Khoai Lang – Con đường Việt Nam và sự bùng nổ có lợi
[B][SIZE=2]Posted on June 19, 2012[/SIZE][/B]
Khoai Lang (Danlambao) – Trong nhưng ngày qua, phong trào “Con đường Việt Nam” có thể được coi là một sự kiện. Khách quan mà nói, th́ nó đă gây được sự quan tâm và sự chú ư của giới hoạt động dân chủ.
[B] Nhưng hiệu ứng kèm theo là sự nghi ngại về cách thức h́nh thành của nó : quá nhanh, quá mạnh, quá dễ ! Trên một đất nước mà Đảng Cộng Sản cầm quyền – với bản chất là đảng độc tài, th́ “Con đường Việt Nam” tạo ra sự nghi hoặc là điều đương nhiên.[/B]
Trước khi có sự kiện này, Danlambao cũng có nhận được những tài liệu ṛ rỉ từ nguồn vô danh. Kiểu như “bàn đạp” cho sự h́nh thành “Con đường Việt Nam”? Đây có thể là một cái lưới nhằm cất trọn gói những nhà dân chủ do Cộng Sản giăng ra. Cũng có thể là cái bẫy do t́nh báo China buông xuống nhằm gây chia rẽ nội bộ Đảng cộng sản Việt Nam và tạo nên nghi kỵ lẫn nhau giữa các nhà hoạt động dân chủ.
Và cũng có thể, đây là tâm huyết thực sự của những người có t́nh với dân tộc. Khoan xác định “Con đường Việt Nam” có phải là cái bẫy hay không. Chúng ta hăy xét tới hiệu ứng có lợi mà nó đă tạo ra. Đó là dư luận!
Chúng ta cần dư luận. Điều này là có lợi khi chúng ta muốn cả dân tộc đấu tranh cho sự công bằng dân chủ. Hầu hết những nhà dân chủ và các blogger ủng hộ dân chủ đa số hoạt động riêng rẽ và ít liên hệ mật thiết.Tự dưng tất cả được đưa vào “thư mời” cho sự h́nh thành “Con đường Việt Nam”.
Có những blogger c̣n không biết là ḿnh có tên trong “thư mời”! Điều này tạo nên cho họ sự quan tâm khá đặc biệt về “Con đường Việt Nam”.
[COLOR="#FF0000"]Nó tạo ra những nguồn dư luận trái chiều. Nhưng nó cũng làm ra được “dư luận”.[/COLOR]
Mọi người đều quan tâm tới nó, để ư nó, theo dơi nó .
[B]“Con đường Việt Nam”có phải là cái bẫy ngọt ngào hay là cái “t́nh” với dân tộc hay không, th́ sau này chúng ta sẽ biết. Nhưng ngay bây giờ, nếu nó muốn phát triển, th́ chắc chắn nó sẽ tạo ra “sự bùng nổ thông tin” về nội bộ. Và điều này, đối với chúng ta là hoàn toàn có lợi! [/B]
Chúng ta sẽ được tiếp xúc với những thông tin hậu trường, nhạy cảm, ít người biết… Đó là điều tất yếu, và là sự bắt buộc nếu “Con đường Việt Nam” muốn đi xa hơn, bất kể đó là cái bẫy hay cái t́nh .
Sẽ có người ra mặt cho “sự kiện” này. Họ muốn tên họ được khắc trên bia, hay được viết trên vách của những hầm cống bẩn thỉu th́ thời gian sẽ trả lời .
[COLOR="#FF0000"]Chúng ta cần dư luận, càng nhiều càng tốt. Chúng ta muốn càng nhiều người t́m hiểu về nó càng tốt. [/COLOR]
Nếu đó là “một quả boom xịt” th́ ít nhất chúng ta cũng có thêm nhiều người sẽ thay đổi nhận thức về Đảng cộng sản. Sự thay đổi đó sẽ tạo ra nhiều người có t́nh hơn với dân tộc, với đất nước. Và hy vọng dân chủ sẽ đến với người dân Việt Nam vào một ngày không xa…
Khoai Lang
[url]http://gianhlaiquehuongvietnam.wordpress.com/2012/06/19/khoai-lang-con-duong-viet-nam-va-su-bung-no-co-loi/[/url]
Trần B́nh Nam : Con Đường Việt Nam
Ông Lê Thăng Long, 44 tuổi, bị Hà Nội bắt năm 2009, đưa ra ṭa tại Sài g̣n ngày 20/1/2010 phạt 5 năm tù ở, 3 năm quản chế. Ngày 11/5/2010 trước ṭa phúc thẩm ông Long xin khoan hồng và được giảm án xuống 3 năm 6 tháng tù ở và 3 năm quản chế. Theo án ông Long sẽ được trả tự do ngày 20/7/2013.
Nhưng ngày 4/6/2012 vừa qua ông Long được trả tự do (trước kỳ hạn 6 tháng) Hà Nội không giải thích lư do khoan hồng.
Ngày 10/6 ông Lê Thành Long cùng với hai ông Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Công Định (cả hai c̣n dang ở trong tù) công bố lời phát động phong trào “Con Đường Việt Nam” và tạo ra một dư luận rộng khắp trong nước và hải ngọai, giới truyền thông rất quan tâm. Qua lời phát động, Phong trào chứa đựng những nét đơn giản là Duy Tân đất nước trên căn bản lấy Dân làm gốc, lấy Quyền làm người làm trọng, dựa trên một xă hội dân chủ, và không có một đáng chính trị nào nhân danh bất cứ ǵ để đứng trên dân.
Theo tài liệu Phong Trào công bố, quá tŕnh h́nh thành Phong Trào do sự hoạt động thương măi của 3 ông Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định và ông Lê Thành Long tại Việt Nam. Ông Nguyễn Tiến Trung, trẻ tuổi nhất cùng làm việc với các ông Thức, Định, Long nhưng chỉ giữ một vai tṛ thứ yếu.
Công ty Internet Một Kết Nối – One Connection Internet – OCI- do ông Long làm chủ tịch HĐQT, ông Trần Huỳnh Duy Thức làm tổng giám đốc một công ty mẹ của công ty OCI, và ông Lê Công Định luật sư tư vấn pháp lư thành lập năm 2003 có thực hiện một chương tŕnh cho khách hàng dùng Internet được liên lạc miễn phí qua internet với 20 quốc gia trên thế giới.
Lo ngại sự liên lạc trong ra ngoài quá dễ dăi này ảnh hưởng đến sự kiểm soát thông tin, bộ Bưu chính Viễn thông và bộ Thương mại Việt Nam ra lệnh chấm dứt chương tŕnh dùng internet liên lạc liên quốc gia này. Các ông Thức, Long, Định kiện. Dựa vào các nguyên tắc giao thương quốc tế mà Việt Nam đang tôn trọng để chuẩn bị tư thế gia nhập WTO ṭa án phán rằng bộ Bưu chính Viễn thông và bộ Thương mại không đủ cơ sở pháp lư để buộc công ty OCI chấm dứt chương tŕnh này.
Vụ án cho thấy tính cách pháp quyền đă được áp dụng trong thương măi. Và các ông Thức, Long, Định quyết định dùng nguyên tắc pháp quyền để phát triển mậu dịch và cải tiến xă hội.
Liên tục trong 6 năm, các ông đă làm việc một cách tích cực. Tháng 3/2009, ông Thức và ông Định đă đi Phuket-Thailand trao đổi với ông Nguyễn Sỹ B́nh (lănh tụ đảng Nhân Dân Hành Động, và phụ trách đảng Dân Chủ Việt Nam quốc ngoại) để trao đổi về việc viết quyển sách “Con đường Việt Nam” phát họa những nét chính của một bản Hiến Pháp mới trong đó không c̣n Điều 4 cho phép đảng Cộng sản Việt Nam độc quyền cai trị.
Nhà cầm quyền Việt Nam đánh giá các hoạt động của các ông Thức, Long Định đă bước qua lĩnh vực chính trị. Giữa năm 2009 các ông Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thành Long, Lê Công Định và Nguyễn Tiến Trung lần lượt bị bắt. Trung là một sinh viên 26 tuổi hoạt động chính trị tại Pháp, thành lập “Tập Hợp thanh niên dân chủ” và năm 2006 gia nhập đảng Dân Chủ Việt Nam do ông Hoàng Minh Chính phục hoạt. Tất cả đều được đưa ra xét xử với tội danh “lật đổ chính quyền nhân dân” theo điều 79 Bộ Luật H́nh Sự tại Sài g̣n đầu năm 2010 .
Việc ông Lê Thăng Long được trả tự do, rồi 6 ngày sau công bố một danh sách gồm 246 nhân vật kêu gọi gia nhập và thành lập Phong Trào Con Đường Việt Nam đă làm cho cư dân trên mạng xôn xao với những lời b́nh luận ít thiện cảm, có tính nóng vội.
Nh́n quá tŕnh làm việc của 3 ông, quan sát quan hệ của họ đối với giới thương gia Hoa Kỳ, đối với giới làm ăn tại lớn tại Việt Nam (đều có quan hệ móc ngoặc với giới cầm quyền cấp cao trong đảng), phản ứng của quốc tế đối với vụ án của các ông th́ có lẽ sự việc sẽ không đơn giản là một bốc đồng của các ông Lê Thành Long, Trần Hùynh Duy Thức, Lê Công Định hay một tṛ xảo trá của đảng Cộng sản Việt Nam, bày ra một cuộc “trăm hoa đua nỡ” để tóm gọn những ai chống đảng. Sẽ chẳng có ai nhẹ dạ chạy đến kư tên theo lời mời gọi của các ông để cho đảng hốt trọn gói.
Về quan hệ thương măi, các ông đều là thành viên của Pḥng Thương Măi Hoa Kỳ có chi nhánh ở Hà Nội và Sài g̣n. Trước đây 13 năm Pḥng Thương Măi Hoa Kỳ vận động quốc hội Hoa Kỳ chấp thuận quy chế thương măi song phương với Việt Nam và từ quan hệ đó dẫn Việt Nam vào Tổ chức Mậu Dịch Thế Giới (WTO) năm 2007. Pḥng Thương Măi Hoa Kỳ đă thuyết phục quốc hội Hoa Kỳ rằng mở rộng giao thương với Việt Nam là khai thông con đường dân chủ nhân quyền và cởi mở chính trị tại Việt Nam. Pḥng thương măi Hoa Kỳ không phải chỉ làm công tác thương măi. Qua thương măi họ có thể vận động chính trị và dính dấp đến các sinh hoạt t́nh báo là chuyện không có ǵ để ngạc nhiên.
Khi các ông bị đưa ra ṭa với những bản án nặng thế giới đă phản ứng như chưa bao giờ có. Đại sứ Anh, đại sứ Đan Mạch, đại sứ Hoa Kỳ, đại diện Liên hiệp châu Âu tại Hà Nội và một số tổ chức bất vụ lợi quốc tế khác như Human Rights Watch và Amnesty International đều lên tiếng. ông David Kent đại sứ Anh nói bản án làm tổn hại cho uy tín của Việt Nam. Trong khi đó bà Hillary Clinton, bộ trưởng ngoại giao Hoa Kỳ đă nhân vụ án đề cập đến sự quan trọng của tin học – trong đó có internet – xem đó là phương tiện khoa học cần thiết để phát triển kinh tế và thúc đẩy sinh hoạt dân chủ và nhân quyền.
\Trong vụ này c̣n có sự lên tiếng của ông Nguyễn Ngọc Giao. Nếu những thông tin của ông Nguyễn Ngọc Giao (một nhà trí thức ở Pháp, từng có thái độ thông cảm với chính quyền Hà Nội) qua bài viết của ông nhan đề “Vụ án “lật đổ” hay bản án chế độ?” ngày 23/1/2010 đăng trên web Diễn Đàn ([url]www.diendan.org[/url]) b́nh luận về vụ án 4 nhà dân chủ ngày 20/1 là chính xác th́ đảng cộng sản Việt Nam đă thật sự bàng hoàng và lo sợ trước quyết tâm của các ông Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung, Lê Công Định và Lê Thăng Long dựa vào nguyên tắc kinh tế thị trường để đấu tranh cho dân chủ nhân quyền và một chế độ đa đảng. Ông Giao cho biết quyết định truy tố các ông Thức, Định, Long, Trung là của Bộ chính trị và trong 15 ủy viên chỉ có 4 phiếu thuận, 1 phiếu chống và 10 phiếu trắng. Câu chuyện ông Giao kể không ai tin v́ Bộ chính trị đảng Cộng sản Việt Nam không làm việc theo cung cách đó. Nhưng ông Giao xưa nay không phải là người viết lách không có chủ đích. Những chi tiết ông thuật lại làm cái loa thay cho đảng nói với thế giới rằng “đảng” bất đắc dĩ mới hành xử như vậy.
Thế giới đă phiền trách Hà Nội, nhưng không hề ǵ, các quan hệ ngoại giao vẫn b́nh thường, hoạt động thương măi vẫn sinh động. Riêng Pḥng Thương Măi Hoa Kỳ tại Sài g̣n hoàn toàn im lặng không một lời bênh vực các ông Thức, Long, Định vốn là thành viên của ḿnh.
Chuyện là vậy để chúng ta thấy câu chuyện Phong Trào Con Đường Việt Nam có nhiều dây mơ rễ má, đan nối thế lực này sang thế lực kia, tổ chức này qua tổ chức nọ trong đó không phải đảng Cộng sản Việt Nam không có vai tṛ. Ở đây vai tṛ của Pḥng Thương Măi Hoa Kỳ tại Sài g̣n với các ông Thức, Long, Định và giữa các ông ấy với ông Nguyễn Sĩ B́nh cũng là những quan hệ cần t́m hiểu hơn. Ông Nguyễn có những quan hệ khá đặc biệt với cơ quan an ninh của Hà Nội.
Danh sách ông Lê Thăng Long công bố mời tham gia thành lập Phong Trào gồm 246 nhân vật (trong đó có 39 phụ nữ – tỉ số 15.8%) đủ mọi thành phần, ủng hộ đảng có, chống đảng có, trong nước có, hải ngoại có và đủ mọi ngành nghề ít nhất cũng nói lên một điều là Phong Trào Con Đường Việt Nam là một phong trào của mọi tầng lớp dân Việt, không loại bỏ ai, nhất là không loại bỏ đảng Cộng sảnViệt Nam.(danh sách).
Chuyện của cư dân trên mạng xưa nay không mấy có thực chất. Có thể nghe qua rồi bỏ. Nhưng câu chuyện Phong Trào “Con Đường Việt Nam” của các ông Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định và Lê Thành Long có lẽ có một ư nghĩa chính trị nào đó cần sự quan tâm một cách thận trọng và đứng đắn hơn của những ai ưu tư đến đất nước.
Có một điều đáng để ư nhất trong bức tranh này là không thấy bóng dáng của Bắc Kinh và bàn tay của người anh em phương Bắc.
June 16, 2012
© Trần B́nh Nam
© Đàn Chim Việt
Posted by NgườiViệtYêuNgườiViệt
[email]d.nguoivietyeunguoiviet@gmail.com[/email]
Quanlambao – Chuyện lạ thứ ba: Con Đường Việt Nam
Con đường Việt Nam không phải là chuyện lạ, cách khởi xướng ra con đường Việt Nam của ông Lê Thăng Long mới là chuyện lạ.
Lạ v́ ông Long là một trong 4 người bị kết án tù trước đây do liên quan đến “Con đường Việt Nam”, th́ ông Long bị tù nhẹ nhất rồi lại được giảm án, rồi lại được cho ra tù trước thời hạn.
Lạ là v́ mới vừa ra tù, ngay trong thời gian bị quản thúc, ông Long đă công khai phát động một cuộc khởi xướng rầm rộ, kêu gọi mọi người tham gia vào một phong trào vốn rất kiêng kỵ đối với nhà cầm quyền. Trong lúc bị quản thúc, ông lại hai lần thoải mái lên đài BBC tuyên bố về việc khởi xướng phong trào.
Lạ là v́ cách ông thay mặt cho các đồng chí c̣n ở trong tù của ông mà từ hai năm nay ông chưa gặp lại, kư vào cương lĩnh, vào các văn bản kêu gọi, vào các thư mời đến từng cá nhân cũng như danh sách người được mời.
Lạ là v́ trong danh sách những người được mời có đủ các thành phần khác nhau kể cả những người đang đương chức của đảng cầm quyền..v.v…
Quá nhiều những chuyện lạ như vậy không thể không khiến cho nhiều người, đặc biệt là những người được mời tham gia, dấy lên ḷng nghi ngờ về động cơ mờ ám của kẻ chủ trương khởi xướng phong trào Con đường Việt Nam(CĐVN).
Nghi ngờ cái ǵ? Nghi ngờ phong trào CĐVN là một cái bẫy.
Cơ chế hoạt động của cái bẫy ấy như thế nào th́ tùy mức độ cảnh giác (và có thể là sợ hăi) của mỗi người mà suy đoán ra.
- Mức độ 1, cảnh giác cao: Hể ai có tên trong danh sách được mời là có nguy cơ bị bắt. Do vậy những người nầy bật lên phản ứng ngay, tuyên bố từ chối quyết liệt, để ngay tức khắc cho ai đó phải hiểu rằng họ không những không liên quan ǵ đến phong trào mà c̣n rất khinh miệt nó.
- Mức độ 2, cảnh giác chừng mực: Ai ấu trĩ đồng ư tham gia vào phong trào là bị lộ diện, xem như tự đưa đầu vào rọ.
- Mức độ 3, cảnh giác chiến lược: Đây là cái bẫy nhưng không phải là cái bẫy để bắt người mà để gây ra sự nghi kị, chia rẽ, chống đối lẫn nhau giữa những người được cho là tiến bộ. Đó là cái bẫy làm sụp đổ phong trào dân chủ (nếu như đang có một phong trào như vậy).
B́nh luận về mức độ cảnh giác 1 và 2, bạn Hùng Quân đă có ư kiến phản hồi trên blog nầy:
Hùng Quân 13:42 Ngày 19 tháng 6 năm 2012
Nếu ai cho rằng Lê Thăng Long là con chim mồi được đưa ra để dụ bắt các nhân sỹ trí thức tiến bộ th́ đă đánh giá CA quá thấp. Họ không ấu trĩ đến mức là tin rằng sẽ có những con chim quá ấu trĩ để chui vào bẫy sập. Và họ không ngu dại ǵ làm bẫy để bắt người hàng loạt. Trong các nhân sỹ trí thức tiến bộ, ai nguy hiểm, ai không nguy hiểm, họ đều biết quá rơ, cần thiết họ sẽ sử dụng biện pháp nghiệp vụ để đánh lẻ từng người (như Cù Huy Hà Vũ hoặc Điếu Cày) chứ không ngu dại ǵ đánh đồng loạt để gây ra tiếng vang và phản ứng của dư luận.
Và blog Hiệu Minh đă phân tích như sau trong bài viết Về “con đường Việt Nam” , xin được trích một đoạn:
[COLOR="#FF0000"]“Cạm bẫy”?[/COLOR]
Chính quyền uy tín luôn làm việc theo chính danh. Nếu coi đây là “cạm bẫy” th́ cũng ngây thơ.
Chuyện nghi ngờ có thể hiểu được v́ trong lịch sử đă có những chuyện “tiền hậu bất nhất” trong chính sách đối nội.
Chả lẽ Việt Nam có vai tṛ trong khu vực, với hệ thống chính trị mạnh, quân đội đông, an ninh hùng hậu, sao lại cần đến một “con mồi” mới ra tù để nhử mấy trăm trí thức, nhân sỹ và cả những cán bộ cao cấp về hưu, để qui kết họ phạm vào điều 88.
Chả lẽ bỏ tù mấy trăm người trong danh sách v́ do anh Long mời mà không báo trước.
Khó mà tin lănh đạo cao cấp của Việt Nam lại để tiền của, trí tuệ và cả chiến lược vào một người vừa ra tù và 3 người đang trong tù, chỉ để t́m ra ai là người chống đảng, chống nhà nước. Một việc làm không cần thiết.
Với hệ thống tường lửa, an ninh trên mạng, hệ thống nghe lén, các quốc gia thừa sức biết ai định lật đổ chính quyền có tổ chức, ai thấy điều trái tai th́ phát biểu và ai là người a dua theo đám đông. An ninh chính trị thừa biết những phát biểu có trách nhiệm và vô trách nhiệm dù trên mạng ảo.
Riêng về những phản ứng hơi thái quá của vài người có mức độ cảnh giác cao, một bạn đọc trên trang Ba Sàm đă viết:
[COLOR="#FF0000"]Hồ Linh Giang đă nói[/COLOR]
17/06/2012 lúc 19:25
[COLOR="#800080"]…Tôi nghĩ các bác nếu không đồng ư với con đường của Lê Thăng Long th́ cứ từ chối và phản biện thoải mái. Nghi ngờ để cảnh giác là tốt. Nhưng mới nghi ngờ đă kết tội và thi hành án người ta bằng những lời chửi bới thô tục, xúc phạm đến người ta là không đàng hoàng. Bạn mới nghi người ta ăn trộm tiền của bạn, bạn có dám chửi bới, kết tội người ta không? ….[/COLOR]
Qua các ư kiến phản hồi trên mạng cho thấy có sự đồng t́nh cao nhất với những người cảnh giác ở mức độ 3. Nếu việc khởi xướng ” Con đường Việt Nam” là cái bẫy th́ đó là cái bẫy chiến lược, gây ra sự chia rẽ giữa những người tiến bộ. Và qua những động thái đang diễn ra, dường như cái bẫy ấy đang thu được vài kết quả bước đầu nếu như thực sự có một cái bẫy như vậy.
Bên cạnh việc rất nhiều người tập trung vào động cơ của việc khởi xướng, th́ cũng có không ít người quan tâm đến nội dung cương lĩnh của ” Con đường Việt Nam” và hầu như phần lớn đó là những ư kiến đồng t́nh.
Blog Trương Nhân Tuấn đă có một bài phân tích khá chi tiết về cương lĩnh của CĐVN. Đó là bài viết khá nghiêm túc rất được hoan nghênh v́ qua đó làm cho nhiều người hiểu cặn kẻ hơn về cương lĩnh của phong trào, dù rằng theo tôi, có vài điểm cần trao đổi thêm.
Xuất phát từ tấm ḷng mến mộ nhóm khởi xướng ban đầu, blog Mẹ Nấm có một bài viết khá xúc cảm về hướng đi của “Con đường Việt Nam”.
Trên Dân Luận có khá nhiều bài viết đồng t́nh với cương lĩnh của phong trào CĐVN. Đó là những bài viết của các tác giả Nguyễn Ngọc Già, Khánh Sơn, Đàm Mai Đạo…
Qua những bài viết đó, và qua những ǵ ông Lê Thăng Long công bố, nhiều người hiểu ra “Con đường Việt Nam” là con đường ǵ.
Và nếu đă hiểu ra điều đó, th́ sẽ hiểu rằng, tất cả chúng ta, những người dân Việt Nam của thế kỷ 21, kể cả những người đang có những phản ứng không đồng t́nh đều đang đi trên con đường Việt Nam. Đây mới là chuyện lạ.
Con đường Việt Nam không của riêng ai, đó là con đường của tất cả chúng ta.
Tại sao lại như vậy, có lẽ chúng ta sẽ bàn trong bài viết tiếp theo.
Huỳnh Ngọc Chênh
[url]http://gianhlaiquehuongvietnam.wordpress.com/2012/06/20/quanlambao-chuyen-la-thu-ba-con-duong-viet-nam/[/url]
– Phong trào “Con đường Việt Nam”: ngây thơ hay cạm bẫy?
[B][SIZE=2]Lê Diễn Đức [/SIZE][/B]
[CENTER][IMG]http://i45.tinypic.com/ou8wf7.jpg[/IMG]
[B][SIZE=2]Các ông Lê Công Định, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức trước toà năm 2010 – Ảnh: OnTheNet[/SIZE][/B][/CENTER]
Tôi thường hay nói trong các bài viết và trao đổi với bạn bè rằng, Việt Nam khó có thể thay đổi hệ thống chính trị khi chưa có một phong trào dân chủ xă hội rộng lớn.
Tôi nhấn mạnh: Phong trào xă hội chứ không phải tổ chức, đảng phái chính trị.
Phong trào có thể được khởi xướng hoặc đứng sau nó như bộ tham mưu, bởi những người trí thức tên tuổi, có uy tín và tiếng nói thuyết phục trong xă hội.
Về kinh nghiệm tổ chức người Việt có thể học hỏi từ các phong trào “Công đoàn Đoàn Kết” của Ba Lan, “Hiến chương 77″ của Tiệp Khắc cũ, “Otpor” ở Nam Tư cũ, hay “6 tháng Tư” ở Ai Cập, v.v…
[B] Cơ hội bị bỏ lỡ[/B]
Chỉ một phong trào xă hội th́ mới mong nhận được sự tham gia của đông đảo mọi tầng lớp dân chúng tranh đấu với nhà chức trách v́ lợi ích rộng lớn, đ̣i thay đổi, chứ không nhất thiết, hoặc không cần thiết nhắm vào mục đích lật đổ chế độ.
Đó là, đ̣i thực thi các quyền dân sự, nhân quyền, chống tệ nạn tham nhũng làm kiệt quệ tiềm lực của đất nước, đ̣i b́nh đẳng và công lư trong ngành tư pháp, đ̣i quyền tư hữu đất đai để đảm bào lợi ích cho nông dân của một nước nông nghiệp, đ̣i có công đoàn độc lập bảo vệ quyền lợi của công nhân bị tư bản nước ngoài bóc lột thậm tệ với sự hỗ trợ của các nhà chức trách địa phương, v.v…
Đă có những thời điểm manh nha, trong đó loé lên hy vọng rằng sẽ quy tụ được sự ủng hộ đa dạng của người Việt trong và ngoài nước, từ đó có thể h́nh thành một phong trào xă hội tin cậy.
“Phong trào 8406″, tức “Tuyên ngôn Dân chủ 8406″ vào năm 2006, hay phong trào biểu t́nh vào mùa hè 2011 chống Trung Quốc gây hấn, xâm chiếm biển đảo, xua đuổi, bắt giữ ngư dân Việt Nam trên vùng biển Hoàng Sa, là những cơ hội bị bỏ lỡ đáng tiếc.
Về “Phong trào 8406″, bài viết “Chia nhau chiếc bánh Nhà Dân Chủ Lớn” của tôi vào thời điểm đó trên tờ “Đàn Chim Việt” và tấm h́nh trong bài minh họa nhà dân chủ rởm qua tấm thẻ với bộ mặt khỉ, đă làm bùng nổ tranh căi. Tôi cho rằng tự những người khởi xướng “Phong trào 8406″ đă khai tử nó ngay sau khi ra đời. Trong bài có đoạn:
”Tại sao không là “Tuyên ngôn Dân Chủ” của 118 công dân Việt Nam mà phải là của “các nhà dân chủ” trong nước? Lại có người c̣n tóm luôn nhăn hiệu “Tuyên ngôn Dân chủ” này đặt tên cho tổ chức, cho trang web của ḿnh. Một sự lập lờ láu cá, đánh lẫn trắng đen, gây ngộ nhận một cách cố ư.
Rồi có kẻ xưng hô đại diện này, đại diện kia mà không biết là đại diện cho ai và ai bầu ḿnh làm cái vai tṛ đại diện ấy? Lấy cái quyền ai cho để ṭ tí te với nhau như vậy, hay là chỉ vài người thoả thuận chỉ định nhau?
Những lối bao biện ṿng vo làm người ta không thể không nghĩ đến những kẻ cơ hội đang lợi dụng sự lắt léo này và để lại sau nó là một dấu hỏi lớn. Điều này thể hiện sự yếu kém nhất về tŕnh độ tổ chức, năng lực của những người (tự cho ḿnh) đứng đầu phong trào dân chủ trong nước hiện nay. Tuổi tác cao, quá tŕnh lâu dài, ḷng dũng cảm có thể là biểu tượng, khuôn mẫu tinh thần cần thiết, nhưng chưa phải là yếu tố đủ mang đến thắng lợi nếu thiếu tài năng tổ chức và sự cả quyết trong lănh đạo”.
Gần đây, nhắc lại vấn đề trên, cũng trên “Đàn Chim Việt”, nhân bài viết của một tác giả nói về “Phong trào 8406″, tôi lại bị phản đối. Người ta nói rằng “Phong trào 8406″ hoạt động b́nh thường, có đại diện ở cả trong và ngoài nước. Nhưng tôi vẫn bảo lưu nhận định của ḿnh. Theo tôi, “Phong trào 8406″ hôm nay chỉ c̣n là h́nh thức, với một số người nào đó. Từ lâu nó đă thiếu vắng ảnh hưởng và không c̣n sự cuốn hút dư luận nữa.
[B]C̣n phong trào biểu t́nh chống Trung Quốc?[/B]
Phong trào này có sức mạnh và sôi động hơn, v́ nó h́nh thành tự phát với sự tham gia nỗ lực của rộng lớn dân chúng, đặc biết là giới trẻ, với sự đi đầu của nhân sĩ, trí thức có tên tuổi trong nuớc, được xă hội kính trọng. Nó cũng hợp với ḷng dân v́ bản chất là thể hiện ḷng yêu nước, tinh thần chống ngoại xâm bảo vệ tổ quốc trước hiểm họa bành trướng lănh thổ của Bắc Kinh.
Nhà cầm quyền Việt Nam đă ư thức rất rơ nguy cơ phát triển của phong trào này. Thoạt đầu họ lúng túng, tuyên bố tiền hậu bất nhất, nhưng tới ngày 21/8/2011 th́ thẳng tay đè bẹp phong trào.
Bằng nhiều h́nh thúc, sử dụng cả lực lượng dân pḥng, xă hội đen, nhà cầm quyền Việt Nam đă đàn áp thô bạo, bắt giữ, giam cầm, đưa đi trại cải tạo, theo dơi từng bước đi của những đă người tham gia biểu t́nh, phong toả đời sống của họ và cả những người có liên hệ.
Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) một mặt muốn trấn an, làm đẹp ḷng Bắc Kinh, mặt khác lo sợ sự kiện này bị tận dụng, có khả năng trở thành một phong trào xă hội đối kháng. Đây là mấu chốt của toàn bộ các vấn đề. Một bài b́nh luận trên báo Quân đội Nhân dân cũng chẳng giấu giếm, gọi nó là sự “diễn biến hoà b́nh” lợi dụng dân chủ và ḷng yêu nước.
Nhà cầm quyền CSVN đă thành công một phần, nhưng gậy ông đập lưng ông. Sự trấn áp bất nhân và rất phí lư đă làm lộ rơ hoàn toàn thái độ nhu nhược, lệ thuộc Trung Nam Hải của tập đoàn lănh đạo ĐCSVN. Và cũng từ điều này nhà cầm quyền – một cách tự nhiên – biến rất nhiều người dân lương thiện, đơn giản xuống đường chỉ thuần tuư v́ ḷng yêu nước, trở thành những người thù địch hoặc căm ghét chế độ.
C̣n tiếp...
“CON ĐƯỜNG VIỆT NAM”- MANH NHA CỦA MỘT TỔ CHỨC CHÍNH TRỊ ĐỐI LẬP ?
[B]Phan Anh [/B]
[B] [SIZE=2]Tác giả : Kỳ Nam[/SIZE][/B]
Trên mạng trong mấy ngày qua người ta thấy lời kêu gọi của Ông Lê Thăng Long (LTL) và những b́nh lận về lời kêu gọi này. Vậy “Con đường Việt Nam” (CĐVN) là sáng tạo của ai? Nội dung CĐVN ra sao? Bản chất chính trị của con đường này là ǵ?
Mọi người có thể nhớ lại vào năm 2010, Ṭa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh đă mở phiên xử sơ thẩm xét xử đối với các bị cáo Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung và Lê Thăng Long về hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân. Ông Lê Thăng Long là một trong số người được trả tự do sáu tháng trước hạn (hôm 4/6/2012) chính là “ Tác giả” của phong trào mang tên gọi“CĐVN”.
Trong bài trả lời BBC, LTL, c̣n nói Ông “ Thay mặt cho ba an em” ( được hiểu là Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung- những người cùng bị phạt tù trong cùng vụ án trên). Tuy nhiên không thấy “ 3 Anh” có ư kiến ǵ. Hay là các anh đă có trao đổi thống nhất với nhau.
Trong lời kêu gọi của ḿnh LTL nói: "Mục tiêu sắp tới của tôi là làm sao h́nh thành được phong trào cùng với các anh em và làm sao để phong trào này lớn mạnh để đem lại con đường đi tới dân chủ và thịnh vượng cho đất nước Việt Nam". "Mục tiêu tối thượng phải hoàn thành là quyền con người phải được bảo vệ trên hết và b́nh đẳng ở đất nước chúng ta".
Nhằm làm rơ hơn nội dung của CĐVN, Ông LTL c̣n nói: "Chúng tôi rất mong để làm sao có một sự phát triển tốt cho đất nước không có sự hận thù, cực đoan, đạp đổ, phân biệt quá khứ, phân biệt chính kiến, làm sao trong yêu thương và làm sao cho đất nước chúng ta phát triển tốt nhất và đoàn kết với nhau."
Trong lời Tuyên bố Ông LTL kêu gọi: mọi người "Hăy tham gia làm người sáng lập, quản trị, điều hành, thành viên của phong trào sẽ được mở ra cho bất kỳ ai mà không có sự phân biệt. Hăy làm cố vấn, ủng hộ viên và t́nh nguyện viên cho phong trào."
Sau lời kêu gọi này, trên mạng đă có không ít người quan tâm. Có người cho rằng đây là một “Sáng kiến” tâm huyết đáng được đề cao, ủng hộ. Có người th́ cho rằng”Đây là một tṛ đùa”. Có người th́ cho đây là “ Một cạm bẫy”…Có người đă nói thẳng ra rằng “ Con đường Việt Nam là đường mà đảng Cộng sản đang nắm giữ”.Tất nhiên mỗi ư kiến đều có căn cứ nào đó của ḿnh. Có thông tin, LTL đă mời đích danh một số người tham gia phong trào này… Ngày 18/6/2012 Ông Long khẳng định với BBC (Trong cuộc trao đổi với Quốc Phương ) rằng việc xây dựng và công bố các văn bản trên đă có sự trao đổi trước về chủ trương giữa ông và các ông Lê Công Định và Trần Huỳnh Duy Thức trong thời gian ba người thi hành án tù”. Ông khẳng định "không có bàn tay" của bất cứ ai đứng sau các lời kêu gọi và bản danh sách mời mà ông mới công bố, cũng như bác bỏ một số ư kiến cho rằng đây có thể là một "cạm bẫy."
[B]Vậy xét về bản chất chính trị cái gọi là “ Phong trào” CĐVN là ǵ?[/B]
Những người có tư duy b́nh thường đều đặt câu hỏi: Đưa ra một mục tiêu, một Cương lĩnh giường như không khác Đường lối của đảng Cộng sản Việt Nam, LTL có ư đồ ǵ? Hay đơn giản chỉ là tự đánh bóng ḿnh?
Mọi người đều biết, trong thời đại thông tin, các ư kiến về mọi vấn đề đều có thể xă hội hóa một cách dễ dàng, bao gồm cả sự kết nối giữa cá nhân với cá nhân để hành thành “ tổ chức mạng”- tổ chức ảo, trước khi ra đời tổ chức thực. Tất nhiên những người có ư đồ chính trị đều dùng ngôn từ sao cho không rơi vào hành vi vi phạm pháp luật. Như người ta che dấu việc thành lập tổ chức đảng phái bằng khái niệm “ Tập hợp” ( Như “Tập hợp Tập hợp Thanh niên dân chủ” của Nguyễn Tiến Trung, “ Khối 8406” của Nguyễn văn Lư, Nguyễn Văn Đài, Lê thị Công Nhân; "Hội nhà báo tự do” của ông Nguyễn Văn Hải (blogger Điếu Cày… ). Về mục tiêu và hoạt động, người ta luôn luôn nêu những ư tưởng tốt đẹp, như đoàn kết Dân tộc, xây dựng đất nước phồn vinh, đem lại tự do, b́nh đẳng và quyền con người cho nhân dân… Nhất là người ta tránh những hành vi bạo động. Như tuyên bố “Hoạt động bất bạo động”, sử dụng “ kỹ năng mềm”…
Nếu xem “ Tuyên bố của LTL” th́ người ta thấy cái gọi là “ Phong trào” của Ông ta mang khá đầy đủ những tiêu chí của một tổ chức chính trị phản động đă bị đưa ra ṭa.
Vậy có thể nói “Phong trào” CĐVN của LTL thực chất là khởi xướng cho sự h́nh thành một tổ chức chính trị đối lập với đảng Cộng sản Việt Nam- Một hành vị vi phạm pháp luật.
Thiết nghĩ cho dù chân thành hay một ư đồ chính trị, LTL hăy từ bỏ theo đuổi h́nh thành tổ chức này để không bị ra toà một lần nữa. Nếu thật sự mong muốn đóng góp cho sự nghiệp xây dựng đất nước LTL không thiếu việc làm khác an toàn hơn, hiệu quả hơn
Thiết nghĩ điều này cũng có thể đem lại một bài học bổ ích cho những ai muốn làm chính trị ở Việt Nam.
Kỳ Nam
* Tigon copy