Hà Nội bất ngờ biểu t́nh trước đại sứ quán Trung Cộng
[CENTER][B][COLOR="#FF0000"] [SIZE=5] Hà Nội bất ngờ biểu t́nh trước đại sứ quán Trung Cộng [/SIZE][/COLOR][/B]
[IMG]http://i58.tinypic.com/2eojfpw.jpg[/IMG][/CENTER]
Chiều ngày 9/5/2014, người dân Hà Nội bất ngờ kéo đến cổng đại sứ quán Trung Quốc biểu t́nh phản đối hành động xâm lược mới nhất của TQ khi đưa giàn khoan khổng lồ 981 và 80 tàu chiến xâm lược vùng biển thuộc chủ quyền Việt Nam.
Hàng chục người biểu t́nh mang theo nhiều biểu ngữ, trong đó có nội dung yêu cầu nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải trả tự do cho những người yêu nước hiện đang bị tù đày chỉ v́ lên tiếng chống TQ xâm lược.
[CENTER][IMG]http://i59.tinypic.com/iei68m.jpg[/IMG][/CENTER]
Trang facebook Phạm Quốc Bảo đăng tải nhiều h́nh ảnh biểu t́nh và cho biết: "Bức xúc lắm rồi không thể chờ đến Chủ Nhật anh em bàn nhau kéo lên đại sứ quán biểu t́nh phản đối".
Nội dung các biểu ngữ xuất hiện trong cuộc biểu t́nh gồm có:
Đả đảo Trung Quốc xâm lược
Trung Quốc cút khỏi Biển Đông
Đả đảo đường lưỡi ḅ phi pháp
Tự do cho người yêu nước Trần Vũ Anh B́nh
Tự do cho người yêu nước Điếu Cày
Tự do cho người yêu nước Bùi Thị Minh Hằng
Tự do cho người yêu nước Anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh
C̣n tiếp...
Kịch bản kịch nói: Giàn khoan nổi !
[B]Việt:[/B] Anh Trung, qua đây làm cốc trà em muốn bàn với anh một chuyện
[B]Trung:[/B] (Quay lung nói) Chú Việt à, anh đang bận tí, để sau nhá!
[B]Việt:[/B] Anh sang luôn đi, trà đang nóng, để sau nguội uống mất ngon.
[B]Trung:[/B] (Vẫn quay lưng nói) Để anh đi công chuyện tí đă rồi về anh em ḿnh trà thuốc
[B]Việt:[/B] OK. Anh mang cái giàn khoan đang đặt ở biển nhà em về rồi hăy đi nhé.
[B]Trung:[/B] (Quay lại, mặt vênh váo): Giàn khoan nào ở biển nhà chú, anh để ở biển nhà anh chứ?
[B]Việt:[/B] Mắt anh toét à? Cái hàng rào nhà em đây, giàn khoan anh mang vào giữa biển nhà em mà c̣n nỏ mồm bảo biển nhà anh là thế nào?
[B]Trung:[/B] Ơ chú này hay nhỉ? Biển nhà anh cách đất nhà anh 200 hải lư. Đây, mô đất nhà anh đây, chú đo đi xem có phải nó nằm trong ṿng 200 hải lư từ mô đất này không?
[B]Việt:[/B] Đù. Mô đất ấy vốn là của nhà em, anh cơ hội chiếm lấy của thằng em em trong lúc nhà em đang mâu thuẫn nhau, giờ anh định xây nhà án ngữ trước cửa nhà em đấy à?
[B]Trung[/B]: Anh giúp chú súng đạn để chú giải quyết mâu thuẫn với thằng em chú. Chú không quên ơn anh đấy chứ?
[B]Việt:[/B] Đù. [B][I][COLOR="#FF0000"]Em nói thật. Ơn huệ đéo ǵ với anh. Anh là thằng hàng xóm đểu, đưa súng cho thằng anh để bắn thằng em rồi nhân cơ hội cướp đất của thằng em. Dù đất của em hay của thằng em em th́ nó cũng là đất của tổ tiên nhà em, đéo phải đất nhà anh mà anh chiếm. Giờ em đang ốm yếu, anh to khỏe bắt nạt th́ em phải chịu nhịn thôi, c̣n sau này là anh phải trả lại cho nhà em đấy[/COLOR][/I][/B].
[B]Trung:[/B] Th́ thằng Mỹ nó đưa súng cho em chú, nó cũng bắn chú, chú không có súng th́ chú chết. Thế không phải là ơn của anh à?
[B]Việt: [/B](Tỏ ra hối hận) Thật. Nếu em cứ để nguyên nhà cửa của chú ấy thế, kệ chú ấy chơi với thằng Mỹ th́ giờ có khi anh em lại ḥa thuận. Tự nhiên anh em với nhau lại đánh nhau sứt đầu mẻ trán rồi để cho thằng hàng xóm đểu như anh chiếm mất đất, mất biển.
[B]Trung:[/B] Chú ăn nói cẩn thận. Cha ông chúng ta đă thống nhất chuyện ngày xưa rồi. Dù sao th́ chuyện cũng đă xảy ra, việc nhà chú th́ chú phải tự giải quyết.
[B]Việt:[/B] Tất nhiên rồi. Nhưng việc anh mang giàn khoan vào biển nhà em để khoan là đéo được. Anh mang nó về đi không là em bắn nát đấy. Bọn trẻ nhà em thích xem pháo hoa lắm. Biển nhà em, xung quanh ai cũng biết, đất anh chiếm của nhà em ai cũng biết, thời đại này không có kiểu “để lâu cứt trâu hóa bùn được đâu anh ạ”
[B]Trung:[/B] Chú cứ b́nh tĩnh. Thời đại này là thời đại nào chú biết không? Đó là thời đại của anh – Thời của Trung. Rồi chú xem, anh sắp vượt qua thằng Mỹ rồi, được làm bạn với thằng to khỏe giàu có như anh chú không thấy sướng sao?
[B]Việt:[/B] Đù. To cái con củ kẹt. Anh chỉ là cái thằng trọc phú đầu to óc bằng quả nho thôi. Giàu phải đi với sang, anh giàu nhưng anh ăn bẩn, lúc đéo nào cũng phải lăm lăm lấn sang nhà tôi một tí, giờ lại c̣n muốn chiến luôn cái biển trước nhà tôi nữa. Anh cư xử vô văn hóa lắm anh biết không. Thời đại này là thời đại công nghệ thông tin, thời đại internet chứ đéo phải là Thời của Trung. Anh biết thế nào là thời đại công nghệ thông tin, thời đại internet không? Đó là thời đại của thông tin nhanh, phẳng và ai cũng có thể là nguồn cung cấp thông tin và tiếp cận thông tin hết. Đù. Em đánh rắm trong nhà em có một phát thôi lúc sau ra đường đă thấy hàng xóm x́ xào, chỉ trỏ. Không hiểu thằng cu nào nhà em nó đưa lên lúc nào nữa.
[B]Trung:[/B] OK. Thời đại công nghệ thông tin, thời đại internet và là thời của Trung.
[B]Việt:[/B] Mịa. Ông này điên, bệnh quá rồi. Chả khác mịa ǵ con khỉ đột, lúc nào cũng thích hai tay vỗ ngực ra vẻ ta đây khỏe nhất.
[B]Trung:[/B] (Cười khẩy).
[B]Việt: [/B]Tóm lại là thế này. Ngày trước anh đề xuất luật chơi của anh với 16 chữ vàng và 4 tốt. Đó là ǵ ấy nhỉ. (Nói giọng mỉa mai): Ổn định lâu dài – Hướng tới tương lai – Láng giềng hữu nghị – Hợp tác toàn diện. Láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt. Đù. Anh nói vậy mà anh lại mang giàn khoan vào định khoan lấy dầu trong nhà tôi, nói lời phải trái th́ anh không chịu hợp tác, đuổi th́ anh không đi. Anh nói vậy mà không phải vậy. Anh làm tôi mất ḷng tin rồi. Cho nên giờ thế này, tôi vứt mẹ nó 16 cái chữ anh coi là vàng và 4 cái anh cho là tốt vào sọt rác. Tôi đéo cần. Giờ tôi đưa ra 10 chữ kim cương của tôi, anh theo th́ theo, không theo th́ tùy. Đó là: “Tuân thủ luật pháp quốc tế – Tôn trọng lẫn nhau”. Giờ hàng xóm xung quanh ai cũng đang thực hiện phương châm này rồi.
[B]Trung:[/B] Chú nói rất hay. Chú không theo tôn chỉ 16 chữ vàng và bốn tốt của anh nữa th́ tùy chú. Vuốt mặt phải nể mụn. Nhưng 10 chữ kim cương của chú cũng không tệ. Anh cần phải bàn bạc trong gia đ́nh trước khi quyết định.
[B]Việt:[/B] OK. Chuyện đó làm sau cũng được. Trước mắt anh mang bộ giàn khoan về đi.
[B]Trung:[/B] Nhưng anh vít chặt lại rồi chú ạ. Chỗ đấy nước sâu nên nhổ ra khó lắm, mất thời gian.
[B]Việt:[/B] Tùy anh. Một là anh mang về, hai là em bắn nát rồi lấy sắt đi bán sắt vụn. Nhà em nghèo, kiếm được mớ sắt này cũng khối tiền.
[B]Trung:[/B] Đừng nóng chú. Chú tưởng anh không biết bắn lại chú à? Mà chắc ǵ chú đă bắn được anh. Bắn được vài phát th́ hết mẹ nó đạn, tiền th́ hết. Chú cẩn thận, chú mà bắn anh là chú nát nhà đấy.
[B]Việt:[/B] Anh đừng dọa. Ngày xưa các cụ nhà tôi đánh Pháp, đánh Mỹ c̣n nghèo khó gấp vạn lần tôi bây giờ. Giờ công nghệ thông tin nhanh nhạy. Thằng Mỹ lúc nào cũng sẵn sàng hỗ trợ tôi miễn là tôi đáp ứng yêu cầu của nó. Anh với nó vốn có mâu thuẫn mà, nó tiếp cận được sân nhà anh nó chả thích quá đi ấy chứ. Nói thật, chỉ cần tôi bỏ tính gia trưởng đi, chỉ cần tôi công bằng hơn với một số đứa con cháu là nó ok ngay. Tôi không có đạn nhưng chỉ cần tôi sẵn sàng làm vậy th́ Tô ma hốc, A pa chê, tàu sân bay của Mỹ cập bến ngay. Súng đạn của anh sao bằng nó. Mà tôi nói trước, con cháu nhà tôi nó được thả tự do th́ anh liệu cái nhà anh đấy, thời buổi thông tin, mấy thằng con cháu nhà anh nó thấy vậy chắc không để anh yên đâu.
[B]Trung:[/B] Chú tự tin quá đấy. Chả khác ǵ anh, lúc nào cũng nghĩ ḿnh là trung tâm. Đúng là chú học được từ anh rất nhiều.
[B]Việt:[/B] Cũng không tự tin lắm nhưng tôi sẵn sàng cho thằng Mỹ vào để buộc anh mang bộ giàn khoan đi và lấy lại đất anh chiếm của tôi đấy. Một công đôi ba việc. Giờ tôi mang tiếng với gia đ́nh quá rồi. Tiền kiếm ra cũng chả mang đi được nhưng tiếng thối để lại muôn đời. Đúng là trong rủi lại có may. Anh mang giàn khoan vào nhà tôi lại có thể giúp tôi lấy lại chút h́nh ảnh.
[B]Trung:[/B] Đù. Anh chế tạo bộ giàn khoan đó 1 tỷ đô đấy. Thôi, cứ từ từ để anh tính. Giờ anh mang ra th́ mất mặt quá. Anh đă tuyên bố là anh đặt trên đất nhà anh rồi.
[B]Việt:[/B] Từ từ là từ từ thế nào. Không có ai tên là Từ từ ở đây hết. Anh thấy anh ngu chưa? Ngày xưa nhà anh có nhiều cụ rất giỏi như Khổng Minh, Tôn Tử. Giờ nhà anh chả thấy ai đáng mặt anh hùng thiên hạ, vận dụng binh pháp cụ Tôn Tử không phải là tệ mà là quá tệ. Anh tưởng anh có nhiều súng, nhiều đạn, nhiều đô mà anh muốn làm ǵ cũng được à?
[B]Trung:[/B] (ngẫm nghĩ)
[B]Việt:[/B] Anh cố định giàn khoan chặt rồi hả?
[B]Trung:[/B] ừ. Chặt quá rồi. Giờ tháo ra mang về vừa mất công vừa mất mặt
[B]Việt:[/B] Good. Em phải hỏi thế trước khi nói điều này chứ em đéo tin được anh. Giờ em có giải pháp để anh không phải tháo cũng không phải mang về.
[B]Trung[/B]: (tỏ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ): chú đồng ư cho anh đặt giàn khoan trên sân nhà chú hả?
[B]Việt:[/B] Đù. Anh bị điên à? Bộ giàn khoan anh chế tạo hết 1 tỷ. Cũng nhiều đấy. Nhưng toàn lấy hàng Tàu đúng không?
[B]Trung:[/B] Tất nhiên rồi.
[B]Việt:[/B] Anh dốt lắm. Thiên hạ đồn là hàng Tàu cực lởm, dùng được một vài lần là vứt đi.
[B]Trung:[/B] Không. Anh dùng cho anh th́ phải xài nguyên liệu tốt chứ.
[B]Việt:[/B] Good. Anh để lại cho em bộ giàn khoan đó đi. Em điều khiển nhiều thứ rồi, vừa rồi mới mua được mấy con ngầm, khiển cũng sướng. Nhưng chưa bao giờ được điều khiển giàn khoan nổi. Nói thật, nh́n bộ giàn khoan của anh hoành tráng em cũng thích. Nhưng thích th́ thích, anh mà kiên quyết đào mỏ trên đất nhà em là em vẫn bắt đấy. Sau này em cũng phải sản xuất mấy cái đồ chơi giàn khoan nổi cho bọn trẻ nhà em nó chơi mới được. Mà này, đây là ư tưởng của em, đừng có mà ăn cắp đấy nhé. Anh nổi tiếng vua copy quá rồi mà.
[B]Trung:[/B] Anh đă nói với thiên hạ là anh đặt giàn khoan trên biển nhà anh rồi. Nói lại thế nào giờ?
[B]Việt:[/B] Đù. Anh mà cũng biết xấu hổ à? Ok. Không sao. Anh cứ nói với hàng xóm là thằng con anh nó phụ trách vụ đặt gian khoan, nó vốn có vấn đề khó khăn trong định hướng địa lư nên đặt nhầm sang nhà chú Việt. Cứ đổ lỗi cho cái thằng bảo rẽ phải th́ toàn rẽ trái ấy. Giờ mang về mất công quá nên bán rẻ lại cho chú ấy. Nhà anh sản xuất cái khác sau.
[B]Trung:[/B] Vậy cũng được. Thế chú định mua lại của anh giá bao nhiêu? Mà chú làm đếch ǵ có tiền. 1 tỷ đô đấy.
[B]Việt:[/B] Đù. Ông định bán cho tôi 1 tỷ đô à? Giờ ông sản xuất cái khác chắc chỉ mất 500tr là cùng. Giờ thế này. Con này ông sản xuất ra, vứt xuống nước phát là mất giá 20% rồi. Ông mang vào nhà tôi, phá hỏng tàu bảo vệ của tôi, tôi mất bao nhiêu tiền của để huy động tàu bè ra cản ông. Nguyên liệu sản xuất toàn hàng Tàu, chả biết hỏng lúc nào, trừ đi 30% nữa đề bù vào rủi ro và chi phí này. Ông mất công lai dắt nó vào nhà tôi, ông cũng mất chi phí huy động tàu bè nên tôi bớt cho ông 50tr, ông dùng 50tr này mà mua bia Vạn lực cho bọn nó uống, bù đắp cho bọn nó mấy ngày vất vả. Vậy giá tôi mua là 550tr, cao hơn 50tr so với giá ông có thể sản xuất mới rồi.
[B]Trung:[/B] Chú ép anh quá đấy.
[B]Việt:[/B] Vừa mới khoe nhiều tiền, sắp vượt Mỹ, giờ lại kêu ép là sao. Hay anh mang về đi. Tôi có cũng được, không có cũng không sao. Ngại cho anh bị mất mặt nên đưa giải pháp vậy.
[B]Trung:[/B] 800 được không?
[B]Việt:[/B] Anh đừng mặc cả. 550 là tốt cho anh lắm rồi. Giờ anh đồng ư bán là tự dưng tôi lại mất tiền đấy.
[B]Trung:[/B] Thôi thế cũng được. Thế chú đưa tiền đây để anh về.
[B]Việt: [/B]Anh đùa à? Tôi lấy đâu ra hơn 500 tr để đưa anh giờ. Giờ tôi đưa anh trước 100tr. Số c̣n lại tôi sẽ trả dần trong 5 năm. Anh đồng ư th́ tôi gọi thằng Mỹ với mấy thằng hàng xóm đang đứng xem ngoài kia vào làm chứng. Mẹ cái thằng, trông to vật vă, thô kệch lại tên con gái, lại c̣n tên là Mỹ nữa chứ.
[B]Trung:[/B] (lẩm bẩm) Đệch. Tự nhiên phải bán rẻ con giàn khoan nổi. Ụ nổi gỉ sét th́ nó mua đắt gấp mấy lần, giàn khoan nổi ḿnh mới sản xuất th́ nó trả giá c̣n một nửa. Đầu óc kinh doanh ngược đời. Thôi không sao. Thua keo này ta bày keo khác.
[B]Việt: [/B]Sao, anh tính thế nào? Lẩm bẩm cái ǵ thế. Cái ǵ mà thác… thác?
[B]Trung:[/B] Ok. Chú đưa 100 đây. (Gọi với ra ngoài). Ê, mấy thằng kia, về.
[B]Việt:[/B] OK. Để em gọi thằng Mỹ với mấy thằng khác vào làm chứng anh bán cho em không mai anh lại sang đ̣i giàn khoan th́ em toi mẹ nó 100.
[I][COLOR="#B22222"]Viết từ Melbourne - Australia[/COLOR][/I]
LỪA - KHỰA VỜN NHAU VÀ HÀNH ĐỘNG CỦA CHÚNG TA
Hé hé, thằng Lăng mặt l.... hiện hồn về rồi này.
Không c̣n nghi ngờ ǵ nữa, chắc chắn máu sẽ phải đổ để chặn bước xâm lăng công khai lần này của Trung Quốc. Có nhiều lư do cho hành động xâm lược quyết liệt của Khựa. Lư do đầu tiên là hải quân Trung Quốc được hiện đại hoá nhanh chóng trong những năm qua. Sức mạnh Mỹ vẫn đang trên đà suy thoái, và đặc biệt là cuộc xâm lược mềm của Putin ở Ukraina cung cấp cho Trung Quốc một phép thử tốt về hiệu ứng toàn cầu.
Vấn đề c̣n lại hiện nay, là liệu chúng ta có chấp nhận ḿnh là một Ukraina mới, và bó tay nh́n lănh thổ bị mất dần theo chiến thuật lấn dần của Trung Cộng?
Phản ứng của chính phủ Việt Nam lần này, không nghi ngờ ǵ rất quyết liệt và chưa từng có tiền lệ. Máu người Việt trên thực tế đang đổ nơi tàu hải quân và cảnh sát hai bên đang quần nhau. Các động thái ngoại giao đang được triển khai và chắc chắn dồn dập trong một vài ngày tới.
Nếu nh́n vào tương quan lực lượng, bất lợi tuyệt đối thuộc về Việt Nam. Nếu không nổ súng để tiến hành một cuộc chiến chống tiếp cận phi đối xứng dựa lợi thế đường bờ biển và bên tấn công du kích, tàu cảnh sát biển hoặc kiểm ngư của Việt Nam sẽ ch́m hết trước khi húc hư hại được một nửa số hạm tàu bảo vệ của Khựa. Bối cảnh khá bi quan, tất nhiên, nếu chúng ta hành xử kém quyết liệt hoặc theo lối của những con ḅ.
Là bên yếu thế hơn và chắc chắn nhận được dư luận thế giới ủng hộ, chắc chắn Việt nam phải giữ b́nh tĩnh để không nổ súng trước. Vậy làm cách nào có thể chặn cái tàu sân bay giàn khoan xây hết 1 tỷ usd của Khựa đang lù lù tiến dần cắm chặt ṿi bạch tuộc xuống lănh hải Việt Nam?
Anh Lăng vừa gọi điện cho Obama, thằng nhọ này khẳng định Mỹ đéo giúp ǵ đâu (Anh cũng dí dái cần chúng nó giúp) nhưng nó có nói với anh số thuỷ lôi Mỹ thả trôi dạt từ thời Việt Nam war đến giờ c̣n sót khá nhiều ở Biển Đông.
Vài trăm kư TNT, đặc công nước Việt Nam không thiếu. Lỡ giàn khoan ch́m th́ có phải chúng ta đánh đéo đâu. Thuỷ lôi sót từ thời chiến tranh, liên quan đéo đến Việt Nam?
Đây cũng chính là cách để tiến hành một cuộc chiến ngầm bất quy tắc. Bằng mọi giá, bằng mọi biện pháp phải chặn cái tàu sân bay chủ quyền này của Khựa lại, bằng không con cháu chúng ta sẽ mất tất cả.
[img]https://scontent-b-kul.xx.fbcdn.net/hphotos-ash3/t1.0-9/10288712_464448413688018_5267544450861661230_n.jpg[/img]
Anh không muốn phân tích dài ḍng những vấn đề đă quá rơ. Chúng ta không nên mảy may nghi ngờ dă tâm cắm chặt rễ của Trung Quốc vào vùng biển thuộc thềm lục địa Việt Nam tại vị trí giàn khoan. Thành công, Trung Quốc sẽ cắm thêm chục giàn nữa trong ṿng vài năm. Và thêm 10 năm, toàn bộ Biển Đông sẽ chi chít các giàn khoan Trung Quốc. Chúng ta mất tất tay, không c̣n ǵ. Và viễn cảnh hiện hữu là đường biển Việt Nam chỉ c̣n giới hạn ở phạm vi 20 km tính từ bờ biển.
Húc nhau với tàu Trung Quốc là một hành vi có tính biểu tượng, dũng cảm nhưng tuyệt vọng. Chúng ta huy động được 29 tàu, gần như tất tay lượng cảnh sát biển, Trung Quốc đưa ra 80 tàu, chỉ một phần nhỏ trong lực lượng biên chế. Quan trọng là, tải trọng, kích thước gấp nhiều lần lực lượng Việt Nam. Cản bằng con đường đâm húc sẽ là không hiệu quả. Chúng ta mất tất tàu trước khi húc hư hại một nửa số hạm tàu bảo vệ của Trung Hoa.
Ở phần trên anh có đề cập đến phương án phá hoại ngầm, một cách thức chiến tranh không tuyên bố, chuyên giành cho những cuộc chiến bất đối xứng giữa bên yếu và bên mạnh hơn. Anh muốn nói rơ thêm về điều này. Việt Nam từng lừng danh với hoạt động đặc công, chuyên tiến hành phá hoại bằng những phương tiện rất hạn chế nhưng mang lại hiệu quả đôi khi khó tưởng tượng. Chúng ta cần tư duy trên cơ sở mục tiêu: Phá hỏng hoặc gây hư hại bằng được giàn khoan của Trung Quốc. Xây luôn khó hơn phá, đó là một chân lư.
Để thực hiện kế hoạch này cần đến những lực lượng đặc biệt và tinh thần cảm tử. Cái đó anh không nghĩ người Việt thiếu, và đặc biệt, cần đến quyết tâm. Một sinh vật sống bơi đơn lẻ vài chục km trên biển hoặc ngầm dưới mặt biển vài mét, với những phương tiện phá hoại nhỏ nhưng uy lực lớn trong đêm, là cách đánh quen thuộc của đặc công Việt Nam.
Về mặt h́nh thức, không có một phát súng nào được phép nổ. Nên mời báo chí quốc tế đến đưa tin bài ngay cùng các tàu chấp pháp của Việt Nam. Đó sẽ là nhân chứng cho thấy chúng ta không bắn một phát đạn.
Tất nhiên không nên nghi ngờ Trung Quốc đă chuẩn bị kỹ cho t́nh huống này. Vậy cần phải tính tới những phương án dự pḥng. Cản đường bằng đâm húc không được, th́ cần tính tới phương án phong toả bằng thuỷ lôi. Chúng ta có thể điều tàu giải kín ḿn chặn đường tiến của hạm đội Tàu. khựa. Thuỷ lôi rẻ, dễ sản xuất, nền quốc pḥng Việt Nam đủ cung ứng dù Trung Quốc có cử tàu quét hàng ngày. Đây có thể là một cách tiến hành chiến tranh không tuyên bố hiệu quả và đạt được mục đích.
[B][I]Anh đang bóp ... đít nghĩ đến phương án thứ ba. Tạm thời đéo nghĩ ra và anh trông chờ vào các bạn. [/I][/B]
[img]https://scontent-a-kul.xx.fbcdn.net/hphotos-prn1/t1.0-9/10309757_1502067973346930_7925373103720958960_n.jpg[/img]
"Dân Việt xứng đáng làm nô lệ"
Biển Đông của Việt nam - vị trí cách bờ 119 hải lư - đă bị Trung quốc chính thức tấn công, xâm lược qua hành vi cắm dàn khoan khủng vào đó. Với tàu chiến, hải giám, máy bay yểm trợ và tấn công thẳng vào tàu Cảnh sát biển của Việt nam khi các tàu này đến gần.
Thậm chí tàu chiến của Trung quốc c̣n đuổi tàu cảnh sát biển vào tận gần Đà nẵng, chỉ c̣n cách 60 hải lư mới thôi.
Quốc hội Việt nam, chính phủ Việt nam im bặt.
Một nhóm người nói là "tổ chức họp báo quốc tế" tại Hà nội, mời báo chí trong nước và quốc tế tới dự, xem những clip ghi lại cảnh tàu hải giám Trung quốc tấn công tàu Cảnh sát biển Việt nam, h́nh ảnh những người dân trên tàu Việt nam bị thương ( chưa rơ là lính ǵ v́ mặc đồ dân sự, bị băng bó ). H́nh ảnh các vết bị tàu đâm, hỏng vài chỗ, hỏng mũi tàu cảnh sát biển Việt nam. Nhóm họp báo có ông Hậu dầu khí, ông Đại tá cảnh sát biển, một ông trẻ tên B́nh nói là bên ngoại giao và hai ba ông nữa lạ hoắc.
Không có đại diện của Chính phủ Việt nam và Quốc hội Việt nam.
Hôm sau báo chí Việt nam đăng tải các phát biểu của các sỹ quan, tướng lĩnh đă về hưu, của dân chúng ...với vài ư kiến.
Báo chí cũng cho đăng tải các phát biểu của đại diện ngoại giao Mỹ, Nhật, các báo Úc, Anh...c̣n các quốc gia từng được biết đến mà Việt nam luôn coi là anh em hay bạn hữu như : Lào, Campot, Venezuena, Cuba, Triều tiên, Nga...th́ im bặt, không có ngoại giao nào ho he hay phát biểu trên báo chí của họ.
Dân chúng ồ lên : bạn của Việt nam đâu rồi ? không có ai ngoài Nhật, Mỹ lên tiếng - [B][I]những Quốc gia mà Việt nam luôn ngầm giáo dục cho dân chúng :
"đó là bọn tư bản, thù địch..." cho dù luôn nhận ODA và xin xỏ để được lợi về kinh tế.[/I][/B]
Dân chúng kêu gọi nhau biểu t́nh, mạng xă hội đưa tin có 20 tổ chức xă hội kêu gọi biểu t́nh vào chủ nhật này. Cộng đồng mạng nóng dần, một vài blogger và facebooker cho biết : đă có những hành vi gây sự của công an khi các nhóm dân sự có thái độ ủng hộ biểu t́nh : công an và côn đồ đánh Luật sư Nguyễn Văn Đài và bạn bè tại quán cafe gần nhà ông rồi bỏ chạy. Vài facebookerr khác được công an gọi điện thăm ḍ ...
Dường như trong chính quyền và dân chúng luôn có nhiều phe phái, không đoàn kết và luôn bị hội chứng đám đông cuốn hút mà mất đi tư duy độc lập để nh́n nhận vấn đề. Chính quyền với phe bảo thủ thân Tàu th́ chắc chắn chỉ đạo công an - công cụ của họ - để ngăn cản bằng mọi cách kể cả phạm pháp để cản trở dân chúng biểu t́nh. Dân chúng th́ rất bức xúc khi thấy chủ quyền Quốc gia bị xâm phạm, vô tư sẵn sàng xuống đường biểu t́nh cho dù có nhiều lực lượng đen tối ngăn cản.
Điều đáng quan ngại nhất đối với dân Việt ở chỗ : họ đă đóng thuế để nuôi một tổ chức gọi là Quốc hội, giao phó tất cả cho tổ chức này, coi như người làm thuê, giữ nhà, giữ cả túi tiền cho chủ nhà. Thế nhưng khi nhà bị bọn ăn cướp, ăn cắp đến trồng cây trong vườn nhà, ư đồ xâm chiếm đất th́ nhóm giữ nhà im bặt thậm chí bỏ đi du hí với gái ở tận đâu đó. Chủ nhà vô cùng bức xúc, ḥ hét nhau già trẻ gái trai ra đường hô " Phản đối bọn ăn cắp, ăn cướp !".
Điều đó rất đáng quan ngại, khi chủ nhà trao nhầm niêm tin của ḿnh cho nhóm giúp việc, vậy th́ trong trường hợp này chủ nhà là thân phận của người giúp việc hay là ông bà chủ ? Chưa nói đến việc nhóm giúp việc này c̣n thông đồng với bọn trộm, chỉ chỗ giấu của, chỗ sơ hở của chủ nhà để phối hợp lừa chủ, điều này xảy ra nhiều trong các gia đ́nh từng thuê Osin tại thành phố : ăn cắp đồ, ăn bớt tiền, đốt tiền đinẹ thoại buôn chuyện với bồ, gọi bồ đến ăn đồ của chủ, lừa chủ để trốn việc, bỏ đói con của chủ...ai cũng dễ t́m ra các tật này.
Đó chỉ là một ví dụ so sánh cho dễ hiểu, quay lại chuyện Dân Việt đang đối đầu : biểu t́nh măi hay làm ǵ nữa ?
[B] Nếu cứ chỉ biểu t́nh hô hào phản đối Trung quốc xâm lược mà Quốc hội và Chính phủ vẫn đi dự lễ hội, đi dự lễ Phật, đi tiếp xúc cử tri, đi khai mạc đại hội trung ương...th́ thôi, cứ chấp nhận làm "ông bà chủ " cho bọn Osin nó dắt mũi.[/B]
[B][COLOR="#FF0000"] V́ thế nói "Dân Việt xứng đáng làm nô lệ" liệu nói có quá không ?[/COLOR][/B]