Đặt ra những câu hỏi cho một vấn đề
Trước 1975 căn nhà của ba mẹ tôi toạ lạc trên con đường Nguyễn Thần Hiến, Q.4 - Saigon . Từ nhỏ anh chị em chúng tôi theo học một trong hai trường tiểu học Khánh Hội I / Khánh Hội 2 (sau đổi là trường Tiểu học Tôn Thất Thuyết). Khu vực này gồm những gia đ́nh trung lưu sống lẫn với giới lao động thợ thuyền; cho nên đời sống sinh hoạt trong xóm mang nhiều sắc thái đặc biệt .
Tôi c̣n nhớ, trong xóm có gia đ́nh ông Tư Xích Lô (gọi tên ông như vậy là v́ ông hành nghề xích lô máy), nhà ông trông có vẻ nghèo nàn nhất trong xóm, v́ căn nhà mái và vách đều bằng lá . Hồi ấy anh chị em tôi thường hay bàn tán, chê trách ông Tư Xích Lô, mỗi khi ông say xỉn đánh vợ chửi con: Nhà nghèo, con khổ cũng tại cái tật rượu chè be bét! Cô gái lớn của ông tên là Tuyết, xấp xỉ bằng tuổi chị cả tôi, thường hay ra vỉa hè ngồi khóc rấm rứt . Rồi một ngày, người ta không thấy bóng dáng cô Tuyết ở trong căn nhà lá ấy nữa ...
Bẵng một thời gian sau, ông Tư Xích Lô sửa chữa lại căn nhà, mái lợp tôi, vách che gỗ, trông đỡ tồi tàn hơn trước . [COLOR="#0000CD"]Thế rồi cả xóm rộn lên tiếng reo ḥ của đám trẻ con: A! cô Tuyết đă về! cô Tuyết lấy chồng Mỹ về ḱa! Con nít chạy rần rần, bu theo vừa vỗ tay vừa gọi tên cô Tuyết; làm Tuyết mặt đỏ ửng, cúi mặt bước đi bên cạnh anh chàng lính Mỹ ... Sau chuyến về thăm nhà với người chồng lính Mỹ, cả xóm không bao giờ thấy cô Tuyết về nhà lần nào nữa! Người trong xóm khi nói tới ông Tư Xích Lô c̣n chêm theo câu "có con Tuyết lấy Mỹ!"
[/COLOR]
[COLOR="#0000CD"]Là vinh dự hay là nỗi nhục cho gia đ́nh ông Tư Xích Lô?[/COLOR] Chỉ biết rằng, sau chuyến cô Tuyết cùng với người chồng lính Mỹ về thăm nhà, ông Tư Xích Lô không c̣n say xỉn, đánh vợ chửi con như trước nữa . Căn nhà nghèo yên ắng nhất trong xóm . Có lẽ, ông Tư Xích Lô không muốn ai chú ư đến gia đ́nh ông, một gia đ́nh có con gái lấy ngoại quốc; một điều xấu hổ, cần phải lặng lẽ mà sống .
[B][CENTER][SIZE=4][COLOR="#B22222"]o0o[/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
Tôi kể dông dài như vậy, để so sánh đời sống của người dân Việt trong một xă hội có nền giáo dục Nhân Bản làm đầu, th́ cho dù anh xích lô, chị quét rác đều biết giữ nhân phẩm làm trọng; cho dù hoàn cảnh nghèo khó cách mấy, họ cũng biết lễ nghĩa cương thường để tự xấu hổ với bản thân .
Ngày nay, chế độ xhcn do bè đảng csvn nhào nặn bằng nền giáo dục "hồng trước chuyên sau", lấy tư tưởng của già hồ mất nết để đào tạo thanh thiếu nhi, rường cột của đất nước; cho nên sau hơn 1/2 thế kỷ cầm quyền, đất nước VN mọi thứ đều đang tụt hậu . Thê thảm nhất là hệ thống giáo dục xhcn đang hiện rơ bản chất ĐIÊU NGOA, VỊ KỶ, KHÔNG C̉N BIẾT ĐẠO ĐỨC CƯƠNG THUỜNG là ǵ! Như thế phẩm hạnh của người phụ nữ Việt trong thời xhcn cũng chẳng c̣n được đề cao, chỉ c̣n biết đua đ̣i khoe ṿng ngực, ṿng mông, khoe chân dài, móng đỏ và trớ trêu hơn nữa ... mặc khoe cả hiệu quần ś trên đường phố!
Như thế nhà cầm quyền (hệ thống giáo dục) đáng nguyền rủa hay người dân đáng nguyền rủa?
[B]Phú Yên[/B]