Lại một tin buồn nữa cho bọn Việt gian Giao Điểm -tay sai của Trung Cộng -đang cố gắng phỉ báng Vatican và Giáo Hội ....
[B][COLOR="#800000"]Công giáo Việt Nam đề âm mưu lập ra một Giáo Hội Công Giáo Quốc Doanh[/COLOR][/B]
[COLOR="#0000CD"]Hello !! Các thành viên Việt Gian Giao Điểm tay sai của Tàu Cộng; đang mượn danh nghĩa bên vực Phật Giáo trong thread " Pháp Nạn " này để bôi bẩn Vatican và Giáo Hội Công Giáo VN trong lịch sử dân tộc và TT Diệm để mưu đồ lập ra một Giáo Hội công Giáo Quốc doanh như "Ngụy Tặc " " chuot_congus " " Cao Cầu"..
Tôi đă giải độc các luận điệu đầu độc của qúy vị khá đầy đủ, Nói thêm cũng bằng thừa, nếu qúy vị v́ phải ăn cơm chuá nên phải múa tôi ngày th́ vẫn cứ tự nhiên tiếp tục
Bây giờ xin cho coi thêm một tin tức làm đau ḷng những tên Việt Gian Giao Điểm tay sai của Tàu cộng đang nỗ lực đánh phá Vatican và Giáo Hội công Giáo VN để mưu đồ lập ra một Giáo Hôi quốc doanh của qúy vị [/COLOR]
([url]http://www.chuacuuthe.com/index.php/2013/03/07/giao-xu-binh-thuan-bau-cu-hdmv-noi-khong-voi-cong-san/[/url])
[B][SIZE=5]Giáo xứ B́nh Thuận: Bầu cử HĐMV nói không với cộng sản[/SIZE][/B]
[SIZE=2]Đăng bởi lúc 1:59 Sáng 7/03/13[/SIZE]
[B]VRNs[/B] [I](07.03.2013) – Nghệ An – Ai cũng biết rằng, tôn giáo và chính trị là hai lĩnh vực khác nhau. Nhưng đáng tiếc, dưới một chế độ nhà nước chủ trương vô thần lại muốn “lấn sân” tôn giáo, họ biến tôn giáo thành “sân chơi chính trị”. Quả thật giáo hội Việt Nam đang bị “lấn sân” khi chính phủ vừa ban hành nghị định 92 – nghị định ḱm kẹp tôn giáo. Giáo hội vẫn chưa có những phương án, để làm “khiên che thuẫn đỡ” trước thực trạng này. Người viết ghé thăm giáo xứ B́nh Thuận, giáo phận Vinh (Nghi Thuận, Nghi Lộc, Nghệ An) dịp bầu cử Hội đồng Mục vụ (HĐMV) giáo xứ mới và trộm nghĩ có thể đây là một trong những cách làm, để rút ra bài học cho các giáo xứ khắp giáo hội Việt Nam trước chiêu bài xâm nhập tinh vi của cs.[/I]
Đúng 14h, ngày 04/3/2013, tại Thánh đường giáo xứ diễn ra cuộc đại hội bầu cử HĐMV giáo xứ nhiệm kỳ 2013-2016 và kết thúc lúc 18h30 trong niềm vui phấn khởi của bà con.
Điều hành cuộc đại hội bầu cử là linh mục quản xứ Antôn Đặng Hữu Nam. Cuộc bầu cử diễn ra theo chuẩn mực cuộc bầu cử thực sự của người có đạo, không lẫn tạp vô thần, không một đảng viên cs tham dự. Như trong nội quy bầu cử của giáo xứ đă ghi rơ: “[B][COLOR="#B22222"]Những người theo Đảng Cộng Sản Vô thần không được phép tham dự đại hội và không có tư cách ứng cử hay bầu cử HĐMV[/COLOR][/B]”.
[CENTER][IMG]http://www.chuacuuthe.com/images/Untitled318.jpg[/IMG][/CENTER]
Cuộc bầu cử HĐMV giáo xứ đă diễn ra rất khách quan, lấy Chúa Thánh Thần là người hướng dẫn của phiếu bầu, và kết quả bầu cử được sự nhất trí cao của bà con trong toàn giáo xứ.
Nếu khẩu hiệu bầu cử của xă hội thường là “tinh thần cách mạng bất diệt”, “chủ nghĩa Mác-Lê bất diệt”,… th́ tại khóa bầu cử HĐMV của giáo xứ B́nh Thuận khẩu hiệu tiên phong là: “[B][SIZE=4]nói không với cộng sản[/SIZE][/B]”. Thiết nghĩ, đây không phải là “cầm đèn chạy trước ôtô” nhưng giáo hội Việt Nam đang đứng trước nguy cơ trở thành “giáo hội hầm trú” và “giáo hội nhà nước” như Trung quốc, khi chính phủ vừa ban hành nghị định 92 và đă có hiệu lực đầu năm nay. V́ thế cũng nên xác định rơ 2 sân chơi rạch ṛi và biệt lập: Tôn giáo và chính trị, trước khi mọi thứ đă quá muộn. Khi mà đảng cs đang dùng mọi thủ đoạn để trà trộn vào giáo hội th́ việc trước nhất là cần có một đội ngũ HĐMV “sạch” trong giáo xứ. Khi đă có một đội ngũ HĐMV nhiệt huyết, luôn đặt lợi ích giáo hội lên trên hết, th́ đó là “khiên che thuẫn đỡ” chắc chắn với xu thế thời đại mà giáo hội Việt Nam đang trải qua.
[B][RIGHT]Tứ Kỳ[/RIGHT][/B]
______________________________________________________________________________________
[B][COLOR="#0000CD"][FONT=Book Antiqua][SIZE=4]Hiểu rơ ràng sụ thật của lịch sử, sẽ không bị luận điệu vu khống; xuyên tạc để bôi bẩn Vatican và Giáo Hội Công Giáo VN của bọn Việt gian Giao Điểm; tay sai của Tàu cộng đầu độc trong mưu đồ kích động hận thù người dân để lập một Giaó Hội Công Giáo Quốc Doanh đoạn giao với Vatican mà chỉ để phục tùng đảng Cộng Sản Việt Nam rập khuôn theo mẫu mực của Tàu cộng[/SIZE][/FONT][/COLOR][/B]
Những bản tin không vui cho bọn Việt Gian Giao Điểm -tay sai của Tàu cộng - đang nỗ lực bôi bẩn Vatican + Giáo Hội .....
[B][COLOR="#800000"]..Công Giáo VN để mưu đồ lập một Giáo Hội Công Giáo VN quốc doanh theo mẫu mực của Tàu cộng [/COLOR][/B]
[QUOTE=Cao Cầu;184301]Vatican đă ḷi đuôi chồn là thế lực ngoại xâm [/QUOTE]
Cố gắng bôi lọ Vatican + Giáo Hội Công Giáo VN cho lắm vào cũng không lập được một Giáo Hội Công Giáo quốc doanh phục tùng Việt cộng = Trung cộng đâu
Thôi th́ coi lại bài nói chuyện của Linh Mục [B]không quốc doanh[/B] Phan văn Khải vể hiện t́nh đất nước này
([url]http://www.hennhausaigon2015.com/2011/09/03/6088/[/url])
[B][SIZE=5]
Nguyên Văn Bài Nói Chuyện Của Linh mục Phêrô Nguyễn Văn Khải[/SIZE][/B]
[SIZE=2][COLOR="#696969"]Posted on September 3, 2011 by SaoMai [/COLOR][/SIZE]
Nguyên Văn
Bài Nói Chuyện Của Linh mục Phêro Nguyễn Văn Khải,
Ḍng Chúa Cứu Thế Thái Hà tại Trung Tâm Công Giáo.
Thanh Phong/Viễn Đông
SANTA ANA. Hơn 600 đồng hương, không phân biệt tôn giáo đă đến Trung Tâm Công Giáo Việt Nam tại Santa Ana vào chiều Chủ Nhật 21.8.2011 để nghe Linh Mục Phêro Nguyễn Văn Khải, Ḍng Chúa Cứu Thế tại Thái Hà, Hà Nội nói chuyện về hiện t́nh tôn giáo tại Việt Nam, đặc biệt tại Thái Hà thuộc Tổng Giáo Phận Hà Nội. Buổi nói chuyện của LM. Khải do Phong Trào Giáo Dân Việt Nam Hải Ngoại tổ chức.
[IMG]http://thomasviet.files.wordpress.com/2011/08/linhm25e125bb25a5cnguy25e125bb2585nv25c42583nkh25e125ba25a3i.jpg[/IMG]
Theo chương tŕnh, buổi nói chuyện của Linh mục Nguyễn Văn Khải bắt đầu lúc 2 giờ, nhưng từ lúc 1 giờ, rất đông đồng hương đă đến, và những người đến muộn không t́m được chỗ đậu xe. Lúc gần giờ khai mạc, hội trường phải mở thêm một gian nữa để đủ chỗ cho mọi người tham dự. Đức Cha Đa Minh Mai Thanh Lương, linh mục Quư, giáo sư Nguyễn Thành Long, nguyên Hội Trưởng Giáo Hội Phật Giáo Ḥa Hảo Trung Ương, ông Nguyễn Văn Liêm, Chủ tịch Cộng Đồng CGVN, GP. Orange, Tiến sĩ Phạm Kim Long, Ủy Viên Giáo Dục Quận Cam, Luật sư Đoàn Thanh Liêm, Ban Điều Hợp và các thành viên Phong Trào Giáo Dân, các cơ quan truyền thông Việt ngữ , Ban tù ca Xuân Điềm và đồng hương không phân biệt tôn giáo đă đồng loạt đứng lên chào đón linh mục Phêro Nguyễn Văn Khải khi ngài bước vào hội trường. Sau đó chăm chú nghe linh mục nói chuyện và biểu lộ sự thích thú bằng những tràng pháo tay liên tục. Một trong những người tham dự , bà Nguyễn thị Hồng nói với chúng tôi: “ Tôi ở đây đă lâu, đi tham dự sinh hoạt cũng đă nhiều nhưng chưa bao giờ thấy có bài diễn văn, bài giảng, bài phát biểu nào hay hơn, lư thú hơn bài nói chuyện của ông cha này”.
Sau nghi thức chào quốc kỳ VNCH và Hoa Kỳ cũng như giây phút thinh lặng, mặc niệm các chiến sĩ Quân lực VNCH đă hy sinh v́ tổ quốc, đồng bào đă bỏ ḿnh trên đường vượt thoát Cộng sản t́m tự do. Linh mục Nguyễn Văn Khải đă dâng lời cầu nguyện lên Thiên Chúa. Sau đó, vị đại diện Phong Trào Giáo Dân lên giới thiệu linh mục Nguyễn Văn Khải với mọi người.
Trong bộ áo Ḍng quen thuộc của các cha Ḍng Chúa Cứu Thế, với vóc dáng nhỏ nhắn nhưng lanh lẹ, vầng trán rộng, cặp mắt sáng quắc và nụ cười thật tươi luôn nở trên môi, linh mục bước lên đứng trước mặt mọi người và nói bằng giọng khôi hài: “ Đúng như lời ông MC vừa nói, cho đến bây giờ con vẫn là nông dân, con làm nông nghiệp, con ở nông thôn. Phát âm sai như người Hà Nội th́ con là “lông” dân, con làm “lông” nghiệp, con ở “lông” thôn”. Con có ba cái “lông” đấy ạ, hay là ba cái “nông” ấy cho nên con vừa nông, vừa nhẹ. Cả nhà đây, thiên hạ nói con thế nào th́ con không biết, nhưng con là nông dân nên con ăn nói như nông dân, thấy sao nói vậy. Và con cũng không phải là nhà tư tưởng hay nhà tranh đấu ǵ, không phải nhà tư tưởng sâu xa, cũng chẳng phải là nhà tranh đấu mạnh mẽ. Con là bạn của người nghèo! Cũng như thể bao nhiêu anh em tu sĩ Ḍng Chúa Cứu Thế khác, chúng con là bạn của người nghèo, và chúng con theo chân người cha đi trước th́ bây giờ chúng con là những người trẻ, cũng lại theo gót cha như vậy. Và như thể cha Vũ Ngọc Bích, là em bà nội con, là linh mục duy nhất của Ḍng Chúa Cứu Thế sống sót ở miền Bắc sau năm 1954, ngài nhận con vào tu và ngài thường bảo đại khái rằng: “Tôi đă nhận chiếc cày từ tay cha tôi, tôi hân hoan đi vào mảnh vườn thế giới, nên dù sỏi đá cằn khô th́ anh em ta cũng cứ phải vui vẻ nai lưng ra mà cày”.
Thế th́ hôm nay con đến đây, con xin thưa với cả nhà là con nói trong tư cách là người con, người cháu, người em. Cả nhà đây toàn là những bậc đáng kính, con nh́n xuống thấy toàn các vị đáng tuổi ông, tuổi bố mẹ, cô d́, chú, bác hết cả. may lắm mới có một vài người cùng tuổi với thế hệ con, cho nên những điều con nói ở đây chỉ như những người con, người cháu tŕnh bày trước các bậc tiền bối về suy nghĩ cũng như về công việc của đồng bào ḿnh ở Việt Nam, cũng như những công việc của chúng con đây thôi, chứ không có ǵ là lớn lao, trọng đại.
Lúc năy con đến cửa đây, con thấy hai bên có hai bảng kẻ vẽ các khẩu hiệu trông rất khí thế. Con thấy mấy xe Jeep cắm cờ, trông rất là “hoành tráng”, cứ như là đội quân “sắp hàng vào trận”. Và con thấy cái cảnh này bây giờ được đặt ở Hà Nội mới phải. Con thấy ở Hà Nội chống Tàu Cộng đấy nhưng lúc này không có khí thế, không có xe, có cờ, có khẩu hiệu hoành tráng như vậy. Bởi v́ Hà Nội không có không khí tự do như ở đây và bởi nhiều lẽ khác không tiện nói. Nhưng không phải v́ như thế mà người dân Hà Nội, nhất là người nghèo, nhất là các tín hữu Công Giáo Hà Nội, ḷng yêu nước lại kém đồng bào ḿnh ở đây. Không! Con nói chuyện hôm kia ở báo NV, con đến nơi thấy có bốn năm cụ già với 4 năm cây cờ Cộng Ḥa rất đẹp, thấy các khẩu hiệu kẻ vẽ rằng: “Đả đảo những người xỉ nhục cờ Cộng Ḥa” (cờ vàng). Rồi một khẩu hiệu khác là: “Linh mục Nguyễn Văn Khải nên ở Việt Nam. Ủng hộ LM. Nguyễn Văn Lư”. Con thấy vui. Con nói với thính giả hôm ấy rằng, nếu con có thời gian, con sẽ ra nói chuyện với mấy người ấy, và nếu con có quyền, con sẽ ra mời mấy cụ ông, cụ bà vào trong này chúng ta cùng tṛ chuyện với nhau, v́ con thấy rằng cái ư hướng tốt đẹp của các cụ ấy cũng “giống cháu”. Giống cái thứ nhất là cháu cũng thấy lá cờ vàng này là đáng kính, đáng yêu. Chưa biết nó thế nào, nhưng cháu nghĩ là thời gian càng trôi đi th́ lá cờ này càng biểu tượng cho ḷng yêu nước của người Việt. Bởi v́ cháu thấy chính phủ VNCH là một quốc gia , là thành viên của Liên Hiệp Quốc, được thế giới công nhận, đang khi ấy, lúc trước 1975, cháu là công dân của chính phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa, là quốc gia không được Liên Hiệp Quốc công nhận. Xét về mặt pháp lư quốc tế th́ chính phủ hay VNCH là có chính nghĩa hơn. Lá cờ đỏ sao vàng mà cháu là công dân, cháu thấy nhục, nhục lắm! V́ nó là cờ bán nước, v́ bán Trường Sa, bán Hoàng Sa, bán Thác Bản Dốc, bán Hữu Nghị Quan, bán những vùng mà cháu đă đi đến tận nơi, cháu đă thấy, đất th́ bị lấn thế nào và người Việt ḿnh lại nằm trong phần đất bị Trung quốc chiếm mất. Cháu đến tận nơi, và cháu thấy rằng, bây giờ thời gian trôi đi, Trung quốc càng ngày càng thể hiện cái sự thống trị của ḿnh trên đất nước Việt Nam một cách trắng trợn hơn. Đang khi ấy, cái ḷng yêu nước là một t́nh cảm thiêng liêng tốt đẹp tự nhiên của con người cũng không được phép bày tỏ. Hễ ai bày tỏ ḷng yêu nước th́ bị chụp mũ là chống nhà cầm quyền và bị bắt bớ, thủ tiêu, tù đày. Cho nên, thấy vậy, cháu mới thấy lá cờ Vàng này mới là biểu tượng cho ḷng yêu nước, cháu thấy sao cháu nói vậy. Cháu thấy ḿnh nên tự hào về điều đấy. Bởi vậy cho nên cách đây gần hai tháng, lần đầu tiên ở nhà thờ Kỳ Đồng và Thái Hà, cầu nguyện cho các nạn nhân của họa ngoại xâm, cho các nạn nhân của công lư ḥa b́nh, cho các ngư dân bị Trung quốc bắt, giết th́ ở các màn ảnh rộng trong ngoài nhà thờ Kỳ Đồng chiếu cảnh Hải quân VNCH đánh trả quân Trung quốc, chiếu cảnh cờ Vàng của VNCH bay phất phới, và cháu tin rằng nhiều người trẻ bây giờ hay tới nhà thờ th́ hiếm hoi được trông thấy cờ Cộng Ḥa. Và như cháu đă nói hôm trước, cháu trông vào đây (Cờ Vàng) một cái thấy là một dải non song gấm vóc màu vàng. Ba miền Bắc, Trung, Nam thống nhất trên một dải đất, rất ư nghĩa. Trông vào lá cờ đấy thấy cái ǵ đó sang trọng, màu vàng là màu sang trọng, biểu hiện cho vương quyền, là màu của nhà vua (không biết cháu có nhớ đúng không)?
Đại khái vậy. Nhưng cái đề tài chính hôm nay, TV có loan tin, báo có viết, đài có nói rồi nên cháu không thể nói khác được. Cháu nói chuyện đầu tiên hôm nay là vấn đề “Vi phạm tự do tôn giáo ở Việt Nam”.
Rất buồn, ở trong nước cháu cũng nghe, ra ngoài nước cháu cũng nghe, có rất nhiều người nói: Việt Nam bây giờ có tự do tôn giáo rồi, người Việt Nam nói, người ngoại quốc nói. Bằng chứng là bây giờ đi nhà thờ tự do, bằng chứng là bây giờ xây dựng nhà thờ, thánh thất tự do, bằng chứng là người đến nhà thờ đầy tất cả, và bằng chứng là các linh mục, tu sĩ, các ḥa thượng, thượng tọa đi ra vào nước tự nhiên như không vậy.
Họ lấy bằng cớ đó để khẳng định VN có tự do tôn giáo, nhưng theo cháu là người sống ở VN th́ cháu thấy, đấy là dối trá. Việt Nam thực sự không có tự do tôn giáo, mà trên thực tế tự do tôn giáo đă và đang bị vi phạm nghiêm trọng.
Nói là tự do đi lễ, đi nhà thờ? Thưa, không! Trên giấy tờ thôi. Thực tế chỉ ở vùng Công giáo đông người và các thành thị, nhưng ngay cả ở thành thị như Thái Hà, th́ giáo dân đến Thái Hà đi lễ, đi hành hương luôn luôn bị chặn. Cho đến bây giờ xe vẫn luôn bị chặn như thường. Không phải chỉ chặn xe giáo dân, xe linh mục cũng bị chặn, Giám mục cũng bị chặn. Đức Cha Nguyễn Văn Sang về Thái Hà hành hương bị công an chặn ngay ở lối vào thành phố ngon lành vậy! Cho nên đâu có tự do. C̣n năm ngoái, vụ Đồng Chiêm xẩy ra, bao nhiêu ngàn người vào hành hương đều bị nhà nước chặn tất, mà chặn một cách bẩn thỉu, làm khổ cả dân lành, tức là đem xe đất, đá đền đổ ngay giữa đường rồi chận đầu, chận đuôi khiến người trong làng, xe pháo không đi lại được, đổ cả hai đầu. Chưa kể chỗ đó có cây cầu, công an chận đấy. Không phải một chốt đó mà đứng đầy hai bên đường, hễ ai đi vào là tấn công. Đấy! đâu có tự do đâu. C̣n cháu đây, cháu đi tới các vùng ở Tây Nguyên cũng như ở Sơn La, Điện Biên, cháu biết, nhiều người đi lễ họ không cho ra khỏi làng. Nhiều người đi đến nhà dân tụ họp cầu nguyện là họ bắt phạt. C̣n linh mục, mục sư đến đó là bắt ngay. Cho nên nhiều mục sư nói chuyện với cháu là toàn phải lợi dụng ngày lễ, Tết, cán bộ “mải mê ăn nhậu” th́ mới vào được. Thứ hai là vào lúc đêm tối. Tối vào, sáng ra, mà vào không báo trước. Cháu có bằng chứng chứ không phải cháu nói không. Như thế có tự do không? C̣n nữa, là bảo tự do xây nhà thờ? Không! Nhà thờ chỗ cháu cách đây 10 năm, xin phép sửa lại, nâng cao lên một tí không cho nâng. Ở Tổng Giáo phận Hà Nội có nhà thờ giáo xứ Bảo Long do cha Phạm Minh Triệu trông coi. Ngài về đó hai năm nay, ngài bảo: “Cha Khải ơi, con về đây c̣n có cái nhà thờ này xin phép 15 năm rồi mà không cho xây. Bây giờ không cần phép nữa, ta cứ xây thôi, chết th́ chết, thế là xây. Họ đâu có cho đâu. C̣n bây giờ bảo xây dựng một tu viện mới th́ càng khó, không có tự do đâu.
1. Cái thứ nhất, cháu thấy nhà cầm quyền vi phạm tự do tôn giáo một cách nghiêm trọng. Đó là nhà cầm quyền tḥ cái bàn tay lông lá của ḿnh can thiệp vào những sinh hoạt thuần túy tôn giáo.
Cha bạn cháu là cha coi giáo xứ Cẩm Sơn ở Phủ Lư, Hà Nam, lễ Giáng Sinh vừa rồi, ngài gọi điện thoại cho cháu bảo: “Bác Khải ơi, công an Huyện, công an Tỉnh cứ liên tục vào đây kêu em đưa chương tŕnh thánh lễ và chương tŕnh dịp lễ Giáng Sinh để cho họ duyệt! Em bảo: “Mấy cái bố này vớ vẩn, các bố không có đạo, tại sao đ̣i duyệt chương tŕnh lễ của tôi?” Đấy. Họ tḥ cái bàn tay lông lá rồi can thiệp vào sinh hoạt thuần túy tôn giáo ở cái mức tinh vi nhất làm cho các tôn giáo bị tha hóa, đó là can thiệp vào việc đào tạo, việc phong chức, phong phẩm trong các tôn giáo. Không có phép nhà nước không được vào chủng viện. Không có phép nhà nước không được truyền chức. Không có phép nhà nước không được thuyên chuyển từ xứ nọ qua xứ kia. Không có phép nhà nước không được nhận chức Giám Mục. Ṭa Thánh muốn bổ nhiệm ai làm Giám Mục, th́ trước đó phải được chính phủ đồng ư đă. Vậy là, thực tế ông nhà nước nắm cả quyền bổ nhiệm, phong chức Giám Mục của ḿnh rồi. Đấy, Công Giáo đang bị như vậy. Cho nên Đức Cha Nguyễn Thái Hợp nói: “Đă đến lúc phải xem lại tiến tŕnh bổ nhiệm giám mục ở Việt Nam”. Cháu kể sơ như thế, không có thời gian nói dài, cho thấy không có tự do tôn giáo tại Việt Nam.
3. Điểm thứ hai cháu thấy không có tự do và b́nh đẳng về phương diện xă hội, đối với các tôn giáo và đối với tín đồ của các tôn giáo.
Không b́nh đẳng về xă hội. Ví dụ người Tin Lành, người Công giáo về mặt xă hội, là bị phân biệt đối xử rất rơ, bị coi là công dân hạng hai. Phật giáo Ḥa Hảo cũng thế thôi! Bắt đầu vào năm học, bao giờ cũng có thủ tục khai báo là thuộc tôn giáo nào để nhà trường cũng như các cơ quan, đoàn thể có chính sách ḍ xét và kềm chế người Công giáo, Tin Lành. Dù có giỏi thế nào đi chăng nữa, dù có đạo đức thế nào chăng nữa vẫn bị đối xử phân biệt. Mặt khác, ở mỗi giáo xứ, Ḍng Tu, ṭa Tổng Giám mục đều có con dấu, nhưng các cơ quan, đoàn thể nhà nước không công nhận. Ví dụ cháu ở Hà Nội, cháu không thể đọc sách ở bất cứ Thư viện nào, không nhận được tiền gửi qua Bưu điện, v́ sao vậy? Thủ tục nhận tiền của Bưu điện là có Chứng Minh Nhân Dân, có hộ khẩu lại có ông Chủ tịch Phường chứng nhận vào cái giấy của Bưu Điện gửi kèm là đương sự đang ở địa chỉ này rơ ràng. Thế mà ở Saigon trang mạng của hội đồng giám mục Việt Nam gửi cho cháu mấy trăm ngàn tiền nhuận bút . Cháu cầm giấy báo ra phường xin chứng nhận, họ nói ông là tu chui, ở chui, không có hộ khẩu, chúng tôi đâu có biết ông đâu mà chứng nhận? cho nên không lấy được. Rồi khi đọc sách ở Thư viện, vào Thư viện xin làm thẻ đọc sách , th́ phải có giấy giới thiệu của cơ quan chủ quản, mà cơ quan chủ quản của cháu là Ḍng Chúa Cứu Thế mang giấy của Bề Trên kư cho cháu ra, thấy cái dấu của nhà đạo, có thánh giá. Không nhận! Xin thi bằng lái xe cũng thế. Thế là khỏi đọc sách, khỏi thi bằng lái xe, khỏi làm ǵ hết!
Họ đ̣i giấy tờ của cơ quan chủ quản, đến khi đưa ra họ không nhận th́ biết làm ǵ bây giờ? Có người hỏi: Tại sao cha Khải lại “làm” như thế? Cháu nói thẳng với chính quyền: “Tôi nói thật với các ông, tôi không sợ! Tôi chẳng có ǵ để mất hết cả! Cháu nói nhiều lần với công an Hà Nội: “Tôi đây, đi tu hai mươi mấy năm nay, xin hộ khẩu các ông không cho nhập, tôi muốn vào tu viện, nhà nước cũng không cho. Tôi muốn ra khỏi Ḍng Tu cũng không được v́ bây giờ tôi đă khấn trọn đời bền đỗ trong Ḍng rồi. Vào không được mà ra cũng không xong! Lên cũng không được, không lên làm Giám Mục được! V́ tôi tu chui, chịu chức chui mà lại là tu sĩ Ḍng Chúa Cứu Thế. Tôi xuống cũng không được, v́ tôi đă là giáo sĩ rồi và măi măi là giáo sĩ! Không xuống làm dân thường được nữa! Đấy, lên không lên được, xuống không xuống được, ra không ra được, vào không vào được, cứ lơ lửng giữa Giời th́ c̣n ǵ để mất? Cho nên bây giờ cứ việc đúng tôi làm thôi. V́ tôi là nạn nhân, tôi thấy bao nhiêu người khác là nạn nhân, cho nên “đồng thân, đồng phận”, chúng tôi giúp nhau, thế thôi! Chết cũng chơi! C̣n nhà cầm quyền cứ nhắn tin, nhắn vào điện thoại di động cháu là đe bắt, rồi nhắn tin qua các luật sư và cán bộ để nói lại cho cháu là sắp bắt ông đến nơi rồi. Cháu nói thẳng với công an thành phố Hà Nội, chính quyền Hà Nội: “Tôi nói thật với các ông nhá, báo, đài của các ông toàn xuyên tạc, chụp mũ, nói láo, mà nói láo một cách trắng trợn, trơ trẽn, không biết liêm sỉ là ǵ! Chụp cho tôi đủ thứ mũ. Tôi không xứng đáng để đội những cái mũ bẩn thỉu ấy của các ông. Mà các ông đe bắt tôi à, Cháu nói, tất cả chúng tôi đều làm việc tốt hết, tốt cho dân tộc, tốt cho đất nước, tốt cho con người. Mà v́ cái tốt ấy mà chúng tôi phải chịu bắt bớ, tù đày, chết chóc, Không sao! Các ông tưởng không có chúng tôi đây, nhà thờ Thái Hà chết? Không! Ngày xưa lúc các ông c̣n đang mạnh ở thập niên 1950-1980, các ông t́m cách bóp nát Thái Hà thế nào! Mấy Thầy ở Thái Hà chết, mấy cha ở Thái Hà bị tù, bao nhiêu dân Thái Hà bị tù, chỉ sống sót một linh mục già yếu, mắt mù, thế mà các ông thấy, bây giờ giáo xứ Thái Hà chúng tôi vẫn sống, và sống khỏe nhất thành phố này, nếu không muốn nói là khỏe nhất nước này. Rồi các ông xem, tôi nói cho các ông biết là tôn giáo phát triển theo qui luật rất mầu nhiệm. Càng bị đánh đập, càng bị bách hại lại càng phát triển. Càng chết lại càng sống, cho nên tôi có đi tù cũng không sao hết, tôi có chết cũng không sao. Thế hệ trước cha anh chúng tôi đă chết cho chúng tôi được sống th́ bây giờ tôi phải chết cho tương lai con em chúng tôi được sống. Cháu nói thẳng với họ thế này, tôi nghe các ông đe bắt tôi. Xin mời các ông cứ việc bắt tôi. Tôi rất hân hạnh nếu được bắt chung với giáo dân, và tôi nói cho các ông điều này nữa “Quân gian ác chết v́ tội ác, kẻ giết người lành, án phạt vào thân”. Kinh Thánh nói như vậy và tôi tin như vậy. (h́nh như là ngày 14.9.2008, cháu nói một lần nữa như thế rồi là các Thầy đi cùng có ghi âm và có đưa lên mạng cái phần này).
Các cha nhà cháu không sợ chết đâu! Các cha trẻ hơn cháu nhiều, mới chịu chức linh mục, có người trẻ hơn cháu cả chục tuổi ở Thái Hà, thiên hạ đe bắt các cha Thái Hà và trừng trị trong đó có cháu, thế là các anh em trẻ bảo: “Anh Khải ơi, xin anh đừng có xuống sân gặp giáo dân, xin anh đừng ra nhà thờ làm lễ, xin anh ở trên pḥng làm lễ nơi nhà nguyện để dân không thấy họ mới thương, họ mới bức xúc, c̣n chuyện c̣n lại để chúng em! Thế là mấy cha trẻ đó ra ghi một tờ giấy để trên bàn thờ, cha nào ra làm lễ cũng đọc: “Thưa cộng đoàn, mấy hôm nay đài, báo , TV nhà nước lại bắt đầu tấn công Thái Hà, đài, báo, TV đang dọn đường để bắt các cha, và họ đang nhắm vào cha Khải. Thế th́ thưa cộng đoàn, chúng ta cầu nguyện để làm sao cho nhà nước sớm đến bắt cha Khải để chúng ta xuống đường ra ṭa án cùng cha Khải; chúng ta cầu nguyện để cha Khải sớm vào tù, để chúng ta có dịp hành hương vào nhà tù thăm cha Khải. Xin cộng đoàn cầu nguyện cho cha Khải bị chết trong tù để thành tử đạo, để Đền Thánh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp ở Thái Hà trở thành Đền Thánh Tử Đạo nữa cho thêm đông vui.
Cha nào ra cũng kêu gọi đại khái như thế, thế là giáo dân bừng bừng khí thế, bức xúc như cháy nhà đến nơi. Thế là thôi, đài, báo, TV tự nhiên mấy hôm sau là tắt cả! Cái phép ấy người miền Bắc chúng cháu gọi là “Gậy ông đập lưng ông” hay c̣n gọi là “Lấy mỡ nó rán nó”.
3. Đấy, cháu nói người Công giáo bị phân biệt đối xử về mặt xă hội. ( Thứ ba) Người Công giáo c̣n bị phân biệt đối xử về lănh vực chính trị.
Con người có quyền chính trị, có quyền tham gia các hội đoàn, nắm các chức vụ trong guồng máy hành chính của chính quyền, trong guồng máy hành pháp, tư pháp và lập pháp. Nhưng không bao giờ người Công giáo được tham gia vào guồng máy hành pháp hay tư pháp của chính quyền cả. C̣n lập pháp ở Quốc hội th́ có mấy linh mục, nhưng đấy chỉ là “bù nh́n”, chỉ “làm cảnh” cho nó đẹp thôi. Người Công giáo, người Tin Lành bây giờ tổng cộng hơn chục triệu ở VN, vậy mà cháu theo dơi, không thấy một người Công giáo, Tin Lành nào được làm Thứ Trưởng, Tổng Cục Trưởng, được làm Tướng, làm Tá. Không một người Công giáo nào được làm đến chức Quận Trưởng, Huyện Trưởng, Không! Chức cao nhất mà người Công giáo, người Tin Lành có thể nắm đấy là chức Chủ Tịch Xă, hay gọi nôm na là Trưởng Làng.
Cháu giảng ở nhà thờ Thái Hà, cháu bảo: Đấy, xem nhà nước kia ḱa, loa chơ vào nhà thờ suốt ngày nói tự do tôn giáo nhưng chúng ta xem, ở cái đất nước này, dân tộc thiểu số vùng cao học được bao nhiêu, như Nông Đức Mạnh kia mà c̣n làm Tổng Bí Thư. Dân tộc thiểu số mà làm Tổng Bí Thư, đang khi ấy người Công giáo hàng triệu người bao nhiêu đời có văn hóa thế mà không bao giờ được nắm một chức vụ quan trọng nào, làm sao mà bảo có tự do tôn giáo được?
4. Điều thứ tư là nhà cầm quyền đă vi phạm tự do tôn giáo ở chỗ là tín đồ các tôn giáo bị phân biệt đối xử trong lănh vực kinh tế.
Cụ thể là người Mỹ vào VN mua đất làm nhà máy, xí nghiệp, lập công ty được nhưng các giáo hội, nhà thờ, nhà chùa th́ không được nhân danh tập thể mà mua đất lập công ty. Thấy chưa, bị phân biệt về kinh tế mà c̣n t́m cách nắm kinh tế của các tôn giáo. Pháp lệnh tôn giáo 2004, Nghị Định tôn giáo 2005 qui định: Mọi giao dịch kinh tế của các tôn giáo liên quan đến tiền bạc đều phải qua nhà nước kiểm soát hết. Nhưng trên thực tế, lănh tụ của các tôn giáo khôn, sức mấy để cho nhà nước kiểm soát được túi tiền của ḿnh. Lại c̣n thế này nữa, các nhà thờ tổ chức quyên góp phải có phép nhà nước, cái ǵ họ cũng t́m cách tḥ bàn tay lông lá vào, mà sức yếu không tḥ được mà cứ cố tḥ vào. Cháu thấy nhà cầm quyền sao họ mê muội như vậy. Đấy là về phương diện kinh tế. Thậm chí lập một tài khoản họ cũng không cho lập, thí dụ lập tài khoản cho giáo xứ Thái Hà, Tổng Giáo Phận Hà Nội, Việt Nam hay là chùa Thiên Mụ. Không! Đố cơ sở tôn giáo nào, giáo hội nào ở VN mà được đứng tên một tài khoản ở ngân hàng cho nên mới xẩy ra chuyện cách đây mấy bữa là có một nhà sư ở Saigon mất, để lại mấy trăm ngh́n đô la. Thế là người nhà đ̣i cái phần ấy của ḿnh, ở VN cái phần ấy là của ḿnh thật nhưng luật giáo hội, người đó đi tu, tài sản ấy là của giáo hội, thế nhưng v́ không cho đứng tên nhà chùa, mà chỉ cho đứng tên nhà sư đó thôi. Như thế tài sản của tôn giáo rất là nguy hiểm, rất là cheo leo. Ngay cả những người có ḷng thiện, không có ḷng tham đi chăng nữa th́ tài sản cũng rất cheo leo, v́ nó liên quan đến vấn đề luật pháp. Không khéo cả giáo hội mất nghiệp, bán nhà thờ, ṭa Giám mục để mà đền. Thật sự là như thế, chưa kể là có giao dịch ở bên này phải gửi vào tài khoản chung chính quyền ở đây mới cho gửi và mới được miễn thuế nhưng bên kia, nhà cầm quyền lại không cho lập tài khoản mang danh tập thể, thế là giao dịch bế tắc! Khổ chưa?