"Bên thắng cuộc" - món quà Noel kinh hoàng của kẻ Osin khốn nạn
(Lời giới thiệu của DK 6: Trong thớt này bạn đọc đă được đọc 1 số bài viết từ phía bên thua cuộc chửi Bên Thắng Cuộc của Huy Đức. Sau đây là 1 bài viết của Việt gian (hay Việt Cộng nằm vùng?) Thiếu Long Texas thấy đăng trên website kbchn.net của “tên trở cờ” Nguyễn Phương Hùng cũng chửi Bên Thắng Cuộc, chửi Huy Đức c̣n hăng say hơn bên thua cuộc chửi. Không những chửi, Thiếu Long Texas c̣n tuyên truyền láo toét cho VC. Bạn đọc cần lưu ư là [url]http://vi.wikipedia.org/[/url] là của VC, chuyên tuyên truyền cho VC - DK 6)
[B]Tác giả: Thiếu Long Texas[/B]
Thật ra ban đầu ḿnh cũng ko có ác cảm ǵ lắm với Huy Đức. Hồi Huy Đức viết bài liệt kê ra những sai lầm trong nhiệm kỳ của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng th́ ḿnh cũng đọc và thấy được. Với quyển sách này th́ ḿnh cũng giữ open mind thôi. Nhưng sau khi đọc 1 lọat các quảng cáo, giới thiệu quyển sách này và nhất là cái đọan "V́ sao tôi viết" th́ thú thật là không ngửi nổi và không tài nào đọc thêm được.
Chú Đông La (Xin xem [url]http://donglasg.blogspot.com/2012/12/lich-su-nhin-qua-lo-ong-xu-ve-cuon-ben.html[/url] - bài viết của VC trong nước chửi Bên Thắng Cuộc. Ghi chú của DK6) gọi đây là hiện tượng "nh́n lịch sử qua lỗ đồng xu" là quá chính xác. Ḿnh th́ thấy những luận điệu của Huy Đức quá là "sâu sắc tựa khơi đựng trầu".
Huy Đức đánh giá một nơi có cần giải phóng hay ko qua chiếc xe đạp bóng đẹp, nhẫn vàng, những chiếc máy Akai, radio cassettes do nước ngoài sản xuất. Nói chung là những hiện tượng vật chất phồn hoa đô hội bên ngoài. Những hiện tượng, cảnh tượng màu mè này th́ Sài G̣n thời thực dân Pháp đă vậy rồi, đă có từ thời Pháp rồi. Ư Huy Đức là cũng không cần đánh Pháp, Bảo Đại?
Ḿnh đă đánh giá quá cao Huy Đức và "tác phẩm" này khi trước kia ḿnh cho rằng đây là 1 kẻ vô cảm, viết ko đứng trên lập trường của người Việt Nam và lợi ích dân tộc VN, mà trung lập cuội, khách quan phiệt, viết như 1 kẻ bàng quan vô cảm bên ng̣ai.
Nhưng bây giờ đọc 1 số người bàn về "tác phẩm" này và nghĩ lại th́ ḿnh thấy đó là đă đánh giá quá cao. Chứ thực ra cuốn sách này cũng không hề khách quan, không chuyên nghiệp, không trung thực, không hề trung lập. Đưa tin có chọn lọc theo cảm tính và có tính định hướng lệch lạc. Thậm chí có phần viết theo lập trường của bọn cướp nước và bọn bán nước, những kẻ gây nên bao tội ác tang tóc cho đất nước và dân tộc Việt Nam.
Thật là tự bôi tro trát trấu vào mặt ḿnh khi Huy Đức chọn thời điểm 40 năm dấu mốc ĐBP trên không, khi giặc Mỹ gây ra những tội ác khủng khiếp ở miền Bắc VN để xuất bản "món quà Noel kinh hoàng" này. Cũng như "món quà Noel kinh ḥang" mà những "quan thầy hụt" mà Huy Đức ao ước phục vụ năm xưa đă rải lên đầu lên cổ dân Hà Nội và miền Bắc.
Lờ tịt đi vai tṛ của giặc Mỹ, lờ tịt đi tội ác của Mỹ ngụy. Đây gọi là trung lập khách quan? Nếu muốn trung lập khách quan thật sự th́ những tội lỗi của các bên phải được đưa lên đầy đủ. Đàng này Huy Đức viết theo kiểu 1 chiều, phiến diện, cố t́nh thiếu sót, có tác dụng chạy tội cho giặc. Làm giảm nhẹ tội ác của giặc cũng đă đáng lên án, đằng này Huy Đức ḥan ṭan lờ tịt đi để chạy tội cho giặc.
Những [I]"Mấy chiếc xe đạp bóng lộn xếp trên nóc xe; cặp nhẫn vàng chóe trên ngón tay một người làng tập kết vừa về Nam thăm quê ra… Những chiếc máy Akai, radio cassettes"[/I] phồn hoa đô hội đó là phục vụ cho dân Sài G̣n, dân miền Nam, hay là để phục vụ cho những kẻ nước ngoài và một bộ phận nhỏ người bản xứ hưởng sái ăn ké, có lợi ích gắn chặt với giặc?
Huy Đức ḥan toàn lờ đi những thân phận khác, hàng chục ngàn con lai Mỹ, trẻ mồ côi, người nghiện ma túy, gái mại dâm, những thân phận đau khổ lầm than trong cái căn cứ quân sự khổng lồ ở SG, kẽm gai, nhà tù khắp nơi, đầy lính Mỹ và bọn Tây. Những người VN chịu những tội ác Mỹ ngụy. Những người bị lính Mỹ, lính ngụy hiếp dâm. Những người biểu t́nh bị lính Mỹ và cảnh sát ngụy dùng súng đạn, ṿi rồng, dùi cui, lựu đạn cay, roi điện trấn áp, bắn chết. Những sân trường đầy máu tươi và nước mắt. Bao nhiêu người đă hy sinh, đă ngă xuống trước họng súng Mỹ ngụy. Bao nhiêu người đă chết trong nhà tù Mỹ ngụy.
NHỮNG ĐỒNG BÀO ĐÓ KHÔNG ĐÁNG ĐƯỢC GIẢI PHÓNG HAY SAO HẢ? ĐÓ LÀ TRUNG LẬP HAY KHỐN NẠN HẢ HUY ĐỨC?
Đọc cái đọan văn sặc mùi ngụy Sài G̣n vichoco chống cộng cực đoan, sặc mùi cha con Hùynh Thục Vy đó là ko thể nào đọc tiếp nổi. Từ đó suy ra những người viết bài quảng cáo cho sách này có thể chỉ là những kẻ được hứa ăn chia tiền bán sách (sách này Huy Đức tự xuất bản ở Boston Mỹ, rao bán online).
Huy Đức có phỏng vấn, hỏi, nói chuyện, đưa lên những đọan trung thực của những người Mỹ và trong chính quyền SG nói ǵ về cuộc chiến ko, về vai tṛ của người Mỹ, về tội ác của người Mỹ ko. Huy Đức có bao nhiêu lần dự, tường thuật những họp mặt, hội thảo của các biệt động Sài G̣n - Gia Định ko? Huy Đức đă xem những phim tài liệu nói về lực lượng biệt động Sài G̣n chưa? Huy Đức có đọc những tài liệu Mỹ để biết do đâu mà Mặt Trận làm nên được một Mậu Thân 1968 cả miền Nam nổi dậy hay không? Họ hầu hết là người miền Nam và trong đó phần đông chính là người Sài G̣n, người Sài G̣n họat động và chiến đấu ngay tại SG.
Ở miền Nam và SG nơi nào cũng có người dân ủng hộ Mặt Trận, cũng có cảm t́nh viên VC, cũng có biệt động và dân quân - tự vệ ở khắp mọi nơi. Những người mà bọn ngụy hay gom lại gọi chung một cách chụp mũ là "VC nằm vùng". NHỮNG NGƯỜI NÀY Ở NGAY TRONG L̉NG GIẶC, SINH SỐNG NGAY TRONG L̉NG CÁI NƠI CẦN GIẢI PHÓNG VÀ ĐƯỢC GIẢI PHÓNG ĐÓ HUY ĐỨC!
Có cần sách giáo khoa nào nói về miền Nam hay không? Khi chính dân miền Nam ngày ngày nh́n thấy bọn giặc cướp đi giết người cướp của đốt nhà, đi càn quét khắp làng này đến xă khác, giết sạch phá sạch đốt sạch, "lê máy chém" khắp nơi, những ṭa án phát xít, bom và chất độc hóa học trút lên đầu, hiếp dâm, hiếp xong rồi giết, cả những bé gái cũng ko tha. Các ông lăo bà cụ bị giết sạch. Hàng trăm cuộc thảm sát đă xảy ra ở miền Nam. Chúng nó giơ thủ cấp của những người dân thân cộng lên chụp h́nh quay phim khoe khoang. Cắt tai, xẻo vú, xẻo thịt. Địa ngục Côn Đảo với những chuồng cọp chuồng ḅ.
Có cần sách giáo khoa nào hay ban tuyên giáo hay loa phường nào nói về miền Nam không? Khi các bộ đội du kích đến nhà dân xin ở nhờ, xin giúp đỡ th́ có cần dân tuyên huấn tuyên giáo nào đi theo không? Không có dân miền Nam ủng hộ, không có dân miền Nam chống Mỹ ngụy th́ những chuyến hàng chuyến người qua ngă Trường Sơn qua ai ra đón nhận, rồi ai che giấu cho? Hàng tấn vũ khí để trong mấy căn nhà của ai ở SG?
Huy Đức bảo những người Sài G̣n, người miền Nam, sống trong ḷng địch, ăn ngủ hàng ngày ngay tại quê hương họ, chính tận mắt nh́n thấy, chứng kiến tội ác của bọn xâm lược và bọn phản quốc hàng ngày là bị Đảng, bị Mặt Trận "lừa phỉnh" về miền Nam?
Huy Đức c̣n liêm sỉ th́ hăy t́m đến và quỳ xuống tạ tội trước 29.220 Bà mẹ Việt Nam anh hùng (những phụ nữ có ít nhất 3 liệt sĩ là bản thân, chồng, hoặc con trai trong gia đ́nh) [B]người miền Nam[/B] (nhiều hơn gấp 3 lần bà mẹ miền Bắc) c̣n đang sống. Và đốt bỏ hết những cuốn sách bất nhân bất nghĩa này trước mặt những bà má miền Nam anh hùng.
Nội dung th́ thiếu sót, phiến diện, 1 chiều, không trung thực, cắt xén, xào nấu. Thể hiện lên một tư duy tay sai nô lệ. Những lẽ này làm ḿnh nghi ngờ tính lương thiện và động cơ của cuốn sách.
Tại sao miền Nam cần được giải phóng và phải được giải phóng? Như vậy th́ phải hỏi sau 1975 miền Nam đă được giải phóng khỏi những ǵ. Ḿnh lười nên xin trích dẫn lại một đọan trong phần tổng kết của bài Hùng ca ĐBP trên không và những thế cờ chiến lược:
Miền Bắc không c̣n tiếng hú báo động từ loa phường kêu gọi đồng bào mau xuống hầm trú ẩn, không c̣n cảnh tản cư tránh bom đạn, không c̣n cảnh mưa bom băo đạn kẻ thù giáng xuống, không c̣n những ngôi nhà, chung cư, khu phố, bệnh viện, trường học, nhà máy, nhà thờ, chùa chiền, di tích lịch sử bị bom giặc tàn phá.
Miền Nam không c̣n bóng giặc, không c̣n tiếng bom đạn đ́ đùng, không c̣n những ngày đêm vùng vẫy trong trại tập trung "Ấp Chiến Lược", không c̣n những ngày đêm bị càn bị quét, không c̣n những trận càn, ruồng bố, khủng bố trắng, thảm sát man rợ và những tội ác dă man mà nhiều người gọi là những tội ác diệt chủng, chống loài người.
Không c̣n những thảm cảnh giết người đốt nhà, "ba sạch" (phá sạch, giết sạch, đốt sạch). Không c̣n những cảnh phụ nữ, trẻ con bị hiếp rồi giết. Không c̣n những cảnh những bà cụ, ông lăo bị lùa xuống mương và xả súng giết tập thể. Không c̣n những tên giặc giơ thủ cấp của người Việt yêu nước khoe khoang trước ống kính. Không c̣n những đạo luật giết người, "lê máy chém" khắp nơi.
Không c̣n bọn mật vụ Phượng Hoàng hàng ngày hàng giờ lùng sục bắt cóc, thủ tiêu. Không c̣n những tên lính giặc không coi người Việt là loài người như sĩ quan Mỹ Celina Dunlop đă tự bạch trên kênh BBC Anh ngữ tháng 3 năm 2008: "Most people in our company didn’t consider the Vietnamese human". Không c̣n những thảm kịch cắt đầu, xẻo tai, xẻo thịt, xẻo vú phụ nữ. Bom đạn và chất độc hóa học không c̣n rơi lên trên đất miền Nam, người miền Nam.
Không c̣n những bi kịch lính Mỹ đối đăi bất công, đánh đập, giết chóc một bộ phận lính ngụy, sĩ quan ngụy, giết "tổng thống" ngụy. Không c̣n những lần người Mỹ thí nghiệm và lùa lính ngụy đi vào đất chết. Không c̣n cảnh tượng lính Mỹ hăm hiếp, bắt làm nô lệ t́nh dục vợ con và người thân của lính ngụy. Không c̣n cảnh những cô gái Sài G̣n phấn son kỹ lưỡng với những chiếc váy không thể ngắn hơn đứng đầy đường công khai giữa ban ngày chào mời lính Mỹ.
Không c̣n cảnh những căn cứ quân sự nước ngoài đầy kẽm gai mọc lên như nấm, gần 100 vạn quân viễn chinh tự tung tự tác, muốn làm ǵ th́ làm, không coi ai ra ǵ, tự do cướp - hiếp - giết khắp nơi, xâm hại chà đạp lên quyền con người. Không c̣n những phận đời trôi nổi của gần nửa triệu con lai Mỹ, trong đó có hàng vạn trẻ mồ côi. Nông thôn và đô thị miền Nam cũng không c̣n những lần biểu t́nh bị đàn áp dă man bằng dùi cui, lựu đạn cay, roi điện, súng đạn. Những sân trường không c̣n đổ máu, không c̣n những người dân, thanh niên, sinh viên ngă xuống trước quân đội Mỹ và cảnh sát ngụy.
Tóm lại là không c̣n hàng trăm cuộc thảm sát ở miền Nam Việt Nam, không c̣n những tội ác của quân xâm lược và tay sai. Không c̣n những mảnh đời đau khổ, trong đó có cả lính ngụy và người thân, người nhà của họ. Không c̣n cảnh người Mỹ ḥanh hành dẫm đạp khắp miền Nam, muốn giết ai th́ giết, từ phụ nữ trẻ em cụ già cho tới "tổng thống anh minh".
Bao nhiêu năm giặc Mỹ ở miền Nam gây ra hàng ngàn tội ác và hàng trăm cuộc thảm sát tập thể. Nhiều đó chưa đủ sao? Không giải phóng th́ chừng nào mới giải phóng? Đợi lên đến hàng chục ngàn, hàng vạn thảm sát khác, những Phú Lợi, đạo luật 10/59, Hướng Điền, Thạnh Phong, Sơn Mỹ, chất độc da cam, Phụng Hoàng, Speedy Express, Mănh Hổ, Thái B́nh, Phong Nhi, Phong Nhất, Hà Mỹ, B́nh Ḥa.... khác?
Đợi đến lúc đó th́ những trang này bây giờ đă dài đến mức nào:
[url]http://vi.wikipedia.org/wiki/T%E1%BB%99i_%C3%A1c_c%E1%BB%A7a_qu%C3%A2n_%C4%91%E1%BB%99i_Hoa_K%E1%BB%B3[/url]
[url]http://vi.wikipedia.org/wiki/T%E1%BB%99i_%C3%A1c_c%E1%BB%A7a_Qu%C3%A2n_%C4%91%E1%BB%99i_Hoa_K%E1%BB%B3_v%C3%A0_%C4%91%E1%BB%93ng_minh_trong_chi%E1%BA%BFn_tranh_Vi%E1%BB%87t_Nam[/url]
Những quan điểm như Huy Đức là vô cùng nguy hiểm cho các thế hệ tương lai. Nó làm lệch chuẩn, lệch lạc bản chất, đánh tráo khái niệm, cào bằng giá trị, đảo lộn trắng đen. Nó cào bằng tất cả và đánh mất đi tính dân tộc, yếu tố dân tộc, sự chính nghĩa của một quốc gia dân tộc tự vệ để bảo vệ chủ quyền, bảo vệ sự độc lập và thống nhất của ḿnh. Và nó chạy tội cho giặc xâm lược, chạy tội cho những kẻ viễn chinh gây tội ác.
Và nguy hiểm nhất là nó mặc nhiên phớt lờ hoặc coi nhẹ những tội ác đó, coi nhẹ chuyện 1 bọn nước ng̣ai đem gần 100 vạn quân đến nước ta giết chóc, đốt nhà, gây ra bao nhiêu tội ác tày trời.
Như vậy nó đă đảo lộn nhân văn, giá trị, dẫm đạp lên các giá trị dân tộc, hạ thấp phần người xuống thành con vật, hạ thấp dân tộc VN, hạ thấp người VN xuống ngang hành với nô lệ hoặc con vật ǵ đó mà bọn lính ngọai bang có thể nói giết là giết, bắn là bắn, đốt nhà là đốt nhà. Là đối tượng của những tṛ thí nghiệm tội ác. Xem đó là "chuyện b́nh thường". Mặc định một tiền đề khốn nạn rằng: Dân tộc người ta là dân tộc "thượng đẳng" nên người ta có quyền làm thế, và làm thế là b́nh thường. Dân tộc Việt Nam ḿnh là dân tộc "hạ đẳng" nên chúng nó có đối xử với dân ḿnh như con vật th́ cũng không sao, "chiến tranh thôi mà".
Những kẻ nào nhẫn tâm "làm sử" theo phong cách bán đứng lương tâm, bán rẻ nhân cách này, và gọi đó là "làm sử", là "trung thực" th́ chỉ có hai giải thích: Một là họ không coi bản thân họ là người Việt Nam. Trong khi chính những người nước ng̣ai, không phải người Việt, lại đồng cảm với nỗi đau của đồng lọai, trong khi chúng nó dửng dưng vô cảm với nỗi đau của đồng bào. Thậm chí là hả dạ, hả hê một cách vô liêm sỉ và thú vật man rợ, mất tính người.
Hai là họ không đủ ḷng tự trọng, tự tôn của một con người. Và quả thật khi đối diện với người Mỹ, lính Mỹ, chủ Mỹ th́ họ coi đó là quan hệ giữa nô lệ với chủ nhân, hoặc giữa con vật với con người. Chính v́ vậy nên họ mới thấy hàng chục ngàn tội ác người Mỹ gây ra cho người Việt là "b́nh thường", là "không đáng nhắc tới".
Trong khi Huy Đức thừa thời gian và chữ nghĩa để viết những chi tiết linh tinh kiểu [I]"Lê Duẩn nghe tin quân VN tiến vào Nam Vang song chỉ ừ 1 tiếng rồi ngủ tiếp". Hay bịa đặt ra những chi tiết phi lư rẻ tiền kiểu "Lê Đức Thọ khóc lóc quỳ mọp xuống đất xin Lê Duẩn cho lên kế nhiệm"[/I]. Nhưng 1 ḍng nói về trách nhiệm chiến tranh của Mỹ, những tội ác của chính phủ và quân đội Mỹ gây ra ở miền Nam, những nguyên nhân miền Nam cần giải phóng, th́ không có lấy 1 ḍng. [B]Quá "trung thực"! Quá "trung lập"! Quá "khách quan"![/B]
Một bọn cướp kéo bầy gần 100 vạn tên vào nhà, dày xéo lên miền Nam, giết người, đốt nhà, thảm sát, hiếp dâm. Th́ chúng nó lấy kính hiển vi, kính viễn vọng soi rất kỹ, vặn vẹo từng cái lỗi nhỏ của những người đánh cướp ra ng̣ai, của những nạn nhân bị cướp. C̣n bọn cướp th́ ḥan ṭan không thấy đâu. Cứ như bọn cướp chưa từng xuất hiện. Cứ như 60 vạn quân Mỹ và đồng minh chư hầu biến mất vào trong không khí vậy.
Phải giải thích như thế nào khi Huy Đức nói về việc giải phóng miền Nam với cái thái độ hỗn xược rẻ rúng, "đốt đền thờ" như vậy? Những kẻ như vậy đă có tâm địa loài thú rồi th́ lấy tư cách ǵ nói chuyện nhân quyền, quyền con người?
Thiếu Long Texas
Nguồn:
[url]http://kbchn.net/news/Dien-Dan-Doc-gia/Ben-thang-cuoc-mon-qua-Noel-kinh-hoang-cua-ke-Osin-khon-nan-11986/[/url]
Băc ForexNews sao không đi rửa chân đi ?
[QUOTE=ForexNews;175091]Tên pheng thối tha này tôi đi tới đâu là chửi đấy, gặp mặt tên x́ dầu này là chửi, chửi cho không ngóc đầu lên được...làm nghề bưng bô hănh diện lắm sao. Tự hào một câu thối tha: "Tôi không hề chống cộng" th́ đủ biết thằng vẹm này muốn ǵ rồi....[/QUOTE]
Tội gì đứng đây mà than.
Dẵm phải... bùn thì đi rửa chân,
Nghe tíêng kêu trái tai.. thì đi rửa tai,
Nhìn cái gì gai mắt.. thì rửa mắt...
thế thôi...Mẹ chúng hát, hay chủ chúng ca, lũ con hay đồng bon khen hay là điều tự nhiên.
Thế nha.
Happy new Year bác.
Happy Newyear all Vietlanders
Nhân tiện đây,nhắc lại.Xin độc giả hỏi thằng bộ đội CS gốc Nghệ Huy Đức kể tội ác của chúng nó khi chốt ở K từ 1979_1990.
Hê hê bảo đảm tụi nó t́nh nguyện quân VN và Nhân dân Cam bu chia thuốc lá Apsarah vàng tay mùi khét lẹt blah,blah...
Người Việt QG HN đừng thổi ống đu đủ cho nó nữa.
Ngay cả mấy cái đối thoại tầm phào, giữa Lê Đức Thọ ,Lê Duân, VVK...
Ai mà tin.Tự tụi nó CREATE ra mà thui
[B]Happy New Year VietLander/Super Toyota gà nhà[/B]
NGƯỜI THUA CUỘC NGHĨ G̀ VỀ "BÊN THẮNG CUỘC?".
[INDENT][CENTER][B][SIZE=4]NGƯỜI THUA CUỘC NGHĨ G̀ VỀ "BÊN THẮNG CUỘC?".[/SIZE][/B][/CENTER]
[RIGHT][B] Thạch Sanh [/B][/RIGHT]
[B] Quyển sách Bên Thắng Cuộc của Huy Đức vừa phát hành, lập tức được quảng cáo rộ rải. Qua thời gian về sinh hoạt văn hóa, th́ đây là trường hợp mà hầu hết các sách do người cộng sản viết, xuất bản ở nước ngoài như "Thằng Hèn" của Tô Hải, "Viết Từ Hang Đá" của Trần Khải Thanh Thủy, trước đây có "Hoa Xuyên Tuyết" của Bùi Tín, "Đêm giữa ban ngày" của Vũ Thư Hiên, "Thiên đàng mù" hay sau nầy có "Đỉnh Cao Chói Lọi "của Dương Thu Hương[/B]. Ngay cả những tác giả đón gió, có lập trường đầu hàng, nối giáo cho cộng sản như Nguyễn Gia Kiểng với tác phẩm xuyên tạc lịch sử đê tiện là "Tổ Quốc Ăn Năn" cũng được quảng cáo mạnh.
Trong khi đó có nhiều tác phẩm của tác giả quốc gia, tố cáo tội ác của đảng cộng sản, hồ chí minh, viết bằng Việt, Anh, Pháp ngữ, tài liệu có kiểm chứng, rất có lợi cho công cuộc chung, [B]bảo vệ lập trường, tài liệu giá trị, th́ lại bị nhận ch́m do các cơ quan truyền thông như báo Người Việt, Việt Báo và hầu hết các cơ quan do băng đảng Việt Tân thực hiện. [/B]Đây là hiện tượng đau ḷng, khó chấp nhận, nhưng lại được lập đi lập lại nhiều lần, khi các sách báo, tác giả Việt Cộng, hai hàng, lại được trân quí, quảng cáo, ca tụng một cách không có nền tảng, trơ trẽn, trong khi sách của người quốc gia, nạn nhân cộng sản th́ bị cố t́nh bỏ quên, h́nh như các nhà xuất bản của người Việt, có vẻ như là giành ưu tiên cho tác giả cộng sản, nên sách của tác giả cộng sản, thành phần đón gió trở cờ, dể có môi trường phổ biến ở ngay trong vùng đất chống cộng.
Nghịch lư nầy là mối đau ḷng khôn nguôi của những người yêu chuộng tự do, đă bỏ nước ra đi, nhưng lại không tránh khỏi sự tuyên truyền của cộng sản và tay sai với các sách ấn hành,[B] lại do chính nhà xuất bản gốc tỵ nạn, lại được quảng cáo, giành ưu tiên, tiếp tay đắc lực, giúp phương tiện, ca tụng sách của tác giả Việt Cộng và tay sai, lại do chính những người bỏ quê quán đi t́m cuộc sống tự do nơi xứ người hà hơi tiếp sức.[/B] Họa cộng sản vẫn c̣n vượt đại dương, sang các nước dân chủ, tiếp tục gieo sự dối trá, lừa bịp vào nạn nhân cộng sản, nên cộng đồng hải ngoại vẫn phân hóa, bị tuyên truyền, do chính thành phần tỵ nạn gian, ăn cơm tự do, đội mo cộng sản, là những cứ điểm giao liên, gịi mọt nằm trong hàng ngũ tỵ nạn.
[B]"Quyển sách Bên Thắng Cuộc" ra đời, được ưu tiên quảng cáo trên đài phát thanh BBC, RFA và một vài khoa bảng như giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng, Trần Hữu Dũng, các nhà báo Ngô Nhân Dụng, Đinh Quang Anh Thái, Vũ Quí Hạo Nhiên…dấy lên chiến dịch quảng cáo sách qui mô[/B], nhưng tác phẩm của Huy Đức không cân xứng với những lời tâng bốc quá đáng của những người ái mộ, hai giáo sư đại học, vài nhà báo uy tín, đă đánh đổi uy tín, sự nghiệp cho một quyển sách vô giá trị về mặt lịch sử, chủ yếu là tuyên truyền và ư đồ chính trị thâm độc, là bản chất của tất cả các tác giả cộng sản.
Những giáo sư đại học, nhà báo, chả lẽ ngu si, đem cả cuộc đời, sự nghiệp để ca tụng một quyển sách hoàn toàn không có giá trị, là tuyên truyền phẩm núp dưới dạng sử liệu, do tác giả cộng sản viết, h́nh như là họ hưởng được cái ǵ đó từ chế độ ban cấp, nên sẵn sàng chấp nhận mất mát như câu:" hùm chết để da, người ta chết để tiếng".
Quan hệ nhân quả, có lửa mới có khói là câu giải đáp những bí ẩn của các vấn đề, như giáo sư đại học luật khoa Saigon trước năm 1975[B] là Vũ Quốc Thúc[/B], [B]bỗng nhiên kêu gọi người Việt về làm ăn, hay gần đây tán dương chế độ phi nhân cộng sản là: "chính danh, chính nghĩa, chính đáng" cũng có nguyên do cá nhân.[COLOR=#FF0000] Trí thức chạy theo quyền lợi cá nhân, dễ trở thành phản bội, mà những kẻ có học cao, phản bội rất là nguy hại gắp vạn lần kẻ vô học chạy theo giặc để làm tay sai.[/COLOR][/B] Đó là mục tiêu mà đảng cộng sản luôn nhắm vào trong việc móc nối trí thức, sĩ quan cao cấp, cổ động người tỵ nạn về xây dựng đất nước, lừa bịp bằng chiêu bài ḥa hợp ḥa giải và ca tụng đảng có công thống nhất đất nước, hay trân quí Hồ Chí Minh với tập đoàn băng đảng Việt Tân, trong đó có một số trí thức già, trẻ. Đó là những thành phần đầu tàu, khi họ chạy theo cộng sản, là những thành phần khác đi theo như đàn cừu trong ngạn ngữ của Pháp:" Les moutons de Panurge". Đảng cộng sản VN chỉ cần nắm đầu một số trí thức, sĩ quan cao cấp, công chức cao cấp, lănh đạo tinh thần các tôn giáo, là bước đầu gom người Việt hải ngoại vào ṿng tay đảng, qua thành phần danh vọng trong hàng ngũ tỵ nạn.
"Bên Thắng Cuộc" của Huy Đức không phải là tác phẩm hay, có giá trị lịch sử khách quan, để nghiên cứu, làm tài liệu lịch sử. [B]Nhưng quyển sách nầy cũng chỉ là tuyên truyền phẩm được" canh tân" cho phù hợp với đối tượng là nạn nhân của chế độ cộng sản, mà tác giả Huy Đức cũng có mặt trong một đảng bạo tàn[/B], mặt khác sách nhắm vào thành phần tỵ nạn, nạn nhân cộng sản, th́ Huy Đức cố dấu nanh vuốt đàng sau, cây kim dấu sau tấm vải điều, để nạn nhân không nhận ra, nhưng khi chạm vào là bị đâm thủng.
[B] Những lời lẽ cảm thương giả tạo về tù cải tạo,[/B] đưa ra sai lầm về kinh tế mới hay những ǵ mà tất cả mọi người Việt đều biết mà Huy Đức viết trong tác phẩm Bên Thắng Cuộc, quá thừa thải, nhưng cần phải cảnh giác, v́ tác giả dựa vào nhiều tài liệu của các lănh tụ ác ôn cộng sản như Lê Duẩn, Đổ Mười, Vơ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, Trần Văn Trà…những kẻ gieo tai họa cho dân tộc, làm tay sai đắc lực, cúc cung tận tụy cho Nga, Tàu, khi viết hay nói, đều" phản ánh" đường lối của đảng và chủ quan, chứ không trung thực như những kẻ ủng hộ, quảng cáo ca tụng.
[COLOR=#FF0000][B] Sách của cán bộ cộng sản Huy Đức, lấy tài liệu từ nhiều lănh đạo cộng sản, th́ không tránh khỏi t́nh trạng:" phủ bênh phủ, huyện bênh huyện" nên Huy Đức không dại ǵ mà không né tránh, vừa chạy tội cho đảng và vừa làm mát ruột nạn nhân, để vơi đi uất hận và sau nầy có quên hết là đạt mục đích sau cùng[/B][/COLOR]. Khi nhiều người không c̣n xem đảng cộng sản là tàn bạo, mà những cuộc thảm sát thời cải cải ruộng đất, mậu thân 68 ở Huế, đánh tư sản, tù cải tạo, làm thái thú cho Trung Cộng…là do vài lănh đạo làm sai chính sách, th́ cộng sản thành công" vừa cướp của giết người và vừa được trọng vọng, ái mộ là yêu nước", không ǵ bằng ăn cướp mà được trở thành anh hùng, vừa có tiền lại có danh. Đó là công tác mà Huy Đức thực hiện trong tác phẩm tuyên truyền trơ trẽn " Bên Thắng Cuộc", dĩ nhiên là dưới ng̣i bút của một cán bộ văn hóa vận" nghiệp chuyên" như Huy Đức, th́ quyển "Bên Thắng Cuộc" cũng chỉ là tài liệu một chiều do đảng cộng sản đưa ra, nhưng ngụy trang dưới những từ ngữ xoa mát ḷng nạn nhân, nhất là tù cải tạo và tác giả làm theo lương tri của người cộng sản:" không ai chịu cha ăn cướp".
[B] Tác phẩm "Bên Thắng Cuộc" hoàn toàn là mang ư đồ thâm độc của kẻ chiến thắng, thay v́ chửi bới nạn nhân và gia đ́nh, th́ lại vuốt ve, đạo đức giả thương xót, [COLOR=#FF0000]v́ nạn nhân nằm ngoài ṿng kiểm soát của chế độ ( tức ở hải ngoại)[/COLOR],[/B] nên Huy Đức làm vai tṛ của một cán bộ tuyên truyền, làm sao nạn nhân bớt hay không c̣n uất hận, cùng nhau mang tài sản, tài năng về giúp cho đảng được bền, là oán thù, tội ác tiêu tan, là sách lược đánh vào tâm lư rất thâm độc. "Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời cộng sản thương người quốc gia?".
Tác phẩm "Bên Thắng Cuộc" chỉ là văn bản dài, là thứ Tham Luận được viết dưới dạng văn hóa, cũng có nội dung giống như các bài tham luận mà hầu hết các kỳ đại hội đảng, được lănh đạo đọc dài, đọc dai để nói về chính sách đảng, kèm theo những thất bại" là mặt yếu" và có kèm theo câu tḥng" khắc phục, sửa sai", nhưng sau đại hội, ai về nhiệm sở nấy, đâu lại vào đấy.
Người thua cuộc phải thu gọn trong chính quyền, gồm quân nhân, công chức VNCH, nhưng toàn dân miền nam và kể cả người dân miền bắc đă thất vọng tràn trề khi đảng cướp thắng cuộc chiến, là" tập đoàn vô lại may mắn", làm tiêu tan hy vọng đất nước được tự do, dân chủ, thoát khỏi gọng kiềm nô thuộc ngoại bang Trung Cộng, là ác mộng chập chờn với ngày mất nước gần kề.
[COLOR=#FF0000][B] Chỉ có tập đoàn đảng siêu cướp, trong đó có Huy Đức là "Bên Thắng Cuộc" c̣n toàn dân Việt nam là "bên thua cuộc".[/B][/COLOR] Khi kẻ nằm trong bên thắng cuộc nhỏ vài giọt nước mắt cá sấu để xoa dịu nạn nhân là toàn dân Việt Nam, có tác dụng tâm lư, khi nạn nhân cảm thấy kẻ thắng cuộc cũng biết hối cải, nhưng đây là tṛ bịp bợm trên đầu môi chót lưỡi, v́ người cộng sản nói và làm đều khác nhau. Họ nói một đàng, làm một nẻo, đó là bản chất của hầu hết người nào đi theo cộng sản, kể cả phản tỉnh như Bùi Tín, Bùi Kim Thành, Dương Thu Hương, Trần Khải Thanh Thủy…nên Huy Đức cũng là bên thắng trận ma lanh, khi sách xuất bản và phát hành tại đất của nạn nhân, th́ Huy Đức biết đến câu: "nhập gia tùy tục" để lấy cảm t́nh và sau đó tung ra thủ đoạn. Kinh nghiệm xương máu về người cộng sản, không bao giờ tin bất cứ sách, báo, người cộng sản, văn công…nên tác phẩm "Bên Thắng Cuộc" nằm trong mẫu số chung về cộng sản.
[B]Bên thua cuộc không thể chấp nhận tập đoàn thắng cuộc vuốt ve bằng lời, để thừa cơ móc túi và đâm tiếp những nhát dao chí tử, trấn lột lần nữa.[/B] Mồm mép lâu la đảng cướp không thể và không bao giờ tin được, dù chúng có nói lên lời hối cải, nhưng tay vẫn cầm vũ khí và vai mang túi bạc ăn cướp, không trả lại cho nạn nhân. Do đó tác phẩm "Bên Thắng Cuộc" không thể xoa dịu nổi uất hận triền miên của cả nước Việt nam nói chung và người Việt hải ngoại "lắm bạc, nhiều tài năng", trái lại sự xuất hiện của nó gây tác dụng ngược lại là người Việt hải ngoại nhận ra sự dối trá trơ trẽn, lộ liễu trong tác phẩm "Bên Thua Cuộc" : vừa vuốt ve nạn nhân và cũng vừa vinh danh đảng, ca tụng những lănh tụ ác ôn, có nhiều nợ máu với nhân dân và cũng là tội đồ lịch sử. Một tác phẩm lộn xộn như nồi cháo heo, lại được hai giáo sư đại học, vài nhà báo danh tiếng ca tụng là tuyệt tác, và quảng cáo khắp nơi bằng phương tiện truyền thông, một lần nữa lộ mặt thành phần tay sai cho giặc ở nước ngoài. ./.
[COLOR=#3333FF][B]THẠCH SANH.
24.12.2012[/B][/COLOR][/INDENT]