Mong ước của Huỳnh Thục Vy
[CENTER][video=youtube;-UXmM1YoVB0]http://www.youtube.com/watch?v=-UXmM1YoVB0&feature=player_embedded[/video][/CENTER]
T́m được một bài viết của Thục Vy trên Facebook
[CENTER][B][COLOR="#800080"][SIZE=4]KÍNH GỞI CÁC ANH CHỊ EM THAM GIA BIỂU T̀NH [/SIZE][/COLOR][/B][/CENTER]
Huỳnh Thục Vy - Một mùa thu nữa lại đến. Sau bao oi bức của thời tiết và rộn ră của nhịp sống mùa hè, mọi thứ dường như dịu hẳn lại để bước vào những ngày thu mát mẻ.
Sau những ngày nhiệt t́nh, sôi nổi biểu tỏ tinh thần trách nhiệm của chúng ta khi tổ quốc lâm nguy, lại bị đối xử thô bạo, các anh chị em có thể b́nh tĩnh và dịu ḷng lại để suy nghĩ về nhiều điều.
Mùa thu, ḷng người cũng lắng xuống dành chỗ cho những suy tư sâu kín: những nuối tiếc về quá khứ, bức xúc hiện tại và bất an cho tương lai; có thể sẽ là dịp để chúng ta loại bỏ những ngộ nhận của chính ḿnh.
[CENTER][IMG]http://i40.tinypic.com/v3qcea.jpg[/IMG][/CENTER]
Việt Nam những ngày mùa hè vừa qua chắc sẽ là kỷ niệm khó phai trong ḷng anh chị em.
Nhưng những ngày đầu thu này lại càng sâu đậm hơn v́ những tổn thương thường khó quên hơn những hồ hởi.
Dơi theo hành tŕnh của các anh chị em trong suốt 11 cuộc biểu t́nh phản đối Trung Quốc vừa qua, nhiều suy nghĩ vui buồn, lo lắng và hi vọng đan xen trong ḷng tôi kể từ ngày chủ nhật không biểu t́nh ấy.
[CENTER][IMG]http://i43.tinypic.com/scynbc.jpg[/IMG][/CENTER]
Có lẽ đă có những đổ vỡ diễn ra trong ḷng nhiều thanh niên Việt Nam- những người mà đối với họ những “dấu son” về ‘chiến tích” và “công lao” đă sừng sững giữa ḷng họ như một tượng đài bất khả xâm phạm.
Và cũng có những quyết tâm càng lớn dần lên trong tâm tư những người không c̣n “ngây thơ” nữa.
Một pháo đài quyền lực đang ngự trị trên đất nước này, nhưng đối với những con người thực sự có tâm huyết và tri thức th́ hôm nay pháo đài niềm tin ấy chắc chắn đă phải sụp đỗ (dù lẽ ra nó đă sụp đổ cách đây lâu rồi).
Hăy nhớ lại những ngày mua thu 66 năm về trước, khi chính cái pháo đài quyền lực và niềm tin ấy được dựng lên giữa ḷng một Việt Nam đau thương và hỗn loạn.
Đó là những ngày được người ta gọi là “Cách mạng tháng 8”. Giữa những tổn thương tinh thần v́ gần một thế kỷ bị kiềm kẹp, đày đọa dưới gót giày kẻ xâm lược, giữa những tự ái dân tộc v́ phải làm một dân tộc vong quốc, giữa cả những cơn đói ăn hành hạ ngày đêm, người Việt Nam ngơ ngác trước thời cuộc rối ren, lúc đó người cộng sản đă giương lên ngọn cờ của họ.
Cả thế kỷ 20, họ đă đi hết chiến thắng này đến chiến thắng khác với [COLOR="#FF0000"]những âm mưu dù đen tối nhưng lại được đặt trên niềm tin của nhân dân, dù huyễn hoặc nhưng vững chắc và chói lọi hào quang.[/COLOR]
Thực tế người ta thật chóng quên và ít chịu suy nghĩ. Khi buông thả trong sự xa hoa giàu có, người ta thường rất mau quên những ngày khó khăn không một xu dính túi.
Khi được “tiền hô hậu ủng” họ thường ít khi nhớ đến cái thời chui rúc trong những xó xỉnh của thành phố hay nơi rừng hoang nước độc.
Khi vẫn được chờ đợi, vẫn được khoan thứ th́ họ vẫn tiếp tục hoành hành không giới hạn.
Lẽ nào người ta vô tri đến nỗi không biết được rằng sự giàu có, địa vị cao ngất ấy từ đâu và do ai mà có?!
Chắc họ nghĩ họ cướp được ở đâu đó?!
Không phải vậy, họ vẫn ở đó được v́ người dân vẫn ngây thơ tin tưởng, tha thứ và chờ đợi.
Nhưng chúng ta đều biết ngay cả những người ngây thơ và yếu đuối nhất, khi bị đẩy đến tột cùng tổn thương cũng sẽ tự nhiên sáng suốt và mạnh mẽ.
V́ lẽ đời, con người luôn muốn được sinh tồn, muốn t́m đường sống trong cái chết. Và sự chờ đời, tha thứ nào rồi có lúc cũng đi đến điểm cuối cùng.
[CENTER][IMG]http://i43.tinypic.com/2j34mcp.jpg[/IMG][/CENTER]
C̣n tiếp...