Page 2 of 4 FirstFirst 1234 LastLast
Results 11 to 20 of 33

Thread: Xin Đừng Đánh Mất Niềm Tin - Cảm nghĩ sau ngày 8/3/2012

  1. #11
    Member DrTran's Avatar
    Join Date
    02-09-2011
    Posts
    808

    SBTN all the way!

    Đây là 1 topic hay, có tính chính trị và học thuật cao, xin đừng đem văn hoá quán cà phê cóc vào.

    NS Trúc Hồ có nói trong vài chương tŕnh TV, bài phỏng vấn, là từ nay về sau sẽ trực tiếp với WH chứ không qua "người thứ 3", theo tôi là ư nói không qua TS Thắng.

    Mọi nguời đừng quên, TS Thắng do Mỹ trả lương, nên có nhiều điều cấm ky, khó nói, v.v... Do ông làm full-time, chứ không part-time hoặc volunteer, do đó cần cái check Mỹ, chứ nay khó trở lại ngành Mechanical Engineering ông có Ph.D. từ Virginia Tech, và Electrical Engineering từ Johns Hopkins.

    NS Trúc Hồ th́ tương đối tự do hơn, v́ ông chỉ cần khán thính giả ủng hộ, mà tôi tin chắc qua kỳ này đài SBTN sẽ có thêm người đặt coi.

    1 người quen tôi trong "nhà già" cũng muốn có SBTN, bị trả lời không được, rất buồn!

    Nay SBTN đang có 400 ngàn người đặt coi. Nếu tiếp tục tiêu chỉ chống VC hữu hiệu, th́ quả là 1 lực lượng rất mạnh chống VC, do đó tôi cũng hơi lo, do VC sẽ có đ̣n phản pháo.

    NS Trúc Hồ là giám đốc, nên nói ǵ th́ ít ra tiếng nói sẽ đến 400 ngàn người và gia đinh họ, có thể lên tới cả triệu, tức là 2/3 dân VN tại Mỹ. Sau này có thể câu qua Úc, Pháp, và chẳng mấy chốc là toàn thế giới qua vệ tinh và internet (nay trên mạng khá hạn chế, tại www.sbtn.net ).

    Các vụ bất đồng vừa rồi là nhỏ thôi, nên quên đi và move on.

    Về phía Mỹ th́ tôi thấy không ăn thua, nhưng về phía VN th́ nên tiếp tục đoàn kết người dân, qua SBTN.

    Tôi cũng sẽ đặt mua chương tŕnh SBTN mau chóng, cho dù có lẽ sẽ ít coi, và vận động nhiều người mua SBTN.

  2. #12
    Member
    Join Date
    30-07-2011
    Posts
    513
    Quote Originally Posted by JNguyencali View Post
    Lời của JNguyenCali -Bài viết này của Đào Nương trên tuần báo ( print ) SaiGon Nhỏ vùng Orange County - ngày 9/3/2012.

    --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    Thế là sau cùng, 130,00 chữ kư của Người Việt hải ngoại đă theo đài SBTN sang Hoa Thịnh Đốn . Những ǵ xảy ra sau đó cho thấy tại sao CĐNVTNCS tại Hoa Kỳ không thành công trong 36 năm qua mặc dù tinh thần chống cộng của mọi người rất cao.

    Đây không phải là 1 trận chiến như ông Trúc Hồ tuyên bố. Đây chỉ là 1 cuộc vận động " đột xuất " do ông TH và đài SBTN nhằm xin chữ kư của đồng bào tỵ nạn cộng sản để phản đối việc CSVN bắt giữ 1 người chưa được nhiều người trong và ngoài nước biết đến tài năng và chính kiến là ...nhạc sĩ Việt Khang. Cho đến nay chưa thấy CSVN ra thông cáo ǵ về tội trạng của ông nhạc sĩ này cả. Nhưng đài SBTN và ông TH đă chỉ cần dựa vào lời tuyên bố của 1 người ,1 ông Vũ Trực nào đó tự nhận là " cựu tà lọt " của chú Chánh được vài năm t́ tê chú Chánh và xin gia nhập vào Việt Nam Quốc Dan Đảng của đảng trưởng Lê Thành Nhân. Theo lời ông Vũ Trực trong cuộc phỏng vấn của đài SBTN th́ " đảng trưởng " ban cho ông làm " lănh tụ " Tuổi Trẻ Yêu Nước quốc nội mà thành tích là đă treo được ngọn cờ Vàng ở SàiGon và Hà Nội. Cũng lại do chính ông Vũ Trực cho biết Việt Khang là ai và là 1 thành viên trong tổ chức do ông " lănh đạo " .Từ khi có cuộc vận động này ,không thấy ông Lê Thành Nhân lên tiếng .Cũng không thấy 1 thành viên nào của VNQDĐ đặt vấn đề về tư cách và tính chất xác thực của những lời tuyên bố của " dảng viên " Vũ Trực, trọng tâm của cuộc vận động tranh đấu nhân quyền của đài SBTN.

    Tŕnh thỉnh nguyện thư hay gặp gỡ các giới chức hành pháp hay lập pháp Hoa Kỳ là h́nh thức tranh đấu chính trị kém hữu hiệu nhất. Những lời hứa hẹn đầu môi chót lưỡi của các chính trị gia th́ 1 đứa trẻ lên 3 tại nước này cũng không tin được . Đến độ có nhà báo HK c̣n đùa rằng miệng lưỡi của các Ô/B chính trị gia có thoa Vaseline nên những lời hứa hẹn trôi ra khỏi miệng ho cứ trơn tuồn tuột.

    T́nh h́nh chính trị thế giới đang sôi đọng với tin Israel có thể sẽ tấn công Iran,Putin vừa thắng cử lại ở Nga mặc dù những cuộc biểu t́nh chống bầu cữ gian lận càng ngày càng đông dân Nga tham dự., vấn đề Syria tiếp tục nóng bỏng v́ Nga và Tàu cộng tiếp tục ủng hộ TT Assad...Không cần phải là người thông minh ,chỉ cần 1 chút hiểu biết,chúng ta cũng hiểu rằng đây không phải là thời điểm mà " vị " TT HK có thể dành thời giờ cho những điều kém quan trọng. Điều này có thể Trúc Hồ, Việt Dũng và nhóm Asia của quư vị không biết.Nhưng những người ở ngay thủ đô ,lại làm việc nhà nước hay ăn " fund" như ông Nguyễn văn Khanh của RFA hay ông Nguyễn tường Thắng mà cũng " hồ hỡi" đua theo th́ là chuyện lạ

    Thường th́ những việc liên quan đến thế giới ch́nh trị HTD ( Hoa Thịnh Đốn ) đều phải có tay trong, tay ngoài mà người Mỹ gọi là giới lobbyist tức các chuyên viên cửa hậu. Không ai " cầm đèn chạy trước ô tô " mà có thể thành công được cả. Ngay cả khi ông TH và đài SBTN có mang cả 130,000 người về thủ đô HTD để tranh đấu th́ điều đó cũng không có nghĩa là các ông sẽ gặp được người muốn gặp. Nhưng nếu các ông có " thực lực " th́ bọn lobbyist sẽ đưa dượng dẫn lối để đài SBTN kư tặng quỹ tranh cử tổng thống vài 3 triệu đô th́ nhiều " chuyện " sẽ xăy ra sau đó.

    Cứ nh́n vào sự tranh đấu của người Mỹ da đen tại HK th́ sẽ hiểu. Họ đă có 1 ông Marther Luther King Jr với nhiều câu nói để đời, họ đă tổ chức nhiều cuộc diễn hành tại HTD với cả triệu người tham dự ( Million Men March ), thế giới thể thao ( sports) và âm nhạc của HK đă có nhiều tên tuổi lớn là người Mỹ da đen .Nhưng nếu hỏi rằng cộng đồng người Mỹ da đen có bị kỳ thị không ? Câu hỏi không khó để tră lời. Tóm lại, lịch sử tị nạn CS của NVHN đă bước sang năm thứ 37 mà bài học vỡ ḷng 101 về vận động chính trị của ban " lănh đạo " đầi SBTN sao mà " yếu " quá. Đi 1 đàng học 1 sàng khôn .Con đường từ Thành Cam lên HTD không biết " đo " được mấy " đàng " mà không thấy ai khôn ra cả .

    Trong xứ người " già " Bolsa th́ người " trẻ " vừa có tí tiếng tăm đă coi ḿnh là ..." Dzua ". như nắm được vận mệnh trời đất trong tay. Người " già " thường bị chệ là Chống Cộng theo căm tính nên không hữu hiệu.Nhưng không biết từ lúc nào th́ người " trẻ " lại lên chân mạc dù không biết ǵ về chính trị Việt Nam hay thế giới.Câu châm ngôn không thầy đố mày làm nên không phải tự nhiên mà có.

    Trở lại " trận chiến " của ông Trúc Hồ . V́ không được TT Obama tiếp nên ông TH, ông Việt Dũng biến ông Obama trở thành mục tiêu của sự thất bại của ḿnh.Thử tưởng tượng , 1 người bị bọn cướp lấy nhà, v́ yếu thế phải sang tá túc nhà người. Đựơc tin người nhà bị hăm hại nên đến gặp chủ nhà xin cứu giúp. Gặp lúc chủ nhà đa đoan công việc, không thể giúp ngay th́ đi ra ngỏ la làng lên rằng : không tiếp ông , ông đi theo "thằng khác". Chuyện nghe qua th́ vô lư nhưng đó là lập luận của ông Việt Dũng trong buổi họp sau khi " phái đoàn cứu Việt Khang " với hành trang 130,000 chữ kư của NVHN mà các ông đài SBTN thu thập được, để rồi chỉ được gặp những nhân viên cấp thấp của toà Bạch Ốc.

    " Trận chiến " nào cũng có khi thành công,có khi thất bại ...có khi huề như lời tuyên bố của ông Trúc Hồ.Nhưng chiến đấu mà khong biết ḿnh đang đánh nhau với ai , và khi thất bại mà không biết là tại sao ḿnh thất bại th́ thật là điều tai hại. Nhất là khi đó lại là những người tự hào là đang lănh đạo 1 đài truyền h́nh " danh tiếng nhất , chống cộng hữu hiệu nhất " cộng đồng.

    Khi nghe ông Việt Dũng " doạ " ông Obama là sẽ mang số người VN kư tên trong TNT ủng hộ cho người khác th́ dù đang " búc xúc " lắm ,xấu hổ lắm v́ sự ngỡ ngàng không thể tránh được do việc làm nông nổi gây tai hoạ lớn lao cho uy tín chính trị cộng đồng NV tại HK của " tập đoàn" SBTN th́ Đào Nương tôi cũng phải ph́ cười. Trong số 130,000 chữ kư này không biết sẽ có bao nhiêu người được quyền đi bầu , bao nhiêu người theo đảng Cộng Hoà . Không tin , ông Trúc Hồ ông Việt Dũng cứ hỏi ông Đỗ Phủ th́ biết ông này sẽ bầu cho ai trong kỳ bầu cữ TT sắp tới.

    Tin đồn cho biết " nguyên do " sâu xa của cuộc vận động xin chữ kư này không phải là v́ lư do nhân quyền cho ông nhạc sĩ Việt Khang mà là v́ " tiền độ chính trị " của ông Đỗ Phủ .V́ ông Đỗ Phủ nhắm chức chủ tịch đảng Dân Chủ của người Mỹ gốc Việt tại miền Nam California nên với danh sách 130,000 chữ kư tham dự 1 cuộc vận động nhân quyền do 1 đài Truyền H́nh mà ông có cổ phần sẽ tạo thêm thân thế cho ông với các " chóp bu " của đảng Dân Chủ trên Hoa Thịnh Đốn.Sự thất bại lần này trong việc " phô trương thanh thế " của đài SBTN cho thấy sự hiểu biết về chính trị của các " người trẻ " coi bộ không đi ra khỏi được con đường Bolsa

    Riêng ông Nam Lộc th́ gọi đây là 1 " cuộc bỏ phiếu bằng tim " , 1 biến cố lịch sử của Việt Nam .Nhưng kết luận của ông Nam Lộc về ...biến cố lịch sử này lại chơi ông chủ Trúc Hồ một quả đau hơn hoạn so với bất cứ 1 bài viết " tiêu cực " nào khác

    (Trích- Xin đừng mong đợi thái quá - Nam Lộc )

    ...Nhưng đừng đ̣i hỏi và trông đợi thái quá ở một cá nhân Trúc Hồ! Đừng đ̣i hỏi Trúc Hồ phải làm tất cả những điều ǵ mà quư vị cảm thấy của ḿnh là đúng. Đừng bắt anh ấy phải nghĩ như ḿnh nếu không sẽ là sai! Đừng bắt Trúc Hồ phải tranh đấu cho những người ḿnh muốn mà không phải là Việt Khang v..v… Và nếu trông đợi quá ở một cá nhân trong vị trí khiêm nhường của một người nghệ sĩ có ḷng th́ tôi cho rằng đó là những mong đợi thái quá! Và điều này sẽ tạo ra những thất vọng viển vông, vô h́nh chung tự hủy diệt những thành quả to lớn mà tập thể hơn một trăm ba mươi ngàn người kư thỉnh nguyện thư đă đạt được.
    Thiển nghĩ nếu từ trước đến nay, khi bác sĩ Nguyễn Đan Quế bị bắt ở VN, cá nhân hay tập thể bác sĩ ở hải ngoại lên tiếng tranh đấu, vận động, kư thỉnh nguyện thư hoặc khi nhà báo Điếu Cầy bị bắt th́ giới nhà báo hải ngoại lên tiếng, khi luật sư Cù Huy Hà Vũ hay Lê Thị Công Nhân bị CS cầm tù th́ luật sư đoàn tranh đấu, khi ḥa thượng Thích Quảng Độ hoặc linh mục Nguyễn Văn Lư bị đàn áp th́ các vị lănh đạo tinh thần hải ngoại không phân biệt tôn giáo đồng ḷng kêu gọi dân chúng kư thỉnh nguyện thư như nhạc sĩ Trúc Hồ đối với nhạc sĩ Việt Khang v..v.. th́ có lẽ CSVN đă không dám tiếp tục hống hách, ngang tàng, hiếp đáp dân lành và đàn áp dân oan như ở VN hiện nay! Không chừng chế độ có thể cũng đă bị sụp đổ rồi!
    ...Ngưng Trich

    Trời đất ơi ! đâu có ai bắt ông Trúc Hồ , ông chủ của ông Nam Lộc tranh đấu cho ai đâu. Cũng không ai đ̣i hỏi và mong đợi thái quá điều ǵ ở ông ấy cả.Cũng không ai đ̣i hỏi Trúc Hồ phải làm tất cả những điều ǵ cả dù đúng hay sai.Cũng không ai bắt ông ấy phải nghĩ như ḿnh cả! Cũng không ai bắt Trúc Hồ phải tranh đấu cho những người ḿnh muốn mà không phải là Việt Khang v,v...Ai cũng muốn ông chủ Trúc Hồ của ông Nam Lộc nên ở vị trí khiêm nhường của 1 người nghệ sĩ có ḷng nhưng chính ông Trúc Hồ mới là nguyên nhân tạo ra những điều khiến người ta tưởng lầm là ông Trúc Hồ không phải là 1 nghệ sĩ khiêm nhường mà là 1 chính trị gia tranh đấu cho nhân quyền , cứ la làng lên cả " nước " tị nạn sẽ theo ông ta xuống đường cho ông Obama sợ chơi cho biết.

    Cả 2 tháng nay , đài SBTN loan tin hàng ngày về con số người kư TNT, về số người sẽ được theo chân ông vào toà Bạch Ốc. Đến khi " con ḅ " trở thành " con ếch " th́ " con người " mới thấy " thất vọng viễn vong " C̣n việc " vô h́nh chung tự huỷ diệt những thành quả to lớn mà tập thể hơn một trăm ba mươi ngàn người kư TNT " th́ như ông Trúc Hồ , ông Việt Dũng đă nói đó là " tội lỗi " của ông Obama. Lần này ông Trúc Hồ, ông Việt Dũng sẽ cho ông Obama đi chổ khác chơi. Cho ông ấy về nhà đuổi gà cho "maḿ " Michele..Chứ nào có phải là do " con người " thấy " con ếch mồm to cứ ngỡ là con ḅ " .
    Thất vọng viễn vong đâu phải là 1 cái tội thưa ông Nam Lộc.

    *
    ***

    Cuộc bỏ phiếu bằng tim này lại nhắc cho chúng ta 1 bài học cũ nhưng vẫn mới cho CĐ NVHN. Nhung ếch là ếch mà ḅ th́ vẫn là ḅ. Cờ lọt vào tay ếch ...phất mấy cũng không thành ḅ được.Nhất là về lănh vực chính trị,những người bạn " trẻ " đừng nh́n thế hệ cha, anh thất bại rồi kết luận không học ǵ được nơi người " già ".

    Thật ra thời nào cũng có những tấm gương cho ta nh́n lên và noi theo .Chỉ có tṛ đi t́m thầy chứ thầy không đi t́m tṛ. Không thầy đố mầy làm nên là v́ vậy."phất " bừa băi th́ chỉ mang hoạ vào thân.Minh sư không phải là dễ t́m .Lănh tụ chính trị lại càng khó hơn.


    Đào Nương
    Báo Sài G̣n Nhỏ của bà Đào Nương Hoàng Dược Thảo không được ủy ban vận động chữ kư TNT cứu Việt Khang kêu gọi tiếp tay v́ họ biết tính khí bà nóng lạnh thất thường do đó không khó hiểu bà Đào Nương v́ ḷng tự ái tiểu nhân ganh tị nhỏ nhặt chanh chua nên công kích chiến dịch này từ qua những bài báo bà viết. Thay v́ chĩa mũi dùi vào đánh Cộng sản Việt nam th́ bà Đào Nuơng bươi móc "rất hay" việc làm thành công của người khác, vậy th́ đề nghị bà làm "lănh tụ chánh trị hay minh sư" đi v́ VC nó sẽ "sợ" bà v́ có những tư tưởng thích chê bai những người khác để nâng bà lên (người ta nói Cộng th́ bà Nói Trừ, người ta nói Trừ th́ bà nói Cộng, đấy là cái tính thích làm "Ta Đây", "Cái Rốn của Vũ Trụ" của bà). Chừng nào bà Đào Nương bỏ hết tính Tham Sân Si mà bà có nhỉ? Hay cái nghiệp (làm) "báo" đâm chọt phá thối thích gây chú ư từ cái "Tôi" của Bà nó c̣n lớn quá. Thần khẩu nó hại xác phàm đúng với bà Đào Nương Hoàng Dược Thảo.

  3. #13
    Member Le Thi's Avatar
    Join Date
    14-11-2010
    Posts
    1,278
    Khi đọc tựa bài này , tôi vội mừng v́ nghỉ chắc tác giả sẻ xóa bỏ nhửng cái trục trặc để cho khối NVHN giử niềm tin kết chặt hơn thêm , nhưng tác giả lại hiểu Trúc Hồ không như nhửng người khác hiểu Trúc Hồ nên có lập luận không phù hợp với tựa bài .
    Trước hết , nếu Obama tận t́nh t́m cách đáp ứng sự thỉnh nguyện của 140.000 người kư TNT , th́ chắc chắn 140.000 người này sẻ bầu cho ông ta , Trúc Hồ chỉ nói lên một sự đương nhiên , không có ǵ sai , sao lại nói Trúc Hồ vượt quyền ...
    Trong hoàn cảnh hiện tại , chính quyền Vc chỉ và sẻ mất bởi nhửng người , trong chính quyền đó , thức tỉnh ngộ ra , do xúc tác , áp lực bên ngoài , tại sao không thể là Hoa Kỳ ...
    Thiết nghỉ , trong phỏng vấn của ông VTN , tôi tin rằng Trúc Hồ muốn diển tả điều này .
    Dỉ vảng thừa đủ bảo đảm Trúc Hồ là người yêu nước chân chính .

  4. #14
    Member
    Join Date
    17-06-2011
    Posts
    1,526

    B́nh loạn bằng "con tim" chĩ làm tăng cảm xúc, mà không "logic"

    Quote Originally Posted by vanthanhtrinh View Post
    Đào nương là một ghệ già.Buồn t́nh đời.Thương ai ai không thương lại th́ chửi.Chửi quá người ta đ̣i ra đối chất mà phài xài tiếng Tây.Đào Nương chém vè.Ông Nguyễn chí Thiện một thời bị hành tội v́ ả.Nay hết chuyện làm lại quay ra gạ gẩm ông Nam Lộc.Tui tin là Nam Lộc sẽ không thèm lên tiếng.Xem ả c̣n cay cú như thế nào.
    Phê b́nh "Luận ngữ " của Hoàng Dược Thảo tự Đào Nương mà đưa ra các phản biện rất cá nhân, rất đời tư, rất cảm tính th́ thiếu lư luận phải quấy rồi .

    Dù có là Ả Đào thực đi nữa, th́ cấm người đó được mở mồm nhận định à ? Ả Đào nói bậy, nói sai ở đâu th́ vạch ra . Chứ vạch lưng mà không thấy thẹo th́ kỳ quá .

    Hay là trải chiếu mời "ngục sĩ (sic)" N Chí Thiện phán thêm cho rơ đường tơ chân lư ...?

  5. #15
    Justice
    Khách
    Quote Originally Posted by TuDochoVietNam View Post
    Xin Đừng Đánh Mất Niềm Tin

    Đỗ Văn Phúc

    Bây giờ th́ cái khí thế bừng bừng của chiến dịch Thỉnh Nguyện Thư đă lắng xuống. Hàng ngàn đồng bào Việt tị nạn đă trở về thành phố, tiểu bang nhà sau những ngày sôi nổi đấu tranh tại Thủ đô Washington. Người viết bài này đă kư TNT rất sớm ngay giờ phút đầu tiên khi TNT được phát động trên internet; và đă cùng với Ban Chấp Hành Cộng Đồng địa phương hướng dẫn, giúp đỡ đồng hương tham gia kư tên vào ngày Thứ Bảy đầu tiên.
    Ngay từ đầu, chúng tôi cũng đă nh́n thấy những vấn đề tế nhị mà không dám viết ra, chỉ dám lạm bàn qua email trong phạm vi một số anh chị em thân tín và hiểu nhau. Đó là do sự dè dặt trước một phong trào đang lên, với một quần chúng hàng trăm ngàn người đang sục sôi nhiệt t́nh và đặt nhiều kỳ vọng lạc quan, mà một tiếng nói tiêu cực hay ngược lại suy nghĩ chung chỉ mang lại hiểu làm và đem lại cho người viết những tác hại khó gỡ.
    Khi cao trào đang lên, người ta chỉ biết đến cảm tính mà không suy nghĩ thuần lư. V́ thế, đă có một cây bút quen thuộc đă quá nhậy bén, viết ra một bài nhận định không phải lúc, nên bị chính anh em đồng hội đồng thuyền đả kích nặng nề. Hôm nay, khi cao trào đă tạm lắng, th́ đây mới là lúc chúng ta cùng ngồi lại, b́nh tĩnh lượng định t́nh h́nh, duyệt qua các diễn tiến để t́m ra những ưu và khuyết điểm cho những vận động chính trị trong tương lai.
    Chúng tôi đă theo dơi từ đầu diễn tiến của cuộc vận động Thỉnh Nguyện Thư, và hôm nay, được xem video của đài SBTN-DC cuộc phỏng vấn của nhà báo Vơ Thành Nhân với ông Trúc Hồ, cũng như đọc bài Lượng Định Thành Quả Của Chiến Dịch Vận Động Nhân Quyền Cho Việt Nam của Ts. Nguyễn Đ́nh Thắng đăng trên Nguyệt San Mạch Sống. Hai ông đều là người khởi xướng cuộc vận động TNT.

    Phải thành tâm nhận xét, về phương diện tổ chức, vận động th́ lần này đă thành công vượt bực. Chưa bao giờ một thỉnh nguyện thư nào có con số người kư lên tới một trăm ba chục ngàn. Đó là công lao của Trúc Hồ và nhóm đài SBTN, của các báo chí, đài phát thanh đă phổ biến rộng rải đến từng gia đ́nh người Việt tị nạn; Cũng là công lao của nhiều ban Chấp Hành Cộng Đồng đă tổ chức đêm ca nhạc, đi đến tận nhà thờ, chùa, siêu thị… để hướng dẫn đồng hương; Cũng là công lao của hàng trăm anh chị trên các trang web, diễn đàn, email, phổ biến phương thức kư tên, sao chuyển các email gửi đến bạn bè theo cấp số nhân…
    Cho dù đàng sau hậu trường, có những vấn đề nào đó, th́ chúng tôi vẫn cứ ca ngợi những người khởi xướng. Nếu sau này, việc thành đạt mà ông Trúc Hồ và Nguyễn Đ́nh Thắng tạo thêm nhiều uy tín cá nhân; một ông th́ tăng số lượng khán giả cho đài truyền h́nh, cho băng nhạc Asia, một ông th́ tạo mối quan hệ tốt với hành pháp, lập pháp Hoa Kỳ để tiến xa hơn trong công việc; th́ chúng tôi cũng xem đó là những phần thưởng cho những người đă dám làm, dám đứng mũi chịu sào trong công việc chung. Miễn mục tiêu phục vụ cho quốc gia dân tộc là chính yếu.
    Trên tất cả, là tấm ḷng của người Việt hải ngoại hướng về tổ quốc, hướng về những con dân đang bị tù đày tra tấn v́ đấu tranh cho Độc Lập, Chủ Quyền, Tự Do và Dân Chủ nơi quê nhà.
    Đây không phải là lần đầu tiên mà đồng bào tị nạn VN được vào Toà Bach Cung và Quốc Hội Hoa Kỳ. Chính bản thân người viết cũng đă nhiều lần tham gia các phái đoàn Cộng Đồng trong Ngày Nhân Quyền cho Việt Nam tổ chức tại các pḥng khánh tiết của Thượng Viện Mỹ, cũng từng được các Dân Biểu, Nghĩ Sĩ tiếp đón, nhận thỉnh nguyện thư và hứa hẹn. V́ thế, nếu lấy con số người kư là 100, 1000, 100000 để tiên đoán kết quả rằng chính phủ, Quốc Hội Hoa Kỳ sẽ nghe theo ư ḿnh th́ thật quá lạc quan hảo.
    Con số này sẽ rất có ư nghĩ, nếu đây là những vấn đề đối nội của Hoa Kỳ. Chính phủ Mỹ rất sợ con số hàng chục, hàng trăm ngàn người da đen, phản chiến, tranh đấu cho quyền phụ nữ, đ́nh công (The March on Washington for Jobs and Freedom (1963) One Million March (October 16, 1995,…)) V́ họ sợ sự phẫn uất của công dân có thể dẫn đến nội loạn. Nhưng trong những vấn đề đối ngoại, th́ chúng ta đều biết nguyên tắc bất di bất dịch của Hoa Kỳ (hay bất cứ quốc gia nào) là đặt quyền lợi của đất nước lên trên hết. Mà nói cho cùng, đó là quyền lực quốc gia và quyền lợi kinh tế. Cứ xem việc Hoa Kỳ giữ thái độ im lặng để cho NATO hành xử trong khi Quaddafi liên tục đánh bom, bắn pháo vào các thành phố do dân nổi loạn chiếm đóng; cũng như hiện nay, vẫn tọa thị xem mỗi ngày Tổng Thống Bashar al-Assad bắn giết hàng trăm dân Syria chống đối đ̣i dân chủ. Cái lư do chính là các công ty dầu mỏ Hoa Kỳ đă có những hợp đồng với Lybia trước đây; và tại Syria, th́ Hoa Kỳ cũng không muốn mất ḷng mấy anh bạn giàu có xứ Trung Đông, nơi mà Hoa Kỳ gần như lệ thuộc vào trữ lượng dầu; cũng như cần các căn cứ quân sự để nhanh chóng can thiệp vào Afganistan, Iran…

    Những khuyết điểm mà Ban Vận Động đă mắc phải
    1.- Thiếu Viễn Kiến
    Hơn ai hết, TS Nguyễn Đ́nh Thắng là người từng hoạt động hàng mấy chục năm qua, chắc rất rành rọt về những việc lập diễn tŕnh vận động. Nhưng lần này, do sự phối hợp không sát sao, hay do đồng sàng dị mộng, mà cuộc vận động TNT đă thiếu cái viễn kiến cần có.
    Qua phần tŕnh bày trên đài SBTN-DC, th́ Trúc Hồ đă nói rằng v́ xúc động trước việc bạn trẻ Việt Khang viết nhạc yêu nước và bị bắt mà nẩy ra ư định làm TNT để yêu cầu Hoa Kỳ can thiệp với nhà nước VC thả Việt Khang. Cũng qua bài viết ngắn của Nam Lộc, so sánh việc các nhà đấu tranh thường được những người trong giới của ḿnh vận động, th́ nay Trúc Hồ đứng ra vận động cho Việt Khang. Và theo Nam Lộc: “Chúng ta không thể mong đợi ǵ hơn những thành quả vĩ đại mà cộng đồng VN tại hải ngoại đă đạt được trong chiến dịch thỉnh nguyện thư vừa qua
    Trong thực tế, việc vận động để cứu một nhà đấu tranh bị tù đày bên VN không cần đến một chiến dịch rầm rộ với hàng trăm ngàn chữ kư, và phải vào tận Toà Bạch Ốc gặp gở ông Tổng Thống mới thành công.
    V́ thế, bắt đầu từ việc xin áp lực thả Việt Khang vớí khẩu hiệu FREE VIET KHANG, ban tổ chức đă tiến đến xa hơn, với tiêu đề STOP EXPANDING TRADE WITH VIETNAM AT THE EXPENSE OF HUMAN RIGHTS; mà không nh́n thấy cái viễn ảnh sẽ ra sao. Hậu quả có khả hữu, như ư hay không?

    Qua hàng chục biểu ngữ do các thành viên các cộng đồng khắp nơi trưng ra, th́ điều mong chờ của hơn một trăm ba chục ngàn người Việt kư vào TNT và hàng trăm ngàn người khác đang theo dơi ngày đêm cao hơn việc thả Việt Khang nhiều. Nguyện vọng đó là việc yêu cầu Hoa Kỳ áp lực để ngụy quyền CS trước mắt, chấm dứt đàn áp bắt bới người dân v́ họ đấu tranh cho nhân quyền và dân quyền, cho chủ quyền đất nước.
    Nếu mục đích của chiến dịch TNT là nhân quyền cho dân Việt, th́ rơ ràng, chúng ta đă quá thất vọng. Sau khi đạt đươc vài lời hứa hảo của vài ông cấp thấp trong Bạch Ốc, mà viết rằng đây là thành quả vĩ đại, th́ người viết phải có óc khôi hài đáng nể.
    Thêm điều nữa, là qua Press Release của Toà Bạch Cung, th́ họ đưa vào nội dung những điều ngoài thỉnh nguyện chúng ta: “Briefing participants expressed the desire to elevate the “everyday” Vietnamese American, the nail salon worker, the bus driver, the post office worker, the fisherman, or the thousands of individuals who work hard day after day…”(Source: Partnerships for Human Rights, Here and Abroad, Posted by Tuyet G. Duong on March 08, 2012)

    2.- Thiếu hiểu biết về hệ thống chính trị Hoa Kỳ (hoặc biết, nhưng v́ quá phấn khích mà không nhớ đến?)
    - Như đă nói ở trên, căn bản của Chính trị là Quyền Lợi và Quyền Lực. Ai quên hai điểm trên th́ khó mà bàn luận về chính trị với họ. Những cái mặt nạ đạo đức, nhân quyền… chẳng qua chỉ để che đậy bên ngoài một khi những khái niệm này trùng hợp với quyền lợi của Mỹ. Việt Nam Cộng Hoà đă được Mỹ âu yếm coi là đồng minh trong cuộc chiến chống bành trước của chủ nghĩa Cộng Sản, là tiền đồn của thế giới tự do. Rồi một ngày đẹp trời, khi Hoa Kỳ không c̣n thấy cần thiết có lá chắn VNCH, và v́ quyền lợi dầu mỏ bên Trung Đông đang được Nga Sô thương thảo, th́ anh bạn đồng minh vĩ đại Mỹ phủi tay, bán đứng miền Nam cho CS. Biết bao lời đanh thép của TT Kennedy ““Pay any price, bear any burden, meet any hardship, support any friend…to assure the survival and success of liberty “; của TT Johnson “If we quit Vietnam tomorrow we’ll be fighting in Hawaii and next week we’ll have to be fighting in San Francisco.” của TT Nixon: “Because let us understand: North Vietnam cannot defeat or humiliate the United States” … chỉ là thoảng hương trong gió. Tội nghiệp mấy vị Tổng Thống và 14 triệu dân miền Nam, nhẹ dạ, tin vào anh bạn tóc vàng mắt xanh mà để mất quê hương.

    3.- Lập Pháp vs. Hành Pháp - Sự h́nh thành chính sách đối ngoại. Thực ra, trách cứ mấy anh Tổng Thống Mỹ th́ cũng hơi oan. V́ trong diễn tŕnh lập chính sách đối ngoại, quyền hành nằm trong hai viện của Quốc Hội Liên Bang. Ông Nixon có hứa bao điều sắt son với TT Thiệu, th́ cũng đành bó thay phụ ḷng bạn khi mà Quốc Hội đă nói rằng KHÔNG (Xin đọc Khi Đồng Minh Tháo Chạy của Nguyễn Tiến Hưng.
    V́ vậy, cho dù khó xoay chuyển được khuynh hướng đối ngoại Hoa Kỳ, th́ việc vận động cần phải tập trung vào Quốc Hội thay v́ vào Bạch Ốc. Và không thể vào đó lobby với hai bàn tay trắng và những lời thuyết phục. Xin nhắc nhỏ: Các ông Nghĩ sĩ và dân biểu cần phiếu và tiền mỗi kỳ tranh cử. Tuy mang tiếng là đang sống trong chế độ dân chủ, nhưng ai cũng hiểu họ đại diện cho các thế lực tài phiệt là chính. Họ là những kịch sĩ đại tài. Họ sẽ kiên nhẫn lắng nghe chúng ta, nhưng cuối cùng chỉ là hứa hẹn và cao lắm là một bản Resolution công nhận này nọ, chỉ có giá trị để khoe ra loè thiên hạ.

    4.- Quá lạc quan và nhiều ảo tưởng.
    Chính v́ ban đầu chỉ dự trù đạt 25000 chữ kư, mà chỉ trong ṿng vài ngày, con số lên nhanh đến độ chóng mặt. Ban Vận Động đă tỏ ra quá lạc quan và đặt quá nhiều kỳ vọng. Khi chí mới nhận được lời mời của Toà Bạch Cung, những người tổ chức đă tưởng lần này Bạch cung sẽ hoảng sợ v́ con số trăm ngàn, nên đă buông lời cao ngạo “Ṭa Bạch Ốc (White House) đă chính thức xin được tiếp xúc và gặp gỡ cộng đồng người Việt” như một đoạn trong lá thư của Nam Lộc trích dẫn dưới đây.
    Ngay từ những phút đầu tiên, Với sức mạnh thể hiện qua số lượng chữ kư thỉnh nguyện thư, Ṭa Bạch Ốc (White House) đă chính thức xin được tiếp xúc và gặp gỡ cộng đồng người Việt về vấn đề nhân quyền cho VN cùng những quan tâm đến các nhà tranh đấu và tù nhân lương tâm đang bị giam giữ ở trong nước. Cuộc tiếp xúc sẽ được diễn ra vào lúc 12 giờ trưa Thứ Hai, ngày 5 tháng 3, 2012 tới đây. Qua ngày 6 tháng 3 chúng ta sẽ gặp gở quư vị dân cử ở Quốc Hội HK. Toà Bạch Ốc cũng xin được nghe và t́m hiểu nội dung cùng ư nghĩa của hai bài hát mà nhạc sĩ Việt Khang đă vừa sáng tác, đó là Việt Nam Tôi Đâu và Anh Là Ai, cùng một số sáng tác khác ở hải ngoại, thể hiện tinh thần yêu nước và tranh đấu cho nhân quyên của người Việt tự do”.
    V́ thế, khi cả 165 người Việt lặn lội từ khắp các Tiểu Bang về DC vào Toà Bạch Ốc chỉ để gặp các vị Giám Đốc (cấp Pḥng, chứ không ở cấp Nha, Sở), th́ sự thất vọng đă thể hiện qua khuôn mặt nhiều người, nhất là Việt Dũng, Trúc Hồ. Họ coi việc được tiếp bởi các viên chức cấp thấp là sự vô lễ của Bạch Cung. Trong khi đó, Nguyễn Đ́nh Thắng th́ có viễn kiến hơn, đă nói trước rằng không chắc ǵ được Obama tiếp kiến.
    5.- Trúc Hồ, qua phát biều nhiều lần trên các chương tŕnh truyền h́nh, đă tỏ ra ư đồ quá rơ rệt là vận động ủng hô cho Barack Obama trong kỳ bầu cử nhiệm kỳ mới. Anh đă lập đi lập lại câu hứa sẽ cùng đi với Obama.
    Chúng ta sẽ đoàn kết với nhau, tạo thành một sức mạnh cộng đồng trong mùa bầu cử này. … Nếu chúng ta có 30000 cử tri… và nếu TT Obmama là người đă đưa ra một đạo luật, một ngày lễ gọi là Humanrights Week, th́ ông phải là người tôn trọng nhân quyền… Sau ngày 8 tháng 3, chúng ta sẽ kư tên tiếp và lập một hồ sơ để dâng lên Tổng Thống; nói với ông rằng trên nẻo đường nào ông đi, từ đây cho đến ngày ông tranh cử, chúng tôi sẽ cùng đi với ông…”
    Trúc Hồ đă đi quá xa trong việc này. Anh không có quyền đem số người ủng hộ ra để mặc cả trong việc bầu cử. Việc hơn trăm ngàn người kư vào TNT không có nghĩa là họ sẽ bấu cho Obama. Trúc Hồ cũng đă để lộ quan điểm chính trị không giống quan điểm của người Việt chống Cộng khi anh nói gần như mặc nhiên thừa nhận sự chính danh của cái gọi là “Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam”. Và kêu gọi cùng hợp tác với cái gọi là “Quân Đội Nhân Dân” để đánh Tàu. Điều mong muốn của anh là hai nước Mỹ và Việt Nam Cộng Sản gần nhau
    “…Chính quyền Hoa Kỳ mang chính quyền CSVN gần lại với tự do… giúp cho những người lănh đạo Hoa Kỳ làm việc với CSVN làm sao cho họ gần với ḿnh…”
    (Source: Video Phỏng vấn Trúc Hồ do Vơ Thành Nhân thực hiện, đài STN-DC)
    Những này làm chúng ta liên tưởng đến Thư Ngỏ đầy ảo tưởng trật ch́a của nhóm tự nhận là 35 trí thức hải ngoại!

    Sau hai tuần sôi nổi hào hứng, kỳ vọng cao, để rồi cả ngàn người Việt từ già (80, 90 tuổi) đến các em bé lên ba; từ các thành phố ở Hoa Kỳ cho đến những người nhiệt t́nh từ Canada, Âu Châu; từ những cá nhân tích cực đến các hội đoàn, tổ chức cộng đồng quy tụ về Thủ Đô chỉ nhận được những câu trả lời đầy tính chất xă giao, sáo ngữ của ông Michael Posner (Phụ Tá Ngoại Trưởng về Dân Chủ, Nhân Quyền và Lao Động); ông Eric Barboriak (Giám Đốc Văn Pḥng Đông Nam Á Sự Vụ), và ông Tom Carson (Giám Đốc Văn Pḥng Hoạt động Công Cộng).
    Và điều đáng buồn nữa, đó là những câu ông Trúc Hồ bất b́nh đối với ông Nguyễn Đ́nh Thắng. Điều này cho người ta đoán rằng hai người khi bắt đầu chương tŕnh, đă có những dự tính riêng tư cho bản thân, hay phe nhóm ḿnh. Thành công th́ chưa biết sẽ ra sao. Nhưng không thành công th́ bắt đầu bất b́nh nhau.
    Điều đáng lo cuối cùng, là liệu sau này, có những vị nhiệt tâm nào đứng ra vận động đồng hương, sẽ c̣n bao nhiêu người đặt ḷng tin vào mà ủng hộ?
    Dù sao, không lấy sự không thoả măn lần này mà thất vọng. Tuy không đạt được sở nguyện, th́ ít ra, sự tham gia đông đảo của đồng bào cũng tạo ra được một khí thế, tạo được tiếng vang trước chính quyền và công luận Mỹ.
    Ít ra đây là một tín hiệu đáng mừng khi những người Việt tị nạn đă ư thức sức mạnh của ḿnh và tham gia vào sự nghiệp chung. Xin hăy lấy cái mốc 130000 người tham gia TNT để tạo thêm hy vọng vào một tập thể tị nạn đang quẩy ḿnh tham gia vào công việc chung mà làm bàn đạp cho tương lai.
    Ít ra, đây cũng là một thông điệp để những nhà anh chị em đang tranh đấu bên nhà ấm ḷng, biết đồng bào hải ngoại vẫn luôn hướng tâm trí và chia sẻ khổ nạn với các anh chị.
    Xin biết ơn các ông bà, anh chị đă sốt sắng tham gia chiến dịch này.

    March 8, 2012
    Đỗ Văn Phúc.
    Anh Phúc. Tôi không đồng ư với anh về việc anh ám chỉ nhạc sĩ Trúc Hồ và Tiến sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng cấu xé nhau. Làm sao mà anh dám viết như vậy. Quá đáng!
    MX Phạm văn Tiền

    Tôi không đồng ư với chữ CẤU XÉ đă được dùng, tuy nhiên tôi đồng ư là sự dị biệt giữa NDT với TH qua buổi vào WH đă lộ ra (tự nhiên thôi, khi có chuyện mới hiểu chuyện), và trong 1 video clip, tôi có nghe TH (DO & AT) cũng có đề cập đến là lần sau sẽ không có NDT để tránh những hệ lụy từ NDT (hệ lụy ǵ? tôi đề nghị là b́nh tĩnh chờ xem thay v́ B̀NH LOẠN).
    Cũng thấy đấy, nhân vô thập toàn, chữ CẤU XÉ không đáng dùng nay người viết đă nhận ra và sửa đổi, bởi vậy cũng nên áp dụng nhu vậy cho TH (DO & AT), như TH (DO & AT) đă kêu gọi gởi ư kiến về SBTN email rồi đó trong 1 cái video clip nào đó, cho TH (DO & AT) có cơ hội, nếu là sơ xuất th́ sẽ thấy TH (DO & AT) sửa đổi, c̣n nếu TH (DO & AT) CỐ T̀NH th́ sẽ thấy VŨ NHƯ CẨN, chờ khi đó hăy CẤU XÉ TH (DO & AT)/SBTN.
    Tôi đề nghị là người viết nên phân tích cái bài viết của tên duyên lăng hà nhất tiến, như đă nhận định phân tích chuyện TNT cho Việt Khang, vậy mới đóng góp cho 1 mục đích chung là giải thể việt cộng, chứ không th́ nó sẽ thành là tôi nói tôi đúng, tôi nói bạn tôi đúng (e.g. V́ thế, đă có một cây bút quen thuộc đă quá nhậy bén, viết ra một bài nhận định không phải lúc, nên bị chính anh em đồng hội đồng thuyền đả kích nặng nề), và tôi nói anh sai, tôi nói bạn anh sai. Kết quả là VŨ NHƯ CẨN, việt cộng với trung cộng vẫn nắm đầu nắm cẳng VN.

    vô danh
    -------------------

    Quên 1 điều. NĐT qua bài viết, hoàn toàn không nhắc đến TH. Tôi xin sửa lại chữ cấu xé nhau, mà chỉ về phía TH cay đắng với NĐT mà thôi.
    Cám ơn anh.
    Michael Do (Do Van Phuc)


    ----------

    Anh Michael Do thân mến,
    Tôi viết những điều sau đây cũng chỉ trên phương diện những người vốn đă làm việc chung trong công tác tranh đấu cho tự do, dân chủ tại Việt Nam và xây dựng một cộng đồng hải ngoại vững mạnh. Tôi xin được tóm tắt như sau:
    Những nhận định của anh vừa hoang tưởng, vô trách nhiệm và trẻ con. Đây không phải là lúc để anh phô trương những suy nghĩ thiển cận không cần thiết của ḿnh; Những suy luận trẻ con của anh chỉ có thể gây hoang mang đối với những bà con chân thật và không phản ảnh đúng những ǵ đă và đang xảy ra trong cuộc vận động chữ kư vừa qua. Những suy luận viễn vông của anh vừa thiếu tinh thần trách nhiệm và không cần thiết trong khi cao trào tranh đấu đang đ̣i hỏi nhiều gắn bó và hợp tác.
    Xin anh vui ḷng suy nghĩ trước khi đem rác rến của tư tưởng ḿnh tung ra trên diễn đàn. Anh hăy im lặng đi là vừa.
    Thân ái.
    Tom Ha
    Toll Free:1 866 975 1055 (w); 817 683 3139 (Cell)
    Last edited by Justice; 10-03-2012 at 09:40 AM.

  6. #16
    Chín-đờn-c̣
    Khách
    Quote Originally Posted by DrTran View Post
    Đây là 1 topic hay, có tính chính trị và học thuật cao, xin đừng đem văn hoá quán cà phê cóc vào.

    NS Trúc Hồ có nói trong vài chương tŕnh TV, bài phỏng vấn, là từ nay về sau sẽ trực tiếp với WH chứ không qua "người thứ 3", theo tôi là ư nói không qua TS Thắng.

    Mọi nguời đừng quên, TS Thắng do Mỹ trả lương, nên có nhiều điều cấm ky, khó nói, v.v... Do ông làm full-time, chứ không part-time hoặc volunteer, do đó cần cái check Mỹ, chứ nay khó trở lại ngành Mechanical Engineering ông có Ph.D. từ Virginia Tech, và Electrical Engineering từ Johns Hopkins.

    NS Trúc Hồ th́ tương đối tự do hơn, v́ ông chỉ cần khán thính giả ủng hộ, mà tôi tin chắc qua kỳ này đài SBTN sẽ có thêm người đặt coi.

    1 người quen tôi trong "nhà già" cũng muốn có SBTN, bị trả lời không được, rất buồn!

    Nay SBTN đang có 400 ngàn người đặt coi. Nếu tiếp tục tiêu chỉ chống VC hữu hiệu, th́ quả là 1 lực lượng rất mạnh chống VC, do đó tôi cũng hơi lo, do VC sẽ có đ̣n phản pháo.

    NS Trúc Hồ là giám đốc, nên nói ǵ th́ ít ra tiếng nói sẽ đến 400 ngàn người và gia đinh họ, có thể lên tới cả triệu, tức là 2/3 dân VN tại Mỹ. Sau này có thể câu qua Úc, Pháp, và chẳng mấy chốc là toàn thế giới qua vệ tinh và internet (nay trên mạng khá hạn chế, tại www.sbtn.net ).

    Các vụ bất đồng vừa rồi là nhỏ thôi, nên quên đi và move on.

    Về phía Mỹ th́ tôi thấy không ăn thua, nhưng về phía VN th́ nên tiếp tục đoàn kết người dân, qua SBTN.

    Tôi cũng sẽ đặt mua chương tŕnh SBTN mau chóng, cho dù có lẽ sẽ ít coi, và vận động nhiều người mua SBTN.
    Chín-đờn-c̣ dù không có bằng này cấp nọ nhưng bản thân được cha mẹ nuôi dạy và được đến trường, học những lời giáo huấn của thày, cô về mặt đạo đức làm người: Tiên học lễ, hậu học văn. Do đó, Chín tui nghĩ rằng, đa số người Việt Nam (từ 1975 trở về trước) sống đều lấy cương thường: Nhân - Nghĩa - Lễ - Trí - Tín, làm trọng. Một người làm điều bất lương, cả chi tộc bị mang tiếng, xấu hổ lắm chứ không phải chơi ...

    Ghé đọc góp ư của ông DrTran, Chín tui mới giật ḿnh muốn nín thở!
    Ôi! một người trí thức sao lại phát biểu "linh tinh lang tang" giữa diễn đàn đông người mà sao không biết "uốn lưỡi 7 lần ... trước khi gơ "ki-bo"? Vừa đọc câu đầu chưa tṛn trịa ư th́ câu sau liền "thọc họng" câu trước!

    Thí dụ:
    xin đừng đem văn hoá quán cà phê cóc vào
    Ngay sau đó th́ "búa xua" những lời bàn dèm pha, chê bai và lư giải theo kiểu gây mâu thuẫn cho những người trong cuộc và ngay cả với đồng hương đă hết ḷng ủng hộ kế hoạch kư TNT.
    Một điều "khốn nạn" nhất của nội dung góp ư là CHỈ BIẾT NÓI CHO SƯỚNG MIỆNG chứ không biết suy nghĩ những ǵ lời đem đăng trên diễn đàn có làm hại cộng đồng và có gây cho người đọc đánh giá tư cách của ḿnh hay không - mặc dù chỉ là dùng bút danh?

    C̣n một điều nhỏ nhoi thôi, không cần thiết phải ghi vào góp ư, đó là câu:
    Tôi cũng sẽ đặt mua chương tŕnh SBTN mau chóng, cho dù có lẽ sẽ ít coi, và vận động nhiều người mua SBTN.
    Với câu tui trích ở trên, cảm nghĩ của cô bác, anh chị em ra sao? Chín tui chỉ biết ph́ cười và h́nh dung ra một "cái đầu bé tẹo mà cái mỏ tru tréo thiệt bự :D . Chẳng có kẻ nào ngu chịu đóng hụi chết mà không có nhu cầu xài đến . À! th́ ra ... chỉ là làm điệu chơi sang, nổ đ́ đùng như bao nhiêu ngày tháng qua đă từng nổ!

    Mẹc cù là, đau cái bụng quá xá ... :D:p

    Chín-đờn-c̣

  7. #17
    Justice
    Khách
    http://www.nguoi-viet.com/absolutenm...44829&zoneid=3

    Billy Lê (thứ nh́ bên phải) tại địa điểm kư thỉnh nguyện thư cho nhân quyền Việt Nam, trước cửa Phước Lộc Thọ. (H́nh: Huy Phương/Người Việt)

    Tuổi trẻ hải ngoại qua sinh hoạt của Tổng Hội Sinh Viên
    Monday, February 20, 2012 6:32:11 PM
    Billy Vũ Lê tốt nghiệp trường đại học UC Irvine với ngành tội phạm học, luật và xă hội sinh thái học, đă tham gia với Hội Tết Sinh Viên từ năm 2007 làm trong ban vận hành, rồi làm trưởng ban quảng bá và giờ đây là tân chủ tịch của Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam Nam California (nhiệm kỳ 2011-2013). Trong nhiệm kỳ trước đó, anh là phó chủ tịch Ngoại Vụ. Billy Lê hiện nay mang huyền đai đệ tam đẳng môn phái Thái Cực Đạo tại vơ đường của vơ sư Đặng Huy Đức. Anh cũng là một thiện nguyên viên của cảnh sát thành phố Westminster và hội từ thiện MEMO (Medical Educational Mission and Outreach) thành lập tại trường đại học UC Irvine để đi làm các công tác y tế tại địa phương và ngoài nước...Chu cha ui, cái anh Billy Le này là từ California, người của Tổng Hội Sinh Viên Nam Cali, người của Hội Chợ tết Nam California, ai ở California mà không biết, tui ở Florida mà tui c̣n biết, tui biết mặt qua h́nh ảnh trên báo chí YouTube, Billy Le (?) trên YouTube quay WH cũng là Billy Lê tôi biết, nay lộn chộn Lê sang Lư, làm tôi hết c̣n tin tôi luôn, hết biết luôn, bà Jackie Bông nói Billy Lê là ở South Carolina, c̣n bà "nổi tiếng" Nancy Bùi Triều Giang trong cái video clip mà Tường Thắng "hỏng vấn" c̣n nói là Billy Lư, từ South Carolina, hay North Carolina ǵ đó.

    ----------------------

    BILLY LE, mà thành ra BILLY LƯ, ... thành ra ..., tiếp tục đối thoại 1 cách b́nh tĩnh, chuyện đâu c̣n đó, hạ hồi phân giải, XIN TRÁNH DÙNG CHỮ gây ra CẤU XÉ nhau, PLEASE.

    1 PHONG TRÀO ĐANG TRONG THAI NGHÉN TƯỢNG H̀NH, XIN G̀N CHO VỮNG ĐỪNG VẦY CHO TAN

    -----------------------

    Anh Tom Ha thân mến,

    Tôi vô cùng ngỡ ngàng khi đọc email của anh. Với tôi, những người đồng hội đồng thuyền dù có bất b́nh đến đâu, cũng không nỡ buông những lời nặng nề với nhau.

    Nhưng thôi, để tôi tŕnh bày để bảo vệ các luận cứ của tôi:

    1.- Những điều tôi viết đều dựa trên những tài liệu minh bạch (1) Video phỏng vấn Trúc Hồ, (2) Bản Tường Tŕnh của Nguyễn Đ́nh Thắng đăng trên Mạch Sống và phổ biến qua diễn đàn, email, (3) Hai thư của Nam Lộc; (4) Bản tường tŕnh của bà Jackie Bông; và rất nhiều tài liệu, video khác posted trên các diễn đàn.

    2.- Mục tiêu của phong trào Thỉnh Nguyện Thư là ǵ? Ngay trên cái title, đă ghi rất rơ: Xin Ngưng Việc Giao Thương với VN để Thoả Măn Vấn Đề Nhân Quyền. Cả trăm ngàn đồng bào nô nức kư tên, yểm trợ là v́ hàng tít trên.

    Thực tế ra sao:

    Ông Trúc Hồ đă nói rằng ông tưởng ḿnh đi lộn pḥng, khi nh́n thấy trên screen là diễn đàn dành cho Nhóm Lănh Đạo Trẻ, là nhóm gồm mấy chục em mà ông Nguyễn Đ́nh Thắng hướng dẫn vào.

    Trong suốt thời gian họp, có bao nhiêu phút dành cho đề tài chính là giải quyết việc giao thương và Nhân quyền?

    Trong khi hai nhân vật có uy tín và tư cách để tŕnh bày về Nhân Quyền là ông Nguyễn Quốc Quân và Nguyễn Xuân Hùng th́ bị gạt ra ngoài; các em trẻ của nhóm NĐT chỉ để cập những vấn đề thông thường của Cộng Đồng, nói thẳng ra là đi lạc đề. Theo bài của bà Jackie Bông (có kèm theo toàn bài dưới đây) th́: “Sau đó, Trúc Hồ cũng giải thích trên đài SBTN-DC là anh giao trọn quyền cho TS Nguyễn Đ́nh Thắng liên lạc với TBO để tổ chức cuộc gặp gỡ nầy. Anh nói là hai người trẻ Cindy và Billy không đi sâu vào đề tài nhân quyền cũng như không đề cập ǵ đến TNT.”

    3.- Kết quả ra sao?

    Do cái nghị tŕnh lạc đề như vậy, nên chẳng có kết quả ǵ về nội dung TNT, mà chỉ là những lời khích lệ, hứa hẹn sẽ cùng t́m hiểu hợp tác trong những công tác Cộng Đồng. Nếu đọc bản văn của Nguyễn Đ́nh Thắng và bản văn của bà Jackie Bông, th́ đúng là Thắng đă đạt được những kết quả mà NĐ Thắng gọi là Mục Tiêu Nới Giản (Xin xem bài của NĐT). Nhưng đó tuyệt đối không phải là kết quả của Thỉnh Nguyện Thư.

    Tôi vẫn đánh giá các nỗ lực của Trúc Hồ và Nguyễn Đ́nh Thắng, không có lời phê b́nh chỉ trích nào nặng nề, mà chỉ nhắm vào sự việc là chính, và đă dám nói ngược lại với đánh giá của nhiều người cho rằng mục tiêu đă thành đạt, như lời tuyên bố của Nam Lộc.

    Riệng về ông Thắng và Nghị Tŕnh thay đổi. Tôi trách Thắng trong việc này. Lẽ ra Thắng nên hết ḷng yểm trợ cho mục tiêu chính của TNT trước. Các vấn đề do Thắng đưa ra chưa cấp bách và có tính cách sinh hoạt lâu dài, Với khả năng và uy tín, Thắng c̣n nhiều dịp.

    Tôi quư mến và khâm phục Nguyễn Đ́nh Thắng qua những thành quả Thắng đă đạt được trong quá khứ. Dù ai có đưa ra những vấn đề tiêu cực nào về Thắng, tôi bỏ ngoài tai, v́ ḿnh không biết rơ, và nó không quan trọng bằng thành quả Thắng đạt được. Tôi vẫn tiếp tục đánh giá cao và ủng hộ công việc của Thắng làm.

    V́ thế, xin đừng nói rằng tôi đả kích Nguyễn Đ́nh Thắng hay Trúc Hồ. Dù rằng qua phát biểu, quan điểm của Trúc Hồ về ngụy quyền Cộng Sản VN rất trái nghịch với quan điểm của tôi (và có lẽ của anh nữa?)

    Tôi mong anh b́nh tĩnh, xem và đọc hét các video, các bài tường thuật.

    Dĩ nhiên, mỗi người có cách nh́n và đánh giá khác nhau về một sự việc, tùy theo góc độ và kinh nghiệm của ḿnh. Nếu các công việc của Cộng Đồng khi nào cũng phải nh́n bằng đôi kính màu hồng, chỉ thích khen, đánh giá tốt, thành công vĩ đại; mà không nghe những ư kiến nghịch nhĩ; th́ tôi e rằng CĐ sẽ khó thăng tiến. Những lời khen, tâng bốc nếu không đúng chỉ làm cho người ta dễ đi đến chuyên chế, tự đắc, tự măn; có tác hại hơn là giúp ích. Tôi quư NĐT, nhưng tôi phải đồng ư với lời phàn nàn của Trúc Hồ về việc sắp xếp nghị tŕnh không đi vào mục tiêu chính tại Toà Bạch Ốc.

    Ư kiến của tôi có thể đúng, có thể sai. Sẽ có nhiều ư kiến của các vị cao kiến khác nữa để so sánh và lượng giá.

    Nhưng xin hăy dùng lời nhẹ nhàng trao đổi với những người chung chiến tuyến.

    Tôi vẫn quư anh và không v́ những lời anh viết mà sinh ra điều này điều nọ đâu.
    Thân mến

    -------------------

    Kính thưa toàn thể quư diễn đàn

    Vài ư kiến về bài viết của anh Đỗ Văn Phúc

    Đây là môt bài viết vô cùng độc hại, đánh lạc hướng dư luận về những thành quả tuyệt vời của tập thể Người Việt Quốc Gia tỵ nạn Cộng Sản. Thỉnh Nguyện Thư là những điều tâm huyết của 150.000 người đă kư tên và đệ tŕnh lên chính quyền sở tại. Chúng ta là con dân nước Việt và đồng thời chúng ta cũng là công dân Hoa Kỳ, chúng ta có quyền đạo đạt lên chính quyền Hoa Kỳ về những áp bức bất công cho dân tộc ḿnh hầu mong một sự giúp đỡ nào đó. Đây là cách tốt nhất phải làm trong lúc nầy. Nhạc sĩ Trúc Hồ, Tiến sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng, Nam Lộc, Việt Dzũng.., tất cả đều có ḷng và rất cực khổ kể cả hy sinh mọi thứ để làm nên kỳ tích nầy.Cuộc đấu tranh v́ chính nghĩa là một cuộc chiến lâu dài đừng bao giờ đem thành bại mà luận anh hùng. Mọi sự hy sinh đều đáng được kính phục.Không ai hoặc tổ chức nào lợi dụng để làm lợi cho ḿnh trong việc lên án cộng sản.

    Cá nhân tôi rất thất vọng về bài viết dạy đời của anh trong lúc nầy,quá mâu thuẫn trong lúc mọi người đang thấy ra một tia hy vọng, từ thông báo của Tiến sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng vào ngày 8-3-2012. Chúng ta đang đi t́m công lư cho cả dân tộc, chứ chúng ta khổng thể một ḿnh làm nên công lư.Nếu không giúp ích được th́ nên im lặng, đừng làm thầy bàn và chê trách làm năn ḷng những người có thiện chí. tôi không phủ nhận những bài viết chống cộng trước đây của anh, nhưng lần nầy th́ quá dài, quá dai, quá dỡ. Tôi đồng ư với tất cả những điều của Hà Thúc Thanh góp ư với anh, nếu thuận tiện tôi sẽ trả lời anh trong một vài viết kế tiếp.Chúc anh nhiều sức khỏe..
    Mx Phạm văn Tiền,


    ========

    Kính thưa quư đồng hưong thân mến,

    Người Việt trong và ngoài nước phấn khởi khi chứng kiến phong trào tranh đấu chung của dân tộc tại hải ngoại đang viết lên những trang sử mới qua phong trào TNT trong tháng 3 năm 2012. Chưa kịp viết lời chào mừng th́ đă có bài của Ông Đổ Văn Phúc viết lên mà độc giả không khỏi chạnh ḷng v́ những suy luận hồ đồ, thiển cận và xuyên tạc của ông ta.

    Trước đây, chúng tôi vốn đă từng gặp Ông Phúc trong những sinh hoạt tranh đấu chung của cộng đồng người Việt tỵ nạn CS tại Texas. Ngoài việc đóng góp tài chánh để giúp ông ta trong vụ kiện tụng, nhiều người đă từng biết ông Phúc qua những sinh hoạt chống cộng của ông ta. Bài “xin Đừng đánh mất niềm tin” của Ông Phúc đă được phóng lên mạng rộng răi hầu như khắp mọi nơi. Để giúp đồng hương có một cái nh́n khách quan về giai đoạn tranh đấu qua vận động chữ kư tại ṭa Bạch Ốc và cũng để vạch rơ những tai hại của bài viết trên, chúng tôi mạn phép xin được tŕnh bày những điều sau đây.

    Tựu trung, bài “xin Đừng đánh mất niềm tin” của ông Đổ Văn Phúc đă t́m cách đánh vào niềm tin của đồng bào vào phong trào tranh đấu cho nhân quyền tại Việt Nam. Ông ta đă thực hiện ư định nầy khi:

    1) Hàm hồ kết tội cho rằng “cao trào” tranh đấu khi đang lên, chỉ có cảm t́nh mà không suy nghĩ thuần lư.

    Trong thực tế, sự vận động vừa qua là một giai đoạn trong một tiến tŕnh tranh đấu dài hạn. Nó không phải là một cao trào như ông Phúc ví von v́ cao trào th́ không dài lâu và dễ chết yểu. Hơn thế nữa, tất cả những đồng hương tham gia vào phong trào nầy đă tùy theo khả năng và sức lực của ḿnh đóng góp vào chiến dịch vận động. Cảm t́nh chắc chắn là cao nhưng suy nghĩ, lư trí và cách sắp đặt tổ chức một chiến dịch quy mô như vậy trong ṿng một tháng của mọi người phải công nhận là cao và tuyệt diệu.

    2) Ông Phúc cố t́nh biến sự thành công và trưởng thành của phong trào tranh đấu qua kế hoạch vận động với hành pháp và lập pháp Hoa kỳ của tập thể người Việt hải ngoại thành vấn đề kể công lao của từng cá nhân, hội đoàn.

    Theo thiển ư và nhận xét của nhiều người, không có ai nhỏ nhen, điên cuồng và bần tiện ngồi kể công của ḿnh hay của người khác trong giai đọan vận động vừa qua. Con đường đấu tranh c̣n dài và xin Ông Phúc khoan mất công ngồi kiểm điểm thành tích.

    3) Ông Phúc tự đưa giả thiết rằng Nhạc Sĩ Trúc Hồ và Tiến Sĩ nguyễn Đ́nh Thắng đă nhân cơ hội nầy để tăng khán giả cho đài SBTN và tạo mối quan hệ tốt với hành pháp và lập pháp.

    Đây là một vu cáo trắng trợn và đầy ác ư. Chúng tôi có thề khẳng quyết qua những lời phát biểu, hành động cụ thể của Nhạc Sĩ Trúc Hồ và Tiến Sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng rằng cả hai vị nầy cũng như nhiều đồng hương khác đă đóng những vai tṛ quan trọng trong chiến dịch vừa qua, họ ḥan toàn không làm v́ lợi ích của cá nhân ḿnh. Và nếu họ có hậu ư như vậy th́ xin Ông Phúc hăy để cho đồng hương tự ḿnh phán xét và không nên ngâm máu phun người.

    4) Ông Phúc c̣n tấn công phong trào tranh đấu khi cho rằng với 100,000 chữ kư mà đă có người “lạc quan hảo” rằng “chính phủ, Quốc Hội Hoa Kỳ” sẽ nghe theo ư ḿnh.

    Trong thực tế, cả hai nhân vật chính trong cuộc vận động và các bật thức giả tham dự phong trào, không ai lại trẻ con như Ông Phúc tưởng tượng rằng chính phủ và quốc hội Hoa Kỳ sẽ thỏa măn những đ̣i hỏi của ḿnh ngay lập tức. Sẽ c̣n rất nhiều những hoạt động, kế hoạch khác mà đồng hương sẽ tham dự trong những ngày tháng tới.

    5) Ông Phúc đă vu cáo rằng cuộc vận động TNT thiếu viễn kiến cũng v́ do TS Nguyễng Đ́nh Thắng thiếu phối hợp sát sao hay “đồng sàng dị mộng”. Tôi chưa thấy một người tỵ nạn CS nào lại dùng chữ nặng nề với những người đồng chí hướng với ḿnh như Ông Phúc đă dùng.

    Có lẽ Ông Phúc không nh́n ra cái viễn kiến của phong trào đấu tranh nên mới phát ngôn bừa băi như vậy. Trong ṿng chỉ một tháng, với nhân sự tổ chức giới hạn, tài chánh eo hẹp mà những thiện nguyện viên của chúng ta đă đạt được những kết qủa như trên th́ phải nói là phối hợp quá tài t́nh.

    6) Ông Phúc c̣n lên mặt dạy đời rằng “Trong thực tế, việc vận động để cứu một nhà đấu tranh bị tù đày bên VN không cần đến một chiến dịch rầm rộ với hàng trăm ngàn chữ kư, và phải vào tận Toà Bạch Ốc gặp gở ông Tổng Thống mới thành công.”
    Và Ông ta kết luận là “ban tổ chức không nh́n thấy cái viễn ảnh sẽ ra sao. Hậu quả có khả hữu, như ư hay không?”
    Và Ông Phúc c̣n bồi thêm một phát súng ngay tim của phong trào bằng cách phát ngôn vu vơ, vô căn cứ và đầy ác ư vu khống “Nếu mục đích của chiến dịch TNT là nhân quyền cho dân Việt, th́ rơ ràng, chúng ta đă quá thất vọng. Sau khi đạt đươc vài lời hứa hảo của vài ông cấp thấp trong Bạch Ốc, mà viết rằng đây là thành quả vĩ đại, th́ người viết phải có óc khôi hài đáng nể.”

    Ông Phúc có quyền thất vọng nếu ông muốn nhưng xin đừng dùng chữ chúng ta thất vọng ở đây. Và thưa ông, không nên lấy ư kiến của môt người mà gán cho cả tập thể.

    7) Ông Phúc cho rằng công cuộc vận động “quá lạc quan và nhiều ảo tưởng.” và qua trích đọan của một cá nhân tham dự phong trào, ông Phúc đă phán xét rằng “những người tổ chức đă buông lời cao ngạo”.
    Xin Ông Phúc hăy cẩn thận lời nói v́ không nên lấy ư kiến của một người trong tập thể những người tham dự để buôc tội nặng nề như trên cho cả tập thể chúng tôi.

    Có lẽ, điều đáng phỉ nhổ nhất trong bài viết của Ông Đổ Văn Phúc là kết luận hồ đồ, hàm hồ, vu khống trơ trẻn sau đây:

    “Và điều đáng buồn nữa, đó là những câu ông Trúc Hồ bất b́nh đối với ông Nguyễn Đ́nh Thắng. Điều này cho người ta đoán rằng hai người khi bắt đầu chương tŕnh, đă có những dự tính riêng tư cho bản thân, hay phe nhóm ḿnh. Thành công th́ chưa biết sẽ ra sao. Nhưng không thành công th́ bắt đầu cấu xé nhau.

    Điều đáng lo cuối cùng, là liệu sau này, có những vị nhiệt tâm nào đứng ra vận động đồng hương, sẽ c̣n bao nhiêu người đặt long tin vào mà ủng hộ?”

    Kính thưa đồng hương,

    Nhạc Sĩ Trúc Hồ và TS Nguyễn Đ́nh Thắng là những người vừa có ḷng, có uy tín và họ làm việc hy sinh cho lư tưởng phục vụ đồng hương. Những lời vu khống của Ông Đổ Văn Phúc thực ra cũng chỉ là những suy tư chật hẹp, đen tối và thiển cận của một cá nhân trong tập thể tỵ nạn của chúng ta. Sở dĩ chúng tôi đă làm mất th́ giờ của đồng hương để dài ḍng như trên v́ Ông Đổ Văn Phúc vốn là người chưa bao giờ phát ngôn bừa băi như lần nầy và ông ta vốn là người “phe ta”, chống cộng tích cực. Bài viết trên của môt người chống cộng như ông ta có thể tạo một vài nghi vấn trong cộng đồng chúng ta v́ một ngựi vốn chống cộng tích cực th́ chắn hẵn bài viết của họ có thể có một “giá trị” nào đó.

    Những việc làm hữu ích vừa qua của hằng ngàn đồng hương chúng ta trong chiến dịch TNT là những bước đầu t́ên, đột phá, có tính cách lịch sử trong giai đoạn chuyển ḿnh của phong trào đấu tranh cho tự do và dân chủ tại quê nhà. Những đóng góp, hy sinh và tài năng của hai người (Nhạc Sĩ Trúc Hồ và TS Nguyễn Đ́nh Thắng) -- mà Ông Dổ Văn Phúc t́m cách triệt hạ uy tín cá nhân qua bài viết của ḿnh-- là những thành qủa đáng ca ngợi và khuyến khích. Và để bảo vệ, duy tŕ những thành công của công cuộc đấu tranh nầy, chúng tôi mạo muội xin được tường tŕnh đến quư đồng hương những điều như trên.

    Thân kính.
    Hà Thúc Thanh.
    Tom Ha

    Toll Free:1 866 975 1055 (w); 817 683 3139 (Cell)

    ==========

    http://www.vietlandnews.net/forum/sh...18164&page=150
    Xin mời quư vị vào trang Vietland bên trên xem đoạn Video Trúc Hồ phát biểu.
    Kính
    Michael Do (Do Van Phuc)


    (lời người post, 1 số những chữ bôi đậm và màu đỏ làm thí dụ là những chữ theo tôi nghĩ gây CẤU XÉ lẫn nhau, người viết và có thể người đọc, viết như vậy xong rồi nói là vẫn tôn trọng lẫn nhau, tôi e là nói vậy mà sẽ không được như vậy, thay vào đó nếu sửa đổi cân nhắc ư, cân nhắc những chữ xử dụng th́ vẫn hơn.)

    -------

    Kính thưa TOM HA với MICHAEL ĐỖ VĂN PHÚC,

    Tôi mạo muội có ư kiến là xin B̀NH TĨNH LẠI, v́ nếu không là cả hai ai cũng tưởng là góp phần, mà thực ra là đang ĐỐT đi cái thành quả mỏng manh, 1 PHONG TRÀO đang trong thời kỳ thai nghén tượng h́nh, XIN G̀N CHO VỮNG ĐỪNG VẦY CHO TAN ... xin cân nhắc khi dùng chữ, v́ tôi vẫn thấy những chữ dùng khi phản biện (phản lại bằng biện minh) vẫn c̣n gây "shock" cho tôi nói riêng (người đứng bên lề), th́ tất nhiên sẽ gây "động đất" cho người trực tiếp trong lề ...

    PHONG TRÀO đang trong thời kỳ thai nghén tượng h́nh, XIN G̀N CHO VỮNG ĐỪNG VẦY CHO TAN ...

    ------------

    Kính thưa TOM HA với MICHAEL ĐỖ VĂN PHÚC,

    Tôi mạo muội có ư kiến là XIN HAI NGƯỜI TOM HA với MICHAEL ĐỖ VĂN PHÚC b́nh tĩnh lại, tôi thấy là hai người đang dẫn diễn đàn công luận đi vào tiến tŕnh VŨ NHƯ CẨN, tức là CẤU XÉ nhau qua những chữ đang dùng, xin B̀NH TĨNH LẠI, v́ nếu không là cả hai ai cũng tưởng là góp phần, mà thực ra là đang ĐỐT đi cái thành quả mỏng manh, 1 PHONG TRÀO đang trong thời kỳ thai nghén tượng h́nh,

    XIN G̀N CHO VỮNG ĐỪNG VẦY CHO TAN ...
    Last edited by Justice; 10-03-2012 at 10:22 AM.

  8. #18
    Member TuDochoVietNam's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Location
    Texas
    Posts
    1,399
    Để rộng đường dư luận, tôi xin paste vào đây các bài viết của bà Tôn Nữ Hoàng Hoa, Jackie Bông, Tâm Việt (GS Nguyễn Ngọc Bích) và Phạm Trần. Tuy mỗi người có những nhận xét chi tiết khác nhau, nhưng cùng đồng ư rằng TNT không đạt được ktế quả như mong ước.

    [B]Khát........[/B]

    Tôn Nữ Hoàng Hoa

    Đây là một tựa đề của một bài viết mà tôi t́nh cờ đă đọc được trên 20 năm qua.
    Bài viết vẫn thường chợt đến, chợt đi trên sự suy nghĩ của tôi, nhưng thời gian đă qua quá lâu, nên bây giờ không nhớ rơ, chỉ nhớ mang máng nói về sự "khát" của con người.
    Hôm nay, qua sự việc Thỉnh Nguyện Thư bài viết lại dạt dào trôi về trên ư nghĩ, để từ đó tôi hiểu ra sự khát của con người quả là quá quan trọng
    Trong khi đó trước những mâu thuẩn dị biệt qua ư kiến từ hai phía...ḷng tôi bỗng chùng xuống: thương rất nhiều, cảm xúc rất sâu xa cho nỗi ḷng của người dân tự phát trên sự khàt khao đấu tranh cho đồng bào ta, người Việt ở quê nhà được sống trong tự do, dân chủ và đă ngàn dặm xa xôi về miền đất lạnh để đ̣i hỏi nhân quyền cho đồng bào ở quốc nội.
    Những ư kiến thường phản ảnh trên sự suy nghĩ của con người. Nhưng bên cạnh đó ư nghĩa của sự việc đă được nhân vật chính tŕnh bày là “có một tổ chức chính trị thiếu đạo đức nhúng tay vào!” đă làm người nghe, người đọc đâm ra phân vân, hụt hẫng.
    Đây không phải là chuyện đùa mà chúng ta có thể ngồi cười rồi lại bị người ta cười lại... Chỉ có người bận tâm và rất ư cẩn thận th́ vẫn cứ ngồi quan sát mà không đưa ra ư kiến.
    Người vô tâm th́ khỏi nói sao cũng được, chẳng nhằm nḥ ǵ rồi mọi việc cũng sẽ qua..Đời là vô thường mà !!! Nhưng không, lại có những ư kiến đ̣i hỏi nguyên nhân v́ đâu ra nông nỗi cho Trúc Hồ Việt Dzũng tức giận,phàn nàn
    Cuộc đời là vậy..Mọi việc ǵ cũng có nguyên nhân...Những nguyên nhân không thuận ḷng trời thường được dẫn dắt khơi mào từ những con người đă đánh mất chính ḿnh. Sự ưu tư của chúng ta ở đây là những con người tạo ra cái cảnh không thuận ḷng trời này chính là những kẽ đă đánh mất chính họ từ lâu. Ấy vậy mà không chịu đi kiếm t́m lại chính họ đă bị mất nhưng họ lại đi t́m kiếm tiền. Kiếm tiền đâu phải dễ, nhưng một khi họ đă khát th́ họ sẵn sàng bán cả ḿnh , cho dù có xuống giá hay mất cả giá họ cũng bán.
    Cái khổ ở đây là nếu ai khát tiền đi bán ḿnh mà kiếm được ngay th́ có lẽ cả nước Mỹ đă có một trang web "Bán Ḿnh on sale" rồi.
    Hiện tại ở Mỹ hay ở bất cứ một quốc gia nào họ cũng có quăng cáo trên nhu cầu phục vụ sự khát của con người. Hiện nay nước lă là một nhu cầu rất đắt khách trên các trang webs để phục vụ sự khát của con ngươi..Từ Aquarium, Néstle Pure Life, đến zephyhills hay ozarka thôi th́ đủ loại để cung cấp nhu cầu khát của con người
    Những loại nước lă này đơn thuần chỉ phục vụ nhu cầu khát của con người Con người khi khát nước th́ tu một hơi một chất lỏng không màu sắc, không ngọt ngào nhưng lại có thể giăi quyết được sự sinh tử của con người tuy rằng nước lă rất nhạt.
    Nhưng sự khát tiền lại khác. Không phải ai khát tiền là có tiền để uống ngay. Do đó những kẽ khát tiền phải có khao.
    Cái khát khao đó không đơn thuần mà phải tự ḿnh đi chiêu đăi ḿnh. Nhưng, những kẽ khát tiền đă lợi dụng trên sự khát khao của người khác để kiếm tiền th́ chúng ta có cần phỉ nhổ không?
    Một khi họ đă v́ khát tiền gây ra những chuyện trái ư trời, không thuận ḷng người để kiếm lợi cho ḿnh và đánh mất cả chính họ, mà chưa bao giờ họ đi t́m lại ḿnh trên mê lộ th́ sự lạc lối của họ là một sự hiển nhiên .
    Do đó những màn quăng cáo như phải cần 100,000 chữ kư th́ TT Obama mới tiếp kiến hay là White House gọi lúc 4 giờ sáng báo tin TT Obama bận tiếp đăi Thủ Tướng Do Thái, trong lúc tất cả đài truyền h́nh của Hoa Kỳ đă thông báo trước cả tuần là 10:45 sáng ngày 5 tháng 3 năm 2012 Tổng Thống Obama bận tiếp đăi Thủ Tướng Do Thái (10: 45AM The President meets with Prime Minister Netanyahu Oval Office)
    trích: "(Tuy nhiên vào lúc 4 giờ sáng Thứ Hai, ngày 5 tháng 3, 2012 giờ California, tức là 7 giờ sáng giờ Washington DC, th́ một viên chức khác đă thông báo cho tôi biết rằng, ngày hôm nay sẽ có những cuộc họp khẩn giữa Tổng Thống Obama, và các viên chức cao cấp của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ cùng với Thủ Tướng Do Thái Benjamin Netanyahu, về t́nh h́nh khẩn trương ở Trung Đông, mà theo viên chức đó th́ đây có thể là cơ hội cuối cùng để HK thuyết phục Do Thái đừng tấn công Iran trong lúc này)" hết trích(Nam Lộc : XIN ĐỪNG MONG ĐỢI THÁI QUÁ!).
    Nếu đơn thuần đứng trên sân khấu ca nhạc mà có tuyên bố "láo lếu" khán giả chỉ v́ mua vui " cũng được một vài trống canh" th́ người ta cũng xuề x̣a bỏ qua. Nhưng phát ngôn trên hành vi chính trị mà xảo ngữ vọng ngôn th́ không thể nào bỏ qua được. Bởi đó chính là sự việc gây hoang mang cho người dân trong khi họ đang đi t́m niềm tin trên công cuộc đấu tranh đ̣i tự do dân chủ cho Việt Nam hôm nay
    Tiếp đến là sự thất vọng của nhạc sĩ Trúc Hồ khi những người khát tiền đang đi trên mê lộ "xúi dục" Trúc Hồ khởi xướng phong trào chuyện Free Việt Khang tức là đă lợi dụng cơ quan truyền thông SBTN của Trúc Hồ để vận động quần chúng lấy chữ kư của người dân trên 100,00.
    Nghe "xúi dục" nhạc sĩ Trúc Hồ tưởng rằng ḿnh sẽ làm nên lịch sử trong việc cứu vớt những người nghệ sĩ, hay là đài SBTN thế nào cũng lọt vào " mắt xanh" của Ṭa Bạch Ốc trên sự quăng cáo bầu cử nhiệm kỳ 2.
    Nhưng than ôi! khi Trúc Hồ nh́n ra cái cảnh treo đầu heo bán thịt chó th́ hụt hẫng, cuối cùng nh́n ra được cái cảnh tráo trở lại chơi tṛ "Chôm Credit" truyền thống có từ trước đến nay trước sự ngơ ngác của những ca sĩ Asia thậm chí lại không cho Diệu Quyên vợ của nhạc sĩ Trúc Hồ vào mà lại tŕnh làng những khuôn mặt mà Trúc Hồ chưa một lần dám nghĩ đến là họ dám "dỡn mặt" với Trúc Hồ!!!!
    Rồi lại c̣n tung ra cái màn là TT Obama và White House sẽ ngồi nghe ca sĩ Asia tŕnh bày nhạc của Việt Khang Anh Là Ai? Việt Nam Tôi đâu ?? . Thậm chí nghe nói nữ ca sĩ Lâm Thúy Vân đă bận luôn trang phục tŕnh diễn v́ White House không có pḥng trang điễm trang cho ca sĩ. Lại nữa, Trúc Hồ c̣n có những ca sĩ vào ca cho TT Obama nghe có MC Thùy Dương điều khiển chương tŕnh nữa mới khổ.
    Ai đă bày tṛ quăng cáo này. Chắc chắn Trúc Hồ không biết, nếu biết trước th́ đâu có giận dữ nhất là khi find out ra TNT là đơn thuần của người dân vậy tại sao lại có "tủ lạnh"(Leader lănh tụ nằm ở đây) (Briefing with National Vietnamese Americans Leaders). Do đó cái chuyện nhạc sĩ Trúc Hồ phản ứng là đúng.
    Ai âm mưu chính trị ở đây để làm gỉ ? Ai chơi tṛ "chôm Credit" th́ chắc người Việt Tỵ nạn CS ở hải ngoại đă quá tỏ tường cái tṛ lưu manh này mà Trúc Hồ đă nói “có một tổ chức chính trị thiếu đạo đức nhúng tay vào!”
    Nh́n những bức ảnh biểu dương lực lượng của người Việt tỵ nạn cs tại hải ngoại tại square La Fayette cho chúng ta thấy ḷng họ tràn đầy tin tưởng trong việc sẽ được Hoa Kỳ đáp ứng nguyện vọng
    Rồi những sự việc xảy ra bên trong Ṭa Bạch Ốc từ sự phẫn nộ của Trùc Hồ và Việt Dzũng qua cái tấm bia Lănh tụ người Mỹ Gốc Việt, qua sự lộn xộn của chương tŕnh v́ "người khuất mặt" tráo trở trong công tác khát.. tiền !
    Chính sự kiện này đă không khỏi làm người đọc liên tưởng đến cuộc biểu t́nh của Người Việt chống xâm lăng Nhật Bản trước nhà Hát Lớn Hà Nội vào năm 1945 để ủng hộ chính phủ Trần Trọng Kim nhưng lại bị Việt Gian CS cướp chính quyền vào phút chót, để dàn dựng một xă hội chủ nghĩa tham tàn khát máu tiếp tục cai trị dân tộc VN cho đến hôm nay
    Bài học lịch sử vẫn c̣n đây... nhưng tại sao bọn người" khuất mặt" lại tán tận lương tâm bán buôn kiếm tiền trên sự khát khao đất nước Việt Nam được tự do, dân chủ của người dân Việt từ trong và ngoài nước?
    Nhưng thôi cho đến bây giờ dù binh hay chống th́ con người (không kể những kẽ đang bán ḿnh on sale) cũng đă có một bài học quí giá về những kẽ khát tiền buôn bán để kiếm lợi nhuận trên sự đấu tranh của Người Việt hải ngoại đang khát khao một Việt Nam có tự do dân chủ và nhân quyền
    Nghe nói kỳ này Trúc Hồ sẽ loại những "mưu mô chính trị đang bán ḿnh on sale" ra khỏi TNT để tiếp tục đi đến White House bằng những bàn chân đất của những người Việt Nam đơn thuần không đảng phái. Nếu được như vậy th́ xin Trúc Hồ nói chuyện với Thỏ và Rùa trên cuộc chạy đua của chúng
    Muốn đạt được mục tiêu chung th́ thỏ nên cơng rùa trên con đường thẳng rồi có qua sông lội nước th́ hăy để rùa cơng thỏ sang sông, để cùng đến mục tiêu chung.
    Hăy cùng nhau đấu tranh trên tinh thần Team Work, loại hẵn những âm mưu chính trị ra ngoài của các tổ chức Đảng phái, cộng đồng đảng phái.
    Có như vậy chúng ta mới tránh khỏi sự lừa bịp thế kỷ của VGCS và những đảng phái nối dài của chúng tại hải ngoại.
    Tôn Nữ Hoàng Hoa
    3/9/2012


    Chiến Dịch Vận Động Nhân Quyền tại Ṭa Bạch Ốc

    Jackie Bông

    Tuy tôi ghi danh với đài truyền h́nh SBTN-DC để đi vào Ṭa Bạch Ốc (TBO) ngày 5 tháng 3, nhưng tôi đại diện cho Mạng Lưới Nhân Quyền. Có 165 đại biểu được chánh thức có giấy mời vào, nhưng giờ chót, có thêm 30 thành viên cộng đồng và báo chí từ xa đến cũng được lọt vào sổ. Cho nên con số đại biểu lên đến gần 200 người tất cả. Sự việc nầy xẩy ra là đễ đáp ứng lại chiến dịch kư tên Thỉnh Nguyện Thơ (TNT/Petition, We The People, TBO tạo dựng lên) mà nhạc sĩ Trúc Hồ chủ xướng kêu gọi Tổng Thống Obama can thiệp trả tự do cho nhạc sĩ Việt Khang và các nhà đấu tranh đang ngồi tù tại Việt Nam Cộng Sản.

    Sau bốn ngày vận động ráo riết th́ TNT được hơn 25,000 chữ kư, một kỷ lục chưa từng thấy trong lịch sử Hoa Kỳ. V́ thế, Ṭa Bạch Ốc ngỏ ư mời NS Trúc Hồ và 100 người Việt đại diện vào Nhà Trắng để có một cuộc gặp gỡ. Đến ngày hẹn đi vào Ṭa Bạch Ốc là ngày 5 tháng 3, sau ba tuần lễ, th́ TNT đă có trên 130,000 chữ kư. Đó là một hiện tượng xuất chúng nói lên ḷng hăng say yêu nước và sự đ̣an kết, tranh đấu của ṭan thể người Mỹ gốc Việt trên tất cả các tiểu bang tại Hoa Kỳ.

    Hơn nữa, có bà Bảo Khánh, Giám Đóc Đài Việtnam Sydney Radio, bên Úc Châu, cũng như ông Đổ Thông Minh bên Nhật và ông Lại Thế Hùng từ Paris đến, đứng bên ngoài Nhà Trắng, để yễm trợ một ngày lịch sử tranh đấu cho nhân quyền của tất cả nguời Việt,chẳng những tại Hoa Kỳ, mà c̣n lan rộng trên cả năm châu thế giới.

    Chủ đề cuộc gặp gỡ trong Nhà Trắng được gọi lả Briefing with National Vietnamese American Leaders trên màn ảnh chiếu trên tường pḥng hợp TBO. Trước khi mở đầu cuộc gặp gỡ nầy th́ anh Trúc Hồ tưởng ḿnh đi lầm pḥng v́ anh giải thích trên đài SBTN-DC sau đó, là anh không thấy có chữ ǵ đề cặp đến TNT hay hai chữ Nhân Quyền ǵ cả. Anh yêu cầu Luật Sư Tuyết Dương, nhân viên Ṭa Bạch Ốc, một trong những người tổ chức cuộc gặp gỡ nầy, sữa đổi lại là cuộc gặp gỡ với toàn thể người Mỹ gốc Việt - Vietnamese Americans - chớ không phải cho riêng những người lănh đạo – Leaders - mà thôi. Họ đă đáp ứng và sửa liền chủ đề nầy đúng theo như lời yêu cầu của anh Trúc Hồ là Briefing with Vietnamese Americans.

    Sau khi ông Jon Carson, Director, Office of Public Engagement, tại White House chào mừng quan khách. th́ có ba người trẻ lên sân khấu tŕnh bày quan điểm của ḿnh. Cô Cindy Đinh ở Houston, và anh Billy Le ở South Carolina nói về quá tŕnh hoạt động nhân quyền của hai người trong Đại học và trong cộng đồng của họ. Người thứ ba là ca sĩ Quốc khanh từ California.
    Cô Cindy đề cập đến việc cô vào Liên hiệp Quốc năm 2008 để tranh đấu cho nhân quyền. Cô cầm h́nh của Cha Lư bị bịt miệng, cũng như cô đi vận động với các dân biểu của cô tại Texas để họ can thiệp thả Cha Lư. Cô cũng đề cập đến Dự Luật Nhân Quyền và kêu gọi những nhà lập pháp ở Texas kư tên thông qua. Cô cũng có viết thơ yêu cầu Ngoại Tưởng Condi Rice kêu gọi Việt Nam thực thi nhân quyền tại Việt Nam.

    Anh Billy Le nói về viêc anh giúp thành lập Hội Sinh Viên Việt Nam tại các Đại Học ở South Carolina, góp sức với người lớn tuổi làm việc chung cùng một mục tiêu là tranh đấu cho nhân quyền. Anh nói anh cũng hợp tác với nhiều nhóm trẻ khác trên thế giới và dùng những kỹ thuật mới, social media, lập thành một mạng lưới kêu gọi giới trẻ trên ṭan cầu, tranh đấu cho có nhân quyền tại Việt Nam.

    Sau cùng, ca sĩ Quốc Khanh nói là anh dùng lời ca tiếng hát của ḿnh để tranh đấu cho Việt Khang sớm được tự do. Anh nói Việt Khang là nguồn cảm hứng cho anh để anh định rơ vai tṛ của ḿnh, một công dân được sống trong tự do. Anh kêu gọi tât cả mọi người cùng anh đ̣i cho bằng đươc sự công bằng để tất cả công dân Việt Nam được sống với quyền tự do tối thiểu của môt con người.

    Sau cùng, Đ́ều Hợp Viên Tuyết Dương nói Việt Khang là ngọn lửa, là cây đuóc soi sáng cho tất cả cộng đồng Việt Nam hợp lại thành một khối đ̣an kết lớn mạnh để cuộc gặp gỡ lịch sử ngày hôm nay tại TBO được thành h́nh. Cô cho đó là ngày đẹp đẽ và hănh diện nhất của cộng đồng Việt Nam.

    Lúc đó th́ anh Trúc Hồ bỏ ra ngoài pḥng họp TBO, đi ra ngoài công viên Lafayette Park, tiếp xúc với hơn một ngàn người Việt, đi từ nhiều tiểu bang đến, đứng trước Nhà Trắng trong cơn lạnh buốt của tháng Ba. Họ hy sinh, biễu dương nồng nhiệt sự ủng hộ của họ với những đại biểu Việt Nam ngồi bên trong Nhà Trắng để cùng nhau đ̣i nhân quyền tại Việt Nam. Sau đó, Trúc Hồ cũng giải thích trên đài SBTN-DC là anh giao trọn quyền cho TS Nguyễn Đ́nh Thắng liên lạc với TBO để tổ chức cuộc gặp gỡ nầy. Anh nói là hai người trẻ Cindy và Billy không đi sâu vào đề tài nhân quyền cũng như không đề cập ǵ đến TNT.

    Kế tiếp, diển giả chánh, keynote speaker, là ông Quintan Wiktorowicz, Senior Director of Community Partnerships, National Security Council (Giám Đốc Thâm Niên về Cộng Đồng, Đối tác thuộc Hội Đồng An Ninh Quốc Gia) tại Ṭa Bạch Ốc. Trước hết, ông khen ngợi 130,000 người Việt Nam đồng ḷng với nhau hợp tác kư TNT, chứng tỏ là cộng đồng Việt Nam là một khối rất chặt chẽ và vững mạnh để bênh vực và bảo vệ quyền lợi cho cộng đồng sống tại hải ngoại và tại quê nhà.

    Ông mong được partner liên hệ đối tác với công đồng Việt Nam trên ba phương diện. Trước hết là 1) Getting to Know, to build trust, làm quen, hiểu với nhau và gây niềm tin cho nhau, 2) thứ nh́ là Action & Engagement, tức là giai đoạn bắt tay làm việc, cùng chung đề cập đến những vấn đề then chốt của cộng đồng, và 3) thứ ba, là Partnership, lập ra một liên hệ đối tác giữa cộng đồng vả TBO giúp cho giới chức phụ trách chánh sách trong chánh phủ hiểu rỏ vấn đề để t́m ra những giảii pháp chung hữu hiệu hơn.

    Ông cũng đề cập đến vấn nạn buôn người trên phương diện t́nh dục cũng như việc bóc lột lao động. Ông kêu gọi một triệu rưỡi người Việt sống tại hải ngoại, trong đó có những người thành công về thương mại như 225,000 Vietnamese businessesvà những người chuyên nghiệp, hăy đứng lên, cùng cất tiếng nói, và take action, hành động tranh đấu bênh vực cho quyền lợi của tât cả được bảo vệ.

    Thuyết tŕnh đoàn của nhóm thứ ba gồm có ba giới chức trong Bộ Ngoại Giao (BNG) Hoa Kỳ. Đó là các ông Thomas Debass, Director of Global Partnenrships Initiative, Giám Đốc Đối Tác Toàn Cầu, và ông Eric Barboriak, Acting Director, Office Mainland SouthEast Asia, Văn pḥng Đông Nam Á Châu Lục Địa, trong đó có Việt Nam, và cuối cùng là Trợ Lư Thứ Trưởng Ngoại Giao, ông Michael Posner, Bureau of Democracy, Human Rights, and Labor, Văn pḥng Dân Chủ, Nhân Quyền, và Lao Động.

    Ông Posner là người thương thuyết với các nhà độc tài bên Miến Điện cho đến khi nào bà Aun Sang Su Kyi được thả ra khỏi nhà tù. Ông cũng lót đường cho Ngoại Trưởng Hillary Clinton qua gặp bà Su Kyi, Lănh Tụ Đối Lập, để Bà nầy được che chở và được tự do vân động tranh cử trong Quốc Hội Miến Điện như hiện nay bà đang làm..

    Trước hết, ông Debass cho biết là cách đây bốn năm, bà Ngoại Trưởng Clinton, chủ xướng văn pḥng Global Partnership Initiative trong Bộ Ngoại Giao để chánh quyền đặt nặng sự hợp tác rất quan trọng với những nhóm trở thành công dân Mỹ trong cộng đồng Hoa Kỳ. Ông nói có tất cả 62 triệu người Mỹ gốc Phi Châu, Châu Mỹ Latinh, và Á Châu. Ông nói khối mạnh nầy là tài sản và nền tảng (diasporas, assets, bridges), là gạch nối vận động giúp cho chánh quyền Hoa Kỳ thương thuyết trên nhiều phương diện với các quốc gia nguyên thũy mà họ chào đời. Họ giúp đem đến những cải cách và thay đổi dẫn đến dân chủ và hoà b́nh cho cả hai bên Hoa Kỳ và nơi quê họ sanh ra.

    C̣n ông Barboriak th́ nói đến những hơp tác của các quốc gia trong vùng Đông Nam Á trở thành những liên minh như ASEAN ( Hiệp Hội Các Nước Đông Nam Á), làm việc với những cơ quan quốc tế như World Bank, Liên Hiệp Quốc và Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, để các quốc gia trong vùng thành liên minh toàn cầu và trợ gíúpvới nhau (global alliance and global cooperation), thực hiện những chương tŕnh chung, mong đem đến sự cải thiện cần thiết trong đời sống của dân chúng họ. Ông cũng có đề cập đến Việt Nam trong khối đó.

    Thứ Trưởng Posner, nói tổng quát về việc văn pḥng ông và nhân viên Ṭa Đại Sứ Hoa Kỳ ở Việt Nam luôn gặp gỡ, đối thoại thường xuyên với các giới chức Việt Nam về những vấn đề thương mại và nhân quyền ở Việt Nam. Các thuyết tŕnh viên của Bộ Ngoại Giao cũng tră lời thỏa đáng từng câu hỏi của 30 đại biểu về những vụ đàn áp tôn giáo, về các tù nhân lương tâm, về sự bóc lột lao động, về việc bắt bớ những người thiểu số Kmer Krom và Montagnards, cũng như vể những vụ buôn trẻ em và phụ nữ.

    Sau cùng, Bà Christina Lagdameo, Deputy Director, White House Initiative on Asian American and Pacific Islanders, kết luận bằng những lời khen ngơi nồng nhiệt cộng đồng Việt Nam chúng ta đoàn kết vượt bực. Bà làm việc trong ba đời Tổng Thống, từ ông Clinton đến ông Bush, và nay ông Obama, nhưng chưa từng thấy cộng đồng Á Châu nào kêu gọi đưđược hơn một trăm ngàn người kư tên tranh đấu cùng chung một chiến tuyến trong một thời gian hết sức ngắn ngủi như thế nầy.

    Bà nhắn nhủ chúng ta tranh đấu cho nhân quyền, chẵng những cho những người bé cổ không có tiếng nói tại quê nhà, mà c̣n giúp đỡ cho những người làm nail tại Hoa Kỳ, không được vào TBO gặp gỡ với giới chức v́ trỡ ngại ngôn ngữ. Bà khen ngợi họ cũng là một khối lớn mạnh thành công trong nghề nghiệp, chịu khó làm lụng cực khổ rất nhiều giờ mổi ngày, và phải ngửii mùi thuốc hóa chất nguy hiễm ngày nầy qua năm kia nên sức khơe họ bị giảm sút. Bà nhắn chúng ta giúp thông dịch cho họ nếu họ cần, và cũng giúp cho họ hội nhập vào cộng đồng trong xă hội chúng ta đang sống.

    Sau hai tiếng đồng hồ tiếp xúc trong Nhà Trắng, chúng ta thấy những chủ đề ǵ then chốt mà các giới chức trao đổi với chúng ta? Tại sao hai bên TBO và BNG, sau khi thấy con số chữ kư chúng ta lên cao tột độ, quá mức tưởng tượng của họ, lại đưa những chuyên viên, Giám Đốc những văn pḥng về Partnership and Engagement, Đối Tác và Bắt Tay Làm Việc để trao đổi với chúng ta? Họ có ngụ ư ǵ và mong ước ǵ đối với chúng ta? Có phải là họ muốn chúng ta hợp tác với họ để trở thành một khối mạnh, đại diện cho cộng đồng Việt Nam tại Hoa Kỳ, làm gạch nối cho những cuộc thương thuyết sau nầy với nhà cầm quyền Việt Nam chăng?

    Họ tŕnh bày là họ đă làm những công việc nầy với những nhóm cộng động khác rồi. Họ nói đây là một bước đầu giữa họ và chúng ta để gặp gỡ, làm quen, thông cảm trước tiên (Getting to know). Họ mong có một bước tiến thứ nh́ là Action & Engagement như ông Wictorowigz, GĐ Cộng Đồng Đối Tác thuộc Hội Đồng An Ninh Quốc Gia trong TBO tŕnh bày rất rỏ những điểm ông đưa ra. Ông kêu gọi chúng ta hợp tác làm chung những công tác quan trọng, thực tế, và có chất lượng mà chánh quyền Obama thiết kế ra.

    Jackie Bông có gặp ông Wictorowicz và trao tận tay ông Bản Báo Cáo đầy đủ 55 trang của Mạng Lưới Nhân Quyền tŕnh bày về những vi phạm nhân quyền tại Việt Nam trong năm 2011. Trước mặt GS Nguyễn Ngọc Bích, người viết bài nầy cũng yêu cầu ông tiếp cận và đối tác với Công đồng Việt Nam trong tuơng lai sắp tới.

    C̣n 140,000 người trong 50 tiểu bang nước Mỹ kỳ vọng những ǵ đối với các đại biểu được chọn vào gặp gỡ với các giới chức nầy? Sau khi tŕnh bày sơ lược về nguyện vọng nhân quyền của chúng ta, th́ có những bước tiến nào đi kế tiếp? Qúy vị đại biểu nào có thể hy sinh đứng lên đáp lời sông núi, nhận lănh trách nhiệm, tiếp tục con đường TBO và BNG đă vạch ra cho chúng ta để chúng ta tiếp cận không?

    Toàn dân Việt Nam ở hải ngoại và tại quê nhà mong đợi qúy vị đại biểu hợp tác với chánh quyền Hoa Kỳ để đi đến việc tranh đấu cho 90 triệu dân tại Việt Nam được nhân quyền như thế nào? Xin qúy vị kiên tŕ đi thêm bước thứ nh́ cũng như bước thứ ba nữa để làm tṛn nghĩa vụ mà dân chúng đang mong đợi, giao phó cho qúy vị. Đây là một con đuờng tranh đấu trường kỳ chông gai và gian khổ, đầy mồ hôi và nước mắt. Anh Trúc Hồ cùng đội banh nhân quyền hùng mạnh của anh hứa sẽ tiếp xúc trực tiếp với Ṭa Bạch Ốc và Bộ Ngoại Giao. Mong lắm thay!

  9. #19
    Member TuDochoVietNam's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Location
    Texas
    Posts
    1,399
    Wednesday, March 7, 2012
    Tâm Việt - Tôi Đi Vào Ṭa Bạch-Ốc: Một Cuộc Họp Nặng Phần Tŕnh Diễn

    TÔI ĐI VÀO TOÀ BẠCH-ỐC:
    MỘT CUỘC
    HỌP NẶNG PHẦN TR̀NH DIỄN


    Tâm Việt
    Trong hai ngày 5 và 6 tháng 3 vừa qua, có lẽ lần đầu tiên Toà Bạch Ốc và các vị dân-cử trên Quốc-hội Hoa-kỳ có dịp chứng-kiến sức huy-động của người Việt hải-ngoại một khi đă có sự đồng-thuận và tham-gia tích-cực của các phương-tiện truyền-thông đại-chúng cũng như của một số hội-đoàn, đoàn-thể, tổ-chức cộng-đồng.
    Bắt đầu bằng một thách thức
    Cuộc chơi bắt đầu bằng một sự thách thức. Trang “We the People” của Toà Bạch Ốc, mới có từ tháng 9 năm ngoái (2011), mời gọi sự tham-gia của quần-chúng ở xứ này. Ai hay tổ-chức nào mà thu hút được 25 ngh́n người vào kư chung một thỉnh-nguyện-thư về một vấn-đề ǵ nội trong ṿng 30 ngày th́ Toà Bạch Ốc của ông Obama hứa là sẽ cử người liên-lạc để hai bên có thể nói chuyện với nhau và, biết đâu, có thể làm một vài chuyện chung với nhau.
    Đó là nguồn khởi hứng của phong trào thỉnh-nguyện-thư gửi cho Toà Bạch Ốc về vấn-đề nhân-quyền VN. Cũng phải nói ngay là một nguồn cảm-hứng bất ngờ c̣n là hai bản nhạc của Việt Khang, “Việt Nam tôi đâu?” và “Anh là ai?,” đă gây cảm-xúc cực mạnh đối với một tâm-hồn bạn, nhạc-sĩ Trúc Hồ, người có SBTN và Asia Entertainment trong tay, để liền lập-tức Anh có thể phát-động được phongtrào phổ-biến nhạc của Việt Khang và sau này, để t́m cách cứu Việt Khang ra khỏi gông cùm của CS.
    Cuộc vận-động cũng không thể đạt tới quy-mô của nó, nghĩa là lan như cháy rừng nếu nhạc của Việt Khang đă không có nét độc-đáo của nó, nó chua xót hơn mạnh bạo (không có tới một chút bạo-động hay thù hận trong đó), nó độ lượng bao dung và nhắm vào tâm can ḿnh hơn là chĩa mũi dùi vào ai (bởi thế mà CS không có cách đỡ ngoài một hành-động thô bạo và ngu xuẩn là bắt anh). Song thử hỏi đă ai cấm đoán được một tiếng hát, một con tim rung động trong cả ngàn, triệu người?
    Cộng thêm vào đó là tuổi trẻ của Việt Khang. Bởi nếu tuổi trẻ VN hôm nay có thể không chia xẻ nhiều thứ với thế-hệ cha ông th́ trái tim họ vẫn đập cùng nhịp với tuổi trẻ trong nước như được biểu-tượng bởi Việt Khang! Thêm vào đó, họ c̣n là thế-hệ Twitter và Facebook và khả-năng liên-lạc của họ mạnh không thua ǵ những người đă phát-động được phong trào “Cách mạng Hoa lài” ở Trung-Đông!
    Do đó mà ai cũng tính lầm trước hiện-tượng này, kể cả Toà Bạch Ốc. Họ đâu biết là người Việt, nhiều khi khá ù ĺ song vẫn bật dậy khi bị thách thức! Và trả đáp của bài toán này có thể đo đếm được từng ngày, từng giờ, từng phút! Hơn 4 ngày—thay v́ 30 ngày—đă đạt tới con số nhiệm mầu 25 ngh́n chữ kư! Đến khi con số lên tới 27 ngh́n th́ Toà Bạch Ốc đă phải vội giữ lời hứa: cử người liên-lạc với cộng-đồng VN để xem có thể t́m cách gặp gỡ nhau! Đó là lư-do Luật-sư Tuyết Dương thuộc văn-pḥng White House APA Initiatives lo về các sáng-kiến xuất phát từ cộng-đồng người Mỹ gốc Á-châu Thái-b́nh-dương được chỉ-định và giao cho công việc này. Đă từng là chủ-tịch Ban Quản-trị của Boat People S.O.S. (“Tổ-chức Cứu Người Vượt Biển”), không lạ là cô Tuyết Dương đă liên-lạc với Tiến-sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng là giám-đốc điều-hành của tổ-chức này và là một người đă lâu năm làm việc với cô.
    Con số ùn ùn lên làm Toà Bạch Ốc bất ngờ
    Lúc đầu, có lẽ Toà Bạch Ốc cũng chỉ nghĩ đến một cuộc gặp gỡ vừa phải, có tính-cách thăm ḍ nhiều hơn là một sự cam-kết sâu hơn. Do đó nên vai tṛ chủ-động dành cho văn-pḥng APA Initiatives, với những nhân-viên chưa thể gọi là cao-cấp lắm trong hệ-thống quân-giai ở trong Toà Bạch Ốc. Nhưng khi con số người kư thỉnh-nguyện-thư cứ tăng lên ùn ùn, vượt quá kỷ-lục của tất cả các thỉnh-nguyện-thư khác trong trang “We the People” (nghĩa là hơn 42 ngh́n người vào kư), th́ các quan-chức trong Toà Bạch Ốc bắt đầu lo bởi thấy câu chuyện bắt đầu không c̣n b́nh-thường nữa. Tới đây, vai tṛ chủ-động không c̣n để trong tay văn-pḥng APA Initiatives mà được giao cho văn-pḥng Tiếp cận Công-chúng (Office of Public Engagement, tức văn-pḥng giao-tiếp với công-chúng, trong những trào tổng-thống trước thường được gọi là Office of Public Relations) là một văn-pḥng với vai vế cao hơn văn-pḥng APA Initiatives khá nhiều.
    Bởi thế mà chương-tŕnh được dự-thảo từ trước đă phải đem ra duyệt lại và thay đổi khá nhiều. Điển-h́nh là phía chính-quyền lúc đầu chỉ định đưa một nhân-viên cấp vừa phải ra trả lời về nội-dung của thỉnh-nguyện-thư, vào giờ chót đă phải thay thế bằng ông Mike Posner, Trợ-lư Thứ-trưởng Ngoại-giao về Dân-chủ, Nhân-quyền và Lao-động (Office of Democracy, Human Rights and Labor), tức là người cao-cấp nhất trong chính-quyền về vấn-đề này, người vẫn hàng năm chủ-tŕ các cuộc gặp gỡ gọi là “đối-thoại nhân-quyền” (“human rights dialogues”) với VNCS.
    Song v́ đă có sự duyệt lại chương-tŕnh và thay đổi một số chuyện đă có thoả-thuận từ trước, như cắt cuộc gặp gỡ từ 3 tiếng xuống c̣n 2 tiếng, cũng v́ đó mà phần tŕnh diễn văn nghệ (lúc đầu tính dành cho một số ca-sĩ hát nhạc của Việt Khang và nhạc tranh đấu khác của VN) cũng đă bị cắt, và phần thuyết-tŕnh của 3-4 đại diện trong cộng-đồng chúng ta phải thay thế bằng một cuộc thảo-luận bàn tṛn khá linh-động nhưng không đi sâu được vào nội-dung chi-tiết của thỉnh-nguyện-thư.
    Buổi gặp gỡ nặng phần tŕnh diễn
    11 giờ trưa thứ Hai, 5 tháng 3, phái-đoàn VN bắt đầu làm thủ-tục đi qua an-ninh để vào pḥng họp khá rộng ở tầng basement của Phủ Tổng-thống Toà Bạch Ốc (kêu là EEOB, Eisenhower Executive Office Building). Con số người vào, lúc đầu được thoả-thuận là 100 người, sau đă được Toà Bạch Ốc tăng lên 125, rồi 150, rồi 160, cuối cùng họ cũng đă nhưọng bộ để nhận vào gần 200 người.
    12 giờ đúng, cuộc họp bắt đầu. Khai mạc buổi họp là ông Lee, văn-pḥng-trưởng Văn-pḥng White House APA Initiatives, ông « boss » của L.S. Tuyết Dương. Ông cũng như ông Jon Carson, diễn-giả kế-tiếp, Giám-đốc Văn-pḥng Tiếp cận Công-chúng, người nào cũng nhấn mạnh đến sự thành công vượt bực của cuộc vận-động kư thỉnh-nguyện-thư của người Việt, một hiện-tượng chưa bao giờ được chứng-kiến (“unprecedented”) từ khi có trang “We the People” trên website của Toà Bạch Ốc, chứng tỏ khả-năng huy-động rất đáng nể của cộng-đồng người Mỹ gốc Việt--bằng-chứng là chính Toà Bạch Ốc đă phải giữ lời hứa và đáp-ứng, lư-do v́ sao có cuộc gặp gỡ này. Và đây cũng là một cuộc gặp gỡ đầu tiên với một cộng-đồng ở quy-mô này (gần 200 người). Song cả hai người cũng nhấn mạnh đây chỉ là một buổi gặp sơ khởi, một “bước đầu,” không phải là một buổi gặp độc-nhất hay cuối cùng để t́m cách giải-quyết tất cả các thứ vấn-đề của chúng ta. Đó cũng là thông-điệp của diễn-giả thứ ba tức là L.S. Tuyết Dương. Cô dành cho mọi người một sự bất ngờ khá thích thú khi cô nói (khá lâu) bằng tiếng Việt tương-đối lưu loát, một điều hay nhưng có lẽ cũng không c̣n cần thiết nữa v́ phần lớn cử-toạ là những người đă ở lâu ở Mỹ nên chắc chắn là hiểu tiếng Anh khá vững vàng.
    Diễn-giả thứ tư là Ông Quintan Wiktorowicz, Giám-đốc thâm-niên về Cộng-đồng Đối-tác thuộc Hội-đồng An-ninh Quốc gia (Senior Director of Community Partnerships, National Security Council). Là một người khá thành thật, ông nói văn-pḥng ông mới được lập ra cách đây có 8 tuần và chính ông c̣n đang học việc. Ông cho biết: nhiệm-vụ của ông (và văn-pḥng của ông) là phải học hỏi về các cộng-đồng (và hôm nay là một vụ học hỏi như vậy), rằng đây cũng là lần đầu ông được làm quen với cộng-đồng người Mỹ gốc Việt; thứ nữa mới đến giai-đoạn “bắt tay làm việc” (engagement stage) và cuối cùng mới là lập ra một sự liên-hệ đối-tác với cộng-động làm việc chung với Toà Bạch Ốc.
    Mặc dù cả bốn diễn-giả đầu đă rào đón cẩn thận như vậy, song v́ kỳ-vọng của một số người có mặt có thể đặt cao hơn thế nên một vài sự bực bơ đă thấy xuất hiện. Có người than phiền là tại sao cuộc họp lại được ghi là “White House Briefing with National Vietnamese American Leaders,” v́ cho rằng chúng tôi không ai tự-nhận ḿnh là “lănh-đạo cả.” Để thoả măn sự phản-đối này, phóng-ảnh trên màn ảnh có lúc đổi thành “with Vietnamese Americans” (nghĩa là “với Người Mỹ gốc Việt”) th́ cũng không đúng và làm nhẹ hẳn ư nghĩa của cuộc gặp gỡ (bởi Toà Bạch Ốc không thể gặp hết được mọi người Mỹ gốc Việt, c̣n nếu chỉ gặp với một số người nhỏ th́ ai là có quyền vào, và tại sao, họ có đại-diện-tính không?). Rơ ràng là câu hỏi này khó có lời giải-đáp. Bởi vậy cuối cùng màn ảnh lại ghi “with Young Vietnamese American Leaders.” Nghĩa là khá lúng túng!
    Đến phần tŕnh bầy của các diễn-giả người Việt th́ h́nh-thức đă được đổi thành bàn tṛn với cô Tuyết Dương. Song cô Tuyết Dương, để cho cuộc nói chuyện sống động, đă gợi ư bằng những câu hỏi cá-nhân nhiều hơn là đi vào đề-tài nhân-quyền ở VN nên cả cô Cindy Dinh (ở Houston lên) cũng như anh Billy Lê (ở Nam Cali qua) không nói được bao nhiêu vào nội-dung thỉnh-nguyện-thư. Cô Cindy có lúc đưa được h́nh cha Lư bị bịt miệng song cũng không nói được nhiều về nội-dung bài cô đă viết sẵn song không có cơ-hội đọc. Chỉ khi ca-sĩ Quốc Thanh phát biểu là anh nhắc được đến Việt Khang và vấn-đề nhân-quyền nên được khoảng một nửa cử-toạ dành cho một “standing ovation” (đứng lên vỗ tay).
    Sau đó là 10 phút nghỉ giải lao nhưng thật ra đă kéo dài hơn nửa giờ. Bà con đă nhân dịp này trao đổi với một số quan-chức người Mỹ có mặt hay chụp h́nh kỷ-niệm. Song v́ nghĩ quá lâu nên khi họp lại, thời giờ không c̣n nhiều để cho các nhân-viên bên Bộ Ngoại-giao nói chuyện: Đó là hai ông Thomas Debass nói về “sáng-kiến đối-tác toàn-cầu” (“Global Partnerships Initiative”) và ông Erich Barboriak, quyền Giám-đốc Văn-pḥng Đông-Nam-Á-châu lục-địa (Acting Director, Office of Mainland Southeast Asia) trong đó có Việt-nam. Và cuối cùng là ông Trợ-lư Thứ-trưởng Mike Posner.
    Sang phần Hỏi Đáp, ông Nguyễn Ngọc Bích đă xin được chuyển tới chính-quyền Tổng-thống Obama mấy lời nhắn của các nhà dân-chủ trong nước. Đầu tiên là thư của bà Nguyễn Thị Dương Hà: bà cám ơn TT Obama đă có buổi gặp gỡ đầu tiên này với cộng-đồng người Mỹ gốc Việt, bà cũng cám ơn cộng-đồng người Việt ở Mỹ đă qua cuộc vận-động thỉnh-nguyện-thư mà đưa đến cuộc gặp gỡ ư nghĩa này, song bà cũng muốn nói là dù chồng bà, L.S. Cù Huy Hà Vũ đang bị tù tội, bà yêu-cầu chính-quyền Mỹ hăy can-thiệp cho tất cả các tù-nhân lương-tâm và những tiếng nói dân-chủ ở trong nước--một thái-độ thật can trường và đầy ḷng thông-cảm với những tù-nhân lương-tâm khác ngoài chồng bà (như Bùi Thị Minh Hằng, v.v.). Sau nữa là lá thư của ba người, B.S. Phạm Hồng Sơn, L.S. Nguyễn Văn Đài và L.S. Lê Quốc Quân viết yêu-cầu chính-phủ và Quốc-hội Mỹ duy-tŕ Ban Việt-ngữ Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ hiện đang bị đe doạ đóng cửa—v́ không có ǵ khó hiểu cho bằng Hoa Kỳ muốn khuyến khích những tiếng nói tự do và dân-chủ ở VN mà lại đi đóng cửa một trong những nguồn tin đứng đắn nhất về tin tức thế-giới và nhất là tiếng nói chính-thức của Hoa-thịnh-đốn đă có mặt từ năm 1942.
    Khoảng gần 20 người khác cũng lên đặt những câu hỏi cụ-thể như: Bước tiếp nối cụ-thể cho cuộc gặp gỡ ngày hôm nay là ǵ? Các ông có thể cho biết được không? Chính-phủ Mỹ có tính can-thiệp cho Ông Cù Huy Hà Vũ không? Các tù-nhân lương-tâm khác như Điếu Cày, Cha Lư, bà Bùi Thị Minh Hằng v.v.?
    Song phải nói là những câu trả lời của các viên-chức có mặt không hoàn-toàn thoả măn. V́ họ chỉ trả lời bằng nguyên-tắc mà không hứa hẹn được điều ǵ cụ-thể. Ngay khi ông Thứ-trưởng Mike Posner bước ra khỏi Toà Bạch Ốc và bị ông Vơ Thành Nhân níu áo hỏi cho SBTN Washington: “Ông tính ǵ sau cuộc gặp gỡ này?” Ông Posner cũng chỉ trả lời được là: “Chúng tôi sẽ tiếp-tục bắt tay làm việc với cộng-đồng người Mỹ gốc Việt.” (“We shall continue to engage with the Vietnamese American community.”) Một câu trả lời không hẳn là làm vừa ḷng sự mong mỏi của nhiều người trong chúng ta.

    Tâm Việt
    Springfield, Virginia
    Ngày 7 tháng 3, 2012






    BÀI HỌC NHÂN QUYỀN TẠI BẠCH ỐC NGÀY 05-03-2012


    Phạm Trần
    Câu nói của Tổ tiên người Việt bảo “Đi một ngày đàng, học một sàng khôn” qủa không sai với cuộc họp “đi lạc hướng” tại Toà Bạch Ốc ngày 05 tháng 03 năm 2012 giữa 165 người Việt Nam được chọn thay mặt cho trên 100 ngàn chữ kư vào Thỉnh nguyện thư yêu cầu Tổng thống Barrack Obama không nới rộng quan hệ thương mại với Việt Nam chừng nào chính quyền Cộng sản tiếp tục vi phạm nhân quyền và kiến nghị Chính phủ Mỹ áp lực Hà Nội trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện cho những người tù chính trị và đấu tranh cho dân chủ, tự do.
    Tại sao vậy ?
    Bởi lẽ, theo nguồn tin có thẩm quyền th́ Cuộc họp đă diễn ra ng̣ai tầm kiểm soát của những người đi vào Bạch Ốc, kể cả Nhạc sỹ Trúc Hồ và Ban Giám đốc của Đài Truyền h́nh SBTN (Ság̣n Broadcasting Television Network) là những người đă có sáng kiến kêu gọi người Việt kư vào Thỉnh nguyện thư gửi Tổng Thống Obama và Quốc hội Mỹ.
    Nhạc sỹ Trúc Hồ, Giám đốc đài SBTN tiết lộ trong một chương tŕnh phỏng vấn dài 1 giờ từ Hoa Thịnh Đốn tối 6-3 (2012) là qua trung gian, ông đă nhờ Tiến sỹ Nguyễn Đ́nh Thắng, Giám đốc điều hành của tổ-chức Boat People S.O.S., giúp liên hệ với Ṭa Bạch Ốc để trao Thỉnh nguyện thư cho Tổng thống Obama nên đă có Cuộc họp tại Eisenhower Executive Office Building-South Court Auditorium ngày 05-3-2012.
    Tuy nhiên có những vấn đề cơ bản và then chốt dưới đây đă bị Văn Pḥng Tiếp Cận Cộng Đồng (Office of Public Engagement) gạt ra ng̣ai nghị tŕnh, trước khi Phái đ̣an người Việt vào Bạch Ốc mà không có lời giải thích, khiến cho phiá Nhạc sỹ Trúc Hồ ḥan ṭan bị đặt vào những việc đă rồi không kịp trở tay.
    Nguồn tin này nói rằng, Tiến sỹ Nguyễn Đ́nh Thắng và vài người Việt liên hệ và Văn pḥng Sáng Kiến Ṭa Bạch Ốc Về Người Mỹ Gốc Châu Á Thái B́nh Dương của Ṭa Bạch Ốc (Initiative on Asian Americans and Pacific Islanders ) đă thỏa thuận ban đầu là :
    - Có 4 diễn gỉa người trẻ Mỹ gốc Việt được chọn để nói “có sách, mách có chứng” cho Ṭa Bạch Ốc biết lư do tại sao họ quan tâm đến vấn đề nhân quyền tại Việt Nam, mặc dù có người sinh ra ở Mỹ.
    - Vào chi tiết, mỗi người sẽ nói ngắn gọn chừng 5 phút hay dài hơn chút về các vấn đề:
    - 1) Tù Chính trị.
    - 2) Tù lương tâm.
    - 3) Các quyền Tự do căn bản của người dân bị tước đọat.
    - 4)Vần đề tự do Tôn giáo bị đàn áp, ngăn cấm.
    Chương tŕnh có bài bản này được coi như phản ảnh tinh thần và nội dung Bản Thỉnh nguyện thư của trên 100 ngàn chữ kư của mọi tầng lớp và thành phần trong xă hội, và tương xứng với ḷng mong đợi “ngàn năm một thuở” của tập thể 1 triệu 500 ngàn người Việt ở Mỹ.
    Tuy nhiên, không biết ai đă ra lệnh cho họ hay có “bàn tay phù thủy” nào đă “đạo diễn” từ trong bóng tối mà Chương tŕnh này đă thay đổi vào giờ chót để đi lạc đề.
    Thay v́ có thuyết tŕnh của 4 diễn gỉa th́ Bạch Ốc chỉ muốn thực hiện một Cuộc “thảo luận bàn tṛn” với 3 người trẻ : Cindy Đinh (đại diện Hội Đồng Nhân Quyền Cho Việt Nam), Billy Lê (chủ tịch Tổng Hội Sinh Viên) và ca sĩ Quốc Khanh, được cử thay mặt anh em Nghệ sỹ của Trung tâm ASIA để yêu cầu can thiệp cho đồng nghiệp của họ, Ca-Nhạc sỹ Việt Khang bị bắt ở Việt Nam ngày 23/12/2011 v́ đă sáng tác 2 Bản nhạc ái quốc “ Việt Nam Tôi Đâu” và “Anh Là Ai”.
    Nội dung hai Bản Nhạc ái quốc nhiệt thành của Việt Khang đă gây xúc động cho hàng triệu con tim từ Việt Nam ra nước ng̣ai khiến Nhạc sỹ Trúc Hồ, Giám đốc Đài Truyền h́nh Sàig̣n Broadcasting Television Network (SBTN) và Trung tâm Nhạc ASIA phát động chiến dịch lấy chữ kư gửi cho Tổng thống Obama và Quốc hội Hoa Kỳ để xin can thiệp cứu Việt Khang, đồng thời đấu tranh cho nhân quyền Việt Nam.
    Diễn gỉa thứ 4 dự trù ban đầu là anh Nguyễn Xuân Hùng ở Dallas, một người trẻ có tinh thần đấu tranh, đă bị lọai khỏi danh sách.
    Cô Tuyết Dương,Cố vấn về dân quyền và di trú thuộc Sáng Kiến Ṭa Bạch Ốc Về Người Mỹ Gốc Châu Á Thái B́nh Dương, làm điều hợp viên để “phỏng vấn” 3 người trẻ được chọn.
    Tuy nhiên, theo một số người Việt có mặt th́ những câu hỏi của Cô Tuyết Dương, phần lớn “không ăn nhập ǵ” đến Thỉnh nguyện thư của người tị nạn do đó cuộc gặp gỡ giữa cộng đồng với Ṭa Bạch Ốc trở nên “nhạt nhẽo” và mất thời giờ làm buồn ḷng nhiều người.Ng̣ai ra ư kiến ban đầu là Ṭa Bạch Ốc cũng muốn được biết tại sao nội dung 2 Bản Nhạc của Việt Khang đă có sức mạnh tạo thành một phong trào quần chúng người Mỹ gốc Việt đông đảo kư tên vào Thỉnh nguyện thư nên đă có người đề nghị 2 Bản Nhạc này sẽ được các Ca sỹ của ASIA tŕnh bầy tại buổi họp.
    Đề nghị này cũng bị bác bỏ mà ASIA không hay !
    Cũng có tin chưa được xác nhận nói rằng đă có người “mách” với Ṭa Bạch Ốc rằng hai Bản nhạc của Việt Khang có nội dung chống Trung Cộng nên kế họach tŕnh diễn khó được thực hiện để tránh “phức tạp ngọai giao với Bắc Kinh” cho Hoa Kỳ.
    Ng̣ai ra nội dung thư mời của Văn Pḥng Tiếp Cận Cộng Đồng Ṭa Bạch Ốc cũng có những điều không được thực hiện tại buổi họp.
    Chẳng hạn như trong Thư ngày 28/02/2012, họ viết :”We are pleased to invite you to join Obama Administration officials in a discussion about diaspora engagement, human rights and global partnerships.
    This meeting will give participants the opportunity to share their ideas with the Administration and better understand the Administration’s policies and programs. The feedback from this meeting will inform the work of the Administration as it moves forward to engage and partner with the Vietnamese American community.”
    Tạm dịch : “ Chúng tôi hân hạnh mời (Ông,Bà) cùng tham dự với các viên chức của Chính quyền Obama để thảo luận rộng răi về sự tiếp cận, nhân quyền và đối tác ṭan cầu.
    Cuộc họp này sẽ tạo cơ hội cho những tham dự viên chia sẻ ư kiến với Hành pháp và hiểu rơ hơn về các chính sách và chương tŕnh của Hành pháp. Sự góp ư của cuộc gặp gỡ này sẽ giúp cho công tác của Hành pháp có cơ hội tiến tới các cuộc tiếp xúc và hợp tác với Cộng đồng người Mỹ gốc Việt.”
    Nội dung này đă gây ra nhiều hy vọng trong cộng đồng người Việt trước khi họ có mặt ở Bạch Ốc nên khi có những việc xẩy ra ở pḥng họp không phản ảnh đúng với thư mời khiến nhiều người “ngơ ngác” nh́n nhau mà không biết tại sao ?
    Đă thế, trong Thư thông báo lần hai ngày 01/03/2012 của ông Eddie Lee, đồng Giám đốc Văn pḥng Tiếp cận Cộng đồng, người ta thấy nội dung thảo luận được “lái” sang “những người Lănh đạo trẻ Việt Nam”.
    Thư này báo cho những người được vào Bạch Ốc biết rằng : “
    The briefing will include a welcome from Administration officials, updates from young Vietnamese leaders on diaspora communities, a panel of human rights and global partnership experts, and a presentation from the White House Initiative on Asian Americans and Pacific Islanders.”
    Tạm dích : “ Cuộc ŕnh bầy sẽ gồm có lời chào mừng của các viên chức Hành pháp, bổ túc từ các nhà lănh đạo trẻ người Việt về nét đa dạng của các cộng đồng, một ủy ban về nhân quyền và các chuyên viên về đối tác ṭan cầu, và một tường tŕnh của Văn pḥng Sáng Kiến Ṭa Bạch Ốc Về Người Mỹ Gốc Châu Á Thái B́nh Dương.”
    Việc làm “trống đánh xuôi kèn thổi ngược này” phù hợp với sự thay đổi trên màn ảnh đại tuyến trưng ra trước mắt mọi người.
    Theo lời Nhạc sỹ Trúc Hồ nói trên SBTN tối 6-3 th́ khi ông bước vào pḥng họp, ông rất ngạc nhiên, tưởng ḿnh đi lộn pḥng khi thấy màn ảnh viết nguyên văn: “White House Briefing with National Vietnamese American Leaders” (Cuộc Thuyết tŕnh (của) Ṭa Bạch Ốc với những Lănh tụ người Mỹ gốc Việt).
    Trúc Hồ hỏi cô Tuyết Dương rằng liệu ḿnh có đi lạc không, nhưng sau khi cho biết đây chính là pḥng đón những người đến v́ bản Thỉnh nguyện thư th́ Trúc Hồ đă không hài ḷng.
    Giám đốc SBTN nói ông đến với tư cách là một công dân để trao Thỉnh nguyện thư chứ ông không phải là một Lănh tụ Cộng đồng, do đó Ṭa Bạch Ốc đă đổi hàng chữ trên màn ảnh thành “White House Briefing with Việtnamese Americans”.
    Một hồi lâu, theo lời Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích, Chủ tịch Nghị hội người Việt là người tham dự cuộc họp th́ màn ảnh lại bất ngờ được đổi là “White House Briefing with Young Vietnamese American Leaders” (Cuộc thuyết tŕnh (của) Bạch Ốc với các Lănh tụ trẻ người Mỹ gốc Việt).
    Giáo sư Bích nói việc làm của Bạch Ốc “khá lúng túng”.
    Đấy là chưa kể ông Eddie Lee, xếp của cô Tuyết Dương lại viết trong Thư gửi mọi người ngày 1/3 rằng đây là “Cuộc thuyết tŕnh của Ṭa Bạch Ốc dành cho các Lănh tụ Cộng đồng người Mỹ gốc Việt” (White House Briefing for Vietnamese American Community Leaders)
    Tóm tắt lại là mọi chuyện đều “không danh chính ngôn thuận”, đảo lộn tùng phèo mọi ư nghĩa đích thực của sự có mặt của 165 người Việt là vào Ṭa Bạch Ốc để nghe các viên chức Chính quyền Oabma nói về quan điểm của Bạch Ốc với Bản thỉnh nguyện thư của trên 100 ngàn người Việt về nhân quyền Việt Nam.
    Nhưng những lời hứa và câu trả lời của các viên chức Bạch Ốc và Bộ Ngọai giao cũng chĩ “chung chung”, hay “biết rồi khổ lắm nói măi” khiến cho nhiều người không hài ḷng, dù ai cũng nh́n nhận đây chỉ là bước đầu tiên của cuộc trường chinh đi “khai sơn phá thạch”.
    Vậy câu hỏi là ai đă “tiếp tay” cho Bạch Ốc để thay đi, đổi lại Chủ đề cuộc thảo luận và với mục đích ǵ mà khiến cho Nhạc sỹ Trúc Hồ và Nghệ sỹ Việt Dzũng của SBTN đă phải tức giận bỏ pḥng họp ra đi trước khi kết thúc ?
    Nhạc sỹ Trúc Hồ nói ông rất buồn. Nghệ sỹ Việt Dzũng coi việc làm của Bạch Ốc không đáng được trân trọng v́ tinh thần và chữ kư của trên 100 ngàn người Việt Nam đă bị xúc phạm.
    Việt Dzũng đă được vỗ tay nồng nhiệt của 700 người tại bữa ăn tối ngày 5/3 : “Nếu ông Obama không muốn nhận th́ chúng ta đem số phiếu đó đến cho người khác.”
    Cuộc tiếp xúc bên trong Eisenhower Executive Office Building-South Court Auditorium của 165 đại biểu không ḥan toàn thỏa măn người tham dự là điều dễ hiểu.
    Bởi v́ đă có những người lợi dụng Phong trào Quần chúng đấu tranh này cho quyền lợi riêng tư đảng phái và tổ chức của họ nên không ai ngạc nhiên khi thấy có một số người được mời nhưng không vào Bạch Ốc như trường hợp Bác sỹ Nguyễn Quốc Quân, Chủ tịch Ủy ban yểm trợ Cao trào Nhân bản và Ca-Nhạc sỹ Nguyệt Ánh.
    Hai người này đă ở bên ng̣ai tham gia vào cuộc biểu dương lực lượng của hàng trăm người khác tại Công viên La Fayette, đồi diện với Bạch Ốc.
    Riêng Trúc Hồ th́ ông đă nói đi nói lại nhiều lần trên SBTN rằng ông không làm chính trị, không thuộc bất cứ tổ chức hay đảng phái nào mà ông chỉ là một người dân b́nh thường và muốn làm những việc b́nh thường như mọi người cho Nhân quyền Việt Nam.
    Nhưng Trúc Hồ lại không biết rằng những người dân hiền lành, chất phác và những người nghệ sỹ “thẳng ruột ngựa” thường dễ sa vào cạm bẫy khi họ không tỉnh táo để vô t́nh làm tổn thương đến những cụ già trên 90 tuổi, có nhiều cụ ngồi xe lăn, cho đến em bé mới 3 tháng tuổi có mặt trong cuộc biểu dương ở Công viên La Fayette, trong giá lạnh cắt da ngày 5-3 (2012).
    Đây có lẽ là một bài học không chỉ riêng cho Trúc Hồ mà c̣n cho tất cả những ai c̣n muốn đấu tranh cho Nhân quyền Việt Nam mỗi khi họ nhớ đến ngày 5 tháng 3.
    Bởi v́ đấu tranh không phải là cuộc cờ ngắn hạn, và đă đánh cờ th́ không nên nghĩ rằng đánh trăm trận sẽ không thua trận nào.
    Chỉ đáng tiếc là cái giá trả cho bài học nhân quyền ở Bạch Ốc ngày 05-03 (2012) qúa đắt v́ những hành động “không chính danh” đă làm phương hại đến đại cuộc. -/-

    Phạm Trần
    (03/012)

  10. #20
    Justice
    Khách
    Quote Originally Posted by TuDochoVietNam View Post
    Wednesday, March 7, 2012
    Tâm Việt - Tôi Đi Vào Ṭa Bạch-Ốc: Một Cuộc Họp Nặng Phần Tŕnh Diễn

    TÔI ĐI VÀO TOÀ BẠCH-ỐC: MỘT CUỘC HỌP NẶNG PHẦN TR̀NH DIỄN

    Tâm Việt
    Trong hai ngày 5 và 6 tháng 3 vừa qua, có lẽ lần đầu tiên Toà Bạch Ốc và các vị dân-cử trên Quốc-hội Hoa-kỳ có dịp chứng-kiến sức huy-động của người Việt hải-ngoại một khi đă có sự đồng-thuận và tham-gia tích-cực của các phương-tiện truyền-thông đại-chúng cũng như của một số hội-đoàn, đoàn-thể, tổ-chức cộng-đồng.
    Bắt đầu bằng một thách thức
    Cuộc chơi bắt đầu bằng một sự thách thức. Trang “We the People” của Toà Bạch Ốc, mới có từ tháng 9 năm ngoái (2011), mời gọi sự tham-gia của quần-chúng ở xứ này. Ai hay tổ-chức nào mà thu hút được 25 ngh́n người vào kư chung một thỉnh-nguyện-thư về một vấn-đề ǵ nội trong ṿng 30 ngày th́ Toà Bạch Ốc của ông Obama hứa là sẽ cử người liên-lạc để hai bên có thể nói chuyện với nhau và, biết đâu, có thể làm một vài chuyện chung với nhau.
    Đó là nguồn khởi hứng của phong trào thỉnh-nguyện-thư gửi cho Toà Bạch Ốc về vấn-đề nhân-quyền VN. Cũng phải nói ngay là một nguồn cảm-hứng bất ngờ c̣n là hai bản nhạc của Việt Khang, “Việt Nam tôi đâu?” và “Anh là ai?,” đă gây cảm-xúc cực mạnh đối với một tâm-hồn bạn, nhạc-sĩ Trúc Hồ, người có SBTN và Asia Entertainment trong tay, để liền lập-tức Anh có thể phát-động được phongtrào phổ-biến nhạc của Việt Khang và sau này, để t́m cách cứu Việt Khang ra khỏi gông cùm của CS.
    Cuộc vận-động cũng không thể đạt tới quy-mô của nó, nghĩa là lan như cháy rừng nếu nhạc của Việt Khang đă không có nét độc-đáo của nó, nó chua xót hơn mạnh bạo (không có tới một chút bạo-động hay thù hận trong đó), nó độ lượng bao dung và nhắm vào tâm can ḿnh hơn là chĩa mũi dùi vào ai (bởi thế mà CS không có cách đỡ ngoài một hành-động thô bạo và ngu xuẩn là bắt anh). Song thử hỏi đă ai cấm đoán được một tiếng hát, một con tim rung động trong cả ngàn, triệu người?
    Cộng thêm vào đó là tuổi trẻ của Việt Khang. Bởi nếu tuổi trẻ VN hôm nay có thể không chia xẻ nhiều thứ với thế-hệ cha ông th́ trái tim họ vẫn đập cùng nhịp với tuổi trẻ trong nước như được biểu-tượng bởi Việt Khang! Thêm vào đó, họ c̣n là thế-hệ Twitter và Facebook và khả-năng liên-lạc của họ mạnh không thua ǵ những người đă phát-động được phong trào “Cách mạng Hoa lài” ở Trung-Đông!
    Do đó mà ai cũng tính lầm trước hiện-tượng này, kể cả Toà Bạch Ốc. Họ đâu biết là người Việt, nhiều khi khá ù ĺ song vẫn bật dậy khi bị thách thức! Và trả đáp của bài toán này có thể đo đếm được từng ngày, từng giờ, từng phút! Hơn 4 ngày—thay v́ 30 ngày—đă đạt tới con số nhiệm mầu 25 ngh́n chữ kư! Đến khi con số lên tới 27 ngh́n th́ Toà Bạch Ốc đă phải vội giữ lời hứa: cử người liên-lạc với cộng-đồng VN để xem có thể t́m cách gặp gỡ nhau! Đó là lư-do Luật-sư Tuyết Dương thuộc văn-pḥng White House APA Initiatives lo về các sáng-kiến xuất phát từ cộng-đồng người Mỹ gốc Á-châu Thái-b́nh-dương được chỉ-định và giao cho công việc này. Đă từng là chủ-tịch Ban Quản-trị của Boat People S.O.S. (“Tổ-chức Cứu Người Vượt Biển”), không lạ là cô Tuyết Dương đă liên-lạc với Tiến-sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng là giám-đốc điều-hành của tổ-chức này và là một người đă lâu năm làm việc với cô.
    Con số ùn ùn lên làm Toà Bạch Ốc bất ngờ
    Lúc đầu, có lẽ Toà Bạch Ốc cũng chỉ nghĩ đến một cuộc gặp gỡ vừa phải, có tính-cách thăm ḍ nhiều hơn là một sự cam-kết sâu hơn. Do đó nên vai tṛ chủ-động dành cho văn-pḥng APA Initiatives, với những nhân-viên chưa thể gọi là cao-cấp lắm trong hệ-thống quân-giai ở trong Toà Bạch Ốc. Nhưng khi con số người kư thỉnh-nguyện-thư cứ tăng lên ùn ùn, vượt quá kỷ-lục của tất cả các thỉnh-nguyện-thư khác trong trang “We the People” (nghĩa là hơn 42 ngh́n người vào kư), th́ các quan-chức trong Toà Bạch Ốc bắt đầu lo bởi thấy câu chuyện bắt đầu không c̣n b́nh-thường nữa. Tới đây, vai tṛ chủ-động không c̣n để trong tay văn-pḥng APA Initiatives mà được giao cho văn-pḥng Tiếp cận Công-chúng (Office of Public Engagement, tức văn-pḥng giao-tiếp với công-chúng, trong những trào tổng-thống trước thường được gọi là Office of Public Relations) là một văn-pḥng với vai vế cao hơn văn-pḥng APA Initiatives khá nhiều.
    Bởi thế mà chương-tŕnh được dự-thảo từ trước đă phải đem ra duyệt lại và thay đổi khá nhiều. Điển-h́nh là phía chính-quyền lúc đầu chỉ định đưa một nhân-viên cấp vừa phải ra trả lời về nội-dung của thỉnh-nguyện-thư, vào giờ chót đă phải thay thế bằng ông Mike Posner, Trợ-lư Thứ-trưởng Ngoại-giao về Dân-chủ, Nhân-quyền và Lao-động (Office of Democracy, Human Rights and Labor), tức là người cao-cấp nhất trong chính-quyền về vấn-đề này, người vẫn hàng năm chủ-tŕ các cuộc gặp gỡ gọi là “đối-thoại nhân-quyền” (“human rights dialogues”) với VNCS.
    Song v́ đă có sự duyệt lại chương-tŕnh và thay đổi một số chuyện đă có thoả-thuận từ trước, như cắt cuộc gặp gỡ từ 3 tiếng xuống c̣n 2 tiếng, cũng v́ đó mà phần tŕnh diễn văn nghệ (lúc đầu tính dành cho một số ca-sĩ hát nhạc của Việt Khang và nhạc tranh đấu khác của VN) cũng đă bị cắt, và phần thuyết-tŕnh của 3-4 đại diện trong cộng-đồng chúng ta phải thay thế bằng một cuộc thảo-luận bàn tṛn khá linh-động nhưng không đi sâu được vào nội-dung chi-tiết của thỉnh-nguyện-thư.
    Buổi gặp gỡ nặng phần tŕnh diễn
    11 giờ trưa thứ Hai, 5 tháng 3, phái-đoàn VN bắt đầu làm thủ-tục đi qua an-ninh để vào pḥng họp khá rộng ở tầng basement của Phủ Tổng-thống Toà Bạch Ốc (kêu là EEOB, Eisenhower Executive Office Building). Con số người vào, lúc đầu được thoả-thuận là 100 người, sau đă được Toà Bạch Ốc tăng lên 125, rồi 150, rồi 160, cuối cùng họ cũng đă nhưọng bộ để nhận vào gần 200 người.
    12 giờ đúng, cuộc họp bắt đầu. Khai mạc buổi họp là ông Lee, văn-pḥng-trưởng Văn-pḥng White House APA Initiatives, ông « boss » của L.S. Tuyết Dương. Ông cũng như ông Jon Carson, diễn-giả kế-tiếp, Giám-đốc Văn-pḥng Tiếp cận Công-chúng, người nào cũng nhấn mạnh đến sự thành công vượt bực của cuộc vận-động kư thỉnh-nguyện-thư của người Việt, một hiện-tượng chưa bao giờ được chứng-kiến (“unprecedented”) từ khi có trang “We the People” trên website của Toà Bạch Ốc, chứng tỏ khả-năng huy-động rất đáng nể của cộng-đồng người Mỹ gốc Việt--bằng-chứng là chính Toà Bạch Ốc đă phải giữ lời hứa và đáp-ứng, lư-do v́ sao có cuộc gặp gỡ này. Và đây cũng là một cuộc gặp gỡ đầu tiên với một cộng-đồng ở quy-mô này (gần 200 người). Song cả hai người cũng nhấn mạnh đây chỉ là một buổi gặp sơ khởi, một “bước đầu,” không phải là một buổi gặp độc-nhất hay cuối cùng để t́m cách giải-quyết tất cả các thứ vấn-đề của chúng ta. Đó cũng là thông-điệp của diễn-giả thứ ba tức là L.S. Tuyết Dương. Cô dành cho mọi người một sự bất ngờ khá thích thú khi cô nói (khá lâu) bằng tiếng Việt tương-đối lưu loát, một điều hay nhưng có lẽ cũng không c̣n cần thiết nữa v́ phần lớn cử-toạ là những người đă ở lâu ở Mỹ nên chắc chắn là hiểu tiếng Anh khá vững vàng.
    Diễn-giả thứ tư là Ông Quintan Wiktorowicz, Giám-đốc thâm-niên về Cộng-đồng Đối-tác thuộc Hội-đồng An-ninh Quốc gia (Senior Director of Community Partnerships, National Security Council). Là một người khá thành thật, ông nói văn-pḥng ông mới được lập ra cách đây có 8 tuần và chính ông c̣n đang học việc. Ông cho biết: nhiệm-vụ của ông (và văn-pḥng của ông) là phải học hỏi về các cộng-đồng (và hôm nay là một vụ học hỏi như vậy), rằng đây cũng là lần đầu ông được làm quen với cộng-đồng người Mỹ gốc Việt; thứ nữa mới đến giai-đoạn “bắt tay làm việc” (engagement stage) và cuối cùng mới là lập ra một sự liên-hệ đối-tác với cộng-động làm việc chung với Toà Bạch Ốc.
    Mặc dù cả bốn diễn-giả đầu đă rào đón cẩn thận như vậy, song v́ kỳ-vọng của một số người có mặt có thể đặt cao hơn thế nên một vài sự bực bơ đă thấy xuất hiện. Có người than phiền là tại sao cuộc họp lại được ghi là “White House Briefing with National Vietnamese American Leaders,” v́ cho rằng chúng tôi không ai tự-nhận ḿnh là “lănh-đạo cả.” Để thoả măn sự phản-đối này, phóng-ảnh trên màn ảnh có lúc đổi thành “with Vietnamese Americans” (nghĩa là “với Người Mỹ gốc Việt”) th́ cũng không đúng và làm nhẹ hẳn ư nghĩa của cuộc gặp gỡ (bởi Toà Bạch Ốc không thể gặp hết được mọi người Mỹ gốc Việt, c̣n nếu chỉ gặp với một số người nhỏ th́ ai là có quyền vào, và tại sao, họ có đại-diện-tính không?). Rơ ràng là câu hỏi này khó có lời giải-đáp. Bởi vậy cuối cùng màn ảnh lại ghi “with Young Vietnamese American Leaders.” Nghĩa là khá lúng túng!
    Đến phần tŕnh bầy của các diễn-giả người Việt th́ h́nh-thức đă được đổi thành bàn tṛn với cô Tuyết Dương. Song cô Tuyết Dương, để cho cuộc nói chuyện sống động, đă gợi ư bằng những câu hỏi cá-nhân nhiều hơn là đi vào đề-tài nhân-quyền ở VN nên cả cô Cindy Dinh (ở Houston lên) cũng như anh Billy Lê (ở Nam Cali qua) không nói được bao nhiêu vào nội-dung thỉnh-nguyện-thư. Cô Cindy có lúc đưa được h́nh cha Lư bị bịt miệng song cũng không nói được nhiều về nội-dung bài cô đă viết sẵn song không có cơ-hội đọc. Chỉ khi ca-sĩ Quốc Thanh phát biểu là anh nhắc được đến Việt Khang và vấn-đề nhân-quyền nên được khoảng một nửa cử-toạ dành cho một “standing ovation” (đứng lên vỗ tay).
    Sau đó là 10 phút nghỉ giải lao nhưng thật ra đă kéo dài hơn nửa giờ. Bà con đă nhân dịp này trao đổi với một số quan-chức người Mỹ có mặt hay chụp h́nh kỷ-niệm. Song v́ nghĩ quá lâu nên khi họp lại, thời giờ không c̣n nhiều để cho các nhân-viên bên Bộ Ngoại-giao nói chuyện: Đó là hai ông Thomas Debass nói về “sáng-kiến đối-tác toàn-cầu” (“Global Partnerships Initiative”) và ông Erich Barboriak, quyền Giám-đốc Văn-pḥng Đông-Nam-Á-châu lục-địa (Acting Director, Office of Mainland Southeast Asia) trong đó có Việt-nam. Và cuối cùng là ông Trợ-lư Thứ-trưởng Mike Posner.
    Sang phần Hỏi Đáp, ông Nguyễn Ngọc Bích đă xin được chuyển tới chính-quyền Tổng-thống Obama mấy lời nhắn của các nhà dân-chủ trong nước. Đầu tiên là thư của bà Nguyễn Thị Dương Hà: bà cám ơn TT Obama đă có buổi gặp gỡ đầu tiên này với cộng-đồng người Mỹ gốc Việt, bà cũng cám ơn cộng-đồng người Việt ở Mỹ đă qua cuộc vận-động thỉnh-nguyện-thư mà đưa đến cuộc gặp gỡ ư nghĩa này, song bà cũng muốn nói là dù chồng bà, L.S. Cù Huy Hà Vũ đang bị tù tội, bà yêu-cầu chính-quyền Mỹ hăy can-thiệp cho tất cả các tù-nhân lương-tâm và những tiếng nói dân-chủ ở trong nước--một thái-độ thật can trường và đầy ḷng thông-cảm với những tù-nhân lương-tâm khác ngoài chồng bà (như Bùi Thị Minh Hằng, v.v.). Sau nữa là lá thư của ba người, B.S. Phạm Hồng Sơn, L.S. Nguyễn Văn Đài và L.S. Lê Quốc Quân viết yêu-cầu chính-phủ và Quốc-hội Mỹ duy-tŕ Ban Việt-ngữ Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ hiện đang bị đe doạ đóng cửa—v́ không có ǵ khó hiểu cho bằng Hoa Kỳ muốn khuyến khích những tiếng nói tự do và dân-chủ ở VN mà lại đi đóng cửa một trong những nguồn tin đứng đắn nhất về tin tức thế-giới và nhất là tiếng nói chính-thức của Hoa-thịnh-đốn đă có mặt từ năm 1942.
    Khoảng gần 20 người khác cũng lên đặt những câu hỏi cụ-thể như: Bước tiếp nối cụ-thể cho cuộc gặp gỡ ngày hôm nay là ǵ? Các ông có thể cho biết được không? Chính-phủ Mỹ có tính can-thiệp cho Ông Cù Huy Hà Vũ không? Các tù-nhân lương-tâm khác như Điếu Cày, Cha Lư, bà Bùi Thị Minh Hằng v.v.?
    Song phải nói là những câu trả lời của các viên-chức có mặt không hoàn-toàn thoả măn. V́ họ chỉ trả lời bằng nguyên-tắc mà không hứa hẹn được điều ǵ cụ-thể. Ngay khi ông Thứ-trưởng Mike Posner bước ra khỏi Toà Bạch Ốc và bị ông Vơ Thành Nhân níu áo hỏi cho SBTN Washington: “Ông tính ǵ sau cuộc gặp gỡ này?” Ông Posner cũng chỉ trả lời được là: “Chúng tôi sẽ tiếp-tục bắt tay làm việc với cộng-đồng người Mỹ gốc Việt.” (“We shall continue to engage with the Vietnamese American community.”) Một câu trả lời không hẳn là làm vừa ḷng sự mong mỏi của nhiều người trong chúng ta.

    Tâm Việt
    Springfield, Virginia
    Ngày 7 tháng 3, 2012

    Ư kiến độc giả (3)

    Được gửi bởi Tố Như (Guest)vào 03/09/2012
    Mọi ư kiến feedback đều được hoan nghênh, để phong trào tranh đấu tiếp thu, học hỏi, và rút kinh nghiệm. Tranh đấu cho nhân quyền, nhất là đối đầu với thế lực Cộng Sản toàn trị như Chính Quyền VN th́ càng cần đến ḷng quyết tâm và sự sáng suốt của Cộng Đồng người Việt hải ngoại. Chính phủ Hoa Kỳ chắc chắn đang quan tâm đến thỉnh nguyện của Cộng Đồng VN tại Mỹ, họ sẽ tiếp tục hổ trợ chúng ta đến chừng mực nào là c̣n tuỳ vào sức mạnh tổ chức và quyết tâm đeo đuổi của chúng ta trong thời gian tới. Nói nôm na, vạn sự khởi đầu nan, hăy "v́ đại cục mà gác tiểu cục". Một cây làm chẳng nên non, trăm cây chụm lại nên ḥn núi cao; với điều kiện trăm cây phải mọc chụm tại tạo nên h́nh ngọn núi cao, đừng mọc nghiêng ngă tự do theo trăm hướng, chẳng thể hiện được sức mạnh ngọn núi như mong đợi. Ít hàng ư kiến cùng đồng bào, cùng thân phận người Việt xa xứ nhưng ḷng không xa quê hương.

    Được gửi bởi Sáng Kiến (Guest) vào 03/09/2012
    Tranh đầu kiểu này là bất bạo động. Đă là bất bạo động th́ cần tranh thủ sự ủng hộ của bạn bè của các thế lực ḿnh "nhờ vả". Mà đă gọi là tranh thủ sự ủng hộ th́ phải khéo léo khôn ngoan tạo cảm t́nh. Có khá ư kiến than phiền rằng Ṭa Bạch Ốc hay chính phủ Obama không cụ thể, thậm chí như trong bài này là ư kiến "nặng phần tŕnh diễn"; Có phải đây là chuyện của nước Mỹ đâu mà quan chức Mỹ dám hứa hẹn giải quyết chứ? Giả sử chúng ta đang thỉnh nguyện chuyện nội t́nh nước Mỹ th́ viên chức chính phủ cũng sẽ theo Luật mà trả lời thôi! Huống hồ đây là chuyện thuần ngoại giao mà chúng ta đem gắn vào thương mại song phương!

    Thỉnh nguyện thư này chính danh là v́ Nhân Quyền, cụ thể là đ̣i thả tù nhân tranh đấu tại một lănh thổ khác! Nó mang màu sắc chính trị đấu tranh bất bạo động, chúng ta phải đặt ḿnh vào cương vị của kẻ nhận Thỉnh Nguyện để hiểu và phê phán: đừng quên đây là THỈNH NGUYỆN, và đă là thỉnh nguyện th́ thái độ của bên đưa thỉnh nguyện càng kiên tŕ mềm dẻo thuận thời càng có lợi. Lạt mềm buột chặt là đây! Già néo đứt dây cũng là đây!

    Được gửi bởi hoang mai (Guest) vào 03/09/2012
    với TAM VIET tất cả chỉ là một "cuộc chơi", nên những lời b́nh luận trên đây cũng chỉ để "nói chơi" thôi, phải không? vậy xin các độc giả khi đọc bài này của TAM VIET đừng quan tâm v́ đă không đặt tâm huyết chân t́nh khi viết bài này!

    http://www.vietbao.com/D_1-2_2-67_4-188336_15-2/

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 2 users browsing this thread. (0 members and 2 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 1
    Last Post: 04-07-2012, 03:40 PM
  2. Replies: 6
    Last Post: 30-06-2012, 10:44 AM
  3. Replies: 8
    Last Post: 26-04-2012, 01:29 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •