Bàn về phẩm chất người Việt
Tôi vừa đọc xong bài viết của Việt Nguyễn: " Chúng ta c̣n thua kém nhiều dân tộc khác trên thế giới http://www.vietlandnews.net/forum/showthread.php/6601-Ch%C3%BAng-ta-c%C3%B2n-thua-k%C3%A9m-nhi%E1%BB%81u-d%C3%A2n-t%E1%BB%99c-kh%C3%A1c-tr%C3%AAn-th%E1%BA%BF-gi%E1%BB%9Bi%21" dc Tu_Nhan_Dan post.
Tôi nghĩ đây là 1 bài viết rất hay, khách quan, chính xác, đầy đủ, đầy ư nghĩa mà bất kỳ người Việt nào cũng phải đọc.
Xin các bạn bỏ ít thời gian để mà đọc bài viết trên, tôi thiết nghĩ nó cũng có ích cho việc tranh luận, phổ biến kiến thức trong topic này.
-----------------------
Tiếp về lối học Nho gia, tôi cho rằng thực tế lịch sử th́ Nho học ở VN lẫn TQ chỉ là 1 đống hổ lốn. Nho học qua VN là Tống Nho, nó dc kết hợp với giáo lư Phật giáo, Đạo giáo và tệ hại nhất là nó là 1 học thuyết bị thêm đầu thắt đuôi, cắt xén, bóp méo, bẻ quẹo, kéo dăn, tạo h́nh thành 1 thứ học thuyết mà không ai có thể nhận ra. Ngay cả cái thứ tạp nham như CNXH Mác-Lê tôi c̣n thấy dc dấu ấn CNXH Mác trong đó, c̣n Nho học phổ biến ở VN đến tôi c̣n không tưỏng tưọng dc nó là cái ǵ. V́ thế, nhiều người bên ngoài như Dr.Tran nh́n vào chỉ có thể thấy mặt tiêu cực, phi lư của nó mà ko t́m ra dc 1 ưu điểm nào cả.
Việt Nam dân tộc đần độn nhất!
Ngẫm ra chắc cũng không sai!
Bảy mươi năm (70) là bao nhiêu thế hệ? Gần 70 năm kể từ khi thằng râu thưa cơng thằng râu xồm vào Việt Nam: chẳng có ị ra được thằng trí thức hệ-râu-xồm nào cho ra hồn!
Những ông trí thức ra hồn toàn là những ông đă quẳng thằng râu xồm xuống cầu tiêu!
Thiệt là teacher run, end water say...
Trả lời DanGong và tiếp phần của Cả Thộn
"Thiên lư tại nhân tâm" nói đơn giản chính là niềm tin nơi chính bản thân con người ḿnh và lan rộng ra là đạo đức xă hội. Nho học tin rằng con người vốn bản chất tốt, nên ta hoàn toàn có khả năng giữ ǵn và phát huy nó bằng những hành động cụ thể.
Những đức tính tốt cơ bản của con người đă dc tóm gọn trong: Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín.
Tín như Cả Thộn nói, chính là sự tin tưỏng lẫn nhau, không chỉ là sự giữ lời hứa. Tin tưỏng lẫn nhau lan rộng sang là cộng đồng xă hội tin lẫn nhau. Như topic "Chúng ta c̣n thua kém nhiều dân tộc khác trên thế giới " đă chỉ rơ dân tộc ta vốn rời rạc, thiếu đoàn kết trong thời b́nh chính là do không có niềm tin nơi bản thân, dẫn đến không tin tưỏng người xung quanh, không tin cộng đồng lẫn Nhà nước.
Chữ "tín" dc đặt cuối cùng không phải v́ nó kém quan trọng so với 4 yếu tố trên nó, mà là do phải có đủ "Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí" mới sinh ra "Tín" dc.
- 1 dân tộc không có Nhân là 1 dân tộc tàn bạo với dân tộc khác và với chính bản thân dân tộc ḿnh. Không thể tín dc.
- 1 dân tộc không có Lễ th́ con người không có quy củ, nguyên tắc, kỷ luật, xă hội sẽ rối loạn. Không thể tín dc.
- 1 dân tộc không có Nghĩa th́ là 1 dân tộc hèn nhát, yếu đuối, hèn hạ, gian trá. Không thể tín dc.
- 1 dân tộc không có trí th́ vĩnh viễn là mọi rợ, dă man, ngu dốt. Không thể tín dc.
V́ thế "Tín" cũng là thước đo các giá trị Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí. Tín tới đâu th́ Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí cũng phát triển tới đó.
Bàn thêm về lời hứa và sự giữ lời hứa. Lời hứa thường dc xếp vào "Tín" và làm biểu tưỏng cho Tín. Lời hứa theo lẽ thường th́ phải luôn giữ. Thế nhưng có đôi khi ta phải biết linh hoạt. V́ khi lời hứa xung đột với các giá trị khác, th́ phải biết cân nhắc. Thường lời hứa thường dc cân nhắc với Nhân, Nghĩa nhưng thực tế thời đại bây giờ đă chứng minh sự sắp thứ tự Ngũ thường là hoàn toàn phù hợp mọi thời đại. Lời hứa bây giờ phải cân nhắc với Nhân, Lễ ( pháp luật) là chính. V́ lời hứa mà mất nhân đức, trái luật pháp không những không giữ dc Tín mà c̣n hại bản thân và người liên quan. Thất hứa để giữ dc Nhân, Lễ sẽ không làm mất "Tín" mà c̣n tăng sự tin tưởng.
-----------------------
Tôn giáo vĩnh viễn chỉ là tôn giáo. Tôn giáo thuộc thần/ huyền học vĩnh viễn không thể trở thành triết thuyết nhân sinh dc.
Như đạo Chúa, ai không tin vào sự tồn tại Đức Chúa Trời mà xưng là đạo Chúa th́ rơ ràng ko dc. V́ đó là nền tảng cơ bản nhất của đạo Chúa. Ví như 10 điều răn của đạo Chúa (Kitô giáo - không rơ các chi phái khác có tương tự không) trừ điều 1, quan trọng nhất: Kính sợ đức chúa Trời trên hết mọi sự và 1 điều nữa là Không dc bỏ lễ Chúa Nhật th́ 8 điều c̣n lại ai không theo đạo Chúa vẫn biết và thực hành dc b́nh thựng thôi, và có theo cũng thực hành không khác.
Không tin Phật tồn tại, mà lại đi theo con đường Phật th́ chắc chắn không chệch đựng cũng vấp ngă, nản chí. Không tin phía trưóc có lối ra th́ không thể nào mà đi dc.
Những cái mà theo Phật mà thực hành dc th́ không theo cũng thực hành dc b́nh thựng. Con Nho học lấy sự b́nh an của tâm hồn cá nhân là việc nhỏ, cái cốt là hạnh phúc của bản thân có thể lan sang, tác động toàn xă hội. V́ Nho gia cho rằng tạo dc phúc cho muôn dân th́ mới có niềm vui thực sự cho tâm hồn.
Bổ sung về Lối học Nho gia
Cách học đúng theo Nho học, không phải là đọc sách thật nhiều, học thuộc ḷng thất nhiều như các phim truyện về thời phong kiến hay miêu tả. Mà cách học đúng theo tư tưởng Nho gia phải là lối học tương tự với phương pháp học hiện đại. Và xin nói rơ rằng học Nho không nhất thiết phải đọc Tứ thư, Ngũ kinh hay đọc thật nhiều sách nói về nó. Mà ta phải đọc đến đâu hiểu đến đó, hiểu căn bản, rành mạch và liên hệ cuộc sống, thực hành hiệu quả.
Tiền nhân là người mở đựng, sách, thầy là kẻ chỉ đường ( chỉ chứ không phải dẫn), người học, bạn bè, người thân, toàn xă hội,... là người đồng hành.
Những người / nhóm người có khả năng đơn độc đi trước, đi sâu hơn, mở đường mới chính là những bậc vĩ nhân, anh hùng, siêu nhân.
Những người / nhóm người đi thật sâu, thật xa, vừa đi vừa trải thảm cho con đựng mà ḿnh đă qua hay mở đựng mới to, sáng, đẹp dc gọi là thánh nhân.
Đi đến dc cuối con đựng th́ gọi là thần nhân.
Đến đây nhiều người sẽ thắc mắc theo Nho gia th́ đầu đựng, cuối đựng, trên con đựng đó là ǵ.
+ Đầu đường đó là bản chất, tiềm năng của mỗi con người: Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín cần dc khai phá.
+ Trên đường là cách thức, hành động để ta khai phá nó.
+ Cuối đường là khi ta phát huy hoàn toàn nó ( đạt Đạo ).
Quá tŕnh này đ̣i hỏi toàn xă hội phải cùng nhau đi, liên kết lại, người đi trước mở ra, trải thảm, chiếu sáng, giúp đỡ người sau. Người sau phải giúp đỡ, hỗ trợ lẫn nhau đi cho đúng, cho nhanh, cho tiện theo đường đúng mà người đi trước đă mở rơ; họ cũng có nghĩa vụ phải tu bổ con đựng, hưóng dẫn người sau, chỉ dẫn, tuyên truyền, cổ động, giải thích cho người bên ngoài đi vào. Trong quá tŕnh này, kẻ sĩ phải luôn là kẻ đi đầu, cầm đuốc soi sáng.
Vậy làm sao biết dc con đựng nào mới là đường lớn, đúng có thể đến đích.
Có rất nhiều con đường như của Nho gia, Phật giáo, Đạo giáo, Thiên Chúa giáo, Hồi giáo, Ấn Độ giáo,... đều khẳng định con đường con đường ḿnh đi là đúng và lớn.
Riêng cá nhân tôi không dám phủ định các con đựng khác nhưng tôi dám khẳng định Nho học mới là đựng đúng nhất, lớn nhất, ngắn nhất, dễ đi nhất mà tất cả con người đều đi vào dc và đến đích khả quan nhất. Tại sao ư, tôi và các nhà Nho học đă phân tích nhiều, như trong forum này tại topic này hay Thoát Á luận,... Sau tôi sẽ viết 1 bài tổng hợp, rơ ràng, cụ thể, đơn giản, ngắn gọn, dễ hiểu để mà chứng minh, phân tích quan điểm này ( cần thời gian, có thể dc th́ tuần sau).
-----------------------------------
CNXH lúc nó ra đời, nó là 1 con đựng mới, Mác đi vào và đi sâu nhưng cuối cùng đụng phải ngơ cụt. Người sau nhẽ ra phải biết tránh hoặc quay đầu lại. Thế nhưng Lênin lại tự phụ vào bản thân ḿnh, ông leo tường, đào hầm, phá tường để t́m mọi cách đi tiếp. Ông đi tiếp dc, ông tưởng ḿnh đang tiến nhanh về phía trước, thậm chí ông đă thấy cả ánh sáng cuối đường. Thế nhưng rồi tới "đích", cái đích đó lại không phải cái đích ông muốn đến mà lại là đầu đường. Hoá ra ông vừa đi 1 ṿng xa để trở về vị trí cũ, bao nhiêu công sức, máu, nước mắt, tất cả ông bỏ ra, chẳng những không dc ǵ, mà lại hại bản thân và những ngựi theo sau ông. Thậm chí có 1 thời, v́ người đi theo đông quá, dẫn đến kẹt đựng đến nỗi muốn lui lại, đi về cũng không được. Kẻ dẫn đầu v́ lợi ích, danh dự, sợ hăi không muốn quay lại, bọn chúng chắn lối, cản tầm nh́n, đi chập chững, giảm tốc để con đựng này không bao giờ đi hết. Lớp giữa th́ bị kẹt, trưóc mặt th́ không thấy ǵ lại cũng bị lớp đầu, lớp sau chặn. Lớp cuối th́ cứ lẽo đẽo theo v́ thấy đầu đường rộng, sáng, đẹp, lớp giữa muốn nhắc cũng không dc v́ chính họ cũng bị che khuất, biết ǵ đằng trưóc đâu mà nhắc, giữa muốn cuối lui mà đâu ai chịu lui, đựng tốt thế mà, ra mất chỗ th́ làm sao.
Thế nên mới có người châm biếm : CNXH là con đựng ngoằn ngoèo, dài, đau khổ, đầu đường th́ đẹp, càng đi sâu càng xấu, càng hẹp, càng tối, đầy máu và nưóc mắt để tiến lên CNTB.
Rất may cũng có những người chịu khó đào thêm những con đựng nhỏ để thông lại con đựng đúng, nó đă giúp dc một số lớn quay đầu lại dc. Thế nhưng vẫn lắm kẻ v́ hào nhoáng ban đầu mà lại đi tiếp hay bước vào, càng tồi hơn khi lắm tên v́ lợi ích, v́ che đậy sự thật đă tiến hành lấp đựng thông, biến đựng cũ thêm ngoằn ngoèo, mang vác vào nó một ít hoa thơm, thảm đỏ để dụ dỗ kẻ sau.
Bài học này cho thấy không thể dễ dàng lấp dc đựng sai CNXH này , v́ chỉ có những kẻ đi đầu mới lấp dc. Chúng ta chỉ có thể từ đường chính mở đựng thông với đựng CS này và cổ động, giúp đỡ người bên trong đồng thời khai phá con đựng thông ra ngoài. Hai con đựng 1 thông vào trong, 1 thông ra ngoài phải hoà hợp, liên kết dc với nhau th́ mới nhanh hơn, dễ hơn hoàn thành dc.