Ca sĩ Mai Khôi dị ứng với quốc kỳ VNCH khi hát ở Washington DC
Ngày 8 tháng 1, 2017, tại Thủ đô Hoa Thịnh Đốn, một chương tŕnh gọi là Chiều Nhạc Thính Pḥng với chủ đề “Trói Vào Tự Do” đă do “[B]nhà văn[/B]” Nguyễn Thị Thanh B́nh tổ chức có mời nhiều khách tham dự. Người ca sĩ trong chương tŕnh này là cô Mai Khôi, một người từ Việt Nam được xem là cô gái trẻ trong phong trào xă hội dân sự, từng hát những bài ca đấu tranh cho nhân quyền.
[video=youtube;OOBfAtm7I6k]https://www.youtube.com/watch?v=OOBfAtm7I6k[/video]
Theo lời giới thiệu của cô Thanh Trúc, phóng viên đài RFA và SBTN, th́ Mai Khôi là một người trẻ rất dũng cảm, không hề biết sợ ngụy quyền Cộng Sản Việt Nam. Cô chỉ nghe theo tiếng nói của lương tâm thôi. Cô từng mạo hiểm vượt qua sự canh gác của công an Việt Cộng để t́m cách gặp Obama khi ông đến Việt Nam và để yêu cầu giúp thúc đẩy cho tự do ngôn luận ở VN.
Nhưng trước khi chương tŕnh bắt đầu với khoảng 20 khán giả và một vài phóng viên Việt Nam, đă thấy có những sự rắc rối. Hai lá quốc kỳ Mỹ Việt ban đầu được đặt ở ngay giữa khán đài là nơi trang trọng nhất. Nhưng do sự yêu cầu của cô Mai Khôi, lá cờ đă bị di chuyển xuống góc cuối pḥng, rồi sau đó được đặt ở một bên góc pḥng. Trong khi ông Đào Hiếu Thảo và cô Thanh Trúc lần lượt giới thiệu, cô Mai Khôi bỏ ra ngoài ngồi. Phải mười lăm phút sau, cô mới trở vào pḥng sau một hồi thương lượng của ban Tổ chức. Cô lại yêu cầu đặt một chiếc ghế ở cạnh góc pḥng trước chiếc bàn tiếp tân cho cô ngồi hát thay v́ đứng hay ngồi ngay khán đài ở phía trước khán giả. Khán giả phải quay sang trái để nghe cô, và như thế, là quay lưng về phía hai lá cờ. Trước khi hát, cô than phiền giàn âm thanh không xứng đáng cho một buổi gọi là thính pḥng. Cô đă hát một cách gương ép vài ba bài trong một chương tŕnh trong đó có nhạc của Trịnh Công Sơn mà cô vinh danh. Xen kẽ là nhiều lần cô bỏ ra ngoài và trả lời vài câu hỏi của khán giả.
Ban Tổ chức đă giải thích việc di chuyển lá quốc kỳ là v́ cô e ngại đứng dưới lá cờ vàng sẽ tạo cho cô nhiều rắc rối khi trở về Việt Nam. Chúng ta không trách ǵ cô. V́ dù sao, cô cũng chỉ là người trẻ, thấy bất công, áp bực th́ lên tiếng đấu tranh chứ chưa hề có ư thức phân biệt Quốc Cộng. Trong cuộc chiến chống chế độ Cộng Sản, chúng ta có thể coi cô như người đồng hành chung mục tiêu, nhưng chưa chung một chính kiến. Nhưng nếu cô là người thật sự đấu tranh và như được giới thiệu là vô cùng dũng cảm, th́ việc cô đă dám đi ra hải ngoại để hát, và chắc cô cũng dư biết lập trường chống Cộng của người Việt hải ngoại; th́ cô phải chịu hoà đồng. Cho dù cô có hát dưới lá cờ vàng hay không, chắc chắn cô sẽ gặp rắc rối khi trở về.
Riêng với Ban Tổ Chức đă tỏ ra thiếu tế nhị và sáng suốt. Lẽ ra họ nên tṛ chuyện cùng cô về việc lễ nghi, cờ xí. Nếu thấy cô không đồng ư, th́ nên tổ chức với tính cách thân mật gia đ́nh. Khi đó sẽ chẳng gây ra khó xử cho cả hai bên.
Tóm lại, đây là một cuộc tổ chức luộm thuộm gây thất vọng, bẽ bàng cho cả hai phía.