5000 CÔNG NHÂN THÁI B̀NH BIỂU T̀NH CHỐNG TÀU CỘNG
[CENTER][SIZE=5][B][COLOR="#FF0000"]TIN NÓNG: 5000 CÔNG NHÂN THÁI B̀NH BIỂU T̀NH CHỐNG TÀU CỘNG (CẬP NHẬT)[/COLOR][/B][/SIZE]
[IMG]http://i61.tinypic.com/21cur83.jpg[/IMG][/CENTER]
Sáng nay, ngày 14 tháng 5 năm 2014 hơn 5000 công nhân Nhà máy Giày da Sao Vàng ở huyện Quỳnh Phụ, t́nh Thái B́nh đ́nh công, tuần hành biểu t́nh Phản đối Trung Quốc. Đoàn đi đến đâu, nhân dân hai bên đường đều tiếp tục nhập đoàn….
Xuất phát từ Công ty Giày da Sao Vàng (chủ là người Trung Quốc), hàng ngàn người công nhân đă tuần hành đi tới ngă ba thị trấn, rồi tới cổng Công ty May mặc Hoàng Anh (chủ người Việt Nam) để gọi thêm công nhân của công ty này lên đường tuần hành. Đoàn biểu t́nh đi dọc đường thị trấn, qua Ngă Tư Bạt, đi qua UBND huyện Quỳnh Phụ, Huyện ủy rồi Pḥng thông tin xă hội, Huyện đội, Công an huyện, Đài Truyền thanh huyện rồi ra đường mới của thị trấn rồi tới cơ sở II của Sao Vàng.
Đi đến đâu, đoàn cũng được người dân bên đường hưởng ứng, mang cờ đỏ sao vàng đưa cho các công nhân đi biểu t́nh, nô nức mang nước uống và hoa quả tặng cho đoàn người. Đoàn người c̣n đi qua Huyện đội và Công an huyện để mời các lực lượng đang làm việc tại đó cùng xuống đường phản đối Trung Quốc xâm lược Việt Nam.
Dân hai bên đường nhập đoàn liên tục khiến cho đoàn biểu t́nh lên tới cả vạn người. Cờ quạt rợp trời, tiếng hô vang dội cả một khu huyện lỵ. Khí thế anh hùng bốc ngùn ngụt tưởng như tiếng gọi non sông từ thưở Bà Trưng – Bà Triệu – Trần Hưng Đạo – Lê Lợi – Quang Trung dội về phù trợ, tiếp thêm hùng khí.
Đoàn tiến đến gặp người lănh đạo cao nhất của Công ty giày da Sao Vàng để phản đối nhà cầm quyền Bắc Kinh xâm lược. Ông TGĐ công ty là người Trung Quốc đă ra gặp người biểu t́nh ngay lập tức, nghẹn ngào nói trong nước mắt rằng ông chỉ là người làm ăn về kinh tế, chứ không đại diện về chính trị cho nhà cầm quyền Bắc Kinh. Ông rất xúc động và khâm phục trước tinh thần yêu nước và anh hùng của người dân Việt Nam nói chung và của các anh chị em công nhân nói riêng.
Ông quyết định ra tuyên bố cho toàn thể cán bộ công nhân viên của Công ty nghỉ việc hai ngày để đi biểu t́nh.
Toàn bộ hành tŕnh biểu t́nh sáng nay, những người biểu t́nh tự giác đi vào bên phải đường, để các phương tiện giao thông vẫn lưu thông liên tục. Đoàn hô khẩu hiệu rất khí thế, không có khẩu hiệu hoặc hành động quá khích. Lực lượng chức năng được cử đến điều tiết giao thông, giữ ǵn trật tự cũng rất tôn trọng người dân và ủng hộ cho cuộc biểu t́nh ôn ḥa được thành công tốt đẹp.
Cực kỳ kích động! tường thuật tại chổ
[url]https://www.facebook.com/levubinhdiamoc/posts/1449779261927043[/url]
Lêvũ B́nhđịamộc
12 giờ hôm 13/05/2014 - trên đại lộ Tân Vạn - Mỹ Phước đoạn đi qua Thuận An, B́nh Dương đă xảy ra cơn lũ quét công nhân..
Khoảng 7.000 - 8.000 công nhân từ các công ty xí nghiệp nhất loạt xuống đường hô vang các khẩu hiệu "Đả đảo Trung Quốc!", "Việt Nam muôn năm!".. Họ di chuyển trên xe 2 bánh, mũ bảo hiểm cầm tay (để sẵn sàng đối phó với dân pḥng), đoàn xe đi chậm trên đại lộ Tân Vạn - Mỹ Phước khoảng 5km rồi chia ra thành nhiều tốp tiếp cận các khu/cụm công nghiệp có nhiều nhà đầu tư Trung Quốc. Khẩu hiệu lúc này là: [B][COLOR="#FF0000"]"Đập chết mẹ bọn Trung Quốc ăn cướp!"[/COLOR][/B], hàng ngàn, hàng chục ngàn tiếng hô hưởng ứng: [B][COLOR="#FF0000"]"Giết!"[/COLOR][/B].
Bảo vệ hối hả mở cổng sau hoặc công kênh cho các ông chủ Trung Quốc đào tẩu trong khi đám quản lư kêu gào: [B][I]"Đứa nào bỏ sản xuất để đi làm loạn, tao sẽ cắt lương"[/I][/B] - [B][COLOR="#FF0000"]"Tụi tao cắt cổ mày nếu mày dám cắt lương!"[/COLOR][/B],
mấy công nhân vừa cười vừa quát trả rồi nổ máy ḥa vào ḍng thác phẫn nộ đang đông thêm qua mỗi phút mỗi giây.
"[B]Má cho con xin chai nước[/B]", 1 cậu nói tiếng Nghệ An -
"[B]Cho tụi bây cả thùng nước ngọt ướp lạnh luôn nè[/B]".
"[B]Bác cho con nhổ cái cọc rào này nha?[/B]" - "[B]Để làm ǵ?[/B]" - "[B]Dạ, nghe nói công an sắp trấn áp tụi con[/B]" - "[B]Vậy lấy đi, lấy bi nhiêu cũng được[/B]".
[U]Bà nước mía cạnh đó góp 2 con dao[/U]: "[B][COLOR="#FF0000"]Đứa nào dám cản tụi bây th́ xả nó luôn[/COLOR][/B]"
Hàng đoàn xe 113 hụ c̣i lao nhanh về các điểm nóng, gương mặt các chiến sỹ cảnh sát hết sức đăm chiêu ngẫm ngợi.
Thư giăn: Cứ để yên xem sao!
[I][COLOR="#B22222"]Mời bà con thư giăn để dịu bớt những căng thẳng trong mấy ngày qua. Có giống nhau không về cách hành xử của nhà cầm quyền CSVN trước Tàu Cộng, mọi sự giống nhau chỉ là ngẫu nhiên ?????[/COLOR][/I]
[B][SIZE=5]Cứ để yên xem sao![/SIZE][/B]
Một cô nàng có bụng, bị xă lôi ra kiểm điểm. Cô nói là bị ngă nước, báng bụng.
- Báng bụng là thế nào? Rơ ràng là chửa hoang. Tôi bằng này c̣n chẳng nhẽ không biết ai có chửa. Chính hôm nọ bà Th́n bắt gặp cô mấy lần ăn trộm khế chua nhà ấy nhai rau ráu. C̣n chối cái tính đĩ, cứ chối mà được à?
Một bà sồn sồn đứng lên chan chát nói. Mắt rơm rớm,cô gái thật thà thú nhận:
- Đúng là em có chửa!
Mấy ông xă bật ḷ xo ngay:
- Chửa với thằng nào phải khai cho rơ?
- Dạ nhưng em bị hiếp dâm!
Cánh đàn ông mừng như bắt được vàng nhao nhao:
- Phải kể cho cặn kẽ, tường tận. Ai? Lúc nào?
- Hức, hức, hức...! - Cô nàng thút thít khóc:
- Dạ hôm ấy em đang ngủ th́ nghe có tiếng kẹt cửa. Một bóng đen nhẹ nhàng mở cửa lẻn vào buồng em. Lạ quá! Cổng nhà em khoá và cửa buồng chốt chặt mà hắn vẫn vào được. Thôi! Đích thị là thằng kẻ trộm. Các bác biết là nhà em vào loại khá nhất xă, chắc nó muốn bê đi cái ǵ đó. Biết trước vậy, em đă để con dao rựa mới, cực sắc, chẻ củi ngọt sớt. Nào, mày vào đây, xem cái đầu mày có cứng bằng cây gỗ không? Em tự nhủ. Hắn sờ sẫm một tư th́ tiến lại giường em. Thôi, con ơi, đời mày ra tóp rồi. Em vung dao định chặt xuống. Nhưng nghĩ bụng, ḿnh là người tử tế, nó mới vào chưa lấy cái ǵ mà đă chém người ta sao? Em nói thầm trong đầu: Cứ để yên xem sao!
Nó lần ṃ mấy giây mà chẳng lấy đồ đạc quư giá ǵ cả. Nó trèo ngay lên chiếc giường. Cái giường gỗ lát mới tinh nhà em, chắc các bác biết, sang trọng và vững phải biết. Nó lại đứng tênh hênh, cao lừng lững. Thằng mất dậy, dù không ăn trộm mà vào buồng đàn bà con gái ban đêm th́ đúng là đồ vô giáo giục. Em định co gị mà đạp vào kheo chân cho nó một cái. Đạp bất ngờ th́ mày ngă đập đầu xuống nền đá hoa nhà bà mà chết tươi. Nhưng thật ra, người ta chưa chửi ḿnh mà làm như thế thật vô lư. Em nghĩ thầm: Cứ để yên xem sao!
Rồi nó cởi áo quẳng xuống sàn, nó từ từ ngồi xuống. Chao ôi, sao mà có người thân h́nh lại vạm vỡ thế không biết. Bắp tay và ngực cứ nổi múi. Trông cứ như pho tượng đồng đen. Mà tượng ǵ lại bôi nước hoa thơm thế không biết. Nó tự tiện cúi xuống thơm vào mồm em. Thằng khốn nạn! Lại hôn con gái ngay trong giường mà không hỏi ư kiến ǵ à. Em nhất định vung dao rựa chặt đầu nó. Nhưng các bác biết đấy. Dao chỉ chém hơi xa thôi chứ gần thế làm sao chặt được. Nhỡ lại trượt tay chém vào đầu ḿnh. Em sờ ngay tới con dao bầu chọc tiết lợn. Mẹ mày cho mày một xiên th́ xong mạng chó! Nhưng, các bác gái ở đây cứ thành thực mà tự hỏi chính ḿnh. Một người đàn ông to, khoẻ nở nang hôn ḿnh mà lại giết chết nó, bác có dám làm không? Em kiên quyết nghĩ: Thôi th́ cứ để yên xem sao!
Hơn nữa nó đánh răng bằng thuốc đánh răng Colgate 150 ngh́n/tuưp thơm phưng phức!
Hôn hít chán rồi nó bắt đầu sờ mó. Nó phanh ngực áo em ra mà bừa băi. Thật là thằng đểu! Bà liều th́ năm bảy đường liều, mày chết th́ bà đi tù. Em giơ dao ra nhằm đầu nó chém tới. Nhưng, lúc đó như có luồng điện, em thấy giết người ta như vậy nhẫn tâm quá. Mà nó đă đánh ḿnh cái nào đâu. Chậc! Cứ để yên xem sao!
Vả lại ḿnh sức gái xinh đẹp, bé nhỏ, đâm nó chả xong, khéo nó lại bắt dao mà chém ḿnh. Em ức quá mà chưa làm ǵ được!
- Sao không kêu ầm lên để mấy thằng anh cô nó vào dọt cho một trận?
Có tiếng vài bà tự xưng là tiết hạnh nhất, hét ầm lên che giấu niềm háo hức cuả ḿnh.
- Dạ, các cô các bác biết họ rồi đó. Kêu lên để họ vào là có án mạng ngay. Mà rồi là phải đi tù, nhà tan cửa nát. Ở địa vị ấy các bác có dám hé răng nửa lời không? Sau đó, hắn trơ trẽn từ từ lột phăng hết quần của em ra. Em cẩn thận lắm, đi ngủ cũng mặc quần ḅ Armani 200 ngh́n mua ở chợ Đồng Xuân. Quân chó má, lại đến nước ấy th́ mẹ mày không thể chịu đựng được rồi. Không đâm được mày th́ bà cắn lưỡi mà chết. Nhưng….
- Nhưng là nhưng thế nào? Kể tiếp đi chứ.
Thích quá không ḱm được bọn đàn ông hét toáng:
- Nhưng nó rờ, nó rờ... rồi em mê đi và không c̣n biết ǵ nữa. Khổ em quá, oan ức cho em quá... Hu! Hu!
Hai ông dân quân đứng lên làu bàu:
- Chúng tôi đi tuần đêm, cứ thấy mấy lần có bóng đen vào nhà nó. Lạ quá, nghĩ kẻ trộm mà lại không thấy báo mất ǵ. Chúng tôi mới lên phương án mật phục, vậy mới bí mật cứ để yên xem sao! Ai mà biết "Cứ để yên xem sao…"
Để yên lắm th́ đến thằng bố mày cũng phải chửa nói chi mày!