Năm ngày trong nhà tạm giam công an Từ Liêm (Phần 1)
Thứ 7 ngày 20 tháng 8 tôi được nghỉ làm và đi chơi loanh quanh Hà Nội. Gần trưa thấy một cuộc gọi nhỡ của Đội trưởng an ninh công an huyện Thanh Tŕ, ḿnh nhắn tin hỏi "Anh ơi có việc ǵ thế" và anh ta trả lời "Có chút việc muốn gặp em, khi nào em về nhà?" Tôi trả lời "Em đi chơi" rồi tắt máy (anh này đă đến nhà tôi vận động tôi không đi biểu t́nh nên có trao đổi số đt). Đi măi đến 17h về nhà th́ người nhà cho biết có một đoàn đến t́m ḿnh, bao gồm cả công an và cán bộ xă, thôn. Ḿnh phụ giúp vợ nấu cơm ăn rồi vợ bảo đưa vợ đi chơi. Ḿnh không muốn lắm nhưng đành chiều vợ. Đang ở nhà người quen lại được cô em báo "Đoàn công tác" đến nhà t́m ḿnh. Kệ cha chúng nó, t́m làm ǵ mà nhiệt t́nh thế!
Hơn 22h hai vợ chồng về nhà thấy có mấy thanh niên lạ mặt đang lảng vảng gần nhà. Khi lên nhà rồi, ḿnh mở cửa tầng trên thấy mấy thằng ấy cứ nh́n lên tầng của ḿnh. Kiểu này sáng mai không ra được khỏi nhà đây. Lần trước đă bị mấy thằng canh cả đêm, nhưng lần ấy ḿnh vẫn ung dung đi biểu t́nh mà chúng nó không làm ǵ được.
Sáng chưa đến 6h đă thấy Đội trưởng an ninh huyện gọi điện nói anh đang đứng trước cửa nhà, muốn vào nhà trao đổi vài chuyện. Ḿnh đánh răng rửa mặt xong xuống đă thấy lố nhố một đám năm sáu tên đang luyên thuyên ở tầng 1 nhà ḿnh. Chúng vào được nhà là do cậu em đi làm sáng, chưa kịp khoá cổng đă bị "đoàn cán bộ" đẩy cửa vào. Thấy thành phần có anh an ninh huyện, chủ tịch xă, chủ tịch mặt trận xă Tả Thanh Oai, trưởng xóm, công an khu vực...
Xuống ḿnh nói luôn "Các anh vào quấy rầy nhà tôi. Bố mẹ tôi già, có bệnh tim mạch và một lần xuất huyết năo, nếu có mệnh hệ ǵ, các anh hoàn toàn chịu trách nhiệm".
Rồi "đoàn công tác" giải thích lư do đến gặp, đại ư khuyên ḿnh không nên đi biểu t́nh ở Hồ Gươm nữa. Ḿnh chờ họ nói xong rồi bắt đầu giảng giải cho họ t́nh h́nh Biển Đông, và mục đích của biểu t́nh... Mấy tên cán bộ xóm có vẻ khó chịu khi nghe ḿnh giảng giải, thậm chí có tên không nghe mà bỏ về giữa chừng. Rồi chúng nó giải thích này nọ, và vừa khuyên vừa đe doạ ḿnh. Ḿnh bóng gió đuổi khéo chúng ra khỏi nhà rồi bảo đi có việc nhưng lăo đội trưởng an ninh huyện nói "tất cả bạn em đều được khách địa phương thăm viếng như em và đều không đi biểu t́nh", và khuyên ḿnh nên ở nhà. Ḿnh thấy ngoài cổng có vài tên công an nữa. Thôi đành ngồi với chúng nó vậy, biết làm sao giờ.
Rồi thời gian cũng trôi đến 10h30, viên an ninh huyện liên lạc với nơi khác, chắc được báo là lực lượng an ninh đă túm cổ hết đám biểu t́nh nên nói cả đám ra về, không quên bảo vợ chồng ḿnh đi ra ngoài ăn sáng.
Sau khi chúng nó về, ḿnh liên lạc với Ngô Duy Quyền và được biết Quyền cùng gần 50 người khác đă bị tóm lên xe bus và đưa về Mỹ Đ́nh. Ḿnh bảo thế tớ sẽ đến đó, mang nước và bánh mỳ cho đồng đội, v́ trưa rồi, mà hai lần trước ḿnh bị bắt chả được công an cung cấp cho mấy thứ đó.
Ḿnh nói với vợ anh đi Mỹ đ́nh đây, thế là vợ bảo anh cho em đi cùng. Tốt quá, nhanh lên kẻo anh em đang đợi.
Hai vợ chống đi đến gần đồn công an Mỹ Đ́nh lúc gần 12 h, mua 36 cái bánh mỳ ruốc và 10 chai Aqua, v́ trước đó anh Diện có cho biết số lượng người bị bắt khoảng 20.
Tới nơi thấy anh Diện, anh Lê Dũng và một số người khác đang tập trung ở ngă tư gần đồn công an. Lối vào đồn có gần chục công an đứng gác, ngăn không cho ai tiến gần đồn nơi đang giữ người biểu t́nh.
Ḿnh nhào ra đám cảnh sát hỏi liệu có thể tiếp tế bánh và nước cho người bị bắt bên trong không. Một số người khác cũng đi theo ḿnh, trong đó có cả luật sư Lê Quốc Quân. Đám lính gác nói không được đưa thức ăn và nước uống vào, mọi người ồ lên phản đối. Ḿnh và mấy người bảo kinh nghiệm mấy lần trước bị bắt toàn nhịn ăn nhịn uống thôi, đề nghị các anh cho chúng tôi cử một người mang đồ tiếp tế vào. Công an nhất định không chịu.
Một lúc sau có hai chú xách một thùng nước lavie và bánh mỳ đến, bảo với đám công an đang gác là có người quen bị bắt trong đồn, mà anh ta lại bị bệnh huyết áp thấp. Tuy nhiên đám công an nhất định không cho vào. Tranh căi một lúc th́ thôi, đành chịu. Ḿnh bảo đám lính, đến như ở Libya, hai bên đánh nhau, Liên hợp quốc c̣n được phép đưa thuốc men và lương thực cung cấp cho người dân thường kia mà, sao chúng ta cùng là đồng bào với nhau mà nỡ cạn t́nh vậy.
Ồn ào một lúc rồi có một viên sỹ quan ra, nói trong kia có đầy đủ thức ăn và nước uống cho người biểu t́nh bị bắt. Anh em ở ngoài này không tin, yêu cầu được kiểm chứng, và công an đành cho một người vào xem th́ đúng thật, hôm nay công an có chuẩn bị nước uống và bánh mỳ cho người bị bắt trong đó. Thế là anh em ở ngoài không phản đối nữa, và bảo nhau ai đói ai khát th́ cứ ăn tự nhiên, lấy sức để chờ đợi.
Rồi một số người tản ra, rồi chụp h́nh. Có người th́ về v́ có việc riêng. Ḿnh vào quán ngồi với vợ. Khoảng 13h30, một tên mặc áo thường phục ra quát lính dẹp quán nước. Mọi người ở quán lục tục đứng lên. Ḿnh và vợ đi đến gần xe máy th́ thấy tên mặc thường phục xô vào bắt cô gái tên Hội, là người luôn cầm biểu ngữ từ lúc ḿnh đến tới giờ. Sau khi giao cô gái cho lính, tên này đi đến gần chỗ ḿnh, rồi cứ lao lao vào ḿnh. Không nhớ ḿnh nói câu ǵ mà tên này xô tới túm áo ngực ḿnh và lắc, buông một câu chửi thề ǵ đó. Ngay lập tức, hai tên cảnh sát ập đến, túm tay ḿnh và lôi vào đồn.
Chúng nó lôi ḿnh và Hội vào pḥng thường trực một vài phút th́ đưa hai anh em ra xe con, ḿnh hỏi đi đâu, chúng nó bảo đưa lên công an huyện. Ḿnh chỉ kịp nh́n thấy Quyền đang đứng ở sân nên vẫy tay rồi bị ấn lên xe. Một tên trên xe bảo hay là cho hai anh em lên xe ḥm, ḿnh bảo việc ǵ phải đi xe ḥm, đi xe này lịch sự hơn. Một tên trong đám 4 tên áp giải cũng đồng ư như vậy. Một tên quát "Ngồi cạnh thằng kia". Ḿnh hỏi sao lại mày tao ở đây, tên ấy chống chế "Tôi không nói ông" ḿnh bảo "Thế các anh xưng hô với nhau mày tao ah?” Tên đó im lặng không nói ǵ nữa.
Về đến công an huyện Từ Liêm, chúng đưa hai anh em lên pḥng Điều tra. Một tay trẻ tầm 25 ra lấy thông tin cá nhân. Tên này văng tục liên hồi, cứ mày tao với ḿnh. Ḿnh thấy vẻ mặt đằng đằng sát khí của nó th́ không phản ứng nữa, nó hỏi th́ trả lời. Rồi nó liên lạc với nơi thường trú và nơi tạm trú, hỏi thông tin về "thằng Vũ Quốc Ngữ". Mấy người trong pḥng đều có thái độ như vậy. Chắc công an của ta hay tiếp xúc với đám ăn cắp ăn trộm, quát nạt nó quen rồi.
Một tên đoán chừng là trưởng ca trực, yêu cầu ḿnh viết bản tường tŕnh, ḿnh bảo các anh vừa bắt tôi, các anh biết rồi cần ǵ phải viết, nhưng tên này nói bắt buộc. Ừ th́ viết. Ḿnh kể lại sự việc, đại thể ḿnh hoàn toàn vô tội và yêu cầu Công an Từ Liêm thả ḿnh ra vô điều kiện.
Một lúc sau một viên công an dẫn ḿnh sang pḥng khác lấy lời khai. Ḿnh cũng kể lại sự việc. Anh này tên Hà Mạnh Cường, thái độ hoà nhă.
Xong lại quay về pḥng Điều tra, ngồi chờ ở ghế. Một lúc sau thấy chúng dẫn về chú Khang, mà một trong hai người đă mang nước và bánh đến cho bạn khi năy. Thấy chú ấy bị c̣ng tay. Sau khi làm thủ tục như ḿnh, chú Khang ra ngồi cạnh ḿnh và Hội. Chú Khang kể chú đang ngồi trong xe th́ bị một tên cảnh sát đập cửa, chú thấy tên này không đeo biển hiệu nên chú đă túm quân hàm của tên này, và do vậy đám cảnh sát hô lên là chú chống người thi hành công vụ.
Ba chú cháu ngồi chờ măi cả buổi tối mà không thấy chúng nó làm ǵ. Qua câu chuyện của bọn cảnh sát, chúng nó chờ chỉ thị của cấp trên về hướng xử lư.
(c̣n tiếp)
Vũ Quốc Ngữ
danlambaovn.
Báo chí Việt Nam bị nhắc nhở
[CENTER][IMG]http://i53.tinypic.com/j8np1c.jpg[/IMG][/CENTER]
[B][FONT="Arial"][SIZE="1"][CENTER]Người có ý kiến khác với Nhà nước không có quyền thể hiện quan điểm ở Việt Nam[/CENTER][/SIZE][/FONT][/B]
[B]Tại một hội nghị về chống sai phạm trên báo chí vừa được tổ chức ở Quảng Bình trong hai ngày 24 và 25/8, Cục báo chí Báo chí Việt Nam vừa nhắc nhở giới truyền thông trong nước phải đưa tin đúng định hưóng của Nhà nước[/B].
Hội nghị quy tụ các tổng và phó tổng biên tập của các cơ quan báo chí trong cả nước, bao gồm báo viết, báo nói, báo hình và báo mạng, dưới sự chủ trì của ông Đỗ Quý Doãn, thứ trưởng Bộ Thông tin và truyền thông và ông Hoàng Hữu Lượng, cục trưởng Cục báo chí của Bộ.
Cụ thể, báo chí trong nước được yêu cầu chấn chỉnh việc ‘đưa tin không phù hợp với lợi ích quốc gia và nhân dân’ và ‘nhận thức chính trị sai lệch’.
Ngoài ra, Cục báo chí cũng phê bình việc đưa tin ‘sai sự thật’ ở những chủ đề về chính sách của Nhà nước, chủ quyền quốc gia, lịch sử dân tộc, đời tư cá nhân và các vấn đề tiêu cực trong xã hội; việc đưa tin không kiểm chứng hay quy chụp, suy diễn các vụ việc đang điều tra.
Trong khi đó, báo chí điện tử bị đặc biệt nhắc nhở vì 'bản lĩnh chính trị của phóng viên, biên tập viên và cán bộ quản lý chưa tương xứng với nhu cầu công việc'.
Các nhà báo tham dự hội nghị được yêu cầu tự phê bình, tự nhận diện sai phạm, phân tích kỹ nguyên nhân và chia sẻ kinh nghiệm xử lý sai phạm, theo tường thuật của báo chí trong nước về hội nghị.
Hội nghị đã đề ra các giải pháp để tránh sai phạm trong thời gian tới, trong đó có tăng cường vai trò của các cơ quan quản lý trong việc kiểm soát và định hướng thông tin, nâng cao nhận thức chính trị và chuyên môn nghiệp vụ của người làm báo và hoàn thiện hệ thống văn bản pháp luật và quy chế làm báo.
Tất cả báo chí ở Việt Nam hiện nay đều là ‘cơ quan ngôn luận’ của Đảng, Nhà nước, các cơ quan, đoàn thể chính trị xã hội của Nhà nước.
Báo chí của các tỉnh, thành phố đều là tiếng nói của Đảng bộ và chính quyền địa phương v́ vậy dẫn tới t́nh trạng đưa tin thường có xu hướng một chiều.
Nhiệm vụ chính yếu của báo chí tại Việt Nam là tuyên truyền đường lối, chủ trương của Đảng và chính sách, pháp luật của Nhà nước đến nhân dân.
Luật pháp Việt Nam hiện nay vẫn không cho phép có báo chí tư nhân
BBC
Năm ngày trong nhà tạm giam công an Từ Liêm (Phần 2)
[CENTER][IMG]http://i53.tinypic.com/1z66pav.jpg[/IMG][/CENTER]
Ba chú cháu ngồi ở băng ghế dài, mỏi cổ chờ đợi. Lúc mệt th́ tranh thủ nhắm mắt. Chú Khang nói chú mới học yoga và xếp chân lên ghế ngồi thiền, được một lúc th́ một viên công an quát chú bỏ chân xuống. Trong pḥng bật điều hoà, thêm quạt trần nhưng không khí ngột ngạt v́ tụi nó thi nhau hút thuốc. Hay thật, đă có văn bản cấm hút thuốc ở công sở, mà công an ta cứ đốt thuốc như đốt rơm vậy.
Mà cái pḥng th́ bẩn kinh khủng. Rác đầy ngăn kéo, ngăn bàn. Ḿnh thấy có b́nh nước lọc mà lại có cái chén bé tí tẹo, bèn lấy một cái vỏ chai lavie trong ngăn bàn, xin ra toalet rửa sạch rồi trút nước vào đó cho hai chú cháu dùng. Cô bé Hội kêu đói, hạ huyết áp và được công an đưa cho hai chai nước ngọt cùng hai cái bánh ngọt. Hội mời ḿnh ăn nhưng ḿnh không thấy đói.
Ngồi măi, ngồi măi rồi bóng đêm ập đến, Hội bị mấy tay công an dẫn giải về nơi trọ để khám nhà. Chú Khang bị đưa đi đâu ấy. Pḥng chỉ c̣n ḿnh và một công an trẻ, anh ta mang c̣ng chân đến để c̣ng ḿnh. Ḿnh bảo anh không phải làm thế, tôi không thèm chạy nhưng tay ấy bảo "không tin được địch". Ah ra thế, các anh coi những người biểu t́nh yêu nước như chúng tôi là địch, là kẻ thù. Thế mà chúng tôi cứ nghĩ các anh là công an của nhân dân kia đấy!
Điện thoại của ḿnh chưa bị thu, nhưng ḿnh tắt chuông, chỉ nhắn tin cho vợ và đồng đội ở ngoài. Thương vợ quá, chắc đang khóc sướt mướt ở ngoài. Ḿnh bảo vợ ơi về đi, chúng nó không cho gặp đâu, và chắc là chúng nó sẽ giữ qua đêm. Vợ th́ không nghe, cứ ngồi chờ cùng bà con ở đồn Mỹ Đ́nh từ chiều, rồi lại chạy lên công an huyện TL nhưng trên đấy trả lời không giữ ai cả.
Hội bị đưa trở lại pḥng điều tra. Thế mà ḿnh cứ tưởng chúng nó thả cô ấy, trước khi đi ḿnh đă giúi vào tay cô ấy số điện thoại của vợ, để nhờ cô ấy thông tin cho vợ. Hoá ra Hội bị đưa về nhà để khám nhà. Thấy công an thu được một laptop Dell và mấy tên ngồi t́m tài liệu. Chắc lại dùng keyword là "dân chủ" hay "đa nguyên", như một chú em đă kể lại với ḿnh trước đây.
Tầm 23 h, chúng nó mới nhận được lệnh của sếp để ra quyết định tạm giữ ba người. Đầu tiên chúng thu điện thoại và lập biên bản, ghi rơ nhật kư cũng như các tin nhắn đi, đến. Cho chúng mày ghi, chả có ǵ phải giấu diếm cả, v́ ta luôn làm những việc đàng hoàng cả.
Tiếp đến tên công an Sơn bảo ḿnh kư vào Biên bản tạm giữ, trong đó có lời khai sẵn của ḿnh là ḿnh biểu t́nh gây rối ở trước cửa đồn. Ḿnh bảo ḿnh không kư v́ ḿnh không khai như vậy. Nó bảo ḿnh phải kư, thế là ḿnh ghi ở dưới chỗ kư là "tôi không đồng ư với lời khai sẵn trên kia, v́ khi bị bắt, tôi đang ngồi uống nước ôn hoà và đứng lên ra về khi công an yêu cầu giải tán".
Rồi sau đó nó bắt tôi kư vào lệnh tạm giam 3 ngày với tội danh "Gây rối trật tự công cộng" theo điều 245 của Bộ Luật H́nh sự. Tôi phản đối lệnh tạm giam và nói tôi không gây rối ǵ cả, tôi cũng không biểu t́nh. Thằng Sơn bảo "Mày vào đây rồi th́ mày phải kư" với thái độ đe doạ.
Tôi viết vào cuối của 4-5 tờ lệnh với nội dung phản đối lệnh tạm giam và yêu cầu được trả tự do ngay lập tức, rồi kư.
Một lúc sau chúng đưa tôi xuống nhà tạm giam của công an huyện TL, ngay đằng sau trụ sở chính. Tới nơi, thằng Sơn ghi biên bản về sức khoẻ của tôi rồi bảo tôi đưa ví ra gửi lại. Tôi móc ví ra, có mấy giấy tờ quan trọng như bằng lái xe, 2 giấy đăng kư xe của hai vợ chồng cùng một vài đồng lẻ. Chúng bảo tôi đếm, được 186,000 đồng, chúng ồ lên, ra vẻ ít tiền quá. Tôi ghi vào một tờ giấy danh mục giấy tờ để gửi lại các anh công an TL và đưa giấy cho Sơn.
Chúng dẫn tôi sang pḥng bên bắt tôi cởi hết quần áo, kể cả quần sịp, rồi dẫn sang pḥng khác lấy bộ quần áo tạm giam mặc, c̣n quần áo và giày dép của ḿnh th́ cho vào một cái túi nilong bỏ lại ở kho.
Chúng dẫn tôi vào khu tạm giam, vào một pḥng thấy có sẵn 3 người nằm trong đó. Pḥng rộng chừng chục mét vuông, có một sạp xi măng và cầu tiêu bệt cùng một bể nước. Ḿnh rửa tay mặt rồi lên ngồi cùng ba người cũ trong pḥng, gồm một người tên Thắng sinh 1957, bị bắt tội đánh bạc, một thanh niên tên Đạt bị bắt tội yêu trẻ vị thành niên và một sinh viên tên Trọng bị bắt v́ liên quan đến vụ lấy xe máy của bạn mang đi cắm (nhưng chưa cắm và gửi ở nhà xe của bệnh viện). Mọi người hỏi ḿnh tội ǵ, ḿnh bảo bị bắt v́ tội biểu t́nh yêu nước. Mấy người ấy chả hiểu, phải giải thích măi họ mới nghe ra. Họ bảo anh ơi biểu t́nh làm ǵ, chúng nó bán hết rồi.
Nằm một lúc thấy có thêm một người đi hỏi cung về, bị bắt v́ tội sử dụng và buôn bán ma tuư. Anh Bách này người Hà Tĩnh nhưng sinh sống ở Lạng Sơn, nghiện nặng. Đêm lên cơn vật, rên rồi ho và khạc nhổ, nôn cả đêm làm ḿnh không sao ngủ được mặc dù rất mệt mỏi.
Giường xi măng th́ chật, nằm ngang mới đủ chỗ cho 5 người. Chăn th́ hôi kinh người, có lẽ vài năm chưa giặt. Quần áo cũng thế, mặc lẫn của nhau, người mới đến mặc lại của người bị chuyển đi nơi khác. May thời đại này có sạch sẽ hơn, nhiều hoá chất hơn nên không có đất sống cho chấy rận.
Bốn bên là tường, may có cái cửa sổ nh́n ra khu sân chung. Trong pḥng chỉ có độc hai cái ca, một cái để tắm giặt và một cái nhỏ hơn để uống nước. Tối vợ kịp gửi vào cho mấy cái bánh mỳ và hai chai nước, ăn được một cái rồi bỏ lại v́ đám công an không cho ḿnh mang theo bất cứ một cái ǵ vào pḥng giam. (Sau này về vợ có nói mua cho ḿnh một dây sữa, nhưng ḿnh không thấy sữa đâu cả, chắc anh công an nào mệt mỏi quá uống của ḿnh rồi).
Rồi v́ mệt mỏi ḿnh thiếp đi đến sáng. Tầm 7-8h sáng bọn cai ngục gọi những người bị tạm giữ ra ngoài. Ah chưa nói nội quy của nhà giam. Có một anh tên Đồng cũng là tù nhân như ḿnh, nhưng được tự do đi lại trong khu giam giữ để phục dịch cho đám cảnh sát, phổ biến nội quy. Trong đây tất cả người bị giam giữ "đều có tội" nên phải gọi cán bộ cảnh sát là thầy và xưng con. Hehehe, hay thật. Ḿnh có một năm làm chuyên viên Hợp tác quốc tế của một trường đại học ở Hà Nội, nhiều khi đi coi thi hay gặp các em sinh viên, chúng gọi ḿnh là "thầy" mà ḿnh ngượng quá, v́ có dạy các em chữ nào đâu. C̣n ở đây, toàn bị nghe chửi và xúc phạm mà bắt gọi là thầy! Đừng có mơ nhé, chúng mày có thể đánh đập tao nhưng không thể bắt tao gọi là thầy. Làm học tṛ tao c̣n chưa đáng kia!
Một đám cảnh sát bắt chúng tôi mang chăn ra đứng một góc để giũ xem có giấu ǵ trong đó không. Sau đó chúng bắt cởi hết quần áo và cũng giũ rồi cho mặc lại và ôm chăn về pḥng. Bị xúc phạm như một con vật nhưng tôi đành cắn răng, ḿnh mà phản ứng chắc chúng cho ăn đ̣n. "Ngoan" đến thế rồi mà cũng không thoát. Một tên trung uư Nguyễn Mạnh Tường (số hiệu 023-175) nh́n thấy tôi, nói "Thằng này mới nhập trại v́ tội biểu t́nh hôm qua đây ah?" rồi bắt tôi đi vào một cái pḥng trống ở cuối dăy. Vào đó nó đấm tôi một phát đau điếng người ở bụng mỡ. Tôi oằn người xuống. Nó tát liên tiếp lên hai mang tai và nói "Chúng mày biểu t́nh gây rối, kích động Trung quốc đánh Việt Nam, làm hại đến gia đ́nh tao, vợ con tao", nói rồi nó lại đấm, lại tát, rồi vu cho tôi là t́nh báo của Tàu. Tôi chỉ nói "không" và tập trung nh́n vào biển hiệu của tên này để nhớ. Đấm chán nó bảo tôi ra ngoài mặc quần áo rồi đưa tôi về pḥng. Có nhiều công an xúc phạm và chửi bới tôi trong suốt 5 ngày giam giữ, nhưng tên Trung uư Tường là tên duy nhất đánh tôi. Tôi không sợ đau, nhưng mỗi từ thốt ra từ miệng tên này thể hiện sự căm thù tột độ đối với người yêu nước.
Gần trưa chúng gọi tôi cùng Hội, chú Khang và một thanh niên tội trộm cắp tài sản công dân lên chụp h́nh lăn tay. Bị bắt ôm biển số để chụp. Ông nhân viên chụp h́nh - lăn tay hỏi tại sao, chúng tôi kể là bị tội biểu t́nh yêu nước. Ông này nói hôm qua bị gọi lên đồn 1 Mỹ Đ́nh lăn tay cho mấy chục người nhưng ông từ chối. Ông ấy bảo chúng tôi sẽ được thả thôi, tôi bảo ít người nghĩ như chú lắm.
( C̣n tiếp...)