[QUOTE=Le Thi;133003]Bao nhiêu năm nay , có nhiều người cho rằng nếu Mỷ tiếp tục dội bom th́ Vc sẻ đầu hàng .
Điều này chỉ đúng nếu sự dội bom của Mỷ gây thiệt hại nặng nề cho Vc và nhất là Vc có "tự do" hay không để đầu hàng .
Sau tháng tư 1975 , nhiều người ra Bắc về nói rằng họ nghèo đến nổi không thể làm cho nghèo thêm , nhửng cái gọi là nhà máy quan trọng bị Mỷ dội bom , thật ra chỉ giống như dảy nhà xe của miền Nam , chả có thiết bị máy móc ǵ đáng gọi là thiết bị máy móc , hôm nay bị đánh sập th́ ngày mai dựng lại mấy hồi .
Điều mà họ sợ nhất là đê sông Hồng bị phá vở , nhưng điều này không thể xảy ra v́ khối tự do luôn luôn nhân đạo .
Hơn nửa dù thế nào , các đàn anh như Liên Sô , Trung cộng không bao giờ cho Vc đầu hàng , chỉ cần rụt rịt là đảo chánh ngay ...[/QUOTE]
Ms Lethi nói rất dúng về cái nghèo của miền Bắc.
Măi đến năm 1989 (14 năm sau khi hoà b́nh trở lại), tôi đi xe đ̣ ra Hà Nội mấy lần (vừa lo giấy tờ ra đi, vừa buôn lậu kiếm chút tiền đi đường và hối lộ).
Qua thị trấn Đông Hà (miền giới tuyến) ra tận Hà Nội, phải nói như Ms. LeThi "Nghèo đến độ không thể nghèo hơn"
Thê thảm quá. Thành phố Hà Nội ngoài mấy chiếc xe Honda (cướp của dân miền Nam), th́ chỉ toàn xe đạp. Xích lô th́ trơ cái sườn, ghế và lưng ghế đóng bằng vài thanh gỗ tạp, trải lên manh chiếu cũ, xe điện th́ người bu cứng hai bên thành xe. Đường th́ ổ gà, loang lỗ. Nhà th́ hư nát từ thời vua Đồng Khánh c̣n ở truồng vẫn không sửa nổi, trước nhà che tạm bằng các miếng giấy, manh chiếu rách ("Hà Lội ta" lúc đó đa số vẫn chưa biết xài nhà cầu con thỏ). Các căn chung cư của cán bộ th́ chen chúc nhau cả chục người trong 1 căn pḥng chừng 10 mét vuông, Nhà cầu, bếp chung cho cả tầng lầu. Hành lang th́ cứt đái, heo gà sống chung với vẹm. (Nhưng phải nhận rằng con gái Hà lội Đẹp. Dân Hà Nội trai gái đều áo quần ka ki cũ sờn, nón cối. Vẫn những quán cóc bên đường phố đầy khói và mạng nhện, bán "nước chè", thịt chó, thuốc lào. .. Khách sạn Giảng Vơ th́ các pḥng đều có 1, 2 thùng phuy chưa njước. Đến một giờ nhất định nào đó trong ngày, phải chờ ở pḥng để lấy nước (v́ không có ṿi nước như trong Nam). Xui anh nào quên, hay ở tầng cao (cả thảy 5 tầng, cao nhất Hà Nội), th́ không có nước làm vệ sinh cá nhân...
Kể sao hết cái nghèo của miền Bắc. Thấy mà thương dân phải chịu đựng. Nhưng h́nh như họ quen rồi, nên không coi đó là khổ cực!!!