-
[QUOTE=QuanTran;156698]Tôi có được nghe trước đây rằng chữ Siêu là ư nói [COLOR="#008000"][B]Nguyễn Văn Siêu[/B][/COLOR] là một nhà thơ Việt Nam.[/QUOTE]
[COLOR="#0000CD"]"Văn như [B][U]Siêu[/U][/B] Quát..."[/COLOR]
Quát là Chu Thần Cao Bá Quát
Siêu là Phương Đ́nh [B]Nguyễn Văn Siêu[/B], bạn thơ văn rất thân của Cao Bá Quát.
Khi Cao Bá Quát bị triều Tự Đức xử tử h́nh v́ can tội phản nghịch. Nguyễn Văn Siêu có làm bài thơ [B]Ai Điếu[/B], khóc Cao Bá Quát như sau:
[B]Ai Điếu[/B]
Duy biên thiên sử bích thiên cầm
Nhất mộng du du nhất hảo âm
Sơn hải di tang hà sứ ẩn
Hương quan ly hận thử hồi thâm
Văn chương hữu mạng tương chung thủy
Thanh khí đồng bi tự cổ câm
Ngô đạo vị kham phân hiển bối
Âu y kỳ năi sĩ lưu tâm
Phương Đ́nh [B]Nguyễn Văn Siêu[/B]
[I]Bản dịch[/I]:
Đàn c̣n bên vách sách bên màn
Một giấc ngàn thu bặt tiếng vang
Điên đảo non sông nḥa lối cũ
Âm thầm đất nước ngấm bi thương
Duyên văn đă kết đây cùng đó
Nghĩa cũ dù ai nhớ chẳng buồn
Đạo học tỏ mờ chưa dễ biết
Cửa người khép nép măi sao đương
-
Ông Đoàn Khoách, trong [i]Văn Như Siêu Quát...[/i], do Viện Việt Học xuất bản, th́:
[center]
[i]Văn như Siêu Quát vô Tiền Hán,
Thi đáo Tùng Tuy thất Thịnh Đường[/i]
[/center]
[list][*] Siêu là Nguyễn Văn Siêu
[*] Quát là Cao Bá Quát
[*] Tùng Thiện Vương là Nguyễn Phúc Miên Thẩm
[*] Tuy Lư Vương là Nguyễn Phúc Miên Trinh, con thứ 11 của vua Minh Mệnh.[/list]
*
* *
Giáo Sư Lăng Nhân, trong [i]Giai Thoại Làng Nho[/i] chép, trước khi bị cắt cổ, Chu Thần c̣n làm hai câu thơ:
[center]
[i]
Ba hồi trống giục mồ cha kiếp,
Một nhát gươm đưa đụ mẹ thời!
[/i]
[/center]
Giáo sư chú thích: [i]Có bản chép chữ [b]thời[/b] ra chữ [b]đời[/b]. Chữ [b]đời[/b] có ư than tiếc cho đời ḿnh, e không phải khẩu khí họ Cao.[/i]
(Cùng bị bắt với Cao Bá Quát là Lê Duy Đồng, cháu vua Lê Hiển Tôn, giải ngang miếu, ông xin vào tạ, làm thơ, xong đâm họng chết.)
*
* *
Cả hai tài liệu, không có chép Nguyễn Văn Siêu điếu Cao Bá Quát. Nhưng sách [i]Giai Thoại Làng Nho[/i] cũng không có Nguyễn Văn Siêu.
-
Cảm ơn
[QUOTE=QuanTran;156698]Tôi có được nghe trước đây rằng chữ Siêu là ư nói [COLOR="#008000"][B]Nguyễn Văn Siêu[/B][/COLOR] là một nhà thơ Việt Nam. C̣n [COLOR="#FF0000"][B]Lương Khải Siêu[/B][/COLOR] là người Trung Quốc mà chỉ là một nhà tư tưởng chứ không nổi bật về văn chương. Có một cách diễn đạt khác là đó là [COLOR="#008000"][B]Trương Hán Siêu[/B][/COLOR], người Việt Nam. Không rơ cách nào đúng!
Tuy nhiên, chắc chắn là câu nhận xét: [B]“Văn như Siêu, Quát vô tiền Hán, thi đáo Tùng Tuy thất thịnh Đường”[/B] nói về [COLOR="#008000"]những nhà thơ Việt Nam[/COLOR] [I][U][COLOR="#FF0000"]chứ không thể nào có Lương Khải Siêu (người TQ)[/COLOR][/U][/I]. Hai người VN kia là Tùng Thiện Vương Miên Thẩm và Tuy Lư Vương Miên Trinh.
Ư câu nhận xét là: "Với những nhà thơ lớn của VN trên th́ thơ Hán thơ Đường trở nên vô nghĩa".
Xin vào những trang Wikipedia sau đây:
[COLOR="#008000"]Nguyễn Văn Siêu[/COLOR] (1799 - 1872), ban đầu tên là Định, sau đổi là Siêu, tự: Tốn Ban, hiệu: Phương Đ́nh, là nhà thơ, nhà nghiên cứu văn hóa Việt Nam ở thế kỷ 19. Ông thường được gọi là Nguyễn Siêu - trùng tên với một sứ tướng thời loạn 12 sứ quân.
[url]http://vi.wikipedia.org/wiki/Nguy%E1%BB%85n_V%C4%83n_Si%C3%AAu[/url]
[COLOR="#FF0000"]Lương Khải Siêu[/COLOR] (1873 - 1929), tự: Trác Như, hiệu: Nhiệm Công, bút hiệu: Ẩm Băng Tử, Ẩm Băng Thất chủ nhân. Ông là nhà tư tưởng và là nhà hoạt động chính trị Trung Quốc thời cận đại.
[url]http://vi.wikipedia.org/wiki/L%C6%B0%C6%A1ng_Kh%E1%BA%A3i_Si%C3%AAu[/url]
[COLOR="#008000"]Trương Hán Siêu[/COLOR] (?-1354), tên tự là Thăng Phủ, hiệu Đôn Tẩu, là một danh sĩ nổi tiếng đời Trần, kiệt tác văn chương nổi tiếng nhất trong sự nghiệp sáng tác của ông là bài Bạch Đằng giang phú rất được lưu truyền...
[url]http://vi.wikipedia.org/wiki/Tr%C6%B0%C6%A1ng_H%C3%A1n_Si%C3%AAu[/url][/QUOTE]
Bác nói đúng, tôi nhớ sai. Nguyễn văn Siêu cuả VN, không phải là Lương khải Siêu. Cảm ơn bác.
-
[QUOTE=Ngụy Tặc;156656]Theo tui th́ "Gái Cù Mông, nằm c̣ng mu, đ̣i cù mông" nghe nó "đối" hơn. V́ "hỏi" là vần trắc nên "đ̣i" thuộc vần bằng có vẻ đối chỉnh hơn.
he he.....[/QUOTE]
Bác nói không sai, v́ đối bằng trắc nghe thuận nhĩ hơn. Tôi biết thế nào rồi cũng có cao nhân sửa sai...
-
Vế xuất :
Gái Củ Chi ,chỉ cu ,hỏi củ chi ?
Thực là một câu hóc búa ,đến nay chưa nghe câu nào đối được từa tựa như vậy cả !
Như câu: Gái Cù Mông ,cồng mu ,đ̣i cù mông .Dù dùng chữ "đ̣i" hay "bắt" ǵ cũng vậy .Chỉ là nghe chơi ,thoạt nghe "có vẽ" đối ,chứ nh́n kỷ từng chữ (từ)th́ ...c̣n cách xa lắm .
Khó là 3 chữ : hỏi củ chi ? (động từ ,danh từ ,c̣n chữ "chi" văn phạm gọi là ǵ ,tôi quên mất )
so với :đ̣i cù mông (động từ , động từ ,danh từ )
Không chữ nào đối với chữ "chi" cả !Cho dù vế đối không là câu hỏi ,mà là câu trả lời đi cũng được ,nhưng phải t́m từ cùng loại với chữ "chi"mới được ! V́ thế tôi cho hóc búa là vậy .
Thô thiển đôi lời
-
Chơi Chữ - Nói Lái Thành Thơ
Trích từ THE SILICON BAND
[url]http://perso.club-internet.fr/nmchau/[/url]
Chơi chữ là cả một nghệ thuật và cũng là một tṛ giải trí tao nhă của người Việt từ xưa. Trong chúng ta không ai là chưa từng chơi chữ, it nhất một lần trong đời. Nhiều khi chính ḿnh đă chơi chữ mà không biết.
Chơi chữ có trong bất cứ loại văn thể nào, từ hoành, trướng, đối, tới thơ, văn, nói, ... Và được sử dụng trong văn chương biền ngẫu cũng như thơ văn b́nh dân.
Trong mỗi loại, tự nó lại có biến thể riêng, chẳng hạn nói có nói lái, nói lóng, nói theo cùng một mẫu tự, ... Chữ dùng để chơi cũng rất là rộng răi, có thể là tiếng Việt, Hán Việt, Pháp Việt, Anh Việt, ... và có thể chơi theo âm hoặc theo nghia.
Riêng về nói lái, tự nó có nhiều h́nh thức. Hai h́nh thức phổ thông nhất là:
nói đảo ngược nguyên chữ, ví dụ Tây Đông đảo ngược thành Đông Tây.
hoặc giữ lại nhóm tạo âm phía trước và đảo ngược nhóm tạo âm phía sau mà thôi, ví dụ Thày Tu nói lái thành Thù Tây, hai nhóm trầm b́nh thanh TH và phù b́nh thanh T được giữ nguyên trong khi hai nhóm âm ẤY và U được đảo ngược (lái lại).
Mục đích của bài này không phải là khảo luận hay phiếm luận về chơi chữ mà chỉ là những mẩu đối thoại và mấy bài thơ chơi chữ vui, trong tinh thần bạn bè không hậu ư, được trích từ trang Thơ Văn The Silicon Band trên internet với hy vọng giúp gia đ́nh Kiwi giải trí trong giây lát.
Những mẩu đối thoại và thơ văn này bắt đầu khi trên Silicon Band, mục Nói Lái Thành Thơ đăng mấy bài thơ cuả cụ Thảo Am Nguyễn Khoa Vy và mời bạn bè tham gia.
Độc địa đừng đưa đổi đớn đau
Đây đà đoán đặng đủ đuôi đầu ...
Cụ Nguyễn Khoa Vy mất năm 1968, cùng với cụ Ưng B́nh Thúc Giạ thuộc thế hệ cuối cùng của Quốc tử giám. Cụ Nhớ bạn thế này:
Nhớ Bạn
Nhắc bạn những thương t́nh nhạn bắc
Trông đời chỉ thấy cảnh trời đông
Đêm thâu tiếng dế đâu thêm măi
Công khó chờ nhau biết có không
Trong mấy tuần nay, ngày nào trên TV cũng thấy cảnh chạy loạn, Bùi Tiến phát ngao ngán, nên nẩy ra mấy câu sau đây, t́nh cờ nó cũng có nói lái chút ít (đảo ngược chữ), và đối đúng vần bài thơ Nhớ Bạn của Thảo Am :
Loạn
Loạn thật đau thương, đời thật loạn
Đông Tây muôn kiếp vẫn Tây Đông
Trái ngang ai kẻ phân ngang trái
Không thấy thanh b́nh, ai thấy không ?
Bùi Tiến
Tùng Linh đă nhận xét như sau:
Lấy thời sự làm bài thơ vừa họa vừa trả lời. Rất tài. Ở địa vị cụ Thảo Am, Tùng Linh sẽ hiểu rằng : Bạn ơi, xin đừng chờ nữa v́ tôi phải chạy loạn. Ở phía Đông chân trời Tây trước giờ vẫn thế, hậu quả của ngang trái (chủ nghĩa ?) hay không tôi không dám bàn luận. Nhưng không có thanh b́nh là chứng minh một sự tồn tại của cái ǵ bất ổn.
Và sau đây là bài thơ khác của cụ Thảo Am :
Đêm đi đ̣ Đập Đá
Đập cũ đ̣ đưa đủ cặp đời
Trời cho sức khỏe lắm tṛ chơi
Có đôi, khi rảnh lên côi đó
Cười ngả nghiêng cho mệt cả ngườI
và bài :
Cầu đạo cần chi phải cạo đầu
Dầu lai dưa muối cũng dài lâu
Na bường bát tới nương bà văi
Dầu săi không tu cũng giải sầu
Y Nguyên ham chơi, góp vô mấy câu :
Lỡ th́ bát Phố
Ngày tối mơ màng một mối tơ
Mơ chồng nên luống nhũng mong chờ
Có người phơi phới vui cười ngó
Riêng tớ êm rơ tiếng khóc hờ
Lưỡng Dao cũng thơ thản :
Ṿi vĩnh vợ, vợ ... vờ vĩnh
Chồng yêu mà vợ chẳng chiều ông
Lại tống lầm đi một tấm ḷng
Biết vậy thà ngồi mà viết bậy
Bế bồng khăng khít cũng bằng không !
Lưỡng Dao
Bùi Tiến trả lời thay Lăo Dương (nói lái của Lưỡng Dao) phu nhân :
Có Nên Chiều ông Chồng Yêu ?
Không ông đâu được phải không ông
Nghe lóng rồi ra cũng rối ḷng
Táo bạo, xưng ông, chà táo bạo
Chồng khiêu khích vậy, đáng chiều không ?
Bùi Tiến
Lăo Dương phu nhân bổ túc Bùi đại nhân :
Chê Chồng Chí Chóe
Ḷng tḥng em quá, chẳng thèm ông
Long tong lờ lửng sợi tơ ḷng
Lài rài mấy chén xong rầy măi
Lốc thốc khinh đời rứa thích không ?
Lăo Dương đại phu nhân
Nhị phu nhân:
Vợ Vẫn Vấn Vương
Chồng ơ thờ mấy cũng chờ ông
Lêu lỗng tầm đâu được tấm ḷng
Cậy chàng yên vị, ông càng chạy
Công khó chờ ông biết có không ? *
* trộm phép đạo thơ cụ Thảo Am
Lăo Dương nhị phu nhân
Tam phu nhân lên tiếng :
Mèo nào cắn Mĩu nào
Chồng ôm thủ thỉ bám chồm ông
Long đầu hai vị chớ đau ḷng
Tắc tíc gia truyền môn tíc tắc
Khởi công khe hở khẽ cởi ... không !
Thay mặt Tam Muội
Tùng Linh
Nhị nương và Tứ nương chỉnh Tam nương :
Lửa Tam Muội - Quạt Ba Tiêu
Đă bốc ăn rồi lại bắt ông
Buông lỏng, lừa nhau cướp lửa ḷng
Quạt Ba Tiêu bạt qua Tam Muội
Lộc bổng kho đầy lại bỏ không !
Nhị nương và tứ muội
Bùi đại nhân nhắn nhủ :
Gửi các Phu Nhân Bé
Bồng, A! ba bốn cũng Bà Ông
Lừa lọc đuờng đời, cốt được ḷng
Cát Lũy cố ganh phần Quư Lạt
Công không yên phận kẻ công không
Thay mặt Lăo Dương phu nhân
Bùi Tiến
NB. Ghê gớm lắm, lần này phu nhân văng cả "Tây ba rọi" (Ah Bon ) và điển tích ra nữa chắc là phu nhân Rối Ḷng lắm rồi.
Lăo Dương nghe các bà om ṣm ỏm tỏi, chẳng những không đ̣i dưỡng lao mà c̣n dọa sẽ nổi dóa bốc đồng lên :
Bịt mồm bốn mụ
Mọi pḥng yên hết ! Chớ phiền ông
Cả rống làm ông rối rắm ḷng !
Xáo, xào không học, lo xào xáo
Ông bốc, khiêng bà nữa, biết không !
Lăo Dương
PS : Tuy lăo cứng miệng vậy chứ rất lấy làm xấu hổ, tề gia không xong, để nhọc ḷng bằng hữu bốn phương tiếp tay chung sức. Lăo đây biết bại, xin bái biệt bạn bè, lăo lên núi tu luyện ít lâu. (Thật ra là để tránh mặt bốn mụ vợ, chứ 4 bả hè nhau mặc áo lụa Hà đông dệt bằng lông sư tử th́ Lăo Dương chỉ có nước đi kiếm chỗ đầu thai sớm !)
Bùi Tiến thấy Lăo Dương vừa nói trốn 4 bà lên núi đi tu, định đi theo xem lăo tu thế nào th́ đă thấy lăo nói lăo xuống núi mang theo một cái cằm Râu Dê, xin lỗi Râu Ria
Râu
Rảnh rang rỗi răi rũ ra ŕnh
Râu rún răng rời rụng rắp ranh
Rầu rĩ râu ria ra rậm rạp
Rờ râu râu rụng, rún rung rinh
nên lỡ chớn đành phải thăm chùa, thăm sư vậy:
Tới thăm Thiền Tôn Tự
Tôi tới Thừa Thiên trời tối thẫm
Trên trời trăng tỏ tỏa tơ trăng
Tôi t́m tới trọ Thiền Tôn Tự
Tiện thể thăm thày, thăm tự, tăng
Bùi Tiến
Tái Bút : Tôi không hỏi nhưng h́nh như không thấy Lăo Dương lên đó
Y Nguyên giải thích rằng:
Lăo Dương lên núi tu tiên ( nữ ) mà Bùi huynh lại đi t́m ở chùa Thiền Tôn ! Tiểu muội thấy Bùi Huynh ngơ ngẩn dưới trăng, liền cảm khái :
Theo tới Thiền Tôn Tự
Tất tả theo tiên t́m tứ thơ
Tới Thừa Thiên tỉnh thỉnh tiên, thừa !
Thiền Tôn tự tít thôn TừThiện
Tiên thấy thầy tăng, thăng từ trưa !
Y Nguyên
Sự thực ở Thiền Tôn Tự, sự việc xảy ra như sau mà Y Nguyên không biết, có nghĩa là Y Nguyên đến quá trễ.
Tiên thấy tăng tiên theo tán tỉnh.
Tăng thất thần tăng trụ tịnh tâm.
Thấy tôi, tiên tẩu, tăng thầm
trách tiên táo tợn toan tâm tính tà.
Bùi Tiến
Dạ Phải ! Tiểu muội đến trễ, bèn ở lại công quả cho chùa để khỏi cảm thấy đă làm chuyện công cốc. V́ thế, nghe thấy thầy tăng lẩm bẩm rằng :
Tiên thấy tăng, tiên thăng tức tốc
Tăng thương t́nh, thêm trọc tóc tai :
"Thất t́nh thế tục tệ thay,
Tưởng tiên táo tợn t́m thầy, tán tăng !!!"
Y Nguyên
Sau khi trao đổi thư từ với Y Nguyên, Bùi Tiến biết là ḿnh đă làm cho tiên tức nên tịt hứng thơ. Mọi người khác không biết v́ sao cũng tịt luôn trong một thời gian khá lâu. Thấy yên tĩnh quá nên Bùi Tiến lại phải lên tiếng:
Thưa toàn thể,
Tôi thấy thật tĩnh, thành thử tôi tặng tư truyện toàn tê, tôi tin tăng, tiên, tục, tất tật tần tân thấy thích:
Thời trước, tối thứ Tư tháng Tám, tôi theo tiên tới Thiền Tôn Tự tỉnh Thừa Thiên, thôn Từ Thiện toan t́m thày tu tiên. Thấy tiên toan tính tán tỉnh tăng, tăng thất thần, tăng tĩnh tọa. Tiên thấy tôi, tiên tẩu tức th́. Tăng thấy tôi thời tức tưởi thở than, trở thành thân thiện. Tiên tấm tức, tiên thù tôi Tôi th́ thật thành thực, thật tâm, thấy tiên thù tôi th́ tôi tịt thư từ, tôi tắc tịt. Thấy thế, thày th́
thương tôi, từ tăng tới tục thấy thích tôi, tặng tôi tên Tiên Thù. Tôi thích trí, thành thử tôi thành tên Tiến tức Tiên Thù.
Trân trọng,
Tiến tự Tiên Thù
và được hồi âm như sau:
Thưa toàn thể thân thiết,
Tiên Thù thú thật tà tâm, tán tỉnh thầy tăng trở thành thân thiện. Thấy thầy tăng tỏ tường tâm thế tục, tọa thiền tĩnh tâm, Tiên Thù thúc thủ, tấm tức, tắc tị thư từ tam tứ thời. Tiên tôi tuy thăng từ trước, truyện trần thế trao trả tăng, tục, tạm thời trần t́nh :
Thưa thầy Tiến tự Tiên Thù
Thực thầy thấy tỉnh táo từ trong tâm ?
Tiên tôi tránh truyện thù thâm
Thu tiền th́ thấy thích thầm tí thôi
Thầy tăng thạo tính tiên tôi
Tu thiền thầy tọa, tức thời tiên thăng
Tiên Thù toan tán tỉnh tăng
Trả treo tiên thật, trời trăng thất thần !
Thôi tiên từ tạ tất
T́m tĩnh tọa, tiên tu
Tận trong tiên thạch thất
Tiện thể, trốn Tiên Thù
Trân trọng
Tiên thật
Đến đây cả Tiên Thật, Tiên Khồng, Tiên Tiều ǵ cũng trốn về thạch thất để lo chuyện Chả Nem. C̣n Tiên Thù th́ né tiên nên định theo Thảo Am Tu Thiền:
Chơi chữ
A Di Đà Phật muốn qui thuyền,
B bết ḷng tham hăy cứ nguyên.
C xích cho gần nơi cửa tịnh,
Đ đầu nguyện dứt mối trần duyên.
Thảo Am
Nhưng thấy mùi chả thơm phưng phức thành ra:
E không thoát được xa niềm tục
F gượng rồi ra cũng hăo huyền
T tái trần duyên tu chẳng trọn
Y thời cũng trả, bát không quyên
Bùi Tiến
V́ đă trả y bát nên Bùi Tiến có dịp nghe truyện chả-nem với chả-không-nem của gia đ́nh tiên hy vọng trong một dịp khác tôi sẽ có cơ hội kể chuyện Nem Chả cho gia đ́nh Kiwi cùng thưởng thức v́ tôi với Bùi Tiến cũng là chỗ thân thiết và với Tiên Tiều, Tiên Khồng cũng có t́nh đồng môn.
BH, Montreal
-
Copy của một số thành viên cũ Vietland bên báo Đất Việt Hải Ngoại :
Cụ trong dân = "dận" trong c..
cái trâm em cài = cái "chai" em cầm
Quân đội nhân zdân = Quân zdận nhân đôi = Quân zdận nhân hai (đôi : 2) = Quân hại nhân zdân
Khi đoàn phụ nữ miền Nam vượt Trường Sơn ra thăm Bác, các chị được Bác đón tiếp thân t́nh. Thấy các chị gầy, xanh, hốc hác, Bác hỏi: “Các cháu kinh nguyệt có đều không?".
Ông không vội hỏi han ǵ về thành tích chiến đấu của Hằng. Câu hỏi đầu tiên của vị Chủ tịch nước là: "Cháu có buồn đi tiểu, Bác chỉ chỗ cho mà đi."
**
Tiền không phải là vạn năng
Không tiền vạn vật bất năng
Công An Nhân Dân, V́ Đảng đánh dân, v́ thân phục vụ
**dưới quê tui, mấy đứa nhỏ ít học, tui hay nghe tụi nói nói
bác hồ dĩ đại = bác hồ dại đĩ
tụi nó nói cái ǵ mà
"bảng đỏ sao dàng = bỏ đảng sang zdào" nữa
*
Quê tui dân dốt nhiều quá nên mấy đứa con nít hay nói sai bét, tui nghe tụi nó nói ǵ "quân dải phóng", hỏng biết là ǵ ?
Th́ miền Nam quàn tàn dải phóng sau 30/4/75 ai ai củng nhảy la "dải phóng dải phóng rồi ...."
Lái vui đi.
Đây nè:
Lái lai Tàu (=^o^=)
Xám cô dành xực dách cô xường toại a.
Ai lái ra tếng Vệt dùm Fox luôn đi
(=^o^=)(=^o^=)(=^o^=)(=^o^=)
nói ngược, nói lẩy nói ........
* Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam_Đập Dập Hột Ra Th́ Nhức
* Việt Kiều Không Bằng Nhiều Đất
*con đường bác đi = con đường bi đát
*CHXHCNVN = Chó Hồ Xuất Hiện Chết Người Việt Nam
-
[QUOTE=Ba Búa;156750][SIZE=3][B]Gái Củ Chi, chỉ cu, hỏi củ [U][COLOR="#FF0000"]chi[/COLOR][/U] ?[/B][/SIZE]
Khó là 3 chữ: hỏi củ chi ? (động từ, danh từ, c̣n chữ "[B][COLOR="#FF0000"][U]chi[/U][/COLOR][/B]" văn phạm gọi là ǵ, tôi quên mất)[/QUOTE]Theo sách văn phạm, chữ [COLOR="#FF0000"][U][B]chi[/B][/U][/COLOR] trong câu trên là [B][U]nghi vấn từ[/U][/B] (interrogative).
Theo luật văn phạm, sau những nghi vấn từ (chữ dùng để hỏi) phải có dấu chấm hỏi ( [B][COLOR="#FF0000"]?[/COLOR][/B] )
-
Hỏi củ chi
[QUOTE=Ba Búa;156750]Vế xuất :
Gái Củ Chi ,chỉ cu ,hỏi củ chi ?
Thực là một câu hóc búa ,đến nay chưa nghe câu nào đối được từa tựa như vậy cả !
Như câu: Gái Cù Mông ,cồng mu ,đ̣i cù mông .Dù dùng chữ "đ̣i" hay "bắt" ǵ cũng vậy .Chỉ là nghe chơi ,thoạt nghe "có vẽ" đối ,chứ nh́n kỷ từng chữ (từ)th́ ...c̣n cách xa lắm .
Khó là 3 chữ : hỏi củ chi ? (động từ ,danh từ ,c̣n chữ "chi" văn phạm gọi là ǵ ,tôi quên mất )
so với :đ̣i cù mông (động từ , động từ ,danh từ )
Không chữ nào đối với chữ "chi" cả !Cho dù vế đối không là câu hỏi ,mà là câu trả lời đi cũng được ,nhưng phải t́m từ cùng loại với chữ "chi"mới được ! V́ thế tôi cho hóc búa là vậy .
Thô thiển đôi lời[/QUOTE]
Bác Ba Búa góp ý phản tích văn phạm quá hay.
"Hỏỉ củ chi" có thể diễn tả bằng câu " củ gì đấy" . Vậy chữ "chi" và "gì" đồng nghiã. Tạm dịch ra tiếng Pháp " Qu' est ce que ce root là" thì thấy nó là đại danh tự trong nhóm "qui,que,quoi, donc, où"
Nhưng muốn đối chi thật chỉnh, không những từng chữ phải đồng âm,đồng nghĩa, mà còn phải đồng cả loại từ nữa.
Thô thiển vài lời góp vui.
-
[QUOTE=Ba Búa;156750]Vế xuất :
Gái Củ Chi ,chỉ cu ,hỏi củ chi ?
Thực là một câu hóc búa ,đến nay chưa nghe câu nào đối được từa tựa như vậy cả !
Như câu: Gái Cù Mông ,cồng mu ,đ̣i cù mông .Dù dùng chữ "đ̣i" hay "bắt" ǵ cũng vậy .Chỉ là nghe chơi ,thoạt nghe "có vẽ" đối ,chứ nh́n kỷ từng chữ (từ)th́ ...c̣n cách xa lắm .
Khó là 3 chữ : hỏi củ chi ? (động từ ,danh từ ,c̣n chữ "chi" văn phạm gọi là ǵ ,tôi quên mất )
so với :đ̣i cù mông (động từ , động từ ,danh từ )
Không chữ nào đối với chữ "chi" cả !Cho dù vế đối không là câu hỏi ,mà là câu trả lời đi cũng được ,nhưng phải t́m từ cùng loại với chữ "chi"mới được ! V́ thế tôi cho hóc búa là vậy .
Thô thiển đôi lời[/QUOTE]
Đồng ư với bác điều này. Đây cũng chính là suy nghĩ cuả tôi từ lâu nay. Tới nay vẫn chưa có một câu trả lời nào hoàn hảo. Riêng câu Gái Cù Mông... là nghe tạm nhất, hay hơn Trai Thủ đức nhiều. Cũng vậy Da trắng vỗ b́ bạch vẫn chưa có ai giải được. Tôinghĩ chính Đoàn thị Điểm là tác giả câu nói đó cũng không giải được.
Câu đố Gái Củ chi chỉ cu hỏi củ chi theo tôi nghĩ sẽ muôn đời không ai giải được. Khó ở chỗ Củ chi là tên cuả một điạ danh và cũng là một câu hỏi. V́ thế sẽ không có một câu đáp nào tương xứng với Củ chi được. Cái hay cái thâm thúy cuả chơi chữ chính là ở chỗ đó.