Bí mật về Hồ Chí Minh và Nguyễn Tấn Dũng
[B]Bí Mật Về Nguyễn Tấn Dũng[/B]
Trung Ương Cục Miền nam cung cấp gái cho Hồ Chí Minh
Sau ngày 30/04/1975 tôi được phân công nhiệm vụ kiểm soát việc tiêu hủy những thứ mà lúc ấy được người ta gọi là “văn hoá phẩm đồi trụy”. Sài G̣n những ngày ấy c̣n hỗn loạn, bề bộn, ḷng người th́ hoang mang, bất ổn. Song trong mắt bọn chúng tôi - những kẻ chiến thắng vừa từ rừng núi tiến vào - Sài G̣n đúng thật là “ḥn ngọc viễn đông”. Nhà cửa thành phố hiện đại, hàng hoá nhiều vô kể, đặc biệt là sách báo, tranh ảnh, băng đĩa và những thứ sản phẩm bị coi là “tàn dư của chế độ cũ”.
Lúc ấy chúng tôi được ủy ban quân quản bố trí ở tại một ngôi biệt thự bỏ hoang ở khu Phú Thọ. Mặc dù là bỏ không nhưng thật ra đây là một biệt thự mới tinh chưa có người đến ở, chủ nhà có lẽ là một người giàu có, xây dựng mới xong th́ bộ đội giải phóng vào nên có thể đă đi di tản hoặc không dám đến nhận nhà. Ngôi nhà có tới 13 pḥng, mỗi pḥng đều có trang bị đồ dùng đầy đủ và rất sang trọng. Một số những chiến sỹ trẻ lúc ấy thích đọc truyện tranh, truyện tuổi hoa niên th́ mang về đầy pḥng đủ các loại sách truyện từ Tây Du kư, Tam Quốc chí, đến cả Đát Kỷ - Trụ Vương, rồi chuyện kiếm hiệp không biết cơ man nào. Đối với những người sống ở miền Bắc nghèo khó và những người bao năm hoạt động ở trong rừng núi thiếu thốn th́ đúng quả là bị choáng ngợp với các loại sách báo Sài G̣n ngày ấy.
Trong công việc hàng ngày tôi cũng thỉnh thoảng lần giở xem xét một số những cuốn sách cũ, một số tiểu thuyết lịch sử để hiểu thêm về chế độ Việt Nam Cộng Hoà, đặc biệt nhiều nhất là sách viết về nền đệ nhất cộng hoà như cuốn “Bên gịng lịch sử” của linh mục Cao Văn Luận, hay “Những ngày chưa quên” ... Lúc ấy việc đọc sách chẳng qua cũng chỉ để cho dễ buồn ngủ vào mỗi buổi tối chứ thật ra cũng chẳng có ư nghĩa ǵ. Chúng tôi đều cho rằng đó là những sách báo nhảm nhí, viết không đúng sự thật. Một cuốn sách h́nh như có tựa đề là “Những bóng ma trong hồng trường” viết về những câu chuyện thâm cung bí sử trong Quảng trường đỏ thời Xô Viết, nói về chuyện dâm ô, loạn luân của các lănh đạo Xô Viết, lúc bấy giờ đọc những chuyện ấy chỉ xem như những chuyện tiếu lâm, những hư cấu không có thật, chứ tuyệt nhiên không thể tin được.
Thế rồi thời gian thấm thoát trôi qua với bao nhiêu biến chuyển, đổi thay của xă hội. Sài G̣n ngày ấy bây giờ chỉ c̣n trong kư ức của mỗi con người mà đă gắn bó, đă trải qua vào những giai đoạn lịch sử ấy. Tôi cũng đă luân chuyển qua nhiều vị trí, công việc khác nhau. Trong quá tŕnh công tác tôi có may mắn được làm việc một khoảng thời gian ngắn với cố Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh. Khoảng thời gian này không dài nhưng lại là khoảng thời gian rất quư báu đối với tôi bởi v́ đă học được nhiều điều và hiểu được nhiều điều từ cơ quan quyền lực cao nhất, từ người đứng đầu bộ máy lănh đạo Việt nam. Trong đó có những câu chuyện mà qua hàng chục năm giữ kín, “đào sâu chôn chặt”, suy xét, kiểm nghiệm đến ngày hôm nay mới dám nói ra, bởi v́ nó có liên quan đến những con người và hoàn cảnh lịch sử của đất nước ta trước đây, ngày hôm nay, và có thể nó sẽ ảnh hưởng đến tương lai dân tộc ngày mai.
Trước khi giữ chức vụ Tổng bí thư Đảng cộng sản Việt nam cụ Nguyễn Văn Linh đă từng hoạt động và làm việc tại miền Nam gần 50 năm (cụ vào Sài G̣n hoạt động từ 1939), và đă từng đảm nhiệm hầu hết các chức vụ lănh đạo cao nhất tại miền Nam trước và sau chiến tranh. V́ thế dù sinh trưởng trên quê hương Hưng Yên miền Bắc nhưng cụ đă thực sự như một người con của Nam bộ. Đến khi lên giữ chức Tổng bí thư cụ Nguyễn Văn Linh vẫn rất thường xuyên làm việc tại Sài G̣n, cụ sinh hoạt rất giản dị, khiêm tốn và kín đáo. Cụ ở trong khu vực riêng của Ban quản trị tài chính Trung ương, gọi là T78, khu vực này là một đoạn đường Trần Quốc Toản được đơn vị cảnh vệ ngăn lại hai đầu phố tiếp giáp với đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa và đường Trần Quốc Thảo, thành một khu vực riêng biệt, có lối ra thông với đường Lư Chính Thắng (sau này mở thêm khách sạn Dạ Lư Hương). Có những hôm cụ vẫn xuống ăn cơm chung với cánh cán bộ chúng tôi ở nhà ăn tập thể cũng nằm trong khu vực này, cụ ăn uống đơn giản và không đồng ư có thêm bất cứ chế độ đặc biệt ǵ phục vụ.
Hồi ấy phương tiện đưa đón cụ chỉ là loại xe Vonga đen của Nga sản xuất, mỗi lần xe của cụ đi th́ trước đó lại có mấy cậu cảnh vệ mặc thường phục ngồi sẵn trên mấy chiếc xe Honda 67 “xoáy ṇng” bí mật chạy trước chạy sau để xem xét, bảo vệ, chứ không phải dùng xe Police “c̣i hụ” hay xe “bồ câu trắng” bảo vệ như các cán bộ lănh đạo sau này. Thế mà có lần tôi c̣n nghe cụ nhắc anh lái xe “chạy chậm chậm một tí không mấy cậu bảo vệ phải đuổi theo lại đụng vào dân th́ khổ”, cụ biết và quan tâm đến tất cả những chuyện nhỏ như thế.
Tôi c̣n nhớ, vào khoảng năm 1988 có lần phải xuống làm việc với đặc khu ủy Vũng tàu (lúc ấy Vũng tàu vẫn c̣n là đặc khu Vũng tàu-Côn đảo), làm việc xong vào cuối buổi chiều cụ lại muốn đi tắm biển một chút cho khoan khoái. Thế là đám cán bộ địa phương và lực lượng bảo vệ lại phải cuống quưt lo bố trí địa điểm kín đáo, an toàn. Đến khi cụ xuống tắm lại phải bố trí hàng chục cán bộ bảo vệ cùng tắm quanh khu vực, thậm chí có người không kịp chuẩn bị đồ tắm đă phải mặc cả đồ lót đi tắm và mặc luôn đồ ướt đi về. Sau khi biết chuyện ấy cụ mới tự trách : biết các cậu phải lo lắng kỹ lưỡng như vậy th́ tôi tắm luôn trong pḥng cho xong.
Những ai đă sống trong thời điểm đó th́ chắc đều không thể quên được chuyên mục “Những việc cần làm ngay” của cụ viết kư với bút danh N.V.L. Ngay từ khi những sự việc được báo chí đăng tải cụ đă trực tiếp đôn đốc hoặc phân công cho những cán bộ trực tiếp phụ trách theo dơi và phải hàng ngày báo cáo kết quả công việc cho cụ biết. Đúng theo tinh thần “Nói Và Làm”.
Tiếc rằng lănh đạo đất nước ta từ đó đến nay đă không xuất hiện thêm một ông “Nói Và Làm” nào nữa . Tôi vẫn thường nghĩ rằng nếu các lănh đạo sau này và các lănh đạo chính quyền cấp dưới có được quan điểm làm việc, đạo đức và cách sống như cụ th́ chắc rằng người dân Việt nam sẽ có được cuộc sống no đủ và công bằng hơn rất nhiều.
Vào khoảng thời gian trước khi về nghỉ, có lẽ nhận thấy sức ḿnh không thể làm thay đổi được cả một bộ máy, một cơ chế cồng kềnh và bảo thủ, cũng lại do hiểu được tính bè phái và sự lộng quyền của những kẻ lănh đạo cơ hội trong Đảng, cụ càng trở nên trầm tư hơn. Nếu ai có điều kiện lui tới gặp cụ tại nhà riêng thời gian này sẽ nhận thấy sự thất vọng và u uất thể hiện rơ trên khuôn mặt và thái độ của cụ. Ngoài quan hệ công việc tôi lại có quan hệ rất thân t́nh với cô B́nh (Nguyễn Thị B́nh) con gái cụ, tôi quen B́nh từ lúc c̣n đang học ở Liên Xô, B́nh cũng rất quư tôi, coi tôi như người anh . Có lẽ cũng v́ thế mà mỗi lần tôi đến nhà cụ chơi hay có công việc ǵ đều thấy tự nhiên như người nhà.
Sau này khi cụ Nguyễn Văn Linh thôi giữ chức Tổng bí thư Đảng, tôi không c̣n được làm việc với cụ nữa, nhưng thỉnh thoảng có dịp ra vào công tác tôi vẫn ghé thăm cụ, hoặc là ghé thăm B́nh, vài tháng một lần. Mỗi lần gặp cụ lại hỏi thăm t́nh h́nh công việc, t́nh h́nh tổ chức nội bộ, t́nh h́nh các địa phương. Cụ tỏ thái độ than phiền với những người kế nhiệm và đặc biệt kêu ca về khâu tổ chức cán bộ và quy hoạch lănh đạo cao cấp.
Vài năm sau đó nữa, lúc này sức khỏe của cụ tỏ ra đă yếu hơn trước rất nhiều, cụ ít đi lại hơn. Một buổi tối tôi đến thăm cụ, thấy cụ có vẻ không được khỏe, tôi không dám nói chuyện nhiều, sau khi hỏi thăm cụ vài câu tôi định đứng dậy ra về, nhưng cụ bỗng khoát tay ra hiệu bảo tôi hăy ở lại chơi và sau đó lại kéo tôi vào buồng trong. Tôi hiểu là cụ muốn trao đổi một chuyện ǵ đó, chắc là quan trọng hơn.
Vừa ngồi xuống là cụ hỏi ngay : mấy hôm nay cậu có theo dơi vụ Tổng công ty Tracodi mà báo chí vừa đưa tin không ?
Tôi đáp : Dạ, có biết chứ ạ ! Nhưng cũng chưa rơ lắm đúng sai thế nào ?
Cụ lại quay sang hỏi : Thế cậu có biết cái tay Tổng Giám đốc Phan Thanh Nam là người như thế nào không ?
Tôi chợt hiểu ra có điều ǵ đó quanh vấn đề này, thời gian trước đó đă có dư luận xôn xao quanh chuyện Phan Thanh Nam là con rơi của Thủ tướng Vơ Văn Kiệt, cánh cán bộ văn pḥng chúng tôi đều có nghe nhưng vẫn không biết thực hư thế nào, nên cũng chỉ coi như một tin đồn nhảm.
Bỗng cụ ghé sát gần tôi và nói : Những chuyện này mà tao không nói cho các cậu th́ sau này sẽ chẳng có ai được biết đến nữa.
Thế là bỗng nhiên tôi trở thành một nhân chứng để ghi nhận những sự kiện ghê ghớm thế này, những sự kiện đă gắn liền với lịch sử Cách mạng Việt nam nhưng không bao giờ được chép trong sử sách và nó là một bộ mặt thật hoàn toàn khác với những ǵ mà nhân dân được biết về lănh đạo Việt nam, nhất là về lănh tụ tối cao nhất : Hồ Chí Minh, con người mà bản thân tôi cũng từng ngưỡng mộ và tôn kính từ khi c̣n rất bé.
Theo cụ Nguyễn Văn Linh kể th́ Bộ chính trị lúc bấy giờ, (tất nhiên đứng đầu là Lê Duẩn và Lê Đức Thọ chỉ đạo, điều này th́ sau này không ai là không biết), biết rằng cụ Hồ gặp những thiếu thốn và khó khăn về t́nh cảm cá nhân, như chuyện muốn nối lại mối t́nh duyên với người vợ cũ ở Trung quốc nhưng đă bị phản đối (đây là một câu chuyện có thật đă được phía Trung quốc công bố từ những thập niên 80, 90 của thế kỷ trước. Về việc này tôi lại nhớ về sự kiện bài báo “Bác Hồ có vợ ?” được đăng trên báo Tuổi Trẻ của tác giả Kiến Phước - Trưởng đại diện báo Nhân dân tại TP. Hồ Chí Minh, chính v́ bài báo này mà sau đó Tổng biên tập báo Tuổi Trẻ là Nguyễn Kim Hạnh, cũng chính là vợ ông Kiến Phước, bị mất chức. Sau này có lần đến chơi với hai vợ chồng Kiến Phước – Kim Hạnh ở trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, cũng gần khu T78, nhắc lại chuyện này họ lại buồn và phản ứng ghê lắm). Do vậy sau đó Bộ chính trị có bí mật sắp xếp nhiều người phụ nữ khác để chăm sóc và phục vụ cụ Hồ về mặt sinh hoạt tính dục. Đặc biệt, từ thuở c̣n thanh niên cụ Hồ đă có một mối t́nh đầu rất đẹp với một người con gái miền Nam (sự thật này đă được nhà văn Sơn Tùng sưu tầm và công bố trong bài viết “đi t́m Út Huệ”), do vậy cụ Hồ có một ấn tượng và thiện cảm đặc biệt với những người phụ nữ Nam bộ. Biết thế nên Bộ chính trị đă chỉ đạo cho Trung ương cục miền Nam, mà lúc này Nguyễn Văn Linh là Bí thư Trung ương cục, phải kín đáo t́m kiếm trong số những cán bộ, du kích miền Nam một vài cô gái c̣n trẻ, đẹp để đưa ra miền Bắc phục vụ cụ Hồ và các vị trong Bộ chính trị. Thời điểm đó th́ Vơ Văn Kiệt đang là ủy viên Trung ương cục được cụ Nguyễn Văn Linh tin tưởng tuyệt đối và giao cho trực tiếp phụ trách nhiệm vụ đặc biệt này. Trong số vài cô gái tuyển lựa được lúc đó đang chuẩn bị bố trí bí mật đưa ra miền Bắc, có một cô c̣n trẻ và rất sắc sảo họ Phan. Giữa lúc đó th́ t́nh h́nh chiến sự đang diễn ra khá ác liệt nên không thể đưa các cô đi ngay được và rồi không hiểu thế nào mà ông Kiệt lại quan hệ dan díu với chính cô gái họ Phan kia. Đến lúc sự việc vỡ lở th́ cô gái đă có thai được mấy tháng rồi. Thế là cô ta phải ở lại và cái bào thai đó chính là vị tổng Giám đốc Tracodi : Phan Thanh Nam sau này.
Nghe đến đây tôi cảm thấy vô cùng sửng sốt và bỗng thấy rùng ḿnh hết cả người. Rơ ràng người đang kể ra những sự việc đó là một người đă từng giữ trọng trách cao nhất trong Đảng cộng sản Việt nam, một người trong số vài ba người được biết rơ nhất, chính xác nhất về câu chuyện này, một người trong số vài ba người hiếm hoi biết được những chuyện thâm cung bí sử nhất trong Trung ương Đảng cộng sản, một người mà cái tuổi đă vượt quá ngưỡng “cổ lai hy” rồi . Như vậy không thể là nói thiếu chính xác hoặc vô căn cứ được, càng không thể là nói xấu tổ chức Đảng và lănh tụ được. Như vậy những chuyện tày trời kia là có thật ư ?
Tôi đang bần thần như người ngủ mê và c̣n chưa biết phải nói thế nào, cụ Linh lại nói tiếp : … cũng không phải chỉ riêng có Sáu Dân đâu (bí danh của Vơ Văn Kiệt), mấy ông tướng nhà ta cũng đầy con rơi ra đấy, c̣n thằng Ba Dũng là con Nguyễn Chí Thanh, rồi thằng Trần Nam là con Trần Văn Trà hiện đang làm bên Học viện lục quân ấy.
Thế là cụ lại kể cho tôi biết thêm những sự thật khác.
Theo cụ Nguyễn Văn Linh th́ trong thời gian tướng Nguyễn Chí Thanh làm Bí thư liên khu ủy khu IV khoảng từ năm 1948 đến 1950 đă có quan hệ với một cán bộ phong trào ở đây và sinh ra Nguyễn Tấn Dũng, và cụ c̣n cho biết là sau Nguyễn Tấn Dũng vẫn c̣n một người em trai nữa cũng là con của tướng Thanh.
C̣n tướng Trần Văn Trà th́ có quan hệ với một người phụ nữ quê ở miền Bắc (h́nh như là họ Hoàng, điều này tôi không c̣n nhớ rơ) rồi sinh ra Trần Nam, cũng là một sỹ quan quân đội đang công tác tại Học viện lục quân Đà lạt.
Về Trần Nam th́ hồi đó tôi không hề được biết một thông tin liên quan nào, chưa hề nghe đến danh tính. Rất gần đây t́nh cờ đọc báo về vụ công ty Rusalka của siêu lừa Nguyễn Đức Chi rồi hỏi thăm cán bộ ở dưới mới được biết Trần Nam chính là giám đốc công ty Lâm Viên thuộc Học viện lục quân - Bộ quốc pḥng, có liên quan đến vụ án này.
Sau buổi tối hôm ở nhà cụ Nguyễn Văn Linh ra về tôi bàng hoàng và băn khoăn nhiều lắm. Như vậy những thứ được gọi là tư cách, đạo đức, mẫu mực của các lănh đạo cao cấp của Đảng ta thật ra chỉ là những thông tin tuyên truyền thôi ư ? Và những kẻ bày ra những tṛ này chắc cũng không ngoài mục đích nhằm thao túng cụ Hồ và thao túng cả Bộ chính trị ? Vậy th́ đă có biết bao cô gái trẻ đă bị đánh mất tuổi thanh xuân và sự trinh trắng ở đó, và để đảm bảo tuyệt đối bí mật những thông tin này, dứt khoát phải có nhiều người đă bị thủ tiêu hoặc làm cho mất trí nhớ hoàn toàn. Như vậy những câu chuyện đồn thổi về những bóng ma trong quảng truờng Ba đ́nh phải chăng cũng là có thật ? Thật bi thảm và khủng khiếp quá !
Bắt đầu từ câu chuyện đó nên sau này tôi đă cố t́m hiểu thêm những thông tin khác liên quan đến Ba Dũng.
Khoảng năm 2000, trong cuộc tṛ chuyện với một thiếu tướng Quân đội đă nghỉ hưu có quan hệ khá thân thiết với tôi, ông này có thời gian đă công tác tại liên khu IV và V, ông ta cũng lại khẳng định với tôi rằng Nguyễn Tấn Dũng chính là con của Nguyễn Chí Thanh. Hiện nay vị tướng này vẫn c̣n sống và là ủy viên của Hội cựu chiến binh Việt nam, để tránh gây phiền phức cho ông nên tôi không dám nêu danh tính cụ thể lên ở đây
Tôi đă t́m xem trong số những tài liệu lưu ở văn pḥng có liên quan đến Nguyễn Tấn Dũng nhưng không thấy lộ ra chi tiết nào nói về chuyện này. Thế nhưng nh́n vào lư lịch và quá tŕnh công tác của Ba Dũng rơ ràng có những điều bí ẩn sau đó. Ông ta chỉ là một cán bộ tầm trung b́nh, không có chuyên môn nghiệp vụ (thật ra được đào tạo làm y tá quân đội), tŕnh độ văn hoá thấp, chưa được đào tạo cơ bản chính quy, không có thành tích đặc biệt, không có năng khiếu ǵ xuất chúng, thế nhưng lại có quá tŕnh thăng tiến nhanh vượt bậc ( ?).
Sau này, trong những lần làm việc với Nguyễn Tấn Dũng tôi lại càng thấy rơ những điều đó hơn và càng thất vọng rất nhiều. Quả là ông ta là một người năng lực rất kém. Về h́nh thức bề ngoài, từ trước đến nay ít có lănh đạo Việt nam nào có được dáng dấp và khuôn mặt sáng láng như Ba Dũng, cái h́nh thức đó rất dễ làm cho những ai không biết tưởng rằng đó là một người rất thông minh, nhanh nhẹn. Thật ra tương phản với h́nh thức sáng láng đó là một năo trạng rất tối tăm, dốt nát. Hồi mới về Trung ương có những lần nghe ông phát biểu mà mọi người đều không hiểu ông định diễn đạt điều ǵ, rất lủng củng, tối nghĩa, lại lúng túng, cụt lủn. Nhiều lần tham dự những cuộc họp do Ba Dũng chủ tŕ, tôi thấy ông ta không dám phát biểu ǵ, chỉ ngồi nghe các cơ quan cấp dưới phát biểu sau đó ông ta cũng chẳng dám có ư kiến kết luận ǵ cả. Phải trải qua năm, sáu năm “thực tập” ở cái ghế Phó thủ tướng th́ ông ta mới tỏ ra là tự tin, biết chủ tŕ những cuộc họp lớn của cơ quan Đảng, Chính phủ, nhưng vẫn chỉ là cái kiểu nói lúng túng, nước đôi, nói hùa theo các ư kiến khác chứ không thấy tự tư duy được điều mới mẻ cả. Mặc dù có cả một cơ quan tham mưu giúp việc rất đồ sộ “mớm” cho từng văn bản, từng câu chữ nhưng mỗi lần phải “nói vo” anh ta đều phát biểu rất khó khăn, không có đầu đuôi ǵ cả. Suốt cả quá tŕnh dài là người đứng đầu Chính phủ và phụ trách tất cả những mảng quan trọng nhất nhưng ông ta chưa làm được một việc ǵ đáng kể. Đặc biệt, Ba Dũng rất dốt ngoại ngữ, trong cuộc họp mà phát biểu những từ ǵ tiếng Anh th́ toàn nói sai hoặc nói lung tung cho qua. Một con người năng lực yếu kém như vậy mà lại lên đến chức Phó thủ tướng, và nay là Thủ tướng Chính phủ th́ quả là không hiểu nổi ? Quả là có một bí ẩn khủng khiếp !
Một dịp may khác ngẫu nhiên đến để tôi được kiểm chứng thêm lời nói của cụ Nguyễn Văn Linh. Đó là khoảng năm 2001, trong một lần tiếp xúc với lănh đạo TP. Hồ Chí Minh tại ủy ban thành phố có một vị khách đến làm việc theo lịch đă hẹn, và tôi được giới thiệu người khách đó là Tư Thắng (Nguyễn Tiến Thắng), em ruột Ba Dũng. Người này nh́n bề ngoài giống hệt Ba Dũng, từ chiều cao, dáng người đến nét mặt, mái tóc và kể cả giọng nói, thậm chí kể cả cử chỉ, dáng điệu (Ba Dũng hay có thói quen hất cằm và khuôn mặt ra phía trước). Tư Thắng giống Ba Dũng đến mức chỉ nghe giới thiệu là có thể tin ngay rồi, chỉ khác một chút là nước da đen hơn Ba Dũng một chút và khuôn mặt có vài vết rỗ. Riêng về cách ăn mặc th́ ngược hẳn với ông anh, phóng khoáng tự do, thể hiện là người không làm việc trong cơ quan chính quyền. Có lẽ đă nghe tên tôi từ trước, Tư Thắng chủ động tự giới thiệu trước và đưa danh thiếp có số điện thoại cho tôi (tôi vẫn c̣n giữ danh thiếp ấy và số điện thoại di động là 090845846, lúc ấy ĐTDĐ chỉ có 9 con số, hiện nay đều đă thêm số 3 nên sẽ là 0903845846), sau đó Tư Thắng c̣n mời tôi lúc nào rảnh rỗi th́ đến chỗ anh ta chơi.
V́ muốn t́m hiểu kỹ sự thật, có một buổi chiều sau giờ làm việc tôi đă lững thững đi bộ đến chỗ Tư Thắng. Theo địa chỉ Tư Thắng cho tôi biết th́ đó là một căn nhà mặt tiền đường 3/2, gần ngă tư Cao Thắng (phía bên Nhà hát Hoà B́nh), đó là một ngôi nhà lớn, vị trí rất đẹp, nhưng sau này t́m hiểu ra tôi mới được biết Tư Thắng có rất nhiều đất đai và biệt thự ở khắp các tỉnh Nam bộ, ngôi nhà này cũng chỉ là chỗ đi lại mà thỉnh thoảng ở Sài G̣n Tư Thắng mới ghé qua. Chính v́ Tư Thắng muốn nhờ tôi giới thiệu thêm với một số lănh đạo để giúp cho các công việc làm ăn của anh ta, tôi mới được biết là có rất nhiều công ty nằm dưới tay anh ta, đa phần là công ty TNHH. Các công ty này đều chỉ dựa vào thế lực và các mối quan hệ của Ba Dũng để tham gia vào rất nhiều lănh vực khác nhau như : tài chính, ngân hàng, bất động sản, thương mại, xây dựng, tham gia các dự án nhà nước ... Điều làm tôi quan tâm nhất là anh ta có quan hệ với rất nhiều người Đài Loan, đặc biệt trong mạng lưới các chân rết của Tư Thắng có một ngân hàng Đài loan hoạt động chui tại Việt nam là First China Bank (một đàn em tin cậy của ông ta được giao phụ trách việc này cũng tên là Dũng có số ĐTDĐ là 0913950661). Như vậy có thể hiểu được đây chính là những “sân sau” của Ba Dũng, và để tránh đụng chạm với các thế lực khác cạnh tranh, anh em ông Ba Dũng đă nhằm vào địa bàn hoạt động chủ yếu ở miền Trung và Nam bộ, sau đó việc rửa tiền và chuyển ngân lậu được thực hiện qua ngả Đài loan. Liệu có thế lực nào khác và bàn tay của cơ quan t́nh báo Đài loan nhúng vào những chuyện này không ? Chưa ai biết được chuyện đó !
Như vậy, đường đi và vị thế của ông tân thủ tướng Việt nam quả là có một quá tŕnh đầy bí ẩn, đầy những bàn tay sắp đặt, chắc chắn đứng đằng sau ông ít nhất c̣n có hai người em là Nguyễn Tiến Thắng và Nguyễn Chí Vịnh (tổng cục trưởng Tổng cục t́nh báo quân đội, con trai chính thức được thừa nhận của tướng Nguyễn Chí Thanh) để lo thu xếp mọi việc từ tài chính đến an ninh chính trị.
Lại cũng dễ hiểu khi con đường quan lộ của Nguyễn Tấn Dũng rộng mở song hành với sự thao túng và lộng quyền của Tổng cục hai trong tay Nguyễn Chí Vịnh (sự lộng quyền này, trong mấy năm gần đây có rất nhiều cán bộ cao cấp và cán bộ lăo thành đă phản ánh đến các cơ quan Đảng). Nó là hai mệnh đề luôn bổ sung và giải nghĩa cho nhau. Từ mệnh đề đó có thể giải đáp được rất nhiều những câu hỏi khác. Sự liên quan và ràng buộc này nếu nh́n trên góc độ thực tế chắc chắn đă và sẽ gây ra những ảnh hưởng xấu đến tương lai của đất nước. Bởi v́ sự bè phái và những âm mưu thâu tóm quyền lực là những nguyên nhân lớn nhất gây nên đổ vỡ tan ră trong Đảng, đây là điều mà Hồ Chí mInh đă cảnh báo từ rất sớm. Trong thực tế chế độ ta chỉ chấp nhận một Đảng duy nhất lănh đạo, những chia rẽ và yếu kém trong Đảng dứt khoát có nguy hại đến sự phát triển của đất nước, đến đời sống nhân dân. Nhất là trong t́nh h́nh hiện nay hai căn bệnh lớn nhất tồn tại trong Đảng đang bị xă hội lên án rất gay gắt và là nguy cơ thật sự , đó là tham nhũng và tranh giành quyền lực.
Nếu những căn bệnh này c̣n tồn tại, không được giải quyết triệt để, sự tan ră chế độ sẽ là tất yếu. Rồi tập đoàn Dũng - Thắng - Vịnh sẽ đưa đất nước ta đến bờ vực thẳm nào ?
Những sự việc cụ Nguyễn Văn Linh đă kể lại cho tôi chắc chắn cũng phải c̣n ít nhất là một vài người khác được biết, thế nhưng cho đến nay vẫn chưa có ai dám công khai nêu lên. Trước thực trạng đầy bất ổn của t́nh h́nh chính trị đất nước cùng với tấm ḷng cảm mến và kính trọng cố Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh, tôi nhận thấy chính ḿnh phải có trách nhiệm nói ra những điều này, tôi xin hoàn toàn đảm bảo về tính trung thực và chính xác của sự việc này. Tôi cũng mong rằng sau khi sự thật này được đưa ra ánh sáng th́ sẽ có thêm nhiều bằng chứng khác của các vị lăo thành Cách mạng, của những ai có may mắn được biết đến những sự việc trên sẽ bổ sung đầy đủ hơn để bạch hoá hoàn toàn những bí ẩn này.
Thứ nữa, tôi muốn thông báo đến giới trẻ, những người chủ tương lai của đất nước được biết rằng : có rất nhiều những sự thật mà các bạn không có cơ hội được biết đến, mà lẽ ra trong xă hội hiện đại truyền thông đa phương tiện ngày nay các bạn cần phải biết tất cả những sự thật, những điều trắng đen rơ ràng để tự xây dựng cho ḿnh những tư duy sống, những quan điểm tự nhiên chứ không phải những ư thức hệ bị cưỡng bức, những tư tưởng bị chỉ đạo.
Cuối cùng, tôi muốn gửi thông tin này đến tất cả mọi người dân với mong muốn rằng nhân dân chúng ta đều càng ngày càng được cởi mở hơn trong tiếp nhận thông tin, tiếp nhận sự thật. Những sự thật lịch sử cần phải được tôn trọng và dần dần cần được giải mă trước công chúng. Những sự việc gây ảnh hưởng đến vận mệnh đất nước cần phải được minh bạch và công khai. Từ đó mỗi người dân cần có thái độ và đóng góp trách nhiệm của ḿnh một cách rơ ràng trước những điều hệ trọng của đất nước. Nhân dân cần phải thay đổi thói quen chấp nhận để đời sống chính trị bị lệ thuộc bởi một cá nhân nào, một đảng phái nào, hay một thể chế nào, một chính phủ nào, mỗi người phải có quyền và nghĩa vụ tự quyết định cho riêng ḿnh trong một xă hội văn minh, dân chủ.
Hà Nội ngày 09/10/2006
Hoàng Dũng, Cán Bộ VPTƯ
Bí mật về Hồ Chí Minh và Nguyễn Tấn Dũng
[B]Bí mật về Hồ Chí Minh và Nguyễn Tấn Dũng
Về bài viết “Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Thanh Phượng và Ecopark”[/B]
Dân Làm Báo - Sau khi t́m hiểu và so sánh thêm thông tin từ nhiều nguồn khác nhau được công bố trên mạng, những dữ kiện mà Dân Làm Báo có được cho thấy có hai công ty Việt Hưng:
(1) Công ty cổ phần phát triển bất động sản Việt Hưng (là công ty đối tác chiến lược của VietCapital Bank do Nguyễn Thanh Phượng làm chủ tịch HĐQT);
(2) Công ty cổ phần đầu tư và phát triển đô thị Việt Hưng (chủ dự án Ecopark).
Những dữ kiện này trái ngược với những thông tin đă đăng trong bài "Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Thanh Phượng và Ecopark”. Đây là lỗi nhầm lẫn trong khâu kiểm tra thông tin. Dân Làm Báo xin gửi đến bà con trong thôn lời xin lỗi chân thành v́ những thiếu sót của ḿnh và xin phép các bạn đọc được rút bài đă đăng xuống.
Dân Làm Báo xin cám ơn các bạn đọc đă phát hiện ra những sai sót của Dân Làm Báo và một lần nữa chân thành xin lỗi mọi người.
Trong tiến tŕnh t́m hiểu về hai công ty này, Dân Làm Báo đă thu thập được một số dữ kiện, đồng thời cũng có khá nhiều nghi vấn chưa giải thích được bởi t́nh trạng giới hạn nguồn tin. Xin gửi đến các bạn để tham khảo và t́m hiểu thêm:
*
Công ty cổ phần phát triển bất động sản Việt Hưng
Đây là công ty "đối tác chiến lược" của VietCapital Bank mà Nguyễn Thanh Phượng là Chủ tịch HĐQT. Những dữ kiện về công ty này được t́m thấy tại đây:
[url]http://www.dpi.hochiminhcity.gov.vn/vie/webappdn/view.asp?id=4103008607&ht&loaihinh=DT&HienThi=1[/url]
[IMG]http://1.bp.blogspot.com/-oKcaQsxZ10Y/T5lW40wvh2I/AAAAAAAARqg/evos44OKars/s1600/NguyenThanhPhuong-VietHung1.png[/IMG]
Ngày cấp giấp phép kinh doanh cho công ty này là 30/11/2007. Với ngành nghề liệt kê đa dạng như trên, nhưng Dân Làm Báo đă không t́m được một tin tức thông tin, hoạt động ǵ từ công ty này.
*** Người đại diện Pháp luật của Công ty Cổ Phần Phát Triển Bất Động Sản Việt Hưng - ông Trần Quyết Thắng cũng là thành viên Hội đồng quản trị của công ty VietCapital của Nguyễn Thanh Phượng
([url]http://vcsc.com.vn/Modules/Intro/Default.aspx?menuid=2&catid=14&lang=vi-vn[/url])
Ở một nguồn dẫn thứ 2 khác:
[url]http://www.vietsonghanh.vn/?page=chitietdoanhnghiep&id=71508[/url]
cung cấp những dữ kiện sau:
Công Ty Cổ Phần Phát Triển Bất Động Sản Việt Hưng
Thành lập: 30/11/2007
Địa chỉ: Pḥng 1404, Lầu 14, Số 02-Ngô Đức Kế-Phường Bến Nghé-Quận 1 (khác với địa chỉ ở nguồn trên - có thể dời văn pḥng)
Điện thoại: 1
Email: 0
Website: 0
Ngày cấp giấy phép: 30/11/2007
Tuy nhiên, vào thời điểm của bài viết th́ thông tin này đă bị khoá:
Bí mật về Hồ Chí Minh và Nguyễn Tấn Dũng
[B]Bí mật về Hồ Chí Minh và Nguyễn Tấn Dũng
V́ sao ông Nguyễn Văn Linh không “nhận” tiếp nhiệm kỳ 2?
và vài chuyện liên quan đến thân thế của Nguyễn Tấn Dũng...[/B]
Trần Phong (Danlambao)
[IMG]http://vietsn.com/forum/attachment.php?attachmentid=382891&stc=1&thumb=1&d=1337607775[/IMG]
Phải thừa nhận một sự thật là: Ông mười Cúc (bí danh của cố tổng bí thư Nguyễn Văn Linh) là một trong số rất ít lănh tụ cs Việt Nam không bị mang tiếng về vấn đề như tham quyền cố vị, mua quan bán tước, tham nhũng-bè cánh... Ít ra cũng là như vậy! Chúng ta đều đă biết, ông chính là kiến trúc sư của việc quay lại nền kinh tế thị trường (mà để chữa thẹn, đảng ta bảo là... đổi mới).
Kết quả của việc quay lại nền kinh tế của "tư bản giăy chết" là đă giúp Dân Tộc ta chưa bị “cả nước xuống hố”! Ngoài ra, ông c̣n nổi tiếng với tác phong gần gũi quần chúng, biết lắng nghe những ư kiến phản ánh về mọi mặt cuộc sống của đông đảo các tầng lớp trí thức cũng như cán bộ thực sự tâm huyết với lợi ích sống c̣n của nước nhà và Nhân Dân lao động nói chung… Chính ông cũng là một trong những nhà lănh đạo đầu tiên “cởi trói” (dĩ nhiên cũng chỉ là ở mức tương đối) cho văn nghệ sĩ bao năm bị khống chế hết sức chặt chẽ của ban tuyên huấn trung ương do Tố Hữu cầm đầu khiến anh, chị, em văn nghệ sĩ rất phấn khởi.
Tuy nhiên cũng v́ những điều trên mà ngược lại cũng làm cho khối kẻ phải khó chịu… Ngoài ra, ông c̣n nổi tiếng với bút danh NVL trong chuyên mục “những việc cần làm ngay” đăng trên báo Nhân Dân “đánh” thẳng vào các tệ nạn thời bấy giờ. Tuy cũng không có mấy tác dụng rơ rệt nhưng cũng làm các tầng lớp Nhân Dân phấn khởi và tin tưởng, bọn tham quan ô lại các cấp ít nhiều cũng phải e dè…
Thời gian đó cũng như sau này, có nhiều người cho rằng đó chỉ là một “chiêu” đánh bóng tên tuổi ông. Tuy nhiên, tôi không tin như vậy, mà thực chất có lẽ chỉ v́ “một ḿnh chống lại mafia” nên ông không thể đủ sức làm đến cùng những việc mà ông kỳ vọng có thể góp phần làm trong sạch xă hội! Điều đó cũng giống như con đường một chiều, không dành cho những người “cấp tiến” như ông có thể thoải mái đi ngược lại so với số đông bảo thủ và cuồng tín chủ nghĩa ngoại lai Mác-lê mà thực chất họ cố bám lấy bằng mọi cách cũng chỉ là nhằm giữ chế độ để toàn quyền cai trị toàn Dân qua đó mà “vinh thân-ph́ gia” mà thôi!... Tiếc rằng những người như ông lại không có nhiều trong hàng ngũ lănh đạo tối cao để có thể cùng ông “xoay chuyển” vận nước.
Sau khi ông không ra ứng cử nhiệm kỳ 2 tại đại hội bảy đảng cs Việt Nam (ngay từ khi họp trù bị tại trường đảng Nguyễn Ái Quốc-Từ Liêm-Hà Nội). Lúc bấy giờ có hai luồng dư luận như sau:
Lư do để ông không đồng ư tiếp tục đảm trách vai tṛ tổng bí thư thêm một nhiệm kỳ nữa đều liên quan đến Bắc Kinh.
Lư do thứ nhất là có thể ông đă ư thức được rằng với “Hội nghị Thành Đô” ô nhục, đất nước ta sẽ chắc chắn ngày càng phụ thuộc, bị ép và phải nhượng bộ nhiều thứ cho ḷng tham vô đáy của tập đoàn bành trướng Bắc Kinh, để rồi đây chắc chắn sẽ bị lịch sử Dân Tộc phán xét và kết tội. Do đó ông không muốn tiếp tục phải “luồn cúi” nhất lại là trong vai tṛ tổng bí thư mà chỉ để nhằm giữ chế độ chứ không phải v́ sự sống c̣n của Tổ Quốc.
Lư do thứ hai là do “sức ép” của Bắc Kinh lên bộ chính trị “bắt” phải loại Nguyễn Văn Linh th́ mới tiếp tục “cho” b́nh thường hóa, v́ ông là người chủ trương không dựa hẳn vào “kẻ thù truyền kiếp” mà chúng ta cũng đă có quá nhiều bài học lịch sử từ xa xưa cho đến tận thời bấy giờ (mà một trong những điều kiện để b́nh thường hóa, Bắc Kinh đă ép ta phải loại bỏ cuốn sách trắng “về quan hệ Việt –Trung 30 năm qua” từ thời Lê Duẩn tố cáo nhiều tội ác của Bắc Kinh đối với Nhân Dân ta).
Theo ông Nguyễn Văn Linh th́ chỉ nên b́nh thường hóa với những điều kiện vừa đủ để không c̣n xảy ra chiến tranh cục bộ chứ chưa phải hoàn toàn là hợp tác chiến lược về mọi mặt như kiểu cùng ư thức hệ của mấy quốc gia cộng sản c̣n lại, mà phải làm từng bước theo từng giai đoạn, đồng thời tăng cường quan hệ với các nước “phe” tư bản thông qua các nhà đầu tư thời gian đó cũng đă bắt đầu đổ tiền của vào VN để phát triển đất nước nhằm tránh tối đa sự phụ thuộc…(những điều này cũng đă được ông phát biểu trong một cuộc nói chuyện với các cán bộ trung, cao cấp tại câu lạc bộ Ba Đ́nh-đường Nguyễn Cảnh Trân-Hà Nội và một số hội nghị khác…). Tiếc rằng “kế hoăn binh” này của ông đă không qua mặt được Bắc Kinh cũng như không được sự ủng hộ của những đồng chí “phe bảo thủ” ở ngay sát cạnh, mà với họ chỉ có đảng là quan trọng nhất, đứng trên cả chủ quyền quốc gia và độc lập Dân tộc…
Thời gian đó, dư luận chia làm “ba phe” để bàn tán về lư do ông mười Cúc không làm tổng bí thư nhiệm kỳ 2. Bên th́ theo “lư do” thứ nhất, bên th́ lại ủng hộ cho lư do thứ hai, nhưng đa số th́ lại cho rằng cả hai lư do trên là hợp lư nhất và cá nhân tôi cũng cho là như vậy. Cũng có dư luận cho rằng, việc ông “cáo lăo điền viên” là hèn nhát và vô trách nhiệm với vận mệnh Quốc gia? Nhận xét đó, suy cho cùng là quá phiến diện bởi lẽ trong chế độ cộng sản toàn trị th́ bao giờ thiểu số cũng phải phục tùng đa số, kể cả ở một chi bộ đảng chỉ có vài mống cũng chẳng quan trọng lắm mà cũng c̣n phải thế huống hồ là cả ban chấp hành trung ương, rồi bộ chính trị? Hơn nữa, dù cũng có ngoại lệ nhưng thực tế có mấy ai “Mạnh” tuyệt đối được như Sitalin, như Mao?. Cho nên, bên cạnh ông chắc có lẽ không phải là không có những người cùng chí hướng, nhưng lực lượng “cấp tiến”đó là quá nhỏ bé so với số đông, thử hỏi ông và các đồng chí của ông (nếu có) c̣n có thể làm ǵ được đây? Một người cũng được cho là có tư tưởng độc lập tự chủ & cấp tiến là cố ngoại trưởng Nguyễn Cơ Thạch với câu nói nổi tiếng phát biểu trong hội nghị trung ương đại ư: “nếu không thận trọng th́ đất nước ta lại rơi vào một thời kỳ bắc thuộc mới…” và sau đó không lâu, bắc kinh đă ép bộ chính trị “loại” ông về vườn, tất nhiên c̣n có nhiều lư do khác chứ không phải chỉ v́ một câu nói nêu trên.
Liên quan đến ông Nguyễn Văn Linh có hai “tài liệu” sau:
1-Tài liệu đầu tiên (không có tên tác giả) và xuất hiện sau khi 3 Dũng đă lên phó thủ tướng, cũng trên một trang giấy khổ A4 với nội dung là: nguyên tổng bí thư Nguyễn Văn Linh (Mười Cúc) đang nằm dưỡng bệnh ở nhà, một hôm thấy đỡ mệt, tinh thần minh mẫn mới cho gọi đồng chí thư kư vào để dặn ḍ những điều cơ mật, trong đó ông có tiết lộ: “… khoảng đầu năm 1948 đồng chí Nguyễn Chí Thanh (sau này là Đại tướng, chủ nhiệm tổng cục chính trị) có gặp một nữ đồng chí là cán bộ phụ trách phong trào phụ nữ kháng chiến, quá tŕnh công tác nẩy sinh t́nh cảm, sau đó sinh ra một đứa con trai, hai người thống nhất đặt tên là Nguyễn Tấn Dũng, thời gian sau này c̣n có thêm một cháu trai nữa khả năng vẫn nhà con của đồng chí Nguyễn Chí Thanh…”
2-Tài liệu thứ hai chỉ mới xuất hiện sau khi ông Mười Cúc đă qua đời một thời gian không lâu và được tung lên mạng dưới bút danh của tác giả Hoàng Dũng nào đó, ngoài nội dung “gần giống” tài liệu trên th́ điểm đặc biệt là tài liệu này lại khác ở mấy điểm quan trọng sau: -Thêm vào “khoảng từ năm 1948 đến 1950” và khẳng định luôn em trai kế của 3 Dũng cũng là con của ông Nguyễn Chí Thanh, trong khi ở trên ông Mười Cúc chỉ nói là “khả năng vẫn là con của đồng chí…”
Có một điều chắc chắn là cả hai tài liệu này đều xuất hiện sau tài liệu đầu tiên về “xuất thân” của 3 Dũng (mà tác giả Thăng Long đă trích dẫn, cũng như tôi đă trực tiếp được đọc) một thời gian khá dài, nếu tôi nhớ không nhầm th́ cũng vào khoảng trên dưới 10 năm. Tuy vậy, dù cho hai tài liệu vừa thượng dẫn có xuất hiện vào quăng thời gian nào chăng nữa th́ cũng không mấy quan trọng bằng những điều vô lư sau đây:
- Thứ nhất: Nếu quả thật ông Mười Cúc biết rơ về nhân thân của 3 Dũng như tài liệu trên đă viết th́ việc ǵ ông lại phải đi nói với người thứ ba, dù là thư kư tin cậy? đă thế lại không ghi tên người thư kư đó là ai? Nên nhớ là thời gian đó ông Mười đă ở Tp.HCM từ lâu và 3 Dũng cũng đă có một biệt thự ở đường Nguyễn Đ́nh Chiểu-Q.3, có xa xôi ǵ? Vả lại ông Mười là bậc cha, chú th́ việc ǵ ông phải ngại mà không cho gọi 3 Dũng đến (dù gă có ở đâu th́ việc đi lại cũng đâu có thành vấn đề) để mà trực tiếp cho biết cha y là ai? như thế vừa giữ được sự kín đáo, danh dự cán bộ cấp cao cho 3 Dũng vữa tỏ rơ là bậc bề trên khả kính đúng với nhân cách của một bậc trưởng thượng.
- Thứ hai là: Có lẽ do tài liệu thứ hai v́ xuất hiện sau, nên trong quá tŕnh “xào nấu” các tác giả mới “giật ḿnh”v́ phát hiện ra rằng, ḿnh đang cố “ép” cho 3 Dũng “phải” là con của ông Thanh mà chẳng lẽ lại không khớp với thời gian thực tế là ông Thanh chỉ xuất hiên ở khu bốn cũ sau chiến dịch biên giới năm 1950 hay sao, v́ thế họ mới thêm vào “khoảng từ năm 1948 đến 1950” cho nó khớp chăng?. Vẫn biết là với chế độ này th́ việc khai lại năm sinh tứ tung chỉ là “chuyện nhỏ” cho nên chắc chắn 3 Dũng phải sinh vào năm 1951 hoặc hơn nữa nếu gă đúng là con của ông Thanh! v́ năm sinh có thể khai lại, nhưng việc ông Nguyễn Chí Thanh phải sau chiến dịch giải phóng biên giới năm 1950 mới có mặt ở khu bốn cũ là không thể thay đổi v́ lịch sử th́ chỉ có một mà thôi! Cũng v́ yếu tố sự thật về hoạt động của ông Thanh, nên theo lôgich của sự việc ấy là vào khoảng cuối năm 1964 đầu năm 1965 ông Nguyễn chí Thanh mới vào miền Nam hoạt động v́ không liên quan ǵ đến việc “xuất thân” của 3 Dũng nên có lẽ tác giả đă không đề cập đến chứ không có nghĩa là tác giả không biết ǵ về sự kiện này?. Thứ ba là:-Phải chăng để cho khớp với thực tế là sau 3 Dũng c̣n có 1 em trai khác nên các tài liệu này mới phải thêm vào (v́ tài liệu đầu tiên “quên” chưa nói đến?) nhằm tránh sự bàn tán về việc anh em cùng mẹ, khác cha chăng?
Tóm lại, dù thế nào th́ sự xuất hiện của hai tài liệu trên đây cũng cho ta thấy một điều ǵ đó khá bất thường, phải chăng v́ tài liệu “nặc danh” đầu tiên không chặn được mọi lời bàn tán, thắc mắc khi 3 Dũng mới lên chức phó thủ tướng (lúc này ông Lê Đức Anh đă về hưu, 3 Dũng lại chưa kịp củng cố được thế lực của bản thân trong khi các phái khác cũng đang dần mạnh lên?) nên ở hai tài liệu sau mới phải “cho” ông Mười Cúc “xuất hiện” để trực tiếp “nói ra” cho nó si nhê? Mà dù sao th́ ông cũng đă về bên kia thế giới rồi làm ǵ mà “căi lại” được?. Chúng ta thấy rơ ràng là cả hai tài liệu nêu trên đều hoàn toàn không đáng tin cậy, nhất là lại liên quan đến phát ngôn khá “mờ ám” của một người như ông Nguyễn Văn Linh!
Trần Phong
danlambaovn.blogspot.com
Bí mật về Hồ Chí Minh và Nguyễn Tấn Dũng
[B]Bí mật về Hồ Chí Minh và Nguyễn Tấn Dũng
20 TỶ ĐÔ LA CHO THÂU TÓM ĐỢT 1![/B]
[IMG]http://1.bp.blogspot.com/-AtHf_mmrbP8/T-edVFotf7I/AAAAAAAAAfE/gLtdmVoIiNs/s640/NTD-NTP.jpg[/IMG]
Trong các bài trước đây Quan Làm báo đă đăng tải một phần thông tin về nhóm lợi ích đang thao túng toàn bộ chính sách tài chính, - tiền tệ của Việt Nam.
Chúng tôi sẽ cho đăng loạt bài cụ thể trong các loạt bài tiếp theo để mọi người có cái nh́n rơ nét hơn.
Đến ngày hôm nay, nhóm lợi ích thâu toám ngân hang đă hoàn thành bước 1 với thị phần họ nắm và chi phối chiếm 35% thị phần tín dụng cả nước. Kế hoạch đang được các nhóm lợi ích này khẩn trương đưa ra để:
1. Đối phó với việc bị thanh tra, kiểm tra của Ban nội chính, Ban chống tham nhũng nếu có trong đợt chỉnh đốn Đảng;
2. Xoá dấu vết thôn tính phạm pháp và kết thúc đợt thâu tóm đợt 1.
3. Khẩn trương lên kế hoạch để chuẩn bị bước tiếp vào Đợt thâu tóm Đợt 2.
I/ KẾ HOẠCH ĐỐI PHÓ NẾU BỊ BAN NỘI CHÍNH CỦA TRUNG ƯƠNG ĐẢNG KIỂM TRA:
Trước t́nh h́nh Trưởng ban chỉ đạo chống tham nhũng không c̣n nằm trong tay Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng và nguy cơ sẽ bị thanh kiểm tra những hoạt động không minh bạch trong hoạt động thâu tóm ngân hàng và tái cấu trúc một cách bất b́nh thường, Bố già Nguyễn Đức Kiên, Nguyễn Thanh Phượng, Hồ Hùng Anh, Nguyễn Đăng Quang và Thống đốc Nguyễn Văn B́nh đă lên kế hoạch đối phó trong đó chủ yếu trọng tâm sẽ lấy cớ và lợi dụng vào chủ trương “Ổn định kinh tế vĩ mô” của Chính Phủ vừa được Quốc hội thông qua. Kịch bản đă được nhóm lợi ích này đặt ra: Trong trường hợp nếu một trong những ngân hàng Phương Nam, Eximbank, Bắc Á, Techcombank, ACB, Kiên Long, Việt Bank, Bản Việt, ACB, VietA Bank, Ngân Hàng Đại Dương, Samcombank bị kiểm tra th́ họ sẽ phát thông điệp cho ngừng giao dịch trên khắp cả nước để gây rối loạn và hoang mang trong cả nước. Với thị phần qua đợt thâu tóm đă nắm được 35% cho họ một công cụ khủng khiếp có thể gây sức ép và phá vỡ sự ổn định của nền kinh tế vĩ mô và vi mô đặc biệt nếu lại có những quan lại nằm trong hệ thống Chính Phủ tung hứng cùng với nhóm lợi ích th́ hậu quả sẽ khôn lường.
Trên cơ sở đó Thống đốc B́nh được phân công nhiệm vụ sẽ đề xuất lên Thủ Tướng phải thực hiện mục tiêu ổn định vĩ mô trên hết và cho phép kéo dài thơi gian kiểm tra sang năm sau. Với mục tiêu này nhóm lợi ích sẽ có thời gian để thực hiện ngay bước 2 của quá tŕnh thâu tóm.
II/ BƯỚC 2: CHUYỂN HOÁ TÀI SẢN THÂU TÓM THÀNH TIỀN VÀ TÀI SẢN CỦA M̀NH ĐỂ XOÁ SẠCH DẤU VẾT PHẠM PHÁP:
Hiện nay, dù đă thâu tóm được nhiều ngân hàng và tài sản trên khắp cả nước, với tài sản của toàn bộ nhóm lợi ích vào thời điểm giữa năm 2010 trị giá khoảng 2 tỷ USD đến nay trị giá thâu tóm khoảng 20 tỷ đô la, song giá trị thực tế có thể lên tới 40-50 tỷ đô la Mỹ, (chúng tôi sẽ có từng bài viết dẫn chứng cụ thể tiếp theo). Tuy nhiên hiện nay từng cá nhân núp bóng các công ty con, các tổ chức tín dụng, thông qua người thân hoặc người được thuê đứng tên, song thực chất các cá nhân dưới đây đang vay nợ tại các ngân hàng của chính ḿnh, có thể dẫn chứng:
1. Bố già Nguyễn Đức Kiên: đang vay khoảng 70.000 tỷ đồng – tương đương 3.5 tỷ USD;
2. Hồ Hùng Anh – Chủ tịch Techcombank: vay khoảng 30.000 tỷ đồng, tương đương 1.5 tỷ USD;
3. Trầm Bê – Chủ nhân thực của NH Phương Nam: Hiện đang vay nợ khoảng 80.000 tỷ đồng tương đương 4 tỷ USD;
4. Nguyễn Đăng Quang – Chủ tịch Tập đoàn Masan, Phó chủ tịch Techcombank: Hiện đang vay nợ khoảng 12.000 tỷ đồng, tương đương 600 triệu đô la Mỹ.
5. Bà Thái Hương – Chủ nhân của Ngân hàng Bắc Á và chủ nhân của Công ty CP TH: Hiện đang vay khoảng 20.000 tỷ đồng tương đương 1 tỷ USD từ tiền huy động của dân tại Ngân hàng Bắc Á, từ nguồn tài trợ của Ngân hàng nhà nước, từ Agribank và BIDV.
6. Riêng Nguyễn Thanh Phượng do lợi thế của ḿnh, nên không phải vay nợ. Cứ mỗi hợp đồng tái cấu trúc như dạng Hợp đồng tái cấu trúc cho Ngân hàng Phương Nam th́ Trầm Bê phải trả cho Phượng 1.500 tỷ đồng tương đương 75 triệu USD để lấy được 5000 tỷ (tương đương 250 triệu USD) từ Ngân hàng nhà nước, hoạc hợp đồng tư vấn để lấy Mỏ Niken Núi Pháo th́ thu được 150 triệu USD, hay môi giới bán tàu Hoa Sen cho Vinashin, bán U nổi cho Vinashin (hiện đang nằm phơi thây tại Đà Nẵng!), bán ụ nổi và tàu già 30 – 43 tuổi cho Vinaline …. Do vậy có lẽ chỉ có Nguyễn Thanh Phượng là giàu có thật sự, không cần vay.
Chỉ điểm mặt một số gương mặt chính của những tác giả thiết kế kịch bản và triển khai đề án tái cấu trúc của Ngân hàng Nhà nước 08 tháng qua th́ thấy rơ: Trừ Nguyễn Thanh Phượng với sự bảo trợ của ông bố Thủ Tướng, c̣n lại tất cả đều nợ nần ngập đầu ( Chúng tôi sẽ đăng tiếp những bài sau chỉ ra họ đă lấy tiền từ đâu). Do vậy việc phả trả lăi suất là một áp lực lớn đối với chúng và chính sách giảm lăi suất liên tục của NHNN vừa qua là cứu cánh để cứu chính nhóm lợi ích này. Một điểm nữa: Hầu hết các khoản vay chúng đều lấy tiền ngắn hạn của dân và tự cho ḿnh vay dài hạn từ 5 năm, 7 năm, 10 năm , thậm chí đến 30 năm!
Áp lực để biến tài sản ăn cướp trong những đợt thâu tóm thành tiền để hoàn trả lại các khoản vay và ôm tiền về để xoá toàn bộ dấu vết quá tŕnh ăn cướp đang là vấn đề lớn và sống c̣n đối với các nhóm lợi ích này.
III/ LÀM THẾ NÀO ĐỂ KẾT THÚC CHU KỲ THÂU TÓM AN TOÀN?
Đây là mục tiêu mà nhóm lợi ích đang tiến đến bằng các biện pháp:
1. Hạ lăi suất nhanh chóng để giảm áp lực trả lăi. Việc này đă thực hiện xong một cách tuyệt vơi và Thống đóc B́nh lại được tung hô như là nghĩa cử ‘cứu’ Doanh nGhiệp. Thực chất chẳng có doanh nghiệp nào vay được tiền từ nhỏ đến lớn. chỉ những doanh nghiệp của nhóm lợi ích chi phối mới làm được phép màu nhiệm đó!
2. Tháo khoán tín dụng: kịch bản này NHNN đang áp dụng và nguồn tiền đẩy ra thị trường 2 chỉ từ tháng 4 đến nay đă khoảng trên 700.000 tỷ. Mục đích để làm ǵ?
· Nhóm lợi ích có thể đáo hạn được các khoản vay liên ngân hàng đă đến hạn cho phép chúng giữ lại được những tài sản, những công ty tốt nhất vừa thôn tính xong;
· Do nguồn tính dụng khá hơn sẽ cho phép chúng bán bớt được một phần tài sản cho nhà đầu tư nước ngoài và cho chính các chủ đầu tư thời gian qua bị thâu tóm với giá chỉ bằng 20-30% giá trị tài sản th́ nay chính nhóm lợi ích lại đưa bàn tay nhung ra bán lại tài sản này cho chính các chủ nhân với giá cao hơn gấp 1.5 đến 2 lần với điều kiện cho họ được vay mới bằng chính tiền huy động của dân và tiền do ngân hang nhà nước rót xuống;
3. Thành lập công ty mua bán nợ, không có ai nhiều tiền bằng nhà nước, với 100.000 tỷ mà Thống đốc B́nh đang say xưa thuyết tŕnh cho ra đời chính là cứu cánh của những kẻ thôn tính này:
· Trước mắt chính công ty mua bán nợ này sẽ mua lại một số dự án của nhóm thôn tính nếu chúng chưa kịp bán ra bên ngoài để khoanh lăi và hoàn trả lại vốn vay, xoá sạch dấu vết phạm pháp: chúng đă dùng ngân hàng mà chúng chi phối huy động tiền của dân và tiền rót xuống của chính NHNN, rồi rút ra cho chính chúng vay tiền thông qua hàng loạt những ảo thuật (sẽ phân tích ở các bài cụ thể tiếp theo) – Đây là điểm yếu mà bất cứ cuộc thanh tra nghiêm túc nào không bị chi phối bởi Thủ Tướng và nhóm lợi ích th́ đều dễ dàng vạch trần ra ánh sáng..Chính v́ vậy, nhóm lợi ích chính là kẻ mong muốn thành lập công ty mua bán nợ hơn ai hết. Nếu quy tŕnh xoá dấu vết này hoàn thành th́ mọi việc thanh tra đều trở thành vô nghĩa!
· Dùng công ty mua bán nợ để thâu tóm tiếp những dự án triển vọng mà nhóm lợi ích chưa thực hiện kịp trong đợt 1.
IV/ KẾ HOẠCH THÂU TÓM ĐỢT 2:
Đợt 2 của Kế hoạch thâu tóm sẽ diễn ra và nếu đợt chỉnh huấn Đảng do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng khởi xướng thất bại th́ chúng ta sẽ được chứng kiến:
1. Ngân hàng Bản Việt cùng nhóm Ngân hàng chi phối của bố già Nguyễn Đức Kiên sẽ cùng Trần Bắc Hà – Chủ tịch của BIDV chiếm lĩnh BIDV bằng cách Thống đốc B́nh và Thủ Tướng sẽ cho phép nhà nước giảm tỷ lệ nắm giữ xuống;
2. Ngân hàng Bản Việt lấy cớ là cổ đông chiến luọc của Vietcombank để mua cổ phần của Vietcombank ưu đăi;
3. Mục tiêu thôn tính các công ty nhiều lợi thế của nhà nước cũng là mục tiêu của Nguyễn Thanh Phượng – Hồ Hùng Anh và Nguyễn Đăng Quang. Các công ty đă được nhóm lợi ích này nhắm đến: Các công ty con của Tập đoàn dầu khí, Của Tập đoàn Sông Đà, Vinaphone, Mobile phone, Tổng công ty Rượu bia, thuốc lá, Tổng công ty hàng không…
Tóm lại: Tất cả kịch bản hiện đang diễn ra tại Việt Nam đang lặp lại những ǵ đă diễn ra tại Nga vào đầu thập kỷ 90. Nếu Hồng Phúc của đát nước không c̣n th́ rồi Việt Nam có thể sẽ lại chứng kiến những ‘bố già’, ‘mẹ già’ c̣n rất trẻ nhưng thao túng toàn bộ nền kinh tế như ở nước nga sau khi Liên Xô bị sụp đổ tiến dần đến việc thâu tóm chính trị như bố già Kiên đă tuyên bố: “Bao nhiêu nay đă phải nằm yên, bây giờ xuất đầu lộ diện th́ chỉ có chiến thắng!”