Số phận các cô dâu Việt ở Trung Quốc
TT - Ngày 21-8, Tân Hoa xă cho biết cảnh sát Trung Quốc đă chính thức mở cuộc điều tra về số phận của khoảng 100 cô dâu người Việt, những người được cho là đă bị bắt cóc và bán sang Trung Quốc.
[CENTER][IMG]http://i56.tinypic.com/2akaaq.jpg[/IMG][/CENTER]
[I][CENTER][COLOR="blue"]Đào Thị Phấn - cô dâu Việt, vợ của Hồ Kiến Hoà[/COLOR][/CENTER][/I]
Không ít cô dâu Việt bị bắt cóc lần thứ hai khi đă ở Trung Quốc...
Tháng 5-2011, nông dân Hồ Kiến Ḥa ở thôn Thủy Châu, trấn Tử Môn Kiều, huyện Song Phong, tỉnh Hồ Nam, phát hiện vợ ḿnh là Đào Thị Phấn, vốn là một cô dâu Việt, đă mất tích bí ẩn. Cùng ngày, vợ của Hồ Quốc Cường là Đỗ Thị Lan ở thôn bên cạnh bỏ nhà ra đi biệt tăm. Lan cũng là một cô dâu Việt.
[B][COLOR="blue"]Mất tích tập thể[/COLOR][/B]
Cả hai đi khỏi nhà chồng với lư do ra thị trấn mua đồ nhưng không bao giờ trở về. Mười ngày sau đó, nông dân Hồ Cầu Lai - người cùng thôn với Hồ Kiến Ḥa - cũng bị mất vợ không rơ nguyên do. Nguyễn Trung Phương, vợ của Hồ Cầu Lai, cũng là một cô dâu Việt.
Những ngày cuối tháng 5-2011, các thôn lân cận lần lượt truyền tin về hàng loạt cô dâu Việt cùng nhau bỏ nhà ra đi. Các ông chồng người Trung Quốc khi được hỏi lư do vợ họ mất tích cũng không sao trả lời được.
Thời báo Hoàn Cầu cho biết cuối tháng 7-2011, hai tháng sau khi mất tích, Thị Phấn đă gọi điện thoại về cho chồng khóc nức nở và kể rằng cô đang bị bán đến tận một thôn hẻo lánh, mà theo số điện thoại hiển thị cho biết cô đang ở khu tự trị dân tộc Miêu tại Vân Nam. Vài ngày sau, Phấn lại cho biết cô đă bị đưa đến tỉnh Phúc Kiến và khẩn khoản yêu cầu chồng đưa 20.000 nhân dân tệ (3.129 USD) chuộc cô về, nếu không cô sẽ tiếp tục bị bán đi nơi khác.
Song khi hỏi cô đang ở đâu th́ Phấn không trả lời cụ thể. Cùng lúc Hồ Cầu Lai và Hồ Quốc Cường cũng nhận được những cuộc điện thoại tương tự từ vợ của họ.
Hồ Kiến Ḥa nghi vợ của anh bị Phùng Chí Thành, 45 tuổi, và Hầu Quốc Cường, 21 tuổi, cả hai ở cùng huyện Quảng Nam, tỉnh Vân Nam, lừa bắt đi và bán lại cho người khác để kiếm lời. Bởi chính hai người này là môi giới cho họ mua vợ từ Vân Nam về Hồ Nam. Hai người môi giới này có thể đă t́m cách dụ dỗ các cô dâu Việt là sẽ đưa các cô về VN thăm gia đ́nh.
Báo Dương Tử Buổi Tối dẫn lời cô Dương Kim Mỹ - một cô dâu Việt có chồng ở thôn Hoàng Thạch, bạn thân của Đáo Thị Phấn - cho biết trước ngày các cô dâu Việt mất tích, có một người nói sơi tiếng Việt đă hỏi các cô có nhớ nhà hay không, họ sẽ đưa các cô về VN. Dương Kim Mỹ suưt trở thành nạn nhân của những người này.
Theo Tân Hoa xă, số phụ nữ VN bị bắt bán sang các thôn, xă vùng núi tỉnh Hồ Nam có khả năng lên đến hơn 100 người, thậm chí 200 người và có thể liên quan đến đường dây bắt cóc, buôn người xuyên biên giới. Các gia đ́nh tại địa phương không dám khai báo rơ ràng do họ quan ngại sẽ gặp rắc rối nếu phạm tội mua người trái phép.
[CENTER][IMG]http://i51.tinypic.com/2e6ea1t.jpg[/IMG][/CENTER]
[I][CENTER][COLOR="blue"]Hồng Lâm, người Trùng Khánh, khoe hộ chiếu sang VN mua vợ[/COLOR][/CENTER][/I]
[B][COLOR="blue"]Mua vợ: chỉ tốn từ 20.000 nhân dân tệ[/COLOR][/B]
Báo chí ỏ Trung Quốc công khai đăng các quảng cáo của các công ty môi
giới mua vợ tại VN. Thậm chí c̣n ghi chi tiết:
- bào đảm c̣n trinh nguyên
- giá 20,000 nhân tệ/cô dâu
- nếu trong ṿng 1 năm cô dâu bỏ trốn, sẽ bồi thường miễn phí một cô
khác
[CENTER][IMG]http://i52.tinypic.com/2dkhdee.jpg[/IMG]
[IMG]http://i55.tinypic.com/2rq0sr6.jpg[/IMG][/CENTER]
Hồ Nam, từ năm 2008 thanh niên từ Trùng Khánh và các tỉnh thành khác của Trung Quốc đă t́m cách sang VN cưới vợ. Họ là những nông dân đời thứ hai ở các vùng nông thôn nghèo khó, không đủ tiền cưới vợ ở Trung Quốc. Qua quảng cáo trên Internet, họ đă t́m đường sang VN để “mua vợ” với giá chỉ từ 20.000-40.000 nhân dân tệ (3.129-6.258 USD).
Báo Vũ Hán Buổi Tối dẫn lời Hồng Lâm, 22 tuổi, ở Trùng Khánh cho biết năm 2010 anh có nhu cầu cưới vợ, song ở Trung Quốc với thu nhập khoảng 2.000 nhân dân tệ/tháng (312 USD), anh không sao cưới nổi một cô vợ đàng hoàng.
Hồng Lâm đă đi t́m và cuối cùng t́m được một cô dâu Việt tên A Tuyết có chồng ở Trùng Khánh. Anh ta nhờ A Tuyết phiên dịch khi làm thủ tục xuất cảnh sang VN cưới vợ. Hồng đă đi xe lửa từ Trùng Khánh đến Quảng Tây, sau đó nhập cảnh đến Hà Nội và tiếp tục đi xe lửa vào TP.HCM với chi phí ban đầu chỉ mất khoảng 2.000 nhân dân tệ. Hồng Lâm cho biết anh đă lên Internet t́m kiếm và biết được phụ nữ VN vừa đẹp vừa biết vâng lời.
Giá cô dâu Việt rẻ như vậy đă là chuyện quá khứ. Ở thôn Thủy Châu (Hồ Nam), cả thôn có từ 30-40 người là cô dâu Việt. Hồ Kiến Ḥa cho biết anh và các bạn cùng thôn đă bỏ ra 36.388 nhân dân tệ (5.693 USD) và đem vợ về.
“Tôi bỏ tổng cộng hơn 36.000 nhân dân tệ, giao tiền xong kư vào bản hợp đồng với nhà môi giới và dắt Đào Thị Phấn về nhà. Riêng Hồ Tân Phát phải bỏ ra khoảng 43.000 nhân dân tệ (6.728 USD) để mua Dương Kim Mỹ về làm vợ từ năm 2008, bao gồm 2.500 nhân dân tệ cho môi giới” - Hồ Kiến Ḥa cho biết.
Báo chí Trung Quốc mô tả ở Trùng Khánh và một số tỉnh khác có hẳn những trung tâm trưng bảng môi giới cưới vợ Việt cho đàn ông Trung Quốc mà nhà chức trách địa phương không hề để tâm quản lư, và bằng cách này vô t́nh khuyến khích, tiếp tay cho các đường dây buôn người xuyên biên giới.
[B][COLOR="blue"]Bắt cóc trắng trợn[/COLOR][/B]
Cô Dương Kim Mỹ, một cô dâu Việt 18 tuổi, kể lại trên báo Dương Tử Buổi Tối: ba năm trước (2008) khi mới 15 tuổi, cô đă bị đưa đến Hồ Nam bán cho Hồ Tân Phát. Bọn môi giới đă thay đổi hộ tịch của cô biến thành người ở thôn Tây Dương Phá Huynh, xă Dương Liễu Tỉnh, huyện Quảng Nam (Vân Nam).
Bằng vốn tiếng Hoa ít ỏi, Dương Kim Mỹ cho biết quê cô là “Điền Bằng” ở VN (theo phát âm tiếng Hoa). Năm 2008, Dương Kim Mỹ cùng mẹ ruột, chị dâu và cháu gái vượt biên giới qua tỉnh Vân Nam. Khi bốn người đi qua một ngọn núi lớn th́ bất th́nh ĺnh bốn người đàn ông lạ mặt xông ra đánh đập họ.
“Một người hơn 20 tuổi, ba người kia trên 30 tuổi, tay họ cầm dao xông ra đánh mẹ, chị dâu tôi, sau đó tách hai cô cháu tôi và đem đi mất” - Dương Kim Mỹ kể.
Dương Kim Mỹ cho biết nhóm người cướp hai cô gái đều biết nói tiếng Việt. Khi đưa các cô đi, hai người trong bọn họ đă dùng dao khống chế mẹ và chị dâu cô. Chúng đem hai cô nhốt ở một thôn trang hẻo lánh thuộc tỉnh Vân Nam. Sáu ngày sau, hai cô bị đưa đến nhốt trong một căn pḥng ở trấn Bát Bảo, huyện Quảng Nam và bị canh gác chặt chẽ. Tại đây, các cuộc mua bán ngă giá bắt đầu.
Dương Kim Mỹ nhớ lại 11 ngày sau cháu gái cùng tuổi với cô đă bị bán mà đến nay cô chưa rơ tung tích. Đến ngày thứ 15, có hai người đàn ông từ Hồ Nam đến mua cô với giá 43.000 nhân dân tệ, người đó chính là Hồ Tân Phát, chồng hiện nay của cô và Hồ Quốc Cường là người cùng thôn.
Chính Dương Kim Mỹ cũng cho biết những cô dâu Việt có thể đă bị bọn môi giới lừa bán một lần nữa. Ở Vân Nam đang có rất nhiều người chuyên kinh doanh bằng cách môi giới bán phụ nữ Việt cho những người đàn ông Trung Quốc có nhu cầu t́m vợ.
Ông Bành Vệ Bân, cán bộ huyện Song Phong, thừa nhận có chuyện mua
bán hôn nhân ở thôn này. Trong toàn huyện có 100-200 cô dâu Việt. Đa số các cô dâu Việt ở địa phương này đều không có giấy tờ tùy thân. Khi đến Trung Quốc, họ đều đă bị thay tên đổi họ.
Sống ở Trung Quốc nhưng không có quốc tịch, không phải công dân, không có hộ khẩu, các cô luôn phải đối mặt với những nguy hiểm ŕnh rập trong cuộc sống hằng ngày.
[I][COLOR="blue"]Theo Báo Tuổi Trẻ[/COLOR][/I]
[B][COLOR="blue"]Lời b́nh:[/COLOR][/B] Ôi! Sao đọc mà thấy cay đắng thế. Người ta đăng quảng cáo mua phụ nữ VN như mua heo gà ǵ đó, trong khi giới chức VN biết rơ có những tụ điểm bán phụ nữ nhưng không làm ǵ cả. V́ đă ăn chia trên thân phận phụ nữ Việt rồi.
Thử nh́n lại xă hội miền Nam trước 75, có ai thấy được tệ trạng này đâu.
Bây giờ tụi Tàu Bựa sang ăn cướp đủ thứ một cách tự do, thoải mái như ở làng xă cuả chúng. Dân VN muốn kêu ca, chắc lại bị [COLOR="blue"]công an nhân dân[/COLOR] xúc về bót, có khi bị đánh chết nữa.
V́ thế trước khi được tự do xuất, nhập VN bọn Tàu Bựa đă được học nằm
ḷng mấy câu thần chú:
[B][COLOR="blue"]Lộ ổ Nàm phồ [/COLOR][/B]= lấy vợ An Nam
[B][COLOR="blue"]D́u ổ Nàm śnh [/COLOR][/B]= Tiêu tiền An Nam
[B][COLOR="blue"]Ch́ ổ Nàm t́ [/COLOR][/B]= Ở đất An Nam
Nguời ta suớng, ḿnh phải bao vậy thôi.
[QUOTE=chiendau;72701]Muốn dẹp nạn đàn ông ăn bám này, trước tiên:
1/ Phải lật đổ CS. Áp dụng cuộc sống Mỹ vào VN là bớt được 50%.
2/ Dọt ra nước ngoài sống.[/quote]
Góp ư rất hay !
[quote]
Nếu có giúp th́ chỉ giúp cho cần câu, chứ không giúp cho ăn nhậu, đánh đề.[/quote]
Tức là xài nguyên tắc dạy cách câu cá chứ khg cho hoặc tiếp tế con cá để nhậu .
[quote]
Đàn bà con gái không có nhiệm vụ nuôi cha, anh. Cha, anh là đàn ông không được để đàn bà con gái nuôi, mấy ông đó phải học nghề, làm ruộng, trồng cây trồng rau. [/quote]
Nếu muốn tiến đến mục đích nầy th́ cần thay đổi lại lối giáo dục dựa trên chữ "đạo Hiếu" quá nặng nề .
Khi chữ nầy "đuợc làm nhẹ" đi, [B]th́ CS BV rất buồn[/B] v́ không thể nào áp dụng trách nhiệm liên đới , đ́ ,đày đoạ người cha người anh hầu để hù doạ ,làm áp lực nguời phụ nữ VN [B]đừng đi vào con đuờng làm chính trị.[/B]
[B][SIZE="4"][COLOR="red"]Chắc chắn CS BV khg bao giờ thay đổi lối giáo duc dựa trên "chữ hiếu nặng nề" rồi [/COLOR][/SIZE][/B]... V́ khi "chữ hiếu" đuợc giáo dục nhẹ đi th́ "chữ Trung" trong Đảng CS BV cũng bắt chuớc nhẹ theo .. (Ngu sao trung thành một cách mù quáng nặng nề với cái xác khĩ khô Homo erectus ở Ba Đ́nh ! Ruột thịt ḿnh [U]c̣n làm nhẹ đi chữ Hiếu [/U]th́ xá chi mấy cha căn chú kiết ngoài gia tộc của ḿnh ,ngu sao xài chữ Trung nặng, phải nhẹ y như chữ Hiếu chứ )
[quote]
Nếu con cái có giúp là giúp phân bón, máy móc, xe cộ làm nghề xe ôm.[COLOR="red"]Áp dụng lối sống Mỹ, không ai bao ai, tiền bạc cưa đôi, cha mẹ hai người hùn nhau sửa nhà.[/COLOR][/quote]
Áp dụng lối sống Mỹ, "không ai bao ai, tiền bạc cưa đôi"
Là tốt trong lảnh vực nào thôi , ngoại trừ lảnh vực t́nh dục, [B][SIZE="5"]bắt buộc phải bao[/SIZE][/B] , Nếu trong t́nh dục mà áp dụng đuợc "không ai bao ai" th́ nạn đĩ điếm bên USA khg c̣n nữa .
Tại sao rất c̣n mạnh hùng hậu tại Las Vegas ? V́ dể hiểu đàn ông Mỹ chấp nhận bao tiền .
[SIZE="4"]Trong t́nh dục không thể nào áp dụng "không ai bao ai, sự sướng cưa đôi" đuợc [/SIZE].
Bắt buộc phải bao , khg thể nào dụ dổ một cô gái chân dài loại model mà không tốn 1 xu ten nào ? để chia verbe "sướng" :
Tôi suớng ,anh suớng, cô suớng ,em sướng ,chúng ta cùng suớng cưa đôi
đuợc .
Nàng cho ta sự sung suớng ta phải bao nàng (c̣n nàng sướng hay khg th́ khg nên tính toán kiu nàng trả tiền cưa đôi lại ḿnh) .
Đó là [B]nguyên tắc bao[/B] của tổ tiên nhân loại dạy lại; Không thể nào đi ngược truyền thống của tổ tiên , bắt buộc phải bao th́ nạn đĩ điếm taị Mỹ mới tồn tại .. Cái nghề nầy đă ngàn năm nay nhân loại chứng minh bó tay ,dù chính phủ có tŕnh độ PhD cao đến đâu cũng hỏng thể nào diệt nổi ..
Giang sơn có thể đỗi sạch bách chế độ CS mất tiêu đi chớ khg thể nào diệt sạch bách nghề "nàng Kiều" (là đàn ông băt buộc phải bao ,không đuơc quyền hà tiện cái vụ bao nầy ) .
This is De facto :
Trong lối sống của Mỹ :
Cưa đôi cái ǵ th́ cứ cưa chớ không thể nào cưa đôi sự suớng trong t́nh dục .Nguời ta suớng, ḿnh phải bao vậy thôi.
Đây là tôi chỉ nói chung trong cuộc sống gia đ́nh.
Tôi chỉ nói chung, áp dụng trong cuộc sống gia đ́nh để mọi người có trách nhiệm, [B]đàn bà con gái không c̣n áp lực phải nuôi đàn ông con trai.
Giúp nhiều hay ít là do ḷng tốt tự nguyện của người con gái, chứ không phải là trách nhiệm.
Tốt nhất là chỉ giúp cần câu[/B]. Cha mẹ sinh con ra có nhiệm vụ nuôi dạy con cái, chứ không phải trông mong con cái nuôi ngược lại, con cái c̣n phải lo chồng con, vợ con.
Vợ chồng lo nhau, chứ không đổ lên đầu con cái. Anh trai, em trai dưới 18 tuổi, cha mẹ nuôi. [B]Hơn 18 tuổi chị em gái không có bổn phận nuôi.[/B]
Phần cuối của you: bao?. Đó là ăn bánh trả tiền, chứ không phải là bao!. Đây là mua bán ṣng phẳng.
Nên dùng "bao" coi có vẽ thanh tao và b́nh đẳng cho đôi bên ..
[QUOTE=chiendau;73428]Tôi chỉ nói chung, áp dụng trong cuộc sống gia đ́nh để mọi người có trách nhiệm, [B]đàn bà con gái không c̣n áp lực phải nuôi đàn ông con trai.
Giúp nhiều hay ít là do ḷng tốt tự nguyện của người con gái, chứ không phải là trách nhiệm.
Tốt nhất là chỉ giúp cần câu[/B]. Cha mẹ sinh con ra có nhiệm vụ nuôi dạy con cái, chứ không phải trông mong con cái nuôi ngược lại, con cái c̣n phải lo chồng con, vợ con.
Vợ chồng lo nhau, chứ không đổ lên đầu con cái. Anh trai, em trai dưới 18 tuổi, cha mẹ nuôi. [B]Hơn 18 tuổi chị em gái không có bổn phận nuôi.[/B]
[COLOR="red"]Phần cuối của you: bao?. Đó là ăn bánh trả tiền, chứ không phải là bao!. Đây là mua bán ṣng phẳng[/COLOR].[/QUOTE]
Trong thế giới lưỡng cực , lúc nào cũng có hai mặt đồng tiền của vấn đề .You chỉ nói mặt A thôi mà quên đi mặt B .
[B][COLOR="purple"]Tại sao trong vấn đề t́nh dục mấy nàng Kiều định nghĩa có "bánh" để bán mà không định nghĩa có "bánh để bao" hay là "ăn ghim thịt nướng trả tiền" vậy ? [/COLOR][/B]
Trong thời bũôi "Nam Nử B́nh quyền" .Tại sao loài nguời cùng huởng chuyện sung suớng ái ân mà một bên phải có mặc cảm "Mua", bên kia có mặc cảm "Bán" vậy ?
Nếu các "nàng Kiều" có khái niệm như vậy , th́ loài nguời [B]thua[/B] loài thú về lảnh vực t́nh dục không đuợc thiêng liêng cho lắm mà có tính cách tính toán marketing mua bán lời lổ ...vv
Khi loà́ thú making love với nhau ,Con cái đâu có tính toán đ̣i tiền "mua" của con Đực đâu ! Nguợc lại con đực cũng đâu có tính toán đ̣i tiền "bao" của con cái đâu ..
Chính chúng rất b́nh đẳng và ṣng phẳng chơi theo kiểu Mỹ:
"không ai bao ai "
"không ai bán ai"
và
" không ai mua ai" cả .
Đàn bà có "bánh" để bán cho Đàn ông "ăn bánh trả tiền"
Th́ đàn ông cũng có "ghim Thịt " để bán cho Đàn bà "ăn ghim thịt trả tiền" vậy ?
Tại sao chỉ có "one way" bán mà khg có two way ?.
[B]Tôi đề nghị thế nầy :[/B]
Trong vấn đề t́nh dục với mấy nàng Kiều , không nên dùng từ "mua & bán" coi có vẽ hạ thấp nhân phẩm nguời phụ nữ nói chung ,nàng Kiều nói riêng .
Nên dùng "bao" coi có vẽ thanh tao và b́nh đẳng cho đôi bên ..
-Bên phe cánh đàn ông cảm thấy rộng lượng bao la "đi bao" .
-Bên phe cánh phụ nữ cảm thấy nhân phẩm [B][COLOR="red"]khg c̣n bị chà đạp nữa[/COLOR][/B] ( bị đàn ông coi rẽ là món hàng để mua tới mua lui ) mà nguợc lại cảm thấy thân thể ḿnh vô giá khg có ǵ để "bán" cả ...chỉ có thể để "được bao" mà thôi .