trưởng quốc pḥng nhưng hành xử như một bộ trưởng), lặn lội sang Bắc Kinh để giải thích với đồng cấp Lương Quang Liệt về việc tàu chiến Mỹ cặp bến cảng Việt Nam. Không những thế, ông c̣n cư xử như một nguyên thủ quốc gia, tuyên bố Việt Nam sẽ không tham gia một liên minh quân sự nào, không là đồng minh quân sự của bất cứ nước nào, không cho quốc gia nào đặt căn cứ quân sự trên lănh thổ và không dựa vào quốc gia này chống quốc gia kia. Dư luận đă rất ngạc nhiên trước thái độ này, một người chỉ là thứ trưởng quốc pḥng mà dám thay mặt đảng và chính quyền khẳng định đường lối chính trị, ngoại giao và quốc pḥng như thế. Rơ ràng Nguyễn Chí Vịnh đang thi hành Lời thề Trùng Khánh.

    Nh́n vào thực tế, không một cơ quan nào của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam mà không có thân tín hay tay sai của đảng cộng sản Trung Quốc xâm nhập hay bị mua chuộc. Bằng chứng là không một chính quyền địa phương Việt Nam nào cho phép treo biểu ngữ hay xuống đường chống Trung Quốc, không một tờ báo nào được phép đăng những bài tường thuật về sự kiêu căng của công nhân Trung Quốc trong lănh thổ Việt Nam. Những nhà thầu Trung Quốc gần như được "ưu tiên" đầu tư vào những lănh vực béo bở nhất như xây dựng đường sá, nhà máy và khai thác tài nguyên. Gần như tất cả các cấp lănh đạo địa phương nơi có cửa khẩu sát vùng biên giới Việt Trung đều bị mua chuộc: hàng hóa Trung Quốc được tự do tuôn vào Việt Nam, nhiều địa điểm chiến lược đă coi như nằm trong tay những công ty "đầu tư phát triển" Trung Quốc.

    Nh́n lại cách tổ chức và phân bổ nhân sự của đảng và chính quyền cộng sản Việt Nam hiện nay, thoát được sự kiềm chế của đảng cộng sản Trung Quốc là chuyện rất khó v́ đảng cộng sản Việt Nam chưa bao giờ độc lập với đảng cộng sản Trung Quốc. Chỉ c̣n vài tháng nữa đại hội đảng cộng sản Việt Nam lần thứ 11 sẽ nhóm họp; khoảng 1200 người, đại diện cho hơn 3 triệu đảng viên, đến tham dự để bầu ra 180 ủy viên trung ương vào những chức vụ lănh đạo cao nhất đảng và nhà nước. Trong số này, bao nhiêu người chưa lọt vào bẫy quyền lợi do Trung Quốc giương ra?

    Nhiều người cho rằng thế đu dây giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc của đảng cộng sản trước ngày khai mạc đại hội đảng chỉ nhằm xoa dịu sự bực tức của đảng viên và quần chúng trước sự hà hiếp của Trung Quốc. Có nhiều triển vọng sau đại hội trung ương đảng lần thứ 11 sắp tới, đảng cộng sản Việt Nam sẽ tiếp tục chọn sự lệ thuộc Trung Quốc để giữ quyền lợi. V́ từ ngày thành lập đến nay, quyền lợi của đất nước chưa bao giờ là ưu tư hàng đầu của ban lănh đạo đảng cộng sản VN.

    Nguyễn Văn Huy
    2010

    Nguồn ChinhNghiaViet
    Đúng như mọi người mọi cấp trong nước đều hiểu ,mối quan hệ Việt Trung thường buộc quảng bá theo cách : Đời đời bền vững , Môi hở răng lạnh ..v..v người hô hào , người " bị " nghe riết ,trên cả nhàm chán , khản giọng miệng đắng ngét khi hô hào , tai nghe lùng bùng v́ bị nhồi nhét . Cả hai phía đều hiểu: nghe và hô hào là bắt buộc nhưng ko làm theo là tuyệt diệt . Trót dại rồi, tay nhận súng đạn giặc , tay tha hồ bắn giết anh em , giờ trả giá ngàn năm sông núi . Đau lắm nhục lắm chứ , nhưng họ cũng đành chây ĺ an ủi NHỤC là.. thịt . Lở bán rồi , c̣n cái lai quần ... củng bán chớ để chi ! Theo một bên lúc đầu xà xẻo vớ bẳm ko ít đâu ( quan tham mà ) nhưng Nó sẻ tiếp bọn Dân Chủ hà hơi tiếp sức cho Tiến Bộ Tự Do sau dân hiểu ra sẻ hỏi tội củ theo Nga Tàu gây chém giết đồng bào dân tộc . C̣n một bên biết tỏng là quỷ dử nhưng nó lo ḿnh ko thiếu món chi , vả lại chỉ sóng với quỷ chứ ai chịu sống với ḿnh kẻ cam tâm bán đất nước , bán thân xác con cháu , bán xương máu đồng bào, ḿnh ngu si truyền kiếp nó vẫn tươi cười Hảo hảo .. !

  3. #3
    Chú Năm
    Khách

    Âu cũng là số Trời đă định từ ngày có hồ tặc th́ thân phận VN như thế thôi ..

    Con đường đảng đi là đưa VN vào sự kiềm chế của TC ,ư nguyện như thế rồi dân chúng đ̣i thoát th́ làm sao đảng cho phép đây .

    Đồng bào chả có quyền hạn ǵ quyết định định mệnh nước chỉ có đảng có quyền hạn nầy mà đồng bào Vn ngày nay vẩn biết quyền hạn của đảng muốn ai chết th́ nguời đó chết ,muốn ai vinh quang th́ nguời đó vinh quang ,muốn lVN lệ thuộc chệt cộng th́ lệ thuộc . c̣n muốn thoát ra th́ Tc không cho thoát như cá cắn c6au thoát th́ miệng con ca phai đau thấu trời nièu khi phai chết nên con cá đành phải thoi thóp cắn câu .

    V́ con cá sợ đau th́ làm sao thoát lưỡi câu đây ?

    Âu cũng là số Trời đă định từ ngày có hồ tặc th́ thân phận VN như thế thôi ..

    Đảng VC thử làm một cú "nhân định (nguyện vọng muốn thoát từ bàn tay chệt ) thắng Thiên " coi nổi không ?

  4. #4
    con Ong
    Khách

    Vn truớc mặt QT diễn tuồng hùa theo "đối đầu với Trung Quốc" cho vui thôi chớ bên trong CSVN đeo theo thờ Tàu rồi

    Trong Diễn Đàn Khu Vực ASEAN (ASEAN Regional Forum) khai mạc tại Hà Nội ngày 23-7-2010, Mỹ và các nước ASEAN, đặc biệt là Việt Nam, đă công khai đứng cùng một phía đối đầu với Trung Quốc, cùng phản bác những yêu sách của Trung Quốc và cùng ủng hộ công thức giải quyết các tranh chấp trên Biển Đông qua thảo luận đa phương thay v́ song phương như Trung Quốc vẫn thường đ̣i hỏi.
    Vn truớc mặt QT diễn tuồng hùa theo "đối đầu với Trung Quốc" (cũng như tuồng CHHV làm con kiến đối đầu với củ khoai ) cho vui thôi chớ bên trong CSVN đeo theo thờ Tàu rồi .

    TÙ thời thèng hồ c̣n sống nó đă ăn mặc như một thèng chệt (thấy toàn là mặc áo 4 túi kiểu mao ) rồi có thấy thèng hồ mặc áo dài khăn đống truyền thống VN chưa ?

    Ngày nay th́ khỏi nói dân Bắc Kỳ ngoài Bắc đa phần thông tạho tiếng chêt như tiếng mẽ đẻ. Nhiều lúc phất âm tuờngt hèng chệt nào phai thèng CSBK chính quy lúc xưa đâu ..

    Bà Hillary Clinton cho biết quyền lợi của Hoa Kỳ gắn liền với t́nh h́nh an ninh, tự do lưu thông và sự tôn trọng công pháp quốc tế trên Biển Đông. Ngoài việc phủ nhận cái lưỡi ḅ của Trung Quốc,
    Chuyện Mỹ phủ nhận lưỡi ḅ của Trung Quốc là chuyện đuơng nhiên ,c̣n chuyện chấp nhận luỡi ḅ TQ bởi phạm van Đồng cũng là chuyện đương nhiên , vấn đề là đàn em lẩn con cháu "đồng hô " nầy tiếp tục diển chấp nhận luởi ḅ TC thôi ..

    bà Clinton cũng bác bỏ tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, v.v.
    Đây là cách ăn nói "vuợt thời gian" của Mỹ nhầm thật sự với mục đích ǵ ? th́ chỉ có nguời trong cuộc mới biết .

    Nhưng nh́n nguợc lại lịch sữ cũng chính cái miệng Mỹ ấy lại sanh ra tật câm (cùng tật với CSBV ) khi đứng nh́n TQ chiếm Hoàng Sa năm 74 làm chủ quyền .

  5. #5
    Chuẩn
    Khách

    Cờ CSVN = có dạng tô giới cuả Bắc KInh

    Từ ngày thành lập màu cờ đảng CSVN (đánh lận con đen từ đảng kỳ biến thành Quốc Kỳ ) là thấy lệ thuộc chệt cộng rồi .

    Hoc sinh VN ăn mặc lúc làm lể ra trường cũng đầy mùi Hồ Quảng Lưong sơn Ba Chúc Anh đài



  6. #6
    Đông
    Khách

    Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi!

    Quote Originally Posted by Chuẩn View Post
    Từ ngày thành lập màu cờ đảng CSVN (đánh lận con đen từ đảng kỳ biến thành Quốc Kỳ ) là thấy lệ thuộc chệt cộng rồi .

    Hoc sinh VN ăn mặc lúc làm lể ra trường cũng đầy mùi Hồ Quảng Lưong sơn Ba Chúc Anh đài


    Ôi Thôi! Thấy cái cờ máu băi cứt vàng là đă thấy "sững sờ" rồi, sao mà nó rập y khuôn cái thằng chệt cộng, máu không là máu trên cái lá cờ, nhưng không bằng chứng, nên cái lũ vc nằm mùng vẫn cứng miệng mặt trơ mà tru mà sủa trên diễn đàn này, nay th́ "chứng cớ WikiLeaks" rơ ràng như tờ giấy thằng đồng phạm đă kư năm 1958, ôi thôi! hết là chính sách lớn của "đảng ta" qua bô-xít nhé, biển lưỡi ḅ, rừng thuê biên giới, Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, băi Tịch Lăm, 3 triệu đàn bà con nít 2 miền Nam Bắc cứ thế mà chết cho cái chính sách "tự trị - tô giới - chư hầu" của thằng chệt cộng mà đầu têu là nguyên băng hồ chồn, chinh duẩn đồng thắng giáp, thảo nào nguyên cái băng chúng sống lâu ơi là lâu, chẳng phải là "giống quư" của chệt cộng chúng gài cho sự nghiệp "chống Mỹ cứu nước" dẫn dắt dân ta đến "thế giới đại đồng với bọn hán bọn chệt"

    Than ôi! Dân Tộc Việt Nam đâu có ngờ rằng, sau triều nguyễn, thằng pháp, thằng tàu, thằng Mỹ dân cứ thế mà chết theo cái bàn bạc tính toán của lũ chúng (Mỹ sẽ trở lại vùng biển Đông Nam Á, cũng Mỹ khoanh tay ngó chệt cộng "lấy" Hoàng Sa trong tay VNCH!)

    Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi!

  7. #7
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Học Sinh VN Ăn Mặc Lễ ra Trường Cũng Đầy mùi Hồ Quảng

    Quote Originally Posted by Chuẩn View Post
    Từ ngày thành lập màu cờ đảng CSVN (đánh lận con đen từ đảng kỳ biến thành Quốc Kỳ ) là thấy lệ thuộc chệt cộng rồi .

    Hoc sinh VN ăn mặc lúc làm lể ra trường cũng đầy mùi Hồ Quảng Lưong sơn Ba Chúc Anh đài


    .


    Thật không đây ? Chưa thấy bao giờ !

    Học sinh làm lể ra trường mà ăm mặc như đào kép Hồ Quảng thế này mà sao không ai phản ứng ǵ hết vậy ?

    Tôi thật sự không thể tưởng tượng được về cái đỉnh cao trí tuệ của Bộ Giáo Dục CSVN .

    Tigon

  8. #8
    Member
    Join Date
    04-09-2010
    Posts
    32

    Đúng là vậy !

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    .


    Thật không đây ? Chưa thấy bao giờ !

    Học sinh làm lể ra trường mà ăm mặc như đào kép Hồ Quảng thế này mà sao không ai phản ứng ǵ hết vậy ?

    Tôi thật sự không thể tưởng tượng được về cái đỉnh cao trí tuệ của Bộ Giáo Dục CSVN .

    Tigon
    Đúng vậy cô Tigon à....tôi vừa hỏi một nguời thân bên VN.....thật là buồn cuời v́ thiếu ǵ trang phục cho HS ra truờng rất đẹp đẻ ...sao lại mang quần áo giống bọn hát Hồ Quảng ??. Hy vọng là họ biết và thay đổi bộ đồ này.
    Củng không lấy làm lạ v́ chuyện họ qua TC đóng phuờng chèo bái lại Mă Viện họ c̣n làm đuợc và chuyện cờ quạt TC ở Đà Nẳng, cờ xí TC xuất hiện ở Saigon ngày ruớc đuốc Thế vận hội vừa qua!! Tuy nhiên chúng ta hiểu là hiện t́nh đất nuớc bi đát lắm nhưng chúng ta không bi quan mà phải "c̣n nuớc c̣n tát". Dân tộc VN không thuần phục ngoại bang từ bao ngàn năm rồi, vận nuớc đang trầm nhưng chí không khuất. Mong lắm thay!!

  9. #9
    Đoàn Chỉnh Lư
    Khách

    Tại sao nét văn hoá mặc áo dài đội khăn đống bị chê ? khi mặc ra trường

    Quote Originally Posted by Nguời viển xứ View Post
    Đúng vậy cô Tigon à....tôi vừa hỏi một nguời thân bên VN.....thật là buồn cuời v́ thiếu ǵ trang phục cho HS ra truờng rất đẹp đẻ ...sao lại mang quần áo giống bọn hát Hồ Quảng ??. Hy vọng là họ biết và thay đổi bộ đồ này.!!

    Cái trơ trẻn trớ trêu chai mặt nhất là kỳ hợp APEC vừa rồi

    diễn bắt mấy thủ lảnh các nuớc mặc áo dài đội khăn đống

    cho thế giới thấy tuồng VN chúng ta cũng có y phục cổ truyền thanh tao vậy ( Nếu nh́n nguợc lại lich sử th́ thấy Cố TT NDD mặc nhiều lần nhất ,c̣n tên hồ tặc th́ never tối ngày cứ áo 4 túi của Mao truyền lại ) .

    Thế nhưng tới tụi con nít học ra truờng th́ lại mặc ba cái thứ Hồ Quảng .

    Câu hỏi đuợc đặt ra :

    Y phuc Hồ Quảng chứng minh nét văn hoá nào ?

    Tại sao nét văn hoá mặc áo dài đội khăn đống bị chê ?

    Mặc áo dài đội khăn đống cầm văn bàng coi cũng bảnh lắm chứ ...cái đầu voi các thủ lảnh APEC mặc đuợc mà cái đít chuột lại không mặc đuợc là sao ?


    Củng không lấy làm lạ v́ chuyện họ qua TC đóng phuờng chèo bái lại Mă Viện họ c̣n làm đuợc và chuyện cờ quạt TC ở Đà Nẳng, cờ xí TC xuất hiện ở Saigon ngày ruớc đuốc Thế vận hội vừa qua!! Tuy nhiên chúng ta hiểu là hiện t́nh đất nuớc bi đát lắm nhưng chúng ta không bi quan mà phải "c̣n nuớc c̣n tát". Dân tộc VN không thuần phục ngoại bang từ bao ngàn năm rồi, vận nuớc đang trầm nhưng chí không khuất. Mong lắm thay!!
    Vấn đề dân tộc là KHÔNG THUẦN PHỤC ngoai bang chệt rồi . Thế nhưng tụi ngồi đầu dân tộc lại thần phục mới chết đó .

    Câu hỏi đuợc đặt ra :

    Tui ngồi đầu nầy có gốc Tàu hay gốc Việt trong máu ?

    -Nếu có gốc Việt chính là laọi Lê chiêu Thống đầu thai lại

    -Nếu gốc Chệt là chuyện đuơng nhiên họ làm như vậy rồi

  10. #10
    Vịt Lam thức
    Khách

    Muốn theo Mỹ nhưng coi Mỹ thật sự cho theo khg ?

    Nếu Muốn Thoát Được Sự Kiềm Chế Của Trung Cộng

    Chỉ c̣n nuớc theo Mỹ thôi ....

    Nh́n vào bản đồ thế giới thấy các nuớc theo Mỹ như thế nào ? c̣n các nuớc theo TC như thế nào ? ôi thôi thiệt là tội nghiệp cho Cuba và Bắc Hàn

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •