Chuyện lạ sau biểu t́nh và Nhật kư biểu t́nh
[CENTER][IMG]http://i56.tinypic.com/ndhjc.jpg[/IMG][/CENTER]
Nguyễn Tiến Nam - Chuyện là thế này: Ḿnh bắt đầu chuyển sang nhà người bạn thân trọ cùng, vợ chồng bạn cũng khó khăn, tuy có hơi xa, nhưng cũng đỡ được khoản tiền nhà. Vừa dọn tới chưa được bao lâu, nhà lại xa nên cũng chưa cho ai biết địa chỉ, vậy mà lại nghe bạn nhắn lại: mấy hôm nay lúc ḿnh đi làm có "người lạ" đến t́m liên tục. Đấy là chuyện lạ thứ nhất.
Hôm nay, vừa đi làm về, ḿnh hẹn lăo Đức ra quán làm vài chai bia, nhân tiện cũng muốn ai ủi ông bạn sau sự cố bị An ninh cho ăn "bánh giầy" hôm 17/07. Cả video và h́nh ảnh đang ầm ỹ trên mạng, bỗng thấy thương cho ông bạn, tự nhiên lại trở thành người nổi tiếng bất đắc dĩ. Thật, nổi tiếng kiểu lạ đời này th́ chắc chẳng ai dám.
Vừa về đến nhà, nghe vợ bạn nhắn có ai đó để lại cho ḿnh một phong b́ ở trước cổng. Ḿnh chợt nghĩ, có ai biết ḿnh chuyển chỗ ở đâu mà lại biết địa chỉ mới để gửi thư ?
[CENTER][IMG]http://i51.tinypic.com/14vhhd3.jpg[/IMG][/CENTER]
Cầm trên tay b́ thư, ngoài phong b́ là "Gửi anh Nguyễn Tiến Nam", phần người gửi th́ ghi "BCA-C49" - một nickname nghe rất lạ ! Bên trong b́ thư là một bức h́nh đen trắng, là ảnh của ḿnh và anh Nguyễn Văn Phương đang tươi cười trước trụ sở CA huyện Từ Liêm hôm 17/07. Phía sau bức thư là một ḍng chữ nghệch ngoạc như kiểu trẻ con, hoặc cũng có thể là cố t́nh :
Ảnh của anh đẹp lắm, nếu lần sau nữa th́ mời anh đi gặp chúng tôi - Lúc đó sẽ ko biết ngày về
BAC(gạch ngang) BCA. C49
Xem xong bức thư, ḿnh chỉ mỉm cười. Có lẽ đă qua cái thời nông nổi, hay dễ nóng giận chỉ v́ những tṛ dọa dẫm thế này.
[IMG]http://i55.tinypic.com/14kw421.jpg[/IMG]
Ngồi chat với đứa em, kể nó nghe câu chuyện về bức thư lạ như một chuyện vui cuối ngày. Không ngờ thằng em suy nghĩ rất đăm chiêu, rồi nghiêm nghị phân tích: Anh ạ, em nghĩ đây không phải tṛ đùa đâu, mà cũng chẳng phải chuyện dọa dẫm b́nh thường...
Sợ ḿnh không tin, ông em giải thích tiếp: "B́ thư ghi BCA tức là "Bộ Công An", để ngay trước cổng là để dọa vợ chồng người bạn đang ở cùng". Rồi sau nó tra Google thế nào ấy, lại bảo: C49 là tên viết tắt của Cục cảnh sát pḥng chống tội phạm về môi trường, họ đă tính trước là nếu ḿnh có nóng giận mà đưa lên internet th́ cũng bị hố...
Ông em của ḿnh sau một bài phân tích dài lê thê, phán thẳng một câu : Đây là kế hoạch đă được tính toán kỹ lưỡng !
Chẳng biết có đúng thật vậy hay không, nhưng lúc này, ḿnh chỉ muốn nhắn với người đă gửi đến bức thư lạ đó rằng : Ḿnh đi biểu t́nh đơn giản chỉ v́ muốn biểu thị ḷng yêu nước, ngoài ra không có mục đích đen tối nào cả. Nhớ lại hồi năm 2008, ḿnh cũng đă từng bị bóp cổ, đánh đến nỗi chảy máu miệng chỉ v́ đi chống rước đuốc Bắc Kinh c̣n chẳng sao, việc đùa quá lố, dọa dẫm "không biết ngày về" dù có trở thành sự thật đi chăng nữa, th́ ḿnh vẫn sẽ nhẹ nhàng chấp nhận.
Thấy ḿnh suy nghĩ miên man, đứa em lại hỏi kháy: Hay là hôm biểu t́nh, anh "tè bậy" trước Đại sứ quán TQ hay sao mà để cảnh sát môi trường nó dọa ?
Chưa kịp trả lời, th́ nó lại nói tiếp: Không phải anh th́ chắc nó nói cậu Phương đấy, trong ảnh có 2 người. Cảng sát mội trường cũng nhiệt t́nh "nhắc khéo" như này th́ đúng lạ thật !
Ḿnh ph́ cười trước câu trêu đùa của ông em. Đúng là lạ thật, không biết sau hôm nay, chuyện lạ thứ N nào sẽ xảy đến đây ?
Nguyễn Tiến Nam gửi cho danlambao
[url]http://danlambaovn.blogspot.com/[/url]
Nhật kư biểu t́nh của Nguyễn Tường Thuỵ
Đăng bởi: Nguyễn Tường Thụy | 18/07/2011
[CENTER][IMG]http://i55.tinypic.com/2rgc879.jpg[/IMG][/CENTER]
[B][COLOR="red"]1. Vừa khởi hành th́ bị bắt[/COLOR][/B]
Gần 8h30 tôi có mặt tại Điện Biên Phủ. Lúc này, đoàn biểu t́nh đă tập hợp thành đội ngũ trước vườn hoa Lê Nin. Đoàn đang đứng tại chỗ và hô to những khẩu hiệu. Tôi nhanh chóng gia nhập đoàn. Vài phút sau th́ việc bắt bớ xảy ra. Mọi người bảo nhau kiên quyết không cho bắt người. Thấy có một thanh niên bị 3 tay công an túm đưa lên xe, tôi xông vào kéo em này ra. Giằng co nhau được một lúc th́ tôi được một cô gái giúp sức, thế là chúng tôi giằng lại được. Mấy cảnh sát nh́n tôi chắc thấy tôi đứng tuổi nên thôi (tạm thôi). Tôi nhanh chóng đẩy em thanh niên này ra phía sau lẫn vào đoàn người c̣n tôi lại len lên phía trước trông chừng (nhưng sau đó, tôi để ư không thấy em này đâu, chắc là bị bắt lại)
Tôi bảo mấy cháu CSCĐ rằng, các cháu ăn cơm của dân, đừng làm ǵ không phải với dân. Các cháu không nói ǵ. Một cậu mang hàm đại úy bảo thế bác bảo chúng tôi không yêu nước à. Tôi nói yêu nước sao lại bắt những người phản đối TQ đang âm mưu cướp nước ta. Các anh không thể bắt người khác yêu nước theo kiểu của các anh.
Chúng tôi đi về hướng Bờ Hồ nhưng cảnh sát thỉnh thoảng lại đột nhập vào đoàn biểu t́nh bắt đi từng người một. Lúc này, lực lượng họ quá đông nên chúng tôi không làm ǵ được.
C̣n sót lại chừng 40 người, chúng tôi tiếp tục đi. Một cháu thanh niên đưa cho tôi tấm biển ngữ có ḍng chữ “Ngày 17/7 cách đây 45 năm trước, Bác Hồ đă dạy “Không có ǵ quí hơn độc lập tự do”. Đến barie đường sắt Điện Biên Phủ th́ đoàn bị ách lại. Chúng tôi đứng lên vỉa hè, đối diện với cảnh sát, giăng biển ngữ và tiếp tục hô khẩu hiệu.
Được chừng mươi phút th́ một chiếc xe buưt đến. Thế là chúng xông đến bắt chúng tôi lên xe. Họ túm vào xô đẩy, lôi, kéo và đấm đạp rất thô bạo chẳng khác ǵ lũ lưu manh vô học. Tôi bảo để tôi tự lên xe nhưng chúng vẫn cứ thế. Gói thuốc lá của tôi trên túi ngực văng ra cửa xe, một thằng nhanh nhẹn nhặt lấy đút túi. May mà tôi đă tính trước, cất tiền vào chỗ an toàn nhất không th́ trưa nay chúng lại được bữa nhậu. Lên xe rồi tôi tiếp tục quan sát việc bắt bớ. Bỗng huỵch một cái, chúng ném một người lên, nằm xoài trên sàn xe như là vứt một con vật lên bàn mổ. Đó là một thanh niên. Tôi hỏi chuyện, em cho biết em là Nguyễn Trí Đức, sinh năm 1976. Em kể bị chúng nó đạp 1 cái vào bụng và 2 cái vào mồm.
Lực lượng bắt người mặt đầy tử khí, hành động rất thô bạo, nói năng chửi bới tục tĩu, chúng đối xử với con người như súc vật. Mấy người bị bắt với tôi cho biết, đấy là những thành phần bất hảo, côn đồ được CA thuê đến.
Lúc này chừng 9 giờ.
Khi xe đi về Mỹ Đ́nh, chúng tôi kiểm quân, đếm được 21 người, tất nhiên không tính những người áp giải chúng tôi, Có một tay thanh niên chừng ngót 30 tuổi. Hỏi ǵ hắn cũng không nói, chỉ ngơ ngác nh́n. Mọi người bảo, nó không nói được, vậy đúng là an ninh TQ rồi. Chợt nhớ tới cuộc biểu t́nh lần thứ 5, có nghi vấn rằng an ninh TQ cũng tham gia giám sát biểu t́nh. Nếu vậy th́ … thôi rồi, đất nước ơi!
Về đến công an Mỹ Đ́nh, người bị bắt lên các xe liên lạc với nhau, tính ra: xe thứ nhất có 18 người, xe thứ 2 có 7 người (xe này một số họ thả dọc đường), xe thứ ba có 21 người, cộng lại là 46 người bị bắt đến Mỹ Đ́nh. C̣n ngoài ra họ bắt về đâu nữa th́ tôi không rơ.
Về đến đồn CA Mỹ Đ́nh, tôi nhận được tin c̣n một đoàn nữa đang ở Bờ Hồ (chắc đoàn này bị tách ra ngay từ Điện Biên Phủ). Tôi liền gọi điện cho Nhà thơ Nguyễn Trọng tạo thông báo vắn tắt t́nh h́nh ở Mỹ Đ́nh và nói với anh rằng t́nh thần mọi người rất vững vàng, tự tin.
( con` tiếp ...)
..
Sáu lần bị bắt v́ biểu t́nh chống TQ
Nhà báo tự do Dương Thị Xuân
2011-07-21
Tôi tự hào v́ ḿnh đă đi biểu t́nh chống xâm lược dù cả 6 lần đều bị bắt giữ, hành hung rất thô bạo!!!
[CENTER][IMG]http://i51.tinypic.com/2n22vdc.jpg[/IMG][/CENTER]
[FONT="Arial"][SIZE="1"][B]Photo courtesy of vietduongnhan-blog[/B][/SIZE][/FONT]
Nữ nhà báo Dương Thị Xuân đang giơ cao tấm biểu ngữ chống TQ ngày 10/7/2011, chỉ vài phút sau đă bị tên an ninh mật vụ kèm sát đằng sau khóa tay bắt giữ quẳng lên xe chở về trụ sở thẩm vấn ở số 8 đường Quang Trung, thị xă Hà Đông.
Trong bản Hiến pháp của nước CHXHCN VN, tại điều 69 có thừa nhận quyền được biểu t́nh, mít-tinh của người dân nhưng có điều, là họ chỉ đưa ra một cách mập mờ, lập lờ và cho đến nay vẫn chưa có luật để cụ thể hóa một trong những quyền Con người quan trọng này.
Ở Việt Nam hiện nay không thể có các cuộc biểu t́nh thực sự của nhân dân, do nhân dân tổ chức, mà chỉ có những cuộc mít tinh dưới sự lănh đạo của đảng cộng sản Việt Nam để phục vụ cho những mục tiêu, mục đích chính trị cũng như quyền lợi của “đảng và nhà nước ta” mà thôi. Những cuộc biểu t́nh, mít-tinh thực sự của nhân dân Việt Nam th́ tiếc thay lại chỉ được các chính quyền cũ - như dưới thời Vua Bảo Đại và Thực dân Pháp, hay biểu t́nh của nhân dân miền Nam, dưới thời chính quyền nhà nước của chính phủ Việt Nam Cộng ḥa cho phép nhân dân được tự do tổ chức biểu t́nh kể cả chống chính phủ. Cho nên việc tôi đi biểu t́nh tại thủ đô ngh́n năm văn hiến Hà Nội là một việc quá sức tưởng tượng của chính ḿnh, gia đ́nh ḿnh và bạn bè ḿnh.
[B][COLOR="red"]Ngăn cản, bắt bớ[/COLOR][/B]
Nhà cầm quyền của đảng cộng sản Việt Nam biết rất rơ tôi đă và đang đi biểu t́nh dù chỉ là chống Trung Quốc xâm lăng nên đă liên tục khủng bố, đàn áp đe dọa để ngăn cản cá nhân tôi và gia đ́nh tôi rất nặng nề.
Cuộc biểu t́nh năm nay, lần thứ nhất nổ ra ngày 05/6/2011, tối ngày hôm trước công an khu vực nơi tôi đang ở nhờ ở phường An Dương đă đến đe dọa :
"Chị Xuân không được đi biểu t́nh phản đối Trung Quốc, nếu chị hay ai cố t́nh đi cơ quan an ninh chúng tôi sẽ bắt giữ và tống giam vài tháng đừng có trách nhà nước chúng tôi pháp luật không nghiêm đấy nhé…”.
Sáng ngày 05/6/2011, tôi đến rất sớm tại vườn hoa Chi Lăng tên gọi trước đây thời Pháp thuộc là vườn hoa Canh Nông - nơi có tượng đài lănh tụ cộng sản Nga – Vl. Lê Nin, tôi đến y như những người dân Hà Nội đi tập thể dục sớm. Lúc đó mới 6 giờ sáng nhưng chung quanh vườn hoa đă rất đông lực lượng an ninh mật vụ, ch́m, nổi của sở công an TP-Hà Nội. Tôi có gặp một số các em nam, nữ trạc tuổi 20 - 21, các em cho biết, các em học ở một trường cao đẳng ở Hà Nam, đọc được bài trên mạng internet, các em biết tin có biểu t́nh ở Hà Nội, nên sáng sớm nay các em đă lên đây để tham gia biểu t́nh cùng nhân dân.
“Chị Xuân không được đi biểu t́nh phản đối Trung Quốc, nếu chị hay ai cố t́nh đi cơ quan an ninh chúng tôi sẽ bắt giữ và tống giam vài tháng...
CA phường An DươngCô tṛ chúng tôi đang nói chuyện th́ thấy an ninh, trật tự đeo băng đỏ đến xua đuổi chúng tôi đi, họ nói: “Hết giờ thể dục rồi, không được ngồi ở vườn hoa, đứng dậy đi chỗ khác mau !!!”. Thấy chúng tôi vẫn ngồi yên, họ bảo: “Mấy người này, có phải đi biểu t́nh không, nếu biểu t́nh th́ về đi, mọi việc đă có nhà nước lo, có đảng lo rồi, không cần đến các người làm ǵ nữa…vv…Về mau, về đi !!! ”.
Những người bị bắt lên xe bus hôm 17/7/2011 vui vẻ tươi cười, họ đâu có sợ v́ ḿnh yêu nước. Kami's blog Đến đúng 8 giờ sáng hôm ấy th́ vườn hoa này rất đông người kéo đến từ khắp nơi đến. Các bạn thanh niên từ các ngả đường tập trung nhanh chóng trước cổng ṭa đại sứ quán Trung Quốc trên số 46 phố Hoàng Diệu. Đoàn biểu t́nh lên tới hàng trăm người, giương cao băng rôn, khẩu hiệu biểu ngữ có cả tiếng Việt, Anh, Hoa với những ḍng chữ lớn : “Hoàng Sa - Trường Sa - Việt Nam, phản đối Trung Quốc xâm lược Việt Nam, Đường lưỡi ḅ đơn phương của Trung Quốc là phi pháp, Chi Na người hàng xóm to xác mà xấu bụng” …vv…và vv….
Trong lúc mọi người đang đồng thanh hô phản đối Trung Quốc bá quyền, xâm lược rền vang như vậy th́ tôi bị mấy nhân viên an ninh mật vụ kéo đẩy tách khỏi đám đông. Tôi thấy thầy giáo Nguyễn Thượng Long cũng bị các nhân viên an ninh ép ra ngồi ở đầu vườn hoa đằng kia. Khi bị an ninh kéo tay đi qua chỗ thầy Long, tôi nói to: “Các anh hăy để tôi ngồi lại đây, gần chỗ thầy Long” nhưng mấy tay an ninh mật vụ kéo tôi đi xềnh xệch, chúng ẩn dúi tôi lên xe cảnh sát rồi chở thẳng tôi về đồn công an Phường Điện Biên ở gần nhà Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ cũng trên đường Điện Biên Phủ đặt tại số nhà 16. Tại đây tôi đă bị thẩm vấn, lục soát thô bạo để họ t́m tài liệu mà họ cho là tôi mang truyền đơn đi phát cho đồng bào tham gia biểu t́nh. Tôi bị bắt và giam giữ trái phép cùng với một chị và 3 nam thanh niên khác.
Cuộc biểu t́nh lần thứ 2, ngày 12/6/2011, tôi dậy sớm ra được khỏi nhà trọ, mới đi cùng đoàn được một đoạn đường th́ đă bị hàng chục an ninh mật vụ của công an quận Hoàn Kiếm, của sở công an thành phố Hà Nội vây quanh, rồi bắt vào đồn công an Cửa Nam trên phố Lê Duẩn- trước có tên gọi là đường Nam Bộ ở gần ga Hàng Cỏ. Tại đây, công an đă giam giữ, bôi nhọ danh dự tôi đến trưa mới thả ra khi cuộc biểu t́nh đă kết thúc.
Cuộc biểu t́nh lần thứ 3, ngày 19/6/2011, tôi đang giơ biểu ngữ: Hoàng Sa - Trường Sa Việt Nam th́ bị tên mật vụ an ninh xông vào giật mất xé tan và ném đi. Tôi hỏi lại tên này: “Trường Sa - Hoàng Sa là của Việt Nam tại sao ông lại giật ném đi, vậy là của Trung Quốc à ?”. Tên này vằn đỏ mắt không nói được ǵ cứ thế lôi tôi ra khỏi đoàn biểu t́nh, bắt tôi đứng một chỗ gần gốc cây trước ṭa đại sứ Cộng ḥa Liên bang Đức trên phố Trần Phú. Ngay lúc đó, tôi phản đối tên công an : “ Giữa thủ đô Hà Nội tại sao tôi đi biểu t́nh phản đối Trung Quốc lại không được ? Người Việt Nam không có quyền biểu t́nh à ? Tại sao lại mất nhân quyền như thế ?” Mấy nhân viên an ninh mật vụ cùng đứng gần đấy nhao nhao lên : “Việt Nam không cho phép biểu t́nh, không có nhân quyền đấy làm ǵ được nhau nào !!!…”. Tôi bảo: “Các ông nói Việt Nam không có nhân quyền. Vậy mà chính phủ các ông cứ bảo với thế giới là có là sao ?”. Tất cả số công an này đang vây bắt tôi lại im lặng không trả lời được ǵ nữa.
Việc tôi bị bắt giữa sự chứng kiến của hàng trăm người trong đoàn biểu t́nh đă được một người nhanh chóng chụp lại, rồi ngay sau đó đă đưa tin lên Mạng. Nhờ có tin h́nh ảnh tôi bị bắt nên cuộc biểu t́nh lần thứ 4, tôi được các em sinh viên, thanh niên tuổi trẻ hỏi thăm và bảo vệ tôi tốt hơn trước..
Trưa ngày 26/6/2011 khi cuộc biểu t́nh lần 4 kết thúc, Nhóm người Việt Nam yêu nước chúng tôi đă cùng ngồi lại, bàn bạc ra bản Tuyên cáo gửi chính phủ và nhân dân Trung Quốc, đồng thời cũng gửi toàn thể quốc dân đồng bào và toàn thể nhân dân thế giới về việc bảo vệ tổ quốc, phản đối Trung Quốc xâm lược Việt Nam.
Chính cuộc biểu t́nh lần thứ 5 sáng ngày 3/7/2011 đă làm nức ḷng nhân dân Hà Nội, nhân dân Việt Nam trong cả nước. Tôi có may mắn và vinh dự được gặp mặt những anh chị em chủ chốt tích cực tham gia các cuộc biểu t́nh tuần hành gặp gỡ nhau tại quán cà phê ở số 20 phố Điện Biên Phủ gần nhà Ts luật Cù Huy Hà Vũ và cũng rất gần đồn công an phường này khi họ bắt giam giữ tôi ngay cuộc biểu t́nh đầu tiên ngày 5/6/2011. Buổi trưa hôm đó khi chốt canh gác của công an vừa rút đi tôi gọi điện báo cho anh Nguyễn Khắc Toàn biết nên cả nhóm chúng tôi đă có cuộc gặp bàn thảo cho cuộc biểu t́nh lần sau ngày 3/7/2011 thật thú vị và ấn tượng.
Trong khi cuộc biểu t́nh đang diễn ra rầm rộ trên đường phố Hà Nội th́ ngay tối đêm hôm trước, nhà tôi đă bị mấy công an quận và thành phố đến ḍ hỏi. Sáng sớm mới có hơn 5 giờ họ đă kéo 3 - 4 an ninh nam giới đến cổng nhà tôi đang ở nhờ, chặn không cho tôi đi đâu, kể cả là ra chợ mua thức ăn về cho gia đ́nh.
Tôi phản đối la to cho hàng xóm nghe thấy : “Tôi biểu t́nh phản đối Trung Quốc xâm lược tại sao công an lại ngăn cản tôi ? Mấy ông là đàn ông trai tráng, khỏe mạnh sao không ra bảo vệ tổ quốc chống quân xâm lược bành trướng Bắc Kinh mà lại đi đàn áp đàn bà như tôi là sao ? ”. Tôi kêu to lên và nhận được sự đồng t́nh dù là im lặng của mọi người xung quanh, nên đến hơn 10 giờ toán công an gác cổng nhà tôi rút đi, tôi tranh thủ t́m cách tham gia đoàn biểu t́nh lao nhanh ra ngoài phố t́m thuê xe ôm ra khu vực hồ Hoàn Kiếm.
( C̣n tiếp...)