Đừng kể số tới tôi, phe tôi, hăy nghĩ về quốc gia, nhân dân VN.
[QUOTE=TuongLaiVietNam;133241]
Tuy nhiên, nếu tôi là Dr Tran th́ tôi sẻ biết cầm chừng, [U]không đi quá lố[/U], v́ nếu không một ngày kia hổng chừng sẻ mất hết các cộng sự viên thân tín :)[/QUOTE]
Dear TLVN, phe tôi tất cả đều căm thù NVHN hơn tôi, số người tại VN c̣n đ̣i hại mạng VK. Tại ngoại quốc, họ cũng căm thù VC hơn tôi, v́ họ có nhiều điều ĐĂ mất v́ VC, c̣n tôi th́ không mất ǵ. Gia đ́nh có mất tiền, nhưng chỉ vài chục triệu USD.
Họ không mắng đâu, v́ lẽ ḷng căm thù đă qua mức có thể nói bằng lời từ lâu, từ 1968, 1972. Bạn biết 2 năm đó có ǵ xảy ra tại Huế, Quốc lộ 13, An lộc, Quảng trị.
V́ lẽ họ thấy rơ hơn bạn và tôi về các sự ác xảy ra tại VN mỗi ngày. Có người nói, "mấy tấm h́nh chụp bà kia bị chết mà cũng ́ xèo, bên đây tháng nào lại không gặp, c̣n khủng hơn nhiều".
Thật vậy, ai muốn coi th́ canh pḥng cấp cứu Chợ rẩy, ngày nào lại không có CẢ TRĂM nguời nhập viện, đa số không đi "xe nhà thương", mà người nhà chở vào, bê bết máu, có khi "2 kè 1" ngồi giữa, tay chân lủng lẳng, có khi rời ra.
Và một số làm trong hệ thống ngân hàng, họ biết RẤT RƠ kiều hối giúp VC như thế nào. Lẽ ra KT VC sụp đổ rồi, chính TS Lê Đăng Doanh nói hồi cuối năm ngoái "Chưa bao giờ KT tệ hại như năm nay, từ 1987".
----------------------
Lẽ ra VC đă phải cho đổi tiền, cho ban bố t́nh trạng khẩn cấp, ngưng trả nhiều món nợ ngoại quốc đáo hạn, gơ cửa xin vay 30 tỉ USD từ Quỹ Tài chánh Khẩn cấp ASEAN + 3 (Sáng kiến Chiang Mai).
Một khi như vậy, nhiều phe nhóm trong ĐCSVN sẽ mạnh lên, ông Dũng bị thất sủng, tạo điều kiện tốt cho Cách mạng Cam trong nội bộ ĐCSVN, và như vậy vận mạng VN hôm nay đă khác!
Currency reserve của VC có lúc đă xuống chỉ c̣n 5,5 tỉ USD, tệ hại tới mức Bank of America tuyên bố, "Currency reserve of Vietnam will be virtually zero by the beginning of the second quarter [2011]".
Đang lúc t́nh h́nh nguy cấp như vậy, VK giúp VC 3-5 tỉ USD vào Tết 2011. Rồi trong suốt năm, họ gởi thêm ít nhất 5 tỉ USD, đem về ít nhất 5 tỉ, và hơn 12 ngàn tấn hàng hóa (giúp VC khỏi tốn nhiều tỉ USD nhập hàng).
Trong năm, phe tôi rất cố gắng, đánh gục TTCK VC 3 lần, mỗi lần đều có THÔNG BÁO TRƯỚC, do đó không thể là việc may mắn mà nói.
Trong năm, TTCK VC bị sụt 3 lần thật mạnh, đều đúng vào 3 lần phe tôi THÔNG BÁO TRƯỚC. Đúng là không 100%, nhưng phe chúng tôi góp cũng phải 50-75% vào kết quả.
----------------------
Đừng kể số tới tôi, phe tôi, hăy nghĩ về quốc gia, nhân dân VN.
Chừng nào VC mới sập đây, đang khi VK nuôi VC MỖI NGÀY 25 TRIỆU USD KIỀU HỐI, cộng thêm tiền đem về, hàng hoá đem về không dưới 5-7 tỉ USD hàng năm, vậy là NUÔI VC TỔNG CỘNG KHOẢNG 40 TRIỆU USD/ NGÀY.
Như vậy, VC làm sao mà chết KT?
Do chần chờ bỏ qua cơ hội, nay NHẬT vào, làm mọi việc trở nên cực kỳ phức tạp.
----------------------
Chúng tôi KHÔNG BIẾT khi nào Nhật ngưng tung tiền vào, có thể 1 tháng, 3 tháng, hoặc không bao giờ.
Một điều chắc chắn: ngày nào c̣n có Nhật bảo kê, nền KT VC không thể nào sập, và nếu không có điều kiện cực kỳ quan trọng này (KT sập), th́ không có yếu tố NHÂN H̉A (ḷng dân) trong việc lật đổ VC.
Dân chúng VN chỉ tham gia cách mạng chống CS khi nào chén cơm họ không đầy, bụng họ rổng, mà thôi.
Tom Lê- Tôi Vào Ṭa Bạch Ốc
[COLOR="#0000FF"]Lời của JNguyencali- Hôm qua ( tính theo giờ California) thứ bảy 24/3/2012 trên site baocalitoday.com có đăng bài viết : Tom Lê -Tôi vào Toà Bạch Ốc - [url]http://baocalitoday.com/index.php?option=com_content&view=article&id=5289:toi-vao-toa-bch-c&catid=1:cng-ng&Itemid=49[/url], nhưng không có kèm theo vài ḍng giới thiệu về Tom Lê ( là ai ? ) .Nay tôi xin gửi đến các bạn bài viết của Hoàng Lan Chi . ( Bà ta có bài viết " tṛ chuyện " với Tom Lê vào ngày 25/10/2011 năm ngoái )
[I]Tom Lê ( là ai ?)[/I]: [url]http://hoanglanchi.com/?p=1471[/url]
Trong bài viết : [I][COLOR="#0000FF"]Về một công ty nhận nhiều hợp đồng của Bộ Quốc Pḥng Hoa Kỳ[/COLOR][/I],có hàng chữ ghi : theo thống kê năm 2006 dân làm Nails đă nộp thuế cho CP MỸ hơn 20 tỷ .
Doc nhà ta ra rả : Dân Nails trốn thuế , đem tiền về VN ăn chơi, đầu tư v,v... và xiên xỏ dân làm nails là 1 QUỐC NHỤC ( sic ) , sau này nếu ĐVDQ mà "thành công " thay đổi ĐẢNG ! Doc sẽ ra lệnh CẤM LÀM NAILS ( c̣n gán thêm 2 từ QUỐC NẠN ! ) chắc Doc định dành riêng business này ---> cho dân TC và Hàn Quốc đang cư ngụ tại VN làm chắc !
Lạy chúa, xin ĐVDQ đảng này chết ngũm củ tỏi - từ trứng nước- cho Dân VN ta nhờ ! )
[/COLOR]
[CENTER]*
**[/CENTER]
[B]Hoàng Lan Chi viết: tôi mới nhận bài viết này từ Tom Le, một người Việt trẻ thành công mà tôi từng phỏng vấn cho Bút Tre.
Tom Le kể lại buổi vào Ṭa Bạch Ốc ngày 6/2/2012, cũng do ông Eddie Lee đại diện Ṭa Bạch Ốc mời. Nội dung mời là , chủ đề e mail như sau[/B]“You’re Invited: White House AAPI Business Leaders Briefing”.
Từ pḥng họp, cung cách mời và mọi thứ có vẻ “hao hao” như buổi Ṭa Bạch Ốc tiếp phái đoàn SBTN. Điều đó có nghĩa là với sự vận động của ô Nguyễn Đ́nh Thắng, bộ phận tiếp xúc cộng đồng của Ṭa Bạch Ốc đă đồng ư sắp xếp và họ làm đúng như môi lần họ đă làm.
Chúng tôi nghĩ rằng bài viết của ô Tom Lê, Giám Đốc Luraco, giúp sáng tỏ thêm sự việc.
Hoàng Lan Chi .
[I]Tôi Vào Ṭa Bạch Ốc
Tom Lê[/I]
Có vẽ phần “hậu sự” của cuộc vận động Thỉnh Nguyện Thư (TNT) của Nhạc Sĩ Trúc Hồ, SBTN, TS Nguyễn Đ́nh Thắng, và cộng đồng hải ngoại càng ngày càng sôi nổi hơn. Sáng thức dậy, pha ly trà, mở TV lên tôi thấy người ta nói về cuộc vận động này. Lên xe đi làm, mở radio tôi nghe người ta bàn tán về cuộc vận động này. Vào công ty, mở email ra tôi nhận được vài email cũng liên quan đến cuộc vận động này. Một bên cho là rất thành công, bên kia cho là huề hoặc thất bại. V́ quá bận rộn công việc nên tôi chỉ làm tṛn bổn phận là kư TNT và forward những email kêu gọi đến bạn bè mà thôi. Tôi rất kính phục tinh thần yêu nước của đồng hương chúng ta, đặc biệt là những cụ già và em bé. Chúng ta đă làm nên một “hiện tượng” và một “lịch sử”. Theo tôi thành công lớn nhất và làm nên lịch sử đó là sự tập hợp sức mạnh gần 150 ngàn chữ kư của đồng hương hải ngoại. Thất bại lớn nhất là không trao được TNT tận tay tổng thống Obama. Tuy nhiên việc này không đơn giản tí nào. Việc đón tiếp của Ṭa Bạch Ốc (TBO) làm nhiều đồng hương thất vọng. Rất nhiều người cho rằng TBO đă “vô lễ” với đồng hương Vietnam. Nếu nói rằng TT Obama bận tiếp phái đoàn Do Thái th́ phó tổng thống ở đâu? Một số người ác ư, thiếu xây dựng c̣n mỉa mai châm biếm.v.v.
Tôi cũng có một kinh nghiệm với TBO mà tôi định “Sống để bụng, chết mang theo”. Nhưng mấy hôm nay nhiều người nhắc đến câu nói của Nguyễn Trường Tộ rằng “[B]Biết mà không nói là bất nhân – Nói mà không nói hết là bất nghĩa[/B]”. Sợ mang tội bất nhân bất nghĩa, tôi nghĩ ḿnh nên chia sẻ kinh nghiệm để hầu xoa dịu nỗi thất vọng của đồng hương chúng ta, đặc biệt là những người đă được mời vào TBO.
[CENTER][IMG]http://chungtoimuontudo.files.wordpress.com/2012/03/image002.jpg?w=640[/IMG][/CENTER]
[B]“You’re Invited: White House AAPI Business Leaders Briefing”[/B]đó là chủ đề của một email tôi nhận được từ ông Eddie Lee đại diện văn pḥng Office Of Public Engagement của White House. Ngày 6 tháng 2 năm 2012 tôi được mời tham dự buổi Asian American and Pacific Islander (AAPI) Business Leaders Briefing (Tạm dịch là: Cuộc hội thảo của những thương gia người Mỹ gốc Châu Á Thái B́nh Dương). Được mời vào TBO tôi thấy “oách” lắm. Nghe hai tiếng White House “chao ôi là vĩ đại” v́ White House được xem là biểu tượng của một cường quốc bậc nhất thế giới.
Đây là lần đầu tiên được vào TBO nên tôi rất hào hứng phấn khởi. Từ 5 giờ sáng đă khăn gói ra phi trường DFW để bay sang thủ đô cho kịp họp. Cuộc họp bắt đầu lúc 3 giờ chiều và kết thúc lúc 4:30 chiều. V́ tên trên bằng lái và tên được ghi danh có phần khác biệt do đó tôi bị trở ngại tại cổng security thứ nhất. Cũng có một số người cùng “cảnh ngộ” sắp hàng tại đây. Trong lúc chờ đợi và tṛ chuyện tôi được biết nhiều người đến từ khắp các tiểu bang Hoa Kỳ. Khi đến pḥng meeting tôi cũng có cảm giác như anh Trúc Hồ là tưởng vào nhầm pḥng. Cái pḥng mà chúng tôi đă meeting cũng chính là pḥng tiếp đón phái đoàn Việt Nam vừa rồi (South Court Auditorium). Pḥng họp đầy kín, tôi đoán cũng khoảng 200 người tham dự. Cuộc họp chỉ có một tiếng rưỡi mà hơn một tiếng đầu là những bài phát biểu của các ông đại diện cho vài văn pḥng trong TBO. Trước khi mời một ông lên phát biểu, người điều hành hoặc người đang phát biểu dành ra năm bảy phút giới thiệu thân thế và sự nghiệp của người kế tiếp. Khi người kế tiếp lên th́ cũng dành ra vài phút để cảm ơn người giới thiệu ḿnh mặc dù người kia đă đi thẳng ra cửa và đă khuất dạng. Khoảng 30 phút tôi thấy có một số người bỏ ra ngoài.
Ông Eddie Lee là người điều hợp meeting này. Tôi có được một business card từ tay của ông ấy. Title được ghi trên business card là Associate Director (Phó giám đốc) chứ không phải là giám đốc như trong bài tường thuật của Đổ Dũng “Mở đầu ‘lịch sử’ cho người Việt ở Mỹ” đăng trên trang BBC ngày 6 tháng 3 rằng “ông Đỗ Phủ, Phó giám đốc đài SBTN, trao tấm bằng tri ân cho ông Eddie Lee, Giám Đốc Văn Pḥng Châu Á Thái B́nh Dương của Ṭa Bạch Ốc”. Nếu từ ngày 6 tháng 2 đến ngày 6 tháng 3 mà ông được thăng chức lên Director th́ tin này là đúng. Khoảng 20 phút sau cùng là phần hỏi đáp. Ai có câu hỏi th́ đứng xếp hàng hai bên pḥng họp nơi có để sẵn hai microphones. V́ thời gian quá ngắn do đó có nhiều người xếp hàng mà không được hỏi đành phải ra về trong uất ức.
Sau buổi họp chúng tôi được mời sang một building khác (LBJ Auditorium in the U.S. Department of Education Building) để được tiếp đăi buổi tối mà TBO gọi là “Reception”. Trong email mời tham dự buổi tiếp đăi cũng có câu “Appointees from across President Obama’s Administration will join the reception”.Bước vào một căn pḥng lạnh lẽo không có một cái bàn nào cả, chỉ dăm bảy cái ghế lếch thếch ở chân tường. Vài khay thức ăn nguội, vài loon nước soda, khách tự service lấy. Nói thật tôi thấy cái “Reception” này c̣n tệ hơn cả tiệc birthday của con người bạn. Tôi thoáng nghĩ “à White House là thế”, có thể ḿnh đă thần tượng hoá White House một cách quá đáng. Thấy một nhóm người Việt Nam đang túm lại nói chuyện, tôi lao tới nhập hội. Hóa ra các anh này có cùng “chí hướng” với tôi. Chúng tôi nh́n nhau lắc đầu. Không phải là chúng tôi đề cao vấn đề ăn uống, nhưng nh́n cách tiếp đăi như thế này của White House th́ không biết những lời góp ư của chúng tôi có một trọng lượng nào không.
Ông Eddie Lee đến trễ. Thấy ông bước vào, một người trong nhóm mời ông đến thưa chuyện. Chúng tôi đưa ra hai vấn đề. 1. Thời gian hội thảo quá ngắn. Chúng tôi là những business leaders đến từ khắp nơi, chúng tôi rất bận rộn. Lần sau xin ông cho ít ra cũng 4 giờ để bàn thảo. 2. Cuộc hội thảo phải có hai chiều. Các ông nói những điều mà đa số chúng tôi đă được đọc hoặc được nghe. Lần sau xin ông cho thêm thời gian về phần hỏi đáp để chúng tôi có cơ hội chia sẻ những thắc mắc và nguyện vọng của ḿnh. Sau khi được TBO chiêu đăi xong, nhóm Việt Nam chúng tôi kéo nhau đến một nhà hàng Việt Nam trong vùng để “lót thêm” một chút cho dễ ngủ. Trước khi bay sang WashingtonDC tôi có gửi vài mail cho ông Eddie Lee nêu ra vài vấn đề và hỏi ông có thích hợp để bàn bạc trong buổi họp không mà không thấy ông trả lời. Khi về đến Texas, tôi có email cho ông và cũng không thấy trả lời. Tôi thất vọng vô cùng.
Khi nghe các anh phát động chương tŕnh TNT tôi hơi e ngại nên chỉ lặng lẽ theo dơi. Từ kinh nghiệm bản thân, tôi đă đoán trước cuộc vận động không phải một sớm một chiều mà sẽ trường kỳ nhiều cam go thử thách, đ̣i hỏi một sự kiên nhẫn vượt bực. Tôi viết bài này không có ư khoe khoang bản thân, không có ư bôi nhọ TBO, tôi chỉ nói sự thật và mong quư đồng hương đừng quá thần tượng hai chữ White House để rồi thất vọng mà chùng bước. Bước đầu như thế là đă thành công lắm rồi. Hăy bỏ qua những việc nhỏ nhặt, bền tâm thẳng tiến, tập trung vào bước kế tiếp.
- Dallas March 23rd, Lê Thành (Tom Le)
Link: [url]http://chungtoimuontudo.wordpress.com/2012/03/25/tom-le-toi-vao-toa-b%E1%BA%A1ch-%E1%BB%91c/[/url]