Cảm ơn cô Gánh và các bác nhé !
[QUOTE=Gánh Hàng Hoa;74231]Vụ ṃ ṣ bên Mỹ là tên Lê Văn Bằng đào ṣ trên băi biển cấm của NY . [B]C̣n ông đại sứ CS tại Úc th́ thật ra là đi ṃ nghêu ( pipis ) ở băi biển Byron Bay và bắt quá số qui định bị cảnh sát chặn và phạt tiền .[/B][/QUOTE]
Cảm ơn cô Gánh về bài báo nói đến Lê Văn Bằng bị bắt quả tang đi ṃ ṣ (clams) mà c̣n chối. (Ủa mà sao ông Dr Tran lại bảo là tên Bằng đi bắt ... cua vậy cà ? Dr Tran lộn rồi chăng ?:confused:)
Thế cô Gánh có thể cho thêm chi tiết bài báo về chuyện ṃ nghêu bên Úc chứ ? Nghe nói phi công Vietnam Airlines c̣n bị quan thuế Úc bắt nữa th́ phải ? Xin cô cho luôn tài liệu nhé.
Kỳ này sau khi thu thập xong tài liệu tôi sẽ đưa vô hết 1 Web thôi để bà con trong xứ Việt có chỗ t́m hiểu xem các bậc công thần của VC đă làm nhục quốc thể như thế nào.
Nếu các bác nào biết thêm về đề tài này, xin vui ḷng gửi cho tôi những cái link quan trọng đó nhé. Xin đa tạ.
Quan trọng chứ sao không !
[QUOTE=Dr_Tran;75036]Chi tiết có thể khác nhưng kết quả không thay đổi. Ṣ (clam) là loại sống ở vùng nước ngọt, tôi ở NYC khá lâu không nghe nói đến đi xúc ṣ, và bị cấm ra sao.
Ở đó th́ đi bắt cua biển là nhiều, và có mùa, do có mùa sinh sản th́ không được bắt.
Hồi ở NY tôi nghe ông Bằng bị bắt v́ ṃ cua. Thời đó chưa có internet, khoảng năm 93-94 ǵ đó, nên không có nguồn chính thức.
Báo VN typing lại, đăng lại, có khi không chính xác. Nhưng vấn đề chính đây là vi phạm pháp luật, [B]c̣n việc cua hay ṣ không quan trọng.[/B]
Cũng như nói quan chức nào đó mua dâm trẻ vị thành niên, th́ em này tên A hay B không thành vấn đề.[/QUOTE]
Quan trọng quá đi chứ v́ nhờ chi tiết "bắt cua" này mà tôi mới khám phá ra rằng tên Bằng phạm tội ăn cắp không phải 1 lần mà là 2 lần cho cùng 1 loại tội như nhau (ăn cắp). Không biết ở New York th́ sao chứ ở California th́ tội phạm và h́nh phạt sẽ nặng hơn gấp đôi khi tái phạm lần thứ 2, và nếu tái phạm lần thứ 3 th́ ... lúa bởi v́ luật "three strikes".
Cũng may cho hắn là có "immunity" chứ không th́ tên tuổi hắn đă vô "criminal records" từ lâu. Tuy nhiên sự kiện đi ăn cắp xứ người của 1 tên đại sứ [B]không phải chỉ 1 lần mà là 2 lần bị bắt quả tang tại trận (chưa kể những lần không bị bắt quả tang)[/B] đă nói lên điều ǵ về bản chất của VC ? - Dĩ nhiên hắn ăn cắp không phải v́ đói và nghèo, mà v́ [COLOR="darkred"][B]bản chất VC là đạo chích, dối trá, ngoan cố và ... chứng nào tật ấy không thể thay đổi được[/B][/COLOR].
Điều đáng buồn là nhiều người vẫn ... mơ mộng viễn vông là CS sẽ thay đổi được. Dân trong nước bây giờ thật hiền lành như 1 đàn cừu non thích mơ mộng viễn vông để đuợc yên thân, hay ngu ngơ không biết ǵ cả nên vẫn để yên cho tên Bằng này hiện nay làm Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao ??? :confused:
Và kẻ có đôi chút tiếng tăm trong XH ,đừng bao giờ cà nanh cái double standard nầy
[QUOTE=Chống Cái Ǵ?;74683]Những người Việt hải ngoại sống trong sự bảo trợ về kinh tế và có đầy đủ quyền tự do dân chủ vẫn ăn cắp, vẫn gian lận, trồng và buôn bán cần sa, cướp giựt ..... Công đồng Việt Hải Ngoại nên lên án và thanh lọc những thành phần này để làm trong sạch người Việt Hải Ngoại.
Có 1 người quen rất tốt sống ở Hải Ngoại có lần đặt câu hỏi :[B] lấy đồ công ty đem về nhà xài có bị coi là ăn cắp không ? câu đáp, dĩ nhiên là lấy đồ không phải của ḿnh là ăn cắp rồi.[/B][/quote]
Hi hi hi !
Có phải muốn qua luận điệu nước nào cũng có nạn nhân viên ăn cắp đồ trong hảng Cty khg ? với mục đích "tổng quát hoá" nạn ăn cắp có mọi nơi, mọi sắc tộc [B]mà bào chửa sự ăn cắp của dân V có sổ thông hành "Sao Vàng khè " tại Sing khg ? [/B]
Nên nhớ , tuỳ theo boss định nghĩa : chôm chĩa cái nào có thể cảnh cáo ,tha thứ ...C̣n cái nào có thể [B]"đứt chến mất job"[/B] luôn.
Tội Ăn cắp cũng như tội giết nguời có class có từng hạng riêng của nó , có hạng phải nói to nói lớn trên báo chí, làm um xùm trên media, có hạng nên để yên ,mắt nhắm mắt mở tha thứ ( [I][COLOR="blue"]Đừng có tưỡng Boss không biết nạn nhân viên ăn cắp nhé, họ biết hết nhưng họ làm lơ khi định nghĩa là chuyện nhỏ, khi định nghĩa là chuyện lớn,Boss bắt buộc phải ra tay "thế thiên hành đạo" [/COLOR][/I])
[quote]
Ăn cắp xảy ra bằng nhiều h́nh thức, gian lận cũng là ăn cắp.[/QUOTE]
Điều nầy là đương nhiên : "Ăn cắp xảy ra bằng nhiều h́nh thức" .
Nhưng phải phân biệt , Class nào phải bỏ qua tha thứ, class nào phải trừng trị thích đáng .Class nào phải nói to trên báo ? Class nào khỏi cần nói lên báo .
Câu hỏi đuợc đặt ra :
Có ai đăng tin trên trang đầu của báo :
[COLOR="darkred"]Nhân viên A ăn cắp cây viết ch́, cục gom của chính hảng Cty nhân viên đó làm việc khg ? [/COLOR]
Nguợc lại ,một tài từ cinema hay một ca sĩ ăn cắp cây viết ch́ cục gom tại shopping là bắt buộc phải đăng thật to thật bự ...
[B][SIZE="5"]Có hiểu nguyên tắc sự ăn cắp chổ nào nên lớn chuyện nói to bự ra ? chổ nào nên lặng lẻ bỏ qua khg ?[/SIZE][/B]
Một vô danh tiểu tốt đi ṃ ṣ bất hợp pháp nguời ta khg bao giờ đăng báo .
Trái lại một kẻ có tầm cở tiếng tăm như làm việc trong TDS hay toà lảnh sự đi luợm ṣ bất hợp pháp bắt buộc phải đăng báo to ra .
Một kẻ vô danh tiểu tốt ăn welfare vô chùa chôm dép dù có bắt đuợc chỉ bị nghe chuởi hay bị vài cái tát tay của mấy cụ bà trong chùa rồi thiên hạ bỏ qua chấm dứt tại đó khg cần gọi phone kiêu kư giả báo chí đến để đăng tin ...
C̣n kẻ làm việc trong bộ ngoại giao hay bất cứ bộ nào , cũng cùng một tội ăn cắp dép trong chùa đó ....Bắt buộc phải gọi kư giả báo chí đến để làm to chuyện .
Và [B]kẻ có đôi chút tiếng tăm trong XH [/B]( sinh viên đi du học là [U]xem như có chút tiếng tăm rồi [/U]so với bà cụ bán ổi , bán mận ngồi chợ Bến Thành ) [B]đừng bao giờ cà nanh cái double standard nầy [/B]với kẻ vô danh tiểu tốt , taị sao ḿnh bị tai tiếng đăng lên báo chí ,c̣n kẻ kia cũng cùng một tội đó ,lại đuợc miễm nhiễm.
Một anh làm nghề cu li lái xe ôm vô danh tiểu tốt dù có thốt ra "cu ba ngũ cu má thức" ǵ đó chả ai để ư và phê b́nh cả nhưng một anh làm thủ tướng hay lảnh đạo cái ǵ ǵ đó mà ăn nói y chang bắt buộc phải đem lên bàn mổ media mà mổ ra từng mảnh một .
Đời là thế, phải tập học phân biệt cái nào nên để yên ,cái nào nên nói to. Cái nào nên đánh tới bến tận gốc ! cái nào nên để ho hen đêm dài lắm mộng ?
[SIZE="5"]Không thể nào dùng nguyên tắc "cái đuợc để yên" để bào chữa cho cái "bắt buộc phải nói to".[/SIZE]