Saigon thuở ấy ; bao giờ trở lại chốn xưa ??
Trưa nay thi nmq nhận được phôn từ Paris gọi sang, hoá ra một bạn cùng thời GM1. Bs Robert, Rob nói t́m măi, may gặp một người quen, họ nói hôm 14-07, nmq cũng về dự lễ. Câu truyện của 50, 60 năm về trước nay được ôn lại, Celine mất rồi Genevieve cũng mất rồi.. trơ trụi c̣n vài bóng già .. lang thang trên khắp nẻo đường. Rồi Rob hỏi Q.;
- Toa( toi) về Pháp đi học trở lại rồi sao lại đi Bắc Phi làm chi ??
Câu truyện dài từ ngày chia tay ở De Lanessan, cho đến vô Nam th́ Yvonne tử nạn.. tất cả được ôn lại.. Riêng Rob, sau khi trở về Pháp th́ Rob nhận làm việc cho Bv ở Le Havre. Rồi cũng đổi qua Rabbat/Bắc Phi. Rob có nghe chuyện trong những năm Algerie rối loạn an ninh tệ hại tham nhũng th́ ở đó họ giải quyết ra sao ? Đang tồi tệ như vậy mà sao chỉ có trong một năm mà Ammed lập lại được trật tự ??
-- Tôi ph́ cười trả lời ; chuyện xứ người thắc mắc làm chi ??
-Rob ; cũng v́ ngày nay tưởng rằng cái xứ pieds noirs yên ổn sống mà cũng ôi thôi ,như nồi bouillabaisse Marseillaise..!!
-moa(moi) có nghe dân Algerien khen Dr Bernard Junior th́ nghi rằng đó là tên Dr indigene có vợ mũi lơ tóc vàng.. là toa (toi) ngay thôi.. không ngờ rằng Yvonne đă bị ngộ nạn, xin chia buồn cùng toa.. Thế bây giờ gia đ́nh ra sao.. bao nhiêu cháu trai.. gái rồi..
Sau cùng th́ ra Rob muốn hỏi đến cái thời 1960-1965 ở Algerie, họ thẳng tay dẹp loạn ra sao..?
- Rob nói rằng; bà bạn sống chung với Rob hiện nay là người Việt miền Bắc,trước đây cũng khoảng 4, 5 năm thôi. ,khoe VN tốt này nọ.. rồi đưa Rob về Hanoi ra mắt gia đ́nh. Về đến Hà nội th́ thấy chóng quay cả mặt (vertige).. đau có dám sang đường một ḿnh, sao mà lắm scooters thế,cái ngược cái xuôi.. đương ngơ ngác thi bị thằng chạy scooter giật cái máy ảnh đeo bên vai làm muốn ngă chúi xuống đường luôn, ghê qua ( terrible).. v́ vậy moa ṭ ṃ hỏi xem tại sao xứ Tonkin một thời đẹp đẽ, lịch sự.. lễ độ như thế mà nay lại c̣n thua, có lẽ thua cả Algerie 60-65 hay sao !! Telle pitié pour Tonkin.
-Moi rất đau ḷng khi phải nói xấu cái Tonkin của chúng ḿnh một thời đă qua !!
--Cảm ơn Rob đă thông cảm và thương cho Tonkin của 50-54.. v́ ngay chính tôi sau khi ra khỏi trại Cải tạo 9-2001 , chân đặt xuống đất Ha nội, ga Hàng cỏ th́ đă cảm nhận ngay ra rằng Hanoi hay Tonkin đă mất đi cái bản sắc thanh lịch(identity) của cả Đông lẫn Tây phương vun đắp lên tây vực Hồng Hà..
- Mà Coucou chưa nói cho Rob nghe chuyện Algerie.. v́ Rob biết rằng Coucou đă làm adjoint cho Commandant GM-1. dưới tên Dr Bernard Junior . Chính đặc sứ khi về Pháp đă khoe rằng một người Y sĩ indigene.. giỏi dang toubib y khoa mà biết cả hành chính nữa..C̣n Viet Nam của Coucou .. sao Coucou không về giúp một tay ??
-- Sao Rob lại lan man đến chuyện về giúp VN, VN ngày nay thiếu ǵ người tài giỏi. Coucou nay đă già rồi, cùng tuổi với Rob mà, hơn nữa lại c̣n thù hận giữa chế độ hiện nay với gia đ́nh Coucou thời Revolution45 nữa mà. VN bây giờ ra sao th́ đó là vấn đề của người cầm quyền và của dân trong nước, chứ ở ngoại quốc như Coucou th́ chẳng làm được việc ǵ hơn là đánh vơ mồm (boxer par la bouche) hay taper claviers( gơ bàn phím)..
- Từ chối trả lời công thức dẹp loạn của Algerie có phải không ? ...
-- C'est discret , confidentiel politique... (đó là bí mật chính trị mà ). Hơn nữa lâu rồi cũng quên hết rồi . Chỉ có một điều muốn làm th́ phải quyết tâm, v́ dân hay v́ tham vọng.. thế thôi.
Chính nmq cũng nh́n nhận rằng t́nh h́nh thối nát nhiễu nhương ngày nay không khác mà c̣n tệ hại hơn Algerie 60-65.
Như vậy đúng như lời cổ nhân đă nói ; làm Cách mạng th́ phải có đổ máu, như vậy mới thay đổi được c̣n như cứ lùng nhùng che đậy th́ cả cầm quyền lẫn nhân dân chẳng sớm th́ muộn sẽ.. được rước cờ năm sao hết thôi. Buồn cho VN ./.
Saigon thuở ấy ; Hương khói đam mê. 2/
tiếp theo bài #2986 ở trên..
Thuốc Lào xuất xứ từ vùng Tiên Lăng, vùng nước lợ (phèn nhẹ). Mùi thơm của thuốc, nếu là mộc th́ có chút hôi cho nên của hàng ở trước cửa chợ Đồng Xuân/ Hà nội thu gom về phân loại rồi mới tẩy, hồ thêm phụ gia cho thơm.. thuốc hồ th́ khi vê dính tay hơn (v́ có phun mật ong), cam thảo..Thuốc Lào được đóng gói thành bánh như viên gạch thẻ, nặng chừng một cân ta/600gr, bao quanh gói bằng lá chuối khô..bán lẻ th́ được gói thành gói nhỏ, h́nh củ ấu.
nhớ ai như nhớ thuốc lào !! .. đem chôn điếu xuống lại đào điếu lên..
Khi vào trong Nam dân Bắc không quên mang theo điếu cầy.. điếu bát.. lại mang cả giống thuốc lá cho đủ cơn ghiền. Thuốc lào đă được trồng tại Cái Sắn, Hố Nai...
Vô đến miền Nam, miền Nam quí bô lăo ngay như dân quê cũng bập thuốc, cũng cái kén ph́ phà khói thuốc màu bàng bạc, nhưng nặng mùi hơn thuốc Lào. Thuốc rê được trồng dọc theo triền sông Hậu. Cũng ủ cũng phơi rồi sấy cho chín, thái nhỏ nhưng bán rời,
Muốn hút th́ phải có giấy bản loại tốt cắt nhỏ, đặt một dúm thuốc lên rồi xoe lại như cái loa kèn, đầu thừa đưa lên lưới liếm qua rồi dán lại, ngắt chút đuôi cho thông lỗ..rồi đưa lên miệng, ngậm nơi phía đuôi,một chân co lên ghế, tay với lấy.. bật hộp quẹt,, đưa ngọn lửa sáp gần rồi bập bập cho bén lửa cháy thuốc.. sau đó là kéo một hơi cho đă.
Ngậm miệng lại, rót chút cà phê ra đĩa cho nguội.. ngửa cổ nh́n trời rồi ph́ ra khói.. Cà phê cũng đă bớt nóng.. chao qua lại, gỡ điếu thuốc rê xuống gắn mép bàn.. hớp ngụm cà phê sáng.. chu choa thật là đă.. Bây giờ kêu phô ky.. tô hủ tiếu hay tô ḿ nước.. lại cái bánh tiêu hay chá quẩy.. Đó là bữa ăn sáng b́nh dân của lớp thường dân lao động Nam kỳ..
C̣n thuốc lá nữa, thời kỳ đô hộ, thức dân mang sang xứ ta nào Job, Bastos, Melia, Cotab..(gói 20 điếu, các tút(cartouche 20 bao) cũng đủ loại đen có thơm có, nặng nhẹ không thiếu, sau đó họ trồng và mở rộng ngành thuốc lá này ở miền Nam. Thuốc lá tiện, gon, sạch hơn nên được ưa chuộng nhiều. Tuy nhiên không có cảnh say thuốc ngă bổ ngửa như thuốc lào Tiên Lăng.
Hương khói đam mê con phải kể đến; bàn đèn thuốc phiện ( nmq cũng đă gơ ở những trang trên., nên không nhắc laị nữa.). Thú vui cùng Tiên Nữ Phù Dung đưa đến những thi hứng dạt dào t́nh tiết.
Ngay như những tiểu thuyết vơ hiệp trường kỳ, có lẽ Kim Dung cũng không thoát khỏi ṿng tay mê hoặc của nữ chúa Phù Dung. Cái say của Phù Dung khắc hẳn, nó mê hoặc, ngây ngất và t́nh tự dịu dàng chiều theo sự tưởng tượng của kẻ đang say. Trí óc lúc đó, tự nhiên nhớ dai và sắp đặt t́nh cảm một cách tài t́nh, hoà hợp với cảnh trí giả tưởng, rồi ghim lại.. t́m cách giải theo từng chi tiết..
V́ vậy, khi mấy ông dân làng bẹp, có văn hoá cao, sau khi có chút khói dẫn đường thấm vào tạng phủ đă có những lư luận, những biện pháp lư thuyết.. mà với khối óc b́nh thường không suy nghĩ kịp thời để đối đáp cho được. Nhất là lại có chén nước chè Tàu nóng, đậm ngon và thanh kẹo lạc, để hăm thuốc sau khi nhả khói bay đi..
Ngày nay các loại thuốc đê mê này nọ, có lẽ chỉ là loại kích thích làm mất tri, hay rối loạn tâm thần, phản ứng như một con thú. Tạo nên những con nghiện vô năo, mà cứ tưởng như là đạt mức siêu h́nh thoả măn cái tôi. Thật tội nghiệp,....
một cái nghiện để nẩy nở phong lưu hoá văn chương và một cái nghiện làm suy đồi tuổi trẻ../.
Saigon thuở ấy ; Sông Hương.. và tiếng ca nhi nức nở hay ??
nmq xin phép tác giả Pleiku gơ lại một bài thơ.. có lẽ của cụ Ng Cg Trứ..
... đêm khuya một chuyến đ̣ ngang,
một cô ca sĩ.. một quan đại thần,
ban ngày quan lớn như thần,
ban đêm quan lớn tầm mần như con.... có lẽ nmq nhớ sai nhiều, quí Bạn chỉnh sửa lại cho. Cám ơn
Quả thật gịng sông Hương chảy rất chậm chạp.. thơ mộng và gái xứ Huế cũng rất đa t́nh..
Mong sao được đọc nhiều bài về xứ Huế, nhất là các cô gái Quảng..
Trên Diễn đàn Vietland đă có Hà nôi , đă có Saigon, chỉ c̣n thiếu Huế.. và nếu được nmq thèm đọc đến Dalat, Buồn muôn thuở và ngay cả Phố núi Pleiku.
Những địa danh anh hùng vơ thượng và những địa danh phong hoá ngàn năm. Viết lên đi, gơ lên đi đừng để cho Cộng sản phá vỡ hết cả di tích, thắng cảnh của non sông gấm vóc. Mong lắm thay./. nmq
Saigon thuở ấy ; ngày đó chúng ḿnh..và đống tro tàn !!
.. Nguyên cái tháng Mười tât này vừa mới ăn lễ Tạ ơn rồi đến, nếu như c̣n ở miền Nam xuwa th́ đến lễ Quốc khánh 26/10.. hay lễ 1/11// Nhưng qua đến bên này th́ lại đến lễ Halloween, hay lễ Âm hồn gọi theo lới Bắc.. rồi đến lễ Các Thánh (toussaints) 1/11.. mà năm nay lại nhằm ngày thứ Bảy..
Căn pḥng mới nới ra được dựng toàn bằng kiếng trong.. giống như một studio.. đồ đạc sơ sài.. quanh dọc vách tường kiếng là những chậu hoa.. những chiếc ghế (banc) bé nhỏ xinh xinh gam mầu tối dịu..một tượng Phật toạ thiền bằng thạch cao trắng. Lũ trẻ nói rằng.. chỗ này dành cho các ông bà an tu không c̣n vướng mắc bụi đời.. thế nhưng chúng lại cho tu sửa cái piano cũ xưa.. Măi đến trưa hôm qua, mới được mở ra, nhẹ nhàng lau chùi lớp bụi thời gian.. khẽ gơ lên các phím ngà.. tiếng đàn vang lên trong không gian vắng lặng như cất tiếng chào..
Tuy rằng cũ, cổ lỗ, nhưng tiếng đàn thật trong sáng, lảnh lót và âm hưởng ngân xa vang thật dễ mấy kẻ nào sánh bằng !. Ngay kệ bên là chồng sách nhạc.. giấy cũng đă ngả màu vàng. Tất cả đă già.. v́ khi mua lại căn nhà này, cây đàn cũng đă có mặt, hơn nữa cây đàn này trước đây phục vụ trong nhà thờ, sau này đem về đây, và hôm nay kiều nữ Âm thanh lại cất tiếng...
Lần mở ra, lục lọi đám sách.. hầu hết là nhạc cổ điển và nhạc Thánh lễ nơi giáo đường.. ṛi đến Schubert.. đến Mozart.. đến ủa sao li có Mauriat.. thôi th́ thử Serenade... lâu rồi những ngón tay thế tục hăy c̣n ngượng ngùng lướt phím.. chút lâu sau h́nh như đă quen với mặt phím. Mười ngón tay đă thuần thục nhập cơn mê Từ Thức hay Bà Nha.. cứ thế. chợt có tiếng động.. ngó lại phía sau.. cô con dâu, vờ cháu Thêm...
- Bố cũng chơi piano.. ừ.. mà con có khoẻ không ?? v́ cháu mới mang bầu được ba tháng..
cảm ơn bố, con khoẻ và cháu nội của bố cũng khoẻ.. mà trong tiếng đàn của bố h́nh như có chút đau thương ??
- Bố đâu có ǵ !! ... thật không ? v́ chỉ khi đơn côi vắng lặng th́ tiếng đàn hầu như là tiếng ḷng của người đang lướt phím khơi lên đấy bố ạ. ... khen con có nhận xét tinh vi..
.. Bô cho con nghe nhạc Viêt của bố đi !.. để con t́m má Út.. má Út có nhiều nhạc Việt lắm ..
Út Hiền là con Út một gia đ́nh ở Vĩnh Long, nữ sinh trường Phan Thanh Giản Cần thơ...
.. Đây này.. bố thữ xem bài nào bố thích.. lần mở.. đủ cả nào Trần thiện Thanh nào Lam Phương và mới nhất là Ngô thuỵ Miên.. để bố thử bài này..
.... dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời,, ( Ngô thuỵ Miên ).. tiếng đàn vang lên bay xa..
giải thích ư nghĩa của lời ( lyrics)... hay lắm đấy Bố. thật lăng mạn t́nh tự và thật trong sáng..
c̣n nữa mà hay là bài khác đi...
... tôi đi giữa trời bồi hồi, cờ bay phấp phới quên chuyện ngày xưa...
... mong cho đất Việt đời đời.. ( Nguyễn văn Đông )
gịng nhạc hy lắm, bày tỏ niềm hy vọng, sự ao uớc.. có phải không bố ??
Hai cha con đàm đạo t́nh đời qua phím đàn và âm thanh chuyển ư đến người nghe..
Thế c̣n gịng nhac cận đại của Âu châ th́ sao ? con dâu cho bố nghe đi ! dạ con xim phép..
... memories.. like the corners ...scatered pictures of the smiles we left behind....
Ồ có phỉ tên bài là the way we were.. bài này xuất hiện vào đầu 1970 . và tiếng hát hay nhất có phải là Barbra Streisand không con ?? ... dạ đúng vậy.
Lời (lyrics) của bài này là gần như một bài Triết, và nhạc th́ khỏi chê, lại đuọc tiếng hát lừng danh
(quí Bạn haỹ vô Youtube/music rồi gơ; Barbra Streisand - The way we were (lyrics) để thưởng thức.
Hai cha con tiếp tục trao đổi những bài ca thời danh trên phím ngà. Rồi như chợt tỉnh, ngoái lại phía sau.. các bà đang vịn vai nhau.. im lặng đứng để nghe..
Tiếng đàn vẫn âm vang..rồi đến.. you need me.. bản nhạc gần như dành cho tiếng hát của Ann Murray.. rồi qua đến gịng nhạc Mexico nào Besame mucho.. rồi đến arrive deci de Roma.. và love is the many splendored things... mệt rồi.. Mấy bà say sưa đứng nghe không biết mỏi chân,..
G Ngọc nói;
- ở miền Bắc chỉ biết đến nhạc đỏ.. đâu có được nghe đến gịng nhạc t́nh, thời trang hay chinh chiến miền Nam để mà hiểu được nét đẹp của âm thanh trong thời phân cách..
Út Hiền :... anh..anh chơi lại bài Niệm khúc cuối được không ?? được chứ.. mà..
....th́ để Út hát cho mấy chị nghe ..
tiếng đàn thong thả nhỏ giọt d́u đưa tiếng há của Út Hiền.. núc nở.. nghẹn ngào quyện theo nót nhạc và thánh thót của phím ngà thoẳt lướt.. nh́n lại .. các bà đang tựa vai nhau mà hai mắt muốn đỏ hoe...
... Ôi Viêt Nam.. ôi miền Nam thân yêu của tôi.. rồi mai đây c̣n được chút ǵ để nhớ....