Có thơ đây, nhị vị sư tỷ Tigon và Tiếng Xưa
[COLOR="#006400"][/COLOR][QUOTE=TiếngXưa;90912]Đ́ung ṿây, cḥi Tigon ̀a.
Nh́ơ ćo thread "Nghe chuỵên H̀a Ṇôi" c̉ua cḥi m̉ơ ra m̀a cho dù không ćo ṃôt ng̀ay śông trên đ́ât B́ăc, nhưng em ṽân th́ây quê hương g̀ân g̃ui vô c̀ung qua nh̃ưng ́anh văn b́ât h̉u trong nh̃ưng t́ac ph̉âm đựơc ACE post lên đây.
Công ĺơn ṃôt ph̀ân ñưa l̀a ph̉ai nh̀ơ v̀ao tay b́ac C̉a nh̀a m̀inh, đ̃a không ng̀ân ng̣ai sưu ṭâp h́êt t́ac ph̉âm ǹay qua t́ac ph̉âm kh́ac, v̀a kiên nh̃ân gỉang gỉai - "s̉ưa lưng" ḥoc tr̀o cho th̉ăng, nếu cần!- thêm v̀ê đỉên t́ich văn ḥoc ŕât hay!
B̉o qua thread ǹay l̀a ṃôt ṣư ḿât ḿat không ít cho kiến th́ưc văn ḥoc, lịch s̉ư c̉ua nh̃ưng ai còn đ̣âm t̀inh v́ơi quê hương VN.[/QUOTE]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR="#FF8C00"]NỤ ĐÀO[/COLOR][/SIZE][/B]
[COLOR="#0000FF"][/COLOR][I][COLOR="#0000CD"][SIZE=3]Hẹn sao quên hẹn hở người
Để t́nh nhạt thắm phai tươi, hững hờ ...
Để sầu ai rót vào thơ
Để hờn, để giận như tơ, rối bời
Dặn ḷng: Người thế th́ thôi
Cớ chi ta phải bồi hồi, chờ mong
Nhưng sao lửa vẫn cháy ḷng
Chiều qua, và lửa vẫn nồng, chiều nay
Thôi th́ người đă đổi thay
Hẹn không giữ hẹn thế này cũng xong
Ra t́nh là " lá diêu bông"
Ra bao thề ước mặn nồng bấy lâu
Chỉ là mật ngọt lừa nhau
Chỉ là phản bội tô màu thủy chung !
Nào câu "tát cạn biển Đông"
Nào lời "hạnh phúc vợ chồng, lứa đôi "
Th́ ra t́nh ấy đầu môi
Chứa toàn nọc độc giết người thế sao ?
Gớm cho xinh đẹp nụ đào
Hồn hoa thiếu nhụy thanh cao thơm lành ...
[/I]
Song Châu Diễm Ngọc Nhân[/CENTER][/COLOR][/SIZE]
VU Trong Phụng, nhà văn tài t́nh về tâm lư
[QUOTE=TiếngXưa;91514]Ở đây có sự "đấu tranh tâm lý" cuả nhân vật rất gay go - Long, Mịch, Tú Anh -
Hầu như trong lòng người ta, bản chất thiện mỹ đều có tiềm ẩn đâu đó? Vẫn có câu "nhân chi sơ, tính bản thiện" là đúng lắm không?
Nhưng cái khó là môi trường giáo dục mà mỗi cá nhân hấp thụ - hay bản chất sẵn có? - sẽ là yếu tố tối quan trọng quyết định cái hành động sau cùng cuả ta.
Nhưng tại sao Mịch là con gái một ông đồ, mà lại có hành động "gian dâm"?
Tại sao Long cao cả và sâu sắc là vậy mà lại trở nên rẻ rúng đến thế?
Xin đươc nghe lời bàn cuả các bác ạ!
PS: Mấy hôm nay bộ chữ tiếng Việt cuả TX bị truc trặc do đổi sang một web browser khác, đã "tư vấn" cùng "ech-x-pợc" tại gia để đổi lại, hy vọng là đã ok.[/QUOTE]
Càng đọc càng thấy t́nh tiết nhiều đột khởi ly ḱ, tâm lư nhân vật biến đổi nhanh chóng.
Ngoại cảnh và tâm hồn như có sơi dây vô h́nh quấn quưt lấy nhau cường lực nam châm thu hút biến dổi lẫn nhau. Đối cảnh sinh t́nh là vậy, hay là "Nguời buồn cảnh có vui đâu bao giờ".
Theo thuyết của nhà Phật đó hệ thống "Thập Nhị Nhân Duyên" mà con người, cả tâm ḥn lẫn thể xác vướng mắc trong cái ṿng "Kim Cô" ấy với 7 loại cảm xúc của con người Hỷ,Nộ, Ai, Lạc Ái, Ố, Dục ( Vui, Giận, Buồn, Sướng, Yêu, Ghét, Muốn)
Cái tâm sơ khởi theo Khổng Mạnh th́ Thiện. Nhưng theo Tuân Tử th́ không nhất thiết là Thiên cả đâu, mà như tờ giấy trắng lúc ban đầu, bị hay đươc cái ǵ in vào lần đầu mà chịu ảnh hưởng cái tính ác hay thiện mà thôi.
VTP mới ngoài hai mươi tuổi mà đa có những nhận xét về tâm lư con người sâu sắc nhường ấy. Thật là đáng phục. Phải không bạn hiền Tiếng Xưa? Hi hi
VN